Em gái bán nước hoa
Chương 1
– Chào hàng xóm… xin lỗi vì đã làm phiền anh, cho em làm quen với anh được không nè…
– Đang ngủ ngon thì tiếng chuông báo tin nhắn tít tít vang lên, tôi với tay lấy cái iporn mới mua về để trên bàn cạnh giường mở màn hình xem thì là tin nhắn đến từ Zalo… click vào tin nhắn xem thì hình Avatar là của 1 em khá xinh xắn, tôi chưa gặp bao giờ nhưng sao lại xưng là (Hàng Xóm…).
Kẻ hám gái như tôi thì đâu dễ bỏ qua xem xét lãnh thổ của mình có gái đẹp hay không chứ, tuy tôi không đẹp xuất thần thì cũng thuộc dạng (không phải vừa đâu…), và cũng vì có tiếng (Trai ngoan) nên gần như gái trong khu vực sống, tôi không bao giờ chơi… cũng vì vậy mà nghiễm nhiên tôi được phong cho cái nick (Mặt Lạnh)… tôi ăn chơi ở ngoài thì chỉ có bạn bè tôi mới biết… tôi khẳng định em xinh đẹp này không nằm ngoài lãnh thổ tôi sống.
Trước khi trả lời tin nhắn tôi lướt qua info của em ấy 1 chút, xem rất nhiều hình em post… em mặc đồ khá sang chảnh và tinh tế, với những kiểu áo đầm mà đúng với gu tôi thích, tôi liền nghĩ thầm… (cũng được 7… 8 nút đây…) tôi khá kỹ tính khi cho điểm, mà nếu tôi đã cho điểm như vậy thì các đồng dâm cũng hiểu (em ấy không phải dạng vừa đâu…)
Ngoài ra trong info của em còn có nhiều mẫu nước hoa với thông tin đầy đủ thành phần nguyên liệu và nơi sản xuất… tôi hiểu ngay em ấy chắc là dân kinh doanh nước hoa, và chắc đang muốn quảng cáo sản phẩm với tôi… chứ éo phải Hàng Xóm gì, làm tôi cũng có chút (nóng trong quần…) 1 chút rồi thôi…
Đằng nào cũng tỉnh ngủ rồi, tôi cũng trả lời tin nhắn với em với thái độ của 1 (Quý ông…)
Tôi: Chào em…
– Anh có biết em không…
– Hàng xóm anh không có ai ĐẸP như em…
– Em có chắc là không lộn anh với ai chứ…
Tích tắc em cũng trả lời tôi với thái độ chuyên nghiệp của người đã từng được đào tạo Marketing bài bản…
Em: Chúc anh 1 ngày tốt đẹp…
– Em xin lỗi đã làm phiền anh…
– Anh không giận em chứ…
Tôi: Anh rất yêu cái đẹp…
– Và những điều tốt đẹp…
– Em thì quá đẹp…
– Lý do gì anh lại giận em…
Nhắn tin xong tôi nghĩ thầm… (Mày xấu thì Tao bấm nút Delete từ cái nhìn đầu tiên rồi…).
Em: Trời… anh nói quá àh…
– Em đâu có được đẹp như vậy nè…
– Anh nói chuyện sao ngọt quá vậy.
– Chắc ai anh cũng nói vậy nè, phải không…
Tôi: Cảm ơn em quá khen…
– Được như em nói thì anh đâu có bị mốc thôi ra nè…
Em: Hihihihihi…
– Anh nói chuyện vui quá…
– Nhìn Avatar của anh giống như Lãng Tử, có chất nghệ sĩ nữa… anh nói (bị mốc) thì ai mà tin được nè…
Tôi: Có CHÚA hiểu lòng anh thôi em àh…
– Đời anh đau khổ vì có tiếng mà không miếng.
Em: Thôi được rồi…
– Em tin anh được chưa ne… Hihihihi…
Tôi: Thanks em…
– Vì đã hiểu lòng anh rồi… Hihihihi.
Em: Anh ơi… em hỏi chút nghe…
– Em thấy anh post nhiều nước hoa…
– Anh cũng kinh doanh về nước hoa sao…
Tôi: Oh… không…
– Anh thích thì mua vậy thôi…
– Chứ anh không mua bán gì đâu… Hihihi.
Em: Trời ơi…
– Vậy anh sưu tầm nước hoa àh…
– Chắc anh là người rất sành về nước hoa…
Tôi: Anh không dám nhận từ SÀNH như em nói.
– Thì anh thấy thích nên mua vậy thôi…
– Mua hồi nhìn lại thì 1 đống vậy áh…
– Hihihihi…
Em: Anh đẹp trai, lãng tử, có điều kiện…
– Nói chuyện có duyên nữa…
– Hỏi thật là anh có bao nhiêu người con gái theo rui…
Tôi: Em lại đưa anh lên cao rồi…
– Ai cũng có sở thích riêng…
– Anh thì đơn giản là thích nước hoa thoi…
Em: Em đang bán nước hoa cho Công ty…
– Và còn thiếu 2 chai nữa là đủ doanh số.
