Đụ gái cơ quan
Chương 14
Lại đúng cái quán tôi gửi xe hôm trước, chỉ còn 3 thằng đang ngồi uống rượu ổi. Có cả nhân vật nhạy cảm. Dựng xe trước quán, tôi bước vào.
– Chào bác, chào các anh.
– Ngồi xuống đây, bà chủ lấy cho một cái chén.
Rót ra 4 chén đầy ắp, nâng ly lên và ép tôi phải uống rồi mới nói chuyện. Ực, uống thì uống, nhưng phải văn với bọn này mới được. Võ ở đây chắc tôi thua, 3 đánh 1. Nhưng quan trọng hơn là ngay trước ngõ nhà em, chẳng hay ho tý nào.
– Rồi, em uống rồi, có chuyện gì thế mấy anh? – Tôi hỏi giọng nhẹ nhàng nhưng không hề có vẻ sợ hãi.
– Chú đi đâu thì đi, chỗ này không phải chỗ chú. Anh còn thấy chú đến đây một lần nữa thì đừng trách anh.
– Sao anh lại cấm em nhỉ?
– Chuyện công việc, chú giải quyết ở cơ quan, còn đến đây… đừng trách anh.
Máu nóng đã lại bốc lên đầu, nhưng tôi cố kìm nén vì biết chả hay ho gì khi dùng võ ở đây.
– Nếu em cứ đến thì sao? – Tôi vẫn nhẹ nhàng.
Mấy đôi mắt bên kia đã vằn lên, chắc định lao vào tôi. Dằn cái chén đánh rầm xuống bàn, thằng gấu nhất lên giọng.
– Mày còn đến, tao bẻ răng mày đấy.
– Vâng, biết thế. Nhưng chuyện đó để sau. Hẹn mấy anh hôm khác ngồi nói chuyện đàng hoàng, rõ ràng về chuyện này. Ở đây không tiện. Em cũng có chuyện muốn nói với mấy anh, nếu mấy anh quan tâm đến em như thế. Tuần sau nhé. Tôi chủ động hẹn luôn.
– Được. Mày giỏi lắm. Tuần sau!
– Chào các anh, em về. Cháu chào bác ạ.
Nói rồi tôi đứng dậy, nổ máy xe ra về. Ba thằng còn lại ngồi nhìn tôi, chẳng nói câu nào. Về đến nhà, tôi thầm nghĩ. Mẹ kiếp, lúc đó mà chúng nó lao vào, đéo biết chuyện còn đi đến đâu. Còn chuyện tuần sau, mai tính. Trong lũ bạn bè tôi, cũng có một vài thằng gấu cũng chả kém. Nhưng gấu ở đâu thì không biết, gặp nhau lúc nào cũng đàng hoàng, văn hóa. Đéo như cái bọn này.
Cuộn người trong chăn, tôi mơ màng nghĩ về em. Thật là dễ chịu. Lạ thay, tôi đang say, như say tình nhân, say cái gì tôi cũng không biết, vẫn mộng mơ về thân hình em, về tất cả những gì cuốn hút đàn ông của cơ thể em mà tuyệt nhiên không trào dâng cảm giác đam mê nhục dục đến mức mất kiểm soát. Tôi tự mình lúc lắc cái đầu, sao thế nhỉ? Hay là mình yêu, yêu là thế này à? Hồi hộp, lo lắng, mong chờ và thánh thiện như này sao?
Ước mong một ngày, tôi và em, tay trong tay trước mọi người, trong cả hai gia đình và trong các cuộc vui sau này. Rõ ràng cho tất cả là chúng tôi yêu nhau. Ngày đó sẽ không còn xa, tôi thầm nghĩ… và giấc mơ đến với tôi cũng êm đềm như thể chúng tôi đã yêu nhau tự thuở nào.
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyen3x.xyz/du-gai-co-quan/
Công việc mới, tôi gọi cả 3 người lên và giao nhiệm vụ. Cùng tôi làm một số mẫu hóc búa nhất. Bạn bè cùng lớp ĐH của tôi, qua điện thoại và EMS, vẫn thường trao đổi với nhau nhưng tiến bộ và công nghệ mới trong ngành, và tôi âm thầm để dành vài ba mẫu HOT nhất và cũng là khó nhất cho dịp này. Lên dây cót tinh thần cho cả nhóm, chỉ yêu cầu làm chắc chắn và cẩn thận, làm đến đâu, nhớ đến đó để khi cần có thể lùi vài bước mà không sợ phải xóa đi làm lại. Hệt như làm toán.
