Hai cô cháu gái
Chương 54
Vào công ty, như thường lệ con Ngân thay thế con Thy pha café sáng cho tui. Như thói quen hàng ngày tui thường hỏi han tâm sự với mấy đứa nhân viên thân cận, tăng cường nắm bắt tâm tư của bọn nó… con Ngân vừa đem café vào phòng. Thấy nó có vẻ mệt mỏi, đôi mắt tuy đã trang điểm kỹ nhưng không dấu được vẻ mệt mỏi.
Tui hỏi đùa nó… “Bộ tối qua đi ăn trộm hay sao mà sáng coi thần sắc em bơ phờ vậy…”
“Dạ… đâu có gì đâu anh… bơ phờ gì đâu…”
“Đừng dấu anh… anh thấy ánh mắt em rất mệt mỏi, thiếu hẳn đi sức sống… hay là mấy đêm nay chơi bời quá ngủ không đủ giấc nên bơ phờ vậy…”
“Dạ tại mấy đêm nay em không ngủ được… gần chỗ em trọ có cái đám tang… tối đến bọn 3D nó tụ tập hát hò đến sáng… không ai ngủ được… Rồi mấy hôm nay có mấy đứa thiếu nợ bọn giang hồ nó cứ ra vô đòi nợ… um sùm…”
“Đêm qua lại có thằng ngáo đá nó cứ trần truồng chạy rong khắp xóm… thiệt kinh… nghĩ lại đến giờ em còn hãi”.
“Sao em không dọn ra chỗ khác mà ở… kiếm chỗ nào an ninh mà thuê…”
“Chịu thôi anh… những nơi như vậy khó kiếm lắm mà giá cũng cao nữa…”
“Nhưng vậy đâu có được… phải kiếm chỗ nào an toàn mà ở chứ…”
“Ai không muốn vậy… nhưng biết kiếm đâu ra giờ… hay anh kiếm dùm em đi”.
“Uh để anh coi có gì anh nhờ bạn bè kiếm cho… Thôi em đi ra ngoài làm việc đi”.
“Dạ…”
Con Ngân vừa ra ngoài… tui thu xếp tài liệu rồi và rồi 1 cú điện thoại… nhận ra là Hoàng ông em họ của tui thông báo là sẽ được điều động về phụ trách quản lý địa bàn của tui thay cho thằng Thành bị kỷ luật… “Ôi đúng là trời giúp mình mà”.
Đang như mở hội trong lòng thì thằng Kha nó đến… thông báo là Thằng Thành đã bị điều đi… đám tay chân của nó cũng bị liên lụy hết bọn lính thằng Thành như Tùng đen, Hải “Ngọng”, Toàn “lơ xe” cũng đã bị nhập kho và tình hình khu vực hiện rất loạn… Các bang nhóm như Hồng “Gà”, Trang “Cá Vồ”, Tú “Đợi”, Sáng “Mù”… đã gây chiến với nhau…
“Kỳ này bọn nó quyết chơi lớn sống mái với nhau… anh à” Thằng Kha nói.
“Xét về thực lực thì tụi nó sao… đứa nào mạnh nhất… so với bọn mình sao?”
“Bọn nó đông hơn mình, mạnh hơn mình nhưng đa số là đám ô hợp trẻ trâu không đáng ngại… Mạnh nhất chắc có lẽ tụi Sáng”Mù” nhưng anh đừng lo lão này giờ già rồi không đáng ngại lắm… Giờ tụi nó đang tranh giành quyền bảo kê và bán thuốc tại các quán Bar, Karaoke…
“Còn mảng đề đóm banh bóng thì sao?”
“Dạ mảng này thì từ khi Tuấn Đĩ nhập kho, thì mạnh ai người ấy chơi…”
“Mày về dặn tụi nó ở yên không manh động… còn bọn chúng nó cứ để chúng nó tàn sát lẫn nhau đi… mình ở giữa chờ thu hoạch thôi.”
