Hàng xóm dâm đãng 2

Chương 44



Phần 44

An Nhiên thấy chị đã rã rời nằm dài như ngủ say, cô ngả người nằm xuống, đôi mắt như mờ đi, như có sương khói, cô thì thầm:

– Anh… đụ em…

Nhiên nằm nghiêng giở một chân cô cong lên, áp sát háng dưới háng cô, cầm thân cu chĩa vô giữa khe lồn đỏ hồng trơn nhớt, tìm được cái lỗ nhỏ, anh đẩy từ từ cho cái đầu căng tròn, đỏ au ướt sũng dâm dịch trong âm đạo An Chi… Âm đạo An Nhiên dù còn nhỏ hơn chị gái nhưng nhờ không biết bao nhiêu dịch nhờn nên dễ dàng mở ra tiếp nhận con cu cứng ngắc, to dài của anh dễ dàng… Được lấp kín, khoái cảm trở lại trong lồn cô làm tiếng rên sung sướng bật lên:

– Ô… thích quá… anh ơi… nó vô rồi… ưm…

Những lần đầu tiên khi cùng Nhiên trần truồng rồi có con cu anh cắm vô lồn như bây giờ cạy miệng An Nhiên cũng không dám nói thành lời, chịu không nổi thì cô cũng chỉ ư ử rên rỉ thôi, nhưng càng về sau, cảm xúc mỗi lần như mỗi khác, như mới lạ hơn cộng thêm cái tật nói nhây của Nhiên mỗi khi làm tình riết rồi An Nhiên cũng quen đi và dễ dàng biểu lộ thành lời những gì cô cảm nhận được khi làm tình… Không những vậy, cái tính khí tinh nghịch và nhõng nhẽo của cô có dịp được biểu lộ, mà đối tượng để cho cô phát đi những cá tính đó chẳng còn ai khác ngoài Nhiên…

– Ui… anh Nhiên ơi…

Đang miệt mài đẩy háng đụ cô nhịp nhàng, Nhiên phì phò:

– Hử… gì em…

– Anh có thích… ư… đụ em không…

– Nhỏ này… hỏi hay… đụ ai mà không thích…

– Còn chịch… Anh có thích chịch không…

– Ai bày em…

– A… em nghe mấy đứa bạn…

– À… em cho bạn em chịch rồi hả…

– Úi… không hề… ưm… sướng quá… A… chỉ có một mình anh mới được chịch em thôi… a… nhẹ thôi anh…

– An Nhiên…

– Dạ…

– Cu anh bự không…

– Ui… em có biết con cu nào nữa đâu mà so sánh… Nhưng chắc của anh bự…

– Không có con cu khác đụ em thì làm sao em biết cu anh bự…

– Thì tại… mỗi lần anh đút vô là nó căng cái lồn em ra mà…

– Có sướng không…

– A… có… sướng lắm… ư…

– Muốn nằm trên anh không…

– Ưm… thôi… em chỉ thích anh đè trên người em anh đụ à… Nằm lên đi anh…

Nhiên muốn bắn lắm rồi… Chịu sao nổi hai cái lồn tươi trẻ, bóp khít, ngấu nghiến trên con cu từ đầu tới sát gốc được chớ… Anh lật người nằm lên bụng An Nhiên, tạm ngừng cho cảm giác tê tê trên đầu cu giảm bớt, anh thè lưỡi liếm lên hai cánh môi hồng rồi đẩy vô cho cô nút lưỡi anh… Cô mút chán rồi thì đẩy lưỡi anh ra cho lưỡi cô đi qua cho anh mút nút… hai người nút lưỡi nhau cho tới lúc hai đầu lưỡi như tê đi anh mới rời ra rồi cong lưng bú lên hai núm vú nhỏ, An Nhiên rên rỉ và dâm thủy lại bị kích thích trào thêm, cô cục cựa, nhúc nhích háng cô cho con cu lại cọ quẹt bên trong âm đạo:

– Ưm… anh… anh… tiếp đi… đụ em tiếp đi… em thèm anh nhúc nhích trong đó… ui… đó… đó… sâu đi anh… ô… ô…

