Hai cô cháu gái
Chương 45
Sau khi em bỏ đi tui gọi taxi ra bãi trước rồi đến mũi nghinh phong, đi lang thang đến đỉnh Mũi Nghinh Phong ngồi ngắm cảnh hoàng hôn trên Biển Vũng Tàu miệng ca vu vơ Bài Tình Nhạt Phai… một trong những bài hát gắn bó với thời trẻ trâu của mình. “Chiều buồn nghiêng nắng, Biển vắng mênh mông lang thang mình ta. Mây trên cao bay khuất chân trời và theo gió cuốn trôi đi bao nhiêu mộng mơ. Ngày nào mình tình cờ quen nhau và đến bên nhau cho vui quên thời gian, Quên đi bao âu lo buồn đau với kiếp sống lạc loài…”.
Ngồi nghĩ lại đúng thật bất ngờ, mới sáng nào có đôi ngắm bình minh rồi đến khi hoàng hôn đến lại đơn côi một mình… Nghĩ đến San San nhớ lại những phút giây nồng ấm bên nhau, rồi cũng như bọt sóng kia cuốn em đi xa, Không hiểu có việc gì mà em lại rời xa tui 1 cách âm thầm nhanh chóng và bí mật như thế… không một lưu luyến không vết tích thậm chí những tấm ảnh chụp chung của 2 đứa trong điện thoại của tui cũng bị xóa sạch… em đến rồi đi cứ như là một giấc mơ vậy… Tại sao em lại phải vội vàng bí mật như vậy?
Bản chất em là loài hồ ly săn tình một đêm hay còn những bí mật nào khác mà mình chưa biết được càng suy nghĩ càng mông lung và không tìm ra được kết quả… đúng là.
‘Người ơi, gặp gỡ làm chi…
Ái ân mới đó mà nay xa rồi.
Người đi chẳng nói một lời.
Để ta ôm cả một trời nhớ thương…’
Lấy một viên gạch tui viết vội lên đá vài dòng rồi bỗng cười nghĩ rằng… sao hôm nay mình đa cảm vậy… Lang thang một hồi tui bước vào một nhà hàng ven đường gọi 1 con tôm hùm cùng 1 chai vang trắng ngồi nhâm nhi nhìn ngắm biển đêm…
Ăn xong tui gọi taxi trở về nhà…
Đến nhà thì trời cũng gần sáng… trả tiền taxi xong bước vào nhà thằng Tuấn em cười nói.
“Chà… anh đi đã hen… con bé đó ngon không?”
“Ngon… có cá tính”
“Thiệt hại sao anh…”
“Hơn trăm triệu…”
“Gì dữ vậy… L của nó bằng vàng hay sao?”
“Gì vậy tao chưa nói xong hơn trăm triệu là trăm triệu tinh trùng… chứ không có tổn thất gì đâu… tao còn được Free tiền khách sạn mà ở Mường Thanh nhé…”
“Gần đây làm gì có Mường Thanh, Mường Tè nào anh…”
“Mường Thanh Vũng Tàu… hahaha mày thấy tụi tao chơi lớn chưa…”
“Woa đúng chơi lớn thiệt… em sợ anh rồi… Thôi anh vô thay đồ đi rồi xuống ăn sáng với Lão Phật Gia”
“Ủa ông già dậy rồi hả…”
“Dạ… dậy rồi đang ngồi thiền ở phòng sách”
“Uh đợi tao vô thay đồ rồi ăn sáng”
Thay đồ xong bước ra thì thấy ông già đang múa dưỡng sinh ngoài sân… Đợi ông múa hết bài thái cực quyền tui mới lại gần…
“Chà không ngờ tay nghề của ba không những không sa sút mà còn vượt trội hơn xưa…”
“Người ta nói văn ôn, võ luyện… một thân thể khỏe mạnh thì mới có được 1 tinh thần minh mẫn được…”
“Nhìn 2 đứa mày kìa, chưa tới 40 tuổi đầu mà tướng tá gì, thằng Tuấn em nó có vợ con rồi không nói làm gì… nhìn con kìa… tướng tá ngày càng xồ ra… phải chịu khó tập tành vô… chứ nhìn dạng của mày chắc không thọ nổi…”
2 Đứa tui chỉ còn biết cười trừ mà thôi…
Ăn sáng xong ông già gọi 2 đứa tui lên phòng sách… ông nói.
