Đầy tớ

Chương 23



Phần 23

Con bé Kim Ngân nằm trong góc, nó nhìn gương mặt hai Tú, thấy thằng nhãi nằm thu lu, mắt cứ nhắm hờ, con bé cũng khẽ day người tới, rồi nói nhỏ vào mang tai.

“Chồng ơi? Anh ngủ rồi sao?”

Hai Tú chép miệng, rồi mở mắt, dường như thấy xấu hổ.

“Xin lỗi em nha, không hiểu sao anh không lên được. Em cũng hiểu mà, từ hôm đó hết bệnh cảm xong tự nhiên cu anh không cương được nữa, phải khiến em trưa nào cũng vô trong phòng đóng cửa, cốt để cho mẹ anh thấy, để mẹ anh yên tâm. Anh cũng sợ mẹ lo, không dám kể. Mà chắc mai mốt sẽ hết thôi.”

Giọng nữ lí nhí.

“Anh nhắm ít bữa nữa nó có lên lại không?”

“Anh nghĩ vậy!”

Nói xong thằng nhãi quay người đi rồi ngủ khì, còn làm bộ ngáy to, Kim Ngân nghe vậy cũng thấy trong lòng ấm ức, chỉ biết thốt một câu chửi,”Đồ liệt dương! Có bệnh mà không dám đi khám, sợ gì chứ! Hứ!!!”. Con bé nằm xuống, xoay tròn người, đắp mền lên cố nhắm mắt ngủ, nhưng cố mãi cũng thành quá cố, thành ra cứ mãi trằn trọc, ngủ không được, đành ngồi dậy, lê người xuống giường.

Kim Ngân vô nhà vệ sinh trong đó một hồi rồi đi ra, con bé định bụng sẽ về lại phòng ngủ, nhưng trong lòng vẫn còn bốc hỏa, thành ra nghĩ khác đi, Kim Ngân đi dạo ra vườn, hít khí trời buổi tối, bây giờ trời đã nửa đêm, trăng sáng vằng vặc, con bé ngồi xuống ngắm nhìn giàn hoa mẫu đơn, cười một mình,”Mấy cưng thấy chị có tội nghiệp không? Lấy phải một tên yếu nhớt không ra gì? Giá như chị gả cho anh Như nhỉ?”, Thấy mình nói như vậy cũng không hay ho lắm, Kim Ngân đứng dậy, tính quay về, lại thấy phía xa có ánh đèn còn sáng, nơi gian nhà mát của mẹ chồng còn chưa tắt đèn.

“Kỳ lạ ta? Giờ này mẹ vẫn chưa ngủ sao?”, Con bé nghĩ xong, lại tiện nảy ra một ý,”Được! Đã vậy đêm nay mình tới chỗ mẹ, hai mẹ con ngủ chung luôn một thể!”. Nói là làm liền đi phăm phăm tới gian nhà mát, con bé bước tới sau nhà, thấy đóng cửa, cũng liền đi từng bậc thang lên, vừa được vài bước thì nghe động rất lớn, có tiếng nữ nhân phát ra rền rĩ rất thảm thương. Con bé giật mình, khỏi phải nói, cũng định bụng hét lên, nhưng một tiếng động phát ra khiến con bé dập tắt ý nghĩ đó đi.

“Như! Mạnh lên đi con! Cô sướng quá!!! Ư!! Aw~!!!”

Rồi từng âm thanh phát lên giòn giã,”Pạch! Pạch! Pạch! Pạch!!”, Tiếng động này không ngoài gì việc giao hợp nam nữ, chỉ có thể là như vậy. Kim Ngân run rẩy hết cả người, toàn thân bất động, con bé không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đầu óc quay cuồng đến điên đảo,”Chuyện… chuyện… này là sao? Mẹ Vân đang làm gì trong đó? Sao lại có anh Như?? Sao lại có tiếng động nam nữ??”, Càng nghĩ con bé càng cảm thấy dữ dội tâm can, cả người nóng như hòn than. Kim Ngân quyết chí phải nhòm vô trong, phải thấy được cảnh tượng gì đang diễn ra.

