Dục vọng tìm về
Chương 3
Hạ bộ của ông hiện tại đang sừng sững trước mặt của Nga, dưới sức nặng của chiếc quần thấm đẫm nước, nó lại càng hiện lên rõ nét. “Bịch nước mía” căng đầy, trĩu nặng, gồ lên sau lớp quần ngủ, ông Khánh không có thói quen mặc đồ lót, ở quê chỉ còn mình ông, việc mặc đồ lót hoàn toàn không cần thiết. Có thể Trung đôi lúc nhìn thấy nên vài tuần trước anh đã cùng ông đi mua đồ, ông vẫn chưa hiểu được điệu cười ngại ngùng cộng thích thú của bé gái bán hàng khi hỏi đến cỡ quần lót của ông.
Không chỉ phồng lên, nó còn chia hằn lên 3 phần, 2 phần chèn ép sang 2 bên, còn 1 cục dài ngoằng, lằn lên, múp míp kéo dài xuống dưới.
Đối với Nga thì cô như mất hồn, nhìn chằm chằm vào “khuôn mẫu” hoàn hảo phía trước, nhưng ông Khánh thì đâu có để ý gì đến chiếc váy ngắn cũn cỡn của con dâu đâu, ông vẫn đang hoảng hốt khi thấy cô ngồi bệt dưới đất.
– Nga!! Nga ơi!! Đưa tay cho bố, con sao thế?! – Ông Khánh càng lo lắng hơn khi thấy Nga vẫn im lìm ngồi yên.
– Dạ… dạ vâng, con không sao bố ạ… – Nga ngượng ngùng đáp, rời khỏi lực hút vô hình kia, cô thoáng chút đỏ mặt.
Nhẹ nhàng dìu con dâu ra bàn, ông vẫn chưa khỏi sốt ruột khi thấy mặt Nga càng lúc càng đỏ hơn. Chạy ra bếp rót đầy cốc nước lọc, ông quay lại để đưa cho cô. Nga sau khi uống xong ngụp nước thì dần bình tĩnh lại, cô giật mình không khỏi nghĩ: “Mình làm sao thế này???”, Răng trên vô thức cắn lấy bờ môi phía dưới.
– Con cảm ơn bố, con đỡ rồi ạ. – Nga nhìn lên nhưng vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt ông.
– Ừ. Bố xin lỗi con, bố… bố vội quá. – Ông Khánh tuy mặt vẫn điềm đạm nhưng có vẻ hối lỗi thực sự.
– Không sao đâu ạ, nhưng bố cũng có tuổi rồi, làm việc gì cũng nên cẩn thận một chút, bố có làm sao con không biết nói gì với anh Trung đâu ạ. – Nga trấn an bố, nhịp thở dường như đã chậm rãi trở lại.
– Ừm, bố biết rồi. – Ông Khánh nói.
Cuộc nói chuyện dường như đang trở lên ngại ngùng, chưa bao giờ ông và cô giao tiếp với nhau lâu như này. Thường ngày cũng chỉ là bố hỏi con thưa, cô thì luôn ở trên phòng, công việc bán hàng online ngốn phần lớn thời gian của cô, chỉ có buổi chiều là cô rảnh rỗi, thỉnh thoảng thì đi với bạn bè, lúc đi tập yoga, gym hoặc là massage toàn thân. Nga biết ông Khánh trước nay luôn lạnh lùng với cô, từ lúc cô xuất hiện trước mặt ông với tư cách là người yêu con ông – Trung, sau đó là đám cưới giữa 2 người, ông luôn có bộ mặt không hài lòng.
Ông Khánh thì hay lủi thủi làm việc nhà, không thì trồng cây, nuôi cá, sáng sớm tập thể dục thì Nga chưa dậy, chiều thì cô không mấy khi ở nhà, việc nói chuyện dường như đếm trên đầu ngón tay. Có lẽ đúng thật, ác cảm ông dành cho cô vẫn nhen nhóm đâu đó, chưa hoàn toàn phai mờ đi.
– Tuuu… tuuu… – tiếng nước sôi làm không khí 2 bên bớt căng thẳng hơn.
– Bố! Bố để con tắt cho. – Nga ngăn ông Khánh lại.
– Thôi, cứ để bố, quần áo hôm trước phơi bố cũng chưa thu, để bố làm. – Ông Khánh nói.
