Hành Tiêu Tỏi Ớt
Chương 17
Mặc kệ Diễm Hành hết sức van xin, nài nỉ thậm chí đem cái chết ra để hăm dọa nhưng thằng Tỏi vẫn không mảy may xúc động. Nó làm như mình là một kẻ mắt điếc tai ngơ chẳng nghe thấy gì nên cứ thản nhiên gặm nhấm vùng đất màu mỡ của mẹ nó. Cái miệng thằng Tỏi há lớn đến nỗi nguyên cái mu lồn vun cao của Diễm Hành gần như lọt tỏm vào trong miệng nó luôn vậy.
– Trời ơi không được đâu con… tội chết Tỏi ơi… Hu hu hu…
Vừa khóc rấm rứt Diễm Hành vừa cố gắng đẩy cái miệng nó đang dính chặt vào háng mình như nam châm. Hai chân nàng run rẩy, toàn thân cứng đờ, cặp mắt hoa lên khi cái miệng nó bất thình lình ngậm đúng ngay cái hột le đầy nhạy cảm rồi nút chùn chụt.
– Trời ơi… Tỏi… Làm gì vậy con… Mẹ nói không được đâu mà…
Trong lúc Diễm Hành miệng cứ rên rẩm kêu la thì thằng Tỏi đã dùng một tay kéo mạnh vạt áo ngủ thốc lên bụng nàng để tấn công trực diện vùng thánh địa chứ nó không muốn bị cái làn vải áo, dù mỏng manh che kín khu vực đầy nhục cảm của mẹ nó. Tay nó kéo lên thì Diễm Hành lại dùng tay mình ghì mạnh xuống. Cả hai giằng co một hồi thì chợt trong đầu thằng Tỏi nảy sinh ra một ý nghĩ hết sức bệnh hoạn. Mà thật ra những gì nó đang làm cũng đã là bệnh hoạn lắm rồi, thế nhưng máu dâm đã tràn lên tới não thì nó còn thời giờ đâu mà nghĩ đến đạo đức hay lễ nghĩa.
Thấy kéo vạt áo ngủ lên không được, thằng Tỏi bất ngờ kéo vạt áo của Diễm Hành xòe ra như chiếc ô rồi chui tọt vào trong giống như người ta chui vào mùng. Diễm Hành còn chưa kịp giật mình thì ở bên trong chiếc đầm ngủ, cái đầu thằng Tỏi trườn lên cái máng thịt rồi thè lưỡi quét mạnh một đường vào cái khe đã hơi nhơn nhớt. Cú đá lưỡi kinh điển của thằng Tỏi làm Diễm Hành co rúm người lại, nửa sợ hãi nửa đê mê nên cả người cứ oằn oại như con giun bị tạt nước sôi:
– Oái… gì… gì vậy Tỏi!?
Mặc dù thừa biết nó đang làm gì nhưng Diễm Hành chẳng hiểu tại sao mình lại hỏi nó một câu vô cùng thừa thãi, hỏi cũng như không thế này. Đâu phải nàng là người ngốc nghếch hay thiểu năng trí tuệ mà không nó đang liếm lồn mình. Thế nhưng con người ta nhiều lúc không biết nói gì lại mở miệng nói ra những câu không thật sự cần thiết trong hoàn cảnh hiện tại. Diễm Hành cũng thế, nàng hỏi xong chính nàng cũng không hiểu mình hỏi như thế để làm gì.
Ở bên trong chiếc váy ngủ của mẹ, thằng Tỏi ra sức tấn công phòng tuyến cuối cùng của đối phương. Nó tin rằng chỉ cần làm chỗ này tê liệt thì nó muốn vần vò cơ thể mẹ nó thế nào cũng được. Tin chắc như thế nên nó vừa lấy tay vạch hai mép con sò lông ra vừa kề miệng vào nhúm thịt mềm nhão đã ướt rượt tự bao giờ mà ngậm, mà nút một cái say sưa.
