Đỉnh cấp gian tình

Chương 6



Phần 6

Bỗng dưng, nàng rời khỏi giường trước sự ngỡ ngàng của hắn.

– Cô cô. Người muốn đi đâu?
– Đi chuẩn bị cho ngươi một món quà. Có lẽ là ngươi sẽ thích.

Nói xong, nàng liền khẽ bĩu môi mỉm cười đầy tinh quái, rồi bước vào phòng vệ sinh.

Vài phút sau, từ trong nhà tắm, tiếng nước chảy róc rách truyền ra. Xem ra nàng đang tắm rửa, nghĩ tới cảnh thân hình quyến rũ của nàng ướt át dưới làn nước ấm, con cặc của hắn lại càng hưng phấn, mạnh mẽ vươn lên. Hắn tập trung tinh thần, lắng tai nghe tiếng nước chảy, đột nhiên đầu óc hắn hơi choáng váng khiến hai mắt hắn nhắm tịt lại, lắc lắc nhẹ cái đầu. Hắn chợt a lên một tiếng.

Từ trong đầu hắn, một thân thể thục nữ mềm mại đang tự vuốt ve bầu ngực sữa của mình phía trong phòng tắm, một tay nàng lại đưa xuống kỳ cọ gò mu ửng hồng đang nhô lên, lớt phớt là vài sợi lông đen tuyền đang bết lại. Nữ nhân đó chẳng phải là cô cô của hắn sao. Khi hắn càng tập trung, hình ảnh càng trở nên rõ nét, hắn còn có thể thấy được trên gò mu nảy nở của cô cô hắn chấm một nút ruồi son vô cùng gợi cảm.

Hắn chợt mở mắt ra, thân ảnh kia cũng chợt biến mất. Hắn đang thực sự không thể tin được những gì đang diễn ra trước mắt hắn. Hắn thập phần kinh ngạc và vui sướng, hắn muốn kiểm nghiệm lại lần nữa. Hắn lại nhắm mắt, tập trung tư tưởng rò xét vào trong phòng tắm. Lúc này chỉ thấy Diễm Vân đang từ từ lấy chiếc khăn bông lau khô thân thể mình, khuôn mặt ửng hồng, ướt át, kiều mị động lòng người, trên đôi môi nàng, một nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện đang trào dâng. Xong, nàng hít một hơi thật sâu, giữ lại bình tĩnh, rồi mở cửa bước ra.

– Két. Ttt…

Tiếng cánh cửa mở ra, liền kéo hắn về với thực tại, hắn mở mắt ra, tất cả mọi thứ trong đầu hắn thấy hoàn toàn trùng khớp với thực tế trước mắt, khiến hắn vui như phát điên lên. Ánh mắt nóng rực dán chặt lên thân hình kiều diễm đang trần truồng trước mặt hắn. Dương Diễm Vân, hai má đỏ bừng, hơi thở ngượng ngùng, hai tay đan nhẹ vắt về phía sau, trước ngực là hai bầu vú trắng nõn, căng tràn, hai đầu ti cương lên như hai hạt đậu đỏ, vùng eo thon thả, láng mịn không chút mỡ thừa, đôi chân ngọc thon dài láng mịn khép chặt, chỉ để lộ ra gò mu căng tròn và nhúm lông tơ thưa thớt, phía trên còn điểm một nút ruồi son tinh tế, vô cùng gợi cảm. Nàng ngượng ngùng, mặt đỏ như trái đào chín, hồi lâu mới nhìn hắn bằng ánh mắt đầy mê luyến và khao khát.

– Phong nhi, ngươi thấy cô cô… cô có đẹp không?

Chỉ thấy trong đầu hắn oang lên một tiếng, hắn véo nhẹ vào má mình, thì thào nói:

– Cô cô… Đây là sự thật sao, cuối cùng ta cũng có thể chiêm ngưỡng nữ nhân mà ta yêu thương nhất. Ta thật hạnh phúc. Cô cô… cảm ơn ngươi.