– Không được, bố đi tắm rửa thay quần áo đi, quần áo bố ướt hết rồi, không thay ra cảm thì chết. Còn lại để con làm nốt cho. – Nga hơi lên giọng, nhíu mày.
Ông Khánh thấy vậy thì cũng ừ cụt lủn rồi bước đi lên phòng, trước nay ông chưa hề nghe lệnh ai bao giờ, trừ lệnh của thủ trưởng khi ông vẫn còn hoạt động trong quân ngũ. Thế sao hôm nay nghe cái Nga nói thế, ông liền ngoảnh mặt quay đi, phải chăng ở Nga có nét gì đấy làm người khác phải thuận theo. Mặc kệ những dòng suy nghĩ, việc ông cần làm bây giờ là thay bộ quần áo này ra, nó khó chịu lắm rồi.
Ngay sau khi ông Khánh lên tầng thì Nga lại nhớ đến hình ảnh lúc trước, hình ảnh đó sao đẹp vậy, sao “miếng bánh” đó trông ngon lành đến thế. “Không được!!!”, Cô nói thầm, đầu ngúng nguẩy, với cô Trung luôn là thứ nhất, không gã đàn ông nào có thể làm cô siêu lòng được, tình yêu anh dành cho cô từ 9 năm trước, cô mãi không thể đền đáp được. Nhanh chóng rót nước ra phích rồi lên tầng để thu quần áo, tối nay cô dự định sẽ cho chồng một bất ngờ, bộ đồ lót theo lô hàng cô đặt hôm nọ, nay đã vận chuyển đến, một số bộ cô sẽ không bán mà để dành riêng cho chồng ngắm thôi. Vui mừng với suy nghĩ đó, Nga nhảy chân sáo bước vội lên tầng thượng.
Trong lúc đó, ông Khánh đang tắm trong phòng, dưới làn nước nóng ấm, cơ thể ông hiện lên như tạc. Ông duy trì thói quen tắm nước nóng cũng lâu rồi, nước nóng giúp cho lỗ chân lông mở rộng, thoát ra lượng dương khí dày đặc luôn tích tụ trong cơ thể ông. Dòng nước chảy khắp người, qua đôi vai đòn gánh, chạy dọc theo khuôn người, từ từ len lỏi vào vùng bẹn. Con cu trong trạng thái ngủ ngày bỗng chốc như được gọi dậy qua dòng nước ấm, ngủ yên được hơn 20 năm nay, từ ngày người vợ thứ 2 qua đời 27 năm trước, mặc dù cũng đã có quan hệ qua lại với một số người phụ nữ khác, nhưng đa số đều do công việc bắt buộc hoặc khi dương khí quá lớn, ông cần một ai đó để giải tỏa.
Nhanh chóng tắm rửa thật nhanh, ông biết thằng Trung sắp về rồi, dạo này ông thấy công việc nó tương đối vất vả, hôm nào mặt mũi cũng tái mét. Cơ thể nó từ bé đã không được khỏe mạnh, hay ốm vặt, ông cũng đi suốt, không hay có mặt tại nhà, sức lực không có nên khi kiếm được công việc văn phòng như này ông tin nó sẽ cố gắng hết sức để phát triển. Ông muốn hỗ trợ nó qua những bữa cơm hàng ngày, như là để bù đắp quá khứ bỏ bê.
Lấy khăn mặt lau qua người, tay ông vô thức chạm nhẹ qua vết sẹo nằm chéo, chạy dài trên khuôn ngực. Suốt những năm hoạt động cảnh sát, vết thương này là nguy hiểm nhất mà ông từng gặp phải, 9 năm nhưng nó như chưa liền hoàn toàn, đôi lúc vẫn nhói lên từng chặp. Ngẫm nghĩ lại, tuy đau đớn nhưng không có vết sẹo này thì con trai ông cũng không có mặt tại thời điểm này, ông nên vui mừng vì nó thì hơn.
Xong xuôi cả thảy, ông Khánh với tay lên lấy quần áo, nhưng quờ quạng mãi không thấy bộ đồ thun đâu, có lẽ tuổi tác cũng làm ông đãng trí hơn rồi, thở dài rồi trần truồng bước ra. Nhưng đãng trí đâu chỉ khiến ông quên bộ quần áo, nó còn làm ông quên khóa trái cửa trước khi tắm. Và rồi:
– Bộp… – Tiếng quần áo rơi xuống đất.
