Hạnh phúc tới muộn

Chương 12



Phần 12

Sáng hôm sau, khi gặp nhau ở quầy lễ tân để trả phòng, Nghĩa nở nụ cười chào Dung. Nhưng trong nụ cười đó, Dung thấy nét gian xảo trong đó. Cô chỉ lườm anh một cái rồi quay mặt nhìn sang chỗ khác.

Không ngờ đêm qua Nghĩa lại có suy nghĩ táo bạo như vậy. Dung còn nhớ như in khoảnh khắc Thy thè lưỡi ra với lượng tinh trùng của Nghĩa nằm trên đó. Không ngờ Thy cũng có hành động dâm dục không kém. Điều đó làm cho Dung trằn trọc cả đêm, không sao ngủ được.

Lên xe đi hơn một giờ nữa là đến nhà. Mọi người ôm nhau mừng vui hớn hở sau bao ngày xa cách. Từng phần quà được chia ra. Hàng xóm cũng vui mừng khi nhận được quà từ thành phố về.

Buổi chiều ấy, Dung chuẩn bị sẵn một túi quà rồi chở con gái qua nhà nội. Ông bà rất vui khi thấy cháu mình sang, từng người thay nhau ôm hôn cô bé.

– Năm nay cháu của bà lớn quá rồi. Càng lúc càng đẹp gái ra!
– Con Dung cũng thay da đổi thịt thấy rõ, xinh xắn hơn nhiều rồi.

Dung sắp xếp mấy phần quà bánh lên bàn thờ rồi trở ra nói chuyện với ba mẹ chồng:

– Dạo này ba mẹ có tin tức gì của anh ấy không?
– Thằng này không biết sống chết thế nào mà đi biền biệt – ông vừa nhâm nhi tách trà vừa than thở.
– Có người đồn nó đi Campuchia. Cũng có người nói gặp nó ngoài Phú Quốc. Chẳng biết tin nào chính xác nữa.

Mẹ chồng Dung không giấu được nỗi buồn. Nhưng bà cũng gạt nhanh giọt nước mắt chưa kịp rơi ra.

– Thế con Dung sao không đi bước nữa đi? Công việc cũng khá ổn định rồi mà.
– Con chưa nghĩ tới chuyện đó đâu. Giờ chỉ cần tập trung nuôi con chó con này mau lớn là con vui rồi.

Cả nhà cùng quay sang cười đùa, xoa đầu cô cháu gái. Mải mê nói chuyện với nhau cho đến khi trời sập tối. Khi nhận được điện thoại của mẹ, Dung mới nhìn đồng hồ:

– Nhanh quá vậy, mới đó mà đã sáu giờ rồi. Con cho nó chơi chút nữa rồi về luôn.
– Ừ, tranh thủ đi. Cả nhà đang làm đồ ăn. Khuya nay nhà mình với nhà bác Năm đón giao thừa chung.
– Dạ, con tranh thủ về.

Hai mẹ con Dung cũng xin phép ông bà ra về. Đến nhà thì thấy cả nhà đang rất nhộn nhịp. Người thì lo nấu ăn. Người thì đong rượu vào chai, người thì lo việc ướp lạnh bia.

Có mấy ông bà hàng xóm nữa nên gom lại khá đông vui. Nghĩa thì tranh thủ dọn dẹp bộ bàn ghế trước sân nhà mình rồi lấy tấm bạt trải ra nền sân lót gạch tàu. Chỉ có cách này thì mới đủ chỗ cho tất cả mọi người quây quần lại bên nhau chung một bàn tiệc.

Dung tranh thủ tắm rửa cho con gái xong rồi đến lượt mình cũng phải tắm qua một cái. Hôm nay cô mặc một bộ đồ thun ngắn cho mát mẻ.

Còn Thy cũng cạnh tranh không kém. Cô mặc quần jeans ngắn khoe ra cặp đùi thẳng tắp, trắng mơn mởn. Hai người đẹp phụ dọn sắp xếp chén bát, mang thức ăn bày ra, xếp thành vòng tròn đẹp mắt.

Trong khi những đứa bé được ăn no bụng rồi chạy trong sân vui đùa với nhau, người lớn cũng tụ tập lại bắt đầu nâng ly chúc mừng năm mới.

Một ông hàng xóm nâng ly lên phát biểu:

– Chúc mọi người năm mới phát tài nhé!
– Bọn mình thì phát tài gì nữa. Chỉ cần sức khỏe là tốt rồi – ba của Dung lên tiếng.
– Ha ha. Vậy tôi chúc lại nhé. Chúc cho người trẻ phát tài! Chúc người già nhiều sức khỏe!

Tất cả cùng reo vui, nâng ly uống hết bia của mình. Một ông có ý kiến:

– Khi nào mới được uống rượu hả mấy ông? Uống bia không thấm gì hết.
– Tết nhất rồi. Uống bia đi cho vui vẻ, mát mẻ. Uống rượu rồi nhăn mặt mất hết may mắn. Ha ha. – Một ông khác lên tiếng.

