Đôi bạn cùng tiến
Chương 26
Đêm ấy, Phong vẫn ngủ bình thường, nhưng Lan không ngủ được. Lan không nghĩ về con cặc của Phong, cô bé hoàn toàn không bị nó ám ảnh, nhưng Lan lại nghĩ về cảm giác của mình sau đó. Cái thứ nước nhờn ấy là gì, tại sao từ chiều đến giờ mình lại khó chịu, lại không tập trung học được.
2 anh em ngủ một giường, ban đầu Lan bảo để Lan ngủ dưới nền, nhưng Phong bảo ngủ trên giường kẻo muỗi. Được một cái quạt, Lan lại nằm xa Phong nên tự nhiên thấy nóng, mà trời có nóng lắm đâu, Lan không đổ mồ hôi, mà Lan nóng trong người. Cô bé không biết rằng bản năng trong mình đã biết thổn thức vì giới tính.
Hôm sau là chủ nhật, nhà Lan có một vị khách không mời. Lan đang phơi quần áo ngoài sân thì bất ngờ khi ngước lên.
– Em chào cô ạ!
– Ừ, chào em, ăn sáng chưa em?
– Dạ rồi, mời cô vào nhà uống nước.
– Ừ. Cô lên trường có tí việc, thấy em phơi áo quần nên ghé thăm xem em sống thế nào.
Hiền bước vào cửa, Phong đang ngồi trên giường bấm điện thoại thì ngước lên.
– Em… chào cô ạ!
– Đây là anh trai em, anh ấy bị bệnh nên ở tạm đây mấy hôm để em chăm ạ.
– Vâng, chào anh!
– Đây là cô chủ nhiệm của em anh ạ. Mời cô ngồi uống nước, nói chuyện với anh. Em ra phơi chút đồ cho xong ạ.
– Được rồi, em cứ làm đi.
Lan vô tư đi ra, Hiền kéo ghế ngồi, vờ nhìn quanh phòng, còn Phong thì lén liếc cơ thể căng tràn của Hiền lấp ló trong bộ đồ sơ mi đơn giản.
– Anh, hình như anh bị tai nạn hả? Bị lúc nào vậy anh?
Hiền lịch sự gọi Phong là anh.
– Dạ, em nhỏ tuổi chị ạ, em còn đi học. Hôm trước có hiểu nhầm, em bị người ta đánh nhầm ạ.
– Trời ơi, ai mà ác dữ vậy. Có loại người vô lý vậy sao? Anh báo công an chưa?
Hiền vẫn cố tình gọi anh, nó bắt đầu nhìn thẳng vào Phong. Phong dù tình trường không phải dạng vừa nhưng vẫn bối rối trước một con người đẹp sắc sảo và tự tin như Hiền.
– Dạ không báo ạ. Người ta tới xin lỗi và cũng có đền bù rồi ạ.
Lan khá bất ngờ về điều này, nó không nghe Duy nói, cũng không nghĩ ra sự việc nghiêm trọng đến vậy. Đúng là Sơn có điều gì đó rất ghê gớm khiến cả Hùng taxi vào cuộc mà.
Lan cố giữ vẻ tự nhiên.
– Giờ anh đỡ chưa ạ? Bị thương chỗ nào hả anh?
– Dạ, em bị gãy chân này với trầy xước chút thôi.
Phong chỉ về chỗ chân gãy và nói.
– Khổ thân anh. Thế anh học ở đâu ạ?
– Em học bên nông lâm, năm cuối chị ạ.
– Thôi giờ thế này, em xưng em, anh cũng xưng em, vậy khó nghe quá. Anh là anh trai của Lan, nghĩa là phụ huynh của Lan rồi. Từ nay mình xưng tên nhé, em là… à mình là Hiền. Hi.
Hiền tự tin chìa tay ra trước mặt Phong, Phong khá bối rối nhưng làm sao từ chối được vẽ đẹp cuốn hút kia.
– Em… à mình là Phong.