“Sang năm mới, các con hãy cẩn thận trong các mối quan hệ, đặc biệt là với các cấp chính quyền… Các con nên giữ mối quan hệ trên tinh thần hợp tác, tuyệt đối không trở thành sân sau hay tay sai của bất cứ ai hết… Phải giữ chừng mực… cho dù có thân thiết cỡ nào thì cũng phải giữ chừng mực…”
“Dạ tụi con biết…”
CÒn chuyện kinh doanh cũng giống như là luyện võ vậy… Mỗi khi ra chiêu là phải đáp ứng được 3 yếu tố “Nhanh, Chuẩn, Độc” làm ăn cũng vậy… khi muốn tạo mối quan hệ với ai đó thì phải “Nhanh” nhớ câu “Đồng tiền đi trước là đồng tiền khô”, còn đầu tư thì phải “Chuẩn – Chính xác” phải cân nhắc kỹ càng trước khi quyết định và mỗi khi quyết định là phải chính xác… “Tiền là phải biết xài đúng nơi đúng chỗ”… với đối thủ thì phải “Độc”phải bất ngờ và không được nhún nhường…
“Đây ta cho 2 con coi cái này” Nói xong ông lại tủ thờ lấy ra 1 cuốn sổ… mở ra có 1 tờ bản đồ…
‘2 Đứa coi cho kỹ nè… đây là bản đồ quy hoạch khu công nghiệp và khu dân cư XXX năm 2020 nếu không có biến đổi gì lớn thì chắc chắn nó sẽ được phê duyệt…
“Những nơi ta đánh dấu đỏ thì các con đừng nên đụng tới”
“Đây những nơi này… các con nên đầu tư vào những chỗ này, chỗ này…”
“Dạ…” đúng là còn hơn bắt được vàng… Tui với Tuấn Em liền lấy điện thoại ra chụp lại…
“Rồi chuyện 2 đứa nhỏ sao rồi…”
“Dạ con Mai thì nó vẫn đi học như bình thường, con cho nó ở căn chung cư mà ba mua lúc trước gần trường…”
“Nó ở 1 mình hay với ai…”
“Dạ nó ở chung với con bạn học cùng lớp nó…”
“UH nhưng con phải con chừng cháu nó…”
“Dạ…”
“Còn con Lan thì vẫn đi làm ở ngân hàng bình thường… Hôm đi tết các ngân hàng con có bàn với giám đốc sếp của nó… sẽ cho nó đi đào tạo nghiệp vụ quản lý 6 tháng rồi về làm PGĐ 1 chi nhánh khác… Tạo đà cho chức giám đốc sau này…”
‘Uh vậy tốt rồi… tội nghiệp 2 đứa nó… con ráng lo cho 2 đứa nó nha…
“Dạ con biết mà… còn chuyện của Chị…”
“Chuyện đó để ba lo…”
“2 Đứa nhớ lời ta dạy… có khó khăn gì cứ về tìm ta sẽ hỗ trợ cho… Thôi xuống dưới đi chùa với má bây đi…”
“Dạ” vừa lúc này thì con Mai nó bước lên khoanh tay lễ phép.
“Dạ, bà gọi con lên báo với ông là cậu là đến giờ đi chùa rồi…”
“Uh nói ông xuống liền”
Theo phong tục gia đình thì lễ tết cả nhà lớn bé tụ tập đi chùa để cầu phúc xong, sáng mai thì tùy nghi di tản… ai lo công việc của người đó.
