Hàng xóm dâm đãng 2

Chương 21



Phần 2

Hồng Thuỷ đang ngồi sửa soạn đồ đạc và sắp xếp công việc cho chuyến đi dài ngày của bà sắp tới. Trong bụng bà đang thầm thắc mắc không hiểu Hiền đi đâu mà lâu chưa thấy về. Bà dặn nàng qua để bà dặn dò công việc, gửi gắm nhà cửa cùng đứa con trai của bà… Nhiên dù đã trưởng thành, ra dáng một chàng thanh niên cao lớn, đẹp trai và giỏi giang trong công việc nhưng đối với bà, anh vẫn là thằng Nguyên con như khi mới sinh, rồi lớn lên trong vòng tay yêu thương của cha mẹ, của mẹ Hiền. Nhất là Hiền, không phải con của nàng nhưng do sự gắn bó cộng với mối quan hệ như là một người vợ của cha Nhiên, từ nhỏ cho đến giờ trong thâm tâm nàng, thằng Nguyên con như là một phần cuộc sống của nàng, ngoài đứa con gái ruột xinh xắn dễ thương.

Hồng Thuỷ vốn dĩ chấp nhận Ba Nguyên làm chồng bà, ngoài tình yêu của bà dành cho ông và cảm phục sự đối xử cao thượng của bà Ba Nguyên hồi đó nên bà cũng không hề đắn đo chấp nhận những quan hệ bên ngoài của chồng như với Hiền, với Tiểu Anh… và cả mẹ con Minh Phương – Phương Thảo ngày xưa… Mỗi lần Tiểu Anh hay Phương Thảo đưa con gái về thăm, thì người ngoài không thể biết được những người phụ nữ này đều có dính dáng ít nhiều tới ông Ba… Họ cứ nghĩ đây là những chị em trong một gia đình…

Hay một điều là tất cả những đứa trẻ đều gọi những người phụ nữ này là «Mẹ»… Kể cả những đứa lớn như chị em Hồng Thu, trừ Phương Thảo thì cùng lứa với chị em Hồng Thu nên dứt khoát không cho kêu nàng như vậy. Cuối cùng thì chỉ có Nhiên, Mỹ Hạnh, hai đứa con gái của Tiểu Anh và Phương Thảo là kêu bằng «Mẹ» thôi…

Nghĩ tới đây, đôi môi Hồng Thuỷ chợt mỉm cười, bà lắc đầu cho cuộc đời rối rắm, phức tạp mà cũng đong đầy niềm vui hạnh phúc của chồng bà và những người phụ nữ chung quanh…

Tiếng cửa mở làm bà không lạ vì bà đoán Hiền đã về. Nhưng chờ một lúc lâu bà không nghe nàng lên tiếng mới đứng dậy quay lại… Bà giật mình khi nhìn thấy Hiền lộ vẻ mệt mỏi, buồn chán đang đứng dựa vô khung cửa. Hai hàng nước mắt chảy dài trên má nàng… Bà bước tới bên cạnh nàng, ôm đôi vai nàng:

– Chuyện gì vậy Hiền? Sao em khóc… Lại ngồi đây, nói chị nghe coi… Chuyện gì?

Theo bà, nàng ngồi xuống bên cạnh bà trên ghế salon. Hít một hơi như lấy lại bình tĩnh, Hiền khẽ khàng:

– Chị… em mới đi gặp… ba bé Hạnh về…

Hồng Thuỷ ngạc nhiên, nắm chặt tay Hiền:

– Là sao… Lâu nay hắn có tìm gặp em đâu… Hơn hai chục năm nay có khi nào hắn ngó ngàng, thăm hỏi gì con nhỏ mà giờ gặp em để làm gì… Bộ hắn… muốn quay lại với em sau chừng đó năm…

Hiền lắc đầu:

– Không đâu chị. Ổng gặp em để nói về chuyện con bé Hạnh…

Ra là suốt lâu nay, từ ngày ly dị Hiền để cưới cô học trò tên Lan Chi mà Thiện, chồng cũ của Hiền, đã dan díu đến cho cô ta có bầu, bị gia đình cô ta có chút quyền thế làm áp lực… Từ đó cho đến giờ Thiện chưa một lần về thăm con gái, cũng không hề chu cấp cho con gái đồng nào để sinh sống, ăn học… Nhưng vừa rồi, có người biết Mỹ Hạnh là con gái của Thiện, muốn giới thiệu cho cô một gia đình Việt kiều ở nước ngoài và hứa sẽ có chút quà cho Thiện nên hắn sinh lòng tham lam, muốn lấy quyền làm cha của Mỹ Hạnh để ép Hiền phải đồng ý gả con gái… Nếu không được, hắn hăm dọa sẽ tới trường làm xấu mặt Mỹ Hạnh…

