Địt cả mẹ lẫn con

Chương 12



Phần 12

Sương nghe những thứ âm thanh kỳ lạ trên lầu, phát ra từ phòng ngủ của con gái mình. Nhà ông Sung bố trí thành hai tầng. Ở dưới là phòng khách, bếp, một phòng để cho khách đến chơi nghỉ lại hiện đang là phòng cho Lão Nhị Tam Tứ ở, một căn phòng kho hơi cũ chưa các vật dụng chưa dùng đến. Trên lầu là phòng ngủ của Thu Trang và phòng ngủ của hai vợ chồng chị.

Sương rón rén theo cầu thang, chị không dám đi mạnh cốt để lẻn lên lầu xem âm thành gì đang phát ra. Trong phòng con gái mình có ánh đèn, cửa chỉ khép chứ không hề đóng, Sương cẩn trọn lắng nghe và cố đứa ánh mắt nhìn vào bên trong. Nhưng gì gì thấy khiến chị kinh hãi, Lão Nhị và Tam đang ở bên trong, chúng lục lọi khiến cho căn phòng thật hỗn loạn, nhưng chính những gì Sương nghe thấy mới khiến chị tức giận đến không thể kiềm chế. Thì ra cả hai đang dùng những ngôn từ dơ bẩn nhất để nói về chuyện chúng muốn làm tinh với Thu Trang…

– Con nhỏ hôm nay nhìn ngon quá, mặc áo dài trắng mà đồ lót cử ửng nổi mờ mờ, nhìn thèm chết được… tao chỉ muốn ngay lúc tiệc bóp vú nó một cái đã đã thèm.

Thu Sương là mẹ, nghe người khác mang ý tà dâm với con gái mình thì làm sao mà chịu được, cơn tức giận khiến chị như không còn kiềm được bản thân, chị đẩy cửa đi thẳng vào và ngay khi cả 2 con không để ý, chị vung tay tát một cú trời giáng vào mặt tên Hùng, khiến hắn ta không kịp né tránh mà bị lắc đầu nghiêng hẳn một bên…

– (Thu Sương): Tôi không ngờ, chồng tôi lại có những thằng em khốn nạn đến như thế. Con nhỏ là cháu mà các người cũng có ý đồ sao? Đồ khốn kiếp.

Sương giận đến đỏ mặt, chị định tát cho tên Hùng một phát nữa… nhưng lần này hắn nhanh tay chụp lấy cổ tay chị, sức hắn khỏe hơn Thu Sương rất nhiều nên không khó để nhanh chóng khiến cho chị cảm thấy bất lực, cố giật hay ghì tay đều không được. Tên Khải thừa biết sức người đàn bà của Sương thì không phải là đối thủ của tên Hùng, hơn nữa thứ mà hắn quan tâm là con bé Thu Trang có về cùng với mẹ nó hay không.

Vì chúng đã phân chia rất rõ ràng, trong lần đầu tiên cưỡng hiếp, lão Nhị sẽ làm nhục người mẹ, còn lão Tam hưởng thụ sự trinh trắng của đứa con gái. Thật tiếc cho hắn, khi ra cửa nhìn xuống nhà chỉ thấy phòng khách mỗi ông Sung vẫn nằm gục đầu trên bàn, không thấy Thu Trang và cũng không nghe tiếng con nhỏ thì hẳn là con nhỏ chưa về nha.

– (Lão Nhị – Hùng): Chị dâu… làm cái gì mà hung dữ vậy hả… chị có con gái đẹp mà, tụi này nói có gì sai đâu chứ…
– (Thu Sương): Bỏ ra, thằng khốn, ai là chị dâu của mày… bỏ tay tao ra…

Tên Hùng liếc nhìn tên Khải, và cái lắc đầu của Khải đủ cho hắn biết Thu Sương về nhà chỉ có một mình. Điều đó khiến cho hắn nhỏ một miệng cười đầy tinh quái. Nhưng cũng chính lúc đó Sương cắn mạnh vào tay hắn khiến cho hắn buộc phải đẩy Sương té vào tường.

