Diệp Mặc
Chương 324
Hai nữ nhìn thấy hắn đều lộ ra vui mừng, đặc biệt trong ánh mắt Vân Băng chỉ tràn ngập là nhu tình. Diệp Mặc lại càng thấy ngoài ý muốn, không hiểu vì sao lúc này lại không muốn dính dáng tới nữ nhân, đi đến trước mặt hai người không có bao vui vẻ như hai người.
– Chị Băng, quay về làm giáo viên rồi sao.
– Đúng vậy, dù sao chị cũng quen làm công việc này mà thôi.
Vân Băng mỉm cười đáp, bên cạnh Tô Mi tỏ ra không vui, mặt hầm hầm, khuôn mặt xinh xắn ánh lên nét cau có đáng yêu.
– Anh bơ tôi đấy à.
– A… Tô Mi, cô cũng ở đây à.
Diệp Mặc không có thể hiện nhiều xúc cảm, chỉ như bừng tỉnh khi mới thấy Tô Mi. Trông vậy, Tô Mi tức giận, đi tới tay nhéo hông hắn, gằn lên.
– Anh ăn được liền chạy, chẳng lẽ không nhớ đã…
Nói đến sau Tô Mi kịp dừng lại, quay mặt nhìn Vân Băng xấu hổ không dám nói tiếp, Vân Băng cười phì, chợt nghe tiếng chuông reng, vội vã quay qua Diệp Mặc nói.
– Cậu nhớ đợi chị nha… Đừng bỏ về trước, nếu không chị giận.
Không kịp để Diệp Mặc đồng ý, cô liền quay lưng bước vào lớp, Tô Mi thấy vậy chỉ còn có hai người, một phần ngước nhìn nam nhân vô tâm, tức giận nói.
– Anh đi theo tôi.
Tô Mi nắm lấy tay kéo đi, Diệp Mặc tùy ý cô dẫn đi, hắn cũng không thèm quan tâm nữa. Tô Mi kéo hắn đến một phòng học hiện không sử dụng, vắng vẻ chỉ có hai người, xong cô quay qua đẩy hắn vào tường, trực tiếp đối chất.
– Anh chắc không quên mình đã làm gì đâu nhỉ. Định không chịu trách nhiệm à.
– Ồ, cô muốn tôi làm gì.
Diệp Mặc vẻ mặt bất cần hỏi, Tô Mi nhíu mày, cô tự nhiên là biết một chút tính cách của Diệp Mặc, đại khái qua lời kể của Vân Băng và Tô Tĩnh Văn. Dù là một tiểu thư điêu ngoa, nhưng cô không đến nỗi không hiểu lòng người, ngẩng mặt cao nhìn hắn.
– Anh có chuyện gì sao. Rõ ràng bộ dáng này của anh trông có vẻ thảm hại.
– Không có vấn đề gì cả.
Diệp Mặc lười tâm sự cùng Tô Mi, với ấn tượng ban đầu của hắn, có kể cho cô nàng này cũng không có bao nhiêu tác dụng. Tô Mi tức giận, ngẩng đầu há miệng liền cắn lên cánh tay hắn làm Diệp Mặc khẽ nhíu, trừng thẳng.
– Cô là cẩu à.
– Là do anh coi thường tôi. Rõ ràng bấy lâu này tôi vẫn quan tâm đến anh vậy mà…
Nói đến sau Tô Mi ánh mắt rưng rưng như muốn khóc, Diệp Mặc cũng cảm thấy bản thân quá đáng, trước đó chịch cô xong rồi không quan tâm tới, tại hắn nghĩ do kẻ địch nhiều nên cũng không muốn làm liên lụy tới cô. Trải qua nhiều chuyện, tính tình Diệp Mặc cũng trầm ổn hơn hắn, đối với nữ nhân cũng dần nảy sinh yêu thương, cưng chiều.
Hắn vuốt mái tóc mượt của Tô Mi, thở dài, sau một hồi liền quyết định kể hết mọi chuyện, ít ra có thể khiến bản thân nhẹ lòng cũng tốt. Tô Mi thâm tình lắng nghe, vừa hãi vừa sợ, cũng cảm thấy ghen tị, dần dần hóa thành bi thương đồng cảm với hắn. Hai tay thiếu nữ vòng qua ôm chặt, nhẹ giọng thâm tình.
– Diệp Mặc, anh không cần để ý vậy đâu. Nếu thích thì dù bất cứ giá nào cứ giành lấy, đừng để mất rồi sẽ hối hận.
