Dòng sông xưa
Chương 1
18 tuổi phải vác ba lô lên đường nhập ngũ, cũng nhờ thân quen nên được chuyển qua làm vệ binh nhàn nhã, rồi cái tuổi ham chơi, nổi loạn. Sau cuộc sương sương ra ngoài tán gái, Mình và thằng bạn cùng tiểu đội bị mấy thằng choai choai trong xóm nó nện cho mấy thoi. Điên tiết vịt về đơn vị mỗi thằng 1 cây AK47 lùng tung cả cái xóm. Bà má tụi nó ra lạy như tế sao khi thấy 2 cây AK 47 đang lăm lăm trên tay 2 thằng nhóc.
Hôm sau mỗi thằng được chỉ huy ưu ái cho vô phòng kỷ luật, lãnh cái cuốc chim làm cỏ đơn vị 1 tuần. Sau đó đẩy đi lên khu Cồn Cổ Lịch làm lao động. Cái cồn Cổ Lịch nằm ven sông Mỹ Thuận, hơn 4heta cồn nằm giữa dòng sông Tiền mênh mông. Đây là đất nhà nước cấp đơn vị để trồng trọt cây trái và rau cung cấp đơn vị. Dân không được vô đây bắt cá hay hái rau, nên cá, rau và trái cây rất nhiều.
Dân khó khăn hay tìm cách lẻn vào để bắt cá, hái cắt lá chuối đem về bán. Lúc đó có 1 ông Chú khoảng cũng hay xin vô chỗ mình đặt trúm bắt lươn, giăng câu. Sáng nào ổng cũng treo con lươn, hay con cá lóc trước cửa. Nên mình hay cho ổng vô.
Ông này nhà nghèo, con 4 đứa nheo nhóc, đứa con gái thứ 3 của ổng 14t mới học lớp 5, suốt ngày theo Ba má nó giăng câu nên mình thấy cũng tội nghiệp, có đi về phép mình mua cho nó mấy cây viết, cuốn tập. Có lúc nó hỏi mình mấy bài tập trong lớp mình cũng chỉ dạy.
Cái tuổi 18 – 19 đang sung, lại nằm ở chỗ khỉ ho, cò gáy, lúc sung thì mở cái rương lục lọi cuốn Cô giáo Thảo đọc rồi tự xử cho qua cơn. Vô tình đến 1 ngày, mình đang tắm sông, khu đó thì chỉ có mình và thằng bạn ở, hôm đó nó về phép, nên còn 1 mình, lúc tắm thì chẳng thèm mặc quần làm gì, thường thì tắm là cởi quần ra giặt luôn, chút lên phơi thôi, đỡ phải giặt mất công. Đang ngâm mình thả hồn lâng lâng thì con bé nó đi mò hến tới gần, lúc đó mình mới để ý nó. Cái áo vải đã mỏng sờn vai dính sát vào bộ ngực mới nhú như 2 trái cau non, nó vẫn vô tư tới gần mình nói chuyện bình thường, đâu biết dưới làn nước có 1 khẩu đại bác đang giương nòng trong làn nước.
– Chú lại gốc bần này, mò trong cái hốc bên dưới thế nào cũng có mấy con tôm ah.
Nó nắm tay mình lôi theo nó đi về hướng cây bần đang xum xuê bên bờ sông gần đó.
– Chú không có biết mò tôm.
– Thì chú cứ sau lưng con, để con lấy tay ốp vô, đè con tôm xuống, chú hãy thò tay vô bắt ra.
Nó nhiệt tình chỉ.
– Uh, uh. Thôi đành vậy, giờ cũng đâu dám đi lên bờ.
Dưới gốc bần dòng nước như cuộn xoáy vì những gốc bần nhô ra lõm vào. Nó đưa tay ốp chặt vào cái hốc bần đang lõm vào trong dòng nước.
– Dính rồi chú ơi, con tôm càng chà bá nè.
Nó reo lên.
– Con đè nó rồi, chú bắt nó ra đi. Coi chừng cái càng nó kẹp.
2 tay nó đè vào cái hốc cây, mực nước nước xấp xỉ ngang ngực nó, làm bộ ngực trái cau đưa ngang tầm mắt mình. Nghe nó reo lên mình cũng nhào tới, từ sau lưng nó mình chồm lên mò tay lần theo tay nó đang trong hốc cây.
4 tay cùng đè con tôm, 2 tay mình vòng qua nó như ôm nó vào lòng. Thằng nhỏ mình chĩa thẳng vào mông nó, cảm giác như có luồng điện chạy khắp người mình, cảm giác sung sướng lan tỏa đến tận ngón chân.