Trong giới anh chị thì bọn kia luôn nể trọng và e dè thằng Kha và luôn coi thằng bọn Thằng Kha, Chuột là 1 nhóm đáng gờm… chứ bọn chúng không biết tui là người đứng phía sau thằng Kha.
Hôm sau tui gọi con Ngân vào phòng nói với nó.
“Anh có ông anh định cư tại nước ngoài có căn nhà ở khu A, phuong… XY không có ai ở… anh nói chuyện với anh ta rồi… thay vì thuê người vệ sinh hàng tháng… chỉ cần em dọn vào đó ở dọn dẹp nhà cửa trông coi dùm ảnh những lúc anh ta không có ở VN… sao em thấy sao…”
“Dạ… ở chỗ đó cũng gần công ty mình nên tiện việc đi lại… còn giá cả sao anh… khu đó chắc đắt lắm…”
“Về tiền nong em không cần phải lo… chỉ cần em trả phí sinh hoạt hàng tháng như điện, nước, internet… và điều quan trọng nhất là giữ gìn vệ sinh dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ là được…”
“Dạ… vậy tốt quá… em sẽ coi đó như nhà mình…”
“Vậy nha… hôm nay anh cho phép em nghỉ về nhà dọn đồ đạc… chìa khóa nhà đây…”
“Dạ… em cảm ơn anh nhiều… em xin phép”.
Nói xong em nó ra ngoài… con Quỳnh nó vào phòng tui.
“Chà… dạo này lo cho em nó dữ hen…”
“Công việc thôi… em à…”
“Công việc… hihi đối với em nào thì anh cũng là công việc… công việc cuối cùng là anh đưa em lên đường rồi anh lôi lên giường…”
“Bậy nà… đâu cần lên giường… dưới đất cũng được mà em…”
Đến chiều thì con Mai điện thoại xin đi “Mùa hè Xanh” với đám bạn học… về nhà thì con Lan nó thông báo là phải đi Hà Nội gấp… thật chán chợt nghĩ đến con Ngân tui điện thoại cho nó…
“A lo… em chuẩn bị dọn nhà chưa em…”
“Dạ… xong hết rồi anh…”
“Vậy anh qua chở em đến địa chỉ mới nha…”
“Thôi phiền anh quá…”
“Có gì đâu mà phiền…”
“Dạ được rồi anh… e đi taxi được rồi… anh đưa địa chỉ cho em được rồi”.
“Ok… địa chỉ là số 118, Lô D, Khu cư xá ABC…”
“Ủa… số này là địa chỉ công ty mình mà anh… anh cứ đùa em”.
“Không đùa đâu… thật mà không tin em đến đi… anh đang ở công ty nè…”
“Mà anh ở đó chi vậy… sao không về…”
“Đang có 1 số công việc chưa xong… với ở lại kiếm gì ăn rồi về…”
“Ủa anh chưa ăn chiều sao…”
“Uh…”
“Vậy anh cho phép em mời ăn ăn bữa nay nha…”
“Ok em… nhưng em qua sớm nha anh thấy hơi đói rồi…”
“Dạ em qua liền…” khoảng gần 20 phút thì em nó đến… giờ thì tui mới để ý con Ngân nó thật sự khá quyến rũ… em nó mặc 1 cái quần sooc ngắn khoe đôi chân dài miên man cùng với cái croptop khoác hờ cái sơ mi đúng là con này biết cách ăn mặc… biết thế nào là tốt khoe xấu che…
Thấy tui nhìn nó chăm chăm…
“Ủa bộ mặt em dính gì sao…”
“Woa woa… không ngờ tui có cô văn thư có dáng người mẫu thế này…”
“Người mẫu gì… anh ơi… em chỉ có chiều cao thôi… còn lại xấu như ma…”
“Ma như em thì bọn đàn ông tranh nhau vào địa ngục hết… thôi mình đi nhanh chứ anh đói lắm rồi”.
