Gái Sài Gòn
Chương 7
Dừng xe tại Đài Đức Mẹ – đèo Bảo Lộc, Lâm Đồng. Đúng rồi tôi đang đi Đà Lạt, với 1 người mới vào Sài Gòn sống như tôi thì đây không phải lần đầu tôi đi Đà Lạt chơi, nhưng là lần đầu đi bằng xe máy. Xe ai ư, đương nhiên không phải xe tôi rồi, tôi nghèo lắm làm gì đã mua nổi xe.
Hazzzz… Nay tôi đi với “Giang Báo”!
Để mà có hành trình ngày hôm nay thì phải kể về mấy ngày trước. Giang nó đem tấm bằng Thạc Sĩ về đập vào mặt tôi và nhắc tôi về lời hứa khi trước của tôi với nó. Nhưng nó đưa ra kèm 1 điều kiện nữa là trước khi bắt tôi thực hiện lời hứa đó thì tôi phải chở nó đi Đà Lạt 1 chuyến coi như ăn mừng cùng nó.
Thôi thì kính nó đắc thọ, chứ sau 1 thời gian về SG sống gần với nó tôi đã lãnh đủ những bài học đắt giá khi không tuân theo sự mong muốn của bà chằn này! Và như kế hoạch thì đêm hôm qua nó phóng con xe chiến của nó qua nhà tôi để bắt đầu hành trình. Công nhận rằng đi Đà Lạt bằng xe máy rất thú vị. Cảm giác cho tôi được sống lại những khoảng thời gian rong ruổi trên chiếc xe khắp các miền tây bắc cùng những người anh em. Cung đường đi Đà Lạt chạy qua các đường đèo với rừng cây xanh thẳm và làn sương mờ vào buổi sớm mai cho ta chiêm ngưỡng khung cảnh huyền ảo mà mơ mộng về nơi mà người ta gọi là vùng đất của tình yêu!
Sau khi dừng chân để nghỉ ngơi và uống nước, cũng như giãn gân giãn cốt sau 1 chặng đường cũng khá dài từ SG đến đây. Giang ngồi xuống đưa tới cho tôi chiếc bánh bao nóng và chai nước. Công nhận 1 điều rằng cái tiết trời se lạnh trên vùng núi vào buổi sáng còn mờ sương mà cầm trong tay chiếc bánh bao nóng ấm nó mới thật thỏa mãn làm sao.
Giang: “Thế nào! Lên đây hít sương với tui thích không?”
Tôi ngáp 1 hơi dài chảy nước mắt: “Tôi mà viêm phổi là bà liệu hồn đó”
Giang: “Yên tâm đê, chuyến này không làm ông thất vọng đâu”
Tôi co rút 2 hàng lông mày sau câu nói đó của nó, vì có quá nhiều đau thương xảy ra mỗi khi tôi được nghe văn phong này từ miệng nó thốt ra.
Tôi: “Bà chỉ cần đảm bảo đưa tui về đồng bằng nguyên vẹn được rồi. Đa tạ!”
Giang táng 1 cái vào vai tôi trách: “Ông nội này nói xui không à, đi chơi á. Vui vẻ lên tui đã nói sẽ không làm ông thất vọng là cảm kết y lời tôi đã nói”
Nó vênh mặt lên tỏ vẻ đắc ý về sự đảm bảo của mình, nhưng nhận lại là sự ngao ngán của tôi. Sau khi ăn xong tôi bước ra phía ngoài đi dạo 1 chút cho giãn cơ hông và mông ê ẩm, tiện ngắm khung cảnh rừng núi xung quanh trước mặt thêm một lát rồi tiếp tục hành trình. Qua hết con đèo Bảo Lộc này vẫn phải còn qua một đèo nữa mới đến Đà Lạt.