Cũng dễ hiểu là từ ngày phải lấy Lan Chi vì bị ép buộc, Thiện gần như mất hẳn quyền làm đàn ông chân chính, hắn luôn phụ thuộc nhà vợ… Lương làm giáo viên của hắn cũng bị Lan Chi quản lý, khó mà dễ dàng tiêu pha nếu không được vợ cho phép… Tới bây giờ, nếu tìm cách gả được Lan Chi cho Việt kiều, hắn sẽ có thể thay đổi được cuộc sống gò bó, tù túng nhục nhã hiện thời…

Nghe chuyện, Hồng Thủy an ủi Hiền:

– Em đừng có lo. Bé Hạnh lớn rồi, năm nay nó hai sáu, hai bảy tuổi rồi. Nó có quyền quyết định cuộc đời nó, chẳng ai ép nó được đâu, huống chi người cha vô trách nhiệm, không còn sĩ diện như hắn… Nhưng mà để đề phòng, để chị dặn thằng Nhiên kỳ này phải thường xuyên tranh thủ công việc rồi đưa đón chị nó, tránh chuyện không hay…

Bà chép miệng:

– Chà… không biết nó có ai để ý chưa… Chắc hối nó lấy chồng được rồi…

Nghe bà khuyên nhủ, Hiền cũng tạm yên tâm, nàng lắc đầu:

– Cái con nhỏ đó cũng lạ… Em có hỏi nó về chuyện đó mà nó cứ cười cười lắc đầu, có khi thì nó cự nự em rồi đi chỗ khác… em cũng bó tay… mà em cũng chẳng hối nó đâu chị… em cứ sợ lỡ mà nó gặp trúng cái thằng đàn ông như đời em thì khổ… nên thôi, em kệ nó… khi nào chuyện tới thì hay…

Hồng Thủy cười:

– Ừ, thôi kệ tụi nhỏ đi… Thời buổi bây giờ, cứ để cho tự nhiên đi em… Khi nào tới lúc là tụi nó lấy vợ lấy chồng, chẳng cần chị em mình lo giùm đâu… Chỉ mong sao cho bé Hạnh nhà em với thằng Nhiên nhà chị gặp được người đàng hoàng tử tế, gắn bó suốt cả đời với nhau, yêu thương nhau… chứ đừng như chị em mình… đứa nào cũng dở dang, lỡ làng…

Hiền gật đầu:

– Dạ… em cũng mong vậy. May mà chị em mình còn gặp được anh Ba…

Hồng Thủy đưa tay vỗ nhẹ lên vai Hiền:

– Nhưng mà chị thương em nhất, ai cũng có với ảnh đứa con an ủi… phần em thiệt thòi…

Hiền cười, lắc đầu:

– Không đâu chị. Em cảm thấy hạnh phúc với những ngày tháng đó… Hồi còn sống, anh Ba cũng hay nói với em như vậy nhưng mà em đã xác định từ lâu rồi, miễn là trong trái tim ảnh có một chút dành cho em… với lại em cũng có con bé Hạnh rồi… em chẳng ân hận, tiếc nuối gì đâu…

Hồng Thủy gật đầu:

– Thôi, được rồi… ngày mốt chị đi, Hiền ở nhà để ý chăm sóc thằng Nhiên giùm chị với, nhất là dặn nó phải lo cho con bé Hạnh đó… chẳng biết được thằng cha Thiện lại giở trò gì đâu, cứ cẩn thận đề phòng là hơn…

– Dạ… chị yên tâm…

Tối hôm đó, Hồng Thủy dặn dò, nhắc nhở Nhiên rất nhiều điều… Bà không kịp nghĩ ra sau khi bà đi, ở nhà lại xảy ra quá nhiều chuyện không ngờ…

Bạn đang đọc truyện Hàng xóm dâm đãng 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hang-xom-dam-dang-2/

Tiếng xe máy chạy vô sân lúc Hiền đang nấu bữa cơm trưa, nàng biết là Nhiên đã đi làm về. Phần Mỹ Hạnh thì sáng nay đã nói cho nàng biết trưa nay cô không về vì công việc ở trường, tới chiều Nhiên sẽ đi đón cô.