Con bé lại gần nơi ánh sáng hắt ra, những ván gỗ mỏng lọt ra tia sáng, Kim Ngân lựa nơi hở nhất rồi áp sát mặt vào, con bé có thể nhìn thấy hết bên trong. Giường che rèm kín mỏng, không thể dấu hết cảnh tượng dâm giật, người trai trẻ đang ra sức dập hông mạnh mẽ, thúc đít lên xuống từng phát một, kéo theo cẳng chân nữ nhân đung đưa qua lại như ngọn tre trước gió, kèm theo đó là từng câu rên rỉ đầy dâm đãng,”Ư!! Ha… ah… Ưm!! Aw~~~!!!”, Là tiếng của mẹ, Kim Ngân rụng rời khắp người khi thấy người nam quay mặt lại, là Như.

Con bé khuỵu hai đầu gối xuống đất, bàn tay năm ngón cào lên ván gỗ, giọng bặt hẳn đi,”Trời ơi! Anh Như! Mẹ và anh Như? Hai người đang… Đồi bại! Dâm dật!”. Kim Ngân ngồi đó, thừ người ra, dường như bủa vây hàng loạt suy nghĩ, rồi con bé lại áp sát vào váng gỗ, tay tụt hẳn quần lụa xuống đất, đưa từng ngón sát vào vùng kín, miết nhẹ lên đó, con bé nhìn cảnh tượng bên trong mà thủ dâm.

Như ôm Kiều Vân, mút mát cơ thể của cô, Như khen không ngớt lời,”Người cô thơm tho quá, chỗ nào cũng sạch sẽ thơm nức!”, Nói xong lại tợp lấy bầu vú mà bú như em bé. Kiều Vân nghe vậy cũng thấy hưng phấn, nhưng việc bậy bạ như thế cũng nói được sao, thằng bé không có phép tắc gì hết trơn,”Con đừng giở trò nữa! Cô không dễ dãi đâu!”, Nhưng cô vẫn mặc kệ cho người trai trẻ sờ soạng khắp người mình. Cô thấy hành động của Như hết sức thô bỉ, bàn tay thằng bé đụng chạm khắp cơ thể, Kiều Vân nhớ lại mỗi khi cô ra phố, việc trở thành tâm điểm của nhiều người đàn ông, bao ánh mắt si mê nhìn vào khiến cô cũng ngầm hiểu, nhưng cô vẫn tỏ ra đứng đắn, thân là góa phụ phải giữ vững đức trung trinh. Nếu có ai định sàm sỡ hay chạm một ngón tay vào người cô, cũng đều phải trả giá, cô ghê tởm nhất là đàn ông coi phụ nữ như công cụ để thỏa mãn thú tính. Ấy thế mà giờ đây cô không khác chi là bao, ngược lại còn thấy hân hoan, trái tim nhảy múa sung sướng, cô thấy mình là người loăn loàn dâm đãng.

Có lẽ cô đã bị cơn sướng nhấn chìm mất rồi, nó cứ như thác lũ ập đến vậy, tâm trí cô hoàn toàn trống rỗng, giờ đây cô chỉ ước gì mình chưa từng gặp Như, để không bao giờ chịu cảnh giày vò một bên là tiết hạnh, một bên là ham muốn xác thịt.

Kiều Vân nhăn mặt, rồi cô rít lên một tiếng, lưỡi nhả ra, cô lại lên cơn sướng nữa rồi, nước nôi khơi ra như cơn hồng thuỷ, Như nhìn Kiều Vân cười he hé,”Cô lại ra rồi sao?”. Kiều Vân không muốn chịu khuất phục, dù gì cũng đã đánh mất phẩm hạnh, cô không còn gì để mất nữa, giờ đây cô chỉ muốn được thỏa mãn cái sướng của đàn bà, để cho ngọn lửa dục tính âm ỉ suốt chục năm bùng lên mạnh mẽ.

“Như? Con mệt không?”, Cô hỏi thằng bé, dẫu nó có trả lời thế nào thì cô vẫn sẽ đè nó ra mà thôi. Như liếm môi, trả lời tỉnh bơ,”Cô nếu có mệt thì nghỉ đi, con biết con khỏe mạnh mà! Nhiều người nói con là hùm beo lắm!”, Kiều Vân bật cười, cô cũng là đang mệt thiệt, dù gì cô cũng lên cơn sướng nhiều lần lắm rồi, nhưng cô không thỏa, bụng cô vẫn còn ngứa ran, âm ỉ mãi không ngớt,”Cái gì là hùm beo cơ chứ? Để cô xem thực tài của con!”

