Hai chị em

Chương 36



Phần 36

Sau khi nghe thắng Đại báo tin qua điện thoại rằng chiếc xe đạp điện của nó đã bị bọn cướp lấy mất, chị Nam vào một chiều thứ bảy đã tức tốc về ngay Bà Rịa vì cô Loan có hẹn với chị tại nhà để thương lượng giải quyết, lẽ đương nhiên là hai cô trò hoàn toàn tuyệt nhiên không để lộ bất cứ thái độ nào để chị Nam có thể đoán nhận ra được chuyện tình một đêm ở nơi vùng đất Suối Nghệ xa lạ đã lỡ làng xảy ra giữa hai cô trò.

Cô Loan nhận hết tất cả trách nhiệm về việc chiếc xe bị cướp của thằng Đại và cô hứa là sẽ mua lại cho nó nhưng chỉ cần chị Nam thư thả cho chị đến tháng Mười năm nay để cô có đủ thời gian xoay sở tiền bạc.

Vì nghe em trai nói qua điện thoại khá nhiều về hoàn cảnh cô sinh viên môn Nhạc trường Cao đẳng sư phạm Thành phố Bà Rịa cho nên sau khi tiếp chuyện với cô, chị Nam bảo cô cứ an tâm ra về đừng có lo nghĩ chi về chiếc xe nữa mà hãy lo học để thi ra trường còn chị sẽ đích thân mua một chiếc xe mới cho thằng em có phương tiện đi học, nghe chị thằng Đại tính toán dứt khoát như vậy, cô cảm ơn chị rối rít rồi ngồi lên chiếc xe đạp mini quay trở về khu ký túc xá sinh viên ở phường Long Toàn sau khi để lại phía sau lưng cô một cuộc tình tuy vội vã nhưng lại rất nồng nàn, đắm say chỉ trong vòng một đêm về sáng giữa cô và thằng học trò lớp phó học tập lớp 73. Thằng Đại nhớ lại sáng sớm hôm ấy, khi có một bác tài xế lài xe ben đến lấy xe chạy về Long Thành chở đất, hai cô trò đã nhờ vả ông cho quá giang về Bà Rịa, ông này vui lòng cho hai người đi nhờ và cũng chẳng hề hỏi han lý do vì sao họ lại vào đây ngủ lại qua đêm một cách quá đỗi bất bình thường như thế này.

Thấm thoắt, hai tháng hè rưỡi hè trôi qua thật là nhanh, theo chủ trương mới của Bộ Giáo dục – Đào tạo, năm nay học sinh tất cả các cấp học đều phải học theo chương trình 37 tuần cho nên đúng vào ngày 19 tháng 08, thằng em chị Nam cùng các bạn đã nô nức, lũ lượt cắp sách đến trường học tập, giữa lúc nó bắt đầu ngày học đầu tiên ở lớp 83 thì cô Loan cũng đã nhận được quyết định về công tác tại huyện Xuyên Mộc khép lại vào quá khứ một đêm tình thắm thiết giữa hai cô trò.

Phải nói rằng đôi lúc nó bâng khuâng, bồi hồi chợt nhớ đến ánh mắt đẹp quyến rũ, hình dung ra dáng ngọc vóc ngà của cô nhưng rồi trong quãng thời gian này, nó mau chóng quên đi nỗi niềm nhớ nhung tha thiết ấy vì hiện giờ trong nhà nó từ hai tháng trời qua vốn đã xuất hiện một bóng hồng kiêu sa, đài các khác đó là người con gái thứ hai của dì Phi tên Trần Thị Thu Nguyệt tức em gái của chị Linh vốn đã từng hai lần yêu đương, ân ái và làm tình cùng nó.

