Đứa con hư đốn
Chương 11
9h tối, giờ này là lúc hắn phải đang đau đầu với cái thứ kí hiệu biểu thị ngôn ngữ (chữ) thì giờ này lại đang phải ngồi trong công an phường. Mẹ hắn đang nói chuyện với thằng trưởng công an. Một lát sau một thằng bước vào giáo huấn vài câu và hắn về. Mẹ không thèm đón hắn nữa. Mẹ ngồi trên xe chờ hắn, khi thấy hắn đóng cửa cũng không nói gì mà đạp đi luôn. Đến nhà, mẹ mở cửa cho hắn vào rồi đóng mạnh. “Rầm! ”. Hắn giật bắn người, tưởng như quả tim bé nhỏ của mình rơi mẹ đi mất rồi. Đợi hắn tỉnh người thì mẹ đã đi lên phòng rồi. Hắn thở dài lững thững bước lên phòng tẩy trần, thay đồ một chút. Ban nãy ở phường nhiều muỗi quá. Dù gì thì cũng qua rồi, nhưng đợi hắn còn có một cửa của mẹ nữa.
10h tối, sau khi biết được mình không thể nào chợp mắt được hắn quyết định đi tới phòng mẹ, dù gì thì cũng một lần, mẹ thương hắn lắm chắc… không chết được đâu.
Cánh cửa chậm mở, mẹ chỉ liếc mắt một cái rồi tiếp tục nghe điện thoại. Hồi lâu mẹ mới cúp máy mà nhìn hắn.
– Mày bao nhiêu tuổi rồi?
– Dạ?
– Mày mới có lớp 7! Mày mới bao nhiêu tuổi hả? Mày há mồm đi?
Lần đầu tiên trong đời được mẹ nói nặng như vậy Dũng mới biết được chuyện của mình nó to.
– Mẹ đang ở tận Bắc Ninh phải ngay lập tức bỏ việc mà chạy về… mày… ôi…
Mẹ ngã ngồi trên giường bóp chán, có lẽ là mẹ cũng không còn cái từ gì để nói nữa. Dũng chỉ biết cúi đầu vê vê cái mép áo mà giữ cho quả tim bên trong nó không nhảy bắn ra. Hồi lâu lắm mẹ mới nói tiếp nhưng giọng mẹ đã nhẹ xuống, êm dịu hơn nhưng vào tai hắn thì như dùng cái tăm bông đầy gai mà ngoáy tai vậy:
– Mẹ đi chết đây, nhục quá thôi, mày làm mẹ phải đi muối mặt…
Lại một hồi lâu nữa… nhưng lần này mẹ dịu lại hẳn rồi, không hiểu vì sao nhưng miễn là qua là được rồi. Dũng thầm thấy cửa này dễ qua. Mẹ kéo hắn tới ngồi cùng, cái bàn tay nhỏ nhắn yếu nhược xoa đầu hắn, bao nhiêu tình yêu chỉ có mỗi bàn tay này là biểu đạt đủ rôi.
– Con à! Nói cho mẹ nghe, con đã… làm chuyện này bao nhiêu lần rồi?
– Nhiều… là mới có 3 lần… lần này là lần thứ 3.
– Con à!
Mai thầm đổ lỗi cho mình, chỉ vì mình mải miết chạy theo đồng tiền mà quên đi việc chăm sóc đứa con nhỏ này. Chuyện lần này cũng coi như may mắn đi, cô đã kịp nhận ra và nó vẫn còn nhỏ, vẫn còn có thể giáo dục được. Cô thầm nhắc mình phải quan tâm tới con nhiều hơn, không phải việc chỉ cần cho nó tiền là được.
– Con à. Nghe mẹ dặn này. Từ giờ không được đi… như vậy nữa nghe chưa.
– Dạ!
– Con có biết vì sao mẹ lại dặn vậy không?
– Dạ… ờ… biết ạ.
– Sao? Con nói đi.
Thấy nó cúi đầu cô biết mình nên nói tiếp.
– Con biết bệnh AIDS chứ? Con có sợ mình bị mắc bệnh này không? Rồi thì bị công an bắt được thì như thế nào? Rồi như hôm nay, mẹ phải chạy đến, mẹ xấu hổ quá…
Mất 15 phút, Dũng nghe mà cái lỗ tai nó như có kén nhưng may mắn mẹ không mắng chửi gì nữa, chỉ êm êm, dịu dịu như tiếng hát lẫn trong gió thổi qua hắn thôi. Người mẹ này biết được cái ngọt mà thằng con nó đã ăn thì sao mà nhịn được, nhưng cô cũng bất lực không còn biện pháp nào cả, chỉ hi vọng nó đừng có tung thêm quả bom nữa.