Nói xong, cô đẩy Như ngã xuống giường rồi thượng lên người thằng bé. Kiều Vân cười tít mắt, giọng trong trẻo cất lên,”Tối nay cô sẽ cho con thấy ba thế còn lại!!”

Như lấm tấm mồ hôi, thầm nể phục Kiều Vân, nếu là bà hội đồng đã lăn ra bất tỉnh rồi, nói chi là hớn hở, chiếm thế thượng phong mà ngồi lên mình nó.

“Cô hãy mau chỉ con!”

Kiều Vân liếc mắt dâm đãng, liếm môi cắn hờ.

“Cũng dễ thôi! Cô thấy con học hỏi rất nhanh, nghe một lần là làm y hệt không khác chi, tiếc là ba tư thế này đều do người nữ làm chủ. Con phải chịu thiệt rồi! Ba tư thế này giống nhau cả thôi, tên cũng dễ đọc, là Thỏ, Cá và Hạc. Đầu tiên là thế Cá!”

Kiều Vân liền nhỏm hông lên, tay nắm con cặc thằng bé ướm vào mép lồn, rồi cô nhắm mắt, mím môi mà chau mày đỏ mặt, cuối cùng nữ nhân thả người xuống, toàn bộ lút cán, con cặc cắm sâu vào trong cô, gồ lên vùng bụng, có thể nói là chạm đến nơi sâu nhất. Như rú lên một tiếng,”Aaaaah!!!”, Nhỏm đầu nhìn xuống, chỉ thấy háng nữ nhân ngập ngụa vùng bụng, không còn thấy hình hài con cặc nữa, đã bị nuốt chửng mất rồi. Kiều Vân thở hắt một hơi nóng, mắt cô trợn lên,”Hừ… ừ… Hưm… hưm… ưmm…~!!!”, Vừa nhấp môi vừa bắt đầu chuyển động vùng hông, hai gối cô khuỵu xuống giường, mông ưỡn lên dập xuống.

“Pạch… pạch… ưm… pạch ưmm… pạch…”

Lần đầu tiên trong tư thế dâm dật này, Kiều Vân thấy xấu hổ tột bậc, cùng với đó là sự thăng hoa tột đỉnh, dường như càng cảm thấy xấu hổ cô càng thêm sung sướng, có lẽ cô loạn trí mất rồi, bụng cô nóng ran, lồn siết chặt lấy con cặc thằng bé. Cô chưa dừng lại, mông uyển chuyển lắc lên xuống, cả người cô nhịp nhàng như thoi đưa. Rồi cô bám lấy thằng bé, cầm tay Như, đưa từng ngón thô ráp đen nhẻm ấy bấu chặt lấy bầu vú mềm căng mọng, đầu ti sưng tấy, nhô lên căng cứng. Như quả cừ trong chuyện ái ân, ngón tay nó uyển chuyển vô cùng, thoạt nắn nhũ hoa, khiến Kiều Vân rùng mình mà rên la,”Hư… ư!! Hư… hư… hơ… hơ… aww~♡♡♡”.

“Pạch ư… pạch. Ưm… Pạch ưm… pạch!!!”

Kiều Vân chống hai tay xuống khuôn ngực rắn rỏi của Như, cô nghiêng mình ưỡn sang một bên, mỏi đùi quá, cô tựa thế rồi nhấn nhá từng chút, ngoáy cơ mông dịch lên rồi lại xuống. Cô cảm nhận rõ rệt cái thứ đen đúa dài ngoẵng đang cửng bên trong bụng, Kiều Vân run run, hít từng hơi rồi lại nhấc mông lên, dụng đùi mà dập xuống bành bạch. Mỗi phát đều khiến Như cảm nhận sức nặng rõ rệt, nguyên một khối cơ thể cưỡi lên vùng hông, mỗi lúc một kéo Như đến gần ngưỡng giới hạn, thằng bé ướt sũng cả lưng, con cặc tê rần rần. Như phải nghĩ cách dừng lại một khoảng, rồi mới có thể tiếp tục, không thì sẽ ra mất, vậy thì sẽ vô cùng ê chề với đàn bà, Như nghĩ đến cái cảnh Kiều Vân phát hiện nó xuất trong cô sớm thì chắc cô sẽ nhìn nó mà cười khinh bỉ mất thôi.

