Dục vọng bất tận

Chương 15



Phần 15: Máu M thức tỉnh

Trong đầu Quân chạy vô số dòng suy nghĩ. Nó phấn khích với việc này, thế nhưng phần thiện lương trong người nó lại ngăn cản nó, nó thực sự đau đầu a.

Hôm nay là ngày chủ nhật, kể từ khi quen Mi Jung nó không còn ở trường những buổi cuối tuần, hôm nay là một trong số những dịp hiếm hoi. Bỏ lại những suy nghĩ rối rắm, nó đành phải vác xác đi đá bóng với đám bạn vì cũng lâu rồi nó chưa đi chơi chung với cả đám.

Những tiếng ồn vang lên khắp sân trường, tiếng cười đùa xen lẫn tiếng cãi nhau và tiếng bóng chạm tạo thành một bản hòa âm thật đẹp của tuổi thơ. Quân ngồi trên bãi cỏ sân bóng mà nghĩ về tuổi thơ tươi đẹp trong quá khứ và cả hiện tại, những thứ chỉ có ở lứa tuổi học sinh.

Tiếc là nó có quá nhiều thứ phải gánh vác trong tương lai, gia đình và sự nghiệp, ông Phong muốn nó có được vinh quang sau này, nên ông đã đánh đổi với tuổi thơ tươi đẹp của đứa con ông, cho nó vào đời sớm để hiểu được thế giới này tàn khốc đến mức nào.

Bạn đang đọc truyện Dục vọng bất tận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/duc-vong-bat-tan/

“Thứ hai là ngày đầu tuần, em hứa cố gắng chăm ngoan, thứ ba thứ tư thứ năm, ngày nào cũng luôn ngoan thế…” Bài hát kinh điển của tuổi thơ vang lên trong giấc mơ đánh thức nó dậy…

“Lại là thứ 2.” Quân thầm nghĩ trong đầu. Nó đâu biết ngày hôm nay sẽ đặc sắc lắm đâu, nó vẫn cứ tung tăng đến lớp. Từ lúc ôn thi học kỳ nó đã hết gặp Kira, và tảng đá trong lòng đang dần bị gỡ bỏ cùng với sự biến mất của đám đàn chị và Kira, làm tâm lý nó thoải mái hơn nhiều.

Giờ về, nó đang trên đường tới thư viện với đám bạn, thì bỗng hai anh lớp lớn chặn đường tụi nó rủ đi chơi cùng. Quân hơi nhíu mày, nó thấy có gì đó không ổn, hai anh này nó còn nhớ mặt, là người trong băng đảng của Connor. Mặc kệ cái véo tay và ánh mắt của Quân, đám bạn dại khờ của nó lại đi theo, để mặc nó một mình ở sân trường vắng vẻ.

“Nhìn gì đó, tao ở đây nè.”

Tiếng nói lạnh lùng vang lên sau lưng Quân làm nó giật bắn mình quay người lại. Hóa ra là Connor và hai thằng khác đứng hai bên.

“Bất ngờ không, bọn nhóc ngu ngốc kia chỉ cần nói vài câu là nó tin sái cổ liền.”

Connor cười nhạt nói.

Quân lầm lì nhìn 3 thằng trước mặt. Nó không biết ba thằng chặn đường là muốn làm gì, nó nhíu mày muốn lùi lại đằng sau tìm đường chạy thì:

“Ấy chà, mày đi đâu thế.” Một giọng nói trêu tức vang lên. Hóa ra sau lưng đã có một tên thanh niên khác đứng đó chờ nó. Những tên khác thì đã đi đánh lạc hướng các thầy cô xung quanh và đám bạn nó nên chỉ có bốn đứa bao gồm Connor ở đây.

“Lần này mày hết đường sống rồi nha con.”