9h sáng, hai đứa chúng tôi chọn lấy chỗ ngồi tại quán bánh Căn ở phố Nhà Chung – Đà Lạt. Chúng tôi quyết định ăn sáng trước sau đó sẽ ngồi cafe rồi trưa mới nhận phòng khách sạn. Đà Lạt thời gian này vẫn là mùa mưa, nên không khí se lạnh kéo dài khá lâu vào buổi sáng, dù bây giờ đã là gần trưa và nắng đã len trên những hàng cây.
Tôi lười biếng ngả mình trên chiếc ghế tại góc quán cafe, giờ chỉ ước được thả mình lên giường đánh 1 giấc. Nhỏ Giang thì vẫn tràn đầy năng lượng đi chụp hình xung quanh. Đúng là tụi con gái! Mà chắc hẳn các bạn cũng từng nghe tới lời nguyền về chuyện các cặp đôi đang yêu nhau mà đi Đà Lạt về là chia tay nhỉ! Các bạn có biết tại sao không? – Vì mấy ông con trai thường không biết chụp hình bạn gái mình sao cho đẹp đó!
Bởi vậy khi nãy tôi đã thẳng thắn từ chối cái công việc nguy hiểm đó khi con nhỏ Giang đề nghị. Mắc dù tôi với nó không phải cặp đôi đang yêu đưa nhau đến đây. Nhưng tỉ lệ ăn đập từ nó khi chụp hình nó xấu là rất cao, và điều đó đã chưa phải là chưa từng xảy ra. Được cái chúng tôi khá hợp nhau trong chuyện chọn địa điểm ăn uống vui chơi, cả tôi và nó đều không thích ngồi cafe ở khu trung tâm ồn ào. Mà chọn quán cafe ở ngoài có view núi rừng như nơi đây để ngắm cảnh. Hơn nữa ở đây cũng yên tĩnh, thích hợp để nghỉ ngơi hơn.
Chợt Giang đưa một cô bạn tới và giới thiệu với tôi. Đây là Diễm, hơn chúng tôi 2 tuổi, người gốc Đà Lạt luôn, biết Giang nó lên đây chơi nên Diễm cũng qua đây chơi cùng.
Tôi kéo ghế: “Chào Diễm, Diễm ngồi đi, Diễm đã kêu nước chưa?”
Diễm: “Mình kêu rồi, hai người cứ tự nhiên đi”
Để ý chút thì tôi cảm thấy Diễm là cô gái khá cá tính giống Giang, nhưng có gì đó mạnh mẽ hơn, tóc cắt ngang vai, quần và áo khoác Jean, đi đôi Boot cổ ngắn rất thời trang. Dáng người Diễm cũng không phải quá xuất sắc. Tuy ngực không lớn như Giang nhưng mông thì có phần đáng nể đấy các ông ạ. Tuy nhìn vậy nhưng Diễm lại rất dễ gần và vui tính, cô nàng phụ trách dẫn chúng tôi đi chơi quanh Đà Lạt mà chẳng ngại ngần phiền hà.
Tối đó chúng tôi quây quần bên nồi lẩu bốc khói nghi ngút và thơm lừng. Mồi bén thì đương nhiên không thể thiếu rượu ngon. Để chúc mừng cho nhỏ Giang đậu Thạc Sĩ kinh tế. Chúng tôi đã quyết định sẽ uống rượu. Tôi thì không am hiểu nhiều về rượu chỉ biết nhỏ Giang đã mang chai này từ SG lên để cho dịp này. Cuộc nhậu diễn ra hết sức vui vẻ, nhỏ Giang thì quậy mà Diễm cũng vui tính. Ban đầu tôi nghĩ nhỏ Giang sẽ thuê khách sạn, nhưng khi đến thì hóa ra là một căn hộ. Nghe nói cũng nhờ Diễm giới thiệu mới biết được nơi này để thuê vì Giang thích riêng tư hơn chứ không muốn nhậu ngoài quán.