– Phong cho Hiền sdt đi, khi nào họp phụ huynh hay có việc gì liên quan tới việc học của em Lan thì Hiền gọi…
Rồi Hiền ra về, bước đầu làm quen vậy là xong. Cặp mắt láo liên hám gái của thằng bé này sẽ không thoát khỏi tay chị đâu, Hiền nghĩ thầm…
Trong khi đó, ở nhà Vi, mọi việc xem ra khá vui vẻ. Gia đình 3 người ăn sáng, lâu lắm rồi mẹ Vi mới dậy sớm làm đồ ăn cho cả nhà. Tiếng nói cười vang cả gian bếp.
– Vi ăn xong rửa bát giúp mẹ nhé. Mẹ phải đi cho kịp việc.
– Hôm nay chủ nhật em không nghỉ à?
– Dạ, em đi khoảng 1 tiếng thôi, rồi ghé chợ mua cá về nấu cháo cho con gái ăn nha. Em phải dự lễ trao nhà tình thương bên xóm Bà Nhạn.
– Mấy nhà đó xong rồi hả em?
– Vâng. Em qua dự trao rồi em về thôi. Mẹ đi Vi nhé.
– Vâng ạ.
Có 2 kiểu tình yêu hoặc tình yêu và tình dục được nhiều người ví như thiêu thân, một là những người mới khám phá ra nhau, hai là những người yêu xa mới gặp lại nhau. Vi và bố là trường hợp thứ nhất.
Chỉ cần đợi cánh cổng sắt khép lại, loáng thấy bóng chiếc xe đỏ lao đi thì Vi và bố quay qua nhìn nhau, rồi như hẹn trước, họ cùng bỏ đũa, lao vào hôn nhau nồng cháy.
– Ba ơi, con nhớ ba quá.
– Ba cũng vậy.
Họ vừa hôn vừa cởi áo cho nhau, mút liếm khắp khuôn mặt của nhau.
– Tại sao tối qua ba không làm?
– Mẹ con ở nhà mà, con phải ý tứ chứ.
– Con không sợ, con chỉ cần ba thôi.
– Được rồi, ba chiều con đây.
Ông bố định đè Vi lên bàn ăn thì con bé ngăn lại.
– Con nóng, con muốn vào nhà tắm, ba tắm cho con nha.
Không chậm trễ, ông bố bế Vi vào nhà tắm. Chưa kịp để bố cho đứng xuống, Vi đã với tay vặn nước, vòi sen tắm mát cả 2 người. Họ tiếp tục hôn, vuốt ve cơ thể nhau.
Ông bố từ từ quỳ xuống, Vi đang đứng thì gác 1 chân lên vai ông. Ông đưa cái lưỡi nhám của mình vào giữa khe thịt trắng hồng, quét quét và quét.
Ứ… Vi ứ lên từng tiếng đầy dục vọng. 1 tay Vi vò đầu ông, dí sát vào háng mình. Cái miệng ông tham lam ngậm hết cả 2 múi thịt thơm tho ấy, một ngón tay ông lách vào giữ đút ngược lên.
Tay kia của Vi đang nằm ở khóa vòi sen, không làm chủ được nên vặn sang phải, nước càng chảy mạnh hơn. 2 người như đang đứng giữa cơn mưa rào mùa hạ, thỏa mãn và đê mê.
– Con sướng quá ba ơi. Ư ư…
Chụt chụt… từng tiếng ấy vang lên to hơn, cộng hưởng với âm thanh của nước và da thịt, hoan lạc.
Ông bố xoay mông Vi lại, dùng đôi tay dài của mình vạch mông con bé ra, liếm từng cái chắc mạnh vào lỗ đít bé hồng. Vi nhót đít, co rúm người vì sướng.
– Hứ… ừ… ba ơi… sướng… làm… Làm… đi ba ơi…
Biết con gái đã tới cử, ông bố xoay Vi dạng chân ra, chống tay vào tường, ông hơi chùng gối đứng sau lưng Vi, nắm con cặc ra rà giữa háng rồi thúc ngược lên.
