Đụ đồng nghiệp

Chương 15



Phần 15

Suốt một tuần đằng đẵng bận bịu với công việc, mệt nhoài, được một ngày nghỉ, tôi đánh một giấc từ 20 giờ tối hôm trước đến tận 8 giờ sáng hôm sau mới tỉnh. Sự khoan khoái được cảm nhận từ chân lên đỉnh đầu, hứng chí, tôi bồi thêm vài đường Vĩnh Xuân nữa. Khoảng 20 phút sau, mồ hôi chảy ra như tắm. Ngồi thiền thêm mươi phút cho ráo mồ hôi, việc tiếp theo là vào phòng tắm. Làn nước trong vắt mát lạnh xối từ đầu xuống chân mang lại cảm giác tuyệt vời, làm tiêu tan toàn bộ stress, bóc sạch bụi trần. Giờ đây, tôi như một con người hoàn toàn mới, đầu óc thênh thênh đến kỳ diệu.

Vén bức màn che cửa sổ, nhìn xuống con phố thân quen, dòng người đang chen lấn di chuyển từng chút, từng chút một trong nắng thu vàng rực, trên những con đường lọt thỏm trong những cao ốc lừng lững. Sự tương phản lồ lộ giữa con người và các công trình mà họ sáng tạo, trông họ thật nhỏ bé như đàn kiến đi kiếm mồi vậy.

Bầu trời hôm đó thật trong, những tia nắng ấm áp chiếu chênh chếch qua ô cửa tạo nên những hình thù kỳ quái, lạ mắt trên nền gạch. Tôi kéo rộng tấm ri đô, chỉ chờ có vậy, một khối nắng ùa vào căn phòng sáng lòa làm lu mờ hai bóng đèn tôi vừa bật trước đó. Tôi đi về phía công tắc tắt đèn vì chúng không còn tác dụng nữa ít nhất trong lúc này.

Bây giờ tôi thấy hơi đói, mở tủ lạnh lôi ra mấy thứ ăn tạm vì giờ này các quán bán đồ ăn sáng đã đóng cửa. Làm gọn lỏn mấy cái bánh, bụng hết sôi sục, khi đang ngồi nhâm nhi tách trà, ngẫm lại một số việc đã làm trong tuần và lên kế hoạch cho tuần tới, thì có điện thoại.

– Alo! Anh Hải à? Một giọng con gái trẻ trung nhưng tôi không tài nào nhận ra.

– Alo! Tôi Hải đây! Làm ơn cho biết tên.

– Em là Nhật Lệ bạn của Hà đây. Anh có khỏe không?

– Anh chào Nhật Lệ! Cảm ơn, anh vẫn khỏe! Còn em? Hôm nay thứ bảy, em không đi đâu chơi à?

– Em bình thường! Phòng em hôm nay tụi nó về hết, mỗi mình em ở lại buồn quá trời!

– Thế mời em đến nhà anh chơi!

– Im lặng giây lát, Nhật Lệ nhỏ nhẹ “Đến chỗ anh như thế nào ạ?”

– Em bắt tuyến bus số 32, đến chỗ đó, gọi điện, anh sẽ ra đón em.

– Vâng ạ, em chào anh, nàng dịu dàng, rồi cúp máy.

Tôi chỉ mời xã giao, thế mà Nhật Lệ đến thật. Chuyện này N. A khui ra thì không biết sẽ đi đến đâu. Thú thật là trái tim tôi cũng ngưỡng mộ sắc đẹp của Nhật Lệ. Nàng xinh đẹp đến thế chẳng nhẽ không có bạn trai sao? Tôi thầm suy đoán. Thây kệ, muốn đến đâu nó đến!