Về điều này thì tôi đồng ý với nó, quan điểm ăn nhậu của nó giống tôi mà. Sau 2 tiếng đồng hồ ca hát và nâng ly giờ đây còn mình tôi ngồi nhìn bầu trời đêm có ánh trăng tròn soi sáng bên ly rượu. Nhìn sang bên cạnh hai nàng đã tựa vào nhau mà chuẩn bị vào cơn mê man, tay Diễm chống cằm còn cầm ly rượu hờ hững như sắp rớt xuống. Đưa tay với lấy chiếc ly, thì chợt Diễm nấc lên mơ màng mở mắt. Thấy tôi đưa tay chợt cô nàng cũng đặt gò má mình vào tựa như chú mèo đang nũng nịu. Tôi cũng khẽ nựng nàng một chút, trông thật đáng yêu làm sao.
Dìu hai cô gái say khướt quăng vào phòng ngủ tôi quay ra dọn dẹp sơ qua bãi chiến trường rồi cũng thu xếp nằm ngả lưng lên chiếc giường còn lại để ngủ. Tính ra tôi đã thức 24h qua luôn, chạy xe đường dài và ăn nhậu nên giờ hai hàng lông mi đã quá nặng trĩu.
Chợt tôi dần tỉnh giấc khi nghe có tiếng động gì đó. Bản thân tôi rất khó ngủ khi có tiếng động lạ, hay ồn ào rất dễ bị đánh thức. Lờ mờ lắng nghe xem âm thanh đó là gì, có chút quen tai nhưng do rượu nên đầu óc tôi chưa kịp tỉnh táo hoàn toàn. Từ từ mở mắt ra và nặng nề chồm dậy xem đó là gì, thì cảnh tượng trước mắt tôi giờ đây không biết nên tả ra làm sao. Nó vừa gợi cảm lại vừa gợi dục.
Tôi không tin vào mắt mình, trước mắt tôi là cảnh tượng hai người phụ nữ đang quấn lấy nhau thật chặt và trao nhau nụ hôn thật sâu. Đúng rồi, những tiếng động kèm theo nhịp thở nãy giờ tôi được nghe là từ họ. Diễm và Giang đang ngấu nghiến lấy bờ môi của nhau mà chẳng hề xem như có tôi đang ở đây. Hay họ cho rằng tôi chỉ là vật trang trí trong căn phòng này.
Chứng kiến cảnh họ quấn chặt lấy nhau trong khi môi vẫn chạm môi, tôi không rõ là do men say hay thứ gì đã khiến họ cho tôi chiêm ngưỡng khung cảnh này. Rồi nhỏ Giang quay lại nhìn vào tôi đang ngẩn người bên giường bên này với ánh mắt tinh nghịch. Diễm hôn lên má Giang một cái rồi cả hai tiến đến bên tôi.
Tôi khẩn khoản van xin: “Các vị đại hiệp, có gì từ từ nói. Tại hạ thật sự chỉ vô tình đi ngang qua đây không hề có ý làm phiền hai vị đâu. Hai vị cứ tiếp tục đi tại hạ thề có trời đất sẽ không để lộ chuyện này ra ngoài”
Nhỏ Giang phì cười trước thái độ của tôi.
Giang: “Không được, ngươi đã nhìn thấy những điều không nên thấy rồi. Bây giờ chúng ta phải bịt cái đầu mối của ngươi lại”
Nói đoạn, hai người họ áp sát vào tôi mà chẳng chút chần chừ. Bên phải là Giang, bên trái là Diễm. Tôi tự hỏi không biết liệu mình có đang mơ không nữa, thầm nhủ: “Rượu này mạnh thật đó”. Nhỏ Giang ghé sát tai tôi thì thầm.