– (Thu Sương): Đồ khốn, thì ra chính chúng mày đã lấy quần lót của con nhỏ và làm những chuyện kinh tởm trong phòng…
– (Lão Nhị – Hùng): Thì ra bà chị đã đến phòng tụi này rồi, đúng vậy thì sao nào? Chị dâu đáng kính? Thế chị có thấy quần silip của chị cũng ở trong đó không hả?

Sương giật mình, cơn nóng giận ban nãy khiến chị quên mất rằng, trong phòng chúng không chỉ có quần lót con gái mình mà còn có cả của chính mình, cả hai chiếc quần lót hẳn là đều bị chúng đêm qua thủ dâm và xuất tinh vào nhiều nên mới đóng khô cong cứng như thế. Chị thót tim giật hoảng vì nếu chúng biết chiếc quần lót còn lại là của chị thì nghĩa là chúng còn nhắm đến cả chị. Và khi đó, thằng Khải cất lời càng khiến cho Sương kinh hãi…

– Chà chà… không có đứa con gái, vậy thì anh em mình cứ giải trí với con mẹ trước… trong lúc chờ con gái nó về, anh Hùng cho phép thằng em này phụ anh cởi đồ con mẹ ra nhé… hứa với anh là anh sẽ đụ trước khi nào chán thì em xin ké…

Sương kinh tởm trước những gì mình nhe thấy… những kẻ mà ban nãy còn gọi mình là chị dâu bây giờ lại muốn cưỡng hiếp mình. Sương tuy tức giận nhưng ánh mắt toát lên sự sợ hãi tột độ… chị biết sức chị dù có liều chết cũng không chống cự lại được bọn chúng… đành liều mình lao ra khỏi phòng chạy xuống nhà, nơi chồng mình hãy còn gục trên bàn.

Sương cố gắng lay chồng mình tỉnh dậy, nhưng ông Sung giờ đây nằm bất động… điều đó khiến cho Sương chợt hiểu dường như chồng mình không phải say rượu. Hiểu mình đang ở trình tình huống nguy hiểm, Sương biết chỉ có chạy thoát thân là con đường duy nhất, nhưng có vẻ chiếc áo dài quyến rũ phù hợp cho phụ nữ mặc và đi đứng duyên dáng hơn là phải chạy nhanh, nên Sương nhanh chóng nhận thấy tên Khải đã ở phía trước mặt, hắn nhanh chóng đẩy Sương té ngược vào tay của tên Hùng, còn hắn thì nhanh chóng cài chốt cửa chính từ bên trong.

Hai người đàn ông, còn là hai tướng cướp thì khống chế một người phụ nữ chân yếu tay mềm vốn không phải là chuyện khó khăn gì. Và kho căn nhà bị khóa kín cửa thì người đàn bà đó không có cách nào thoát thân được. Thu Sương cố gắng chống cự dù chị bị tên Hùng nắm chặt hai cổ tay cố gắng ôm chị vào lòng, sức tên hùng quá mạnh khiến cho Thu Sương không thể đẩy hắn ra được, từ khi nào chị bị hắn đẩy tấn đứng sát tường, tên em chồng đè hai cổ tay chị mình vào tường, hai bàn tay hắn to khỏe và hùng hục siết lấy hai cổ tay non mềm của người mà hắn gọi là chị dâu, đè vào tường không thương tiếc, Sương kêu la thảm thiết khi bị ép quá chặt và bị tên khốn đó hôn không ngừng vào cổ mình, hắn toan hô vào mặt nhưng Sương né tránh lại để lộ ra vùng cổ trắng non mềm đầy quyến rũ, lại thêm mái tóc thơm búi cao gọn gàng khiến cho chiếc cần cổ trắng ngần hở ra đầy kích thích.

– (Thu Sương): Bỏ ra… thằng khốn nạn… bỏ tao ra…
– (Lão Nhị – Hùng): Chị dâu à… ngoan nào… la cái gì… ngoan đi, để em chồng làm cho sướng nè…

Cả hai một bên cưỡng hôn một bên cố gắng chống cự né tránh khiến cho hai thân người cứ quằn quại hỗn loạn ở góc tường, tên Khải nhìn thấy thế mà thích thú, hắn tuy hứng tình với đứa con gái nhiều hơn nhưng không thể phủ nhận con mẹ cũng quá gợi cảm, trong lúc chưa được đè đứa con gái mơn mởn ra hiếp thì tuột sạch quần áo bà mẹ ra cũng là một ý không tồi chút nào.