Connor cười gằn nhìn lấy Quân, rồi cả đám tiến lại hành nó thừa sống thiếu chết. Nhìn từ xa chỉ thấy một đám bốn gã thanh niên to cao đang cúi người đánh đá một cậu bé, tiếng va chạm xen lẫn tiếng chửi rủa vang khắp hành lang, xui xẻo thay quanh đó không một bóng người nên chẳng ai đến cứu viện Quân được cả.

Sau nửa tiếng chăm sóc đặc biệt cho thằng nhóc đáng thương, cả đám rời đi, cười đùa tranh nhau khoe chiến tích, để lại một học sinh lớp 9 nằm lăn lóc như trái bóng trên sàn, quần áo bị rách vài chỗ, tóc tai thì rũ rượi, mặt bị bầm tím và con mắt sưng húp.

“Aaa…”

Quân đau đớn rên khi cố ngồi dậy. Tay trái của nó bỗng đau kinh khủng khi nó cố dùng sức, nó nhăn mặt đầy đau đớn, rồi nằm đó một cách bất lực. Nó càng căm hận cuộc đời, căm hận đám thằng Connor, hận sao không ai giúp nó. Nó càng nghĩ càng căm hận cuộc đời, giận cá chém thớt giận đủ thứ trong suy nghĩ của nó.

Nằm đó suốt cả tiếng thì nó cũng cố lết cái thân tàn tạ về phòng ký túc xá, cả người đau nhức lẫn mệt mỏi, nó vừa vào phòng là lăn lên giường ngủ một giấc ngon lành, để gột rửa đi những tủi nhục và đau đớn tinh thần lẫn thể xác…

Bạn đang đọc truyện Dục vọng bất tận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/duc-vong-bat-tan/

“Là lá la… Ta là chạy nhanh nhất… Trên đời này… Không có ai bằng ta…” Giọng hát thánh thót vang lên, nếu nghe không kỹ sẽ khó nhận ra đây là giọng của một thằng con trai, thế nhưng đó là sự thật.

Thằng Quân vừa đi vừa tung tăng hát một mình như thằng hâm, sau 3 ngày nghỉ liên tục, vùi đầu vào các suy nghĩ khác nhau thì nó đã có quyết định của bản. Nó sẽ đứng lên tự bảo vệ bản thân, trả thù Connor, và Kira nếu có thể.

Từ nay nó sẽ không phụ thuộc vào ai nữa, kể cả Mi Jung. Nó muốn trở nên mạnh mẽ hơn, về tinh thần lẫn thể xác, để không phải rơi vào kết cục bi đát như nó từng đọc trong truyện, và cả hiện tại.

Sau khi tự tẩy não bản thân bằng những suy nghĩ tà ác lấy từ các truyện sex hay đọc trên truyenheo.net, nó đã có quyết định riêng của bản thân, rằng nó sẽ đi lên con đường BDSM, nó muốn trở thành một boss, một dom đích thực, để thỏa mãn bản tính biến thái của bản thân, và trở nên mạnh mẽ lên để không phải bị ức hiếp nữa.

Nhìn vào tấm ảnh mà người đàn ông lạ mặt đó đưa, đầu nó dần hiện lên cuộc nói chuyện ngắn ngủi trước khi nó rời khỏi xe gã:

“1 Tháng.” Gã nói khi Quân bước nửa bước ra khỏi cửa xe.

“1 Tháng?” Quân nhìn với ánh mắt dò hỏi.

“Khi một người phụ nữ bị gạt bỏ bởi những hành vi bất thường và hành động bất ngờ, họ sẽ toát ra adrenaline và bị hoóc môn điều khiển.” Gã nói trong sự khó hiểu của Quân.

“Rồi khi cô ta nếm thử hương vị của sự kích thích và khoái cảm, cô gái máu M sẽ cảm thấy thỏa mãn như chưa từng trước đây. Cậu sẽ bất ngờ đấy, vì cậu có thể kiểm soát mọi thứ.”

“Sau đó cô ta không thể quên những cảm xúc mãnh liệt và bắt đầu tìm gặp người đàn ông đó tiếp. Đó là lúc cậu bắt đầu từ từ nhượng bộ…”

“Cô ta sẽ cảm thấy rằng con là người đầu tiên đối xử với cô ta như vậy?” Quân hỏi.

