Hạnh phúc tới muộn
Chương 3
Sáng hôm sau, Dung thức dậy từ rất sớm. Đầu đau như búa bổ. Cô tự dùng tay xoa bóp trán và sau gáy. Cô thấy dễ chịu hơn phần nào.
Tiếng chuông báo thức từ điện thoại làm cô phát hiện ra nó bị rơi xuống cạnh giường. Đó là thói quen khi còn làm công nhân. C6 phải thức rất sớm để chuẩn bị đi làm.
Sau khi tắt chuông, Dung thấy rất nhiều tin nhắn làm quen từ zalo. Cô chỉ lướt qua mà không cần phải trả lời. Chỉ đến khi thấy tin nhắn của Phúc thì cô mới bấm vào xem.
– Tối qua em đi đám cưới nên không trả lời tin nhắn anh được.
Cô vừa gửi trả lời thì ngay lập tức Phúc cũng nhắn tin lại:
– Vậy chắc là có uống bia nên say luôn phải không?
– Đúng rồi. Em uống không quen nên say sớm. Thôi em chuẩn bị đi làm. Chúc anh ngày mới vui vẻ nhé.
Phúc cũng gửi lại biểu tượng cảm xúc cho Dung. Cô xem xong rồi vào phòng tắm. Hôm nay cô chọn một bộ váy kín đáo màu trắng để đi làm.
Đúng là hôm nay nhìn Dung khác hẳn khi diện lên người bộ cánh mới. Cô rạng rỡ như một nàng công chúa. Từ anh bảo vệ ngoài cổng cho đến nhân viên ở bên trong, tất cả đều bất ngờ trước sự lột xác của Dung. Mới hôm qua cô còn mộc mạc quê mùa thế mà hôm nay có nhiều thay đổi đến thế…
Nghĩa giao cho Dung một số hồ sơ để cô tự nghiên cứu trong khi anh đi kiểm tra công việc khắp công ty.
Đang xem xấp giấy với vô vàn con số mà Dung chẳng hiểu gì, bất ngờ điện thoại cô đổ chuông. Đó lại là số lạ. Cô suy nghĩ một lúc rồi mới bắt máy:
– Xin lỗi, phải số của chị Dung không ạ? Bên em đến giao xe.
– Ủa xe gì em?
– Hôm qua chị có đặt mua một chiếc Vespa. Em đã mang xe đến cổng công ty. Mời chị ra nhận.
– Có nhầm lẫn gì không em? Chị có đặt mua xe gì đâu – Dung ngạc nhiên.
– Vậy để em kiểm tra lại nhé.
Dung tắt máy chưa được hai phút thì Nghĩa gọi cho cô.
– Em ra cổng nhận xe ngay nhé.
Chưa kịp trả lời thì Nghĩa đã tắt máy. Cô chạy vội ra cổng, thấy Nghĩa đã đứng đó cùng với chiếc Vespa màu trắng còn mới tinh.
– Em ký nhận đi. Xe này giờ là của em. Vài hôm nữa có giấy tờ xe, họ sẽ mang đến giao.
– Chiếc này cả trăm triệu. Làm sao em mua nổi. Xe cũ em còn chạy được mà.
Nhìn đôi mắt Dung như muốn rưng rưng, Nghĩa không để cô phải suy nghĩ lâu:
– Xem như tiền này anh cho em vay. Khi nào có thì trả cho anh. Còn xe cũ thì bán đi. Phải đi xe này mới hợp với em chứ.
Nhìn chiếc xe, Dung rất thích nhưng lại lo lắng. Không biết bao giờ mới gom đủ tiền để trả cho Nghĩa. Anh tốt với cô quá. Nếu cuộc đời cô thay đổi từ đây, cô sẽ không bao giờ quên ơn anh.
Sau một ngày mệt mỏi và căng thẳng vì chưa quen việc, chiều Dung lại về nhà nhậu với vợ chồng Nghĩa. Hôm nay cô lại uống rất nhiệt tình. Một phần vì cô muốn say để có một giấc ngủ ngon. Một phần lại rất vui vì những điều mà Nghĩa đã mang đến cho mình. Cuối cùng cô lại say…
Đúng như Nghĩa dự đoán, suốt một tuần nạp đều rượu bia như vậy, Dung đã thay đổi hẳn. Cô có thể ngồi chiến đấu gần như ngang ngửa với Nghĩa. Xem như Nghĩa đã có bước đầu thành công trong kế hoạch huấn luyện của mình.
