Hạnh phúc của kẻ cô đơn

Chương 3



Phần 3

Sau khi trở lại công ty, tôi bận rộn với hai cuộc họp. Chỉ rảnh rỗi một chút cho đến 3 giờ chiều. Tôi dùng thời gian rảnh để gọi cho thư ký của tôi đi lấy chìa khóa căn hộ trong ký túc xá của công ty tôi. Tôi cũng bảo cô thư ký sắp xếp một chiếc xe hơi cho tôi, để sẵn sàng tới đón hai mẹ con cô Phùng Ngọc Lan. Ban đầu, tôi thực sự muốn gọi cho cô ta trước, nhưng tiếc là tôi không có số điện thoại của khách sạn, mà tôi cũng quên luôn cái tên của nó. Vì vậy tôi phải từ bỏ ý định.

Khi mọi thứ đã sắp xếp xong thì đã 6 giờ tối. Ngay lập tức tôi lái xe đến khách sạn nơi Ngọc Lan đang ở.

Khi cô ta mở cửa ra, tôi thấy cô ta cầm một hộp cơm trưa và đuổi theo đứa con trai trong phòng và đút cho nó ăn. Nhìn vào hộp cơm, tôi thấy chỉ có mấy cọng rau héo úa vàng vọt và hai miếng thịt heo mỏng như tờ giấy. Đừng nói là cho một con người, phải nói là một con chó cũng không nhất thiết phải ăn như vậy.

Nói về con trai của cô ta, thực sự hơi đáng thương cho cô ta. Đêm qua, vì nhiều lý do, tôi đã không nhìn thấy nó được rõ ràng. Giờ nhìn kỹ nó thì thấy nó vẫn ổn, và cơ thể nó thậm chí giống như một vận động viên. Vóc dáng của nó khá cao và khỏe mạnh, chỉ có điều nó là một thằng ngốc.

Tôi mơ hồ nhớ lại Phùng Ngọc Lan nói rằng con cô ta có tên là Nhị Ngưu. Vì vậy khi nó tới gần tôi, tôi nói với nó:

“Nhị Ngưu, tại sao con không chịu nghe lời? Mẹ sẽ không ăn được nếu con không chịu ăn.”

Nhị Ngưu nhìn tôi rồi chỉ tay vào hộp cơm trưa trong tay mẹ nó và nói:

“Đồ ăn đắng lắm, con không thích ăn đâu.”

Phùng Ngọc Lan đang đứng phía sau tôi. Tôi quay lại và dùng giọng nói hơi mắng nhiếc với cô ta:

“Tiền anh cho em tối hôm qua đâu? Sao em lại mua thứ đồ ăn này? Hôm nay em phải sử dụng nó. Hiện giờ anh đã tới đón em đến chỗ ở mới, em còn sợ chuyện gì nữa?”

Cô ta dường như nhận ra mình rất sai lầm, bèn cúi đầu và khẽ nói với tôi:

“Em tưởng anh chỉ nói giỡn chơi chứ không nghĩ là anh sẽ thực sự tới đây.”

Tôi nói với cô ta một cách chân thành:

“Cũng rất khó để đổ lỗi cho em. Không nên hoàn toàn tin vào một người lạ. Cứ để thời gian trả lời, rồi em sẽ biết anh là ai.”

Nói xong tôi cầm lấy hộp cơm trên tay cô ta và quăng nó vô thùng rác. Rồi tôi tiếp tục nói:

“Thôi giờ lo thu xếp hành lý đi. Trước tiên mình đi ăn tối rồi anh sẽ đưa mẹ con em đến ở trong nhà mới.”

Mặc dù cô ta không nói gì, nhưng từ ánh mắt và hành lý được đóng gói, tôi biết rằng cô ta chắc phải cảm thấy rất hạnh phúc. Đồ đạc của hai mẹ con cô ta rất sơ sài cũng như nơi ở vậy, và không mất nhiều thời gian để dọn dẹp.

Sau khi tôi trả tiền thuê khách sạn cho cô ta, tôi đưa hai mẹ con họ đến một khách sạn mà tôi biết. Chúng tôi vào một phòng VIP, tôi gọi một món ăn đầy bàn. Sau đó tôi mở một chai rượu vang đỏ và cùng hai mẹ con họ ăn uống một bữa thật thịnh soạn. Ăn uống no nê, tôi đưa họ tới căn hộ của tôi trong ký túc xá của công ty.