“Pạch… ưmm. ♡!! Pạch… ha… ah~♡♡… Pạch… ha ♡♡ah!!”

Như nghiến răng, giả tản đánh lạc hướng.

“Cô ơi? Nãy giờ làm vầy, con thấy mình nên đổi tư thế, còn hai kiểu nữa phải không?”

Kiều Vân nãy giờ ngửa cổ tận hưởng khoái cảm, không để ý dáng bộ thằng bé, cũng tưởng Như nói thiệt chứ đâu nghĩ nó sắp xuất tinh, liền ngưng chuyển động, Như rùng mình một cái, không tưởng được, cái của nó đang bị thắt nghẹn lại, bị bóp vặn đến tắc nghẽn, phải nói cơ chậu Kiều Vân khỏe dã man, dư sức nhấn chìm bất kỳ thứ to lớn nào.

Kiều Vân đưa tay vén tóc ướt sang một bên, mắt cô ướt lệ long lanh, nhìn Như mà nở nụ cười, hàm răng trắng đều như bắp, sáng lóa dưới ánh đèn.

“Vậy thì cô sẽ chuyển sang thế con thỏ nhé?!”

Như thắt cơ đít, siết chặt lại vùng hông, ngay lập tức bế tinh. Khí huyết trở lại, cũng nhìn Kiều Vân mà gật đầu, cô vẫn giữ nguyên tư thế, co đôi chân cao ráo đá qua đầu nó, xoay người nửa vòng tròn, cô quay lưng về phía thằng bé, nguyên một tấm lưng trần ướt sũng, lấm tấm mưa xuân. Kiều Vân chỉnh lại tư thế, cô ngồi co chân lại, miệng ngoảnh lại nói vài câu cho có lệ.

“Cô làm nhé?!”

Như rú lên, một tiếng “BẠCHHHH!!!” Nảy lên, nguyên một mảng mông dập xuống, Kiều Vân co đùi mà nhấp nhả, liên tiếp nhịp đùi lên xuống, cô tiện tay sờ mó phần dưới, bóp lấy hai viên bi đang sung lại thành chùm, Kiều Vân cười lã,”Khiếp! Dái trâu hay gì mà to thế! “, Vừa nói vừa đưa ngón xoay xoay tới, khiến Như đỏ hết cả mặt, lỗ mũi phình ra, miệng thở hồng hộc.

“Pạch… Ơ!! Pạch!! Ahh!! ♡ Ha… ah!! ♡ Pạch! Ew~♡”

Kiều Vân cắn môi, đít cô ngoáy dẻo quẹo, cảm xúc mỗi lúc một trào dâng, mỗi cú nhịp đùi lại khiến hòn dái thằng bé đập sát vào mồng đốc, tê dại thiệt chớ,”Con có sướng không hả Như?”, Cô nhấp nhô lúc cao lúc thấp, mái tóc xõa dài tung bay theo đà, miệng uốn xéo tung lời giễu cợt Như,”Sướng?! Không!? Hả?!”. Nó tức xì khói, liền tung mánh, Như giang hai tay bấu lấy hông Kiều Vân, ghì chặt tạo thế, lấy đó làm bàn đạp, tức thì nhân dịp đẩy đưa, Như nén hông nảy lên, tạo nên lực cực mạnh, tiếng vang giòn giã, ngân cao vút,”PÁCHHHH!!!”, Kiều Vân đớ người, giật nảy cả lên,”Á! Con còn sức đẩy lên sao! Kỳ quá dợ!!!”.

Như gừ giọng, mắt nó nhíu lại, hông nó hẩy lên, khiến cái giường gỗ rung lắc kêu cót két.

“Hừm! Hừm! Hừm!~”

“Pạch~pạch ~pạch! Haah~~♡♡♡!!”

Như liếm môi, đoạn ngồi tới, đẩy Kiều Vân ngã, thằng bé đè lên lưng cô, ép cả thân ngọc ngà xuống, hai bầu vú quá to nén bẹp ra hai bên, Kiều Vân nhăn mặt,”Á! Ui! Đau cô!”, Như liền lanh tay thể hiện sự ga – lăng, nó luồn hay bàn tay xuống nâng đỡ cặp vú bự, vừa tiện sờ nắn luôn một thể. Cả hai người một trai trẻ một đàn bà dính chặt vào nhau, mỗi một lần thằng bé nhấn nhả hông là mông Kiều Vân dính chặt vào, hòa thành một nhấp nhô như sóng biển, lên xuống cùng một lúc.

