Gia đình hạnh phúc

Chương 32



Phần 32

Sáng Hương dậy, thì Long và ông Mạnh đã đi rồi.

Hương ăn sáng rồi đưa cho mẹ trông giúp, Hương bảo về nhà lấy ít đồ để chiều lên công ty có việc.

Bà Hoa bảo con đi nhanh về nhanh.

Hương đi về tới nhà, thấy nhà vắng tanh, như không có hơi người vậy.

Hương gọi bố…

– Bố ơi, bố đâu rồi…

Chẳng thấy ai trả lời…

Hương đi vào phòng khách, rồi xuống phòng bếp cũng trả thấy bố chồng đâu.

Chỉ thấy mấy cái vỏ mì tôm ở sọt rác, nhà bếp sạch sẽ, ngăn nắp, chứng tỏ ông Đức vẫn dọn dẹp hàng ngày.

Hương đi về hướng phòng ông Đức…

– Bố ơi, bố có trong đó không…

Hương gọi và gõ cửa phòng, cũng vẫn không có tiếng gì.

Hương vặn khóa mở cửa. Hương thấy ông Đức nằm trên giường.

Hương lại gần…

– Bố… Bố làm sao vậy, bố…

Hương gọi mấy câu, và lay lay vào người ông.

Ông Đức hé mắt nhìn.

– Con về rồi à…
– Bố… Bố làm sao vậy…
– Ừ… Bố mệt bố nằm chút thôi.

Hương sờ lên trán ông Đức, không bị sốt, sờ tay chân vẫn bình thường.

– Bố, bố bị ốm rồi ạ. Bố bị thế này lâu chưa.
– Ừ… Ừ… Bố thấy người mệt mệt, từ hôm qua, sáng giờ muốn dậy mà không tài nào dậy được…
– Thế bố chưa ăn gì rồi, giờ con đi mua gì cho bố ăn nhé.
– Bố ăn canh hay ăn cháo ạ…

Ông Đức lắc đầu…

– Bố không ăn, đắng mồm không nuốt được.
– Kệ bố, con đi mua cháo, rồi mua mấy thứ để tủ lạnh cho bố ăn dần.

Tiếng xe máy, xa dần cũng là lúc ông Đức thở dài, ông cố gắng dậy đi đánh răng, rửa mặt.

Lúc trước, quả thật là ông không tài nào dậy được, nhưng Hương vừa về, thì người ông như có 1 lực đẩy vô hình nào đó.

Ông đã khỏe hơn, không còn buồn như lúc trước nữa.

Ông ngồi ở cái giường chờ Hương đi mua đồ về.

10 phút trôi qua, rồi 20 phút, thời gian như sao trôi đi, nhưng ông Đức như tưởng 1 tháng trời…

Cái cảm giác chờ đợi 1 ai đó, cái cảm giác như lúc vừa yêu, ông Đức chẳng biết mình như thế nào nữa, cái cảm giác này, cảm xúc của mình, không phải là của người cha dành cho con cái, mà như của vợ chồng, của 2 kẻ đang yêu…

Nghĩ ngẩn ngơ, Hương về mà ông cũng chẳng biết, Hương đã bỏ đồ vào tủ lạnh, bỏ cháo ra bát.

Hương mang vào phòng, Hương gọi bố.

– Bố… Bố nghĩ ngợi gì ấy, như kiểu đang tương tư vậy…

Ông Đức giật mình…

– Ừ… Không có gì con à, bố nghĩ chuyện linh tinh mà thôi…
– Bố ăn cháo đi ạ, bố có tự xúc, hay để con đút cho.
– Ừ… Cảm ơn con… Bố chưa đói…

Mắt ông nhìn ra cửa, mặt buồn rười rượi…

– Bố, có chuyện gì bố tâm sự cho con nghe được không…

Hương ngồi xuống bên cạnh ông Đức, tay Hương nắm lấy tay ông…

Ông Đức cũng hơi giật mình, khi Hương nắm tay ông, nhưng hơi ấm từ bàn tay mềm mại của Hương đã làm ông quên đi cái ngại.

Ông thở dài, thôi cảm ơn con, con về đi không cháu nó mong.

– Bố, không sao mà, con gọi cho mẹ con rồi, bảo bố ốm chút, con ở đây chăm sóc bố, trưa con về cũng được…
– Có chuyện gì, bố cứ nói đi, con nghe ạ…

Ông Đức, không dám nhìn vào Hương, chỉ có nhìn ra ngoài, ông mới có thể nói.

– Bố… Bố… Thật sự bố không biết nói như nào…

Hương lấy tay còn lại, vỗ vỗ lên mu bàn tay của bố chồng như động viên.

– Bố, chẳng hiểu mình nữa, chẳng hiểu cảm xúc của mình như nào nữa, bố chỉ biết rằng, từ hôm con đi sang ngoại là bố rất buồn, bố thấy nhớ con ghê gớm, bố chẳng muốn ăn, đi ra ra, vào vào cũng chỉ tưởng tượng ra hình bóng của con.