– Nhiên muốn xong chưa…

– Dạ… sắp… anh đụ sâu vô cho em xong đi… ư…

Nhiên chống hai tay lên, bắt đầu nắc cu thật sâu, thật nhanh… Đầu cu đụng mạnh lên đáy lồn cô, miệng tử cung trồi lên để đón nhận những cú chạm của đầu cu, miệng tử cung mấp máy, hơi nóng bên trong ép căng bụng dưới cô… Cô nẩy háng lên hòa theo nhịp nắc xuống của anh, cô hé miệng vừa thở vừa rên… “Bạch… bạch…”, tiếng va chạm da thịt rộn lên hòa cùng tiếng thở dồn dập, hổn hển như điệp khúc chuẩn bị kết thúc một bản nhạc ân ái…

Hai đầu gối An Nhiên co lên cho bàn chân lấy thế nẩy cao hông hơn nữa, rồi chỉ thêm hơn một chục nhịp nắc xuống, đầu cu anh đã chọc cho miệng tử cung xì ra, khung chậu cô như tê liệt một thoáng để cơn cực khoái nổ ra, cô đẩy hai chân ưỡn hông lên ghim chặt con cu anh trong đáy lồn…

Nhiên ép hông xuống cho đầu cu áp sát miệng tử cung cô, lỗ tiểu mở ra bắn phọt tia tinh dịch nóng cho miệng tử cung hút lấy… Từng tia tinh dịch vọt ra làm cơ bụng An Nhiên giật thót từng cơn trong giây phút cực sướng… trong khi đầu cu ngóc giật từng cái, Nhiên ôm hai má cô, đặt lên môi cô nụ hôn như dài bất tận, như để cảm ơn cô đã cho anh bắn hết tinh dịch trong lần làm tình này…

Anh cảm ơn cô không chỉ được làm tình với một cô gái tươi trẻ, hồn nhiên, xinh xắn hiến dâng toàn bộ thân thể mình cho anh, mà anh còn cảm ơn cô vì cô đã đạt được cơn cực khoái chớ nếu cô kiên trì chưa đầy một phút nữa là Nhiên cũng đã phải phụt tinh ra trước cô rồi… Mà bản tính anh thì không muốn bạn tình mình chưa tới đích khi mình đã bắn tinh… An Nhiên thả lỏng người khi cơn cực khoái đi qua, cô thở ra một hơi dài, thều thào như không ra hơi:

– Ui… anh ơi… em thích lắm… cảm ơn anh… lần nào cũng làm em như ở trên trời… sướng lắm…

Nhiên bật cười vì cái sự so sánh được sướng của cô, anh vòng tay ôm cô siết vô lòng:

– Sướng nhiều vậy sao? Kỳ này chị Hai mấy đứa không có ở nhà, tối nào cũng qua đây ngủ với anh cho anh đỡ buồn nghe…

Cô nhăn mũi, bĩu môi:

– Xì… cho anh đỡ buồn hay… đỡ thèm…

– Hì hì… chưa biết đứa nào đỡ thèm đâu nghe…

– Ứ… không phải em…

– Ừ… thì không phải em… mà không biết đứa nào thấy chị mình đi rồi lò dò đi theo… để rình kìa…

– A… em không có rình nghe… em đi bắt quả tang chớ bộ…

Nhiên và An Nhiên chọc ghẹo nhau một hồi, chợt cô im ắng hồi lâu mới hỏi nhỏ:

– Anh… mai mốt em đi Saigon rồi, anh nhớ em không…

Nhiên bẹo lên cái mũi nhỏ:

– Có chớ… cô gái xinh đẹp này ai mà quên cho được…

Giọng cô vẫn cứ buồn buồn:

– Nhưng mà… mai mốt anh cưới chị Hai rồi… anh đâu thèm nhớ em nữa…

– Nhỏ này… cưới chị Hai thì cưới, còn nhớ em thì nhớ… đâu có liên quan gì nhau đâu…

An Chi tỉnh dậy từ lúc nào lên tiếng:

