Điện thoại quyền năng

Chương 7



Phần 7

Trước cổng trường, bác bảo vệ hưởng thụ uống cà phê nhìn những nam sinh nữ sinh từng tốp từng tốp đi vào trường, ông không khỏi nhớ đến những năm tháng gian khổ thời chiến, ông cũng hạnh phúc khi mình cũng góp một phần nhỏ cho những đứa trẻ hiện tại có cơ hội đến trường.

Đột nhiên. Ông thấy một cô bé trần truồng vợt qua mặt mình, nhìn theo chỉ thấy lỗ lồn cô bé đó ngồi lên một cây gậy to hình tròn, nhìn cực kỳ dâm tiện, ông vội vàng dụi mắt nhìn lại, thì thấy nữ sinh chạy xe lại có quần áo chỉ là hơi chổng mông đạp xe.

“Hô… Thật sự là, do mắt mình hoa chứ làm sao có ai lớn mật trần truồng lỗ lồn ngồi trên cây gậy đến trường… Haizzzz già rồi…”

Bác bảo vệ tưởng đâu là mình hoa mắt, thở dài một hơi ngồi xuống ghế dựa uống cà phê, hai mắt nhìn xa xăm, trong đầu hình ảnh lúc nãy vẫn còn in rõ bên trong.

Khi thời gian còn vài giây nữa là năng lực đóng lại, Trinh chỉ kịp chạy vào cổng trường không kịp chạy ra chỗ khuất trong bãi đỗ xe. Trinh tuyệt vọng cả người gần như điên cuồng, cảm giác những ánh mắt nóng bỏng nhìn vào người mình, lỗ lồn như một con trăn siết chặt cái gậy trong lỗ lồn thật mạnh. Ánh mắt Trinh điên cuồng cố gắng đạp xe thật nhanh với ý nghĩ là mọi người không nhìn thấy mình. Lúc này trong cặp điện thoại đã tăng lên 12% năng lực theo đó mà tăng lên, vì đang tăng cấp nên nó hơi không ổn định khi người khác nhìn vào thì thấy quần áo Trinh lấp lóe lúc có lúc không, mọi người cũng cho là mình hoa mắt không có nói với nhau bằng không sẽ phát hiện một hiện tượng kỳ lạ là mọi người đều hoa mắt.

Theo bản năng, Trinh chạy xe vào cuối bãi đỗ xe. Khi xe thắng gấp, bàn chân dính đầy nước dâm trượt ra khỏi bàn đạp, cả người Trinh đứng thẳng xuống đất, dương vật giả như một con quái vật tàn nhẫn phá vỡ miệng tử cung cắm thẳng vào trong bụng.

Trinh há hốc mồm, cảm giác đau đớn, cực khoái ập tới làm Trinh nổi da gà, trong tử cung một thứ gì đó muốn phun ra nhưng bị dương vật giả chặn lại ở trong. Hai mắt Trinh trợn ngược, miệng há to như muốn rên lên nhưng không thể phát ra thành tiếng chỉ thấy lưỡi lè ra, nước dãi chảy ra lên hai cái vú nhỏ xuống đất.

Trinh run lên bần bật, nước tiểu phun ra như vòi xịt nước. Gần năm phút Trinh chỉ biết đứng yên cảm nhận từng cơn sướng cực hạn trong cơ thể đang phun trào. Khi Trinh tỉnh táo, cảm giác cả người mệt mỏi đổ mồ hôi, lỗ lồn tử cung căng đau, bụng thì bị chống cao lên thành hình một cái dương vật giả.

Xe đạp đã biến về hình dáng cũ, nhưng lỗ lồn thì không nó mở rộng toang hoác, một chất nhầy màu sắc trắng đục chảy ra. Tỉnh táo lại Trinh tuyệt vọng vì cho là mình đã bại lộ trước mặt mọi người, ngồi xuống đất khóc không thành tiếng. Nhìn lỗ lồn mở rộng của mình Trinh tức giận nhét cả nắm tay vào rồi đấm mạnh.

