Dũng

Chương 177



Phần 177

Bắt cặp lần này thực chất cũng chỉ là một cái cớ mà thôi, người của nội viện cũng chỉ có ba người này là mạnh nhất. Đám cao tầng cũng muốn xem thử là liệu rằng chỉ mới qua thời gian luyện tập ngắn thì đám đệt ử nội viện này bị bỏ lại xa nhiều không… hoặc là… cũng mượn lần này để cho bọn đệ tử trong gia tộc biết rằng bên ngoài còn rất nhiều người giỏi và bọn nó ở đây cũng không khác gì ếch ngồi đáy giếng cả, như một gáo nước giúp bọn nó tỉnh lại…

– Lần này có kèo nữa không? – Lão cốt đầu hỏi.

Không ai nói gì mà chỉ nhìn qua khuôn mặt của lão thủ hộ giả trực tiếp của gia tộc Khun… khuôn mặt lão ta đã đỏ gấc gác, bao nhiêu tích lũy từ trẻ tới giờ sau vụ cá cược này bay gần hết, con mẹ nó không tức sao được.

– Sắp tới kết quả chắc sẽ dễ đoán thôi, ba người kia có vẻ rất mạnh… nhưng để thắng được ba kẻ mạnh nhất nội viện thì khá chật vật đấy. – Vu bà bà nhìn xuống sàn đấu, ánh mắt dán chặt vào Phi… ThỨ vũ khí sau lưng mà được bọc bởi một lớp vải kia rất thần bí. Ở đó tạo ra một lớp sóng xung quanh gợn nhẹ người có thực lực thâm sâu mới có thể nhìn ra được…

Trận đấu vòng nốc ao cũng bắt đầu trước sự hào hứng của mọi người… Phi được bắt cặp với một thằng đầu trọc, còn Mộc Cắc thì một tên khá đẹp trai… cơ mà nhìn rất ẻo lả… cuối cùng là Định trâu, bắt cặp với một người rất vạm vỡ, thân hình còn to hơn cả nó nữa. Tuy rằng áp lực như vậy cơ mà Định trâu cũng không có tỏ ra sợ hãi hay gì cả… Nó còn thấy hào hứng, nó muốn chứng minh cho Dũng thấy khả năng và năng lực của nó tiến bộ đến thế nào rồi…

Trận đầu tiên là Mộc cắc đánh với thằng soái ca kia… Hai người bước lên sàn, dĩ nhiên toàn bộ tộc nhân đều ủng hộ và cổ vũ cho thằng đó rồi. Tiếng reo hò ầm ĩ kèm theo tiếng hô hoán của những người bên dưới, không khí rất sôi động…

– Đừng làm mất mặt. – Dũng ở bên trên gào to, tuy rằng rất tin tưởng vào bạn mình cơ mà trong chiến đấu thì ai biết được chuyện gì sẽ diễn ra…

Mộc Cắc quay người lại, phong thái của một vị vương giả mà dơ ngón tay cái lên biểu thị là yên tâm.

– Mày nhìn cái tướng nó kìa, nếu như đấu với tao chỉ hai đao cắt cụt mớ sắt vụn của nó. – Phi liền quay sang nói với Định trâu.
– Ơ? Em tưởng anh cũng có gắn một đoạn trong tay mà? – Định trâu nhăn mặt hỏi lại, nó nhớ rõ ràng là Phi cũng phải nhờ sự trợ giúp của xương titan…
– Mẹ mày biết cái gì, cái này người ta gọi là CỐT LONG đoạn, không được nói với ai nhé. – Phi tiện mồm mà bịp thằng em.

Định trâu nghe vậy thì càng khó hiểu, thời đại này còn cốt long à? Trước cái thời mà nó còn đi ăn xin con em gái, rất hay trốn vào mấy cái rạp chiếu phim di động để xem trộm… vài bộ phim trung quốc ngày xưa nói đến chuyện tranh dành cốt long nên nó nhớ như in tới giờ. Hoang mang quá, ông anh mình có cốt long trong tay lại còn là anh thì chắc không nói điêu với mình đâu… Đây… dm đây đích thị là chân mệnh thiên tử rồi… quá báo đạo mẹ nó luôn ấy chứ…

Khi còn đang trong mớ hỗn độn của Phi ban cho thì trận đấu trên sàn đã bắt trốn vào mấy cái rạp chiếu phim di động để xem trộm… vài bộ phim trung quốc ngày xưa nói đến chuyện tranh dành cốt long nên nó nhớ như in tới giờ. Hoang mang quá, ông anh mình có cốt long trong tay lại còn là anh thì chắc không nói điêu với mình đâu… Đây… dm đây đích thị là chân mệnh thiên tử rồi… quá báo đạo mẹ nó luôn ấy chứ…

Khi còn đang trong mớ hỗn độn của Phi ban cho thì trận đấu trên sàn đã bắt đầu.