Dũng được giải thoát, hắn vụt chạy về phòng trong lòng vui phơi phới mà không ngủ được. Tiện cái máy tính ở đó hắn mở ra…
Mai – người mẹ đơn thân còn lùng nhùng nhiều lo nghĩ trong lòng, cô cũng không thể nào ngủ được. Mai cô phải đi Bắc Ninh tiếp tục đàm phán, nay cô đã bỏ về cũng là bất đắc dĩ. Vội vàng tắm qua một cái nhưng cái lo nghĩ nó làm cô tỉnh hơn bao giờ hết, lăn qua lăn lại mãi cô khoác tạm cái áo khoác ngoài mở cửa đi ra. Tính đi lên sân thương một lát cô bất ngờ khi thấy ánh đèn lọt từ cái khe cửa phòng con. “Giờ này nó chưa ngủ? Nó đang làm gì”
… Bạn đang đọc truyện Đứa con hư đốn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/dua-con-hu-don/
Miệng Mai tròn như chữ O, toàn thân cô như phát sốt. Vì sao?
Thằng Dũng, con cô nó đang ngồi trước máy tính, đầu đội tai nghe, mắt mở trừng nhìn màn hình và…
Miệng cô khô cứng, mặt cô nóng rực, mắt trợn nhìn chằm chằm hành động của thằng con. Trên màn hình là hình ảnh một tên sát thủ khát máu đang đâm phầm phập vào nạn nhân mà nạn nhân chỉ biết vểnh cao mông lên mà rên lên, không phản kháng nổi trước sát khí của đối phương. Còn thằng con? Nó mặc mỗi cái áo phông, nó đang tập làm sát thủ. Quan trọng nhất, là cái hung khí của nó.
Mai cố dằn lòng mình là đó là thằng con trai ruột nhưng cái quả tim, dòng máu của cô không thể tự chủ được. Hai bàn tay cô run rẩy mà nằm chặt mép áo khác ngoài, bên trong cô đả rỉ ướt cả một mảng rồi. Suy nghĩ duy nhất còn tồn tại trong đầu cô lúc này là kích cỡ và sự vừa lọt.
– Á! MẸ… con… con… Mẹ…
– Con thật là hư đốn!
… Bạn đang đọc truyện Đứa con hư đốn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/dua-con-hu-don/
Mai ngồi thừ trên mép giường nó, đầu cô còn ngẩn ngơ chưa tỉnh nhưng thằng con lại tưởng mẹ giận, vì lúc mẹ giận đến hết thang đo thì thường thừ người như vậy.
– Ngồi xuống đây!
Mai đang định làm một bài giáo dục nữa như mọi lần nhưng đầu cô nó hỗn loạn không thể nào nói gì được. Hồi lâu nữa cô thở ra một hơi cố áp chế cái lửa nhưng đầu cô luôn lởn vởn cái góc nghiêng của cái hung khí của thằng con.
– Con… sao con làm vậy?
Câu hỏi này cô cũng chẳng cần nó trả lời, im một lát cô cố áp chết hôi thở của mình mà uốn giọng cho nó phẳng.
– Con… con thấy như thế nào?
– … thích.
– Như thế nào?
– … sướng.
Hai mẹ con mỗi người theo đuổi một suy nghĩ nhưng nó đã khác xưa. Khác nhất là ở cô. Cô thấy người mình như bùng cháy bất cứ lúc nào, thậm chí cô còn thấy người mình không tự chủ mà run lên bần bật. Cảm giác ướt nhơm nhớp ở dưới làm cô ngứa ngáy không thôi. Còn Dũng, mẹ nó không động nó cũng im lặng mà ngồi im, đến hít thở cũng cố thở thật nhẹ. Hồi lâu nó thấy mẹ thở dài một hơi rồi quay sang cầm tay nó:
– Phải làm sao con mới có thể hứa thật sự với mẹ là không ra ngoài kia… làm cái việc bậy bạ đó nữa?
Dũng ngẩng đầu nhìn mẹ rồi cúi đầu, vì hắn cũng loạn xạ cái đầu rồi, chẳng biết nói gì.