Nghĩa cũng tham gia vào câu chuyện:

– Bia rượu gì cũng có sẵn. Các chú thích uống loại nào cứ uống. Từ đây đến lúc giao thừa còn lâu mà.
– Thằng Nghĩa nói đúng. Phải thưởng một ly mới được.
– Các ông cứ uống từ từ thôi. Mới vào đã sát phạt nhau rồi. Chưa đến giao thừa thì lại say xỉn hết. – Bây giờ mẹ của Dung mới lên tiếng.
– Mẹ cứ yên tâm. Các chú xóm mình tửu lượng như mây mà – Dung cũng hưởng ứng câu chuyện.

Một ông quay sang nhìn Dung:

– Con bé Dung nói chí lý. Dạo này lên Sài Gòn làm thay da đổi thịt hẳn nhỉ? Có tính bước thêm bước nữa chưa? Để chú làm mai cho.

Bà vợ ông ngồi bên cạnh gạt ngay:

– Làm mai mấy thằng nhậu nhẹt như ông à? Người ta trên Sài Gòn thiếu gì người đàng hoàng.
– Dạ thôi. Con không dám lấy chồng nữa đâu. Dễ con mời các chú, các bác một ly nhé.

Các ông đều đổ dồn ánh mắt về phía Dung. Cũng may là chiếc áo cô mặc kín cổ. Chứ không thì các ông chú được rửa mắt rồi.

Thế là ánh mắt các ông đổ dồn về phía Thy:

– Còn vợ thằng Nghĩa? Tính khi nào sinh đứa nữa? Ông Năm thèm có thêm cháu nội lắm rồi.

Thật ra làn da trắng mịn của Thy mới là thứ ánh sáng thu hút ánh mắt của các ông. Thy mặc chiếc áo hai dây khoe trọn cả bờ vai trắng trẻo và một phần bầu ngực lấp ló.

– Con không có ý kiến đâu. Có khi anh Nghĩa nhờ vợ bé đẻ rồi mà con không biết – Thy lên tiếng.

Tất cả được dịp cười khoái chí. Nghĩa không biết nói gì chỉ cầm ly lên mời mọi người.

Mới hơn mười một giờ mà nhiều người đã loạng choạng, giọng nói khàn khàn. Chỉ có Thy và Dung còn ngồi bàn. Còn các bà hàng xóm khác cũng vào bàn ngồi uống trà, có người xin phép về trước chuẩn bị mâm quả cúng giao thừa.

Dung đi thẳng ra phía nhà bếp. Bên cạnh đó là phòng vệ sinh. Cô đẩy cửa nhưng đã bị chốt phía trong. Chắc là có ai ở trong đó rồi. Cô đi thẳng ra cửa sau. Chỉ có ánh đèn hắt ra từ nhà bếp. Còn phía sau vườn cây thì tối om, không nhìn thấy được gì.

Dung đi thẳng ra vườn. Ban ngày thì cô cũng quá quen thuộc với khu vườn này rồi. Chỉ có một lối mòn nhỏ đổ ít đá để đi lại. Còn lại thì đất bùn, không cẩn thận dễ bị hụt chân.

Dung muốn ra vườn để đi tiểu. Lâu lắm rồi không có được cảm giác mát mẻ khi ngồi đái trong vườn cây. Hôm nay sẵn tiện tìm lại cảm giác của ngày nào.

Đi được hơn trăm mét, ngoài này chắc đủ tối rồi, trong nhà nhìn ra cũng không thấy được gì. Đây có lẽ là vị trí lý tưởng. Bất ngờ Dung đụng phải ai đó.

– Ui da.

Cả hai cùng lên tiếng khi va vào nhau.

– Ủa, anh Nghĩa. Sao anh lại ở đây?
– Thì anh ra đây đái cho mát. Bây giờ em làm anh ướt quần hết rồi nè – giọng Nghĩa lè nhè.
– Xin lỗi. Em có thấy anh đâu. Trời tối quá mà.
– Không biết đâu. Bắt đền em đó – Nghĩa nũng nịu.
– Trời ơi, lớn đầu còn nhõng nhẽo. Tính bắt đền gì đây? Bánh hay kẹo?

Nghĩa không trả lời mà cầm tay Dung đặt lên con cu còn cương cứng của mình. Dung rút tay ra nhưng sức cô không đủ để chống lại Nghĩa:

– Em bú cho anh đi!
– Anh khùng à? Ai ra đây nhìn thấy chắc đội quần với thiên hạ!
– Làm sao mà thấy được. Ở ngoài này tối thui à! Với lại trong nhà có ai bước ra thì mình thấy được.

Đúng như vậy thật. Đứng từ vị trí này có thể quan sát được phía trong nhờ ánh sáng phát ra từ bếp. Còn từ trong ấy nhìn ra không thể thấy được gì. Chính Dung lúc nãy đi ra từ trong ấy nên cô khá rõ.