Căn hộ này được công ty cấp cho tôi. Nó không lớn, chỉ có hai phòng ngủ. Vì tôi có nơi khác để ở nên căn hộ để trống, nhưng có người dọn dẹp mỗi tuần. Do đó có thể vào ở ngay.

Tôi đã ổn định cuộc sống cho họ, đưa số điện thoại di động của tôi cho cô ta. Và tôi đã cho cô ta hàng ngàn đô la tiền mặt rồi định rời đi. Cô ta dường như nghĩ rằng tôi sẽ ở lại qua đêm, nên bối rối và hỏi tôi:

“Anh… anh phải đi sao? Vợ anh đang chờ anh ở nhà hả?”

Tôi lắc đầu và mỉm cười nói:

“Không, tại ngày mai công ty anh có rất nhiều việc phải làm. Anh sợ sẽ không ngủ được khi ở lại đây.”

Tôi không biết liệu cô ta có sợ ở một nơi xa lạ hay không, hoặc cô ta thực sự không thể chịu được. Nói tóm lại, cô ta miễn cưỡng nắm tay tôi và nói rằng không để cho tôi đi. Tôi bị cô ta làm vướng víu, thế là tôi hứa sẽ ở lại.

Cô ta rất vui, vội vã đi tắm và nói rằng sẽ phục vụ tôi khi lên giường. Tôi nói là không vội ngủ và bảo cô ta lo cho con trai của mình trước đi, sau đó chờ nó ngủ rồi hãy đến phục vụ tôi. Cô ta nói chuyện đó không thành vấn đề, nó sẽ tự ngủ. Dù sao thì tôi cũng đi tắm cùng cô ta.

Trong phòng tắm, cô ta bảo tôi đứng trong bồn tắm. Cô ta rất thành thạo trong việc thoa xà bông lên cơ thể tôi. Khi rửa cặc tôi, kỹ thuật và sức mạnh thật là vi diệu.

Tôi thở dài khoan khoái, đưa tay lên xoa má cô ta và nói:

“Đêm qua anh không nhận ra chuyện này. Em có thể giúp mọi người rửa ráy thứ này được đó. Em làm chuyện này giỏi hơn nhiều so với bú liếm cực khổ bằng miệng. Ha ha… À, mà em có giúp con trai em rửa ráy cho nó hay không? Nếu có thì em có thể thực hành nhiều hơn bằng cái miệng này. Mà lời nói vô tình nghe cho vui thôi nha.”

Tôi hoàn toàn nói đùa, nhưng có ngờ đâu cô ta buộc miệng thốt lên:

“Tại anh không thích em dùng miệng giống như Nhị Ngưu…”

Nói tới đó thì sắc mặt của cô ta bỗng thay đổi. Có lẽ cô ta biết mình lỡ miệng, và trông cô ta trở nên lúng túng. Sau đó cô ta tìm cách cứu chữa tình hình nên nói với tôi:

“Khi giúp nó tắm, em không chạm vô người nó…”

Kiểu đánh lừa “Không có bạc ba trăm hai ở đây” không thể đánh lừa được tôi. Tôi biết rằng chắc phải có một số động cơ thầm kín. Để cho cô ta tiết lộ bí mật, tôi quyết định cho cô ta một mẹo “tôi muốn thề”, giả vờ không biết những sai sót trong lời nói của cô ta. Tôi nói nghiêm túc với cô ta:

“Để anh dạy em, em nên dùng lưỡi nhiều hơn. Miệng em khép lại chặt quá. Giống như đêm qua, khi em bú cặc anh làm anh bị đau vài lần vì răng em đó.”

Có lẽ cô ta tưởng rằng tôi đã không nhận ra sai sót ở những gì cô ta nói trước đó. Khuôn mặt cô ta trở nên thư giãn hơn nhiều. Cô ta gật đầu và nói:

“Được rồi, lần tới em sẽ cố gắng.”

Sau đó tôi trò chuyện với Phùng Ngọc Lan một lúc lâu, đến khi cô ta giúp tôi dùng nước để rửa sạch xà bông. Tôi chắc chắn cô ta đã hoàn toàn thư giãn, không còn cảnh giác nữa. Đột nhiên tôi hỏi cô ta với giọng lạnh lùng:

“Phải rồi, em có nói là giúp cho Nhị Ngưu. Em bú cặc nó, vậy nó có xuất tinh vô miệng em hay không?”

Cô ta không ngăn được tôi nói như vậy, và ngay lập tức bị rơi vào cái bẫy của tôi. Cô ta đáp lời tôi:

“Em chỉ thử có một lần thôi à.”