Những lời thất thần nói ra tự đáy lòng của hắn, đã khiến Diễm Vân trong lòng như mật ngọt hòa tan, hai hàng nước mắt trào dâng, đôi môi anh đào nở một nụ cười hạnh phúc. Nàng lao thẳng lên giường, ngồi lên thân thể hắn, hay tay mềm mại vòng qua ôm lấy cổ y, hai người cụm trán vào nhau. Hồi lâu mới nghẹn ngào.

– Là thật, Phong nhi. Tất cả đều là sự thật. Tất cả đều tại cô cô luôn coi ngươi là hài nhi, không thể hiểu tâm ý của ngươi, là cô cô ngốc nghếch, cô cô sai rồi. Phong nhi, tha lỗi cho cô cô.

Hai hàng lệ nóng lại tuôn rơi, nàng khẽ hôn lên trán hắn, mắt hắn, mũi hắn, má hắn, cuối cùng là trên đôi môi cương nghị của hắn.

Bất chợt Tử Phong hai cánh tay siết chặt vòng eo của nàng, đem thân thể mềm mại của nàng ép chặt vào người hắn, khiến hai bầu vú nõn nà, ngạo nghễ kia bị chèn ép đến biến dạng, đôi môi hắn ghim chặt vào đối phương, chiếc lưỡi điên cuồng đưa qua tìm kiếm chiếc lưỡi đinh hương của nàng rồi hòa quyện lại với nhau. Bên dưới, con cặc của hắn đã trở nên nóng rực, quẹt qua gò mu mềm mại của nàng một đường dài tới tận lỗ nhị. Diễm Vân chỉ kịp ưm lên một tiếng trước cảm giác tê dại bất chợt ấy, khiến âm hộ của nàng dần trở nên ướt đẫm sương mai. Nàng khẽ di chuyển, để con cặc gân guốc, nóng hổi của hắn liên tục cà sát vào mép lồn đang ướt đẫm dâm thủy của nàng.

Một cảm giác sung sướng, hoan lạc đang trào dâng lên trong lòng hai người.

Một hồi lâu, Diễm Vân gần như không còn dưỡng khí để hít thở mới chịu tách hắn ra, mặt đỏ như gấc, hơi thở phập phù. Nhưng hắn đâu chịu dừng lại, như một con sói đói điên dại, hắn cắn nhẹ cổ nàng rồi mút, rồi liến, tới đôi sương quai xanh, rồi cặp vú ngạo nghễ kia, hắn thở ra một hơi, miệng há to tham lam ngoạm lấy, như thể muốn nuốt cả cặp vú của nàng. Diễm Vân ưm lên một tiếng.

– Phong nhi, cô cô là của ngươi, vĩnh viễn là của ngươi. Ưm… Mau… mau yêu cô cô. A… Mau chiếm thân thể ta, nó sẽ vĩnh viễn là của ngươi, trọn đời… trọn kiếp. Ưm…

Nghe tới đây, hai tay hắn dùng sức, đẩy cả người Diễm Vân ngã ngửa ra phía sau, hai tay tách ra cặp đùi ngọc, hai mắt như lửa nóng, nhìn chằm chằm vào mép lồn đang sưng đỏ, ướt át, gợi dục của nàng.

Hắn liền cúi đầu xuống, chiếc lưỡi thô giúp liếm một đường dài từ lỗ nhị, qua mép lồn lên tới tận hột le mới dừng lại. Diễm Vân cả người tê như điện, hét lên đầy sung sướng.

– Phong nhi… chết ta… ưm. A. A. A. Đừng… liếm… a. A. A.

Mỗi lần hắn liếm một đường là cả thân thể nàng cong người lên như con tôm, co giật liên tục, cảm giác tê dại xâm lấn đầu óc, khiến nàng càng mụ mị. Đây là lần đầu tiên trong đời, nàng có được khoái cảm đỉnh cao như thế. Mà người khiến nàng sung sướng đến ngây ngất, lại là nam nhân mà nàng yêu thương nhất. Thử hỏi, còn hạnh phúc nào tuyệt vời hơn thế.