Mộc cắc vung quyền nhào tới nhăm chiếm thế thượng phong, thôi động hai quyền đấm tới mạnh như vũ bão, tiếng gió rít, không khí bị vặn vẹo bởi ngoại khí kéo theo… Tên kia cũng không dám khinh thường. Vừa mới vào mà Mộc Cắc ra đòn như muốn dừng trận đấu luôn vậy… Hai cánh tay của tên kia co lại, vận sức đấm trả…

“Buppp”

Hai nắm đấm va chạm vào nhau, xung quanh tạo ra sóng xung kích, tuy rằng không đủ lớn nhưng với thực lực này mà đã có thể tạo ra như vậy là đã khá mạnh rồi…

– Tên tay chân bằng kim loại đó, rất hay đấy. Ngoại lực rất tốt, ngươi nghĩ sao về tên đó hả? – Lão cốt đầu quay sang hỏi lão thủ hộ giả trực tiếp của gia tộc…
– Cũng được, thằng này đào tạo thêm chút nữa đảm bảo tương lai vượt xa cả ta. – Lão già đó trả lời…

Dũng và Ying cùng Trinh, cả ba nghe vậy thì vui lắm. Vậy là Mộc cắc đã được qua vòng đầu tiên rồi, biểu hiện bản thân cho tốt nữa là được…

Mộc Cắc vẫn còn đang đọ sắc với tên kia, không ai nhường ai. Nhưng lợi thế về độ cứng cáp của hai cánh tay khiến Mộc Cắc có chút dễ thở hơn, nó bắt đầu dùng lợi thế của mình mà chèn ép đối thủ… Ngoại khí kết hợp cùng với hai cánh tay khiến nó cứng rắn hơn bao giờ hết…

Trước đây Còn nhớ một nhân vật rất mạnh mẽ suýt tiễn cả đám Thiên long bang đi bán muối. Thiên tru dùng ngoại khí cực kỳ thuần thục đến tình độ lô hỏa thuần thanh. Mộc Cắc khi tiếp xúc với ngoại khí, cảm thấy đây như là vừa công vừa thủ rất toàn diện, vậy thì Thiên tru khi đó bỏ mạng… Phần vì đuối… cơ mà phải nói… có thể nó quá tự tin vào khả năng của mình… Đã có lần MỘC Cắc thử tưởng tượng bản thân hiện tại mà so kèo với Thiên tru khi đó thì sẽ thế nào… nhưng mọi biến số trong đầu của nó đều nhận định bản thân sẽ thất bại… Thiên tru quả thực là một cao thủ dùng ngoại khí…

Sức bền của Ngoại khí là không thể bàn cãi, tên Nội viện kia cũng không phải yếu. Nó nãy giờ dùng tay trần mà đánh với Mộc Cắc không hề bị lui quá nhiều. Nó cũng rất lì đấy chứ…

– Khá mạnh, nhưng chưa đủ… nhanh bị bại sớm – Tộc trưởng Khun nói, ông ta ngồi bên dưới các lão thủ hộ, vẫn không ngừng quan sát trận đấu… Ông ta nhìn tên nội viện mà nói dường như đã đoán được kết quả luôn rồi vậy…
– Hừ… tới lúc cho tên ngoại bang như mày chôn xác tại đây thôi. – Tên nội viện cười nhếch mép mà nói.
– Mạnh mồm thật, tao sẽ đấm mồm mày khỏi nói. – Mộc Cắc nói, nó hùng hổ lao tới, tay đấm lung tung cả, quyền bay ngập sàn. Thậm chi có cả tiếng “phanh… phanh…” Do cước và quyền bị không khí ma sát tạo nên, nghe cực kỳ vui tai cho những ai đứng xem, còn người đang chiến đấu thì mặt đỏ như gà chọi…

Tên nội viện kia nãy giờ vờn hơi nhiều, bắt đầu tung hết sức để mau chóng kết thúc trận chiến này… Cơ thể tên ẻo lả này cứng cáp hẳn lên, nó nhìn Mộc Cắc rồi cười, nụ cười đắc ý như của kẻ chiến thắng…

“Đường Lang Thể thuật…”