Đến tận bây giờ hai mẹ con mới nhìn đến cái màn hình nó vẫn còn đang mở, cánh tượng đẫm nước trên đó vẫn đang phát ra. Mai thấy thằng con nó dựng lên nhanh chóng, vì nó vẫn chỉ có cái áo phông, chưa mặc lại quần.
“Ôi quỷ ơi, nó… ”
Hai mẹ con đối mặt với cái màn hình rực lửa mà giờ đây Mai không thấy ngại ngùng gì cả, từng trận khô nóng khiến cô chảy ra thật nhiều nước. Bất ngờ thằng con lên tiếng.
– Con sục như lúc nãy thấy… thấy… sướng lắm. Rồi… con không kìm được mà… mà… thử… con thề với mẹ là con mới thử… 3 lần thôi.
– Con thấy sao?
Mai bị lời của con hấp dẫn, còn hơn cả những khung hình nóng bỏng trên màn hình máy tính.
– Con thấy sướng lắm, sướng gấp trăm lần lúc tự sục… cho mình.
– Rồi sau hôm nay con vẫn đi nữa?
– Con không. Con hứa là không đi nữa đâu.
– Mẹ tin mới lạ.
“Mình sống một mình bao nhiêu năm rồi nhỉ? Mình còn quên đi chuyện mình là đàn bà rồi. Bao nhiêu năm rồi? ”
Mai có một phút thẩn thở cho số phận của mình. Vô ý lần nữa cô liếc nhìn cái gậy của thằng con rồi mắt cô không thể nào thôi nhìn.
“Nó có thật sự là thằng con học lớp 7 của cô? ”
Dũng liếc nhìn mẹ thấy mẹ bặm môi, cắn răng mấy lần, thi thoảng lại liếc nhìn hắn như chưa quyết định được nên tuyên án thế nào thì lại lo làm thằng em nó lại có chiều hướng buông xuống. Rồi mẹ quay phắt về phía hắn là hắn giật bắn mình, mẹ chưa từng đánh hắn, mông hắn chưa từng ăn đòn nhưng hắn vẫn kính sợ mẹ.
– Mẹ…
– Con ngoan của mẹ. Haizzz… mẹ thương con lắm, con như thế này mẹ lo lắm con biết không.
– Dạ, con…
– Thôi được rồi. Nói mẹ nghe, con thích nhất là làm gì?
– Dạ, là sao ạ?
Căn phòng đứa con đã tắt đèn, thứ ánh sáng duy nhất được cung cấp là từ cái màn hình kia, nhưng cái ánh sáng này nó lại rực lửa không yếu ớt như bản thân nó cũng như hiện Mai cũng không bình tĩnh như vẻ bên ngoài của cô. Bên trong cô như thế nào giờ chỉ có cô mới biết chứ thằng nhóc con này thì… hiểu cái gì.
Như đã đạt được quyết tâm, khóe môi Mai dần cong lên nụ cười.
– Thôi, tắt cái thứ kia đi rồi ngủ.
Sau khi ngoai ngoãn tắt máy tính, mẹ vẫn còn ngồi đó.
– Ơ, mẹ không về phòng à?
– Lên đây với mẹ, nay mẹ ôm con ngủ.
Đứa con bé bỏng vẫn như xưa, nhưng giờ nó lớn quá rồi. Đã biết vọc làm người lớn rồi. Trong bóng tối vang lên tiếng của Mai.
– Con của mẹ… Con mà ra ngoài làm cái việc kia với người ta một ngày nào đó con sẽ chết vì bệnh.
– Vâng, con sẽ không đi nữa đâu.
– Lúc nãy con xem cái phím kia rồi… rồi… con sục… con thích nhất là làm việc gì?
Thằng con ấp úng mãi mới lí nhí:
– Con… muốn… cho chim vào…
– Vì sao?
Mai thấy giọng mình nó run y như nhảy trên giây đàn.
– Như thế… sướng… lắm.
Cái bụng thằng con nó trong trắng lắm, cho đến khi Mai nắm lấy bàn tay của nó rồi luồn từ phía dưới váy ngủ của mình.
– Mẹ? Mẹ không… mặc quần lót à?
– Biết cái gì không?