Tui lái xe cùng nó ra đường, thành phố về đêm thật rực rỡ…
“Em thích ăn gì…”
“Dạ em ăn gì cũng được… nhưng hôm nay cho phép em mời anh nha…”
“Sao em lại mời… anh là người rủ em đi anh mời mới đúng…”
“Để em cảm ơn anh về việc anh đã kiếm chỗ ở mới cho em…”
“Chuyện đó để khi khác… chứ 2 người đi ăn với nhau lần đầu… với phong độ của 1 thằng đàn ông thì tuyệt đối không để cho phụ nữ trả tiền”.
“Anh khéo miệng thật… Chắc có nhiều người yêu lắm chứ…”
“Anh làm gì đã có người yêu… anh còn sợ ế đây này… hahaha”.
“Thiệt không đó… anh đâu thiếu thứ gì đâu… tiền tài, danh vọng… nhà lầu xe hơi…”
“Coi vậy… chứ anh còn phải nợ nhiều lắm…”
“Nợ gì anh…”
“Nợ mẹ một nàng dâu…”
“Anh thiệt biết nói đùa…”
Rồi chúng tui ghé vào một quán ăn nhỏ, bên đường… đậu xe xong chúng tui bước vào quán, quán phía ngoài nhìn qua thì rất nhỏ nhưng bước vào trong thì khá rộng và khách ngồi ăn rất đông gần như là hết bàn… con Ngân bước đi đâu thì mọi ánh mắt của mọi người điều hướng về nó… với khuôn mặt Vline cùng chiều cao 1, 75 với cặp giò dài miên man đã thu hút biết bao nhiêu ánh mắt…
Chúng tôi chọn 1 bàn trong góc… Thấy tui bước vào chủ quán đon đả với cái giọng tàu lai.
“Ái zà… lâu lắm lị mới gặp cậu 2 ái cha cậu 2, cậu 2 ngày càng phong lộ á… có cô bạn đẹp quá xá hảo hảo à…”
“Thôi bớt nịnh đi ông già… cho như cũ nha”.
“Dzạ như cũ…”
Ông ta bưng ra 01 dĩa sủi cảo chiên, 01 xửng há cảo hấp và 02 tô mì vịt tiềm, đang đói bụng bọn tui an một mạch hết sạch…
Ăn xong tui đưa con Ngân đến nơi cần đến một căn nhà nhỏ 2 tầng nằm khuất 1 phía sau khu đô thị mới phát triển… vào nhà… chỉ dẫn sơ qua các phòng ốc cho nó.
Tui giao chìa khóa nhà cho nó rồi nói…
“Thôi em vào phòng ngủ đi… anh về đây… nhớ khóa cửa cẩn thận…” Vừa nói tui vừa xoay lưng bước ra phía cửa… thì em nó bước đến ôm chầm lấy tui ở phía sau…
“Anh đừng đi… ở lại đây với em nha…” Em nó thổn thức nói.