Nói xong cô ta liền cảm thấy mình đã bị hớ, nhưng rất tiếc là đã quá muộn. Tôi thấy mặt cô ta đỏ bừng lên, và cô ta nhanh chóng đổi đề tài nên vội vàng nói với tôi:

“À, anh nói ngày mai anh bận rất nhiều việc phải không? Để em giúp anh lau khô người rồi đi ngủ sớm nha.”

Tôi nhìn chằm chằm vào cô ta một cách bất cẩn và mỉm cười nói:

“Giờ anh không muốn ngủ, chỉ muốn nghe em kể thôi. Em cảm thấy gì khi giúp con trai em?”

Cô ta xấu hổ nên đi ra khỏi phòng tắm ngay lập tức. Nhưng tất nhiên tôi không thể buông tha cô ta. Cô ta vội vàng rời khỏi phòng tắm và leo lên giường. Tôi đi theo cô ta.

Ở trên giường, tôi đưa hai tay ôm lấy mặt của cô ta và giữ chặt. Nhanh chóng, tôi yêu cầu cô ta nói chuyện về con trai mình. Cô ta không thể chịu được đòn tấn công mạnh mẽ và liên tục của tôi. Cuối cùng, cô ta đã tiết lộ cho tôi biết toàn bộ câu chuyện.

Bạn đang đọc truyện Hạnh phúc của kẻ cô đơn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hanh-phuc-cua-ke-co-don/

Phùng Ngọc Lan lập gia đình khi còn rất trẻ. Chồng cô ta là một nông dân rất bảo thủ. Sau đó cô ta sinh ra Nhị Ngưu. Khi sinh Nhị Ngưu thì ban đầu cô ta sinh đôi, nhưng chỉ có Nhị Ngưu sống sót, đứa trẻ còn lại đã chết sau khi sinh. Mặc dù hai vợ chồng rất buồn, nhưng họ thấy rằng còn lại một đứa cũng làm cho họ hài lòng. Ngoài ra, chính phủ đã thúc đẩy mạnh mẽ chính sách một con, do đó họ không có kế hoạch sinh thêm con nữa.

Nhưng nào ngờ khi Nhị Ngưu được 2 tuổi, nó bị bệnh năng và não nó bị hủy hoại. Sau đó, trí tuệ của nó không còn phát triển và tâm trí của nó giống như một đứa trẻ khoảng 7 hoặc 8 tuổi. Tất nhiên hai vợ chồng cô ta rất buồn, vì vậy chồng cô ta đã làm việc chăm chỉ để quyết định sinh thêm đứa con nữa. Thế nhưng sau đó cô ta lại sinh ra một đứa con gái. Chồng cô ta tức giận và tuyệt vọng, sau đó uống rượu nhầm thuốc trừ sâu nên đã chết.

Từ đó, Phùng Ngọc Lan phải một mình chăm sóc hai đứa con, cho nên rất là cực khổ. Sau này, mẹ cô ta khuyên nên bán nhà và đất của chồng rồi về sống cùng gia đình cô ta. Cô ta tự nghĩ, dù sao thì mẹ cô ta cũng sống một mình nên hai người luôn có thể chăm sóc lẫn nhau. Vì vậy cô ta đã bán đất đai nhà cửa rồi dẫn hai đứa con về sống cùng mẹ mình.

Trong nháy mắt, hai mẹ con sống với nhau được vài năm. Mặc dù cuộc sống rất nghèo khổ đắng cay, nhưng cuối cùng thì gia đình cô ta đã sống trong an toàn. Cuộc sống của họ chỉ bị đảo lộn khoảng hơn một tháng trước đây.

Hóa ra con trai cô ta, Nhị Ngưu, mặc dù trí thông minh bị cản trở trong thời thơ ấu nhưng về mặt sinh lý thì mọi thứ đều ổn, thậm chí là rất bình thường. Tuy nhiên, do Nhị Ngưu bị thiểu năng trí tuệ nên cuộc sống hàng ngày luôn cần được mẹ chăm sóc trong việc ăn uống, tắm rửa và thay quần áo, đôi khi ngay cả chuyện đi vệ sinh. Do đó, so với các bà mẹ khác thì Ngọc Lan có thể thấy rõ ràng toàn bộ quá trình phát triển của con trai cô ta.