Mươi phút sau, tôi ra trạm bus đón N. L. Nhà cách đó không xa, nên tôi chỉ đi bộ. Tới nơi thấy N. L đang đứng dưới gốc cây bàng lăng xanh ngát, trĩu quả và đang có hiện tượng rụng lá. Dưới chân nàng, một vài tấm lá màu đỏ mới vừa lìa cành rớt xuống. Nàng nổi bật trong đám người bên cạnh với chiếc quần bò trắng bó gọn ghẽ phần dưới và chiếc áo cùng màu, sơ vin trong quần, bằng chất liệu mềm lờ mờ thấy nội y bên trong. Cổ áo được may thật tinh tế, xếp xếp, gấp gấp rất hợp với dáng người thon thả của nàng. Khuôn mặt trắng mịn màng không mảy may chút phấn son cùng cặp kính râm thời trang và chiếc mũ trắng rộng vành tôn nàng lên như một minh tinh thượng thặng Hollywood.

– Nhật lệ! Tôi đến bên nàng khẽ gọi. Em đến lâu chưa?

– Em mới đến và gọi cho anh trước một bến, nàng vui sướng gỡ cặp kính ra cười thật duyên lộ rõ hàm răng trắng đều như hạt lựu.

– Chúng ta về thôi! Nàng xách chiếc bốt thời trang nhẹ nhàng theo tôi trên chiếc guốc có gót tương đối cao.

Thang máy đưa chúng tôi lên tầng 13 của tòa nhà, mở cửa tôi mời nàng vào. Duyên dáng, NL cúi xuống, tay cầm bót vịn vào tường gỡ guốc, khi đó chiếc mông to tròn cong lên, làm lộ hai đường gân slips. Đột nhiên thú tính trong tôi trỗi dậy, con chim động đậy khe khẽ.

– Nhà anh rộng ghê! Tay nàng đung đưa chiếc bót, mắt nhìn bao quát xung quanh giây lát, rồi gỡ mũ, bỏ kính để lên kệ sách gần đó.

– Ừ, hơn 100m2 nên cũng khá rộng với người sống xa gia đình như anh, tôi giải thích. Mời em ngồi! Anh lấy nước em uống nhé?

– Vâng ạ, anh cho em xin ly nước mát, nóng quá! Nàng nhỏ nhẹ và cười rất tự nhiên.

– Hôm trước gặp em anh chưa tiện hỏi “Quê em ở đâu?”.

– Dạ! Em sống ở Hải Phòng, đường Đà Nẵng. Em mới về nhà ăn rằm tuần trước, sau hôm được anh chiêu đãi món hải sản tươi sống đó. Cứ khoảng 2 tuần em về một lần.

– À, sau hôm đó, sáng mai em về à?

– Dạ, vâng ạ! Em rủ cái Hà về cùng nhưng nó bảo mắc bận.

Sau một hồi trò chuyện, N. L tự nhiên hẳn, như một thành viên trong gia đình vậy.

– Nhìn đồng hồ, khi đó gần 11 giờ trưa, tôi gợi ý “N. L ở lại ăn cơm cùng anh nhé, có một mình anh ăn buồn lắm!”

– Nàng nhìn tôi cười tán thành.

Nguyên liệu nấu bữa trưa đó không có gì đáng kể ngoài cá, tôm và ít thịt lợn nạc, và ít rau các loại, nhưng dưới bàn tay tinh tế của N. L chúng đã biến thành một mâm cơm thịnh soạn như một bữa tiệc, bốc mùi thơm phức. Dĩ nhiên có sự hỗ trợ của tôi.

Chúng tôi ăn uống vui vẻ. Hôm nay, N. L cùng tôi uống tới hai ly rượu label black làm mặt nàng đỏ hồng trông càng gợi tình. Thi thoảng tôi gắp bỏ bát nàng một món ngon, nhưng nàng nói dịu dàng anh cứ để N. L tự nhiên… Vừa ăn nàng vừa kể chuyện về học hành, sinh hoạt trong ký túc… thật thú vị. Bỗng dưng tôi gợi ý về đề tài tình yêu, thấy mặt nàng buồn buồn đôi chút, nàng kể – Hồi học cấp ba, có rất nhiều boy theo đuổi, nhưng N.