– À… vậy là anh cưới chị Hai tụi em rồi còn… ngoại tình nghe…

Nhiên cười khà khà, thò tay kéo cô lên nằm luôn bên cạnh, anh nằm giữa hai thân hình con gái trần truồng, trắng nõn nà và xinh đẹp không kém gì Mỹ Hạnh. Anh mỉm cười:

– Anh ngoại tình với hai đứa trước chị Hai chớ… Không tin hả… Anh kể cho nghe…

An Chi và An Nhiên cùng trợn mắt nghe Nhiên nói về chuyện cùng An Chi và sau đó là An Nhiên chung giường nhiều lần rồi mới đây mới là cùng Mỹ Hạnh bên nhau suốt cả tuần… Hiểu ra, An Chi thò tay nhéo lên bắp đùi Nhiên:

– À ha… hèn chi bỏ lơ em với bé Nhiên cả tuần lễ… Bận việc gì đâu chớ… bận cởi quần áo chị Hai thì có…

An Nhiên thì ngạc nhiên:

– Vậy là… anh “làm” luôn cả ba chị em em luôn rồi… kinh khủng cho ông thần này… đúng là đồ… trâu bò… không sai mà…

Nhiên cười giả lảng, trong đầu anh hiện lên ý nghĩ: “Nếu mà hai cô gái này mà biết được chuyện mình cũng ‘làm’ luôn mẹ các cô, rồi cả mẹ Hiền nữa… chuyện gì xảy ra… mình không nghĩ ra được luôn…”

Bạn đang đọc truyện Hàng xóm dâm đãng 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hang-xom-dam-dang-2/

Tường vuốt ve bàn tay trên hai bầu vú Nương đang trần truồng nằm bên cạnh anh sau một lượt làm tình dữ dội. Thân hình nàng có vẻ đẫy đà hơn trước, hai bầu vú to lên với hai đầu núm sẫm màu hơn… Tường nghĩ là do ái ân với anh nhiều lần nên thể trạng nàng có chút thay đổi… Anh cũng không cho cái bụng nhỏ ở dưới của nàng kỳ này cũng có vẻ hơi nhô cao, không còn hõm xuống là chuyện lạ, anh nghĩ là do nàng ngồi làm việc nhiều… Nương ậm ừ trong cổ khi mấy ngón tay anh cứ mân mê, vê tròn hai đầu núm làm nàng nhột nhạt thêm chút ngứa ngáy sâu bên dưới âm đạo dù mới vừa được cực khoái một trận với anh xong… Nàng quay đầu qua phía anh:

– Anh à… chắc mấy bữa nữa em đi vắng một thời gian… Anh ở nhà giữ gìn sức khỏe và chăm sóc Tiểu My nghe…

Tường ngạc nhiên, nhỏm người lên nhìn nàng:

– Em đi đâu mà lâu, có đi công tác thì cũng mấy ngày như lâu nay thôi chớ… có khi nào anh thấy em đi quá một tuần đầu mà…

Nương cười lắc đầu:

– Không phải đi công tác. Em đi lo công chuyện riêng của em, chắc phải lâu lâu mới về…

Tường càng ngạc nhiên hơn:

– Em gặp chuyện gì sao? Nói anh nghe coi anh có giúp em được gì không?

Nương lại lắc đầu:

– Không. Anh chẳng giúp được gì đâu… chuyện riêng của em thôi, khi nào giải quyết xong việc em về kể cho nghe…

– Em không tin anh sao?

– Không mà… Em tin anh chớ… tin anh em mới giao cả cuộc đời này cho anh rồi đó… Nhưng mà chuyện này, đàn ông con trai không nên biết làm chi… từ từ rồi anh biết mà… em nói thiệt…

– Bộ… em giận anh hả, Nương?