– Em kiểm tra lịch xem chiều nay anh có hẹn với ai không?
Dung mở quyển sổ tay của mình ra rồi báo Nghĩa:
– Chiều nay có một cuộc hẹn ở nhà hàng Sao Biển.
– Em sắp xếp đi với anh nhé – Nghĩa nói mà mắt vẫn xem sổ sách, không nhìn về phía Dung.
Dung không nói gì. Cô cũng không từ chối. Cô biết mỗi yêu cầu của Nghĩa đều khiến cô khó từ chối. Cô biết đó có thể là một phần trong công việc. Mọi việc Nghĩa sắp xếp đều muốn giúp cô mà thôi.
Chiều đến. Dung để xe lại công ty. Cô đi cùng xe với Nghĩa đến điểm hẹn. Nhà hàng Sao Biển khá sang trọng. Giờ này thực khách vẫn chưa nhiều vì còn giờ làm việc. Cô tiếp tân dẫn Nghĩa và Dung vào phòng Vip. Ở đây, mấy cô bé khác đang chuẩn bị thức ăn và rượu lên bàn.
Một người đàn ông khoảng hơn năm mươi tuổi bước vào. Nghĩa đứng dậy bắt tay. Hai người chào hỏi nhau hết sức vui vẻ.
– Quý hóa quá. Đến hôm nay mới mời được chú Nghĩa đến nhà hàng anh đàm đạo.
– Em cũng mong gặp anh mãi mà có được đâu. Em thấy anh bận suốt mà.
Nghĩa đáp lại lời người đàn ông ấy rồi cả hai ngồi vào bàn.
– Thế thì hôm nay anh em mình làm một trận “lên bờ xuống ruộng” nhỉ. Ngàn năm mới có một dịp mà. Khà khà.
Cả hai lại cười vui vẻ. Trong khi cô bé phục vụ rót rượu vào ly cho từng người, Nghĩa mới quay sang giới thiệu Dung.
– Giới thiệu với anh. Đây là Dung, trợ lý của em. Sắp tới nhờ anh chiếu cố giúp em!
Người đàn ông lại cười khà khà, đưa bàn tay mình ra để bắt tay Dung:
– Dạo này chú bày đặt có trợ lý nữa à? Cẩn thận với con gấu ở nhà đấy nhé.
Dung đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình vào lòng bàn tay to lớn của vị khách. Bàn tay cô mát lạnh khiến ông không muốn bỏ ra.
– Không có đâu anh. Em xem bé này như em ruột nên không có tà niệm đâu. Vợ em cũng biết quá rõ mà.
– Vậy chúng ta cụng ly nhé. Chúc mừng buổi hội ngộ của những người anh em!
Cả ba cùng nâng ly uống cạn. Hết ly này lại đến ly khác. Hết chai này lại thêm chai khác. Họ cùng uống, cùng thưởng thức đồ ăn ngon và nói chuyện vui vẻ. Giờ thì Dung đã hiểu vì sao Nghĩa tập cho cô uống các loại rượu, bia. Nếu không thì chắc giờ này cô đã gục tại bàn rồi.
Chỉ hơn một tháng sau, Dung đã dần nắm bắt hết công việc. Từ việc xử lý nội bộ đến việc quan hệ với đối tác bên ngoài. Cô xử lý công việc rất nhanh chóng nên được lòng khách hàng. Thậm chí Nghĩa còn để cô tự đi dùng tiệc một mình khi có khách hàng mời. Có khi cô còn chủ động mời khách. Vì vậy mà hầu như ngày nào cô cũng phải nhậu. Nghĩa rất yên tâm giao hết cho cô. Anh chỉ việc đi mở rộng quan hệ, tìm kiếm khách hàng mới.
Sau một thời gian không ghé nhà Nghĩa, nhân một hôm rảnh rỗi, không phải đi tiếp khách, Dung chủ động gọi cho Thy:
– Hôm nay chị rảnh không? Chị em mình nấu món gì ăn nhé.
– Ok em. Buổi chiều chị cũng chỉ nấu ăn cho chồng con thôi. Khi nào em rảnh thì cứ chạy qua.
Chiều Dung mang đồ sang nhà Thy. Cả hai cùng vui vẻ chế biến thức ăn. Thy sắp xếp đồ ăn ra bàn rồi lấy bia ra uống.
