Em là cô gái đam mê sex
Chương 25
Tôi chạm vào lớp ngoài của chiếc quần dài mà Ninh mặc, có thứ gì đó khá to cộm lên. Hết sức nhẹ nhàng chạm vào, tôi tưởng tay tôi nhẹ như cọng lông chạm lên, vậy mà cậu ấy cũng phát hiện, rồi tay cậu ấy úp lên tay tôi, giữ nguyên tại chỗ. Hơi thở cậu ấy ngắt quãng.
Chợt điện thoại Ninh vang lên tiếng chuông gọi đến.
– Alo…
– Ừm, Ninh biết rồi.
– Cảm ơn Lan.
Cúp điện thoại, Ninh nhìn tôi, tôi thấy ánh mắt cậu ấy nóng rực.
– 11: 30 rồi, chắc mình phải về, kẻo lát nữa có người đi kiểm tra.
– Ừm Ninh. Nhưng mà trông Ninh không ổn lắm, bộ hổng muốn làm gì thêm hút hà? Hihi. – Tôi lém lỉnh cười trêu cậu ấy.
Tôi cúi xuống cài lại cúc áo, chợt Ninh nắm lấy tay tôi, đưa tay tôi lên đầu rồi hôn lên môi tôi, cả người Ninh áp sát vào người tôi. Ở dưới cậu ấy cố gắng áp con cặc vào lồn tôi, tôi cảm giác dưới quần tôi đã ướt nhẹp, ngượng ngùng nên tôi đỏ mặt. Rồi tay của tôi len vào áo cậu ấy, luồn vào quần, Ninh hít hóp bụng lại, tay tôi thuận lợi chui vào trong. Con cặc của Ninh đã cứng ngắc sưng phồng bên trong quần. Nhưng nó bị cụp xuống dưới, tôi cố gắng dùng một tay khác cởi cúc quần rồi kéo khóa quần của Ninh xuống. Thoải mái không gian hơn, tôi đẩy quần xì của Ninh xuống một chút, con cặc của Ninh ngay lập tức bật ra. Nó hơi cong một chút, bàn tay nhỏ của tôi cầm cũng cảm giác nó có vẻ to. Những sợi lông cặc vướng vào tay khi tôi cầm sát cuống cặc.
Mùi của tinh dịch từ cặc của cậu ấy tiết ra. Trên tay tôi bắt đầu hơi nhớt nhớt. Tôi vuốt nhẹ từ cuống cặc lên đầu khấc. Con cặc cong nhẹ của cậu ấy càng thêm cứng. Bàn tay cậu ấy men xuống háng của tôi, nơi có cái lồn đang ẩm ướt. Sờ bên ngoài cố tìm cái khe lồn, nhưng lồn tôi hơi múp, sờ mãi cậu ấy càng không thỏa mãn. Thế rồi cậu ấy luồn tay vào trong quần tôi, chạm cái mu lồn đầy lông tơ xanh non mơn mởn. Ngón giữa của cậu ấy miết dần xuống, cố gắng tách 2 cái môi lồn của tôi ra, nhưng vì đang đứng nên nó khép chặt lại.
Bên tai tôi là tiếng thở dồn dập của cậu ấy. Tay tôi sóc nhẹ con cặc của cậu ấy, cái chạm tay của cậu ấy làm tôi như tê rần mê man. Vô thức tay tôi sóc cặc nhanh hơn chút. Tôi liếm vành tai của cậu ấy, cậu ấy thở gấp, ngón giữa muốn tìm cái lỗ để đâm vào nhưng trong cơn hứng tình cậu ấy trở nên run rẩy, không thể tìm được nơi cần để đút vào. Tay tôi sóc càng nhanh hơn, con cặc của Ninh càng to hơn, dù muốn mỏi nhừ thế nhưng tôi vẫn cố gắng để con cặc của cậu ấy được xuất ra. Càng lúc tôi sóc càng nhanh, miệng tôi mút chặt vành tai cậu ấy, tay kia xoa bờ ngực, nắn nắn đầu ti của cậu ấy. Lồn tôi cũng tê tê và nứng tình dưới bàn tay ấm của Ninh.