L chỉ coi họ là bạn thôi, không có cảm tình với ai. Thế rồi hết năm học đại học thứ nhất, nhân ngày 20 – 11, chúng em tập văn nghệ biểu diễn vào tối 19. Trong nhóm em có một anh học năm cuối, tên Long, đàn rất giỏi, đẹp trai. Chúng em tập với nhau trong một tuần, Long đàn, em hát. Ban đầu chỉ thích nhau thôi, rồi dần dần, vào buổi tối cách đó một tháng, đúng vào ngày sinh nhật Long, anh ấy đã tỏ tình với em và em nhận lời.

Những tháng tiếp theo đó Long luôn bên em chăm sóc và giúp em đủ thứ. Khi đó em thấy cuộc đời thật là thật là đẹp, nhìn cái gì cũng toàn màu hồng. Cuối cùng khi tình yêu đã thăng hoa lên đến đỉnh điểm, cái gì đến nó sẽ đến, em đã trao cho Long tất cả đời con gái của em. Sau khi Long ra trường, anh ấy nói “Khi nào N. L tốt nghiệp thì chúng mình cưới nhau”.

Sau khi ra trường, Long làm cho một công ty nước ngoài, thu nhập cũng khá. Anh mua cho em đủ thứ. Cách đây gần một năm, nghe anh cưới vợ, em không thể tin được. Anh giải thích là rất yêu em, nhưng vì bị bố mẹ ép, nên anh phải… Những ngày tiếp theo em không còn tâm trí nào học hành nữa, may có những người bạn tốt luôn bên cạnh, động viên, khuyên bảo và em đã vượt qua trạng thái tâm lý đó. Sau cú shock, trái tim em như chai thành đá, dửng dưng trước các chàng trai. Em nghĩ có lẽ mình không bao giờ yêu được nữa cho đến khi…

Kể đến đây bỗng dưng N. L dừng lại, nhìn tôi với vẻ huyền bí, rồi như che dấu điều gì đó, nàng gắp cho tôi con tôm và giục anh ăn đi, tôm ngon quá!

Cơm xong, chúng tôi ngồi uống nước, nghe nhạc đến gần 12 giờ, rất vô tư, tôi nói “NL vào phòng kia nghỉ nhé, em về chắc cũng không có ai ở nhà đâu, lại buồn đó”. Nàng nhìn tôi với khuôn mặt đỏ lự bẽn lẽn nói ‘vâng ạ’.

Tôi vào phòng mình, sau khi N. L đã khuất vào phòng bên, bật điều hòa, gieo mình xuống giường đầu óc nghĩ miên man về N. A, nàng mà biết chuyện gái đến nhà mình và ngủ lại thì chít… Tôi thực sự lo lắng, cuối cùng tặc lưỡi… thây kệ… muốn ra sao thì ra…

Một lúc sau, buồn tiểu, tôi mở cửa thấy nhà tắm trước mặt có ánh đèn và tiếng nước xối sè sè. Biết N. L đang ở bên trong, tôi vào phòng tắm kế bên. Khi trở ra, thật ngỡ ngàng, N. L cũng vừa xuất hiện, tay nàng vẫn còn cầm cánh cửa, tay kia cầm đầu khăn tắm quanh body, phía trên bầu vú đầy sức sống, thật gợi dục. Bốn mắt nhìn nhau ngượng ngùng dây lát. Khi đó chúng tôi thực sự bối rối.

– Em tắm à? Tôi cất lời trước.

– Dạ, nóng quá anh à! Nàng đáp giọng hơi ngượng nghịu, chân bước ra khỏi phòng tắm.

– Trong phòng có điều hòa sao em không bật lên, tôi tiếp. Lúc này hai chúng tôi đang ở phòng khách rồi.

– Em không biết bật! Nàng nhìn tôi cười đáp.

– Để anh giúp! Tôi theo gót nàng vào trong, nhặt cục remote lên bấm. Được rồi đó em.

– Nàng nhìn tôi cười thật xinh, tay vẫn không rời chiếc khăn. Tôi không tiện ở lại vì lúc đó ở trần, trên người độc chiếc quần lót mỏng.

