Giang hồ
Chương 12
Mấy ngày sau đó thì Sáng đã có xe đi rồi. Ngay góc bùng binh tượng Phù Đổng Thiên Vương là khu bán xe, từ mấy chiếc mới nhất cho tới đồ cũ tã ra cũng đủ hết. Nghe nói cái chợ này có từ trước 1975 luôn, khi Sài Gòn rầm rập chuyển từ xe Pháp Mobilet hay Rolex sang Honda Dame cho phụ nữ rồi Honda 67 – 68 mà sau này riết rồi xe của hãng Suzuki cũng bị gọi là xe Honda Suzuki luôn.
Mới đầu Sáng định mua một chiếc Wave cũ vài triệu làm chân chạy, nhưng Vân đòi mua xe tay ga tặng, nên cuối cùng Sáng chọn chiếc Vision là lại rẻ nhất trong hàng tay ga và tự mình trả tiền. Vậy là tha hồ lượn xem hàng bãi để chọn đồ cho chiếc du thuyền mới. Vân thấy tên trên bản vẽ là SV02 thì cũng nghĩ là ghép tên mình, nên thích lắm, có biết đâu là thằng du thuyền này cũng là Súng Vàng 02, em của thằng Súng Vàng 02 đã bán cho đại gia thích câu cá bên Đồng Nai.
Lần này Sáng liên lạc trực tiếp với xưởng vỏ dưới miền Tây để đặt, kêu người ta để hở khớp để mình tự nối tiếp lên, vừa không mắc công cưa xương bê úp vô bên trên, vừa rẻ hơn nữa. Một đôi vỏ lãi dài 5m4 ngang 80cm cao 30cm chỉ có 7 triệu, lại còn chở thẳng về nhà bên quận 9 nữa, tiện một chuyến xe từ dưới lên giao cho các đại lý. Một phần cũng là nhờ anh chủ đại lý trên này báo xuống dưới là thằng nhỏ mua để chế du thuyền, và đã bán được một chiếc rồi, cho nên người ta cũng muốn giữ mối lâu dài luôn.
Nhưng phần máy thì phải tìm mua chỗ khác, vì bên đó không chuyên hàng bãi mà thợ máy lâu lâu sửa được con nào thì giữ đó bán thôi. Cho nên Sáng bắt đầu tìm tới những vựa hàng ở đầu hướng về miền Tây luôn, quá xá trời máy gặt đập đào xúc nguyên con, lẫn máy phát điện và máy bơm hay động cơ các loại. Đặc biệt là Jetski tức là mô tô nước nhiều vô số kể, chỉ có điều giá vẫn còn quá mắc, tầm vài chục triệu, ngang ngửa chiếc xe mới đang đi.
Tại vì Sáng tính mua về chỉ để lấy đầu nén nước để thay chân vịt, mà nếu mua mới thì chừng hai ngàn đô, nhưng hàng cũ rồi mà còn mắc vậy, dù dư ra cái máy mấy trăm phân khối và vỏ cùng tay lái nữa, nhưng vẫn chưa ổn lắm. Cho nên vẫn phải xài chân vịt thôi. Mớm nước sẽ phải hơi sâu như trước. Đằng nào thuyền rộng thì cũng khó chui vô trong rạch nhỏ lúc cạn nước, nên như vậy cũng không sao. Hai nắp máy nhô lên hai bên sẽ làm thành chân ghế luôn, để ở giữa rộng tạo cảm giác thoáng. Đằng sau cũng đục một lỗ vuông để quan sát bánh lái ngay đó hoặc thò kéo dài xuống cắt lưới vướng vô chân vịt hai bên.
Kiểu gì thì phần trên từ ngang mớm nước lên tới nóc vẫn kiểu dáng như cũ, cho nên tiền mua keo hầu như không thay đổi, cũng như trang thiết bị bên trong. Lần này chơi sang bỏ thêm 300k mua một cái máy tính bảng của Tàu để hiển thị vòng tua của máy, đồng hồ đếm số giờ chạy máy để báo thay nhớt hay mức nước ngọt trong hai bồn đáy cân bằng phía trước v. V. Máy bên kia mới là để nghe nhạc coi phim và các thể loại chức năng còn lại. Lần này đã biết nơi mua bạt hay chỗ xi inox cho khung và các bộ phận sắt cho nên chi phí rẻ hơn và thời gian thi công cũng giảm xuống rất nhiều, chưa kể là mối hàn đẹp hơn và lắp đặt chính xác hơn, không phải chỉnh đi sửa lại nhiều lần.
