Em là cô gái đam mê sex

Chương 17



Phần 17

Làm tình ngoài ban công như thế khiến cho tôi có một xúc cảm vừa sợ vừa sướng, dù đây là điều mà lúc chat sex cũng đã từng nói với nhau. Rằng sẽ lôi nhau ra ban công, xuống bếp, phòng khách, sàn nhà… Nhưng hôm qua chỉ là dạo đầu cho việc tiếp xúc thân mật của cả 2, giúp đôi bên gần nhau hơn một chút, và bước chân từ cái ảo ra cái thật.

Tôi ôm siết anh vào lòng, và cắn nhẹ vào vai anh. Cảm thấy không thỏa mãn, tôi cắn thật mạnh vào vai anh, có chút mùi vị của máu. Anh đau nên rít nhẹ một câu, nhịp dập của anh chậm lại.

– Em làm anh đau đấy!
– Em đánh dấu á – Tôi trả lời anh…
– Anh tưởng em muốn hút máu anh để sống cơ.
– Hihi. Hôm qua anh đồng ý rồi mà!
– Ừm…

Rồi anh hẩy mông mạnh hơn, đâm vào sâu hơn, làm tôi thốn mà tê. Tôi muốn hét lên quá. Nhưng cái độ tuổi 24 chưa bạo dạn, lại khá non nớt trong tình dục, nên tôi chẳng biết phải kêu la như nào, phải rên rỉ như nào, chỉ miếng ngậm chặt miệng lại mà ưm ư… Ngâm trong cổ họng không dám phát ra tiếng. Anh bế bổng tôi lên, rồi tiến vào phòng, kéo rèm cửa lại. Nằm lên giường, anh giật cái chăn ra. Đôi mắt anh tối sầm lại, tôi thấy anh liếm môi. Anh nâng 2 chân của tôi lên, rồi anh áp sát con chim bự của anh vào lỗ lồn tôi mà cà qua cà lại. Tôi chịu hết nổi mất, tôi đang ở đỉnh điểm của cơn hứng tình, anh làm vậy chẳng khác nào muốn giết tôi cả. Người tôi uốn éo, tôi nâng mông cao lên, chỉ mong anh đút vào thật nhanh. Tôi nắm chặt lấy 2 bắp tay của anh, kéo người anh hướng về phía tôi, mục đích muốn anh cho con chim của anh vào. Thời ấy tôi còn chẳng dám suy nghĩ tới cái từ cặc, mà tôi cứ gọi là con chim, khi chat sex tôi cũng chỉ dùng từ cờ hym, tờ rym.

– Anh lại cho vào nhé!
– Dạ…

Anh lại đút vào lồn tôi con chim nóng hổi ấy. Chạm vào từng thớ da thịt bên trong lồn, cơn tê cứ lan dần ra. Anh nhấp đều đặn, môi anh cắn lại với nhau, 2 tay anh nắm cổ chân tôi muốn đau. Tôi khá thốn khi ở tư thế này, bởi vì con chim của anh đâm sâu lút cán vào tận sâu bên trong. Vừa sướng vừa thốn. Anh áp người xuống mút lấy đầu ti của tôi, nhịp dập chậm chậm hơn, cả 2 dán chặt vào nhau, chân tôi co quắp lên lưng anh. Quầng nhau thật lâu, rồi anh thở dồn dập hơn, anh vùng dậy, giơ 2 chân tôi lên, dập liên hồi, liên tục, nhanh và mạnh, anh làm tôi sướng tê người, đầu óc như quay cuồng. Con chim của anh cương cứng lên, anh rút ra và bắn tinh trùng lên bụng tôi. Tôi chưa kịp lên đỉnh, chỉ thiếu có 1 giây nữa thôi là tôi lên đỉnh rồi. Hic. Chết mất thôi. Nhiệt độ cơ thể rút như nước thủy triều rút, người tôi trở nên mát lạnh. Anh rùng mình, thở hồng hộc, cúi xuống hôn nhẹ môi tôi. Rồi anh đi lấy khăn giấy lau người cho tôi.