Hương, Hạnh và cậu kia, cùng tôi hăm hở bước vào cuộc chiến mới. Phía bên kia, đội triển khai mở rộng sản xuất đã rộn ràng, thi thoảng tôi mới phải sang để xem xem có gì cần sửa không thôi, chứ khi đào tạo, tôi đã rất tỉ mỉ cho mọi người trong nhóm rồi.
Riêng nhóm tôi thì bắt đầu căng thẳng. Căng thẳng ngay cả trong đầu tôi. Về nhà lục lại sách hồi ĐH, mò mẫm từng nguyên tắc và cùng cả nhóm triển khai. Tóm lại là rất mệt. Nhưng vui thì chả liên quan. Hết giờ là tôi yêu cầu vứt hết công việc ra khỏi đầu, làm gì thì làm. Chỉ riêng tôi vẫn phải lục lọi, phân tích và thiết kế, tìm hướng đi cho các ngày, tuần tiếp theo.
Nhưng cứ hết giờ là tôi lại nghĩ đến cái hẹn vớ vẩn kia. Rõ ràng là phải giải quyết. Trước khi đưa ra một phương án, tôi phải tìm và hiểu đối thủ đã…
Thằng chủ mưu và cũng là thằng tán em, khác địa bàn với tôi và có vẻ cũng như đang mượn gió bẻ măng, còn hai thằng kia, giọng tuy gấu, nhưng biết đâu lại đang làm một cái gì đó, kiểu như giang hồ giúp bạn, đại loại như thế. Đánh rắn, đánh giập đầu thôi mày ơi, tôi thầm nghĩ.
Tối về nhà, tôi quyết định đến nhà bạn tôi trong địa bàn thằng chủ mưu. Nói về bạn tôi, tuy không học cùng phổ thông, nó thua tôi một khóa, khác trường nhưng quen nhau bắc cầu bạn bè với nhau. Rồi qua một số lần tiếp xúc, nhậu nhẹt hai thằng quý nhau lúc nào không hay. Vậy nên tôi chả ngại, tôi đi thẳng vào vấn đề.
– Tưởng gì, hôm nào gặp tụi nó, kêu tao đi.
– OK, nhưng hai thằng đi thôi à?
– Mấy thằng kia tao không biết, nhưng cái thằng chủ mưu, mày yên tâm.
– Thế nhé, mai tao hẹn tụi nó luôn, chiều mai nhé, về nhà rồi tao đón.
– Mày hẹn xong, qua đón tao.
– OK.
Tối về ngủ một giấc ngon lành, đéo phải nghĩ. Suy cho cùng, nói chuyện với nhau phải cùng kênh với dễ. Giống như lấy vợ, nếu khác biệt nhau quá về văn hóa rất khó phù hợp.
Sáng hôm sau, tôi chủ động đi tìm thằng gấu nhất.
– Chiều nay, mời các anh ra quán thịt chó nhé. Chỗ… Chuyện gì cần nói thì nói luôn.
– Được. – Thằng kia nói. Mới gặp nhau buổi sáng mà mắt đã lại vằn lên.
– Mày đi mấy người.
– Chỉ em và một người bạn thôi.
– Được lắm.
– Thôi, em lên làm đây. Tôi vẫn nhẹ nhàng.
Thấy có vẻ người hơi mệt, đá qua chỗ nhóm, giao việc xong tôi xuống phòng y tế ngồi chơi và nói chuyện với bà chị, người đang âm thầm theo dõi tôi, cung cấp BCS cho tôi và là bồ của xếp tôi. Lâu nay tôi không để ý, nhưng từ khi chị ấy nói, tôi buộc phải tìm và hiểu.
Hóa ra, xếp của tôi cũng rất được trong cái khoản này. Trời sinh ra thế, tôi chưa vợ, tôi sex với ai nếu tôi thích và họ đồng ý. Không biết khi lấy vợ rồi có còn thích lăng nhăng nữa không, chịu. Đến đâu tính đến đó, chỉ biết, ai tốt với mình thì mình tốt lại. Vậy nên tôi nhìn chuyện đó cũng thoải mái, chả lăn tăn gì nên trong câu chuyện giữa tôi và chị cũng có phần thoải mái hơn nhiều người.