– Nhưng mà em sợ lắm – Dung lo lắng.
– Nãy giờ em làm thì anh đã ra rồi. Cứ kéo dài thời gian thế này có người đi ra thì chết nữa.

Dung nghĩ cũng đúng. Nếu tranh thủ làm cho Nghĩa xuất tinh thì mọi chuyện an toàn. Mình càng nhùng nhằng thêm nữa lỡ có chuyện ngoài ý muốn thì không biết phải làm sao. Nghĩ thế, cô quỳ xuống trước mặt Nghĩa. Tay cầm cu sụt mấy cái rồi há miệng ngậm đầu khấc của Nghĩa vào.

– Ọe, ọe, khai quá.
– Hì hì, cố gắng chút nhé. Chắc còn dính nước đái – Nghĩa cười.

Dung cố nín thở. Cái mùi hăng hăng, nồng nồng, kèm theo mùi khai cứ xộc lên mũi Dung làm cô khó chịu.

– Ui, đau quá. Em đừng để răng chạm vào. Chỉ dùng môi và lưỡi thôi – Nghĩa nhăn nhó khi cu mình bị răng của Dung làm anh cảm thấy khó chịu.
– Sột… sột.

Lần này Dung làm lại, có lẽ là đúng cách rồi. Nghĩa bắt đầu rên khe khẽ:

– Đúng rồi… như vậy… sướng lắm em ơi.

Một tay Dung cầm vào gốc dương vật Nghĩa làm điểm tựa. Miệng cô bắt đầu tăng tốc. Cặc Nghĩa bắt đầu ra vào miệng Dung nhanh hơn. Anh đứng ngửa đầu lên trời hưởng thụ từng cơn sướng.

Nghĩa đưa tay vịn vào đầu của Dung. Anh bắt đầu di chuyển hông. Trong tư thế này, anh như đang đụ miệng Dung vậy.

– Ưm… ưm… Dung cất tiếng rên khe khẽ, miệng cô cũng ứa ra nhiều nước bọt làm ướt hết cặc Nghĩa, tràn ra cả ngoài. Phía dưới dâm thủy của cô cũng tuôn trào.
– Sướng quá… Dung ơi. Hư hư.

Được một lúc, Nghĩa đưa tay bứt mấy tàu lá chuối trên đầu rồi lót xuống đất.

– Em quỳ xuống đây đi.

Dung lắc đầu:

– Đừng anh ơi, không được đâu. Ai ra thấy thì chết.
– Mình cùng quay mặt vào trong. Ai bước ra là mình thấy ngay thôi.

Nói rồi Nghĩa kéo quần Dung xuống tới đầu gối. Anh đẩy cô quỳ gối xuống những tàu lá chuối, mặt hướng về phía nhà bếp. Mông Dung chổng lên trước mặt làm Nghĩa càng nứng thêm.

Nghĩa cầm cặc mình rê từ khe đít Dung xuống tới mép lồn cô. Lồn Dung đã ra rất nhiều nước. Có lẽ nãy giờ rơi vào hoàn cảnh kích thích cực độ, Dung cũng nứng lắm rồi.

Cặc Nghĩa bắt đầu tách mép lồn của Dung chui vào.

– Ư… ưm – Dung rên lên khi cặc Nghĩa chui vào cái lồn ẩm ướt của mình.
– Ư ư ư… Mặc dù Dung đã cố nén nhưng tiếng rên của cô vẫn thoát ra khỏi miệng sau mỗi cú nhấp của Nghĩa.
– Phạch… phạch… phạch. Trong đêm tối, giữa khu vườn yên tĩnh chỉ còn tiếng va chạm của da thịt. Xa xa phía trước nhà vẫn còn tiếng cười nói, tiếng cụng ly rộn ràng trong không khí chuẩn bị đón giao thừa.

Bất ngờ tiếng chuông điện thoại của Nghĩa reo vang. Là Thy gọi. Anh vội bấm tắt ngay và gia tăng nhịp dập vào mông Dung.

– Ư… ư. Ơ ơ… a… a…

Không gọi được cho Nghĩa, Thy bước ra sau bếp tìm anh. Cô nhìn xung quanh nhưng cả khu vườn đều là bóng tối.

Dung giật mình khi phát hiện ra Thy:

– Ư… anh ơi… ư… chị Thy… ư… Sướng quá.
– Ừm… ừm. Anh… thấy rồi. Hư hư hư.

Thy bật chế độ đèn pin và bắt đầu bước theo lối mòn ra khu vườn.

– Thôi… nghỉ đi… anh… ư ư… chị Thy… ra kìa. A a ư ư.

Nhưng Nghĩa vẫn quyết tâm không dừng lại. Anh bấu tay chặt vào mông Dung, ra sức nhấp những cú thật mạnh. Kích thích quá! Tinh trùng từ não đã chuyển thẳng xuống dương vật Nghĩa rồi phọt thẳng vào âm đạo Dung. Cùng lúc đó, phía xa xa trên bầu trời xuất hiện ánh sáng của pháo hoa – Giao thừa đã đến!

Chương trước Chương tiếp
Loading...