– Úyyyyy dzaaaaa…
Diễm Hành không kiềm được cơn khoái cảm nên buột miệng rên rỉ đầy sung sướng. Nhưng rên nửa chừng nàng chợt nhớ mình không được phép có những hành động giống như ủng hộ thằng Tỏi hãy cứ thoải mái hiếp dâm mình nên vội đưa tay bịt miệng lại.
Đã gần hai năm kể từ ngày chồng mất, Diễm Hành chưa được tận hưởng lại cảm giác này. Dù thằng Tỏi chỉ mới liếm láp chừng vài phút nhưng cũng đủ làm cho nàng thấy đầu óc mụ mẫm hẳn đi. Cái chỗ đó của nàng rất nhạy cảm, mỗi đêm nàng chỉ dùng tay xoa nhẹ bên ngoài thôi mà đã sướng tái tê rồi huống chi bây giờ nó thọc luôn cái lưỡi nhám nhúa vào trong để cọ quẹt, moi móc từng ngóc ngách kín đáo của mình thì làm sao nàng chịu đựng nổi.
Sợ rằng để thằng Tỏi tấn công thêm một lúc nữa thì cả tòa thành kiên cố trong nàng sẽ sụp đổ tiêu tan, Diễm Hành dùng hết sức mạnh và lý trí chưa bị lu mờ bởi dục vọng thấp hèn để phản công tên biến thái. Nàng co một chân lên rồi thúc mạnh đầu gối vào bụng thằng Tỏi. Bị phản công bất ngờ trong lúc đang sưa thưởng thức chiến lợi phẩm, thằng Tỏi bật ngửa ra rồi ôm bụng kêu như bò rống:
– Ui da… đau quá mẹ ơi…
Thừa lúc thằng Tỏi vừa buông tay ra khỏi người mình, Diễm Hành lật đật kéo váy áo lên cho gọn gàng và chạy ào về phòng, sau đó nhanh tay đóng cửa lại rồi khóa chốt. Xong, nàng nhào lên giường nằm úp mặt xuống nệm mà khóc tức tưởi như đứa trẻ bị bắt nạt bởi những tên côn đồ mạt hạng hay cướp đồ chơi con nít.
Còn con Ớt, từ lúc mẹ nó qua gõ cửa phòng anh ba cho đến lúc hai người gây gổ ầm ĩ nó vẫn cứ tưởng là mẹ nó la mắng thằng Tỏi cái vụ dưới bếp nên vẫn thản nhiên ngồi học bài. Thậm chí lúc mẹ với anh nó vật lộn ì đùng ngoài hành lang thì con Ớt nó vẫn vô tư ngồi yên một chỗ không nhúc nhích. Không phải nó không tò mò nhưng vì sợ ló mặt ra rồi mẹ thấy mẹ chửi luôn cả nó thì sao? Nói cho cùng thì nó cũng có lỗi vì đã quá dễ dãi và buông thả nên thằng Tỏi anh nó mới có thể đi quá giới hạn. Bởi vậy cứ ngồi một chỗ giả vờ không biết gì cho chắc cú!
Mãi tới sau này, khi nghe tiếng chân chạy bình bịch thì con Ớt mới ngoáy đầu nhìn ra cửa phòng. Thấy mẹ ở ngoài chạy vào một cách cuống quýt, mặt nửa trắng nửa đỏ, tay kéo váy tay bụm lồn thì nó chợt hiểu ra thằng anh nó đã bắt đầu tấn công con mồi.
Thế nhưng theo kế hoạch mà thằng Tỏi đã bàn trước với nó thì phải đợi đến nửa đêm, lúc mẹ ngủ say rồi thì mới mở cửa cho anh nó vào phòng rồi đè mẹ ra hiếp dâm. Trong lúc anh nó hiếp dâm mẹ thì nhiệm vụ cuối cùng của nó là lấy điện thoại quay phim ghi lại toàn bộ sự việc rồi đưa máy cho thằng Tỏi xử lý. Thế nhưng bây giờ chưa phải là nửa đêm, chưa phải là lúc mẹ ngủ say tại sao thằng Tỏi lại “hành động” rồi? Mà thôi kệ, anh nó làm lúc nào thì kệ ổng, nhiệm vụ vụ của nó là mở cửa và quay phim thì nó cứ thực hiện cho xong nhiệm vụ là được.