– Bướm… của mẹ…
Cái trơn trơn ướt ướt phía ngón tay làm đầu Dũng như nổ cái “bùm”. Dũng như sói ngửi thấy máu mà bắt dầu sung lên, cái ngón tay không yên phận mà chạy loạn xạ mà khám phá hết đường cong ngõ thẳng bên ngoài rồi dần men theo cái khe mà trượt xuống dưới.
– Bướm mẹ… nhiều nước thế…
– Ừm…
– Con… chọc tay vào nhé.
– Ừ… ư… hứ…
Mai vội ngậm miệng. Ngay khi ngón tay nó đâm vào cái lỗ của cô cô có cảm giác như mình bị điện giật, từ đàu ngọn tót đến ngón trân tê dại cả ra. Bao lâu rồi, bao lâu rồi cô mới có lại cảm giác này. Dù chỉ là 1 cái ngón tay của nó thôi mà cô rợn dại cả người, chỉ 1 giây đó thôi mà cô thấy như mình đã đạt cực khoái. Theo từng nhịp đập dồn dập trong lồng ngực, đầu cô liên tục tự hỏi mình sao mà cái ngón tay vụng về kia làm mình sướng thế.
Giật mình, cô vội kéo tay nó ra. Mãi một lúc cô mới thôi thở hổn hển.
– Sao? Mẹ đau à?
– Không… mà mẹ…
– Mẹ cũng sướng đúng không ạ?
– À…
“Duy nhất chỉ có 1 ngón tay, cô sướng quá, sướng tê dại cả người. Hay là bảo nó làm nữa? Mà cái đồ của nó… to lắm, hay là thay bằng cái đó cho sướng? ”
– Con… thấy bướm mẹ với người ta… cái nào hơn?
– Mẹ hơn. – Một câu trả lời chắc như đinh nện cột gỗ.
– Bây giờ… ừ…
– Dạ… sao sao mẹ?
– Giờ mẹ cho con cho chim vào bướm mẹ, con hứa sẽ không bao giờ cho vào bướm người ta nữa. Được không?
Cô cũng không biết mình vừa nói gì nữa, cô cũng không nghĩ tới bất cứ điều gì liên quan tới vấn đề đạo đức nữa. Giường như cái câu nói của cô không phải từ cô phát ra, hoặc do một thế lực siêu nhiên nào đó điều khiển thanh quản của cô. Vừa thốt ra câu nói đó, cô chợt bừng tỉnh người, cô không tin nổi là mình lại nói như vậy.
“Nhưng… hay là thử? Phía dưới mình ngứa quá, thử đi, thử một chút thôi”
– Dạ, vâng!
Tiếng thằng con hưng phấn hét lên làm cô tỉnh hơn chút nữa, cô lúng túng với suy nghĩ đúng sai rồi nghĩ lại câu nói của mình, dù gì mới nói là cho nó 1 lần hay sao đó.
“Dù gì nó cũng còn nhỏ, mới có lớp 7, thôi thì cũng giả ngu tự lừa mình một lần vậy”
Bụng nghĩ vậy để tự tạo dũng khí cho mình nhưng thật sự lồn cô ngứa quá. Cô thấy sao hôm nay mình hưng phấn quá, giờ chỉ muốn có cái dương vật khỏe mạnh đóng mạnh vào lồn mình thôi.
– Cởi quần ra.
Thằng Dũng cởi cái quần đùi vừa mặc vội xong thì ngồi bật dậy, mắt hau háu nhìn chằm chằm vào cái nơi ngã ba của mẹ mình, dù nó vẫn đang cách lớp vải của cái đâm ngủ lại thêm cái chăn mỏng nữa. Mẹ hắn kéo chăn ra, co chân dạng háng ra, từ cử động chậm dãi nhẹ nhàng. Từng thước hình ảnh dưới ánh sáng mờ nhạt đó khiêu khích vô cùng dù là mẹ nó không hề cố ý thể hiện.
Chỉ duy có thế thôi rồi mẹ hắn kéo váy lên ngang rốn, thậm chí mẹ hắn còn với thêm chăm phủ lên phần trên. Nói chuyển là chỉ đưa lồn ra thôi, đến cái cổ cũng được lớp chăn bảo vệ. Nhưng hắn chỉ cần vậy thôi. Cái phần thân dưới của mẹ như rực sáng trong đêm, như mỗi tế bào đều có một cái bóng LED trong đó vậy. Còn cái lồn của mẹ thì hoàn toàn nơi đó chỉ có bóng tối, cái lồn của mẹ hoàn toàn được bảo vệ, không thể biết được tròn méo ra sao, nhưng cái hơi thở nóng rực, cái hương hoocmon không hề dấu diếm mà càng tăng cường cái vị dâm đãng.