– (Lão Tam – Khải): Ha ha ha, coi nó la hét kìa, con này ngon, chắc là trước nay chỉ có thằng Sung động vào người nó thôi, đè nó ra bàn đi coi nó dãy được không…

Một mình Sương tất nhiên không thể kháng cự được gì, chúng quật chị nằm sấp người lên bàn, ngay phía đối diện là ông Sung đang gục đầu, kỳ thực lúc này ông Sung chưa bất tỉnh hẳn, ông vẫn đang nghe được tiếng kêu la thảm thiết của vợ mình, ông vẫn hiểu được vợ mình đang bị làm nhục, đang cố chống cự để giữ gìn tiết hạnh một người vợ, nhưng chính bản thân ông cũng không làm gì được ngoài sự đau khổ trong lòng và tâm trí đang dần u mê đi… tay ông khẽ run lên nhưng đó chỉ là những cố gắng tuyệt vọng cuối cùng trước khi những bó cơ tứ chi liệt hoàn toàn.

Phần Thu Sương sau một lúc chống cự cũng bị quật úp người sấp lên bàn, ở cái tư thế mà chị bị buộc phải chổng mông ra phía sau. Tên hùng dùng đôi cánh tay rắn khỏe mà trước đó đã đánh gục ông Sung, giờ đây cũng chính đôi bàn tay đó hắn bẻ ngược hai cổ tay Sương kiềm chặt ra phía sau lưng chị, và sau đó chỉ cần dùng sức một tay hắn đủ để ghì chặt cổ tay của bà mẹ hai con dù bà mẹ đó la hét đau đớn như thế nào.

– (Lão Nhị – Hùng): Chị dâu đáng kính, đến lúc bọn em chồng khám phá cặp mông tròn của chị rồi… ha ha ha ha ha…
– (Thu Sương): Đừng… Để tôi yên… đừng…

Thu Sương gào lên mà cảm giác giọng lạc đi và nước mắt trào ra vô thức, đó là lúc chị cảm nhận tà sau của áo dài bị hất sang một bên, để lộ hẳn chiếc quần dài bằng vải voan trắng mềm mại. Tiếng hét của một người phụ nữ đoan chính pha lẫn tiếng khóc nấc nghẹn, chị xấu hổ đến tột cùng khi mình đang phơi mông trước hai người đàn ông chứ chẳng phải là chồng mình, cho dù là đến lúc này Thu Sương vẫn chưa bị lột quần xuống, nhưng chừng đó vẫn là quá tủi nhục với chị.

Phần hai tên cầm thú, mặc kệ cho sự la hét và cố gắng cựa quậy tuyệt vọng của người đàn bà đang trào ra hai dòng nước mắt, chúng nhìn nhau cười và không thể hài lòng hơn trước hai bầu mông nảy nở tròn mũm của Thu Sương, chiếc quần dài voan trắng hơi mỏng đủ để chúng dễ dàng nhìn thấy viền quần lót của Thu Sương đang nổi ửng bên trong.

Tuyệt vời hơn là vì mông Thu Sương múp mủm trùn ủm nên chiếc quần silip với những đường ren đơn giản đang căng mượt với những đường viền hơi vấu siết vào phần da thịt căng tràn sức sống của chị. Cả hai tên không kiềm được mà đưa tay xoa tròn lên bờ mông tuyệt đẹp đó khiến cho Thu Sương vốn đang sợ hãi càng thét la thảm thiết hơn.

– (Thu Sương): Đừng… bỏ tay ra… đồ khốn… tôi có chồng con rồi mà… thả tôi ra đi…

Mặc kệ Sương kêu là như thế nào, cả 2 tên khốn đó đang say sưa xoa bàn tay lên mông của người đàn bà hai con, chiếc quần voan trắng mềm mại mướt tay khiến cho bờ mông mum múp của Sương càng thêm hấp dẫn, nhưng điều khiến cho chúng hứng thú nhất chính là chiếc quần silip của Sương cộm lên dưới lớp vải mỏng, Hùng lướt những ngón tay dọc theo mép quần silip tận hưởng cảm giác được chạm tay vào đôi bờ mông tuyệt đẹp mà hắn khao khát thèm muốn từ hôm qua đến nay.

