Giúp con đỗ đại học

Chương 20



Phần 20

Tôi tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài. Đầu tôi đau như búa bổ, chắc là dư âm của cơn say. Tôi mở mắt nhìn quanh, nhận ra đây chính là phòng mình, và tôi đang nằm trên chiếc giường quen thuộc. Tôi hồi tưởng lại những gì đã xảy ra tối qua, bất giác kiểm tra lại mình còn mặc quần áo hay không. Vẫn mặc! Thế hôm qua chuyện gì diễn ra sau đó?

Trong lúc đầu tôi đang ong ong vì chất cồn và những câu hỏi thì thằng Minh bước vào, tay bưng tô cháo nóng.

– Con Tâm nó mới nấu xong đây. Mẹ ăn đi. – Nó nói, đặt tô cháo lên bàn.

– Ủa Minh, sao con lại ở đây? Mẹ tưởng con vẫn còn ở phòng trọ.

– Con biết chuyện giữa ba và mẹ rồi, nên quay về nhà ngay.

Nghe tới đây, tim tôi bỗng nhói đau trở lại, tôi òa khóc ôm lấy thằng Minh.

– Ba con… ba con phản bội mẹ rồi! – Tôi nức nở.

– Con biết.

– Chắc là do trời phạt mẹ vì đã làm tình với con! – Tôi khóc to hơn.

– Không phải lỗi của mẹ. Là lỗi của con, do con ép mẹ. – Minh ôm chặt tôi.

– Giờ ba bỏ mẹ đi rồi. Mẹ chẳng còn lại gì hết.

– Mẹ vẫn còn con đây. Con sẽ ở bên mẹ. Đừng nghĩ tới con người bội bạc đó nữa. – Minh đáp, nắm lấy bàn tay tôi.

Không hiểu sao lúc đó tôi thấy ấm áp vô cùng. Tôi chợt nhận ra rằng mình vẫn còn lại một người rất quý giá trong đời.

– Nghe lời con, ăn hết chén cháo đi cho khỏe. Hay là để con đút mẹ nhé? – Minh nói, không đợi tôi trả lời, bưng tô cháo lên đút tôi từng muỗng một.

May cho tôi, vào lúc khốn khó nhất của cuộc đời, vẫn còn có người để dựa dẫm vào. Tôi ngồi đó, ngoan ngoãn ăn từng muỗng cháo mà con trai đút cho. Trông nó lúc này thật đáng tin cậy. Có lẽ nó đã trưởng thành thật rồi, không chỉ thể xác mà còn ở tính cách.

– Tốt, mẹ ăn hết rồi. À mà đồ mẹ dơ hết rồi. Để con thay cho mẹ nhé.

– Mẹ tự thay được.

– Mẹ còn mệt, không làm nổi đâu. Để con làm cho, yên tâm con không làm gì bậy bạ đâu.

Tôi tin tưởng những gì Minh nói nên để nó đỡ dậy, đi tới trước tủ quần áo. Minh từ từ cởi bỏ cái áo rồi cái quần dài mà tôi mặc hôm qua ra, nói:

– Mẹ nhìn cái thân thể ngà ngọc của mẹ xem. Sao lại nghỉ quẩn đi giao du với đám đầu đường xó chợ đó chứ? Nếu hôm qua con không tới kịp thì biết chuyện gì sẽ xảy ra.

“Ra là vậy. Thì ra lúc đó nó tới cứu mình. Và có lẽ còn đánh nhau với tụi nó nữa.” – Tôi nghĩ, để ý thấy vết bầm trên má thằng Minh.

– Sao con biết mà tới? – Tôi thắc mắc.

– Con Tâm nó gọi cho con bảo mẹ đi đâu đó nó không cản được. Con sợ mẹ bị tai nạn nên đi kiếm mẹ ngay. May là tìm được.