Nước sông ra mỗi lúc một nhiều, quyện vào cửa biển tạo bọt sóng, dính sát rạt, nhớp nháp, Như cứ thế mà dập từng phát lút cán,”Pạch! Haah! Ưak!! Pạch pạch!! Hưmm!! Uaw!!! Haah~♡♡♡”. Thằng bé cúi đầu xuống, lập tức Kiều Vân quay sang đưa lưỡi ra, Như bất ngờ,”Hà hà! Không ngờ mẹ hai Tú lại hiểu ý nhanh thiệt!”, Hai người liền trao nhau nụ hôn sâu, ướt át và nóng bỏng. Như rời môi ra, liền làm cú chốt,”Cô mau ưỡn mông cao lên!”, Người nữ làm theo lời nó nói ngay tắp lự, Như cảm thấy mình đã thuần phục được giai nhân, nó cao hứng, hít lấy sức. Sau đó Như bỏ tay ra khỏi vú, kẹp chặt lấy bụng Kiều Vân, siết chặt mà lấy điểm tựa, tiếp đó mông nó dập tới, nắc như một con chó đực đến kỳ động dục.

“Pạch… pạch pạch pạch pạch pạch! Haah!! Hyyaaaa!!! Uhwaaa!!!~♡♡♡”

Như nghiến răng, mồ hôi chảy ướt sũng trán, thấm ướt tấm lưng trần giai nhân.

“Cô ơi! Con sắp ra rồi!”

“Pạch pạch pạch…”

“PẠCHHHHH!!!~Ưmmm~♡♡♡!!!”

“CON XUẤT KHÍ Đ Y!!!~AHH!!!”

Kiều Vân run rẩy bẩy, mím môi đón nhận mọi thứ mà thằng bé trao, bụng cô nóng hổi, bên trong bị lấp đầy, không còn chỗ chứa nữa rồi, cô cảm thấy thứ dịch nhớt đó sắp sửa tuôn ra, thiệt xấu hổ mà. Như nhổm dậy, cặc nó xìu xuống, thành một khối dài thượt mềm nhũn, Kiều Vân rít lên thành tiếng,”Con xuất vô nhiều thế, không sợ cô có thai sao hả Như?”, Vốn chỉ tính mắng yêu, nhưng thấy Như rùng mình, cô càng khoái tợn,”Con tính làm cô mang thai thiệt sao? Run quá trời kìa?! Hihihi!”.

Như đảo mắt, hết trợn lại ngó lên xuống.

“Dạ! Con đâu dám… Mà hổng lẽ cô không uống thuốc sắc ngừa thai sao?”

Kiều Vân liếc tới, sắc như dao cạo.

“Rành quá hén? Sao con biết?”

Như liếm môi.

“Hì hì hì, con ở nhà ông hội đồng, nghe chuyện phiếm, chứ con nào rành chuyện… cô cứ nói oan con!”

Cô chép miệng.

“Dẻo mỏ thiệt!”

Rồi Kiều Vân nhìn xuống, thấy cái đó teo lại mềm oặt, cũng liếc hờ, Như thấy ánh mắt giai nhân, liền quỳ gối tới, nó thốt ra câu dâm dật.

“Cô giúp con đi! Mau mút cho “nó” lên!”

Kiều Vân đỏ mặt, hét lên.

“Bậy bạ! Sao cô làm cái chuyện ấy, dơ dáy quá hà?!”

Như không buông, nó năn nỉ ỉ ôi.

“Thế tội nghiệp con! Nãy cô đái ướt mặt con lận mà!”

“Đ… Đái… cái gì!!! Chết mất thôi! Trời ơi!”

“Đi mà! Chỉ cần cô hun lên thôi! Không cần phải mút đâu?”

“A hừ!!! Cô không thổi… hay mút đâu!!!”

“Đi mà cô! Không phải cô vẫn còn chưa thỏa sao? Con hết sức rồi! Nếu cô hun “nó”, thì con sẽ cương lên liền!”