Khánh giật mình nhìn sang, cô con dâu đang thất thần đứng trước mặt ông, dưới đất vương vãi quần áo của ông đã được gấp gọn gàng. 2 người nhìn nhau trong giây lát bỗng sực nhớ ra điều gì:
– Á… á!! Bố… bố… con xin lỗi. Con… con vô ý quá. – Nga lắp bắp nói to như hét.
– Không sao! Không sao con ạ, tại bố cũng quên khóa cửa. – Ông Khánh điềm tính nói nhỏ, nhanh chóng với tay lấy bộ quần áo trên giường rồi vụt vội vào phòng tắm.
Tuy là điềm tĩnh, nhưng ông Khánh hiện tại cũng không khác gì Nga bây giờ. Ngượng ngùng, xấu hổ, lấy tay đánh mấy cái lên đầu tự nhủ:
– “Chết rồi!!! Cái Nga nhìn thấy hết rồi, sắp tới sao nói chuyện được đây, hơn nữa nó mà nói với chồng nó thằng Trung thì thôi, chỉ có nước đi đầu xuống đất”.
Vừa nhay nhay thái dương vừa lẩm nhẩm. Tuy là nói thế, nhưng sao cơ thể ông thấy có chút gì khang khác, phải chăng ngại ngùng xen lẫn khoái cảm, con cu nãy giờ bỗng nhiên căng nhẹ lên đôi chút, bực mình ông vỗ nhẹ vào nó chửi: “Đồ ngu, giờ là lúc nào mà còn như thế?!”. Mặc vội quần áo vào, ông biết nên ra xin lỗi Nga, cứ để thế thì không ổn.
Nga sau khi hét xong cũng chạy vội ra ngoài, chạy vào phòng mình, đóng cửa, cô đứng dựa lưng vào cửa phòng, 2 tay để trước ngực, hô hấp càng lúc càng nhanh dần. Má cô ửng đỏ, đôi mắt to tròn cúi gằm nhìn xuống đất. Cô cũng như Khánh, cũng tự trách mình sao vô ý thế, sau này mặt mũi đâu mà nhìn ông. Nga vừa mới thu gấp xong chỗ quần áo, cứ nghĩ ông chưa tắm xong, cô chỉ định vào để chỗ đồ xuống rồi đi ra luôn, không ngờ lại gặp đúng lúc ông đang ở trạng thái Adam. Cô cũng không nghĩ bố chồng mình lại khỏa thân đi ra như thế. Cô đưa tay lên mặt, chậm rãi nhớ lại hình ảnh vừa rồi:
– “Hơn nữa… hơn nữa… Lại là thứ đó.” – Cô bàng hoàng, từ từ ngồi phịch xuống đất.
Cô lần mò bàn tay thon dài, chạm nhẹ qua cặp vú bánh dầy, vô thức lướt qua 2 đầu vú đang cương nhọn nhoi lên sau lớp áo. Xuống dưới 1 chút, lồn cô bắt đầu thấy ngưa ngứa, 2 mép lồn nay đã nhíu lại, co bóp như thể nó đang thèm muốn vật gì đó.
Mặc dù chỉ chạm nhau trong giây lát, nhưng với Nga, chỉ đó là đủ để cô thấy được tạo vật hoàn hảo đó. Cơ thể ông mới tắm xong bóng lưỡng, hừng hực, hơi đàn ông theo thân ông từ nhà vệ sinh tỏa ra vẫn len lỏi theo các giác quan của Nga.
Đẹp hơn hết là con cặc của ông, khi nãy lúc ngã cô chỉ thoáng thấy hình dáng nó qua lớp quần, nay được tận mắt nhìn, mới thấy nó vĩ đại thế nào. Dù đang trong trạng thái hơi cương, nhưng chiều dài đã bằng 2/3 quả chuối tiêu, đường kính có đôi chút nhỏ hơn. Đầu cặc ửng đỏ, nở to, lỗ cặc có đang hơi tiết ra chút nước nhờn, bóng nhẫy. Thân cặc nằm chễm chệ trên bìu cặc, rủ xuống với góc độ vừa phải, bao quanh có vài sợi gân nổi lên, không nhiều. 2 hòn bi nay chụm lại thành 1 bọc, nặng trĩu, trùng xuống nhưng vẫn ôm chặt lấy thân cặc, nhìn tổng thể hạ bộ ông phải to ngang ngửa quả ổi.