Giang: “Đây chỉ là bước đầu cho việc mà tui muốn ông làm cho tui thôi, cứ thoải mái đi”
Thoải mái… Thoải mái thế quái nào được khi hai người các cô thay nhau kích thích tôi quằn quại như thế này. Như để tăng thêm tính xác thực của cái hiện thực này, Giang và Diễm ngồi dậy cởi hẳn đồ trên người ra. Rồi tiếp tục trườn lên người tôi cọ xát phần da thịt vào người tôi.
Diễm thậm chí còn chẳng ngần ngại mà đưa môi lên hôn tôi thật sâu, trong khi Giang ở bên dưới đang tháo chiếc quần short của tôi xuống. Phải công nhận Diễm hôn rất điệu nghệ. Kỹ năng này có lẽ sẽ làm đê mê bất cứ ai. Giang khi đã lột được đồ của tôi ra thì mân mê lấy con cu đang dựng đứng nãy giờ do bị hai người nay kích thích. Nó dùng tay vuốt dọc thân cặc mấy cái rồi từ từ dùng lưỡi liếm quanh đầu cặc rồi tận hưởng toàn bộ khi đã ngậm cả vào miệng.
Bên trên này Diễm thay đổi chiến thuật, đưa bầu ngực của cô nàng lên để tôi bú liếm. Nhưng chẳng được lâu Diễm đã đẩy tôi nằm hẳn xuống và đưa hạ bộ lên mặt tôi. Tuy rằng khi sáng đã được chiêm ngưỡng cặp mông nảy lửa của Diễm, nhưng bây giờ được tận tay chạm vào tôi mới cảm nhận được hết sự hấp dẫn của nó. Vừa to vừa mềm lại mịn màng mát lạnh. Cô ấy đưa mép lồn sát miệng tôi cạ lên xuống như ra hiệu. Hiểu ý tôi đưa lưỡi lên đón nhận và chăm sóc cô bé này ngay lập tức.
Ba con người hòa nhịp thở đầy gợi dục cùng nhau trong căn phòng này giữa đêm. Cái lạnh của Đà Lạt chẳng thể làm nguội đi những cái đầu đang nóng lên vì lửa tình. Lưỡi tôi len lỏi chăm sóc khe lồn của Diễm. Cô nàng cong bờ mông to lên xuống để lồn được cạ sát vào miệng tôi hơn. Cố gắng để lưỡi mình mở rộng hết mức và đón nhận nhịp lắc mông của Diễm đưa tới. Phía bên dưới, con cặc đã ướt đẫm nước miếng của Giang, được Giang chăm sóc nãy giờ làm nó căng cứng như muốn nổ tung mà thôi.
Sau khi cho tôi uống no nước thì Diễm xoay người lại đón lấy nụ hôn của Giang đưa tới. Hai cô gái ôm siết lấy nhau trao nụ hôn cuồng nhiệt nhưng không hề thiếu sự yêu đương trong đó. Tôi tiến đến hôn nhẹ lên cổ Giang từ phía sau, đỡ lấy cô ả nằm xuống giường rồi tiến đến chăm sóc vùng kín cho cô ấy. Nâng rộng 2 chân Giang lên tôi đặt lưỡi vào cửa mình rồi kéo một đường lên phía hột le.
Từ từ di chuyển đầu để phần lưỡi cọ xát lên xuống theo nhịp mà kích thích cái lồn múp rụp của Giang. Diễm cũng chẳng vừa khi đã xong việc với cặp vú của Giang thì cô quay người lại vớ lấy con cu của tôi để tiếp tục, đồng thời cũng đưa khe suối của cô cho Giang. Giang đón lấy chẳng chờ đợi gì thêm mà cũng hòa vào dòng chảy này. 3 chúng tôi tạo nên hình tam giác trên giường để chăm sóc cho nhau.