“Haha đúng rồi đó, việc này giống như việc lấy đi trinh tiết của cô ta vậy đó, mà cậu nên biết lần đầu tiên của một người con gái quan trọng thế nào với họ, người đầu tiên sẽ để lại ấn tượng khó phai với họ…” Gã đàn ông cười nhạt đáp.

Quân gật đầu, ánh mắt cảm kích nhìn gã. Nó không nói lời nào mà chỉ gật đầu rồi đóng cửa lại. Chiếc xe lao vút đi trong ánh mắt ngờ vực và nửa hiểu nửa không của Quân…

Thế nhưng hiện tại trong lòng nó đã có quyết định, ánh mắt mông lung của đêm thứ 6 tuần trước được thay thế bằng ánh mắt quyết tâm và có phần nham hiểm.

Thư viện trường…

Hôm nay là thứ 6, cuối tuần là thời điểm để xõa sau cả tuần học tập, vì thế thư viện hầu như chẳng có học sinh qua lại nhiều, nếu có thì là các thầy cô hoặc mọt sách mà thôi…

Quân bước vào, bộ dáng rất tự tin, để che giấu nội tâm thấp thỏm lo âu. Nó dáo dác nhìn quanh các dãy sách, bộ dạng giống như đang tìm người.

“Này Quân, em tìm gì thế.” Giọng nói êm ái vang lên sau lưng làm Quân giật bắn mình.

Nó quay lại nhìn, thì ra là cô giáo Da Huyn, vẫn là cơ thể hơi mũm mĩm cộng với gương mặt hiền từ nhìn cô rất đáng yêu và mái tóc tím thướt tha.

Nó ước gì cô giáo cũng có full tím giống Mi Jung, tiếc rằng chỉ có tóc là màu tím thôi, còn lông mi, lông mày các thứ vẫn thuần màu đen của gái Á Châu điển hình, đã vậy màu tím này nhìn giống nhuộm hơn là cảm giác màu tự nhiên của Mi Jung.

“Dạ… Em đang tìm sách nấu ăn.” Quân phán đại, nó biết sách nấu ăn nằm ở dãy xa nhất, trong góc của thư viện và ít ai lui tới nên nó mới nói vậy.

“Sách nấu ăn á, Quân có bạn gái rồi hay sao mà phải đi tìm sách nấu ăn thế.”

Cô giáo vừa dẫn đường vừa cười trêu chọc. Cô đâu biết nó đứng sau hít vào thở ra để xoa dịu nội tâm không bình tĩnh của nó.

Cả đường đi Da Huyn ngây thơ hỏi và cười đùa với nó, như cô vẫn hay làm với học sinh để tạo bầu không khí thư giãn cho học sinh, nhiệm vụ của cô là thế mà.

“Được rồi, đây là dãy sách về nấu ăn, em có cần cô giúp gì nữa không.” Da Huyn mỉm cười nói.

“Dạ… Không đâu cô.” Quân gãi đầu đáp.

“Vậy cô đi nhé, tha hồ mà lựa về học nấu ăn cho bạn gái đi nha.” Da Huyn bước đi và nói.

“À mà cô ơi…” Hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, Quân nói.

“Sao thế em?” Da Huyn quay lại hỏi Quân.

“Có cái này em muốn cho cô coi.” Quân vừa tiến lại vừa bật điện thoại, hí hoáy tìm đoạn ghi âm nó lén thu lại hôm bữa…

“Aa… Đừng mà em… Đây là thư viện…” Điện thoại nó phát ra đoạn ghi âm nóng bỏng, Da Huyn nghe thấy mà tái xanh cả mặt, đây chẳng phải giọng mình sao?