– Dùng bất cứ giá nào sao…
Diệp Mặc dần tỉnh ngộ, hắn trước kia khá ngu ngơ về mặt tình cảm, cho nên đối với nữ tử không chủ động thì lười quan tâm, được Tô Mi nhắc nhở. Hắn mới dần hiểu ra hóa ra bản thân còn quá cứng nhắc, quả thật mọi chuyện nên làm thật ác liệt. Như cách hắn mọi cách truy cầu tiên đạo, bản thân cũng nên dồn tâm tư như vậy vào trong tình cảm.
Thông suốt, hắn ôm lấy Tô Mi, lần đầu dùng giọng dịu dàng nói.
– Cảm ơn em, Tô Mi.
– A, Diệp Mặc… Anh…
Tô Mi kinh ngạc, lần đầu thấy Diệp Mặc như vậy đố với cô, hai mắt trực chảy nước, bàn tay liên tục đánh trên thân thể hắn, Diệp Mặc để yên. Một lúc sau Tô Mi ngẩng cao mặt, nhón cao chân, dâng lên bờ môi, Diệp Mặc ngơ ngác một lát, liền an tâm đáp trả, miệng hôn xuống.
Hai cánh môi mềm như nhung, ướt dịu ngọt ngào, đôi rắn lưỡi mò mẫn đan xen, hóa thành một đôi lưỡi tình đậm sâu. Diệp Mặc hai tay vòng qua sau ôm lấy thân thể Tô Mi, đặt trên lưng dài thẳng tắp của mỹ thiếu nữ trượt dài, Tô Mi hai tay bám víu cổ hắn, tham lam hít lấy hương khí nam tử.
Dần tách ra, da mặt Tô Mi đỏ hồng tựa tranh, đôi mắt ngọc câu hồn không dám nhìn thẳng, Diệp Mặc không nói cô cũng không trả lời. Cho đến khi bàn tay của hắn trượt dài đặt trên kiều mông xoa nắn, qua lớp quần tây của cô mà bóp, Tô Mi mới khẽ rên, ngã người tựa vào ngực hắn, thở ra mùi đàn hương, hơi nồng nàn thơm ngát.
Diệp Mặc ngửi lấy hương khí của đối phương, động tác trở nên cũng mạnh dạn, đặt tay xuống tại thắt eo, cởi ra dây thắt lưng của thiếu nữ, kéo tuột cái quần dài rơi tại mắt cá chân. Phía bên dưới thiếu nữ chỉ còn một cái quần lót trắng tinh. Mùi hương thiếu nữ thành thục chui vào mũi, Diệp Mặc cảm thấy khó chịu trước kia dần bị lãng quên, vẫn chuyên tâm tận hưởng diễm phúc trước mắt.
– A… Diệp Mặc, đừng bóp…
Tô Mi khẽ kêu, Diệp Mặc tại hai cánh mông của cô bóp thật mạnh, có thể tưởng tượng được hắn để tại đó dấu tay đỏ ứng. Mấy ngón tay chuyển hướng, xâm nhập mật địa, chui vào trong quần lót của cô trêu chọc.
– Ưm… Đừng chọc… ngột… ngứa…
Tô Mi nhẹ kêu, càng làm động tác Diệp Mặc càng gia tăng, chọc vào trong lỗ thịt mềm quấy động, làm một mảng dâm chất chảy ra. Hắn sau đó hai tay hữu lực nhấc hông cô đặt trên chiếc bàn học, để mông đùi phía trên, hai cánh chân nâng cao bị bó buộc bởi lớp lớp quần dái mặc tại mắt cá chân.
Diệp Mặc cúi đầu, tại bên dưới quần lót, vuốt sờ một khoảng, sau đó tách ra, kéo xuống một đoạn quần lót, mép lồn hồng hào hiện ra trước mắt, lông mu không nhiều được cắt tỉa gọn gàng, mùi hương có phần dâm dục khiêu khích.
– Ahh… Đừng mà… xấu hổ… Sẽ có người nhìn…
Tô Mi chợt nhận ra cả hai đang ở trong phòng học, cô vậy mà cứ nhiên lộ ra lỗ lồn đầy nước để cho nam nhân nhìn ngắm, thậm chí chơi đùa chọc vào, lôi ra ít dâm thủy phúng sinh. Mặc kệ có ai thấy hay không, Diệp Mặc cúi đầu đưa đầu lưỡi liêm một vòng cánh cung, huyệt hoa nảy nở đan xen. Trong chốc lát nếm thử mùi vị lỗ lồn của đại mỹ nữ Ninh Hải, khiến cho cô vừa thẹn vừa sướng, ngửa ra mặt phía đằng sau, nâng cao chân khoe ra lỗ lồn nhỏ tùy ý nam nhân phẩm vị.