Hiền làm cơm xong rồi dọn ra bàn, nàng chờ một lúc lâu vẫn chưa thấy Nhiên qua ăn cơm như mọi lần nên nàng bước qua nhà Hồng Thủy kêu Nhiên… Hai căn nhà cùng chung một sân rộng nên nàng cũng chẳng cần đóng cửa…

Trong nhà im lặng chẳng thấy bóng Nhiên đâu, Hiền kêu nhưng cũng chẳng nghe anh trả lời. Nghĩ trong đầu sợ thằng nhỏ về nằm chơi ngủ quên nên rất tự nhiên nàng nhẹ bước lên lầu… Tiếng nước chảy róc rách ở phòng tắm cuối hành lang làm Hiền mới nhận ra anh chàng đang tắm rửa… Tính lại gõ cửa để kêu Nhiên tắm xong qua ăn cơm nhưng khi bước sát tới cửa phòng tắm Hiền mới giật mình khựng lại…

Anh chàng Nhiên đi tắm nhưng lại không đóng kín cửa, giữa cánh cửa và khung cửa còn mở ra một khoảng rất rộng mà nép từ bên ngoài Hiền có thể nhìn thấy rõ gần hết khung cảnh trong phòng tắm mà bên trong Nhiên không hề hay biết…

Rất tự nhiên vì trong thâm tâm, Hiền có một thoáng cho là anh vẫn còn nhỏ như ngày xưa thỉnh thoảng nàng vẫn tắm rửa cho anh nên nàng đưa mắt nhìn vô bên trong… Không nhìn thì thôi, khi đôi mắt nàng đã thấy thì Hiền không còn giữ được vẻ bình thản, tự nhiên nữa…

Nước từ vòi sen vẫn rì rào dội xuống nền gạch, còn Nhiên thì đang đứng dựa vô tường… Một bàn tay của anh đang nắm vuốt trên con cu đã cương cứng, vuốt dọc theo thân nó… Nước miếng trong miệng Hiền chợt khô đi, nàng giật mình không nghĩ ra được con cu của Nhiên rất to và dài như vậy… Hình như còn lớn hơn của ông Ba nữa…

Gần năm năm trôi qua, từ trước ngày ông Ba chết, nàng không có được lần nào gần gũi thể xác với ai… Nàng cứ tưởng rồi sẽ quên đi chuyện ân ái vì tuổi nàng cũng đã gần 50… Nhưng trưa nay, hình như không phải vậy nữa rồi… Khi nhìn thấy con cu của Nhiên, tự nhiên trong bụng nàng chợt gò cứng lại và thót lên một cơn nóng âm ĩ… nguồn mạch sâu tít bên trong như bị khởi động, nàng có cảm giác ở đó có một dòng nước nhỏ ri rỉ rịn ra… Trong vô thức, Hiền đưa một bàn tay xuống úp lên giữa hai chân nàng bên ngoài lớp vải váy và lớp quần lót, bóp lại thật chặt như muốn ngăn chặn cơn bộc phát của thân thể nàng…

Làm như Nhiên biết nàng đang đứng bên ngoài, anh tuột lớp da cho đầu khấc con cu lộ hết ra, từ chỗ nàng đứng tới chỗ Nhiên chỉ chừng khoảng 2 mét nên nàng thấy thật rõ cái đầu thịt tròn căng, đỏ au, bóng lưỡng vì nước… Bất giác Hiền luồn bàn tay xuống dưới gấu váy, mấy ngón tay nàng vách lớp quần lót mỏng đè lên giữa khe thịt mềm đã bắt đầu nhơn nhớt vì dâm thủy rịn ra, mấy ngón tay vừa đè ép vừa vuốt dọc theo khe nước ấm, trơn tuột… Mắt nàng vẫn không rời khỏi con cu cương to, dài một khúc của Nhiên… Hiền chợt rùng mình, nàng thầm nghĩ nếu khúc thịt cứng đó chui vô âm đạo nàng thì cảm giác sẽ ra sao…