Quân phản ứng rất nhanh, nó chẳng màng đến đoạn ghi âm đang phát, một tay bịt miệng cô giáo đề phòng cô la lên, một tay thì đẩy cô giáo vào kệ sách, vì vị trí của họ hiện tại là hành hành lang giữa hai kệ sách cao lớn và ở sâu tận cùng của thư viện nên chẳng ai nghe hay thấy được bọn họ.

“Ưm… Ưm…” Cô giáo hoảng sợ giãy giụa khỏi nó, miệng thì cố mở nhưng Quân đã chuẩn bị trước rồi, cô làm sao phản kháng được a.

“Nếu con phát tán đoạn ghi âm này ra thì sao nhỉ… Cô giáo gian dâm với học sinh của mình ngay tại trường, hì hì chắc cô cũng biết hậu quả rồi nhỉ.”

Quân cười trêu tức cô giáo nói. Hành động trơn tru gọn gàng đến cực điểm, hiển nhiên 3 ngày nghỉ vừa qua nó nằm trên giường cũng không phải ăn chay, nó cũng tập luyện thử các tình huống để mà chuẩn bị.

Nó bỗng thả tay khỏi miệng cô giáo. Cô chưa kịp định thần thì nó vội hôn lên môi cô, một nụ hôn ướt át, một tay nó sờ soạng mông cô, tay còn lại thì đặt lên cặp ngực to tròn kia, lưỡi thì đưa sang khoang miệng mà mút lấy mút để lưỡi cô giáo đáng yêu.

“Ưm… Ưhh…”

Da Huyn cố gắng vùng vẫy khỏi người thằng Quân, thế nhưng cô bị nó ép vào kệ sách nên cô khó mà dãy dụa được.

Cái thằng nhóc Việt Nam nhỏ con này thường ngày hiền lành lắm mà, cô không ngờ nó có thể hành động như vậy. Khi cô định hình được thì nó đang cố mút lấy lưỡi cô, trên dưới cô đều bị tay nó tấn công.

Da Huyn càng dùng dằng thì Quân càng tấn công bạo hơn, nó thậm chí xé rách ba cúc áo trên áo sơ mi của cô giáo, để lộ áo lót màu hồng nhạt đang cố che lấp cặp ngực to. Vì dáng người Da Huyn mũm mĩm nên cô có bộ ngực rất to, đúng kiểu thằng Quân thích.

Nó lấy hai tai xoa nắn, bóp nhè nhẹ cặp ngực rồi vạch cả áo lót ra, dù không tận mắt thấy nhưng nó có thể cảm nhận đầu ti bé bé cứng lên, nó thích thú lấy hai ngón tay kẹp lấy nhũ hoa cứng ngắc của cô giáo mà nghịch ngợm, nó không ngờ cô giáo lại nứng nhanh đến thế.

Cả người Da Huyn xụi lơ, mặc cho nó đang kích dục mình, lưỡi thì bị nó quấn chặt, cặp ngực bị nó đùa giỡn, đôi khi nó còn tát nhẹ lên cặp ngực. Từng hành động ngày càng làm cô nứng hơn, cô hận cái cơ thể này, sao lại dễ nứng đến thế.

“Đồ cô giáo dâm đãng, có cô giáo nào lại đi câu dẫn học sinh như cô không.”

Quân rời môi cô giáo sau nụ hôn dài nhất nó từng hôn và cà khịa cô giáo. Một tay đút vào bên dưới váy của cô giáo, sờ soạng quanh cô bé đang dần ướt át vì sự kích thích.

“Ái chà… Chưa gì mà cô đã nứng rồi sao Da Huyn… Đồ cô giáo dâm đãng câu dẫn học sinh của mình…”

Quân cười trêu tức cô giáo, lúc nó nói thế nó cảm nhận bên dưới của cô lại rỉ thêm nước, hình như cô giáo thích bị nói thế à? Thấy thế Quân càng ra sức khẩu dâm:

“Cô là con đĩ giáo viên à? Sao mà bên dưới cô ướt thế, há há, bị nói trúng tim đen rồi hả cô giáo, thì ra nghề tay trái cô là làm đĩ à.”