Minh chọn đại một bộ quần áo rồi mặc cho tôi. Tôi có thể cảm nhận cái run run của đôi bàn tay nó khi tiếp xúc da thịt với tôi. Đó là bản năng của nó, luôn luôn khao khát tình dục mãnh liệt với mẹ mình.

– Xong rồi. Giờ mẹ nằm nghỉ đi con về phòng. Có gì cứ gọi con.

Suốt cả ngày hôm đó tôi không làm được gì ngoài việc nằm thừ người trên giường và suy nghĩ về những gì đã trải qua. Đầu tôi cứ quanh đi quẩn lại mãi câu hỏi “Tôi đã phản bội chồng khi quan hệ với con trai, giờ thì chồng tôi lại phản bội tôi, đó có phải là quả báo thích đáng dành cho tôi?”

Tối đến, chợt có điện thoại đến.

– A lô, Như nghe.

– Là tôi, Sinh đây. – Người bên kia nói.

– Sinh nào cơ?

– Mình có nói chuyện hôm chở con đi thi đại học. Chị nhớ tôi không?

– À tôi nhớ ra chị rồi.

– Tôi muốn trò chuyện một tí với chị, không biết chị rảnh không? – Chị ta đề nghị.

– Vâng tôi rảnh, chị cứ nói.

– Tôi không có ý trêu chọc chị nhưng hôm nay… tôi có xem đoạn clip của chị đánh ghen trên mạng.

“Mình đã nổi tiếng đến thế rồi sao? Thế là cả nước đã chứng kiến màn đánh ghen rồi bị ăn tát của mình.” – Tôi nghĩ.

– Chị thấy tôi thảm hại lắm đúng không? – Tôi đáp với một giọng lạnh như băng.

– Tôi không có ý đó đâu. Xin chị đừng hiểu nhầm. Tôi chỉ muốn an ủi chị thôi.

– Tại sao?

– Vì ngày trước tôi cũng như chị. Dành hết tuổi thanh xuân cho chồng cho con, kết cục bị anh ta phản bội. Lúc đó tôi như rơi xuống địa ngục. Tôi hiểu rất rõ cảm giác này của chị.

Chị ta im lặng một chút, rồi lại nói:

– Nhưng chị à, cánh cửa này đóng lại cánh cửa khác sẽ mở ra. Việc chị phát hiện hắn ta ngoại tình chưa hẳn là xấu, bởi hắn là một kẻ tát tệ như vậy, chị nên vui vì sớm dứt được khỏi hắn. Tôi cũng từng đắm chìm vào đau khổ như chị một thời gian dài, nhưng rồi khi tôi ngẫm nghĩ lại khoảng thời gian hy sinh cho hắn thật nhàm chán, uổng phí. Đánh mất chồng mình – nghe thì đau đấy, nhưng thực chất đó chính là một sự giải thoát. Chị hãy nhớ lại xem, khoảng thời gian đó chị có thực sự hạnh phúc không?

Nghe nói tới đây, lòng tôi bỗng nhẹ hẳn.

– Tôi lúc đầu cũng đau khổ lắm, vì nghĩ công toi mấy chục năm mình gìn giữ gia đình, gìn giữ tình yêu của đời mình. Nhưng rồi tôi lại nghĩ khoảng thời gian đó có thực sự là tình yêu, khi chỉ có tôi là cho đi, còn chồng mình thì không? Sau đó tôi mới nhận ra rằng mất mát đi hắn không phải là điều gì đó to tát, bởi tôi vẫn còn nhiều thứ quan trọng khác trong đời, và tôi có thể đi tìm tình yêu mới, hạnh phúc khác, tìm người mà tôi cảm giác được là mình được yêu thật sự. Chị Như à, đừng mãi đau khổ vì hắn nữa, hắn không xứng, và chị cũng không nợ nần gì hắn cả. Từ giờ hãy sống cho mình, chị mà cứ đau khổ mãi, người yêu thương chị cũng sẽ đau khổ lây… Tôi nói nãy giờ cũng nhiều rồi, mong chị sớm vượt qua, tìm được tình yêu mới. Tạm biệt.