Thế rồi cả cơ thể của Ninh cương cứng, Ninh run rẩy, tôi cúi xuống ngay lập tức ngậm lấy con cặc của Ninh vào mồm, một dòng tinh trùng bắn thẳng vào mồm tôi, tôi nuốt trọn. Cậu ấy giật mình vì hành động này của tôi, quá bất ngờ vì tôi đã nuốt hết chúng. Cậu kéo tôi lên, ôm siết tôi vào lòng.
– Cảm ơn Linh…
– Cảm ơn gì cơ chứ…
– Cảm ơn vì đã yêu Ninh hết lòng như thế này!
– Ừm. Hông có gì đâu, Linh thích mà, thật ra hơi béo ngậy nhưng mà cũng được. Hihi…
– Ừ. Cảm ơn Linh, yêu Linh lắm!
Ôm nhau 1 lúc rồi chúng tôi sửa soạn lại quần áo, xong rồi lên phòng ký túc xá và chìm vào giấc ngủ. Ngày hôm sau Ninh xin nghỉ học và dẫn tôi đi chơi khắp nơi trong thành phố Hà Nội. Đi ăn những đặc sản như bún chả, phở cuốn, bún mọc… Ký ức năm ấy in đậm trong tâm trí cả 2. Ngày bay về, tôi bịn rịn chia tay. Vì cậu ấy học Y nên không có nhiều thời gian để nc chat chit hay gọi đt cho tôi. Dần dần chúng tôi cũng có khoảng cách sau 1 cuộc nói chuyện về tương lai.
– Nếu yêu Ninh thì Linh sẽ phải chịu thiệt thòi vì Ninh sẽ không cưới trước 30 tuổi.
– Tại sao vậy Ninh?
– Vì Ninh học gần 7 năm, học xong sẽ học lên Thạc sĩ, và sau đó đi làm rồi sẽ theo học chuyên khoa. Mà Ninh sẽ học ở ngoài này luôn chứ không đi nơi khác.
– Vậy sao Ninh. Hic. Nhưng mà chỉ cần Ninh dành thời gian chuyện trò, lâu lâu mình gặp nhau cũng được. Linh cũng sẽ cố gắng đợi Ninh.
– Nhưng mà Ninh không thể trò chuyện với Linh nhiều được, chương trình học khá căng thẳng, Ninh mất nhiều thời gian và tập trung học chứ sợ không theo kịp chương trình. Linh thông cảm cho Ninh nhé. Nhưng Ninh sẽ cố gắng hết sức.
Tuy nhiên sau đó chỉ khoảng 1 tháng thì tôi nói lời chia tay. Bởi vì tôi cũng sợ mình ảnh hưởng đến việc học của cậu ấy, và một phần thì vì xa lại không có thời gian cho nhau, nên tình cảm mới chớm đã nhạt đi. Ninh có lẽ cũng buồn, cậu ấy xin lỗi tôi, trong khi tôi mới là người nên xin lỗi. Thế rồi chúng tôi ngừng liên lạc. Mối tình ngắn ngủi nhất của tôi đã trôi qua như thế chỉ với 1 cuộc gặp, và mỗi một kỷ niệm ở Hà Nội ngày ấy.
5 năm sau… Tôi 25 tuổi.
– Ninh vừa về quê nè Linh, Linh đang ở đâu, đi cf với Ninh không?
– À ừm, Linh đang ở phố, nếu được thì Ninh lên đây đi cf.
– Ừ, Linh chọn quán đi.
Nhận được tin nhắn của Ninh thì tôi cũng khá bất ngờ. Nhưng mà cảm giác muốn gặp lại cậu ấy xem thử bao năm qua cậu ấy đã trải qua như nào. Vô tình lúc này thì tôi lại vừa chia tay người yêu.
Thành phố A, mùa hè, 37 độ C, Quán cf Du Miên.
– Linh đợi Ninh lâu chưa?
Cậu ấy mặc một chiếc áo phông trắng, chiếc quần jean đen. Trông bảnh bao lịch sự ra phết.
– Linh mới tới, mới uống hết có 1 ly nước ép thì Ninh đến rồi.
– Haha. Xin lỗi để Linh đợi. Ninh đi ngay mà xong nửa đường mới nhớ vì vội nên quên mất bộ hồ sơ phải lại quay về lấy.
– Ui, có việc mà còn hẹn Linh nữa hả.
– Ừm. Vẫn theo dõi Linh trên facebook, mọi lần về không dám hẹn Linh, với lại về cũng tranh thủ rồi đi. Linh lên phố rồi ở đâu?