… Bạn đang đọc truyện Dòng sông xưa tại nguồn: http://truyen3x.xyz/dong-song-xua/
Dòng sông Tiền êm đềm đong đưa từng ngọn sóng khi từng chiếc tàu đi qua, bờ mông tuổi 14 vừa chớm căn cũng đủng đỉnh đánh nhịp vào thằng nhỏ khi những con sóng cuộn vào bờ, không hiểu nó nhận thức được chuyện gì xảy ra trong làn nước phía dưới mông nó không.
– Chú phải đè 2 cái càng con tôm cho chắc, không nó kẹp đau lắm.
Tiếng nó vẫn vô tư khi cảm nhận 2 tay mình có vẻ hờ hững.
– Uh, để chú đè chặt lại.
Nó đâu biết tâm trí mình đang phiêu diêu khi bờ mông nó đánh nhịp vào thằng nhỏ theo từng con sóng.
Mặt trời ngả dần về phía tây, rán chiều buông dài trên con sông mênh mông, xa xa tiếng chim Bìm bịp ngân buồn. Nhìn xung quanh vắng lặng mình cũng yên tâm.
Khẽ rướn người lên như để đè chặt thêm con tôm, thằng nhỏ mình thọc luôn vô khe mông nó, lớp vải thô nhàu của cái quần không ngăn được cảm giác kích thích của bờ mông nây nẩy dậy thì và khe háng nhỏ bé đang ép cứng cái khúc thịt nóng hổi.
Mình có cảm giác nó run người, không biết vì cái lạnh từ những cơn gió nhè nhè trên sông hay vì cái khúc thịt mình để giữa háng nó.
– Chú cầm cho chặt và kéo ra đi. Coi chừng sảy uổng lắm.
Tiếng nó vẫn vô tư và hớn hở khi sắp vô mánh to.
– Uh, uhh.
2 tay mình vẫn hờ hững, trong đầu giờ chỉ có cái hưng phấn từ khe háng nó vọng lên mà thôi, nếu đem con tôm này lên thì coi như xong, cảm giác chấm hết. Thằng nhỏ vẫn đang hiên ngang giương cao nòng pháo như chuẩn bị nã những phát đạn trong lễ duyệt binh.
Một con sóng bỗng ập vào làm 2 đứa chao đảo, nó loạng choạng theo cái nhịp xô của con sóng, mình cũng suýt té, cái bờ mông êm ái của nó bật ra xa. Cảm giác hụt hẫng ập tới với mình, hết phim rồi.
– Ráng đi chú, coi chừng nó sảy.
Người nó chao đảo, mông nó lắc lư nhưng nó vẫn không buôn con tôm trong cái hốc cây.
– Chú phải bắt nó cho Dung, không được không về.
Ý chí của chiến sĩ bộ đội kiên cường bừng lên trong huyết quảng, mình dõng dạc.
– Dạ. Nó cũng mạnh mẽ kiên quyết khi thấy mình hiên ngang… giương súng.
Con sóng lớn đã qua. Mình đứng vững rồi, khi cái khe háng êm ái đã rời xa. Đang còn ngơ ngẩn tiếc nuối thì cảm giác thằng nhỏ được cái gì mềm mềm cọ xát, Con bé đã đứng vững được rồi và nó tự áp luôn mông nó vào thằng nhỏ mình, không bỏ lỡ cơ hội, mình chùng người xuống thọt ngay vào khe háng nó.
Sau lưng nó mình nghe tiếng thở nhè nhè hơn, 2 chân nó như kẹp lại, bàn tay nó đang run trong tay mình. Tuổi 18 chỉ mới 2 lần theo đám bạn đi chơi gái động thì có biết gì, nhưng cũng làm liều hôn lên cổ nó.
– Con nhột mà.
Tiếng nó thì thầm như sợ ai nghe, từng đám gai ốc nổi trên cổ nó, những nhịp sóng nhè nhẹ vỗ vào bờ làm mình và nó như đong đưa, cảm giác như máu đang đổ dồn hết về khẩu pháo bên dưới, đạn đã lên nòng, không gì cản được. Mình buông 2 tay thả con tôm, ghì nó vào lòng, người tăng nhịp thằng e vào háng nó.
Sau mấy cái trân người, mặt nước nổi lên những đám tinh binh trắng lờ mờ trước mặt nó.
– Chú làm con sợ. Chú sao vậy.
Giọng nó hoảng hốt sau khi mình gồng người trong khoái cảm.
– Chú không sao, tại chú… thấy Dung dễ thương thôi.
Con bé đỏ mặt xoay đi chỗ khác.
– Chú kỳ quá à.
– Mai qua chú cho tiền mua bánh ăn, khỏi bán con tôm mắc công ra chợ.
– Dạ. Thôi con về nha chú.
Bóng dáng nó dần xa, mình vẫn còn thả ngửa bập bềnh trong nước trong cảm giác thỏa mãn và… suy tư.