– Á… con… chết mất, sướng… ba ơi…
Bạch… bạch… bạch… nước càng chảy mạnh, ông bố nắc càng mạnh. Vì càng sướng, càng đẩy mông về phía sau hứng trọn. Âm thamh da thịt chạm vào nhau bạch bạch, âm thanh nước chảy rào rào và tiếng Vi rên ư ử. 3 thứ ấy làm cho phòng tắm ngột ngạt khoái lạc.
Mới xa nhau một ngày đêm mà họ thèm khát nhau như cách nghìn trùng. Cũng phải thôi vì chính lúc khám phá nhau họ mới phát hiện họ đam mê nhau.
Tay ông bố bấu mạnh vào hông Vi, Vi chống 1 tay vào tường, 1 tay phải bám ở cụm khóa nước, 2 chân dạng hẳn ra. Từng cú nắc ngược của ông bố từ dưới lên lút trọng vào cái lồn bé xinh của Vi.
Dù mỏi chân nhưng ông không chờ thêm được nữa, không đổi thế nữa. Ông nắc nắc liên tục cho tới lúc tưởng chừng như chân không trụ được nữa thì ông đấy cái cuối cùng thật mạnh rồi ráng hết sức đẩy cả người Vi áp vào tường, ông đứng ôm từ phía sau.
Từng dòng tinh trùng buổi sáng ấm nóng bắn vào tận tử cung Vi. Vi như ngừng thở cảm nhận cơn giật của cục thịt giữa háng mình. Nước vẫn chảy, tiếng rên không còn nữa nhưng tiếng thở của 2 người vẫn mạnh rồi nhẹ dần, nhẹ dần. Tiếp theo đó là một tiếng thét thất thanh từ ngoài cửa.
– Trời ơi, cái gì thế này???
Vi và bố cùng quay ra cửa thì chết lặng, mẹ Vi đang đứng đó, há miệng, khóc không được, cười không xong, nước mắt không chảy, nói không nên lời.
– Em… em về lúc nào?
Ông bố Vi lắp lắp, vội vàng lao ra cửa khi mẹ Vi toan bỏ chạy về phòng mình. Nhưng ông không kịp, bà đã đóng cửa phòng.
Cái gì đó lạnh lùng trên khuôn mặt Vi bắt đầu hiện ra. Vi thòn thả dội nước rửa háng trước khi ra ngoài nhặt áo quần mặc vào trong khi ông bố rối bời đứng ngoài cửa gọi.
– Em à. Mở cửa ra.
– Em không mở được, em chết mất. Anh làm điều đồi bại đó với con gái chúng ta. Anh là đồ bệnh hoạn.
– Được rồi, anh sai rồi, em mở cửa mình nói chuyện.
– Anh để tôi yên. Hổ dữ còn không ăn thịt con. Anh là đồ tồi bại, tôi sẽ báo công an bắt anh.
– Mẹ, là con tự nguyện đó. Con cho ba làm.
Thi chết đứng khi nghe con gái nói vậy. Nàng mở cửa ra, mắt như bị thôi miên.
– Con vừa nói gì?
Vi đã mặc áo quần vào, đứng bên ba, giọng chắc nịch.
– Con nói là con tự nguyện cho ba làm tình, con lớn rồi. Con có quyền.
– Trời ơi, con ơi là con. Con có biết đó là loạn luân, là đồi bại không con?
– Con biết. Nhưng con thương ba. Và con thấy có những việc còn sai trái hơn.
– Con à, con việc gì sai trái hơn hả con. Con và ba vừa làm cái chuyện mà cả thế giới nguyền rủa đấy.
– Thế còn chuyện mẹ làm với anh Phong anh của Lan ở khách sạn ngay hôm sinh nhật của ba thì sao? Việc đó là đúng hả mẹ?
– Trời, con… Con… Mẹ… làm sao con biết?
– Làm sao con biết không quan trọng nữa. Con thấy mẹ làm vậy nên con làm với ba đó, ba không có lỗi chính con dụ dỗ ba đó, mẹ vừa lòng chưa?
Nói rồi Vi đi thẳng ra sân, vặn khóa xe điện chạy thẳng.
Vợ chồng Thi chạy theo gọi mà không kịp…