“Nhưng anh ở đây không tiện…” tui nhẹ nhàng trả lời…
2 hàng nước mắt em nó tuôn rơi “em biết… em không xứng với anh… nhưng em xin anh… hãy ở lại với em… 1 đêm nay thôi…” Nói xong nó xoay người tui lại và hôn lên môi tui một nụ hôn nồng cháy…
Đến lúc này thì người tui hừng hừng, lửa dục bùng phát mạnh mẽ tui hôn đáp trả lại nó mãnh liệt và tui ôm chầm lấy nó bồng nó vào phòng ngủ…
Trên giường cả 2 vừa hôn nhau vừa nhanh chóng cởi đồ nhau ra… thoát cái cả 2 thân thể trần truồng quấn lấy nhau… khi cả 2 không còn mảnh vải trên người thì em nó bắt đầu hôn khắp thân thể tui… lưỡi em nó giống như một con rắn khi nó ngậm lấy 2 đầu ti của tui… và như một con rắn thật sự nó lần mò vào khắp hang cùng ngõ hẻm trên cơ thể tui… từ cái bụng mỡ đến 2 bên háng rồi từng hòn dái và cuối cùng thì điều gì đến đã đến con cặt to lớn đang cương cứng đã được nó ngậm gọn gàng vào miệng…
Em nó nâng niu trân trọng con cặt tui như một thứ quý hiếm trên đời… nó vừa bú vừa nâng niu khiến tui bay bổng lên 9 tầng mây… rồi nó bắt đầu trườn lên người tui… đến giờ thì tui mới có dịp nhìn ngắm rõ thân thể của nó… với chiều cao 1, 75 cái eo thon gọn không một tí mỡ, cặp vú nhỏ nhắn xinh xắn với 2 đầu vú hồng hào vểnh cao như mời gọi… cặp mông thì hơi lép nhưng bù lại thì cái mu lồn cao vút cộng với đám lông rậm rạp được chạy dài từ rốn xuống phủ sát 2 bên mép lồn hồng hào của nó… Tui đỡ nhẹ nó nằm xuống và bắt đầu ngậm lấy 2 đầu vú vểnh cao đầy khiêu khích của nó mà bú, vừa cắn nhẹ nhẹ… em nó rên rỉ… Uh… ư… ư… và phía dưới thì dâm thủy bắt đầu rỉ ra như suối nguồn…
Ư… ư… ư… em nó rên rỉ… anh ơi… ư… ư…
Tui bắt đầu lấy con cặt đang cương hết cỡ để ngay cửa mình nó… và đóng mạnh 1 cái…
Ah… Ah… con Ngân kêu lên 1 tiếng thất thanh… khi con cặt tui nằm sâu trong lồn của nó… (nghĩ tới việc nó làm tui mất đi dự án làm ăn) với tất cả sự căm hờn tui đóng nhiệt tình nhưng một cái máy lút cán vào tận sâu trong lồn nó mỗi cái dập của tui như 1 phát đại bác nã thẳng vào cái lồn cao vút của nó…
Ah… Ah… lúc đầu nó kêu lên vì đau đớn nhưng chỉ với vài cú nhấp thì dâm thủy của nó càng ra nhiều nên từ cảm giác đau đớn ấy thành 1 cảm giác sung sướng… nó bắt đầu rên nhẹ nhàng hưởng thụ… ư… ư… ah… ah… ah…
Chúng tui đổi mọi tư thế từ Úp thìa sang Doggy, rồi la hán đẩy xe… cuối cùng với tư thế truyền thống… và tui xuất tinh đầy lên người nó… Rồi nằm vật ra giường còn nó thì bước vào toilet lấy khăn lau đi những giọt tinh trùng trên người… Thiệt ông bà ta nói chẳng sai là “Trường Túc Bất Tri Lao” mà… thấy tui nằm đó với con cặt đang từ từ xìu xuống thì em nó bắt đầu cho vào miệng bú tiếp tục… cho đến khi thằng nhỏ tui cương cứng như lúc ban đầu thì nó mới bắt đầu leo lên mình tui… với tư thế cao bồi cưỡi ngựa… em nó nhún nhảy vừa rên trong sung sướng… Uh… ah… ah… ah… Thấy mình sắp chịu không nổi… tui liền đỡ em nó dậy và chuyển sang tư thế Doggy và cuối cùng khi sắp xuất ra tui liền đưa lên mặt nó, hiểu ý nó liền ngậm ngay lấy thằng nhỏ và tui xuất hết tinh vào miệng nó…
Xong việc tui ôm nó và ngủ ngon lành…
Trời sắp sáng thì điện thoại của con Ngân rung, nó thoáng giật mình nhìn sang tui… tui cố tình ngủ say để coi sao… Thấy tui đang ngáy ngủ nó nhẹ nhàng bước xuống giường cầm điện thoại mở cửa bước ra ngoài phòng… đợi nó đi ra tui cũng nhẹ nhàng bước theo… và lắng nghe Con Ngân đang nói chuyện với ai trên điện thoại tuy không nghe được tiếng đầu dây bên kia nhưng tui đoán đó là đàn ông và hình như con Ngân đang bị uy hiếp.