Diễm là cô gái cá tính mạnh mẽ nên chẳng hề do dự, khi cảm thấy việc bú liếm đã không thể làm cô sướng hơn thì ngay lập tức tách ra mà trèo lên người tôi. Sau khi cầm lấy con cặc cứng đã thấm đẫm nước miếng cô nàng kê đầu nó vào ngay mép lồn rồi từ từ hạ mông xuống để nó tiến vào trong. Cảm giác trời lạnh nhưng lại được chui vào cái nơi ấm nóng làm con cặc tôi cảm nhận thứ cảm giác đê mê khó mà tả được. Nó khác hoàn toàn với việc bạn ở SG và làm tình trong căn phòng máy lạnh. Giang cũng chẳng vừa miếng khi nó tiếp tục đè lồn lên mặt tôi rồi ôm lấy Diễm mà bú ngực rồi lại hôn môi.
Trong đêm khuya tiếng dập mông va chạm với đùi tôi, tiếng môi lưỡi trao nhau nụ hôn và không thể thiếu là âm thanh rên rỉ vang lên khắp căn phòng. Cảm giác nơi đây nóng lên mà chẳng cần phải đốt lửa sưởi ấm, thứ lửa dục vọng thiêu đốt cả ba người rạo rực lửa tình. Khắp người mồ hôi chảy dài sau những tư thế quá đỗi quen thuộc. Đêm hôm ấy tôi dường như bị hai yêu nữ này vắt kiệt sức, cộng với việc mệt mỏi do đi đường dài từ ngày hôm trước nên chẳng thể nhớ nổi tôi đã phải lao động trong bao lâu nữa.
Trước mặt tôi lúc này là hai người con gái đang ôm lấy nhau nhưng lại cho cảm giác như hai người đang yêu âu yếm nhau vậy. Họ đã thỏa mãn và đang chìm vào giấc ngủ sau buổi hoan lạc mỹ mãn. Đúng, nó có thể là đã mỹ mãn rồi, vì dù sao sức tôi cũng có hạn mà còn đang mệt do ngày hôm qua đi đường nữa. Giờ một mình cân 2 như này là tôi cảm thấy rã rời khắp người, mệt mỏi tôi chìm sâu vào giấc ngủ một cách ngon lành.
13h chiều, tôi mệt mỏi thức dậy sau chuỗi vận động quá sức của ngày hôm qua. Hai người con gái có lẽ đã dậy từ lâu và chuẩn bị cho tôi một bữa ăn trưa. Sau khi ăn chúng tôi ngồi lại cùng nhau theo lời kêu gọi từ Giang. Lúc này Giang mới đưa ra câu chuyện và đề xuất với tôi điều kiện mà như lời tôi đã từng hứa rằng sẽ đáp ứng nếu nó hoàn thành được bằng Thạc Sĩ.
Giang: “Thế nào ông bạn tôi, hôm qua vui mà phải không” – nó cười tinh nghịch!
Tôi vươn vai đưa tay ra sau giả bộ đấm đấm vào lưng nhăn nhó: “Trời ơi vui muốn gãy cái lưng luôn ấy”
Giang ném cái gối vào tôi mà nói: “Muốn chết không hả, hôm qua tụi tui phục vụ ông thì có nhé.”
Diễm ngồi bên cạnh cũng cười phá lên nhưng cũng quay sang giục Giang mau vào câu chuyện.
Giang: “Thôi được rồi, chuyện đêm qua tụi tui coi như là cọc trước phần thưởng thù lao cho ông nếu như chuyện của tụi tui chót lọt. Mặc dù theo lý mà nói thì đây là trách nghiệm của ông vì ông đã hứa sẽ làm theo ý tôi nếu tôi đỗ bằng Thạc Sĩ.”
Nói đến đây Giang quay qua mỉm cười nhìn Diễm một cái rồi tiếp tục câu chuyện.