Cho nên dù chưa tìm được máy, nhưng có hai cái vỏ về là Sáng đục lỗ dưới đáy gắn lap chân vịt rồi nối hai thân lại với nhau luôn. Lần này là mối quen rồi nên giá mua cuộn composite và keo cũng rẻ hơn, cứ vậy mà dựng lên thôi. Chị Vy đi Hà Nội về nghe chuyện bán thuyền và mở tour du lịch cũng vui lắm. Tất nhiên không nhắc tới khúc nửa đêm ba người quần nhau trong khoang rồi. Vườn tược ngày càng đẹp và ngôi nhà này tự nhiên lên giá bất ngờ vì người ta thấy có chiếc du thuyền ra vô. Nhưng tất nhiên là Vy chưa có ý định bán rồi, mà còn hỏi chuyện thả heo vô nữa, nhưng Sáng chưa đồng ý vì cây ăn trái còn thấp và yếu quá.
Vân thì sắp quay trở ra Hà Nội rồi, cho nên có bữa đi coi bãi dưới Long An thì Sáng phóng tuốt luốt xuống cầu Chợ Gạo luôn ngồi coi cho biết tuyến đường thủy bận rộn nhất Việt Nam. Ghe thuyền mà đặc biệt là sà lan trọng tải lớn nối đuôi nhau chạy rầm rập, nghe cho biết tiếng máy nổ Cummin nó ra làm sao. Ngồi trên ghế kế bên, Vân cứ tựa ngực vô đầu gối Sáng rồi thì thầm:
– Em thèm anh.
Vậy là trả tiền nước, kéo nào lên xe vọt thẳng qua cầu Rạch Miễu về Cái Mơn luôn. Gạt chống xe trên cây cầu bê tông mỏng, mò chìa khóa nhét cạnh chậu đất mở cửa phóng thẳng vô trong sân luôn. Nhà có gì đâu, chỉ là mái tôn vách gỗ thôi, nằm sâu tuốt bên trong. Hàng xóm láng giềng giờ toàn người già, lớp lên Sài Gòn chữa bệnh lớp thì lên đó làm osin cho con cháu, cũng khóa cửa bỏ không vậy, đóng tiền an ninh tổ quốc cho dân phòng trông coi.
Ngôi nhà đơn sơ nhưng là cả một tuổi thơ của Sáng. Phủi bụi chiếc giường tre rồi thắp cho má cùng bà ngoại hai nén nhang, Sáng cười khi thấy Vân đi hết một vòng quanh nhà không nhìn thấy đồ đạc gì và ngoài chiếc giường ra thì cũng không còn chỗ nào ngồi luôn.
Nhưng mà hai người mục đích về đây là để khỏi tốn tiền thuê nhà nghỉ mà. Cho nên còn chờ gì nữa chứ. Vân cẩn thận lấy mấy bao cao su trong túi ra bỏ lên giường, nhưng nghĩ sao rồi lại cho ngược trở vô. Bữa nay gần như chắc chắn là an toàn. Xong cái cởi quần ra nằm tơ hơ lên giường chờ Sáng nhập cuộc.
Hồi nãy chỉ cần nhìn thấy Vân ngượng ngùng cởi quần là Sáng đã nứng cặc luôn rồi. Cho nên chỉ chờ có vậy là đứng xuống dưới đất, kéo quần xuống đút vô. Lắc cắc lụp cụp. Chiếc giường tre lung lay oằn mình chịu cơn rung lắc của khối thịt mũm mĩm đang nằm bị cơ bắp của đôi chân đang đứng lay động liên hồi. Có một lúc tự nhiên day mặt qua mé bàn thờ nhìn lên Sáng tưởng tượng như hai người đang cười chửi yêu: “Mồ tổ cha bay có con ghệ ngon vậy mà hồi nào giờ không mang về ra mắt”. À mà chính xác là ra lồn chứ, phải không quý độc giả?