Sau khi liếm mút vài lần, thấy Diễm Vân khổ sở xin tha, hắn mới dừng lại, há miệng thật to, ngậm lấy hai mép lồn đã sưng đỏ, dâm thủy tràn lan, chiếc lưỡi ma quái của hắn đưa vào thật sâu trong lồn nàng, tận tình liếm láp. Bất chợt, hắn húp mạnh một hơi, chỉ thấy Diễm Vân thân hình co giật liên hồi. Miệng kêu ú ớ không thành tiếng, mép lồn đang bị hắn mút chặt, cả hạ thân liên tục cong lên, rồi một dòng dâm thủy trào ra tiến thẳng nào miệng hắn.

Trong cơn đê mê, Diễm Vân chỉ thấy toàn bộ thân thể nàng đều bị hắn hút cạn theo dòng dâm thủy ấy.

– Phong… n. Hi… ưm ưm. Mau… mau… địt ch… ết… ta… ta… không chịu… n… ổi… ưm… a… a…

Mặc cho Diễm Vân nức nở khóc, nàng khóc vì sung sướng, khóc vì hạnh phúc, khóc vì được thỏa mãn khoái cảm nhục dục lớn nhất đời mình.

Nhưng hắn vẫn ngó lơ, chỉ biết điên cuồng bú mút lồn nàng, cắn nhá hột le mọng đỏ cương cứng của nàng, mà chưa có ý định địt nàng.

Nàng liền như điên cuồng vùng dẫy, hai tay lấy hết sức tách miệng hắn ra khỏi cái lồn đã sưng tấy của nàng, nàng đẩy hắn ngồi lại dựa lên thành giường rồi lao vào ôm hắn, điên cuồng hôn hắn, một tay giữ chặt đầu hắn, xoa lên mái tóc đen dày của hắn, thậm chí nàng còn cắn cả vào môi hắn, cảm nhận nụ hôn rực lửa cùng với chính mùi vị dâm thủy của mình còn sót lại trong miệng hắn.

Một tay kia của mình, tự nắm lấy cái con cặc khủng bố của hắn, trà mạnh vào mép lồn của nàng vài cái. Rồi hung hăng ngồi xuống.

– A. A. A. A. A. A.

Không thể chịu nổi cảm giác con cặc to lớn kia xé đôi thân thể của nàng mà tiến vào. Lấp đầy trong đó, những đường gân guốc như ma quỷ kia chà xát mạnh mẽ lên hai thành âm đạo, khiến nàng co rúm người lại. Có thể nàng quá mạnh mẽ, nên dù con cặc của hắn mới vào được 2/3 nhưng cái quy đầu thô giáp đã đâm xuyên qua những thớ thịt, cắm vào sâu đến tận cùng.

Cả người Diễm Vân như bị sét đánh, sau tiếng thét đầy thê lương, nhục cảm. Nàng chỉ biết ngồi im, thân thể không ngừng run lên, ôm chặt lấy hắn, không dám động đậy. Chỉ sợ con cặc hung mãnh kia sẽ xé tan cái lồn nhỏ nhắn đáng thương của nàng ra mất.

Tử Phong thấy thần tình của nàng vừa thống khổ, vừa sung sướng, thì liền áp chế ngọn lửa dục vọng trong lòng, một tay liền nhẹ nhàng mơn trớn vuốt ve bờ lưng ngọc ngà ướt đẫm mồ hôi của nàng, một tay còn lại nhẹ nhàng xoa nắn bờ mông căng tròn đỏ ửng như muốn xua bớt đi sợ đau đớn của nàng. Thấy nam nhân như hổ đói kia bỗng trở nên ôn nhu, vuốt ve như che chở, động viên, trìu mến nàng, Dương Diễm Vân liền khẽ sờ lên khuôn mặt hắn, khóc nức nở.

– Hu… hu. Phong nhi… có phải cô… cô… cô rất vô dụng không… hu hu. Ngay cả việc làm nữ nhân của ngươi. Ta cũng làm không tốt… hu hu. Hu.