Hiền chợt lắc mạnh đầu như muốn xua đi cái ý nghĩ như tội lỗi, lạ lùng đó… Nàng nghĩ tới ông Ba Nguyên… Không lẽ nàng đã từng ăn nằm với ông hơn hai chục năm trước, bây giờ lại muốn con trai ông sao… Đằng này Nhiên cũng vẫn kêu nàng là «Mẹ» đó thôi… Liệu có được không… Bàn tay vẫn vuốt mạnh trên gò mu với lớp lông đen mịn, trên khe lồn sũng nước, mà trong đầu nàng nghĩ ngợi lung tung… Nhưng rồi, nàng giật mình, lật đật đưa tay còn lại lên bịt chặt miệng mình để không thốt ra tiếng kêu kinh ngạc, mặt nàng chợt nóng rừng rực vì trong phòng tắm vọng ra thật rõ ràng tiếng rên của Nhiên:

– A… a… sướng quá… mẹ ơi… con sướng… con đang nắc vô lồn mẹ… sướng quá…

Hiền giật mình, nàng lại nghĩ không lẽ thằng Nhiên dám cả gan vừa thủ dâm vừa nghĩ tời đang… đụ Hồng Thủy sao? Trời…

Nhưng không phải… hai chân nàng chợt run lên, bụng nàng quặn lại bởi nàng lại nghe Nhiên rên nữa, anh vừa vuốt mạnh con cu thật nhanh, vừa kêu lên:

– A… con ra… mẹ Hiền ơi… con bắn vô lồn mẹ Hiền đây… a… a… sướng… sướng quá…

Từ đầu cu Nhiên, một tia tinh dịch trắng đục phọt ra, rơi xuống nền phòng tắm, thêm một tia nữa, tia nữa…

Trong bụng Hiền chợt thót lại, nàng như có cảm giác mấy tia tinh dịch đó đang bắn sâu trong âm đạo nàng… Hiền hít nhẹ một hơi thở… Nàng không ngờ Nhiên vừa thủ dâm lại vừa đang nghĩ tới nàng, nó tưởng tượng đang… làm tình với nàng sao… Nhiên chợt quay người bước vô dưới làn nước, Hiền vội vàng bước thật nhanh, thật nhẹ quay ra… Nàng không thể nhìn thấy Nhiên đứng ngay giữa khung cửa phòng tắm nhìn theo sau lưng nàng… Thật ra, Nhiên biết Hiền đứng bên ngoài từ lâu, và anh cố tình vừa thủ dâm vừa kêu réo tên nàng…

Bạn đang đọc truyện Hàng xóm dâm đãng 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hang-xom-dam-dang-2/

Khuôn mặt Nhiên tỉnh bơ ngồi ăn cơm đối diện với Hiền, anh tỏ vẻ bình thản làm như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Nhưng Hiền thì không được như vậy. Khuôn mặt nàng đỏ bừng, thỉnh thoảng lại lén nhìn Nhiên thật nhanh… Nhiên chợt lên tiếng:

– Mẹ Hiền…

Nàng giật mình:

– Hả? Chuyện gì con?

Nhiên nhìn thẳng lên mặt nàng:

– Bữa nay có chuyện gì… con thấy mẹ khác khác sao á…

Khuôn mặt Hiền đỏ thêm chút nữa, nàng vội lắc đầu:

– Đâu có gì đâu con, mẹ bình thường mà… Bộ con thấy mẹ có gì hả?

Nhiên gật đầu, không rời mắt khỏi nàng:

– Con thấy mặt mẹ sao tự nhiên đỏ lên, bộ mẹ bị đau cái gì sao? Có cần con lấy thuốc cho mẹ uống không…

Nàng lắc đầu:

– Không, mẹ có đau cái gì đâu? Chắc tại mẹ đứng trong bếp, trời nóng nên mặt mẹ nó vậy á… Con cứ ăn cơm đi, mẹ không sao đâu…

Nhiên gật đầu:

– Dạ… con tưởng mẹ bị đau…

Trong đầu Hiền chợt xuất hiện trở lại hình ảnh rõ nét con cu cứng ngắc của Nhiên, nàng rủa thầm: «Anh làm sao biết tui đau cái gì… cái đồ quỷ của anh làm tui đau con mắt thì có… đồ quỷ con… »

Chương trước Chương tiếp
Loading...