Chị Nguyệt tuy năm nay mới có hai mươi mốt tuổi nhưng chị đã lập gia đình được sáu tháng qua, vì chị vướng phải căn bệnh huyết áp cao không ổn định kèm theo chứng suy tim độ I nên dì Phi bảo em gái mình là má Phụng của nó thu xếp cho chị lên ở Bà Rịa chung với nó để tiện bề bác sĩ chăm sóc, tuy ở cùng thằng em bạn dì ruột của chị nhưng chị hoàn toàn chẳng phải là quản gia nhưng ngược lại, ngoải thời gian đi học tại trường ra, gần như nó chu toàn gánh lấy hết tất cả mọi việc chăm sóc, phục dịch cho chị từ giặt giũ, thuốc men, mua đồ dùm cho chị…

Đến cả việc dùng chanh đánh gió cho chị lúc nửa đêm khuya khoắt chỉ có nấu nướng là nó không cần phải mó tay vào vì ngày hai bữa trưa và chiều đều có người của tiệm cơm đầu khu phố mang cơm, thức ăn tới cho cả hai chị em (dì Phi đặt sẵn theo tháng).

Nó chỉ bận bịu lúc buổi sáng trước khi đi học là phải đi mua điểm tâm về cho chị dùng mà thôi, bao nhiêu đó tuyệt nhiên không hề làm cho nó khó chịu mà trái lại nó rất hớn hở, vui thích được phụng sự chị vì chỉ mới có một tháng thôi mà dường như đêm nào cũng như đêm nào, nó cũng đều nằm mơ thấy chị tuy rằng chị vẫn ngủ trong căn phòng của chị Nam trước đây sát cạnh bên phòng nó.

Có thể nói rằng nhan sắc chị Nam đạt đến điểm chín thì chị Nguyệt xứng đáng với điểm mười vì tuy là người Việt chính gốc song nét mặt chị lại hao hao giống với một cô gái người Hà Lan và mái tóc chị lại hoe hoe vàng uốn lượn xiton phủ dài đến giữa vầng lưng tôm mềm mại ôm lấy khuôn mặt trái xoan dễ thương, hiền dịu.

Vầng tràn chị tuy thấp nhưng bù lại, cặp mắt chị lại tròn xoe, long lanh ngời sáng vút cong hai hàng mi sắc lẹm còn hơn cả dao cau nằm dưới cặp chân mày mỏng manh luôn được tỉa tót cẩn thận, cái sống mũi chị thuộc loại ống mật bổ đôi rất cân đối, gọn gàng giữa hai gò má xương xương nhô cao hai lưỡng quyền còn bờ môi chị hình trái tim đều đặn mặc dù không dày mọng nhưng thắm đỏ tựa chừng một đóa hồng nhung nằm trên chiếc cằm lẹm xinh xắn mỗi lúc cười luôn để lộ hai hàm răng trắng đều như ngà cùng hai lúm đồng tiền ở hai bên khóe miệng.

So sánh ngang hàng với chị Nam, tuy có phần hơi ốm hơn nhưng thân thể chị Nguyệt phải công nhận rằng rất nữ tính ở đặc điểm tràn đầy nét quyến rũ, hấp dẫn và không kém phần khiêu gợi, từ hai bờ vai xuống gò ngực đầy đặn, vòng bụng thóp vào, hai vòng eo thon thả đáy thắt lưng ong đến cặp đùi no tròn, hai bờ mông múp míp, cặp giò thon dài và hai bàn chân nuột nà, trắng ngần như trứng gà lột tất cả được bàn tay tài tình, khéo léo của tạo hóa tạc thành một pho tượng thần Vệ nữ yêu kiều, diễm lệ, kiêu sa, đài các quả là một người con gái dáng ngọc vóc ngà tuyệt mỹ không có chỗ nào có thể chê bai cho được.