– A… Diệp Mặc anh liếm thật sướng… em muốn ra rồi…
Tô Mi cảm thấy thỏa mãn vô cùng, hằng ngày vẫn tưởng tượng nhớ lại cảnh cùng Diệp Mặc làm tình mà thủ dâm, nay được hắn bú lồn, đã sớm chảy đầy nước, cao triều lần thứ nhất. Diệp Mặc nhìn thấy một mảng dâm thủy trắng đục chảy ra, lan xuống tận bẹn đùi, dính trên mông Tô Mi, cảm thấy rất kích thích.
Hắn vạch quần, lôi ra con cặc hơn 20cm, cọ cọ trước cửa lồn, Tô Mi cảm giác được dị vật nóng hổi của nam nhân, toàn thân nóng lên. Cuối cùng tụt xuống bản, mặc kệ tại trước mặt Diệp Mặc, tại quỳ trên sàn mắt đối diện dương vật to lớn, hoảng sợ run lên.
– Thật lớn.
Tô Mi nhẹ rên, một lúc sau bàn tay nhỏ tóm lấy nó, cầm trong tay xoa vuốt, Diệp Mặc thản nhiên chờ đợi, nhìn Tô Mi thè lưỡi liếm láp xung quanh đầu quy, liền xong nuốt vào mồm, đi được nửa đoạn, “khục… khục…” kêu lên, nuốt không trọn đành nhả ra, mang theo một mảng nước bọt dính nước.
– Ưm… Chụt… Nhóp nhép…
Tô Mi giữ lấy gốc côn thịt, mồm phun ra nhả nuốt, đầu lưỡi linh hoạt liếm cặn kẽ, dù chậm chạp và không được thành thạo, nhưng đủ điểm kích thích. Diệp Mặc ngửa cao đầu, lim dim tận hưởng, hai túi trứng dần thấy mát lạnh, được một lỗ nhỏ nóng hổi nuốt vào, ngậm mút liếm láp rồi nhả ra.
– Thoải mái không Diệp…
– Ưm… Sướng lắm, Tô Mi… Em bú cặc rất sướng…
Diệp Mặc lên tiếng tán thưởng, càng làm Tô Mi vui vẻ, cô cởi ra áo ngoài bộ đồ tây nghiêm trang, mở rộng khu ngực, áo sơ mi buông mở, áo lót trắng hoa vén lên cao, để lộ cặp gò đào trắng mịn to tròn, ấm áp nhô ra hai núm vú đỏ nhạt, cọ cọ in in trên hai đùi hắn.
Bú được một lúc, Tô Mi dùng hai vú kẹp ngực, ép tay lại cho hắn dễ hành động, Diệp Mặc nhấc hông, tận hưởng một pha đụ vú. Chơi một lúc, con cặc hắn đã ướt nhẹp ướt bọt, trơn hồng bóng loáng. Tô Mi thấy vậy, cảm thấy vừa đủ, hai má hồng hào thở dốc, chân tuột kéo cái quần dài, thân thể nằm tựa trên mặt bàn, mông cong nhô ra, tư thế đứng banh rộng, để Diệp Mặc nhìn thấy mép lồn dâm đầy nước cùng lỗ hậu hoa hồng hào nhỏ nhắn.
– Diệp Mặc… Đút vào đi…
– Muốn đút vào lỗ nào…
Diệp Mặc kề sát tại phía sau, cặc cọ cọ khe mông, trượt lên trượt xuống, dùng nó va đập tạo ra âm thanh phách lực dâm đãng, Tô Mi lắc lắc mông, cảm thấy đừng đợt ngứa rát, miệng khô khốc rên nhẹ.
– Muốn đút vào trong lỗ… lỗ lồn của em…
Tô Mi dùng hết can đảm nói ra, vừa nói xong cổ họng cô cũng khô nóng, hô hấp càng thêm điểm dồn dập. Diệp Mặc mỉm cười, cặc kề sát rê rê tại lỗ lồn, tướt đoạt dâm thủy chảy ra, nước lồn vung vải dính đầy đầu quy đem cho Tô Mi từng trận ngứa rát, thiếu không được chờ đợi cầu xin.
– Nhanh lên Diệp Mặc… dùng con cặc anh đâm vào trong lồn em đi…
– Tốt…
Diệp Mặc không nỡ để mỹ nhân chờ đợi, một phát đâm xuống, chui vào trong lỗ thịt chặt khít, bóp đến nỗi vừa vào đã thấy sướng. Tô Mi căng thẳng, mông eo bóng loang đầy mồ hôi, bắt đầu va đập cùng hông eo nam tử.
Bạch bạch…
Diệp Mặc một phát liền đâm tận đỉnh lồn, va chạm vách ngăn tử cung, độ dài quá cỡ độ sâu của lỗ thịt, làm bụng Tô Mi nong ra một đoạn lớn, có chút đau nhưng dần về sau càng sung sướng, khe lồn bóp lấy càng chặt.