Hắn nhẹ nhàng vén mấy cọng tóc dính đẫm nước mắt trên mặt nàng, ôn nhu hôn lên bờ môi đỏ thắm kia. Nhẹ nhàng nói…

– Cô cô. Đối với Phong nhi, ngươi luôn là người phụ nữ tuyệt vời nhất. Người đã làm rất tốt. Chỉ tại ta… tất cả là tại ta quá tham lam, chỉ để ý đến ham muốn của mình, mà quên đi cảm giác của ngươi.

Nghe tới đây, Diễm Vân mới thấy trong lòng nhẹ nhõm, hắn có thể áp chế dục vọng như lang sói mà yêu thương vuốt ve nàng. Vậy thì nàng có gì mà phải lo ngại chứ. Lúc này nàng mới lau đi nước mắt, tươi cười nói:

– Phong nhi. Ta thấy, chỗ đó… chỗ đó của ngươi, lại to hơn nữa thì phải. Ta sợ… ta sợ… ta ăn không tiêu.

Nghe nàng nói, hắn mới ý thức được, dường như không chỉ con cặc hắn to hơn, mà hắn cảm thấy thân thể hắn cường tráng lên trông thấy, lúc này đây, hắn chỉ thấy trong người tràn đầy sức lực, đâu giống người mới ốm dậy.

Bỗng con cặc hắn giật giật một cái. Hắn mới biết nó đã bị sa vào đầm lầy, bị mút chặt tới không thể chặt hơn nữa. Thành tử cung của Diễm Vân thì vẫn đang không ngừng co thắt như muốn cố gắng làm quen với con cặc vĩ đại của hắn. Điều đó càng khiến hắn bị kích thích, con cặc lại càng trở nên bành trướng. Hắn liền dùng tay nhẹ nhàng nâng eo Diễm Vân lên, nàng biết hắn muốn làm gì nên cũng thuận thế làm theo.

Chỉ thấy Diễm Vân khẽ mím chặt môi son, miệng rít lên một tiếng, cúi xuống nhìn con cặc to lớn của hắn đang từ từ rút xa từ trong âm đạo của mình.

Chính nàng cũng không hiểu, tại sao nàng lại có thể tự đút được cái thứ quái vật này vào trong lồn nàng.

– Póc.

Một âm thanh vang lên, khi cái đầu cặc thô ráp kia của hắn ra khỏi. Lúc này Tử Phong chỉ nhìn thấy cái khe lồn vốn mím chặt của nàng đã bị hắn tách ra một lỗ lớn, rồi mới từ từ khép lại. Nhưng chẳng thể như ban đầu được. Diễm Vân vừa thoát đi cảm giác đau đớn, thì lại cảm thấy hụt hẫng. Nếu không thể thỏa mãn hắn, không phải là nói nàng đã thất bại rồi sao. Thất bại trong việc chinh phục hắn, trở thành nữ nhân khiến hắn hạnh phúc nhất sao. Nghĩ tới đây, nước mắt nàng lại dưng dưng:

– Phong nhi, ngươi thực sự yêu cô cô chứ?
– Tất nhiên rồi. Ta yêu người hơn chính bản thân mình, nhưng sao tự dưng người lại hỏi điều đó?
– Nếu thực sự yêu ta, ngươi hãy giúp ta làm một việc, đó là giúp ta hoàn thành chức trách trở thành nữ nhân của ngươi. Giúp ngươi sung sướng hạnh phúc nhất.
– Diễm Vân, có được người. Ta đã là người hạnh phúc nhất thế gian này rồi.
– Đúng, ta là nữ nhân của ngươi, không ai có thể lay chuyển được. Nhưng ta thực sự muốn ngươi đạt được sung sướng, khoái cảm như ngươi mang lại cho ta.

Thấy nàng kiên quyết, hắn cũng không muốn ngăn cản, chỉ hỏi:

– Vậy người muốn ta làm sao?
– Xin ngươi, hãy bỏ qua mọi cảm xúc của ta. Hãy làm những gì ngươi muốn, để ngươi có thể đạt được khoái cảm đó. Dù chết trên giường của ngươi. Ta cũng sẽ là nữ nhân hạnh phúc nhất trên đời này.

Chương trước Chương tiếp
Loading...