“Tại mày, tại mày hết, lỗ lồn dâm tiện, tao đấm nát vụn mày thứ dâm tiện. Hu hu…”

Trong cơn tức giận bản thân, Trinh dùng sức mạnh đấm vào lỗ lồn liên tục, nhưng không những không có đau đớn, khi nắm tay cạ vào vách thịt trơn mềm bên trong lỗ lồn thì cơn sướng lại càng tăng cao hơn nước lồn văng khắp nơi. Trinh càng tức giận hơn nắm chặt cổ tử cung đem nó kéo ra. Trinh ngẩng đầu nước bọt chảy xuống, cơ thể run lên bần bật nước tiểu cùng dâm dịch chảy ra, hai vú như đang khiêu vũ nảy nảy lên. Mười phút sau mới hồi phục lại, nhìn cổ tử cung trong tay, Trinh nhếch miệng cười một cách ngu ngốc, bàn tay nhào nặn cục thịt mềm mại đang lồi ra khỏi lỗ lồn, đem một ngón tay chọt vào cái lỗ đang chảy ra những chất dịch không biết tên. Trinh như một người tâm thần vừa chơi đùa với cổ tử cung của mình vừa cười.

“Em đang ngồi đây làm gì đó, em có biết áo trắng rất dễ bẩn không, mau đứng lên đi.”

Trong cơn cực hạn cao trào, một âm thanh vang lên sao lưng. Trinh sợ hãi, choáng váng, tinh thần như được kéo về thực tại, cái đầu như robot quay ra sau tay thì vẫn nắm chặt cổ tử cung, nhìn vào khuôn mặt đẹp trai của ông thầy dạy toán cho lớp mình.

“Thầy… Thầy… Vừa nói gì…”

“Thầy nói là… Áo trắng rất dễ bẩn em mau đứng dậy đi, đừng ngồi dưới đất. Mà em ngồi đây làm gì.”

Tiên không đáp lời lại mà bật người đứng dậy, chổng mông đưa lỗ lồn sưng đỏ há hốc, tử cung lòng thòng như đang le lưỡi của mình về phía ông thầy, lấy điện thoại ra.

Thanh tiến độ: 12%

Năng lực tái sinh lv2: Sức hồi phục gấp 50 lần người thường.

Năng lực thao túng thực tại lv2: Hiệu lực trong vòng 8 giờ đồng hồ, vượt qua thời gian cho phép năng lực tự đóng, cần 60 phút để hồi phục. Có thể cho người khác nhìn thấy thứ bản thân muốn dù mình không có. Biến mất bản thân, nhưng gây tiếng động có thể bị nghe thấy. Ngưng đọng, lùi lại thời gian trong 10 giây. Mỗi lần mở chỉ có thể chọn một trong ba năng lực.

Nhìn tin tức trong điện thoại, Trinh cảm giác mình như được sống lại một lần nữa, mọi lo lắng đều tan biến, nhớ đến ông thầy dạy toán còn phía sau. Trinh lấy lại tự tin, như một con Phượng Hoàng cao lãnh, bước tới gần thầy giáo. Nếu không phải là trên người đang trần truồng, lỗ lồn nhầy nhụa thì có thể cho là như vậy.

“Cảm ơn thầy.”

Thầy giáo khó hiểu nhìn theo bóng lưng của cô học trò tuyệt đẹp kia, không biết cô bé cảm ơn mình về việc gì, hắn cũng không quan tâm, lúc này hai mắt thầy giáo chăm chú nhìn vào cái mông đang lắc lư tà áo dài của Trinh. Ông ta làm sao biết được là mình đang nhìn vào cái mông trần.

Trinh cầm cặp sách trần truồng bước đi trên hành đầy tự tin trong hành lang, hai cái đùi không ngừng thay nhau cọ xát cổ tử cung, trong lỗ nhỏ chất dịch trắng đục từ hai bên đùi nhỏ giọt chảy xuống đất, kéo một đường dài trên hành lang đến tận bàn chân.

Chương trước Chương tiếp
Loading...