Diệp Mặc địt tốc độ có phần gia tăng, vừa dập vừa mân mê bờ mông đầy xúc cảm của Tô Mi, lây lâu lại chọc bên ngoài hậu hoa hồng hào, làm mỹ nữ yêu kiều phản đối. Địt được càng nhanh, âm thanh va chạm thân thể càng dữ dội, chiếc bàn học rung lắc dữ dội cứ như sắp ngã, Tô Mi sung sướng nằm dài trên bàn, hai chân giang rộng, mơ màng rên rỉ.
– A… Anh địt sướng quá… Lồn em căng đầy… Sẽ hỏng mất…
– Im lặng… Nếu không có người qua sẽ biết đấy.
Diệp Mặc vỗ lên mông cô, mặt ghé tại bên tai nói nhẹ, Tô Mi run lên, tưởng tượng có người sẽ nhìn thấy làm cô sợ hãi, lồn vậy mà càng khít chặt, làm Diệp Mặc càng tận hưởng, vòng tay vuốt ve bờ vai mềm mại, miệng ghé sát lại cùng Tô Mi hôn môi.
Lại đổi tư thế, đặt Tô Mi nằm ngửa trên bàn, đối diện cùng nhau hôn môi, chơi đùa cặp nhũ phong đầy đặn mềm mại, huyệt mêm bên trong lồn thiếu nữ vẫn ép sát không buông, đầy đủ cảm giác làm Diệp Mặc lâm vào cuồng dã, ra vào càng như vũ bão, khiến nước nôi chảy dòng chật khít.
– Ahh… a… Sướng…
Tô Mi ngửa cổ, lè ra lưỡi thơm, cực lực hạ thấp giọng, chợt nghe thấy âm thanh đẩy cửa vào, làm cho Tô Mi hoảng hồn. Cả hai người cùng nhau ngã trên đất, Tô Mi tỉnh táo lại giây lát, giãy giụa.
Bóng người đì vào là mấy nữ sinh, các nàng đi vào cười nói vui vẻ, chợt có người nhíu mũi nói.
– Có mùi gì kỳ lạ thế nhỉ…
– Không biết.
Nữ sinh khác lên tiếng, mà lại không nhận ra cách đó một dãy bàn, có 2 thân thể đang ôm nhau quằn quại, Diệp Mặc không chỉ không dừng lại mà còn hưng phấn nhấp mạnh, lỗ lồn ngày càng siết chặt, Tô Mi giùng giằng thủ thỉ rên rỉ.
– Dừng lại đi Diệp Mặc, sẽ bị phát hiện.
– Yên tâm, không sao.
Diệp Mặc vốn dĩ có thủ đoạn cho mấy nữ sinh này không chú ý tới, nhưng hắn không nói ra, khiến Tô Mi thẹn thùng, sợ hãi còn có chút kích thích. Lồn chảy ra càng nhiều nước, càng khít chặt bóp cho dị vật trong lồn cô dữ dằn lên.
Tiếng nữ sinh cười nói vui vẻ, âm thanh sột soạt vang lên, hóa ra mấy nữ sinh này vào đây để thay quần áo, Diệp Mặc liếc mắt qua nhìn có thể thấy bờ mông đủ kiểu, thân thể gợi dục của thiếu nữ mới lớn, lồn múp rụp còn có sâu dài nhiều lông, so sánh với cái lồn Tô Mi vẫn còn thua xa.
Đến khi mấy nữ sinh kia thay đồ xong bước ra, Diệp Mặc mới tăng hết sức, vồ vả nhập nhịp nhàng, phành phạch va đụng hông eo tạo ra tiếng, cặp ngực Tô Mi rung lắc đẹp mắt, thân hình thiếu nữ đầy mùi mồ hôi, miệng ngậm chặt nén phát ra âm thanh.
Phụt…
Bên trong huyệt nhỏ tràn ngập nước dâm nóng hổi, phủ đầy đầu quy, Diệp Mặc đạt cực hạn, quy đầu nóng hổi tích trữ tinh dịch phun ra nóng hổi va đập hoa tâm, lấp đầy một trương bụng nhỏ, làm Tô Mi rướn người giật giật, hạ mông xuống, hai bẹn đùi mở rộng, nhường chỗ cho tinh dịch từng dòng chảy ra. Một đại lượng lớn vẫn mặc kẹt trong lồn.
Diệp Mặc thở dậy đứng lên, lấy quần áo lót của Tô Mi lau cặc, mỹ mãn nhìn mỹ nữ đạt đỉnh khoái cảm. Nghe thấy tiếng chuông ra về, Diệp Mặc biết Vân Băng cũng sắp tan tầm rồi.