Quân cười tà ác nói, nó còn vén quần lót cô sang để đút một ngón tay vào lỗ cô.

“Ưm… Tôi… Áaa…”

Da Huyn muốn mở miệng phản bác thì bỗng bên dưới truyền đến sự kích thích vô hạn… Người cô giật nhẹ vì sướng, miệng cố mím lại nhưng tiếng rên thì không che dấu được.

“Sao hả… Con nói đúng rồi nên không còn gì để cãi phải không… Cô nghĩ sao về nhà trường, về gia đình cô và các đồng nghiệp cô, họ sẽ nghĩ thế nào khi nghe được đoạn ghi âm này nhỉ…”

Quân nhếch môi nói, giọng nói ẩn chứa sự uy hiếp và trêu tức.

“Ưm… Đừng mà… Tôi… Cô…”

Da Huyn cố lên tiếng phản bác nhưng ngón tay đang ngâm trong lồn thì lại không để cô yên, lúc thì ngoẹo sang trái, lúc thì sang phải, làm cô phải kẹp háng lại, một tay cố đẩy cánh tay đáng ghét đó ra.

“Sao? Cô giáo lại lên cơn nứng khi bị học sinh kích thích, cô thấy cô có dâm đãng không hả? Tôi đảm bảo điếm cũng không nứng như cô đâu, đồ cô giáo dâm đãng như điếm…”

Quân nói, xong thấy hơi sai sai nên nó sửa lại:

“À không, cô còn thua cả điếm nữa, người ta có lòng tự trọng của bản thân, còn cô thì ngay cả lòng tự trọng cũng không có, ngửa lồn cho học sinh địt vậy đó hả…”

Nó cố dùng những từ tục tĩu nhất để sỉ nhục cô giáo, bên dưới ngón tay cứ ngoáy ngó bên trong cái lỗ ấm áp đó.

Da Huyn bị sỉ nhục mà mắt long lanh như sắp khóc vì bị mắng chửi bởi những lời lẽ nặng nề đó, thế nhưng cô lại cảm thấy kích thích lạ thường, cộng với khoái cảm bên dưới háng truyền đi khắp người, làm đầu óc cô dần mụ mị đi, đôi mắt lờ đờ tỏ vẻ hưởng thụ.

“Bốp… Cô giáo dâm đãng không ai bằng… Chát… Ai đời lại hưởng thụ kích thích của học sinh mình, dâm đãng này… Không phản bác được gì hả… Bép… Nhìn mặt ngu như con chó thế kia.”

Quân càng chửi càng hăng máu, miệng thì văng tục, tay thì tát bôm bốp lên cặp ngực to như trái bưởi… bên dưới một ngón vẫn nằm trong lồn mà móc ngược lên.

“Aaa… Ưm… Đừng… Dừng đi… Xin em…”

Da Huyn cố gắng rên rỉ cầu xin, ánh mắt long lanh ngập nước tràn đầy vẻ cầu khẩn, thế nhưng Quân lại không quan tâm điều đó.

“Miệng thì xin dừng nhưng bên dưới đùi lại mở ra là sao hả… Đồ giáo viên đĩ thõa… Như con chó cái trong mùa động đực vậy.”

Từng câu từng chữ khắc và trong đầu Da Huyn, làm cô nứng tợn, bản năng cô muốn nhiều hơn thế từ Quân, nhất là khi bị so sánh với chó, thế nhưng lý trí vẫn giữ cô tỉnh táo.

Thấy cô giáo còn cố chống cự, Quân ra sức hành hạ hơn nữa, nó thấy mỗi lần nó văng tục nặng nề hơn, động tác thô bạo hơn hình như cô giáo lại thích hơn, bên dưới rỉ nhiều nước hơn.