– (Lão Nhị – Hùng): Chà, thằng Sung có con vợ ngon quá, cặp mông tuyệt hảo… mềm nhưng không nhão chút nào…
– (Lão Tam – Khải): Ha ha ha… con mẹ thì đít nở nang hơn đứa con gái rồi… Mông kiểu này nện tư thế nào cũng ngon lắm đây…

Thu Sương quẫy người kịch liệt, chị hiểu nếu buông xuôi thì bản thân sẽ bị làm nhục ngay chính trong nhà mình, hiểu thế nên chị gào thét đến khan cổ họng, quẫy người không ngừng đến mệt người, nhưng sức lực của Sương chỉ khiến cho bàn mà chị đang bị đè sấp rung lắc lên chứ không thể thoát thân được. Chỉ đến khi chúng dựng chị đứng dậy, Sương mới thôi không bị đè gập sấp người. Khải vật Sương ưỡn ngửa người ra bàn, hai cổ tay chị bị hắn ghì đè trên đầu, Sương không thể gượng dậy được và chi kinh sợ vì chị đang ở tư thế giơ cánh tay phơi thân trên trước mắt tên Hùng.

– (Thu Sương): Thả ra… tụi bây… uổng công anh Sung xem chúng bây như em trong nhà… cưỡng bức vợ của anh mình tụi bây không xấu hổ sao… thả tôi ra… thả ra…
– (Lão Nhị – Hùng): Ha ha ha ha… la cái gì hả bà chị dâu xinh đẹp… tận hưởng đi… khi nào con Trang về tụi này sẽ cho nó nằm ngửa chung với mẹ nó… hai mẹ con trần truồng hẳn là hấp dẫn lắm…
– (Thu Sương): Đồ khốn, tụi bây… không được đụng vào con nhỏ… không… á… um. MMMMM… mmmmm…

Thu Sương nghe nói chúng muốn hiếp dâm cả con gái mình thì kinh hãi la hét, nhưng chị chỉ la được vài tiếng trước khi bị tên Hùng bóp miệng, hắn ép chị phải để cho hắn cưỡng hôn, Sương quẩy đầu mạnh nhưng không sao thoát khỏi bàn tay đang ghì miệng chị lại, chị chỉ biết trợn mắt khi môi mình bị nút thô bạo… Tay còn lại của tên Hùng hắn thòng xuống mân mê mông và đùi của chị… Sương thét lên khi nhận ra bàn tay đó đang lần mò lên vùng tam giác kín đáo của chị, khiến chị kẹp chặt hai đùi không cho hắn len những ngón tay dơ bẩn làm hoen ố tiết hạnh của chị.

– (Lão Nhị – Hùng) ha ha ha… chị dâu không muốn cho em chồng móc bướm hả, cưng quá ta… thôi vậy để 2 thằng em chồng nó lột đồ chị ra nhé… tụi này cũng nôn nóng muốn biết chị mặc quần silip và áo vú màu gì nè… ha ha ha…
– (Tãm Tam – Khải): Ha ha ha… lôi nó lên lầu đi… trói nó vào giường rồi từ từ lột hết đồ nó… cột nó lại anh em mình đụ cho thoải mái…

Sương hét lớn và cố chống trả tuyệt vọng… nhưng chị không thể làm gì khác vì trước mắt chị là hai tên cướp hung hăng, đúng lúc đó tên Hùng dùng bàn tay lớn của hắn bịt chặt miệng Thu Sương, tay còn lại hắn vòng qua bụng chị, từ phía sau hắn bắt đầu lôi chị đi về phía cầu thang, SƯơng hiểu chúng đang muốn lôi chị lên phòng ngủ trên lầu, và khi chị bị chúng cột vào giường… chị sẽ trở thành đồ chơi cho chúng dâm loạn đêm nay, hiểu thế và cũng đang rất kinh sợ nên Sương kháng cự quyết liệt nhưng vẫn không thể cản tên Hùng lôi chị đi… tay hắn bịt miệng chị chặt cứng khiến chị không thể la thành tiếng lớn được… chính lúc đó, tên Hùng bất cẩn để chị cắn vào tay hắn, tên cướp rú lên đau đớn quật Thu Sương ra khiến chị té sõng soài trên sàn nhà, tên Khải thấy thế vội lao đến túm lấy Thu Sương, nhưng chị nhanh chóng ném chiếc bình hoa gần đó về phía hắn và nhân lúc cả hai tên đang loạng choạng, Sương nhanh chân chồm dậy cố chạy vào phòng chứa đồ của gia đình gần đó… chị vào trong và chốt cửa tự khóa trái nhốt mình… bên ngoài cả 2 cố tông cửa… liên tục hòng phá cửa… Xông vào bắt lấy chị…