Nghe tới đây Hương không tin nổi những gì mình vừa nghe, Hương rút tay mình ra khỏi bàn tay ông Đức.

– Bố đừng nói vậy, con chỉ mãi là con của bố thôi.

Ông Đức rơm rớm nước mắt.

– Bố biết, nhưng hình như bố yêu con mất rồi, hay sao ấy, bố chỉ biết mình không nhìn thấy con thì bố nhớ, nhìn thấy con thì bố vui, bố yêu đời…
– Bố, quên những chuyện đã xảy ra đi, bố cứ coi đó là giấc mơ…
– Đừng nhắc tới nữa bố nhé.

Hương nói rồi, đứng lên.

– Bố xin lỗi vì tội lỗi của mình, nhưng con kệ bố đi, để bố có tí động lực mà sống trong quãng đời còn lại. Bố không đòi hỏi, hay oán trách gì với con đâu…
– Thôi bố ăn cháo đi, không nguội hết rồi… Để con đút cho bố.
– Không cần đâu con kệ bố, con về đi…

Hương để bát cháo xuống bàn, bố cứ thế này thì con về sao được…

Trong phòng không ai nói gì thêm nữa, ông Đức ngồi trên giường, Hương thì đứng ở giữa phòng.

Mãi ông Đức với lắp bắp nói không ra lời.

– Bố… Ố… Bố… Chỉ thèm… m… Sữa của con thôi…
– Hương há mồm, nhìn ông Đức.
– Thôi, con xin bố, bố đừng vậy nữa, con lên phòng lấy chút đồ, chiều con tới chỗ làm.

Hương chạy nhanh ra khỏi phòng, Hương không dám đứng ở đó nữa…

Hương bước vào phòng mình, cô đứng dựa vào cánh cửa, trả biết Hương nghĩ gì…

Chỉ biết là 1 lúc Hương đi vào nhà tắm, Hương cởi hết quần áo, Hương đứng dưới vòi hoa sen cho nó tỉnh táo con người.

Hương xả cái vòi hoa sen vào bướm mình, Hương cũng trả biết mình xả vào để làm gì.

Hương trần chuồng bước ra khỏi nhà tắm.

Hương mở cái tủ để quần áo, Hương lấy 1 bộ đồ ngủ lụa ngắn tay, quần lửng, Hương mặc vào, Hương cũng trả mặc đồ lót.

Hương bước xuống cầu thang, đi tới phòng ông Đức.

Hương mở cửa phòng, thấy ông ngồi ở đó, mặt quay vào bên trong tường.

Hương bước lại gần bố chồng.

Tay vừa cởi cúc áo, miệng vừa nói.

– Bố, 1 chút thôi nhé bố.

Ông Đức nhìn ra, thấy 2 cái áo của Hương đã được cởi, cái thứ 3 cũng sắp lìa rồi.

Ông Đức nói, không ra lời.

– Con… Con cho bố thật sao…

Hương cởi hết 5 cái cúc áo, cặp vú lấp ló sau 2 vạt áo.

Hương đứng trước mặt bố chồng, Hương ôm đầu ông, ấn vào vú mình.

Ông Đức cũng chẳng ngại gì nữa vì ông đã thèm lắm rồi.

Ông hít 1 hơi dài, cái môi hôn lên quầng vú, tay trái, tay phải làm nhiệm vụ bóp 2 bầu vú…

“Ư… Ư… Ư…”

Khi miệng ông liếm lên bầu vú cũng là lúc Hương rên trong cổ họng.

Hương vẫn ghì chặt đầu ông Đức.

Đôi khi tay Hương còn như chỉ đạo, bú bên này bú bên kia.

Cái miệng, lưỡi thì ông lưỡi 2 nhũ hoa, còn tay ông ra sức bóp, bóp không biết nó ra những hình gì…

– Ư… Ư… Nữa đi bố… con… Con… Thích… Thích… Quá…

Ông Đức, nhìn đứa con dâu ngoan mà mình đã yêu thương.

– Cảm ơn con, vì đã mà chịu thiệt rồi.

Chẳng có tí mùi mồ hôi nào, chỉ thấy mùi hương của sữa tắm, mùi của sữa trên vú Hương và mùi của dâm thuỷ đang tiết ra từ lồn Hương…

Ông Đức biết rằng, giờ chắc chắn cái lồn của Hương đã ướt rồi. Vì ông biết 4 ngày nay Hương cũng nhịn đói giống ông…

Ông cắn nhẹ lên vú Hương.

– Đừng mà bố, bố cắn anh Long biết đấy…
– Ừ… Ư… Bố xin lỗi. Bố không làm vậy nữa…

Ông Đức đứng lên, tụt cái quần mình ra trước sự ngỡ ngàng của Hương.