– À. Linh thuê trọ ở 1 mình á. Đi làm cho tiện chứ từ nhà chạy lên cũng không gần, đi hàng ngày cũng mệt mà không có tự do. Hihi. Ninh thì sao, việc học ok cả chứ?
– Ừm, may mắn không nợ môn nào. Vẫn còn một thời gian nữa.
– Ừa, theo cái nghề gì mà cực quá nà. Cố lên nhé Ninh. Linh tin Ninh sau này sẽ thành công nè.
Chúng tôi trò chuyện rất nhiều về hiện tại rồi cả về tương lai sẽ như nào, tuyệt không nhắc lại chuyện cũ một câu nào.
– Ninh ăn trưa chưa?
– Ninh chưa.
– Vậy về phòng Linh ăn cơm không? Linh cũng nấu xong rồi mà chạy ra uống cf với Ninh nên chưa ăn.
– Được hả? Vậy Ninh đành ké với nhé.
– Ừa. Đi thôi.
Tôi dẫn Ninh về dãy trọ, phòng của tôi là phòng trong cùng vì tôi thích sự yên tĩnh. Mở khóa cửa vào phòng vì ngay giữa phòng là 1 chiếc giường nhỏ, tôi có trải 1 tấm nệm mỏng, chăn gối gấp gọn tinh tươm, quần áo được treo gọn trong tủ trên gác.
– Đợi chút Linh dọn cơm nhé!
– À… Linh… Khỏi dọn cơm cũng được.
Chợt Ninh nói xong, Ninh tiến lại ôm chầm lấy tôi, Ninh siết tôi vào vòng tay của Ninh. Tôi cũng im lặng đứng đợi cậu ấy. Dù sao cũng đã qua bao nhiêu năm tháng trôi qua rồi, chúng tôi cũng đều có sự chững chạc của những người trưởng thành. Những năm tháng cũ, chuyện tình yêu của tôi và Ninh quá ngắn ngủi nên chỉ có 2 đứa tôi biết, không ai khác biết, chúng tôi cũng tự hiểu mà không đi kể cho ai chuyện của 2 đứa. Giờ đây cậu ấy lại xúc động ôm lấy tôi, thật tôi cũng khá bất ngờ.
– Ninh xin lỗi…
– Xin lỗi gì cơ…
– Xin lỗi vì ngày trước không có thời gian cho Linh…
– Ừm, Linh hiểu mà, Linh có trách gì đâu.
– Linh không trách nên Ninh mới thấy mình có lỗi.
– Không sao đâu mà. Chuyện qua lâu rồi nè.
– Chợt Ninh vùi đầu vào hõm cổ tôi, hít mùi hương dầu gội vương trên mái tóc dài của tôi.
– Linh vẫn luôn thơm như vậy…
– Ừm, do da dầu nên ngày nào Linh cũng phải gội đầu chứ không nó bẩn á…
– Haha. Linh vẫn vui tính như ngày ấy, nhưng không những tóc Linh thơm, mà cả người Linh cũng thơm.
– Eoooo. Linh cảm ơn Ninh. Hihi.
Chợt đôi môi của Ninh chạm vào hõm cổ tôi, rồi Ninh hôn cổ tôi, nụ hôn làm cho tôi nhột, tôi hơi rùng mình. Ninh đẩy tôi nằm xuống giường.
Môi Ninh chạm vào môi tôi, lưỡi đưa qua khoang miệng tôi, liếm lấy cái lưỡi thơm tho của tôi. Cơ thể tôi vì bất ngờ nhưng kích thích, cảm giác quen thuộc khi xưa ùa về. Tôi thấy thương Ninh quá. Tôi đáp lại nụ hôn của cậu ấy nhiệt tình. Môi lưỡi của cả 2 quấn quýt, mặc kệ bên ngoài các phòng kia đang rôm rả chuẩn bị đi làm đi học nhộn nhịp.