Nghe những lời của người phụ nữ này, tôi chợt thấy đầu óc mình bừng tỉnh. Đúng là tôi thấy tiếc những năm tháng phí hoài của mình, nhưng vẫn còn ngày dài tháng rộng để vui vẻ trước mắt. Không có hắn ta, tôi vẫn còn con trai mình ở bên. Sao tôi phải tiếc một con người như thế? Đúng là tôi có lỗi khi đã phản bội hắn, quan hệ với thằng Minh, nhưng điều đó bắt nguồn cũng do hắn vì bồ nhí mà bỏ bê gia đình. Vả lại tuy biết rằng khoảng thời gian loạn luân với thằng Minh thật sai trái, nhưng nếu được chọn lại tôi vẫn sẽ làm vậy, bởi lúc đó tôi thấy mình thực sự được sống, được trẻ lại, được yêu, được nâng niu chiều chuộng, trái ngược hoàn toàn với cuộc sống buồn tẻ trước kia. Chị Sinh nói đúng, đã tới lúc tôi phải sống cho mình, cho người mình yêu thương và thương yêu mình nhất!

Tôi sang phòng thằng Minh, từ từ mở cửa rồi bước vào. Phòng không được bật đèn trần, chỉ có đèn ngủ nên không gian cứ mờ mờ ảo ảo. Dưới ánh đèn mờ, tôi có thể thấy con trai mình đang ở trần nằm trên giường. Thấy tôi vào, nó đứng dậy, hỏi:

– Ơ sao mẹ không nghỉ ngơi đi mà sang đây?

Tôi đi đến trước mặt nó, thì thào:

– Bởi vì… mẹ muốn làm con điếm của con. Hãy hãm hiếp mẹ đi Minh!

Minh ngạc nhiên tột độ trước biểu hiện của tôi, hỏi lại:

– Mẹ làm sao vậy? Con tưởng mẹ không thích…

– Không mà ngược lại mẹ rất thích là đằng khác. Đến giờ mẹ mới nhận ra con yêu mẹ nhiều đến nhường nào, và mẹ yêu con đến nhường nào. Nào, hãy hãm hiếp mẹ đi, mẹ là con điếm của con đó.

Tôi trả lời, từ từ cởi bỏ cái váy ngủ màu xanh biển đang mặc, trần truồng đứng trước mặt con trai. Tôi nhìn vào mặt nó với đôi mắt mơ màng, đôi mắt của một người đàn bà thèm khát tình yêu của nó và cả con cặc của nó nữa.

Minh nứng đến cực độ. Nó tụt nhanh cái quần short ra, phô bày con cặc đã cương hết cỡ của mình. Nó biết rằng đây không phải là lần đầu tiên hai mẹ con trần truồng với nhau trong một căn phòng kín, nhưng sẽ là lần đầu tiên hai mẹ con đều tình nguyện làm tình với nhau.

– Được, được, con sẽ hiếp mẹ đến khi mẹ van xin con dừng thì thôi.

– Phải hiếp mẹ đi. Mẹ là con điếm của con, con là ông chủ của mẹ.

Minh như con thú khát tình, lao vào tôi mà ngấu nghiến. Nó ôm chặt lấy tôi, đá lưỡi liên hồi, tay nhào nặn cặp đít không thôi.

Tôi không muốn hôn Minh nữa, tôi thích hôn thằng em của nó hơn, nên tự động cúi xuống tìm lấy cặc Minh, vừa sục vừa bú.

– Mẹ nhớ cặc con quá Minh à. – Tôi nói, hôn nhẹ lên đầu khấc, thấy có chút nước nhờn đã rỉ ra.

Tôi lại ngậm lấy cặc nó vào miệng, nhìn vào mắt nó. Nhận thấy sự hoang dại khó tả. Tôi và Minh hiện tại không đơn thuần là mẹ con nữa, mà phải là con đực và con cái, mà con cái thì luôn bị thống trị bởi con đực!