Cách đây chỉ vài tháng, cô ta đã nhận thấy Nhị Ngưu có vẻ hơi lạ. Trong lúc tắm, nó vô tình sờ vào đám lông lồn của mẹ nó. Lúc đầu cô ta không nghĩ ngợi gì. Cho đến tháng trước, cô ta giúp Nhị Ngưu rửa ráy cặc nó. Khi đang sửa soạn kỳ cọ những bộ phận khác trên người con mình thì cô ta thấy nó tự cầm cặc và nhếch miệng cười nói với cô ta:

“Này… này… Mẹ ơi, mẹ không cần phải dùng miệng để bú nó đâu, nó sẽ to hơn đó. Mẹ đã nói là con không được mạnh mẽ lắm.”

Ngọc Lan nghe con trai mình nói vậy thì bản năng mách bảo rằng có điều gì đó không ổn. Vì vậy cô ta cố tình hỏi Nhị Ngưu:

“Chỗ đó dùng để đái. Ai nói có thể dùng miệng để bú nó?”

Nhị Ngưu nghe mẹ nó nói vậy liền reo lên:

“Bà ngoại nói là nếu dùng miệng để bú nó thì con sẽ mau lớn hơn. Ồ… con không tin đâu, cho nên bà ngoại con đã cầm cặc con rồi bú nó. Nó phồng to hơn thiệt đó mẹ. Nhưng bây giờ không có ai bú nó. Mà tại sao nó lại phồng to hơn hả mẹ?”

Ngọc Lan nói với tôi, khi cô ta nghe con trai mình nói vậy thì biết đã xảy ra chuyện lớn không tốt lành rồi. Cho nên cô ta đã hỏi con:

“Bà ngoại bú cặc con lần đầu tiên khi nào? Ngoài chuyện đó ra, bà ngoại con có dạy cho con chuyện gì khác không?”

Nhị Ngưu đáp:

“Bà ngoại cũng dạy con chơi trò xe lửa khoan vô hang động.”

Ngọc Lan thực sự đã mơ hồ đoán ra chuyện gì rồi, nhưng không thể không hỏi con mình:

“Con được dạy chơi trò đó ra sao?”

Nhị Ngưu xua tay lên và nói:

“Con không dạy mẹ đâu. Bà ngoại nói với con là con không được kể cho mẹ nghe chuyện chơi trò chơi xe lửa khoan hang động. Con không nói đâu.”

Ngọc Lan kể lại với tôi, sau khi biết chuyện, cô ta rất tức giận mẹ mình và muốn tìm bà ta ngay lập tức. Nhưng khi suy nghĩ lại, cái gọi là gia đình xấu xa sẽ thành tin đồn lan ra ngoài. Nếu cô ta thực sự xé mặt và mở toang ra hết thì sẽ không tốt đẹp gì cho gia đình mình. Vì vậy cô ta quyết định giữ kín trong suốt phần còn lại của cuộc đời và chờ một thời gian để lập kế hoạch.

Tuy nhiên, để ngăn mẹ mình tiếp tục làm chuyện xấu, Ngọc Lan quyết định quan tâm con mình trong một thời gian. Vì lẽ đó cô ta dự định đưa Nhị Ngưu đến gặp bác sĩ để điều trị. Cô ta cũng nói với tôi rằng mẹ cô ta đã phản đối mạnh mẽ ngay từ đầu. Sau đó, cô ta nói là đã biết chuyện của hai bà cháu. Mẹ cô ta không còn biết nói gì.

Sau khi rời thôn quê lên thành phố, Ngọc Lan nhận thấy mức sống của hai nơi rất khác biệt. Sau khi sống trong thành phố chưa đầy một tháng, số tiền mang theo đã tiêu xài hết. Cô ta không còn lựa chọn nào khác nên đành phải bán thân để kiếm tiền sinh sống. Cô ta nói với tôi rằng từ khi chồng mình chết, cô ta đã quen với sự trống rỗng và cô đơn trong cuộc sống của mình, cả về thể xác lẫn tâm hồn, và đã trở thành một vũng nước tù đọng. Cô ta không mong đợi rằng sau hai hay ba lần tiếp khách, những thay đổi về sinh lý là vô thức. Chẳng mấy chốc, ngay cả nước trong tim cũng ngừng lại, nó trở nên sống động và đục ngầu.

Ngọc Lan nói rằng khi lần đầu tiên tiếp khách, cô ta bị sốc và xấu hổ, không hề có phản ứng sinh lý. Tuy nhiên, con người chứ không phải cây cỏ, và nó dần trở nên lớn hơn. Một cách tự nhiên, cô ta cũng có nhu cầu tình dục. Nhưng đĩ điếm là gái làng chơi, nên chuyện có đạt cực khoái hay không cũng không thành vấn đề. Dù sao nếu có thì cũng tốt. Lúc đầu cô ta vẫn không có được nó, nhưng thực sự cô ta không thể chịu đựng được nữa.