Chồng chị năm nay hai mươi bốn tuổi tên là Khoa hiện đang làm kỹ sư bảo trì tại một nhà máy giấy ở Biên Hòa, từ lúc vợ anh từ Long Điền lên Bà Rịa ở thì anh có ghé lại nhà thằng Đại duy nhất một lần vào buổi chiều sau ngày chị đến ở chung với nó một tuần để đưa cho chị hai triệu đồng chữa bệnh rồi lên xe máy đi ngay chứ chẳng hề nấn ná thêm một giây một phút nào nữa để dùng chung một bữa cơm chiều với người vợ xinh đẹp như tây và lúc ấy, lần đầu tiên chị mới ngờ ngợ nhận thấy thái độ khá kỳ lạ bất thường nơi người chồng trẻ mà chị từng đầu ấp tay gối.

Lẽ đương nhiên là chị không sao ngờ được rằng ở Biên Hòa gần nơi làm việc của chồng có một người phụ nữ bằng tuổi anh tuy nhan sắc không bằng chị nhưng lại khỏe mạnh, không hề bị huyết áp và suy tim như chị đã thu hút được anh lao vào cuộc sống “già nhân ngãi non vợ chồng” với cô ta.

Một ngày nọ gần hai tháng sau, thằng Đại thấy chị bỗng dưng vui mừng, rộn ràng khó tả, nó có hỏi lý do thì chị nói thứ bảy tuần này anh Khoa sẽ về nhưng đến thứ sáu thì chị lại lập tức âu sầu, buồn bã ngay vì có một tin nhắn xuất hiện trong điện thoại di động của chị “Em hãy tự chăm sóc cho mình nhé!

Anh không bao giờ trở về nữa! “. Trong tâm trạng bồi hồi hoang mang tột độ, từ lúc ấy trở đi mãi cho đến sáu giờ chiều thứ bảy, chị vẫn cứ mải miết hết đi ra lại đi vào trông ngóng bóng dáng người chồng nhưng trước sau gì thì anh vẫn bặt vô âm tín, vẫn không hề có tiếng xe máy của anh ngừng lại trước cửa nhà…

Chị đinh ninh rằng dòng tin nhắn nghiệt ngã kia không phải là của anh gửi về mà có lẽ bạn bè cùng cơ quan làm việc với anh nghịch ngợm lén lấy máy của anh để đùa giỡn nhắn tin khủng bố chị nhưng rồi lúc ăn cơm xong, chị lấy máy gọi cho anh thì chị sững sờ cả người lại vì người trả lời máy cho chị không phải là anh mà là giọng của một người phụ nữ xa lạ nào đó.

Chị cúp máy liền ngay đó, thế là mọi việc đã quá rõ ràng đối với chị, dòng tin nhắn kia chính xác là của chồng chị rồi chứ không ai mà vào đây “trồng khoai đất này cả” và lý do vì sao anh nhắn tin như vậy, vì sao anh không về, giờ phút này đây chị cũng đã rất tường tận, không còn nghi ngờ thắc mắc chi nữa.

Chị Nguyệt ngồi bó gối nơi salon phòng khách gần ba tiếng đồng hồ lặng lẽ trôi qua, tới chín giờ đêm, đột nhiên chị cảm thấy mệt mỏi khó chịu trong người vô cùng, chị đứng dậy đi lên lầu vào phòng rồi cất tiếng gọi thằng Đại.

Lúc này, vừa mới xem phim trên mạng xong, sắp sửa chuẩn bị đi ngủ, nghe tiếng chị họ gọi, thằng em chị Nam liền lật đật chạy qua.

Bỗng dưng linh cảm có chuyện gì đó sẽ xảy ra thành thử lòng nó nóng lên như có lửa cháy rừng rực thiêu rụi trong đó, nó lên tiếng:

– Chị có chuyện gì vậy chị?

– Chị mệt quá! Em làm ơn lấy chanh đánh gió dùm chị đi!