– Nay anh Nghĩa đi đâu rồi chị?
– Anh Nghĩa đi tiếp khách từ trưa rồi. Chút nữa sẽ về. Anh mới nhắn tin cho chị. Chị em mình cứ ăn uống trước đi.
Hai người phụ nữ cùng nhau nâng ly. Có lẽ bây giờ tửu lượng của Dung đã vượt xa Thy mất rồi.
Uống được vài lon thì bất ngờ Thy hỏi:
– Nhìn em tôi càng lúc càng xinh tươi thế này làm sao các anh chịu nổi? Có định khi nào tìm tình yêu mới chưa?
– Thôi chị ơi. Em không dám tính trước đâu. Cứ để mọi chuyện tự nhiên thôi.
– Chưa gặp đối tượng nào ưng ý hả em?
Dung cười khà khà:
– Toàn gặp mấy ông già bụng phệ, dê cụ nữa. Sao mà ưng ý nổi.
– Hay để chị giới thiệu cho vài anh cao to, đẹp trai. Tha hồ mà chọn.
Cả hai lại cười vang. Đúng lúc đó, Nghĩa cũng về tới.
– Hai chị em nói chuyện gì mà vui thế? Có nói xấu anh không đó?
Dung đứng dậy lấy ly rót bia cho anh rồi nói:
– Chứ anh có gì tốt đâu mà nói nè.
Thy cũng châm thêm:
– Dung nói anh ở ngoài có vợ bé, chân dài tới nách. Nên đâu thèm về nhà này.
Nghĩa cầm ly lên, cười khà khà:
– Không đốt nhà này được đâu nhé. Anh là người chung tình số một hệ mặt trời này rồi.
Cả ba lại uống, đùa giỡn nhau hết câu chuyện này đến chuyện khác.
Được một lúc, khi cảm giác vừa đủ. Dung xin phép ra về.
– Sao không ở lại đây ngủ cho khỏe đi em?
– Không sao đâu chị. Uống như vậy là vừa đủ. Em về nhà cũng gần mà.
Dung đã quyết định về nên Nghĩa cũng không cản. Anh ra dắt xe cho Dung rồi khóa cửa nhà cẩn thận. Khi trở vào anh thấy Thy vẫn còn ngồi đó mà chưa dọn dẹp.
– Sao chưa dọn dẹp nữa? Hay là em vào nghỉ ngơi đi. Để anh dọn cho.
– Vợ chồng mình nhậu tiếp đi – Thy đưa ly bia cho chồng.
Cả hai cùng uống cạn ly. Thy bất ngờ quay sang hỏi Nghĩa:
– Dung trẻ trung, mơn mởn như thế. Chẳng lẽ anh không động lòng sao?
– Động lòng gì? Em say à? Anh chỉ xem nó như em ruột. Làm sao nghĩ gì được.
– Ai biết được. Hai người hay cặp kè với nhau. Lúc có bia rượu vào anh không nổi máu lên sao?
– Nổi máu gì? – Nghĩa kéo ghế lại ngồi gần Thy.
– Thì… máu dê… Thy chỉ nói được đến đó. Khi bờ môi của chồng dã chạm vào cổ cô. Cô nghiêng đầu một chút. Lưỡi anh liếm xung quanh cổ rồi vòng ra sau gáy. Bàn tay anh cũng đã luồng vào trong quần lót. Ngón tay anh chạm vào âm đạo đã ướt nhẹp…
Thy đẩy mạnh Nghĩa ra, đứng dậy bỏ đi.
– Thôi không giỡn với anh nữa… Em đi tắm.
Nghĩa cũng đứng dậy đi vào phòng. Anh cởi hết quần áo, đẩy cửa phòng tắm. Thy đã trần truồng đứng dưới vòi sen. Anh đứng ngắm cơ thể Thy. Cô vẫn còn rất đẹp. Làn da trắng, dáng cao. Khuôn mặt đẹp. Có lẽ Thy chỉ thua Dung ở bộ ngực. Cặp vú cô không to và đẫy đà như của Dung.
Nghĩa bước đến vòng tay ôm eo Thy. Cô quay mặt lại tìm môi chồng. Hai bờ môi chạm vào nhau. Lưỡi cũng tìm nhau, quấn lấy nhau.