Sự việc xảy ra hai ngày trước khi tôi gặp Ngọc Lan. Hôm đó cô ta có một công việc tốt và đã tiếp hai vị khách liên tiếp nhau. Khi đang tiếp khách đầu tiên thì cô ta cảm thấy có nhu cầu. Nhưng anh chàng đã không tận dụng và đã bắn tinh hai lần.

Không đầy nữa tiếng sau, cô ta tìm được một vị khách thứ hai. Không ngờ gã này thậm chí còn tệ hơn, chỉ có dùng ngón tay là giỏi. Gã đã dùng tay làm cô ta văng dâm khí ra tung tóe. Đến khi cô ta chuẩn bị bay vút lên trời thì thậm chí gã không nhét nó vào được và đã bắn tinh lên đùi cô ta.

Sau khi vị khách thứ hai đi khỏi, cô ta cố tự giải quyết nhu cầu sinh lý của mình bằng tay. Cô ta biết rằng thà không muốn chuyện đó còn tốt hơn. Cô ta cảm thấy muốn được giải tỏa, toàn bộ phần dưới cơ thể đã nẩy lên và nóng sốt, nước lồn chảy ra ào ạt.

Cho đến nữa đêm, Ngọc Lan vẫn không ngủ được. Lúc đó có con trai cô ta nằm ngủ ngay bên cạnh. Đó là vấn đề đúng đắn. Ngay khi cô ta muốn bừng cháy, khi sắp mất kiểm soát thì đột nhiên cô ta cảm thấy đít mình bị cứng lại vài lần trong khi nghe tiếng Nghị Ngưu trong giấc ngủ của mình. Đừng nên cười cợt và nói rằng trò chơi “xe lửa khoan hang động” là một giấc mơ.

Theo bản năng, cô ta đưa tay ra phía sau, lúc đầu có ý định đẩy Nhị Ngưu ra xa. Sau đó cô ta nghĩ rằng nơi chạm vào chỉ là hai mông đít của mình. Điều thậm chí còn khủng khiếp hơn là Nhị Ngưu không biết từ khi nào, đã thực sự để cặc lòi ra khỏi quần. Vì vậy Ngọc Lan ngập ngừng áp mông vào và nhận ra cặc con mình cứng và nóng, đã lộ ra hoàn toàn.

Vào lúc đó, cô ta đã hoàn toàn mất kiểm soát. Trong tâm trí cô ta chỉ có hình ảnh của tình yêu nam nữ. Trong thâm tâm, cô ta nghĩ rằng mình chỉ là một con đĩ. Con cặc sắp đút vào lồn cô ta là cặc của đứa con trai, nó còn sạch sẽ hơn nhiều so với đám khách hàng. Hơn nữa, Nhị Ngưu cũng đã địt bà ngoại của nó. Bây giờ nó được phép địt mẹ nó. Thiệt hại cho Nhị Ngưu nên được hạn chế.

Vì vậy Ngọc Lan đã tuột cái quần lót đã ẩm ướt của mình xuống dưới chân rồi quay lưng lại phía con trai mình. Sau đó cô ta cầm cặc con đút vào lồn mình. Hai mông đít của cô ta đung đưa về phía sau…

Bạn đang đọc truyện Hạnh phúc của kẻ cô đơn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hanh-phuc-cua-ke-co-don/

Càng nghe, tôi càng nghĩ câu chuyện này thật lạ thường, không thể tin nổi. Loại loạn luân này đã xảy ra trong một gia đình. Tôi đã đọc rất nhiều truyện loạn luân, nhưng câu chuyện có thật này đã trực tiếp nói điều đó với tôi. Đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy cực kỳ phấn khích. Tôi đang mơ ước về tình huống này, khi hai mẹ con họ loạn luân. Tôi tiếp tục hỏi Ngọc Lan:

“Hai mẹ con em địt nhau được bao lâu? Con em nó có xuất tinh vô lồn em hay không? Em có địt nó trở lại không?”

Tôi hỏi cô ta những câu hỏi khó nói nhất. Cô ta xấu hổ đưa tay lên che mặt mình lại và nói:

“Đừng nói chuyện đó nữa mà, em xấu hổ muốn chết đây này. Tha em đi mà, đừng hỏi nữa được không?”