Con mẹ nó thằng này cũng biết dùng thể thuật??? Tiếng hô của nó khiến toàn bộ mọi người ở đây phải trợn mắt… thể thuật… là một loại cường hóa sức chiến đấu, mô phỏng cơ thể giống như tên gọi của loại thể thuật đó… Trước đây từng được tiếp xúc qua “Kim cang thể thuật” khiến cơ thể như trở thành một khối cứng rắn đao thương bất nhập… Hoặc vài thể thuật mà Lão cẩu tử từng sử dụng qua… rất ảo diệu… nó gần giống như loại nội lực phát triển thành chiêu thức… nhưng sự ảo diệu còn cao hơn thôi…

ThẰNG nội viện cơ thể cứng cáp lại nhưng rồi khom người xuống, cơ thể tạo dáng giống như một con bọ ngựa thật sự… Hai cánh tay của nó có khí kình bao bọc, trở nên sắc bén sức chém sắc bén dựa trên khi kình ma sát với không khí…

– Ahaha… bọ ngựa à? Mẹ mày… Tao gõ gãy mẹ mày hai cái càng cắt… – Mộc Cắc cười to mà nói…

Ngoại khí lưu chuyển vô cùng lưu loát, tiếng rào rào xung quanh. Người nghe tưởng như gió xoáy bên cạnh tai, sức ma sát với không khí còn mạnh hơn cả với khi kình tên kia…

– Đệ tử của tôi đấy, haizz… Cả đời truy cầu cực hạn… nhưng rồi cuối cùng cũng có người làm mình thấy tương lai nó đẹp hơn hẳn… – Sư phụ của Mộc Cắc ngồi hàng ghế cao tầng, tự tin quay sang với mấy người bên cạnh mà nói…
– Hừ… tên kia có thể thuật tấn công mạnh đấy, khéo nó cắt tay của đệ tử lão xuống. – Lão thất bà nói…
– Hahaha… đệ tử tôi chả lẽ tôi không biết hay sao? – Sư phụ của Mộc Cắc cười to đắc chí như thằng đệ tử của mình vậy…
– Này, dùng hết sức đi. – Sư phụ của Mộc Cắc hô to với nó, mấy người ngồi cùng lão và đám Dũng khá ngạc nhiên. Mẹ nó tầm này vẫn chưa phải là cực hạn à? Xem ra thiên bẩm dùng ngoại khí rồi… Tên này quả thật có đồ đệ đáng để tự hào…

Mộc Cắc nghe thầy mình hô như vậy, ánh mắt lại nhìn xuống dưới Phi và Định trâu đang đứng. Nháy mắt một cái… con mẹ nó chứ nháy mắt??? Nháy mắt là sao? Khiêu khích à? Bà già nhà nó chứ…

– Mày cản tao lại không tao chém chết mẹ nó… – Phi tự nhiên nóng mắt với cái hành động khiêu khích hãm phành phạch này của Mộc Cắc…
– Anh… anh… nể tình cùng bang, đồng nghiệp của mình mà anh… – Định trâu cũng rất phối hợp, ôm chặt lấy Phi mà can… Mẹ nó lại còn “đồng nghiệp” @@@ đéo thể nhịn với cái đám này mà…

Mộc Cắc lại rặn, mặt đỏ hẳn lên. Phi với Định trâu nhìn, chỉ sợ Mộc cắc nó rặn ỉa mẹ ra quần thì xấu hổ lắm. Mang tiếng Thiên long bang bị đánh ỉa ra quần @@ thì mặt mo mà đeo @@ Cơ mà nó rặn có uy lực thật, ngoại khí gia tăng lên đến cực hạn của nó ngay lập tức… một làn sương trắng bao quanh cơ thể… trong vài cái nháy mắt lại như ẩn như hiện mà lặn trong người ngấm vào các cơ của nó… Vì nó chưa hoàn toàn sử dụng ngoại khí được thuần thục cho nên khi phát tiết ra ngoại khí thì lại phải mất chút thời gian hấp thụ ngược lại vào các cơ trên người…

– Nhìn có vẻ rườm rà. – Lão thủ hộ nói với Thầy của Mộc Cắc…
– Thưa… vì ngoại khí nó tập luyện rất tốt cơ mà lại chưa sử dụng nhuần nhuyễn được, nếu như người thấy hay thì có thể bế về bồi dưỡng. Đảm bảo hàng real 100 %, bảo hành 3 năm… – Thầy của Mộc cắc tự tin giới thiệu và sale thẳng đệ tử cho nó được giá… @@
– Hừm… trong thời gian ngắn mà Ngoại khí tụ được như vậy là hơn hẳn ta ngày trước rồi… được rồi!!! Nhớ bảo hành đấy!!! Chốt deallll!!! – Lão thủ hộ giả nói.

Hai người đều cười… nụ cười về tương lai có thằng đệ vấn đỉnh toàn bộ giới ngầm… Nhìn cảnh người cười mà xung quanh cao tầng và thủ hộ giả lắc đầu… tỰ TIN TỚI THÁI QUÁ!!!