Nàng bật cười:

– Thôi đi. Em có thể giận bất cứ ai chớ với anh thì sẽ không bao giờ… Anh mà cứ hỏi hoài, hỏi tới… là có khi… em giận anh thiệt đó…

Nghe nàng nói có vẻ căng căng dù miệng nàng cười rất tươi, anh thôi không dám hỏi tới nữa… Cho dù trong bụng anh chỉ muốn năn nỉ nàng nói ra vì chợt anh có linh cảm lần đi vắng lâu ngày này của nàng có dính dáng tới anh. Tự nhiên mấy ngày nay, không hiểu sao anh có cảm giác bất an trong lòng, chưa tìm ra được lý do nên anh cũng không dám coi thường, đi làm về là anh thẳng về nhà, không nán lại trêu ghẹo những người đẹp ở văn phòng…

Đặc biệt, anh cố tình tránh né con bé Ngọc Linh hàng xóm… Anh sợ nó nhìn thấy anh lại làm ra những điều không đáng có để mọi người chung quanh đoán già đoán non… nó lại đang còn đi học, lỡ có chuyện gì anh là người lãnh đủ… Nhiều lúc, anh tự trách mình quá ham hố, chuyện tối hôm đó nếu anh tỉnh trí một chút nữa thì bây giờ không phải lo lắng mất công… Cũng bởi đang có sự suy nghĩ trong lòng nên mấy lần Thảo Nguyên, Quỳnh Tiên và cả Ái Khanh ra tín hiệu muốn tới cùng anh nhưng anh đều lắc đầu chỉ lên đầu ra ý anh không được khỏe…

Sực nhớ, anh quay qua nhìn Nương, bắt gặp nàng cũng đang nằm nghiêng đầu nhìn anh đăm đăm:

– Có chuyện gì nữa hả em…

Nàng lắc đầu mỉm cười:

– Không. Em chỉ thích nhìn anh vậy thôi…

– Cho nhìn thoải mái đó… À, mấy bữa nay anh không thấy Tiểu My đâu hết?

– Tiểu My đưa mẹ cổ đi Saigon thăm người cháu bị bệnh phải phẫu thuật… chắc ít bữa nữa là về à anh… Bộ nhớ người đẹp hả…

Tường bật cười hà hà:

– Người đẹp đang nằm bên cạnh nhớ người khác chi cho mệt chớ… mà nè, anh hỏi thiệt… Nếu anh muốn lấy vợ, có được không?

Nương giật mình, nàng ngồi hẳn lên bất kể đôi vú căng to rung rinh trước mặt anh:

– Anh lấy vợ? Mà lấy ai…

Sắc mặt anh nghiêm lại:

– Anh chỉ nghĩ vậy thôi… Nếu lấy vợ thì chỉ có… em hoặc là Tiểu My, chớ còn ai nữa…

Trong đầu anh cũng thoáng hiện hình ảnh của Thảo Nguyên và Ái Khanh cũng như vài khuôn mặt khác đang làm việc ở văn phòng… Nhưng không ngờ Nương lại không đồng tình:

– Anh chẳng nên lấy ai hết…

– Sao vậy? Ý em là…

– Anh lấy một người thì người kia thất vọng, đó là em chưa nói thời gian này anh đi làm ở đó, bao nhiêu là người đẹp vây quanh, trong đó chắc chắn là có vài ba người cũng… cũng mê anh như em, như Tiểu My… họ cũng sẽ thất vọng… Em thì không nói, nhưng em nghĩ tới Tiểu My… tội cho cổ…

Tường lắc đầu:

– Tự nhiên anh nghĩ vậy thôi, chớ suy nghĩ kỹ thì anh cũng không thể vì… vì thật sự, anh với mẹ hai đứa nhỏ cũng chưa làm xong thủ tục ly dị mà…

– Anh tính ly dị chỉ thiệt sao? Chớ không phải mai mốt anh cũng đi à…

Tường cười buồn:

– Đi nước ngoài á? Không bao giờ… Chẳng qua người ta chưa chịu ly dị, chớ anh đã nói trước là anh sẽ ly dị sau khi họ ổn định đàng hoàng cuộc sống bên đó xong xuôi… mà thôi, đừng nói tới mấy chuyện không vui này nữa…

Nương cười cười đầy ẩn ý:

– Chớ giờ anh muốn nói chuyện gì?

Tường lăn người đè lên mình nàng, hôn lên đôi môi đang mấp máy:

– Anh không muốn nói, anh chỉ muốn làm thôi…

Nàng bật cười khúc khích:

– Còn sức làm không đó… A… nhột em…

Chương trước Chương tiếp
Loading...