Tất nhiên tôi không bao giờ buông tha cô ta dễ dàng như vậy. Tôi lật hai bàn tay cô ta đang che mặt ra và nói:

“Em đừng nên xấu hổ với anh. Anh thích nghe em kể tiếp câu chuyện.”

Ngọc Lan nhận thấy tôi không coi thường cô ta, đã vậy tôi lại còn tỏ vẻ tò mò thích thú nữa. Cô ta ngập ngừng một lúc rồi nói:

“Hai mẹ con em địt nhau không biết trong bao lâu. Chỉ biết là sau đó nó… nó xuất tinh vào trong lồn em. Sau đó mẹ con em có địt nhau thêm vài lần nữa.”

Bỗng nhớ ra điều gì đó, tôi liền hỏi cô ta:

“Em có tìm thấy con em sau khi mình ngủ vào buổi sáng đó hay không?”

Cô ta giấu đầu trên giường và đáp:

“Buổi sáng đó thì không có gì, nhưng… nhưng đến trưa hôm đó thì…”

Tôi vỗ đít cô ta qua cái mền rồi nói:

“À, sau khi anh địt em xong thì em lại tìm đến con trai em. Vậy có nghĩa là anh không đáp ứng đủ nhu cầu của em, đúng không nào? Ha ha… chờ chút, anh sẽ địt em.”

Cô ta ngẩng đầu lên khỏi giường, hôn lên má tôi rồi kê miệng sát vào tai tôi và khẽ nói:

“Vậy mà anh còn nói nữa. Người ta nghĩ về anh cả ngày, không thể chịu nổi… Dù sao thì thân xác em là của anh, nếu anh muốn địt thì cứ địt đi.”

Sau đó Ngọc Lan tự động le lưỡi ra liếm từ ngực tôi rồi dần di chuyển xuống. Cái lưỡi ấm nóng của cô ta rà liếm từ núm vú đến bụng dưới của tôi. Có lẽ biết tôi không đánh giá cao khả năng bú liếm của cô ta, nên khi rà lưỡi đến cặc tôi thì cô ta chỉ làm sơ sài. Cô ta chỉ há miệng ngậm cặc tôi trong chốc lát rồi chuyển sang ngậm bìu dái tôi.

Để tạo thuận lợi cho cô ta, tôi nâng một chân lên để cho đầu cô ta tựa vào đùi kia của tôi. Lưỡi của cô ta chà xát lần lượt vào hai bìu dái của tôi. Tôi cảm giác tê rần và ngứa ngáy. Lỗ mũi của cô ta bám vào lỗ đít tôi, chóp mũi cọ xát qua lại. Tôi cảm thấy rất kích thích.

Cô ta tiếp tục bú liếm tôi trong một lúc rồi đột nhiên ngồi dậy và mỉm cười với tôi. Cô ta ra hiệu cho tôi xoay người lại. Thế là tôi quay lại và ngả lưng lên giường. Tôi cảm thấy bàn tay dịu dàng của cô ta khẽ chạm vào đít tôi, và tôi nghe tiếng cô ta thì thầm:

“Hẩy đít lên cao đi anh.”

Tôi biết rằng Ngọc Lan sắp bú đít tôi, nên tôi thích thúc hẩy đít mình lên. Chắc chắn rồi, ngay lập tức tôi cảm thấy cái lưỡi ấm nóng của cô ta thọc vào lỗ đít tôi. Nhắm mắt lại, tôi tận hưởng cảm giác sướng khoái khi được bú liếm lỗ đít. Đồng thời, tôi đang mơ về chuyện loạn luân của cô ta với đứa con trai. Một cách vô thức, tôi thay đổi ý định.

Tôi yêu cầu Ngọc Lan nằm thẳng người trên giường, bảo cô ta dùng hai tay ôm giữ hai đùi của cô ta, cố nâng cao thân dưới và giang rộng hai chân ra hết mức có thể cho đến khi lồn cô ta chĩa lên trần nhà. Tôi rất hài lòng với vị trí và tư thế này.

Không chần chừ, tôi thọc cặc vào lồn cô ta. Trong khi địt cô ta, tôi ngắm nhìn cặp vú khổng lồ của cô ta giống như hai bong bóng đầy nước. Chúng đang lắc lư và xoay chuyển theo nhịp nắc của tôi. Tôi địt cô ta được khoảng 10 phút thì cảm thấy sắp xuất tinh, vì vậy tôi muốn xem cô ta tự chơi vú mình.