– Ực… con… con…
– Ừ… cho… v… vào… đ… đi.
Từng cử động phấn khích đến run rẩy như sắp phát điên, Dũng nhẹ nhàng lọt vào giữa hai chân mẹ, chống tay rồi áp phần mu của mình tới.
“Ố… ô… Mẹ… mềm… quá… ”
Cái thân “cường tráng” như que củi của Dũng chạm vào đùi non của mẹ như sa vào đống lụa là nhưng huyễn làm hắn phê như ăn thuốc. Đến khí cái dương vật dựng cao của hắn áp dọc theo cái khe lồn vừa nóng vừa ẩm của mẹ thì hắn không nhịn được mà rên lên một tiếng “đã”.
Đâu chỉ mỗi thằng Dũng, Ngay khi cái gậy của thằng con áp dọc vào khe lồn mình, người cô cũng giật giật lên, cái lồn cũng đồng cảm với cô mà nhíp nhíp lại, lại rịn là một dòng nước.
– Còn không cho vào đi.
– Dạ.
Mai giang rộng chân hơn, mắt nhìn trần nhà chờ đợi.
Cái lỗ của cô bị đụng chạm vào, cô đoán nó đang tìm lối vào, không biết nó có tìm được không nữa. Cô cũng không phải thắc mắc lâu. Chỉ hai giây sao, cô thấy vòng cơ trước miệng cái lỗ căng ra, nó căng ra làm cô nhíu mày nghi hoặc, nó lại căng thêm ra làm cô thấy kinh hãi, nó lại căng ra nữa làm cửa mình cô thấy tưng tức.
Đó là Dũng đang cho cái đầu rùa của mình vào, hơi khó dù đã ướt. Mấy con cave vốn không nước đã dạy hắn đủ cái này, hắn biết phải làm gì. Rút dương vật ra, hắn lấy một ngụm nước miếng to chát lên dương vật của mình rồi lại đẩy vào lồn của mẹ. Lần thứ hai hắn cho vào dễ dàng hơn, trươn thuồn thuột. Hắn ngửa đầu chậm ấn vào.
– Ôi… “địt mẹ nó sướng quá”
Nó ấn vào chậm nhưng bất ngờ làm Mai trợn mắt, toàn thân run rẩy liên hồi như lên cơn co giật, bụm chặt môi, tay nắm chặt một góc chăn. Mắt cô mờ đi, hai bên má có một dòng nước nóng giẫy trượt nhanh xuống.
“Không ngờ sướng thế, sướng đến chảy cả nước mắt”
Bất ngờ thằng con nó rút nhanh ra rồi thúc mạnh một phát, chẳng phải chiêu số gì mà là do mấy làn chơi cave nó vẫn làm vậy nhưng phía dưới hắn giờ không phải là con cave mồm dưới rộng hoác mà là mẹ hắn:
– A!
Cái đường âm đạo bất ngờ bị cái dương vật to bự đóng mạnh vào, dù là vừa rồi nó cũng đã đi vào một lần nhưng tê sướng không thể nào nói hết. Mai bật lưng khỏi giường, tay nắm hống hắn giữ chặt, bóp mạnh đến hắn cũng thấy đau, đau tới méo cả mồm mà không giám kêu. Mai căng cứng người, giữ chặt nó há to miệng mà không có âm nào. Một hồi co giật cô mới buông thằng con mà đỏ vật người xuống hít lấy hít để như vừa phải nín nhịn lâu lắm.
– Mẹ? Sao… thế…
Một lát sau…
– Hừ. Ngồi ra!
Mai kéo váy xuống lườm hắn. Nhìn cô như tức giận nhưng thật sự cô thấy thẹn quá. Vừa rồi nó chỉ đâm vào có một cái mà cô sướng đến mụ cả người. Dù biết nó cũng chẳng hiểu biết gì nhưng cô vẫn thấy xấu hổ quá.
– Được rồi. Ngủ đi, chớ có thức nữa. Mẹ về phòng ngủ.
Nói xong, cô hùng hổ bước ra, bỏ lại thằng con đang nhăn nhó với cái dương vật cương đau.