Giang: “Tôi đoán là chắc hẳn ông cũng nhìn ra phần nào… Tôi và Diễm là Les! Diễm và tui là bạn học cùng đại học và tụi tui quen nhau từ đó”
Tôi không tỏ vẻ ngạc nhiên, chuyện này đối với tôi cũng chẳng có gì quá ghê gớm. Tôi đâu phải người kỳ thị hay có định kiến gì với chuyện hay những người thế giới thứ 3. Tôi mỉm cười nhìn cả hai rồi gật đầu ra hiệu cho Giang nói tiếp.
Giang ngập ngừng: “Ừm… thì ông biết đó. Đối với chúng ta thì chuyện này đều ổn mà phải không? Nhưng điều tụi tui lo ngại đương nhiên vẫn là về phía cha mẹ tôi. Về Diễm thì may mắn là cô ấy sống với mẹ, và mẹ cô ấy cũng đã chấp thuận chuyện của chúng tôi. Nhưng về phía gia đình tui thì ông biết đó… ba mẹ tui rất khó chấp nhận điều này. Hơn nữa, ba mẹ tôi luôn muốn tôi đi coi mắt, gặp gỡ những gã con trai nhà giàu đối tác làm ăn với gia đình tui. Tui chẳng hứng thú gì với họ cả, không phải tui ghét hận gì đàn ông, nhưng thực sự tui nhìn họ chẳng vừa mắt”
Giang đưa ánh mắt buồn nhìn ra hướng ban công rồi thở dài tiếp tục câu chuyện. Diễm cũng khẽ nắm lấy tay Giang như vỗ về an ủi.
Giang: “Mẹ tui thời gian gần đây ngày càng khó khăn trong việc ép tui lập gia đình. Bà thúc giục tui phải mau chóng hoàn thành chuyện này và liên tục gây sức ép cho tui.”
Tôi: “Vậy sao bà không thử 1 lần bày tỏ với cha mẹ về việc sẽ tự tìm kiếm người mà mình yêu?”
Giang: “Tui có thử rồi, nhưng cha mẹ tui thì một mực muốn tui tìm được nhà môn đăng hộ đối”
Tôi: “Vậy tôi giúp gì được trong chuyện này chứ?”
Giang hơi ấp úng quay sang nhìn Diễm khẽ mím môi rồi nhìn tôi nói: “Tui muốn ông giả làm bạn trai tui”
Tôi ngã ngửa khi nghe điều này: “Gì! Tôi – Bạn Trai Bà!”
Tôi trợn mắt lên ngạc nhiên khi nghe điều này: “Nhưng mà rõ ràng tôi nghèo kiết xác ra lấy đâu môn đăng hộ đối mà về ra mắt nhà bà”
Giang: “Chuyện đó ông khỏi lo, tui sẽ mua cho ông mấy bộ đồ rồi ông chỉ việc nhập vai thôi, tôi sẽ nói với mẹ rằng ông là du học sinh Úc, lần này về dẫn ông đến ra mắt cho gia đình yên tâm, rồi ông sẽ về Úc để hoàn thành xong chương trình học cao học rồi mới trở về VN và chúng ta kết hôn. Tui chỉ cần ông giúp tui kéo dài thêm chút thời gian cho tụi tui. Rồi sau đó chúng ta sẽ tìm cách khác”
Tôi nghi ngại trước ý kiến của con nhỏ báo này. Chưa bao giờ nó làm tôi thất vọng trước những ý kiến hay chiêu trò mà nó đưa ra cả. Vì lần nào người đi thu dọn tàn cục cũng là tôi… Trước ánh mắt mong chờ câu trả lời của nó từ tôi. Tôi thật sự khó mà đưa ra quyết định, nhưng đã lỡ leo lên lưng họ rồi không lẽ chùi mép quay lưng thì khả năng cao là tôi sẽ được 1 miếng đất 2m vuông giữa đồi thông ngoài kia chứ chẳng chơi. Thôi thì đành liều phen này vậy. Khẽ mỉm cười nhìn thẳng vào cả hai, tôi hỏi lại Giang lần cuối…
“Bà chắc chắn chưa?”…