Tôi nhìn chằm chằm vào cô ta đang dùng tay tự xoa bóp cặp vú đầy thịt của mình. Thỉnh thoảng cô ta dùng mấy ngón tay se và kéo hai núm vú lên cao và làm cho dài ra. Cô ta nhìn vào núm vu to lớn bất thường của mình và nhặt chúng lên. Tôi rất hứng thú bởi thực tế là nó được cuộn thành một hình dáng mới. Khi tôi nghĩ rằng cô ta đã từng địt con trai mình thì rất có khả năng cô ta cũng từng thực hiện những động tác này. Mức độ phấn khích của tôi ngay lập tức lên đến đỉnh, và tinh dịch tôi tiêm thẳng vào tử cung của cô ta.

Sau khi xuất tinh, tôi lăn ra khỏi người cô ta và nằm xuống giường. Lấy một điếu thuốc từ bao thuốc lá trên bàn cạnh giường, tôi thấy một cây nến ở gần đó. Sau khi châm thuốc hút, một tay tôi cầm điếu thuốc, tay kia bóp vú Ngọc Lan và tôi trò chuyện với cô ta trở lại.

Hầu hết chủ đề trong cuộc trò chuyện của chúng tôi không thể tách rời khỏi hai mẹ con Ngọc Lan và Nhị Ngưu. Cô ta bình tĩnh trả lời tất cả các câu hỏi của tôi. Hầu như tôi hỏi thì cô ta mới trả lời chứ không bao giờ cô ta chủ động kể ra. Tôi cố gắng bảo Ngọc Lan gọi con mình đến chơi, nhưng cô ta nói là đã quá khuya rồi và không nói gì thêm. Tôi e rằng mình đã đi quá xa và chờ cơ hội khác, vì vậy tôi phải từ bỏ ý định.

Chúng tôi tiếp tục nói chuyện thêm một lúc nữa. Bỗng cô ta ấn tay vào thân dưới của mình rồi hét lên với khuôn mặt đỏ bừng và nói:

“Anh Đỗ ơi, đem khăn giấy lại đây giùm em đi.”

Tôi biết do tinh dịch của tôi bắn vào trong lồn Ngọc Lan, và giờ đây nó bắt đầu chảy trào ra ngoài. Với tay lấy hộp khăn giấy ở trên bàn bên cạnh giường, tôi rút một ít khăn giấy đưa cho cô ta. Tuy nhiên khi nhìn thấy cây nến trên tủ, tôi lại đổi ý.

Tôi nhặt lấy cây nến và nhanh chóng đưa nó đến sát cái lồn của Ngọc Lan. Tôi đoán cô ta không bao giờ mơ đến việc tôi sẽ đốt cô ta bằng một cây nến, và tôi di chuyển rất nhanh nên cô ta có thể lầm tưởng tôi sẽ đưa khăn giấy cho cô ta. Tôi chỉ thấy cô ta ấn bàn tay vào bụng dưới của mình và rất tích cực giang rộng hai chân ra.

Thực ra tôi chỉ muốn dọa cô ta bằng một cây nến và pha trò với cô ta. Nhưng khi nhìn thấy toàn bộ cái lồn không được bảo vệ của cô ta đang phơi bày trước mắt tôi, tôi nhận thấy nó hoàn toàn nằm dưới sự tấn công của tôi. Cô ta rất tức giận khi tôi nhỏ vài giọt nước sáp đèn cầy lên lồn cô ta. Tôi cười và nói:

“Thôi nào. Đợi anh giúp em dùng sáp đèn cầy bịt lỗ lồn lại, để nó không còn chảy khí ra ngoài.”

Khi tôi nói dứt câu thì đã quá muộn, đã có 7 hay 8 giọt nước sáp nhỏ giọt xuống lồn cô ta. Cô ta la hét và bật ra khỏi giường. Tôi nghĩ lần này mình sẽ bị mắng nhiếc và tôi chuẩn bị nói lời xin lỗi. Hóa ra cô ta không trách cứ gì tôi cả, chỉ lấy khăn giấy ra đặt xuống bên dưới rồi nằm ngửa trở lại vị trí tôi từng làm nóng cô ta.

Tôi nuốt nước miếng và thoáng chút nghi ngại. Nhìn thấy sự trung thành của Ngọc Lan, tôi cảm thấy mình có hành vi hơi quá đáng. Nhưng khi thấy cô ta có vẻ ngoài yếu đuối và đáng thương, tôi lại muốn lạm dụng cô ta.