– “Chưa cương đã to hơn con cu của Trung rồi, vậy lúc nó vươn mình thì ngạo nghễ đến mức nào” – Nga bặm môi nghĩ thầm.
Bỗng chốc người Nga rung lên, ánh mắt nàng từ đam mê dần trở nên sợ hãi, 2 tay đã ôm lấy thân mình, đôi chân co quặp lại trước ngực. Cảm giác này là gì, sao đang từ một giấc mơ đẹp, lại chuyển sang ác mộng, một cơn ác mộng nhục dục. Ký ức xưa kia dội về, từ sâu thẳm trong lồn cô, chiếc đập ngăn nước như đang nứt dần ra, rỉ ra dần thấm đẫm đáy quần lót của cô.
– Không… không… làm ơn… làm ơn thả tôi ra. Tôi xin các người… – Nga nhắm mắt, cuộn tròn người, nàng nhanh chóng ngủ thiếp đi, như để cố gắng quên đi sự việc vừa rồi.
Sau khi ném đống quần áo khô vào tủ, ông Khánh đi lại quanh nhà, xem cái Nga đang ở đâu, nhưng đi hết nơi rồi vẫn không thấy con bé đấy đâu, ông chắc nhẩm chỉ còn nơi đó thôi. Chậm rãi tiến về phía phòng ngủ của 2 vợ chồng đứa con, ông đứng chân mình trước cửa phòng, 5 phút trôi qua mà ông vẫn chưa dám gõ, cứ đưa tay ra rồi lại rụt vào. Ông biết nói gì bây giờ, mục đích ông muốn gặp Nga là để nói rõ lúc đó ông không cố tình, tránh con bé hiểu lầm, nói linh tinh với thằng Trung. Chắc nhẩm, hít một hơi căng đầy ngực, ông đưa tay ra để gõ…
– Bố ơi!!! Nga ơi!!! Mọi người đâu cả rồi?! – Tiếng Trung gọi với từ dưới nhà làm ông Khánh giật bắn mình.
Ông Khánh bước vội ra cầu thang…
– “Chậc, thôi để lúc khác vậy…” – ông Khánh bước ra cầu thang, đầu vẫn ngoáy lại.
Khi đó Nga vẫn đang năm co quắp sau cánh cửa phòng, nghe tiếng hô lớn của chồng, cô mới giật mình tỉnh dậy. Như chưa khỏi mê man, cô cố gắng ngồi thẳng dậy, đôi chân khép chặt líu díu bước ra khu vực nhà tắm, hai đầu vú cô bây giờ cương hết cỡ, lớp áo lót cứ liên tục cọ xát mạnh vào đầu vú làm nó cương lên hết cỡ, tưởng chừng tất cả dây thần kinh vùng ngực hiện tại đã tập trung tại 2 đầu núm. Khó khăn lắm cô mới mở được khóa nước ra, dòng nước mát lạnh dần làm dịu đi những cảm xúc đang chạy dọc rần rần khắp cơ thể cô. Chưa bao giờ cô lại cảm thấy kích thích như hiện tại, kể cả khi làm tình với Trung và cũng không tin được khi chỉ cần thấy con cặc ông Khánh mà có thể làm cô run rẩy như này.
Nhưng đó là ông Khánh, là bố chồng của cô, sao cô lại có thể có những ý nghĩ dâm loàn như vậy chứ, hơn nữa cô còn yêu Trung, cô không bao giờ muốn làm anh buồn.
– “Tất cả… tất cả những suy nghĩ đó đều là do ký ức dơ bẩn kia thôi…” – Nga lẩm nhẩm.
Nghĩ vậy, cô cố gắng kỳ cọ thật nhanh, thật nhanh để có thể gột rửa những mong muốn tội lỗi, gột rửa đi con người ẩn sau lớp mặt nạ kia…
Bữa tối được bắt đầu ngay sau đó, Trung quyết định sẽ tắm sau khi ăn, tối nay đối với anh rất quan trọng, công việc anh được giao sẽ quyết định liệu anh có được thăng tiến trong thời gian sắp tới hay không. Anh có để ý thấy vợ mình hôm nay ăn chậm rãi hơn, bố thì lại ăn nhanh hơn, 2 người dường như còn đôi lúc tránh né ánh mắt của nhau, ngoại trừ lúc xới cơm thì có nói qua lại dăm ba câu. Dù biết không khí bữa cơm tối trước nay chưa bao giờ rộn ràng cả nhưng hôm nay lại hoàn toàn khác biệt. Và vội 2 bát cơm vào bụng, Trung thầm nghĩ chút nữa lên phòng anh sẽ hỏi thử cô xem.