Cảm giác của Vân thiệt lạ lùng luôn đó. Không phải là những khoái cảm lúc đầu tiên, mà cũng không phải cơn cực sướng của sinh lý. Không đeo bao khiến cho âm hộ cảm nhận được sức nóng của dương vật suốt từ đầu tới đuôi luôn, như đang ôm ấp một đứa bé mai mốt sẽ chui ngược ra từ trong này để sinh ra đời. Một cảm giác không phải như từ thiếu nữ thành đàn bà, mà từ một cô gái sắp chuyển thành một bà mẹ vậy. Nếu như hồi trước cứ làm tình là sợ có mang này nọ, còn bây giờ thì chỉ muốn có con thôi. Thật là lạ lùng luôn đó.
Thằng Sáng thì nào biết đâu diễn biến bên trong cô gái nằm bên dưới. Với nó thì có bao với không có bao chỉ khác biệt chút xíu thôi, nên cứ nhíp cho thỏa thích rồi bắn sâu vô bên trong.
Thế rồi, không biết có phải nhờ âm dương đã hòa hợp hay không mà trên đường về, chiều muộn rồi, nhưng ghé vô bãi hàng thì vẫn còn mở cửa vì đang tiếp tục xuống hàng từ công ten nơ. Và bước vô trong thì sững người lại luôn vì thấy ngay hai em máy đúng là một chín một mười luôn, không chỉ giống nhau như đúc như hai anh em sinh đôi, mà thợ máy vừa thử hơi thử lửa đền còn ngon zin hết, mang về tới nhà không nổ không ăn tiền. Giá mềm nữa chứ, bán mở hàng công luôn, 50 triệu một cặp.
Học xong khóa máy nổ rồi nên Sáng tự tin coi máy. Với lại cách nói chuyện của anh chủ cũng khiến người ta yên tâm, vì hiểu được nỗi lo của người mua, và sẵn sàng giảm giá sâu để lỡ có rủi ro gì thì người ta vẫn còn dư tiền kêu thợ máy về sửa. Ảnh còn hứa chở miễn phí cho luôn nữa, vì mấy bữa nữa sẽ phải giao một chiếc máy sáu Mitsubishi về Đồng Nai. Nghe vậy thì Sáng vô lựa luôn thêm một cái động cơ chừng 250cc nữa, ai dè đâu lượm được một cái đầu bơm có sẵn cánh quạt nén của xe jetski không biết sao nằm trong đống đồ lạc xoong.
Còn phải chế thêm ống hút nước và trục láp truyền động, cũng như đầu chỉnh dòng chảy để lái, nhưng mấy thứ đó dễ. Cái là anh chủ khuyến mãi cho luôn, vì bán thì cũng không biết bao nhiêu cho vừa. Thật ra ảnh nhập về làm đồ sơ cua cho cả chục chiếc jetski đã bán cho khách, nhưng hàng đó toàn động cơ to ống bự còn cái ống này lại từ mấy chiếc nhỏ xíu kiểu người ta nằm ôm dưới nước bơi chứ không phải ngồi giờ không còn mấy ai chuộng nữa, nên bỏ ra ngoài này, bán thì cũng kỳ. Rồi nghe thấy Sáng có ụ nhỏ ở quận 9 thì ảnh cũng xin số luôn để mấy người nào muốn tân trang hay sửa chữa mà đặc biệt là vá vỏ composite cho mô tô nước thì mang tới.
Cho nên bữa nay phải nói là hai ba bốn nâm một chục gì đó trong một luôn. Sáng chuyển tiền hết luôn, rồi bỏ khúc ống vô trong cốp xe chạy thẳng một mạch về tới Sài Gòn luôn. Tới đầu mũi tàu Phú Lâm mới nhớ chưa ăn tối nhưng mà Vân mải ôm cứng đằng sau cũng không nhắc gì luôn. Vậy là tạt vô quận 5 ăn mì hoành thánh rồi mua vịt tiềm mang về cho Chi, và ghé ăn chè sâm bổ lượng rồi mới nhổ neo được. Vân cũng vui lây niềm vui của Sáng như cô vợ ngoan lúc nào cũng sống hết lòng cho niềm đam mê của chồng.