Anh ôm tôi, hôn lên trán tôi. Chúng tôi nằm nghiêng đối mặt vào nhau. Tôi mỉm cười nhẹ nhàng với anh. Tay anh day day đôi lông mày của tôi.

– Mai em có đi làm nữa không?
– Dạ không ạ! Mai em off, nhưng sáng mai em có hẹn 6: 30 Đi ăn sáng và cf ạ.
– Ừm. Thế tối nay em muốn ngủ hay muốn thức?
– Dạ, thức được thì thức ạ, không thức được thì ngủ. Hihi…
– Em dự định ở đây mấy ngày? Có thích đi chơi ở đâu không?
– Em ở 5 ngày, em chỉ thích đi quanh quanh thành phố, ăn mấy món ăn đặc sản ạ!
– Ừm. Vậy mai anh sẽ chở em đi ăn bún cua thúi.
– Rồi về ăn em ạ?
– Ừm. Rồi về ăn em nữa cũng được.

Tôi nhìn anh và cười, anh cũng mỉm cười nhìn tôi. Tôi thấy trong mắt anh có chút mềm mại và vui tươi. Như kiểu đã lâu rồi anh mới thấy tinh thần thả lỏng vui vẻ như thế. Chúng tôi nằm bên nhau, nói những chuyện linh tinh, lâu lâu anh lại đưa tay vuốt mấy cọng tóc vương vào mắt tôi. Anh khen tôi có đôi mắt to và long lanh. Một lúc sau thì anh rủ tôi dậy nấu mì ăn. Tôi vui vẻ ngồi dậy, lấy bộ đồ bộ mặc vào, rồi ra bếp nấu mì trong lúc anh đi vệ sinh. Nồi mì nóng hổi, tôi cho vào chiếc tô lớn nhất, cả 2 cùng ăn chung một tô mì, cuộc sống sao mà nhẹ nhàng và quá đỗi bình yên. Không cần nhà hàng gì cao sang, không cần phải lãng mạn, chỉ cần vừa đủ lòng nhau là vừa.

Ăn xong thì rúc vào chăn, tôi rủ anh mở laptop tìm phim gì đó xem. Lướt một lúc thì chúng tôi chọn xem phim hành động mỹ.

Tôi nắm lấy bàn tay của anh, đặt lên mu lồn của mình, anh hiểu ý xoa xoa. Và như thế tôi chẳng thể nào tập trung vào nội dung phim. Anh thủ thỉ bảo tôi là chúa háu ăn. Nói rồi anh áp môi anh lên môi tôi, cả 2 lại rúc vào chăn, lần này tôi chủ động trườn xuống ngậm lấy con chim của anh. Quá to so với khuôn miệng của tôi, tôi không thể nào ngậm lâu được vì miệng tôi sẽ mỏi nhừ. Tôi liếm quanh đầu khấc, anh rên khẽ vì thích thú. 2 tay tôi xoa bóp ngực của anh, tôi day day đầu ti, anh giữ chặt tay tôi lại không để tôi tiếp tục nghịch ngợm, rồi anh đè tôi ra, cho con chim cứng ngắc vào lồn tôi. Lần này anh quyết định rút ra và đeo bcs vào, có lẽ anh muốn trọn vẹn cuộc vui để tôi được lên đỉnh. Và thật sự là tôi đạt đỉnh khi mà anh xuất, có lẽ khi mà con chim đạt độ nóng nhất và to cứng nhất mới kích thích cảm xúc của tôi mãnh liệt, giúp cho tôi đạt đỉnh. Mệt rã rời sau 2 hiệp liên tiếp, tôi ngủ thiếp đi, tôi cảm giác có chút lành lạnh ấm ấm của một chiếc khăn ướt lau người cho tôi. Sạch sẽ nên tôi ngủ thật ngon tới tận sáng hôm sau khi tiếng chuông báo thức reo.