Dù rằng tôi bú cặc rất sung nhưng Minh không muốn ra trong miệng tôi, nên nó ẵm tôi đặt lên ghế, banh rộng hai chân rồi vục mặt vào bú lồn.

– Đã ướt thế này rồi cơ à? Đúng là người mẹ dâm đãng! – Minh nhận xét.

Tôi cảm thấy phấn khích khi được nó gọi là “người mẹ dâm đãng”, bởi tôi đã chán lắm rồi khi làm một người mẹ đoan trang. Đối với tôi một người mẹ tốt phải là người mẹ đảm đang trong bếp, tần tảo lo cho con trai, nhưng khi lên giường với nó thì phải thật dâm đãng, chiều chuộng nó hết mực.

– Phải! Mẹ là người mẹ dâm đãng. Con hãy trừng phạt mẹ bằng con cặc khổng lồ của con đi!

Minh theo ý muốn của tôi, đứng thẳng dậy, cắm ngay thằng em nó vào giữa hai chân tôi. Nước miếng và dâm thủy của tôi khiến con cặc chui vào rất dễ dàng, lút cán ngay lập tức ở lần đầu đút vào.

– Ư! Đúng rồi! Trừng phạt mẹ đi! – Tôi thét lên sung sướng.

Minh vịnh lấy lưng ghế, bắt đầu dập liên hồi. Nó dập cái nào ra cái đó, cái nào cũng dứt khoát, lút cán, khiến mẹ nó rên là không ngừng.

– Á! Á! Đúng rồi, dập mẹ nữa đi!

– Lồn mẹ bót thật đấy mẹ yêu!

Cặc Minh bắn ra một dòng chất nóng hổi, thứ mà trước đây tôi rất sợ thì giờ lại van nài:

– Bắn hết vào người mẹ đi!

Minh kéo tôi ngồi dậy, bảo tôi chống tay lên giường, xoay mông lại phía nó. Nó đứng trên sàn, đút cặc vào lồn tôi lần nữa, nói to:

– Hừ! Mẹ có biết tôi nhớ cái lồn ấm áp này đến mức nào không? Mẹ có biết tôi phải khổ sở thế nào khi mẹ không cho phép tôi trở về nơi mà mình từng được sinh ra không?

– Mẹ… mẹ sai rồi! Giờ mẹ mới nhận ra con là ông chủ của mẹ!

Minh vừa địt vừa vỗ đít tôi thật mạnh, nói thêm:

– Sao sướng không?

– Sướng sao lúc trước không cho đụ?

– Là lỗi của mẹ. Giờ mẹ là con điếm của con, chơi chết mẹ đi!

Minh nghe vậy thì đụ hăng hơn, cặc ra vào cửa mình tôi lia lịa. Tôi nứng lồn kinh khủng vì cảm giác vui sướng khi nhận ra con mình đã trở thành một người đàn ông không những biết chăm sóc mẹ mà còn biết thống trị mẹ mình cùng cảm giác nóng ấm của dương vật Minh, miệng không ngừng thốt lên:

– Ư… Đã quá! Nữa đi Minh!

Bất chợt thằng Minh dừng lại. Nó để cặc nằm yên trong lồn tôi, đứng yên như pho tượng.

– Sao… sao con lai dừng.

– Để trừng phạt mẹ chứ làm gì nữa. Giờ con để cặc đó, mẹ tự đẩy đi! Để xem ai mới là ông chủ! – Nó lớn giọng.

Trong một mối quan hệ mẹ con, người mẹ dĩ nhiên luôn quyền lực hơn, nhưng trong một mối quan hệ mẹ con loạn luân, người con với con cặc của mình rõ ràng mới là ông chủ!