Nó tỉnh ngủ ngay, lật đật ba chân bốn cẳng chạy xuống bếp lấy một quả chanh cắt đôi ra rồi cẩm cả trở lên phòng chị, khi ấy chị đã cởi hằn cả áo ngoài ra nằm úp xuống giường nệm, tuy rằng lần này thực sự chẳng phải là lần đầu tiên đánh gió cho chị nhưng chẳng hiểu sao mà nó lại cảm thấy bồi hồi, rung động vô cùng nhất là dưới ánh đèn neon sáng trưng tỏa ra từ trần phòng, nó nom thấy rõ ràng lớp da thịt nõn nà, trắng muốt nơi vầng lưng thon thả, đầy đặn của chị.

Thằng Đại run run ngồi lên giường ngay sát cạnh bên người chị họ bạn dì, rõ ràng là mùi da thịt con gái son trẻ lẫn lộn với mùi nước hoa và mùi xà bông Dove nhè nhẹ, thoang thoảng đưa vào khoang mũi nó khiến nó càng lúc càng không thể nào tự chủ được nữa.

Nó lóng nga lóng ngóng như gà mắc tóc cầm nửa trái chanh trong tay cũng không vững nữa là mà cứ rớt lên rớt xuống vả lại do chị không cởi áo ngực ra như những lần trước thành thử ra nó cảm thấy rất khó đánh gió cho chị nhưng miệng nó lại chẳng dám nói ra…

– Em làm sao vậy? Không làm được à?

– Chị… chị… vướng cái áo…

– Thì em cởi ra… giúp chị đi! – Chị vừa nói vừa cười vì sự lãng quên của mình.

– Nhưng… em không… thấy… cái móc!

Loại áo ngực chị Nguyệt mặc là loại áo sản phẩm mới khác hẳn với loại đương thời ở chỗ móc cài không nằm ở vị trí phía sau mà lại nằm ở phía trước ngực, chị khẽ xoay người lại lần tay cởi hai cái móc nơi dưới hai gò ngực chị và lúc ấy, thằng nhóc em chị Nam cũng tinh ý lịch sự nhìn đi chỗ khác, nhìn thấy điệu bộ thằng em, bất giác chị phì cười, nhanh chóng quên đi nỗi đau vì bị chồng tuyên bố từ bỏ đi theo tiếng gọi của một bóng hồng khác.

Sau khi cởi xong áo ngực, chị nằm úp người lại xuống giường để thằng em bắt đầu chà thấm nước chanh mát rười rượi lên lớp da lưng của chị, cách điều trị này là do bà bác sĩ chữa bệnh cho chị khuyến khích dùng theo vì có thể không những làm tan gió độc nhập vào cơ thể mà còn góp phần làm cho huyết áp được ổn định không tăng lên cao đột ngột.

Nó thong thả chà hết nguyên cả trái chanh theo những đường xiên xiên từ vầng gáy chị dài xuống gần xương cùng, dọc theo sống lưng.

Xong xuôi, nó đi xuống bếp rửa hai bàn tay sạch đi chất nước rin rít của chanh rồi trở lại phòng chị họ để xem chị có còn sai bảo nó chuyện gì nữa hay không, lúc này, nó thấy chị vẫn nằm im lìm úp người trên giường, tưởng lầm rằng chị có chuyện gì hệ trọng xảy ra, nó cất tiếng gọi:

– Chị ơi! Chị có làm sao không hả?

– Chị đâu có sao. Chị khỏe rồi, cảm ơn em!

– Chị có uống thuốc nữa không? Để em đi lấy?

– Chị uống lúc chiều rồi. Uống nhiều không tốt đâu!

Thật là tự nhiên quá đỗi, chị Nguyệt ngồi dậy lấy áo ngực mặc vào ngay trước mặt thằng Đại khiến nó không kịp nhìn đi chỗ khác, chưa gì mà chỉ trong chốc lát, nó đã nom thấy rõ ràng hai gò tuyết lê trắng hồng đầy hấp dẫn, quyến rũ của chị. Chị lại nhìn nó cười rồi mặc chiếc áo đồ bộ màu tím hoa cà vào người nhưng rồi có lẽ do lơ đãng thành thử ra chị chỉ cài lại ba hột nút dưới còn hai hột nút trên chị còn để hở ra…

– Nè Đại, chị mỏi hai vai quá, em bóp giùm chị một chút đi!