Kết thúc bữa cơm cũng là lúc mọi người ai về phòng người nấy, ông Trung thì ra chăm sóc lại vườn cây của ông, đa số các cây này là do ông mang lên từ dưới quê. Tuy góc vườn không to như ở quê, nhưng các loài cây ông yêu thích ông đều mang theo, chậu này trồng hoa Thiết Mộc Lan, dưới kia lại trồng lan Vũ Nữ, bên cạnh là lan Chu Đinh, sau nữa là lan Hồ Điệp… Ông Khánh thích hoa lan, lan là loài hoa tượng trưng cho sự nữ tính, thuần khiết, thanh lịch… nó gợi ông nhớ tới người vợ đã khuất của mình. Thử nhắm mắt để nhớ lại khuôn mặt của vợ ông, nhưng lạ là ông chỉ thấy hiện lên hình ảnh của Nga, đôi mắt sáng, trong, đôi môi thanh tú, sống mũi cao, thẳng tắp. Ông Khánh lắc đầu, nếu ngày đó ông không thấy cô trong bộ dạng đó, có lẽ cô đã hoàn toàn phù hợp với nét đẹp của loài hoa lan rồi.
Thở dài rồi bước vào nhà, cũng đã muộn rồi, có lẽ ông nên đi ngủ thì hơn, chuyện kia có thể để sáng mai nói cx được, mong là cái Nga chưa nói gì với Trung. Sải bước về phòng mình, phòng ông nằm trên tầng 3, nhưng khi qua tầng 2, có một âm thanh lạ phát ra từ phòng 2 đứa, tò mò ông nhẹ nhàng tiến lại gần. Cánh cửa không khóa, như có ma lực sai khiến, mặc dù biết rõ 2 vợ chồng đang làm gì, nhưng ông vẫn không thể rời bước. Thâm tâm ông bảo bước đi, nhưng đôi chân ông không nhấc lên được, từng chút, từng chút 1, tầm nhìn ông như bắt đầu rộng mở hơn.
Những âm thanh: “Bạch… bạch… bạch” đang vang lên to dần, do khuất cửa nên ông không thể nhìn hơn được, chỉ thấy tấm thân gầy gò của Trung đang nhấp lên xuống. Tiếng phì phò to dần rồi tắt hẳn, 2 vợ chồng thì thào gì đó, rồi ánh sáng từ đèn ngủ cũng được tắt đi, ông đoán có lẽ nó làm xong rồi, nghe loáng thoáng được vài câu chữ về việc thụ thai, ông Khánh thầm đoán có lẽ mình sắp có cháu chăng. Nhưng đứa cháu của ông lại do Nga sinh ra, ông cảm thấy có chút không hài lòng, bực tức, xen lẫn nỗi buồn. Mọi thứ của 9 năm về trước vẫn rõ mồn một trong tâm trí ông, ông ghét bản thân mình, dù gì nó cũng đã là con dâu, vợ của thằng Trung, đâu thể oán trách nó mãi được.
Quay đi, ông muốn bước về phòng, tự dưng từ đâu xuất hiện một cơn đau nhói xuất phát nơi hạ bộ, nhìn xuống thì ông không khỏi giật mình, con cặc ông đã to bự từ bao giờ, nó giật lên liên hồi, hình dáng bây giờ trông thật hùng vĩ, chưa cương hết cỡ nhưng cũng đã chạm mốc 17. 5 phân, gốc cặc đường kính 4 phần, lên giữa thân cặc chạm 4, 5 phân, đầu cặc thì nhỏ lại 4 phân, đầu cặc rỉ nước như nước dãi, thấm đẫm qua lớp vải quần ngủ thun, chỉ trong thời gian chưa đến 2 phút mà cặc ông đã phương phi như này thì thật đáng nể. Ông ngao ngán, đã bực tức, chán chường nay lại còn nứng nữa… đêm nay sẽ là 1 đêm khó ngủ đây.
Bóng ông Khánh khuất dần trong bóng tối, trở lại căn phòng ngủ của ông với sự cô đơn quen thuộc. Màn đêm dường như trở về trạng thái vốn có, nhưng đâu đó vẫn có 2 người trằn trọc, một cái lồn múp míp co bóp và một con cặc cương phồng nở rộng.