Dậy rời giường, tôi tắm gội rồi đứng hong tóc trước quạt. Thay xong một chiếc đầm màu xanh da trời có điểm vài bông hoa. Tôi cột gọn tóc lên cao để lộ ra vùng cổ cao. Anh tài thì vẫn đang nằm lười trên giường, tôi tiến lại và hôn vào trán anh.

– Em đi rồi lát em về nhé!
– Ưm… Không cần khóa cửa đâu, chìa khóa xe anh để ngoài móc treo ngay cửa, biển số xe là…
– Dạ. Bye bye anh!

Tôi tìm trên bản đồ địa chỉ quán bún bò, rồi sau đó nhắn tin cho anh Tuấn báo rằng tôi đang đến quán. Anh nói anh cũng đang đi. Ăn sáng xong thì anh cho tôi địa chỉ quán cf ở góc ngã 4 đường, chúng tôi ngồi bàn ngay góc ngoài, ngắm nhìn phố xá.

– Nếu không có gì thay đổi thì cứ theo lịch trình em gửi hôm trước, 2 hôm nữa tổ chức… Xong thì em về luôn hay ở lại thêm ít hôm?
– Dạ xong việc thì em về ạ, vì em chỉ đi về đây hỗ trợ thôi ạ! Ngày mai em vào xã vì các anh ấy nhiệt tình quá, không vào không được.
– Pleiku trông buồn quá hay sao mà không níu chân em Linh được thêm ít ngày nhỉ?
– Hihi. Dạ vui lắm ạ, vì vui nên em không dám ở lâu, sợ đắm say rồi không rời được.

Cuộc trò chuyện diễn ra, anh ấy có nhắc tới Hùng, nhưng tôi đã nói với anh rằng chờ có duyên gặp lại nhất định sẽ tìm hiểu, vì đợt này đi ngắn ngày, không có tâm trí để tìm hiểu thêm việc gì khác, sợ sao nhãng công việc rồi không đạt hiệu quả. Anh Tuấn cũng cười cười hiểu ý tôi. Sau khi chào anh thì tôi về lại chung cư. Khi lên tới nhà thì thấy cửa đã khóa. Tôi gọi cho anh tài, anh nói rằng anh đang đi chợ mua ít trái cây. Chìa khóa anh giấu dưới đôi dép trước cửa. Tôi mở cửa nhà, vào phòng ngủ thay đồ, rồi ra dọn dẹp nhà cửa cho anh. Quét dọn phòng khách và bếp, gấp chăn ga giường, lúc phủi bụi thì tôi thấy vương vài sợi tóc dài màu đen. Tóc tôi là tóc nhuộm nâu… Tôi tìm kỹ hơn thì thấy tóc đó vương dưới sàn nhà một ít, ngay chỗ góc chân cái gương đứng. Vậy là đã có ai ở trên giường anh ấy, cũng đã từng đứng trước gương chải tóc, anh là người rất sạch sẽ gọn gàng, nên tôi không nghĩ rằng những sợi tóc này đã lâu, mà chỉ mới vài ngày gần đây thôi.

Lạch cạch… Tiếng mở cửa.

Tôi gấp chăn gọn gàng, xếp lại gối, rồi quét sàn phòng ngủ. Thấy anh xách về một túi trái cây để trên bàn. Anh đi lại bàn làm việc mở laptop lên, như kiểm tra xem laptop có bị ai mở hay không í. Khi anh thấy máy vẫn đang tắt nguồn thì anh lại đóng laptop lại. Chắc kiểu bệnh nghề nghiệp cần bảo mật thông tin nên anh cẩn trọng như thế. Hoặc có thể là tôi đang nghĩ nhiều. Tôi ra phòng khách, soạn trái cây ra rửa sạch rồi chia tui bỏ vào tủ lạnh.