– Tôi vừa định bước ra thì nàng gọi “Anh…” thật trìu mến.

Quay lại, thấy nàng đang nhìn tôi như muốn nói “ở lại đây với em”. Chẳng hiểu sao, tôi không điều khiển được mình nữa, đến bên vuốt mấy lọn tóc đang lòa xòa trước trán nàng. Đột nhiên, nàng ôm lấy tôi, gục đầu vào ngực làm con tim đập thình thịch loạn xạ.

Chúng tôi hôn nhau say đắm tưởng chừng đất trời cuồng điên, thế gian chỉ còn lại hai người khờ dại.

Chiếc khăn tắm ẩm ướt đã tuột khỏi tấm thân ngọc ngà tự lúc nào làm lộ ra một tòa thiên nhiên quyến rũ bất tận. Bầu vú to gọn, săn chắc với hai đầu ti hồng hồng giữa hai quầng tròn xoe đỏ tươi chọc thẳng vào ngực tôi mơn trớn theo điệp khúc những nụ hôn cháy bỏng. Một tay tôi xoa cặp mông nở nang, trắng ngần, nhẵn thín không chút tì vết, một tay đỡ đầu nàng.

Nàng kiễng hai chân lên tận hưởng tình yêu mới bốc hừng hực, tay đưa vào trong quần tôi vuốt ve, mơn trớn con cu điên loạn. Hai cái lưỡi đan xen nhau, quằn quại, rượt đuổi tận thiên đường. Sờ vào bím có mấy sợi lông phún phún thấy nước nôi lênh láng, trơn tuột. Tôi bế nàng lên trong hơi thở hổn hển đam mê, khi đó đầu nàng cố rướn lên không ngớt hôn vào môi tôi. Thật là trận mưa hôn trong cơn bão cấp cao!

Nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, tiện thể cởi bỏ chiếc quần đùi ra, mắt không rời tấm tân kiều diễm. Nàng đẹp thật, đẹp từ chân lên đến tóc. Mặt trái xoan mê hồn, đẹp hơn N. A, nữ hoàng của tôi nhiều lắm. Đôi mắt bồ câu đen tuyền, cái mũi, bờ môi… Trời ơi! Sao yêu thế! Đam mê đến thế! Cái bụng thon thon, không chút vằn mỡ. Phía dưới cái rốn sâu là đám cỏ lơ thơ còn non lắm. Cặp dò dài lên thê làm con tim tôi rối loạn, cuồng si.

Tách hai chân nàng rộng ra đôi chút để dễ dàng chiêm ngưỡng kỳ quan. Con bướm mới đẹp làm sao, không có lời văn nào tả nổi, mỏng manh tựa hồ nụ phong lan chớm nở, xung quanh chỉ vài sợi lông lơ thơ. Bình thường nhìn không thấy hạt ngọc đâu, chỉ một vệt cong cong như sợi chỉ chừng 4 cm. Khi tôi đưa tay vào đó tách hai mép ra mới thấy hạt ngọc lưu li tí xíu, đỏ hồng e ấp bên trong. Nàng ngượng ngùng nhắm mắt lại, đưa tay ngang mặt, lật người sang bên, miệng nũng nịu “ứ cho anh nhìn như vậy đâu!!!”

Nằm xuống cạnh nàng, đưa cái miệng nóng hổi vào đầu ti đang chổng ngược, cứng nhắc trên bầu vú, vừa bú vừa đá lưỡi. Một tay xoa vú bên kia. Tay còn lại mân mê con bướm đỏ hồng, xinh đẹp. Hai tay nàng ôm rịt đầu tôi đè mạnh xuống ngực mình, miệng rên khe khẽ, mông lắc điên cuồng, nước cam lồ tứa ra lềnh phềnh, tràn trề đầy tay tôi.

– Yêu em đi, em không chịu được nữa đâu! Nàng hổn hển, trán nhăn lại thật đáng yêu.