“Tui đã nói rồi… đó là lần đầu tiên và duy nhất tui giúp cho ông…”
… “Ông biết là tui đã ân hận khi cho ông biết giá thầu không…”
… “Tui đã nói rồi… đó là lần duy nhất…”
… “Ông đừng bao giờ đem cha mẹ ra uy hiếp tui… đời ai không chết 1 lần”.
… “Ông mà làm quá thì… bất quá tui chết cho ông coi… chứ ông đừng hòng uy hiếp tui giúp ông thêm bất cứ lần nào nữa…” Nói xong em cúp máy và xoay người lại định vô phòng thì nhìn thấy tui… Bộp cái điện thoại em cầm trên tay rớt xuống đất, mắt em xanh không còn 1 giọt máu…
“Anh… Anh… sao anh ở đây…”
“Cái đó anh phải hỏi em mới đúng chứ… đang ngủ sao em lại ở đây…”
“Em… em…”
“Em đừng nói với anh là em bị mộng du nha…”
“Em… em… em” em nó run cầm cập nói không nên lời… em hàm răng va vào nhau nghe cầm cập…
“Đi vô phòng ngay” Tôi trừng mắt với em nó.
Vô phòng tui ngồi trên giường… còn em nó thì quỳ dưới đất nước mắt lưng tròng… “Nói đi… tại sao em làm như vậy… Bọn họ cho em lợi lộc gì… để em làm như vậy…”
Hic hic… em nó vừa khóc vừa nói… “Khi xưa lúc sắp ra trường do gia đình gặp khó khăn, mẹ bị bệnh nặng cần 1 số tiền lớn để mổ tim nên tên Lập đã cho tiền em chữa bệnh cho mẹ… buộc lại em phải sống chung với hắn cho đến ngày ra trường… không ngờ trong lúc sống chung hắn đã quay lại những cảnh ân ái của em… giờ hắn lấy chuyện đó ra uy hiếp em bắt em phải làm việc cho hắn… Nếu không hắn sẽ đòi lại tiền và tung hình em lên mạng nói rằng em vào Nam để làm gái chứ có học hành gì đâu… Trong lúc quẫn trí, em đã lén xem hồ sơ đấu thầu của anh để cung cấp cho nó… Em không ngờ mọi việc lại đi đến mức độ này… Giờ thì anh đã biết hết rồi… anh muốn xử lý em sao cũng được…”
“Thật ngay từ đầu anh cũng đoán ra là em… anh chỉ muốn tìm hiểu lý do tại sao em lại làm như vậy…”
Tui bước xuống giường, đỡ nó dậy hôn lên trán đó rồi nói.
“Bây giờ thì em phải làm theo những gì mà anh sai bảo”.
“Dạ bây giờ anh muốn em làm trâu làm chó cho anh em cũng làm…”
“Nghe đây… Cứ giữ liên lạc với bọn chúng… khi nào bọn nó gọi hãy cho anh biết để anh xử lý…”
“Dạ…”
“Nếu để cho anh biết em phản anh 1 lần nữa thì anh bảo đảm với em là không những em mà cha, mẹ, em gái của em sống không bằng chết… em biết rồi đó không có chuyện gì mà anh làm không được đâu… nhớ đó”.
“Dạ…”
“Thôi anh về đây… em cứ đi làm như bình thường có gì anh sẽ căn dặn”.
Xong tui mặc đồ vào, chạy xe về nhà… chuẩn bị bước vào một cuộc chiến cân não khác.