Nó không nói năng gì mà chỉ lẳng lặng gật đầu, bước tới một bước để ngồi lên giường thì bất ngờ nó đạp nhầm phải đôi dép xốp mềm của chị đặt trên nền gạch sát giường khiến nó bị trượt chân té sấp tới trước và lúc ấy, nó cứ quýnh quáng rồi ôm chầm lấy chị cho khỏi ngã xuống đất, chị họ nó tuy cũng quá đỗi bất ngờ vì thằng em tự dưng lại ôm mình nhưng do chị sớm hiểu ra nguyên nhân vì sao nó lại như vậy cho nên để giúp nó thăng bằng lại, chị cũng vòng tay ôm chặt lấy người nó, chỉ thiếu chút nữa là hai chị em loạng choạng ngã dài xuống giường.

Tuy rằng từ trước đến giờ, nó đã từng trải qua mười bảy cuộc tình với mười hai người tình rồi chứ chẳng phải là chưa nhưng quả thật không hiểu vì sao mà nó lại tỏ ra hốt hoảng, sợ hãi đến nỗi mặt mày xanh tái cả lại, nó ngồi dậy, rối rít nói:

– Chị, em… xin lỗi! Em không… cố ý đâu!

– Thì có ai nói em cố ý đâu nè! – Chị vừa cười khúc khích vừa nói.

Bất chợt ngay lúc này, thằng Đại mới chợt nhận thấy hai hột nút áo nơi phần cổ và ngực chị Nguyệt do chị quên cài lại thành thử ra gần như nguyên cả khoảng ngực nõn nà, trắng hồng còn hơn cả trứng lột của chị cứ mải miết lồ lộ trước cặp mắt nó bắt đầu rực lên ánh ham muốn, đòi hỏi, khát khao nhục dục.

Rồi bỗng dưng nó lần hai bàn tay lên khiến chị hoảng hồn nhưng giữa lúc chị còn chưa nhận định ra được là nó đang làm gì chị đây thì hú hồn hú vía bởi vì chị thấy rõ ràng hai bàn tay nó đang tế nhị cài lại hai hột nút áo bị hở ra của chị, tuy rằng nó đâu có xâm phạm chị nhưng quả thật chẳng hiểu tại làm sao mà chị lại đỏ ửng cả hai gò má lên nên trông chị càng thêm xinh đẹp…

– Cám… ơn em! – Chị khẽ cúi mặt xuống tránh cái nhìn của nó và nhỏ nhẹ nói.

Các bạn độc giả có biết lý do vì sao mà em trai chị Nam lúc vô tình té ngã vào người chị họ bạn dì lại tỏ ra sợ hãi, kinh hoàng đến thế, bởi vì chị ấy không còn con gái tự do nữa mà đã có gia đình, như con chim bồ cân được nhốt kín trong lòng vả lại ngay từ hồi hôm qua, nó đã nghe chị nói rằng hôm nay anh Khoa – chồng chị sẽ về đây, ngộ nhỡ anh ta về ngay lúc này và thâm tâm chị lại tưởng rằng nó cố ý làm hỗn với chị rồi mách bảo với chồng thì khi ấy nó chỉ có nước chết mà thôi.

Lúc bấy giờ, dường như là chị đang mải mê theo đuổi những suy nghĩ riêng tư trong cõi lòng chị thì phải thành thử ra chị không nghe thấy nó xin phép chị đi về phòng ngủ của nó, một lúc sau, chị mới gật đầu rồi đứng dậy, rời khỏi giường xỏ chân vào đôi dép xốp với dự tính là sẽ trải lại tấm drap giường nhưng chị mới vừa đưa bàn chân phải vào dép còn chân trái thì chưa kịp đã đạp nhầm chiếc dép tương tự như tình trạng thằng em họ lúc nãy khiến chị suýt nữa là mất thăng bằng té sụp xuống đất nếu không nhờ nó ôm chụp lấy người chị kịp.