(Lão Nhị – Hùng): Mở cửa ra… mẹ kiếp… mở cửa… chạy không thoát đâu con điếm…

Sương ở bên trong cố dùng thân người tỳ vào cửa, chị khóc nấc vì sợ… lúc này tuy bộ áo dài hãy còn nguyên nhưng chị đã mướt mồ hôi… Mệt đừ và tinh thần chấn động… Sương hiểu nếu chúng phá được cửa xông vào… chắc chắn chị sẽ bị hãm hiếp thê thảm… Đúng lúc đó, Sương nhớ ra căn phòng này có một ô cửa sổ, song cửa thì đã hoen rỉ sét, chị số sức đẩy hết những bao đồ mà ông Sung đã chất vào tường để lộ ô cửa sổ cũ mèm ra, Sương ghì hết sức để cố giật tung khung cửa hòng trèo ra ngoài thoát thân… bên ngoài hai tên thi nhau tông cửa để phá chốt xông vào phòng, càng khiến cho Sương run sợ hơn… nhưng bỗng nhiên, chị không còn thấy hai tên tông cửa nữa.

Bất giác Sương linh cảm có gì đó chẳng lành… và linh cảm đó của Sương nhanh chóng trở thành sự thật, vì chị nghe thấy tiếng hét của Thu Trang. Con bé đã về đến nhà mà không hề hay biết mẹ của cô vừa phải kháng cự quyết liệt để ngăn không cho hai tên em chồng cưỡng hiếp. Thu Trang ngây thơ tiến vào nhà, tay cô dắt theo thằng Long, và hai chị em nhanh chóng bị 2 người đàn ông khống chế, Thu Trang bị bất ngờ từ phía sau ôm lấy và bịt miệng nên chỉ kịp la lên một tiếng thánh thót, thằng Long cũng thế, mà nó còn là đứa con nít nên sự phản kháng càng yếu ớt hơn.

Lão Nhị và Lão Tam nhớ đến lúc trưa thằng Long cũng mon men uốn một chút ly bia của ông Sung, hẳn là trong máu nó cũng đã ngấm một ít thuốc, nghĩ thế tên Khải nhanh tay cầm chai rượu ngô đã bị đổ dưới đất, dốc cạn hết vào miệng thằng bé… quả đúng như chúng nghĩ, thẳng nhỏ nhanh chóng mất tri giác và đổ gục như 1 bao gạo vô tri trước sự kinh hải của chị nó…

Thu Sương không biết chuyện gì đang diễn ra… nhưng nghe tiếng hét của Thu Trang, chị hiểu con gái mình lành ít dữ nhiều… Sương không còn nghĩ ngợi gì… quyết định mở chốt chạy ra ngoài… trước mặt chị, Tên Hùng từ phía sau bịt miệng… tay còn lại ghì chặt Thu Trang, còn bé khóc đỏ mắt mà không thành tiếng… thằng Long thì gục dưới sàn…

– (Thu Sương): Xin tha cho con tôi… mấy người muốn gì tôi chịu hết… tôi sẽ không chống cự… Tôi… tôi sẽ ngủ với cả 2 người… muốn làm gì tôi cũng được… xin để các con tôi yên…

Thu Sương nói mà nước mắt chảy như suối, mắt chị đỏ hoe hệt như con gái mình lúc này, Thu Trang nhìn mẹ mình với nét kinh sợ, cô chưa kịp hiểu chuyện gì đã xả ra nhưng nhìn dáng vẻ mẹ cô cô phần nào đoán được trước khi mình về mẹ cô đã bị tấn công toan bị làm nhục… Trang lắc đầu, cô không muốn mẹ mình phải hy sinh cho mình… nhưng cô bị bịt miệng chỉ có thế ú ớ không thành lời. Chứng kiến sự tự nguyện của Sương, cả hai hào hứng đắc ý…