Vân đang tính mai mốt nói bố mẹ không cho thuê dài hạn căn phòng đó nữa mà chuyển thành Air B&B, giao Sáng dọn dẹp và kiểm tra sửa chữa cho khách du lịch mà bây giờ nội địa bắt đầu đang rất nhiều, thanh toán qua mạng hết rồi, và chìa khóa mở bằng mã số nên đơn giản hơn rất nhiều và lợi nhuận lại tăng thêm. Cô nàng tính vậy thật ra là để khi nào nhớ người yêu lại bay vào có sẵn nhà để ở khỏi phải thuê khách sạn không ấm cúng bằng.
– Gớm, anh chị đi đâu mà hú hí với nhau cả ngày thế. – Chi hờn mát khi Sáng và Vân bước vào phòng.
– Thôi cho tớ xin. Đi bao nhiêu việc. Còn phải mua vịt tiềm cho cậu tẩm bổ đây này. – Vân dỗ dành. Chi vừa ngúng nguẩy ăn vừa soạn tiếp luận văn trên máy tính. Đã đến ngày hai cô phải quay ngược ra Hà Nội để thi cử và tốt nghiệp đại học rồi.
Mặc Chi ở đó, Vân kéo tay Sáng vào phòng tắm. Chuyện này cô gái đã muốn làm từ hôm tắm đêm trên thuyền rồi, nhưng hôm nay mới bạo dạn hơn.
Sáng ôm Vân từ sau lưng, để yên cho những tia nước bắn xuống từ vòi sen, đặt khúc gân của mình đúng ngay giữa đường chẻ của hai bờ mông tròn căng, đẩy đầy ra trước.
Được đầu cặc cạ cạ đâu đó ở bên ngoài khiến lông ở vùng đó dựng hết cả lên vì bị kích thích đến tột độ. Vân kiễng chân lên cho lồn cao hơn, rồi cúi ra trước chống tay vô tường cho Sáng dễ dàng thọc cu vào từ đằng sau ra tuốt đằng trước, ngập trọn trong ̣đường ống lỗ lồn luôn. Chi đang ngồi ở ngoài nghe tiếng phành phạch trong nhà tắm không đóng cửa thì bước vô coi, như để dùng mắt kiểm chứng lỗ tai, rồi ngúng nguẩy quay trở ra, nhưng không thể nào tập trung vào bài vở được. Cảm giác của cô nàng dạo này kỳ lạ lắm, càng lao vào càng đuối và thua Vân trong cuộc đua tình ái. Như bây giờ vậy, Sáng chả quan tâm gì tới sắc đẹp của mình mà thản nhiên bập vào một con xấu điên xấu dại, vừa bé lại vừa tròn.
Chi có biết đâu là vẻ đẹp thay đổi theo thời gian, những gì cứ bị đưa ra làm khuôn mẫu có khi lại không đúng với nhu cầu thực tế. Gầy cao chân dài nhìn trên ảnh thì cũng hay đấy, nhưng khi đâm vào từ đằng sau bị hai khúc xương mông đâm vô bụng dưới khó chịu thì sao? Hay cao thì cứ phải với chân lên. Và ngực lép thì mặt có đẹp mấy cũng không thể nào bù lại được. Người ta đã tổng kết lại thành những câu như “ngực tấn công mông phòng thủ” mà dân Sài Gòn gọi là “điện nước đầy đủ” đó còn chi. Nhưng mà quan trọng nhất là phải hết lòng chiều chuộng, lúc nào cũng sẵn sàng phục vụ tận tụy, thì sẽ được đáp lại ngay thôi.
Như lúc này đây. Khi Sáng đã bắn hết sạch sẽ ra ngoài thì Vân quỳ xuống liếm láp cho sạch thêm một lần nữa, rồi tắt nước, lau mình cho người tình. Cái rồi dắt tay vào tấm đệm đặt nằm úp xuống, rồi ngồi trên lưng nhẹ nhàng chầm chậm xoa bóp. Lông lồn lướt lướt trên mông nhột nhột thật là đã. Sáng lim dim tận hưởng rồi chìm vào giấc ngủ hồi nào không biết.