– Trưa nay em thích ăn gì?
– Ăn anh ạ!
– Đổi món được không?
– Dạ không thương lượng.
– Haha. Năn nỉ.
– A… Anh năn nỉ em á! Dạ được, mình đi ăn bún cua thúi đi ạ! Hihi…
– Ok em! Nghỉ ngơi rồi lát đi nhé!
– Nghỉ ngơi thì có mà ăn nhau khỏi đi ăn đấy.
– Thế em thích như nào?
– Dạ, anh chở em đi dạo quanh Pleiku đi ạ! Em còn chưa đi dạo đủ. Hihi.
– Đơn giản, vậy đi thôi.

Tôi thay đồ rồi ra xe anh đèo. Anh chở tôi lượn quanh khắp các ngả đường. Phố pleiku thì đường xá khá rộng rãi, thông thoáng, ít xe oto, cây xanh trong khu dân cư đa số là cây thông, khí hậu gần như tương đương Đà Lạt. Tôi thấy con người ở đây cũng bình dị, có lẽ họ sống đơn giản không quá cầu tiến, lớp trẻ thì đi xa làm vì cơ hội nghề nghiệp ít. Vòng tay qua ôm anh, dựa đầu vào lưng anh, tôi ngắm nhìn những con phố lướt qua. Cảm giác này cũng thích thật. Ở bên anh Tài tôi thấy khá bình yên. Anh rẽ vào một con ngõ nhỏ, nơi có quán bún cua thúi nổi tiếng. Tôi ăn hẳn 2 tô, bởi vì 1 tô bún cũng khá nhỏ, tôi thích quả trứng của tô bún, ăn kiểu thấy vị lạ lạ không bị ngán. Chả thì thơm, tóp mỡ thì giòn, ai chưa từng ăn thì nên thử một lần, khéo lại nghiện lâu năm như tôi. Đến Gia Lai không thể không ăn 2 tô. Hihi.

Ăn no nê thì anh chở tôi đi uống cf. Ngồi quán cf mà tâm hồn tôi cứ bay đi đẩu đâu ấy, không thể tập trung được, vì tôi vẫn lấn cấn về những sợi tóc. Lúc đó tôi không biết rằng chủ nhân của những sợi tóc ấy, lại chính là lý do mà khiến tôi cố gắng xóa tất cả về anh, vì vậy mà những ký ức về anh, gần như tôi đã quên sạch sẽ.

– Chào Linh, chào anh Tài.

Tôi ngoái lại nhìn, hóa ra là cậu bạn gặp ở quán cf hôm trước, tôi lại quên tên cậu ấy rồi.

– Chào cậu.
– Tớ rủ anh Tài cf, anh bảo đang ngồi đây với cậu nên tớ cũng qua đây!
– Hôm nay Đạt dự định sẽ đi đâu viết bài? – Anh Tài cất lời…
– Vâng, em dự tính viết một bài về địa điểm khám phá tự nhiên, đẩy mạnh du lịch cho tỉnh Gia Lai mà phân vân một số điểm…

2 anh em nói chuyện và lên kế hoạch cho chuyến đi để viết bài. Bài báo ấy sau này lại trở nên nổi bần bật trên tất cả các bản tin, thậm chí cả các diễn đàn du lịch. Nói chuyện xong thì Tài nhìn tôi, rồi hỏi:

– Khi nào cậu về lại?
– Tớ chỉ ở đây được chừng 3 – 5 ngày nữa là tối đa, xong việc là phải về ngay cậu ạ.
– Ừ. Tưởng ở lâu thì đi cùng cho vui.
– Để dịp khác tớ rảnh chút rồi đi, tớ cũng thích đi khắp nơi lắm.
– Ừ. Vậy kết bạn facebook rồi sau này cậu rãnh cứ hú tớ, tớ dẫn đi.
– Chắc 2 người quên anh nhỉ. – Anh Tài lên tiếng…
– Sao mà thiếu anh được ạ.

Và sự thật là sau này, những chuyến đi không bao giờ có anh.

Chương trước Chương tiếp
Loading...