– Em chào chị, chị khỏe không?
– Em đấy à? Dạo này bận rộn quá nhỉ? Lâu không xuống chị chơi…
– Vâng, em dạo này cũng mệt. Nhiều việc quá chị ơi.
– Chị biết, nghe giám đốc nói, em đang là người năng động nhất trong cơ quan, lại còn trẻ. Lo mà lấy vợ đi, cho nó yên tâm công tác.
– Úi, xếp cũng lo cho em cơ à?
Chị lại ngước mắt lên nhìn tôi, ánh mắt vừa ngạc nhiên lại vừa… như nào được nhỉ, cứ lướt trên người tôi như thầm mơn trớn. Chết tôi, sao chị lại nhìn tôi như thế nhỉ? Tôi bắt đầu ngỡ ngàng và cũng nhìn lại chị trong vô thức. Khi cái nguồn năng lượng không biết từ đâu ra làm cho người tôi bắt đầu nóng thì tôi giật mình. Đã lâu tôi chưa sex. Cái trò đó, khi đã khai quật nó lên, không có cho nó thỏa mãn thì thật là khó chịu.
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyen3x.xyz/du-gai-co-quan/
Lâu nay, tôi chìm trong rượu chè thất tình, chìm trong công việc và cũng đang ngây ngất với hành trình chinh phục Hương, đâu có để ý đến phần con đang đòi biểu tình. Vật vã trong đầu, ánh mắt tôi hình như cũng quá đà…
– Em làm sao thế?
– Vâng, em hơi mệt.
– Mệt sao, chị khám cho.
– Em chỉ thấy hơi váng vất trong đầu.
– Vậy em có thấy gì khác lạ trong người không? Đau đâu đấy chẳng hạn.
– Dạ không? Chỉ là hơi đuối.
– Để chị khám và kê đơn cho em.
Hết lật ngửa rồi lại úp tôi, lăn lê nghiêng ngửa, chị khám cho tôi nhiệt tình. Nghe tim gan phèo phổi, rồi nắn bóp kiểm tra. Nhìn bộ ngực chị núng nính mà nóng cả người, nóng trong người… Chị thì thầm.
– Tối đến nhà chị chơi…
– Vâng, em chiều tối nay có tí việc, nếu về sớm thì em ghé.
Là nói vậy chứ biết chiều nay việc sẽ đi đến đâu?
Chị cho tôi uống thuốc bổ, vitamin và dặn ăn uống chu đáo.
– Vâng, riêng cái vụ ăn thì chị khỏi lo. Về nhà em ăn khỏe lắm. Chỉ có buổi trưa tại cơ quan là hơi ít, nhưng bù lại là vui.
– Em cố gắng ăn sáng cho tốt, đừng có thói quen nhịn. Vì bữa sáng rất quan trọng.
– Vâng, em cũng nghe nói thế. Việc tối nay, em không hứa được, vì cũng có chút chuyện. Nếu đến được thì em sẽ đến, nhưng hơi muộn.
– Chị chờ. Chị nói chỉ đủ để tôi nghe.
– Em về đây.
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyen3x.xyz/du-gai-co-quan/
Lạy chúa, chị đang muốn tôi, tôi hiểu, và cái phần con trong tôi dâng lên dào dạt. Nhìn thân hình của người phụ nữ đang độ tuổi rực rỡ và thèm khát, bất giác tôi nuốt nước bọt đánh ực.
Nhưng còn em tôi, không thể, thằng tôi ơi, không được. Không biết tự bao giờ, cảm giác của tôi về em đã gần như hoàn thiện. Ngày xưa, khi tôi nhìn các em, chỉ đơn thuần như là hai phần con đến với nhau, đôi mắt cũng như ý nghĩ lúc nào cũng riu ríu vào sex, các cơ hội được tạo ra cũng trên cơ sở sex là chính. Vì thế, khi có điều kiện là chúng tôi lao vào nhau như sự thể phải như thế.
Còn bây giờ, mối quan tâm của tôi đến em, đã xuất hiện thêm nhiều góc cạnh mới kể cả trong những cuộc nói chuyện cũng đã dần quan tâm đến những vấn đề nhạy cảm sau này. Trong con mắt tôi, em vẫn rất xinh và hấp dẫn, trong ý nghĩ tôi, sex sẽ đến, tuy nhiên cảm giác hồi hộp, lo sợ và cả sung sướng cho thời khắc rõ ràng mối quan hệ của hai người có một sự quyến rũ đặc biệt… Hồi hộp.