Bàn tay của Ninh luồn vào trong lớp áo của tôi, ôi thôi, tôi giật cả mình, tôi không mặc áo ngực, khi nãy đi cf tôi chỉ khoác 1 chiếc áo khoác bên ngoài nghĩ sẽ đi nhanh về nhanh. Về tới phòng tôi lại vô tư cởi áo khoác ra, trời ơi, bảo sao mà cậu ấy lại trở nên khác lạ. Tôi thật ngớ ngẩn mà. Trong lúc tôi đang ngẩn người thì cậu ấy đã trườn xuống là hôn hõm cổ tôi, rồi cậu ấy xoa nắn 2 cặp vú tròn trịa vun đầy của tôi, đôi môi cậu ấy mút nhẹ đầu ti. Làm cho tôi tê giật bắn người. Tôi kéo đầu Ninh lên, hôn lên môi cậu ấy. Tay tôi nhẹ cởi chiếc áo của Ninh ra, đôi tay luồn xuống mở khóa quần jean, kéo quần cậu ấy xuống, hôm nay tôi phải ngắm được con cặc của Ninh.
Ninh cũng cởi chiếc áo của tôi ra, để lộ đôi gò bồng đảo đang cương tròn ngạo nghễ trước mặt cậu ấy. Nhìn cậu ấy ngây dại ngắm nhìn ngực của tôi, mà tôi thấy sung sướng vô cùng. Ninh áp môi vào bú mút và xoa nắn ngực tôi, tay tôi cuối cùng cũng chạm vào con cặc của Ninh. Nó dài hơn nắm tay tôi, to gần hết 1 khoanh ngón tay, tôi cầm rồi trượt nhẹ xuống cuống cặc, nó cứng khừ. Ninh thở gấp dồn dập.
Ninh không chịu được cơn nứng, Ninh vội vã cởi chiếc quần jean tôi đang mặc, Ninh áp mặt vào lồn tôi qua lớp quần lót. Tôi ngượng đỏ mặt, đẩy đầu Ninh ra, Ninh lại càng khao khát hơn, kéo tuột chiếc quần lót của tôi ra.
Ninh cầm lấy con cặc, Ninh trườn lên hôn tôi.
– Cho Ninh nhé, Ninh yêu Linh.
– Ưm…
Rồi Ninh đặt con cặc lên, dò dò tìm cái lỗ để đút vào, mất khá nhiều thời gian Ninh vẫn không thể cho vào, Ninh ngồi dậy, tôi thì nhắm chặt mắt vì ngượng ngùng, cả người tôi nóng rực và đỏ bừng hồng hào từng mảng da thịt.
Ninh không nhìn được cái lỗ nên Ninh đặt ngón tay vào, nhích từng mm vào lồn tôi, ngón tay của Ninh rất đẹp, bàn tay thon dài, ngón tay cũng to nhưng mềm mại. Ninh đút được ngón tay vào lồn tôi, bên trong nóng hầm hập như lò thiêu, người Ninh toát mồ hôi, hơi thở kìm nén, Ninh chậm chậm dùng ngón tay khám phá bên trong lồn tôi như cậu ấy đang khám phá giải phẫu người vậy. Trong đầu tôi vẫn nghĩ bác sĩ có phải đã ngắm rất nhiều cái lồn hay không, và đôi tay của cậu ấy phải vững chắc, tâm tình phải bình tĩnh đến mức nào mới có thể học được ngành khó nhằn này. Tự dưng thấy thương cậu ấy vô cùng, học hành quá cực khổ. Tôi mềm lòng, tay tôi xoa nhẹ đầu tóc của Ninh.
– Học hành có cực lắm không Ninh?
– Hửm?
– Ý là Ninh đi học có mệt không?
– Cũng mệt, nhưng phải cố gắng thôi, không cố không đc, mà cô bé của Linh nhỏ quá, khó khăn lắm mới tìm được nè.
– Ừm. Hơi khó chút, chắc 30 phút sẽ vào đc á. Hihi…
Tôi trêu Ninh cho không khí đỡ căng thẳng. Ninh cũng cười theo tôi.
Rồi Ninh cầm con cặc của mình, cạ cạ vào cái lỗ, sau đó Ninh nhoài người nằm đè lên tôi, cố gắng hẩy mông cho con cặc chui vào trong.
“Hự”
Nó cũng đã chui được vào bên trong, cảm giác sướng tê người, rụng rời tay chân, cả tôi và Ninh đều run rẩy ôm siết nhau. Ninh hôn nhẹ lên trán tôi, rồi Ninh ngẩng đầu nhìn phía sau đầu tôi, dường như cậu ấy đang đếm hay nghĩ gì đó, bên dưới hông thì bắt đầu nhẹ nhàng dập dìu ra vào chậm chập.