“Á à… Con chó này… Dâm hơn cả chó luôn nhỉ… Cô có biết dâm hơn chó gọi là gì không… Gọi là Da Huyn đó… Cô giáo ngày thường thanh cao mà giờ lại ngửa lồn mặc sức cho học sinh móc lồn… Có ai như cô không hả…”

Quân càng nói càng hưởng thụ cảm giác này, cảm giác nắm trong tay người khác, mặc sức nắn bóp họ theo ý thích, nó dần nghiệm cảm giác này rồi!

“Cô giáo hãy chứng tỏ mình là một chó ngoan nào… Quỳ xuống đi nào… Nghe lời chủ nhân đi cưng… Ngoan sẽ có thưởng…”

Quân dụ dỗ cô giáo, từng lời từng chữ đầy uy lực, truyền vào tai cô, mang vẻ không thể phản kháng.

Da Huyn cầu khẩn nhìn nó, thế nhưng đáp lại ánh mắt tội nghiệp đáng thương đó là hành động ác liệt hơn của Quân. Nó bóp chặt một bên vú của cô giáo, ngón tay miết liên hồi quanh lồn, nó vô tình móc trúng điểm G của phụ nữ mà chẳng hề hay biết, làm cô giáo giật nảy người, rồi rút tay ra bỏ cái tay dính đầy dâm thủy vào miệng cô giáo.

Nó còn lấy một tay nhéo đầu ti, rồi xoắn nhẹ làm Da Huyn nứng lên vì đau, cơn đau xen lẫn sướng trào dân khắp đại não, làm cô giáo bỗng quỳ ngồi xuống đất và lên đỉnh, dâm thủy bắn tung tóe khắp bẹn đùi và chảy xuống sàn. Cô giáo lên đỉnh khi phải quỳ theo mệnh lệnh của người khác, đã vậy người này còn là học sinh của cô nữa…

Nhìn cô giáo quỳ xuống theo mệnh lệnh của mình, Quân cảm thấy thỏa mãn vô cùng. Nó ngửa đầu lên trần hít sâu một hơi để lấy bình tĩnh, bản năng của nó mách bảo rằng nó phải giữ lý trí, không để bản thân sa ngã vào trò chơi này.

Nhìn cô giáo đang run rẩy dưới chân, đầu cúi gằm xuống đất, nó cúi người nâng cằm cô giáo lên và nhìn thẳng vào mặt cô, nó không nói gì nhưng ánh mắt lại toát lên vẻ sắc bén và lạnh lùng, nó cũng nhận ra bản thân đã thay đổi rồi.

Bạn đang đọc truyện Dục vọng bất tận tại nguồn: http://truyen3x.xyz/duc-vong-bat-tan/

Nằm trên giường ký túc xá, Quân suy nghĩ về chuyện trong thư viện khi nãy, mọi thứ trôi qua như mơ vậy, nó tự tát bản thân mấy cái để coi có tỉnh giấc không, rồi lại tự cười như thằng tự kỷ vì hành động buồn cười đó.

Mọi chuyện nhìn có vẻ dễ dàng, thế nhưng là một thử thách cam go cho nó, nếu nó không giữ được bình tĩnh hoặc cô giáo phản kháng mạnh quá thì nó đành phải đổi cách xử lý khác để không bị bại lộ, nó thành công hoàn toàn nhờ bản tính nhút nhát và mềm yếu của Da Huyn mà thôi, đổi lại nếu mục tiêu nó mà là Kira thì thôi, nghĩ cũng không dám nghĩ.

Nằm suy nghĩ một hồi thì điện thoại vang lên tiếng nhắn tin. Hóa ra là Mi Jung nhắn cho nó, Quân đang cao hứng nên nó gọi thẳng cho người đẹp hẹn đi chơi cuối tuần để hâm nóng tình cảm luôn, chứ tuần nào gặp nhau cả hai toàn chịch choạc thôi a.

Bật điện thoại lên nằm đọc các loại truyện sex, nó dạo quanh các trang web đen bằng phần mềm VPN được chỉ trên mạng, để đọc và trang bị thêm kiến thức về BDSM cho bản thân, đến tận khuya và ngủ lúc nào không hay…

Chương trước Chương tiếp
Loading...