Về lại phòng, tâm trí của tôi lại chuyển sang cuộc gặp cuối buổi chiều. Không biết ông bạn mình có uy lực đến đâu để áp chế được tụi này. Tôi băn khoăn vì chưa lần nào tôi được chứng kiến những cuộc giải quyết mâu thuẫn bạo lực trên bàn như này, kiểu cách như các giang hồ nói lời cuối trước khi bước vào trận chiến của đao búa. Híc. Hồi hộp chả kém khi đi yêu cả…
Buổi trưa, đi ăn cơm, tôi xuống nhắc nhóm đi ăn đúng giờ. Cũng 1 phần là do tôi hay nói anh chị em xuống ăn muộn một chút, nhường cho những người làm ca được ăn đúng bữa. Hai là hôm nay tôi muốn ngồi ăn cùng nhóm trong thời điểm đông nhất của nhà ăn.
Ngồi bên kia vẫn là cái nhóm mà chiều tôi sẽ đối diện. Những ánh mắt không lấy gì làm thiện cảm quét qua bàn ăn của mấy anh em tôi. Điếc, tôi và cả nhóm cứ vô tư ăn uống, nói chuyện và gắp thức ăn cho nhau, oạch… nom đến là ứa máu dưới con mắt tụi kia.
Thông thường, bữa ăn trưa hay chiều và cả ăn ca 3 là những hoạt động tập thể vui vẻ nhất. Những câu chuyện vui về công việc, về cuộc sống và cả những chuyện tiếu lâm được nổ ra ầm ĩ. Và niềm vui cho công việc và cuộc sống cũng bắt đầu từ đó, đôi khi lại làm cho tôi bớt căng thẳng, bớt đau đầu và ưu tư về những quy luật củ chuối của cuộc sống, những quy luật chính trị và kinh tế hoàn toàn khác so với những gì mà tôi được học. Một cảm giác đau đớn còn ám ảnh tôi cho đến tận bây giờ.
Chiều dần đến, tôi đóng cửa phòng về sớm. Ghé qua nhà thằng bạn, nó đi làm chưa về, viết cho nó mấy chữ, hẹn 18h có mặt tại quán nọ quán kia. Rồi tôi chủ động đến quán trước. Chọn một bàn phía ngoài, gần hồ và tận trong góc, tôi ngồi xuống và chờ lũ kia. Liếc nhìn đồng hồ, mới có gần 17h30. Thế cũng là vừa. Mình phải nói chuyện với chúng nó trước. Để cho chúng nó biết mình nghĩ gì và thời gian tới ra làm sao.
Cả ba thằng bước vào, mặt mũi có vẻ như đã thống nhất cao độ…
– Mời các anh.
– Bạn mày đâu? Thằng gấu nhất lên giọng.
– Bạn em đến sau, anh em mình cứ ngồi chuyện trò trước.
Tôi tất tả gọi quán, gọi mồi và rượu, tỏ ra là mình chủ nhà, chủ trì và chủ chi luôn. Chơi đẹp. Rót rượu ra 4 chén đầy, tôi chủ động cuộc chơi.
– Mời các anh. Sau ly này em nói.
Cả 3 thằng uống cạn cùng tôi.
– Hôm trước các anh có kêu em, nói chuyện về Hương. Em hỏi khí không phải, chắc trong số các anh cũng có người tán Hương phải không?
– Mày hỏi làm cái đéo gì? – Lại giọng thằng gấu.
– Là em hỏi cho biết, vì chuyện trai chưa vợ, gái chưa chồng thôi. – Tôi nhìn thẳng vào mắt nhân vật nhạy cảm.
– Mày hơi nhiều lời đấy. Mày định thế nào? – Nhân vật nhạy cảm nói có vẻ hằn học.
– Các anh uống đi, dù sao cũng là anh em trong cơ quan, chuyện gì cũng cho nó có đầu có đuôi.
Tôi cố gắng dãn cuộc nói chuyện vì bạn tôi chưa đến, mà theo cái kiểu nói của bọn này, tôi e là dễ bể việc.