– Ưmmmm… aa – tôi rên nhẹ nhẹ ngâm ngâm trong miệng…
– Ư… ư… ư… – tiếng của Ninh sau mỗi cú dập cặc nhẹ vang lên…
Hơi thở Ninh nặng nề, thở dồn dập, cơ bụng thít chặt lại, bộ ngực săn chắc. Tôi đưa tay vuốt ve từng thớ gân, bác sĩ mà đẹp như này thì chết các bệnh nhân nữ quá, chỉ muốn vào viện nằm mãi. Con cặc của Ninh ra vào chậm chậm bên trong lồn tôi, cơ thể tôi như nhũn ra vì tê vì sướng nhẹ nhàng. Chúng tôi cuốn lấy nhau cứ ôm hôn rồi lại liếm mút cổ nhau.
Khi mà đã quen với lồn của tôi thì Ninh thúc mạnh và nhanh hơn, những cú dập dồn dập làm tôi sướng phê lồn. Tôi vô thức nhắm mắt lại để hưởng thụ cơn sướng.
– Ninh sướng quá Linh ơi…
– Linh cũng vậy… aaâ… Ninh… ư…
Ninh thúc cặc vào lồn tôi những cú nhanh hơn, mồ hôi 2 đứa nhễ nhại dính lấy nhau, tiếng thở của cả 2 quanh quẩn bên tai, mùi tình dục tràn ngập khắp phòng, chui vào lỗ mũi kích thích thần kinh vô cùng.
Rồi Ninh hừ lên, con cặc Ninh phình to, Ninh nhấp cú chót sau đó rút ra, tôi nhanh chóng ngồi dậy, cặc Ninh đang bắn tinh thì tôi ngậm vào miệng, một ít tinh trùng bắn lên ngực, còn lại 1 nửa là vào mồm tôi. Con cặc của Ninh xìu xuống trong miệng tôi, tôi liếm nhẹ con cặc làm Ninh rùng mình khuỵu xuống ôm lấy tôi. 2 Đứa mồ hôi nhễ nhại ôm nhau nhẹ nhàng.
– Cảm ơn Linh…
– Ừmmmm. Hông có gì nè. Linh cũng thích mà.
– Cảm xúc này Ninh chỉ có với mỗi Linh, chưa từng có ai mang lại cho Ninh được như Linh.
– Khùng quá. Rồi Ninh cũng sẽ gặp được những người như vậy, xã hội này đầy í Ninh.
– Ừm. Cảm ơn Linh.
Rồi chúng tôi nằm nói chuyện về tương lai, tôi động viên Ninh cố gắng học hành, tôi tin tương lai sẽ trở thành một bác sĩ giỏi. Đến chiều thì Ninh tạm biệt tôi để đi Hà Nội lại. Thỉnh thoảng những khi mệt mỏi hay cô đơn, cậu ấy sẽ gọi cho tôi để nói những câu chuyện vu vơ. Có lần cậu ấy phải đi biên giới thời gian dài để trị bệnh cho những người dân và lính khu vực đó, rất nhiều vất vả mà khó ai có thể hiểu thấu, cậu ấy gọi cho tôi để tâm sự, tôi cũng hiểu những khó khăn mà cậu ấy gặp phải, nên tôi luôn lắng nghe, động viên và chọc cho cậu ấy vui.
Đến bây giờ khi 35 tuổi, cậu ấy đã thành công trở thành phẫu thuật viên Phaco, lần nào về quê cũng gọi và ngồi cf với nhau như những người bạn. Cậu ấy thường nhìn tôi với ánh mắt trìu mến thân thương. Những khi đau ốm hoặc có gì liên quan bệnh tật gì thắc mắc thì tôi cũng thường nhắn hỏi cậu ấy để bản thân được yên tâm hơn. Thật sự tôi trân trọng những người làm bác sĩ, dù ở bệnh viện họ có như nào đi nữa thì cũng là môi trường khiến họ không thể hiện sự yếu mềm có chút lạnh lùng, nhưng tất cả họ làm đều dựa vào tinh thần và sự cố gắng nỗ lực gấp nhiều người bình thường. Cảm ơn họ để mỗi người chúng ta còn được sống sau những bệnh tật và tai nạn.
…
Còn tiếp…