– (Lão Nhị – Hùng): Ha ha ha ha… coi kìa… mẹ hy sinh cho con hả… đáng yêu quá đi thôi… từ đầu em ngoan như vậy thì tụi anh đâu phải nhọc công…
– (Lão Tam – Khải): Nhìn chị dâu mình kìa… mướt hết mồ hôi rồi… chi3 cần bà chị ngoan làm cho bọn này thỏa mãn… tụi này hứa sẽ không làm tình với con gái chị đâu… ha ha ha… chỉ thay nhau làm tình với chị dâu thôi nè… ha ha ha ha…
– (Lão Nhị – Hùng) Nãy giờ quần nhau cũng hơi mệt đó, chị dâu à… không gấp đâu… chị lên lầu tắm rửa sạch sẽ đi… trang điểm lại cho xinh đẹp… rồi mặc lại bộ áo dài đó xuống đây hầu rượu 2 thằng này… 2 thằng này cũng hơi đói rồi… Nhớ là trống là tụ này xử chồng và thằng con trai chị ngay đấy…

Căn nhà tràn ngập tiếng cười hoang dại của 2 tên thú tính, tiếng khóc của hai mẹ con dường như tan biến trong thứ âm ghê rợn đó…

Hãy để tôi nói một chút về Lão ngũ, trong phần trước đã thấy cảnh lão Ngũ – Tuất lao xe quay về nhà lão đại, sau khi hắn tỉnh dậy từ cơn mơ với những hình ảnh khó hiểu và đáng sợ nhất là hình ảnh căn nhà lão đại cháy ngùn ngụt. Trong lúc phóng xe lao đi… hắn dường như quên mất sự nguy hiểm mà chỉ mong quay lại nhà lão đại càng nhanh càng tốt, hắn dường như linh cảm chuyện chẳng lành xảy ra kể từ khí hắn chào gia đình hạnh phúc đó và rời đi.

Cũng chính vì thế mà Tuất chẳng may lao trúng 1 mô đất, khiến tay lái loạng chọng và hắn ngã sấp xuống đường và lăn lóc xuống khu đất mềm ven đường, cú ngã chấn động khiến cho Tuất ngất lịm không gượng dậy nổi… có lẽ phải đến gần 1 giờ đồng hồ.

Và trong khi hắn ngất lịm bên đường, chẳng ai thấy vì khu này ít người qua lại, và trong khi tâm trí mê mang, hắn lại mơ thấy nhiều cảnh quái dị… nhưng những gì lần này hắn thấy trong cơn mơ thật đáng sợ, đáng sợ đến mức khiến hắn kinh hoàng choàng tỉnh… mắt hắn long lên sòng sọc đầy nét kinh hãi… hắn nhìn trời thì thấy trời đã chuyển về bóng nắng chiều… Lão Ngũ – Tuất lẩm bẩm trong miệng “trời ơi… trời ơi…” rồi hắn lảo đảo gượng dậy, dựng xe và bất chấp cơ thể trầy xước đau đớn, hắn lên xe và lại nhằm hướng về nhà lão đại mà lao đi như điên dại… trong giấc mơ chóng vánh, có những hình ảnh khiến lão Tuất kinh hãi phải tỉnh dậy, tiếng la hét thảm thiết và nhiều thức âm thanh hỗn loạn…

– Ha ha ha ha ha… lôi hai mẹ con nó lên giường đi tụi bây… trói tay mẹ con nó lại…
– Á… đừng… thả con tôi ra… để con nhỏ yên… lũ khốn kiếp… trời ơi…
– Mẹ ơi… cứu con… Mẹ ơi…
– Ha ha ha ha… thân mình lo còn không xong còn muốn lo cho con hả… tụi bây lột quần bà mẹ xuống đi… công nhận vợ con thằng Sung đã quá…

Kèm theo đó là những hình ảnh, những tấm lưng trần của đàn ông mà có vẻ là 4 hay năm người đàn ông chứ không ít, có hình ảnh 1 đôi chân của người phụ nữ bị giơ cao và chiếc quần lót rách còn vắt vẻo 1 bên đầu gối…

Chương trước Chương tiếp
Loading...