– Anh nhắc lại, chỗ đó chú tránh ra! – Giọng thằng gấu.
– Em mới chỉ đến chơi nhà Hương có 2 lần, tán hay không đến em cũng còn chưa biết, mà tán chắc gì Hương đã đổ?
– Đéo biết…
– Các anh cứ nói thật với em đi, ai trong số các anh định tán Hương? – Tôi lại nhìn vào mắt đối thủ.
– Tao đấy. Nhân vật nhạy cảm không chịu nổi ánh mắt của tôi.
– Vâng, em cũng đoán thế. Vậy hai anh ngồi uống với em cho vui. Việc để em và anh Y (tạm gọi là như thế) nói chuyện nhé. – Tôi gạt hẳn 2 thằng kia ra khỏi cuộc chơi.
Vừa nói, tay rót rượu, nâng ly mời cả mâm.
– Bây giờ em nói nhé. Anh và em cùng thích Hương, đúng không? Nhưng Hương theo em biết thì có nhiều người thích, chẳng riêng gì anh em mình. Đó là một chuyện, còn Hương thích ai, theo em nghĩ chúng ta chẳng cấm được. Đúng không anh?
– Mày nói tiếp đi… – Y lên tiếng.
– Anh em mình uống riêng một chén, hai anh thông cảm nhé.
Miệng nói tay làm, hai chén đầy ắp được rót ra. Ực một phát, không hiểu vì căng thẳng hay sao mà tôi uống ngọt xớt. Hai thằng kia cũng gấu, tự rót rượu ra và uống với nhau. Mẹ kiếp, kém miếng khó chịu.
– Em nói tiếp nhé, em thích Hương. Anh có thể cấm em không được đến nhà Hương chơi, nhưng không thể cấm em thích Hương được.
– Tao cấm. – Y gằn giọng.
– Vâng, thì cứ cho là anh cấm, nhưng anh không thể cấm Hương thích em. – Tôi bắt đầu cáu.
– Mày còn nói cái giọng đấy, tao đập vỡ mõm. – Y cũng bắt đầu giở cái giọng giang hồ, tay đã cầm cái vỏ chai bia Tàu đựng rượu.
… Bạn đang đọc truyện Đụ gái cơ quan tại nguồn: http://truyen3x.xyz/du-gai-co-quan/
Dồn hết sự nhạy cảm vào đôi tay, mắt nhìn thẳng vào đối phương, sẵn sàng thủ thế, tôi vẫn nói.
– Anh Y này, hôm nay em mời các anh ra đây uống rượu với tư cách là anh em, người cùng cơ quan. Chuyện đâu rồi cũng sẽ có đó, chúng ta cứ nói chuyện cho rõ ràng với nhau, việc gì phải thế? Ví dụ, anh em mình ẩu đả nhau vì Hương, chuyện đến tai mọi người và kể cả Hương, Hương lại bỏ anh em mình yêu người khác, có phải là vô duyên không?
– Rõ ràng à? Mày thích rõ ràng, đúng không? Tao cấm mày tán Hương, được chưa? – Y gằn giọng, tay vẫn không rời vỏ chai.
– Em nói này, ở đây không nên, theo em là không nên đánh nhau. Nếu anh muốn như thế, anh em mình kiếm chỗ khác, khi khác. Được không?
Tôi thấy máu đã rần rần trong người, nhưng còn chút nào tỉnh táo, chút nào trì hoãn được thì tôi vẫn làm…
Y đứng phắt dậy, đá nhoằng cái ghế, mắt vằn lên.
– Mày thích thế hả, đi luôn!
Tôi vẫn ngồi, ngước mắt nhìn lên trong tư thế thủ chủ động. Thoáng nghĩ, chỉ một đòn quét chân là đối phương bị động ngay. Rồi sau đó là 3 chân 4 cẳng chuồn, 3 thằng nó lao vào mình, đỡ thế nào được… Với lại ở đây đông người, khó cho mình xoay xở.
– Hôm nay, em đã nói rồi, chỉ là uống rượu. Anh ngồi xuống đi.
– Tao thích đi ngay bây giờ luôn.
– Bạn em còn chưa đến, anh cứ bình tĩnh. Tôi viện đến cái lý do cuối cùng.
– Được, chờ bạn mày đến.
Vừa lúc ấy, bạn tôi lò dò bước vào.