Không còn cách nào khác, tôi tự mình đẩy ngược mông ra sau, bao lấy cặc Minh, rồi lại đưa trở về. Cứ mỗi lần tôi đẩy mông mình tới sát bụng Minh thì lại nhận được một cái vỗ thật mạnh:

– Dâm đãng này!

Tôi cắn răng chịu đựng, bởi không muốn con cặc to kia rời xa lồn mình chút nào, tiếp tục đẩy.

– Sao? Loạn luân với con trai sướng không? – Minh hỏi.

– Sướng lắm! Mẹ sớm biết thế thì đã làm từ lâu.

Như để thưởng cho tôi về sự chăm chỉ của cặp mông và sự thông minh của câu trả lời, Minh kéo tôi đứng thẳng dậy, tự mình thúc cặc tới tắp.

– Sướng này! Này thì sướng này!

– A! Nữa đi.

Minh thúc cặc như điên dại từ đằng sau, tiếng “bạch bạch” vang khắp cả phòng. Hồi lâu, nó rút cặc ra, bảo tôi quỳ xuống, rồi bắn hết vào miệng tôi.

– Uống hết đi! – Nó thốt lên.

Tôi thè lưỡi hứng hết đàn tinh binh, trước khi lại bị Minh đè lên giường nút lưỡi. Nó nhiệt tình liếm mút cái lưỡi vốn đã nhớp nhúa tinh trùng của tôi, tay bóp vú đã đời. Lát sau nó mới ngừng lại, hỏi:

– Con sướng quá! Mẹ có thấy thế không?

– Có chứ! Mẹ cũng vậy, thật tuyệt khi làm tình cùng con.

– Hãy nói với con đây không phải là mơ, khi mẹ cuối cùng đã thuộc về con!

– Không phải mơ đâu Minh. Mẹ luôn là của con, và sẽ luôn ở đây để chăm sóc cho đứa con bé bỏng của mẹ.

Minh lại ôm lấy tôi mà hôn, cặc đút vào và dập liên tục. Minh đã lên đỉnh và chính tôi cũng vậy khi cả hai đều đã cảm nhận được tình cảm nồng nàn của đối phương. Chúng tôi như hòa làm một, nhịp nhàng trước những cú dập.

– Con yêu mẹ! – Minh rên rỉ.

– Mẹ cũng yêu con! – Tôi đáp, tay vỗ đít thằng Minh.

– Con ra!

– Cứ ra bên trong mẹ.

Dứt câu, cơ thể tôi lập tức giật giật theo từng dòng tinh trùng đặc sệt mà Minh ban cho. Nó rút cặc ra, nằm sang một bên, thở hổn hển.

“Nó đã làm rất tốt nhiệm vụ của một đứa con, giờ là tới lúc mẹ của nó phải thể hiện.” – Tôi nghĩ, rồi trườn lên người nó bú cu.

– Để mẹ phục vụ cho con nhé!

Tôi bú cho tới khi Minh cương trở lại, rồi ngồi lên cặc nó, nói:

– Cứ nằm im mà hưởng thụ. Coi mẹ con trổ tài đây.

Tôi ngồi theo tư thế chồm hổm, tay vịnh tay Minh, chổng mông lên xuống.

– Sao? Mẹ con làm không tồi chứ?

– Không hề.

– Con rất thích mẹ cưỡi trên người con đúng không?

– Phải!

– Vì sao?

– Bởi vì ở tư thế này, cặc con có thể đâm sau vào người mẹ nhất, và trông mẹ nhễ nhại mồ hôi khi cưỡi trên mình con thật đáng yêu!

Nghe những lời này, tôi thấy vui sướng vô cùng. Tôi biết từ giây phút này trở đi đây sẽ là người đàn ông duy nhất của đời tôi. Mọi cảm giác tội lỗi như tan biến hết, chỉ còn lại sự hạnh phúc.

Tôi cúi xuống ôm Minh hôn, mông vẫn không quên nhấp.

– Mẹ ra đây!

– Con cũng vậy!

– Á! – Tôi rên rỉ trước việc dâm thủy của mình tràn ra.