Sau 10 phút thời gian, thằng nội viện bị đập gãy tay thật, hai tay nó cặp vào không còn là Đường lang nữa rồi @@…

Trận thứ hai được hô chuẩn bị, có sự thay đổi là cặp Định trâu sẽ đấu trước. Còn Phi và thằng kia sẽ đấu sau, Phi hơi tức tối vì Mộc Cắc bước xuống đài, nụ cười ngạo nghễ nhìn nó, đi tới bên cạnh mà chả thèm nhìn nó lấy một cái… đụ mẹ cái này là khinh người à? Coi thường à? Phi chỉ muốn lao lên mà thể hiện đao pháp tuyệt diễm của mình… nhưng ban tổ chức nói lùi nên phải chấp nhận nhịn tí nữa sẽ thể hiện mà đập vào mặt thằng “đồng nghiệp” này sau…

Định trâu và thằng kia bước lên sàn… tiếng hò reo của mọi người trong nội viện to hơn cả trận vừa rồi bởi vì bọn họ bị thua một trận cho nên khí nhuệ bị đè ép xuống. Nhưng mà nhìn cặp lần này thì thằng nội viện lại to hơn Định trâu, bọn nó rất có tự tin là có thể bóp chặt được Định trâu trong này…

– Định ơi, cố lên thắng sẽ cho cưới em!!!

TiẾNG cổ vũ này cất lên, toàn trường im lặng một mảng… Ánh mắt hướng về nơi âm thanh phát ra… một người phụ nữ phải… phải… phải nặng tới ngót tạ, đứng đó mà yểu điệu ngại ngùng khi mọi người đổ dồn ánh mắt về phía mình… Người phụ này… đúng như một câu thơ từng miêu tả…

“Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang…” @@

Cả khuôn mặt nhìn đầy đặt như cái bánh bao lớn, trên mặt nhìn kỹ còn có cả hàng ria mép hơi rậm rạp… lấm tấm vài cái mụn cám “rất duyên dáng” @@ cơ thể thì chắc chắn… hoặc… chắc nịch… ngực nở eo tròn… bất cứ bộ phận nào cũng bự @@

– Địt mẹ… nhất anh Định @@
– Của anh Định tất…
– Anh Định húp đẫm quá @@

Từng tiếng la ó tiếp theo vang lên @@ toàn trường cười như được mùa, ai cũng phải cười một cách khả ố ^^

Nhưng chỉ có một người con gái là liếc mắt nhìn người phụ nữ kia một cái, nãy giờ vẫn giữ vẻ nghiêm túc mà nhìn Định trâu… thực sự… cô gái này chỉ để lộ cặp mắt, còn loại bị che phủ bởi lớp áo choàng và khăn che mặt… trang phục của cao tầng GIA TỘC KHUN khi ra ngoài làm nhiệm vụ… Người này không ai khác là Nhị tiên tử…

Cô biết rằng trận này với Định trâu rất quan trọng, chuyện truyền thừa cô không quan tâm vì bản thân là thuộc hệ chữa bệnh cho nên chẳng có ảnh hưởng gì cả… cơ mà sau khi nghe lần này là để kiểm chứng xem người Thiên long bang có đủ đạt không… còn nhận truyền thừa các đời… vì vậy cô mới tham gia vào lần luận bàn này… Cô muốn Định trâu thắng như vậy thì mới có thể được một trong hai vị này chọn… lúc ấy chắc chắn Định trâu sẽ trở thành một đại cao thủ…

Ai mà không muốn người đàn ông của mình có thực lực mạnh mẽ chứ??? Nhất là trong cái giới ngầm này… Tuy rằng như vậy cơ mà cô cũng lo cho Định trâu trong lần này liệu có an toàn chiến thắng hay không…

Hai người trên sàn đấu nhìn nhau, vừa vào đã thấy sự nghiêm túc hẳn lên rồi…

– Tên này là đệ tử của tộc trưởng sao? – Lão cốt đầu hỏi.
– Vâng… thiên phú cũng rất tốt… đặc biệt rất hợp với ngài đó… Lão cẩu tử… – Tộc trưởng Khun nói.

Cao tầng và mọi người quay sang nhìn, ý gì đây? Hợp với Lão cẩu tử sao??? Vậy tức là tên này… biết dùng Thể thuật à??? Nhưng độ tuổi tên này còn rất trẻ mà… vậy đã có thể dùng Thể thuật thì thực sự thiên năng dị bẩm rồi!!!

Ta mượn thế gian hai nét mực…

Chương trước Chương tiếp
Loading...