Trong khi tâm trí đang xáo trộn, tôi thấy cô ta đang nằm bẹp trên giường, mắt nhắm nghiền, vú hơi nhấp nhô, hai chân mở rộng đến khi tôi nhìn thấy hai mép lồn nhỏ và khe lồn tươi tắn của cô ta. Khi thấy vài giọt sáp nến rơi xuống, tôi không chịu nổi nữa bèn quyết định dùng nến để đốt cô ta.

Lúc đầu tôi chỉ tập trung hỏa lực của sáp nến vào lồn cô ta. Nhưng sau đó tôi tưới sáp lên khắp người cô ta. Tất nhiên tôi tập trung vào vú, lồn và lỗ đít của cô ta. Cơ thể cô ta không ngừng run rẩy.

Mái tóc Ngọc Lan xõa ra, hai bàn tay của cô ta đan vào nhau, mồ hôi rịn ra từ trán và nhỏ giọt xuống gối. Tôi không biết đã đốt cô ta trong bao lâu. Nhìn thấy cây nến chỉ còn lại một khúc ngắn, tôi cảm thấy hài lòng.

Sau đó tôi thổi nến và bước tới trước, bảo cô ta quỳ chổng đít lên theo kiểu chó. Tôi chà cặc vào lỗ đít trong giây lát rồi đút vô trong đó mà không nói một lời nào. Tôi đâm cặc vào trong lỗ đít cô ta đến lút cán, hai tay tôi vỗ mông đít của cô ta thật mạnh. Biết cô ta đang bị đau đớn, nhưng tôi không có ý định dừng lại.

Tôi địt lỗ đít của Ngọc Lan được một hồi lâu. Đột nhiên tôi nghe tiếng cô ta thở hổn hển. Sau đó cô ta vừa rên la vừa nói thẳng thừng với tôi không chút xấu hổ:

“Oh… oh… umm… Chồng ơi, anh địt giỏi lắm… ah… em sướng quá… Anh không có sự ghen tuông của đàn ông… oh… cứ trừng phạt em đi… oh… ah… ah… anh địt tét lỗ đít em mất… oh… em không quen chuyện này… oh… Em muốn có một người đàn ông như anh… đúng rồi… ah… ah…”

Ngọc Lan càng rên la, tôi càng cảm thấy phấn khích. Tôi cũng hòa cùng cô ta một cách vô nghĩa:

“Này… này… anh không chỉ muốn địt em mà con muốn làm em mang thai luôn… oh… tạo ra đứa con trong bụng em… oh… oh… ngay cả trong bụng của mẹ em nữa… anh cũng làm cho nó to ra, em đồng ý không?”

Ngọc Lan ngoáy mông đít một cách điên cuồng, và giọng nói trở nên rất khàn đục:

“Oh… ah… ah… chồng em thích địt bà già hả… umm… địt cái lồn già của mẹ em luôn… oh… Ừ đúng rồi, để cho em với mẹ em cùng nhau giúp anh có con nhé… ah… Chồng ơi… em… em lại ra nữa rồi… ah… ah…”

Tôi sướng ngất, và trong khi Ngọc Lan la hét, cặc tôi co giật trong lỗ đít cô ta và tôi bắn tất cả tinh dịch vào trong ruột của cô ta.

Sau đó tôi ngủ thiếp đi và có những giấc mơ lộn xộn. Khi vừa thức dậy thì tôi thấy Ngọc Lan đang nằm ngủ cạnh tôi, cơ thể vẫn trần truồng. Tôi vào phòng tắm để tắm rửa rồi trở lại phòng ngủ thay quần áo và đi làm. Lúc này tôi thấy cô ta đang thức dậy. Tôi nói với cô ta trong khi mang vớ:

“Anh thức dậy hồi nãy, bây giờ là 7 giờ rồi nên anh phải đi làm.”

Cô ta nói với ánh mắt buồn ngủ:

“Để em làm bữa ăn sáng cho anh.”

Tôi bước tới và hôn lên trán Ngọc Lan, rồi nhẹ nhàng đặt cô ta ngả lưng xuống giường. Tôi nói:

“Không cần đâu, công ty anh có người giúp anh mua đồ ăn sáng rồi. Em cứ ngủ thêm chút nữa đi.”

Tôi sợ rằng cô ta cứ nhất mực đòi làm bữa ăn sáng cho tôi, nên chuẩn bị rời khỏi nhà. Cô ta vội ra mở cửa. Tôi giúp cô ta đóng cửa lại vì nhìn thấy cơ thể trần truồng của cô ta. Sau đó tôi rời nhà để đi làm.

Chương trước Chương tiếp
Loading...