Như cầm tay Kiều Vân sờ lấy cặc nó, còn siết tay cô vô. Thấy Như cũng tội, trông ánh mắt nó van nài như con mèo mắc mưa, cô cũng xiêu lòng, liền gật đầu, Như hú lên một cái, cô hoảng quá,”Im ngay! Sao la to thế hả?!”. Kiều Vân đưa cái đó lên, cô quay mặt đi vì cảm thấy ngại ngùng, cặc thằng bé nó dài thượt, lông đen hôi quá, lại còn dính nhớp,”Ưm! Cái mùi này… hôi quá!”, Cô nhăn mặt, xong cũng đã hứa thì phải làm,”Chỉ cần hôn lên một cái thôi… chỉ hôn thôi…”. Kiều Vân hé nhẹ môi đỏ, bóng lưỡng căng mọng, từ từ đặt nhẹ lên đỉnh đầu khấc, cô hôn lên một cái. Thoáng rùng mình, cô cảm thấy môi dính phải thứ gì đó, mùi nồng và tanh, rồi cô phát hiện cặc nó đang rỉ ra tinh trắng đục, Kiều Vân ho khan, cái mùi xộc lên não bộ,”Gớm ghiếc! Mình lỡ nếm thử rồi! Ưm!”. Như liền nói,”Cô không quen sao? Hay là cô bịt mũi lại đi! Vậy có thể dễ dàng hơn… à!”, Kiều Vân tay nắn sống mũi, tay kia cầm cặc, rồi cô ghé môi tới, hôn nhè nhẹ lên đó,”Chụt… ưm!! Chụt… chụt… ưm!!”, Chẳng mấy cô thấy cái đó từ từ lớn dần, rồi thành một khối đen óng nóng hổi.

Như cười mỉm, khen thực lòng.

“Cô giỏi quá!”

Kiều Vân ho khan, trách nhẹ.

“Ọe! Gớm…”

Tuy vậy bản thân cô lại thấy vui, bổn phận của một người đàn bà là khiến cho đàn ông được thỏa mãn, cảm giác mãnh liệt về sự hoàn thành trào dâng trong cô. Hơn nữa, cô cũng không ghét cái mùi này, nó chứng tỏ Như là một con đực rất khỏe mạnh, bản năng nòi giống khiến cô bất giác chấp nhận nó.

Như hứng lên, ôm Kiều Vân hôn hít, lại nói.

“Còn một tư thế nữa phải không?”

“Ưm… Phải… Còn thế con hạc!”

“Vậy thì… hì hì hì… phải nhờ cô rồi!”

Kiều Vân vòng tay qua cổ thằng bé, nói từng hơi chậm chạp, cô đuối quá rồi.

“Được rồi! Đúng… rồi!! Hưmm~♡”

Chẳng mấy cô ngồi lên đùi Như, hai chân quặp ra sau người nó, bám như đứa trẻ được mẹ ôm trước ngực. Như chẳng tốn công, chỉ việc đút nhẹ vào, vốn đóa mẫu đơn tả tơi quá rồi, lồn giai nhân giãn ra đỏ ửng, nó chỉ hẩy tới là lút cán,”Ưmm!!! Haah!!! ~~♡♡♡!!”, Kiều Vân nhíu mày, rên xiết một hơi, Như ôm cô, rồi luồn tay xuống bấu lấy cặp đít bự, vỗ lên bem bép.

“BỐP!! AAAAAHHH!!!”

Như say hương đàn bà, phát dục mà siết Kiều Vân, hông đẩy điên cuồng.

“Pạch pạch pạch pạch pạch ~~~Ưmmm!! Haahhh!!! Huh!!! Ahhhh!!! Ewww~~♡♡♡!!!”

Kiều Vân ghì chặt thằng bé, cô siết mạnh nó vào người, hông cô tự động phối hợp theo lực đẩy người nam, nhấp nhả vô cùng nhịp nhàng, Như thấy Kiều Vân lắc đít rất nghệ, liền dừng lại, để cho cô tự làm chủ, Kiều Vân hơi khựng lại, muốn trách thằng bé đang làm sao dừng vô cớ, nhưng chẳng mấy lại tự chủ, cô nhịp hông lên xuống nhanh hơn, rất hăng máu, mông cô căng tròn, nảy theo mỗi lần dập xuống. Kiều Vân thở gấp,”Hưmm… Ưm… ưm… haah!!”