– Nói đi mẹ, nói mẹ là của con!

– Mẹ là của con.

Tới lúc này, Minh cũng bắt đầu bắn xối xả.

Hai chúng tôi vui sướng ôm hôn nhau thêm một chút nữa, trước khi chìm vào giấc ngủ như đôi tình nhân.

Sáng tỉnh dậy, tôi nhận ra rằng mình vẫn đang ấp đầu trên khuôn ngực nóng hổi của Minh, còn nó thì đã dậy từ lúc nào.

– Ủa? Sao dậy sớm vậy? – Tôi thấy lạ nên hỏi.

– Con vui quá nên ngủ không được.

– Có gì mà vui?

– Con tưởng chừng mẹ sẽ cự tuyệt con mãi mãi, ai ngờ cuối cùng mẹ lại thành của con, nằm trong vòng tay con thế này.

Tôi im lặng không đáp, đợi Minh nói tiếp.

– Nói con nghe, có phải mẹ làm những việc này chỉ vì muốn trả thù ba hay không?

– Không phải. Mẹ làm những việc này là vì mẹ nhận ra con mới chính là người đàn ông của đời mẹ, rằng tình cảm mẹ con mình là lớn như thế nào. Mẹ đã mất ba con rồi, mẹ không muốn mất nốt đi con.

– À mà còn vụ con với con Chi… Con cứ tiếp tục quen nó, mẹ không buồn đâu. Cứ mỗi khi buồn con lại về đây tìm mẹ là mẹ vui rồi.

– Không, con không yêu Chi. Người con yêu là mẹ cơ. Ngày hôm đó con dẫn Chi về là muốn mẹ ghen thôi.

Thì ra là vậy. Nếu quả thật như thế thì nó đã thành công mỹ mãn.

– Còn chuyện của ba con nữa. Ba con muốn con sống với ba con, sẽ có tương lai cho con hơn. Mẹ thấy cũng đúng, ở với người mẹ này, con sẽ không được gì.

– Sao lại không? Kiếm đâu ra một người luôn yêu thương con vô điều kiện, hy sinh mọi thứ được cho con, dành cho con tình yêu lớn nhất? Ngoài mẹ con. – Minh đáp ngay, hôn vào trán tôi.

– Tóm lại, từ đây con sẽ ở bên mẹ, mẹ là tình yêu của đời con!

Tôi đứng dậy, lau dọn lại mớ bầy nhầy mà tôi và Minh vô tình làm dính trên sàn. Vừa làm, tôi vừa nói:

– Xí. Giờ tui con trẻ đẹp nên anh nói vậy thôi. Mai mốt tui già xấu rồi anh lại bỏ tui mà đi.

– “Không bao vờ!”. Từ nay, con sẽ là người đàn ông trụ cột trong nhà này để lo lắng cho mẹ.

Minh im lặng một lúc, ngắm nhìn tôi lúc dọn dẹp. Sau đó, nó tiến tới, ôm tôi từ đằng sau, thỏ thẻ vào tai:

– Mỗi lần khi ngắm cặp mông tròn của mẹ đung đưa khi dọn dẹp làm con thấy bình yên lạ kỳ!

– Có gì mà bình yên?

– Luôn luôn là vậy. Mẹ luôn làm tình với con nhiệt tình trên giường như một người vợ, và sau đó lại dọn dẹp đống linh tinh mà con bày ra như một người mẹ, không bình yên sao được. Có mẹ làm vợ quả là điều hạnh phúc nhất trong đời người!

– Nịnh là giỏi! Ai làm vợ anh đâu mà khoái!

– Ừ thì không làm vợ con… nhưng làm mẹ của con con cũng được.

– Còn khuya!

– Chuyện đó tính sau. Giờ thì thay cho bữa ăn sáng, con sẽ ăn mẹ. – Nó nói, ẵm tôi vào phòng tắm.

Chương trước Chương tiếp
Loading...