– Anh có thể giúp em được không…
– Anh giúp em được thì em biết ơn anh lắm lắm…
Tôi biết là sẽ mời mua nước hoa mà… tôi đã xem qua info sản phẩm của em roi… nhưng tôi vẫn giả điên hỏi em về sản phẩm và cũng muốn biết trình độ thuyết phục của em đạt tâm mức nào, với kẻ đang có 1 đống nước hoa, thậm chí mua cho vui, chứ có sai gì đâu…
Tôi: OK người đẹp nhất hôm nay anh gặp…
– Hãy nói anh nghe phẩm cao cấp nhất mà Công ty em bán, mùi hương như thế nào… Và giá là bao nhiêu…
– Hãy cho anh thấy tài năng của em nè…
– Em thuyết phục được anh… anh sẽ mua 2 chai cho em đủ doanh số…
– Anh không nói 2 lời…
Em: Cảm ơn anh trước nghe…
– Cho dù anh không mua…
– Nhưng được nói chuyện với anh nãy giờ em vui lắm rồi…
Sau đó em gửi 1 loại hình ảnh về sản phẩm, kèm theo giá bán… nói thật khi tôi nhìn sản phẩm mẫu mã thiết kế chai nước hoa quá đơn giản (giống như bình mực tím ngày xưa) giá thành bán ra… nó quá mắc so với các thương hiệu nổi tiếng khác…
Tôi thật sự không muốn mua vì với số tiền đó tôi sẽ mua được 2 hoặc 3 chai hàng hiệu nổi tiếng có chỗ đúng trên thế giới… Trong khi 1 đống nước hoa tôi đã mua mà chẳng màng đến, nào là (GUCCI, CHANEL, DIOR, VERSACE, ARMANI, HERMES, HOUSE OF THE SILLAGE, POLO…).
Tôi cũng trải qua time dùng nước hoa đi từ thấp lên cao… rồi đến 1 ngày tôi biết đến CLIVE CHRISTIAN 1872 thì tôi chẳng còn màng đến mấy loại kia nữa… Nói chi sao tôi có thể mua loại nước hoa mà em đang giới thiệu cho tôi…
Biết em đang cố gắng hết sức tôi cũng không muốn làm em buồn… hỏi Trai nào chẳng chết vì Gái, đâu riêng gì mình tôi… chết vì Gái là cái chết tê dái… Thôi xui thì chịu thôi, chứ ai chịu cho đâu…
Tôi lấy cớ không được thử mùi vị ra sao, nên nói là muốn gặp em và time địa điểm do em chọn tôi sẽ đến đó đúng hẹn… em liền nói muốn mời tôi đi uống cafe lúc 6h gần Hồ Con Rùa… tôi ok ngay lập tức và em cũng nói say bye với 1 biểu tượng trái tim kèm theo… tôi cũng đáp trả bằng 1 trái tim và thêm nụ cười mỉm chi… tôi bỏ phone xuống và nghĩ thầm…
“KHÔNG BỎ MỒI THÌ SAO CÁ ĂN…”
Tôi mất 1 buổi chiều đi tập GYM… chú tâm vào những bài tập cơ Kheo, với tâm trạng đêm nay sẽ có 1 TRẬN ĐẤU hấp dẫn… cũng lạ là con chim họa mi của tôi đang phập phồng bên dưới như trong tư thế chuẩn bị ngẩn cao đầu cất vang tiếng hót… có mấy em gái tập gần chú ý hay sao mà cứ liếc nhìn tôi cười mỉm rồi quay đi…
Rồi cũng đến giờ hẹn… tôi mặc quần Tây đen, áo sơ mi đen, dây nịt đen logo inox sáng bóng biểu tượng của Gucci bỏ áo vào quần và xo vào chân đôi giày Gucci đen bóng… cũng không bao giờ quên xịt 1 chút nước hoa CLIVE CHRISTIAN 1872 lên người… mùi hương mà nhiều cô Gái sau khi được thưởng thức trên người tôi thì luôn nói rằng… EM KHÔNG THỂ NÀO QUÊN ĐƯỢC MÙI CỦA anh… tôi bước lên chiếc Taxi mà đã gọi trước, trong lòng đầy nao nức…
Tôi không có thói quen để phụ nữ chờ, nên chủ tâm đến trước, chọn vị trí ngồi khu vực có thể quan sát và có thể nhìn thấy người mới vào từ cửa chính… sau đó gọi 1 ly cafe đá là thức uống quen thuộc của tôi, và lấy phone nhắn tin cho em biết là tôi đã đến… ngay lập tức em cũng gửi lại cho tôi Tin nhắn đã đến, đang gửi xe bên ngoai…
Em bước vào cửa chính, tôi bên trong nhìn ra thì biết ngay đó là em, khuôn mặt không khác gì so với hình ảnh trong zalo… nhìn em bên ngoài còn có nét tươi sáng hơn, trang điểm nhẹ nhàng, chiếc đầm dài ngang gối, cổ áo chữ V… em đúng là gu mà tôi luôn thích… Mới nhìn nhiều đó mà chim họa mi trong quần đã trở mình muốn hót… thiệt là khổ quá đi… haizzzzz…
… Bạn đang đọc truyện Em gái bán nước hoa tại nguồn: http://truyen3x.xyz/em-gai-ban-nuoc-hoa/
Tôi muốn biết thân phận thật sự của em BÁN NƯỚC HOA là ai… Vì có khá nhiều câu hỏi và sự nghi vấn qua một (tấm hình) mà em đã post trên Zalo… Nếu là 1 em BÁN NƯỚC HOA bình thường thì sẽ khó có thể sở hữu những thứ hàng hiệu đắt tiền trên người như vậy… Có thể nói là những thứ hàng quá xa xỉ với 1 em BÁN NƯỚC HOA bình thường… và đây là lý do chính mà tôi mới có 1 buổi hẹn gặp em… cái gì bí ẩn củng làm cho con người ta bị kích thích, tò mò, khám phá… rồi sau đó tận hưởng cảm giác khi đã chinh phục…
Em là ai… Người BÁN NƯỚC HOA hay là 1 TIỂU THƯ cao quý…