– Bố làm gì vậy, con chỉ cho bố bú chút thôi mà.
– Bố xin lỗi nhưng, mặc quần khó chịu quá, với lại 4 ngày nay nó đều như này à…

Ông Đức sóc cặc mình, miệng lại ngậm vú Hương…

Hương thấy vậy, tay đưa xuống háng ông Đức, Hương cầm con cặc…

Để con giúp cho bố ra vậy, nhìn khổ quá…

– Ừ… Con giúp bố chút.

Ông Đức lại tìm bầu vú con dâu, Hương thì tay sóc cặc cho bố chồng, Hương cứ sóc đều đặn như vậy trong vòng 5 phút mà ông Đức chưa ra, chỉ có tiếng rên…

– Ư… Ư… Sướng… Sướng…

Được ông phát ra.

– Hương, con mỏi tay rồi, hay thôi đi con.

Hương nhìn bố, ông cũng thương mình thật…

– Thôi để con cho nó ra, như này bố Sao chịu được.

Hương quỳ xuống dưới đất, ông Đức chẳng biết Hương làm gì nữa, nhưng giờ ông đã bị mất bầu vú rồi.

Hương cho con cặc vào khe vú mình, 2 tay Hương ép 2 bầu vú chặt vào cặc…

Hương di chuyển người mình cho vú lên xuống với cặc…

Hương vừa di chuyển là ông Đức đã phải rên lên…

– Á… Sướng… Sướng thế.

Hương nhả chút nước bọt vào khe vú, cho cặc chơn chu hơn…

Con cặc thụt ra thụt vào ở khe vú, lúc như mất hút, lúc nhìn rõ đầu nấm…

Có nước bọt, như có dâm thuỷ ở bướm vậy, con cặc ma sát với vú thích hơn, Hương cứ ép chặt 2 vú như 2 mép lồn ép vào cặc vậy.

Cái khe vú như cái lỗ lồn cứ mút chặt lấy thân cặc.

Ông Đức nhìn xuống dưới cảnh tượng như mơ, đứa con dâu đang cho vú địt cặc mình, cái mặt xinh của nó thỉnh thoảng nhìn ông.

– Con cũng thích… Bố sắp ra chưa…

Ông Đức không kiềm chế được nữa, vì trò chơi mới này, ông cũng hét lên.

– Chút nữa đi con, bố sắp ra rồi…

Hương lại di chuyển người. Cho vú áp sát hơn. Cặc di chuyển nhanh hơn nữa…

– Bố ra… bố ra…

Hương vẫn cứ di chuyển vú.

Con cặc phun ra dòng tinh dịch, phun lên cổ Hương, miệng Hương…

Hương á lên rồi nhắm mắt…

Hương vẫn kẹp chặt con cặc vào vú mình, di chuyển cho ông Đức ra hết, cho ông được đi tới tận cùng của sự sướng khoái…

Ông Đức thấy chim mình mềm dần, ông kéo tay con dâu lên.

– Được rồi con à. Bố thích lắm, cảm ơn con.

Ông lấy cái vạt áo Hương đang mặc lau những giọt tinh trùng vương lên mặt con dâu.

Hương giờ thấy xấu hổ.

Bố lau chỗ này đi, con lên phòng.

Hương chạy nhanh vào nhà tắm. Vừa rồi dư âm của sự sung sướng làm Hương không cảm thấy gì, nhưng giờ thì Hương thấy mùi tanh ngay trên mặt mình.

Nhìn vào gương, Hương thấy tinh trùng đầy cổ, đầy cằm. Có cả vài giọt gần mép. Đặc biệt ở vú nhiều quá trời luôn.

Hương lấy nước tạt vào mặt, để lau đi vết tinh đó.

Rửa sạch cái mặt, Hương cởi cái áo và quần ra.

2 bầu vú hôm nay được ăn lo tinh trùng, Hương lắc đầu ngán ngẩm…

Hương không tin là đáy cái quần cũng ướt như vậy.

Hương sờ lên bướm mình, nước cũng ướt cả vùng lông, cho 1 ngón tay vào, Hương thấy 1 vệt trắng đặc…

Cái lồn như hàng vạn con kiến đốt, nó như đòi hỏi, được chăm sóc tốt hơn…

Hương xả nước rửa cái lồn, tự an ủi nó.

“Thôi, cố nhịn em à, không thể đi quá giới hạn được.”

Hương mặc quần áo kín đáo, về xuống chào bố chồng.

Thấy chỗ tinh trùng rơi xuống đất đã được lau sạch sẽ, ông Đức ngồi trên giường nghe đài nét mặt vui tươi.

– Thôi bố ăn cháo đi, rồi nghỉ đi, con về bên nhà, có gì tối anh Long về.
– Ừ… Con về đi, bố ăn cháo rồi.
– Bố khỏe rồi, con không phải bảo thằng Long về đâu, mất công nó.
– Thôi bố nghỉ đi, bố đừng bỏ bữa đấy.
– Bố biết rồi, tuân lệnh con dâu… Hì…

Hương mắng ông.

– Bố nói gì kỳ vậy, con đi đây. Vừa đi là 1 nụ cười mãn nguyện…

Chương trước Chương tiếp
Loading...