Chị quýnh quáng, hãi hùng vô cùng vòng tay ôm chặt cứng lấy người nó để tự lấy lại thăng bằng rồi theo quán tính, cả hai chị em cùng ngồi luôn xuống giường và ngay lúc này, bỗng dưng khuôn mặt nó kề sát vào khuôn mặt chị với đôi môi nó cứ mấp máy như muốn nói lên một lời ân tình thiết tha nào đó, chị nhìn nó như đang dò hỏi rồi đã đến lúc không thể nào dối lòng để tự chủ được nữa, nó vùi mặt hôn lấy hôn để mái tóc dài hoe vàng mềm mại, óng ả, mượt mà, mịn màng chẳng khác chi nhung lụa của chị…

– Đại, em… thích… chị à? – Chị hỏi trong hơi thở lên.

Thằng Đại chẳng nói chẳng rằng, chỉ lẳng lặng gật đầu rồi tiếp tục mơn man khuôn mặt nó vào sâu trong mái tóc thơm lừng mùi dầu gội Dove nhè nhẹ đầy quyến rũ, tuy chị Nguyệt gần như cố tình nghiêng đầu qua nghiêng mặt lại để né tránh nó nhưng thực tình mà nói, có lẽ là chị đang đấu tranh tư tưởng thì phải cho nên lúc nó bắt đầu hôn lên trán, lên mắt chị cùng với hai gò má chị lần xuống cổ rồi xuống gáy thì chị lại nhắm nghiền đôi mắt vút cong hai hàng mi sắc lẹm đồng nghĩa với sự chấp thuận hiến dâng, trao tặng.

Năm phút trôi qua thật nhanh, sau khi đã chính thức làm chủ khuôn mặt người chị thì lúc ấy, đôi môi nó mới dần dần tự động lần xuống mày mò và tìm kiếm đôi môi mỏng manh, thắm đỏ còn hơn cả một đóa hồng nhung của người chị bạn dì ruột, trong khi đó, chị vừa tỏ ra ngượng ngùng phản ứng vừa run rẩy, quằn quại đón nhận và rồi cuối cùng do xúc cảm tình yêu nhục dục đã chiến thắng chị cho nên đôi môi chị đã ngoan ngoãn hé mở rộng ra cho đôi môi thằng em luồn vào tận trong sâu nơi cuống lưỡi chân răng chị.

Vậy là không còn gì chối cãi được nữa, chẳng khác gì một cơn gió thoảng qua, một áng mây bay đến, một cánh hoa rơi xuống lìa cành, tình yêu đã bất ngờ kết nối hai chị họ bạn dì ruột hơn kém nhau tám tuổi lại với nhau, lần trước cách đây mới hai năm thôi, chị ruột của chị Nguyệt là chị Thanh Linh từng hai lần yêu đương cùng thằng Đại nay lại đến phiên chị là em gái tiếp tục tự nguyện ân ái, làm tình với nó như một định mệnh vốn đã an bài bởi tạo hóa từ muôn kiếp trước vậy.

Chắc chúng ta cũng hiểu được vì sao người chị họ này tuy có chồng rồi nhưng lại dễ dàng chấp nhận đồng ý trở thành tình nhân của thằng em họ chị rồi phải không các bạn?

Đơn giản một điều là chồng chị đã gửi tin nhắn về cho chị tuyên bố chấm dứt tình nghĩa vợ chồng với chị để chung sống với một người phụ nữ khác không biết là có xinh đẹp hơn chị hay không nhưng chắc chắn là không bị vướng phải căn bệnh huyết áp cộng với suy tim như chị đâu.

Chương trước Chương tiếp
Loading...