Một tay Nghĩa ôm chặt bầu ngực Thy, xoa bóp mạnh dần. Tay còn lại đã thọc sâu vào âm đạo Thy. Cơ thể cô nóng dần lên trong dòng nước mát của vòi sen.
Môi Thy rời môi Nghĩa. Cô quay lại hỏi chồng?
– Ngực em nhỏ hơn của Dung phải không anh? Ngực nào bóp sướng tay hơn?
Nghĩa không trả lời. Thy hơi cúi người xuống. Cô đưa đầu lưỡi liếm vú của Nghĩa. Sau đó cô nút núm vú của anh vào miệng. Bàn tay cô đã nắm trọn dương vật Nghĩa và bắt đầu sụt…
Nghĩa dùng hai tay nhấn nhẹ vào bờ vai của Thy. Cô hiểu ý nên quỳ gối xuống trước mặt anh.
Bàn tay Thy lại cầm dương vật Nghĩa sụt mấy cái.
– Bé Dung có được bú cặc anh chưa, chồng ơi?
Nghĩa kéo đầu Thy lại đẩy dương vật vào:
– Không có đâu. Chỉ có mình em được bú cặc anh thôi.
Thy há miệng, nuốt trọn dương vật của Nghĩa vào miệng. Môi cô lướt dọc trên thân dương vật ra đến đầu khấc. Cô ngậm miệng chặt ở vị trí này, đánh lưỡi xung quanh vị trí nhạy cảm nhất của Nghĩa. Anh ngửa mặt lên trần nhà, tận hưởng dòng nước mát từ vòi sen và cảm giác ấm nóng từ miệng của Thy đang truyền vào dương vật mình.
Thy rút dương vật ra khỏi miệng, kéo nó dựng đứng lên, để lưỡi cô liếm dọc từ đầu khấc ngược xuống gốc, tồi đầu lưỡi cô chạm vào bìu dái. Cô liếm từng bên một rồi bất ngờ nút mạnh một hòn vào miệng. Nghĩa không chịu đựng nổi, bấu chặt đầu Thy. Cô càng nút mạnh, đá lưỡi mạnh hơn.
Lúc này Nghĩa không kiềm chế được rồi. Anh kéo đầu Thy ra. Xoay người cô lại, bắt cô quỳ hẳn trên nền nhà tắm. Anh rê đầu dương vật trượt xuống mông cô. Nước nhờn cộng với nước vòi sen làm cho khe suối càng thêm nhầy nhụa. Cô nấc lên từng tiếng mỗi khi chồng rê dương vật dọc theo miệng âm đạo mà chẳng chịu đút vào.
– Đút… vào… đi anh… Em chịu… hết… nổi. A…
Lúc này Nghĩa cũng không kiềm chế được nữa rồi. Anh kê đầu dương vật đến giữa hai mép thịt căng mọng nước rối bất ngờ đẩy mạnh vào.
– Á… Sao… sâu quá vậy… anh ơi?
Đúng là tư thế này cảm giác của Nghĩa cũng thấy sâu hơn, hai bờ mông Thy cũng bó chặt dương vật của anh hơn.
Tay Nghĩa bám chặt eo của Thy rồi ra sức nhấp mạnh. Thy cũng không ngại gì mà cất tiếng rên thoải mái.
– Ui… ui. Em… sướng quá.
Người Thy run lên từng hồi, giật giật. Nước nhờn càng tuôn ra, sủi bọt trắng xóa mỗi khi Nghĩa rút dương vật ra.
– Chồng… ơi. Đừng xuất… ra… nhé. Cho em… bú… tinh… trùng… trùng anh… nhé…
Nghĩa ra sức nhấp mạnh hơn nữa. Đến lúc biết mình không thể cầm cự hơn nữa, anh vội vàng rút dương vật ra khỏi âm đạo Thy. Cô cũng nhanh chóng quay người lại chụp lấy dương vật chồng cho vào miệng.
Lúc này Nghĩa cũng nằm ngửa ra giữa sàn nhà tắm để tận hưởng cảm giác sung sướng từ cái miệng Thy mang lại. Cô không cần phải giữ mình nữa, ra sức bú nhanh hơn, tay sụt gốc dương vật mạnh hơn.
Nghĩa rùng mình một cái. Anh nhắm mắt lại, bắn từng dòng tinh trùng vào miệng Thy. Cô không dừng lại mà tay tiếp tục sụt, miệng tiếp tục bú cho đến khi Nghĩa xuất ra không còn giọt nào.