Tui với 2 đứa cháu về lại nhà tiếp tục công việc…
Ngày đầu đến công ty say khi các tiết mục lì xì đầu năm, ăn nhậu bài bạc xong… tui nói với mấy đứa nhân viên… là cho thêm 2 ngày tự do nữa… bắt đầu vào thứ 2 đầu tuần phải làm việc nghiêm túc…
Về đến nhà thì chỉ có mình con Mai ở nhà thôi… con Lan nó phải đi làm…
Vừa gặp tui con Mai nũng nịu…
“Cậu lì xì con đi…”
“Gì lì xì hoài vậy… tết lì xì rồi… đòi hoài vậy cô nương…”
“Cái đó là ở nhà ông bà… còn ở nhà này cậu chưa lì xì…”
“Thôi được rồi… nè con lại đây”
Nói xong tui móc túi áo ra còn mấy cái lì xì… “Nè chọn 1 cái đi”
“Không con lấy hết…” con Mai cười rồi chụp lấy hết 4 cái lì xì… chạy mất…
“Con này… trả lại đây… kiêu mày lấy 1 cái chứ có lấy hết đâu…” Nói xong tui dí theo nó… nó chạy vào phòng tui chạy theo rồi tui bắt được nó…
“Trả đây…”
“Không trả… cậu vô đây mà lấy” nói xong nó bỏ hết xấp lì xì vào trong ngực áo…
“Tưởng tao không lấy được hả con” nói xong tui phóng tới đè nó xuống cho tay vào áo nó để lấy lì xì… nhưng khi vừa chạm vào ngực nó thì chuyện lì xì có lấy hay không nó không còn quan trọng nữa… tui nhẹ nhàng bóp nhẹ lên gò ngực to lớn của nó… nó liền ôm chặt lấy tui thì thầm… “Con nhớ cậu lắm…”
“Cậu cũng vậy… để cậu chăm sóc cho con nha…”
“Dạ…” nó vừa gật đầu vừa cho tay xuống kéo dây khóa quần tui xuống… tui nhanh chóng cởi áo ra… ưỡn người cho nó cởi hết cái quần lót xuống đưa con cu hùng dũng của tui ra ngoài… nó cho tay xuống cầm lấy và sục nhẹ nhẹ… đến khi con cu tui thiệt cứng nó mới bắt đầu cho miệng ngậm vào vào cứ thế bú 1 cách ngon lành…
Nó bú cặc tui 1 cách thèm khát như trẻ con thèm vú mẹ… tui nhẹ nhàng bế bổng nó lên cởi nhanh hết đồ nó ra rồi 2 cậu cháu ở thế 69… cái lồn hồng hào với 2 bên mép láng mịn… tui cho lưỡi vào và bú một cách say mê bàn tay thì gãi nhẹ lên phần mu lồn cao vút của nó cảm nhận sự nham nhám của lông lồn vừa mới nhú lên sau khi cạo của nó…
Được một hồi thì nó bắt đầu ngồi lên người tui… nhẹ nhàng ấn cái lôn hồng hào của nó lên đầu cặc của mình từ từ hạ trọng tâm xuống ót… 1 tiếng nhỏ… “Á… Á…” con Mai khẽ rên nhẹ khi con cặc của tui xâm nhập vào lồn nó… đợi khi con cặc đã sâu lút vào trong thì nó bắt đầu nhấp nhỏm… 2 đứa tận chìm trong khoái lạc… sau một hồi chủ động nó nằm xuống để tui nhấp nó với tư thế truyền thống mà nhấp điên cuồng…
– Ah… ahh… con sướng quá cậu… ahh… ahh… ah…
Rồi chúng tui đồi tư thế Doggy… con Mai nó thích thế Doggy này… chính cái tư thế này thì con cặc to dài của tui mới chọc sâu vào tận cùng cái lồn hồng hào của nó… sau một hồi kìm hãm tui bắn thẳng 1 dòng tinh trùng vào tử cung của nó… xong nó đứng dậy, dâm thủy quyện cùng với tinh trùng chảy xuống dính vào chân nó nhìn thật khiêu khích… chồm qua lấy cái khăn trên đầu giường tui lau sạch sẽ chân nó rồi ôm nó vào lòng tay mân mê 2 đầu vú của nó rồi nói… “Khi nãy cậu cho hết vào con rồi, con nhớ cẩn thận nha…”
“Dạ con biết rồi… con sẽ uống thuốc ngừa… cậu yên tâm… thôi cậu mệt rồi, ngủ đi cậu…”
“Gì dám bảo cậu già hả chết nè…” tui bóp mạnh vú nó.
“Ah… Ah…”
“Chết chưa con…”
Rồi tui ôm nó ngủ tới chiều…