Vì chưa hiểu hết nàng, vẫn sợ bóng ma bệnh tật lởn vởn trên đầu, tôi ngồi dậy mở tủ lấy ra một condom. Nàng nhìn tôi vẻ không đồng tình, biết vậy tôi úy lạo “Chúng ta dùng cái này phòng trường hợp ngoài ý muốn”. Nghe vậy nàng cười xuôi thuận.

Tôi ngồi xổm. Hai chân nàng gác lên vai tôi. Đầu tiên tôi đưa ngón trỏ vào cái lỗ lìn nhỏ xinh ngoáy nhè nhẹ. Nàng vặn mông răng rắc, nước lìn lại tứa ra hai mép nhèo nhoẹt, rồi từ từ đưa cu vào, vì lỗ lìn bé so với cu nên trì trật một lúc mới vào hết. Tay chúng tôi đan vào nhau và tôi bắt đầu nhấp mông. Nàng nhăn mặt lại rên khe khẽ.

– “Em có hạnh phúc không?” Tôi hỏi.

– Nàng khẽ gật đầu, miệng vẫn rên xiết.

– Anh làm cho em hạnh phúc nhé?

– Nàng mở mắt ra hổn hển vâng.

Tôi bắt đầu nhấp nhanh hơn, mạnh hơn. Nàng sung sướng vặn mông điên dại, miệng rên dữ tợn. Chơi ngồi được một lúc khá lâu, mỏi chân, tôi nằm ngửa ra thư giãn, miệng thở dốc. Đang hứng tình, nàng lồm cồm ngồi dậy, cầm vòng bao cau su tuốt phứa ra, miệng lắp bắp “có cái này làm em không sướng mấy!”. Nghe đánh ‘pực’, tôi mở mắt ra thấy một phần đang trên tay nàng, phần còn lại vẫn lì trên con cu. Nàng giơ lên lủng la lủng lẳng, mặt đỏ lựng làm tôi không nhịn được cười.

Tuốt nốt phần còn lại ra, nàng cầm con chim từ từ đút vào bướm mình. Khi chỉ còn lại hai hạt cà, nàng nắm chặt tay tôi bắt đầu phi ngựa, mặt ngửa lên trời tận hưởng khoái lạc. Không như N. A hay Ngân, vú của N. L cứng đến nỗi chỉ hơi rung rung theo nhịp nhấp thôi, không bật tưng tưng như hai nàng kia.

N. L rung lắc cho đến khi mệt nhoài, phê tít, hơi thở gấp gáp thì rục xuống người tôi. Trong khi chim vẫn ngập sâu trong con bướm khít rịt, tôi xoa lưng và mông cho nàng giây lát, rồi thì thầm vào tai nàng “Em đứng ra cạnh giường anh yêu nhé?”.

Hai chân nàng chạng dưới đất, tay chống vào đệm giường, tôi đứng từ phía sau đưa con cu vào nhấp mạnh. Nàng sướng quá thét ầm lên, đầu gối chùng xuống, rồi lại căng lên, tay vỗ bồm bộp xuống đệm, nước bướm xối ra chảy cả xuống bìu dái lành lạnh, nhơm nhớp. Được một lúc, hai gối nàng khuỵu xuống sàn, mặt úp vào đệm, hổn hển “sướng quá… sướng quá… em mệt… mêt… quá…”. Tôi bế nàng lên giường làm vài động tác thư giãn. N. L nhắm nghiền mắt, thở dốc, chân tay duỗi sóng xoài, đầu ngúc ngắc như người say rượu.

– Em mệt và buồn ngủ quá, cho em nghỉ chút xíu lát nữa lại yêu nhé anh?! Nàng nói mắt vẫn nhắm nghiền.

– Anh cũng mệt, chúng mình ngủ nhé!?

Hai chúng tôi ôm nhau ngủ một giấc ngon lành. Trong suốt thời gian ngủ con chim vẫn cứng đét khôn nguôi chầu chực ngay bên háng nàng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...