“Pạch~pạch~pạch~pạch ♡♡♡”

Cô giữ đầu Như, tay kia chống xuống, tì lên vế đùi nó làm điểm tựa, cứ thế nhịp mạnh hơn, cô nắc hông bạo tợn, mỗi cú dập mạnh chát, da thịt va vào nhau vang rền từng mảng, tựa như đất vỡ,”Hưm!! Ừm!!! Pạch Ưhmm! Pạchhhh!!! Ưmm… ưmm… ưmmm~♡♡♡!”.

“Pạch!”

“~~~Ưm!”

“~~~~~~Pạch!”

“~~~~~~~~~Ưmm! Ưmmmmm~~~♡♡♡!!!”

Thác lũ ập đến, Kiều Vân bấu mạnh lưng thằng bé, cô cảm nhận tiếng da thịt xé toạc trong từng ngón tay.

“Cô lên cơn sướng rồi sao?”, Như hỏi.

Kiều Vân không trả lời, cô đáp lại thằng bé bằng một nụ hôn sâu, rời môi ra, cô liền tiếp tục hôn tới, Kiều Vân chỉ đơn giản bắt chước theo Như, cô thấy việc hôn mỗi khi lên đỉnh rất thú, khiến cho cô cảm thấy cả hai như đang hòa chung một thể, hợp lại thành một. Bất giác tim cô đập rộn ràng, dường như mình xiêu lòng mất rồi.

“Xin lỗi con! Cô hơi quá trớn phải không?”, Cô dò xét ánh mắt thằng bé.

Như vỗ đầu cô, xoa xoa lên đó.

“Cô ơi! Cô biết con yêu cô mà!”

Như liền nhấc bổng cô ngồi dậy, ôm cô ra khỏi giường, nó thở một hơi nóng.

“Cô thấy tư thế này quen không?”

Giọng nữ e thẹn.

“C… có!!”

Như không trả lời, thằng bé ôm hai đít cô, còn Kiều Vân thì quắp chặt hông nó, Như cứ thế đứng thẳng lưng, dập hông tới, Kiều Vân trợn tròn mắt, nước xuân theo nhịp đùi chảy lênh láng, nhiễu xuống sàn gỗ.

“PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH…”

Như thúc tới, ẵm cả người nữ nhân mà dập lên xuống, cặc uốn cong ra vô, nó dính đầy nước khí dệt thành vô số sợi tơ trong suốt.

“Cô thấy sướng chứ! Sướng chứ hả?!”

Kiều Vân khóc thành tiếng, nức nở hét lên.

“Có!! Cô sướng lắm!!! Haahh!~~♡♡♡!!!”

Như gừ một tiếng như hổ gầm.

“Con xuất khí đây!!!”

“AAAAAHHH~~♡♡♡!!!”

Giọng nữ hét lên, dường như hòa thành tiếng với người nam.

“Haah!! Ahhh!!! Awwwww~♡♡♡♡!!”, Tiếng lộp độp rơi xuống sàn, đọng thành vũng trắng đục,”Ah!! Ưhm!! Eww~♡!”.

Cả hai người bất động, chỉ thấy toàn thân ai nấy run rẩy, dường như đang tận hưởng khoái lạc. Qua cơn, Kiều Vân chủ động hôn Như, kết thúc cuộc giao hoan. Cô cảm thấy mình nghiện thứ quan hệ xác thịt này rồi, ngày tháng tẻ nhạt đã trôi qua, giờ đây tương lai đang chờ đón.

Thằng bé ẵm cô lên giường, cả hai ôm ấp tình tứ không khác chi cặp tình nhân mới cưới, như thể đêm nay là đêm động phòng hoa chúc.

Con bé Kim Ngân túa mồ hôi, đũng quần ướt nhẹp nước, từ đó tới giờ con bé mới chứng kiến cảnh tượng dữ dội đến vậy, cả người con bé tê rần rần, nước nôi ướt cả hai ngón tay, trong thâm tâm Kim Ngân tưởng tượng tới, mơ tưởng đó là bản thân con bé, hoàn toàn không còn chút gì nghĩ về hai Tú, thậm chí con bé còn oán hận thằng nhãi.

Nuốt nước mắt, Kim Ngân bỏ đi, gió khuya thổi lạnh từng cơn, nhưng không giá băng bằng lòng dạ đàn bà.

“Hai Tú, là do anh yếu sinh lý, đừng trách tui!”

Con bé nghĩ đến người chị ruột Kim Chinh, bụng sẽ đem việc đêm nay kể hết cho cô chị.

Chương trước Chương tiếp
Loading...