Nghĩ vậy nên con Ớt nhẹ nhàng bước lại mở chốt cửa ra rồi rón rén đi lại bàn ngồi học bài tiếp như không hay biết chuyện gì đang xảy ra.
Diễm Hành vừa mới nằm xuống nệm chưa kịp nóng chỗ thì bất ngờ bị một khối thịt nặng nề đè lên người làm nàng giật cả mình. Không cần ngoáy đầu lại nhìn thì nàng cũng biết là ai vì cái khúc thịt cương cứng của nó cứ chọt vô mông, vô đùi nàng liên tục.
– Trời đất… sao con vào đây được??
Diễm Hành vô cùng ngạc nhiên không hiểu làm sao thằng Tỏi có thể vào đây khi mà vừa rồi nàng nhớ rõ là mình đã gài luôn chốt cửa rồi. Nó không thể nào có phép tàng hình hay biết thuật độn thổ được.
“Hay là con Ớt…”
Trong bụng đinh ninh chỉ có thể là con Ớt đã làm nội gián thì thằng Tỏi mới chui vào đây được, bởi vậy vừa bị thằng Tỏi nằm đè lên là nàng vội quay đầu nhìn về phía con Ớt liền.
Thế nhưng Diễm Hành vừa mở miệng định hỏi con bé út tại sao dám mở cửa thì nàng lại một lần nữa đỏ mặt tía tai vì ngượng ngùng khi thấy thằng Tỏi đang trần truồng như nhộng nằm trên lưng mình như chú gà trống choai nhảy lên đòi đạp chị mái già.
– Ơ kìa… Tỏi! Con định làm gì vậy hả?
Hỏi xong Diễm Hành mới nhận ra mình lại hỏi nó một câu thừa thãi. Nhìn hai mắt đỏ ngầu dục vọng và cơ thể trần truồng không mảnh vải che thân, đặc biệt là khúc cặc cương cứng hết cỡ sẵn sàng xuyên thủng và phá tan những quả lồn dâm dật thì nàng cũng đủ hiểu là nó muốn làm gì rồi chứ đâu cần nó phải lên tiếng xác nhận “con muốn hiếp dâm mẹ” thì nàng mới nhận ra.
Nhưng mặc kệ Diễm Hành hỏi han hay thắc mắc gì thì thằng Tỏi vẫn im thin thít không thèm mở miệng trả lời. Lúc vừa rồi khi bị mẹ cho ăn một quả gối vào ngay bụng làm nó đau điếng muốn nổi khùng luôn, vì vậy không cần suy nghĩ đến hậu quả sẽ như thế nào… nó lập tức cởi luôn quần áo thảy xuống nền nhà rồi chạy đuổi theo với mục đích kéo mẹ nó lại để hành sự nhưng không kịp. Lúc nó vừa chạy đến cửa phòng thì mẹ nó đã vào trong và khóa cửa. Nhưng điều đó không hề làm nó nao núng hay từ bỏ ý nghĩ đêm nay nhất định phải “thịt” mẹ nó cho bằng được, bởi lẽ bên trong cứ điểm của đối phương nó đã cài cắm đồng minh rồi. Cho nên con Ớt vừa mở cửa là thằng Tỏi liền nhào vô rồi nhảy lên người mẹ nó đè xuống giường như thằng hổ đói may mắn chộp được con mồi thơm ngon béo bở.
Nằm trên lưng mẹ, thằng Tỏi không nói không rằng cứ nhè cổ, vai, gáy mẹ nó mà cắn nhằn nhằn. Có lẽ do còn tức vì bị mẹ phản đòn một cú đau hơn bò đá nên nó cắn hơi mạnh làm Diễm Hành la oai oái:
– Ui daaaa… làm gì cắn người ta như chó bị dẫm trúng đuôi vậy ông?
Thằng Tỏi đâu biết Diễm Hành mẹ nó khác xa với chị Quỳnh Trâm trong chuyện chăn gối. Nếu như chị Trâm thích mạnh mẽ, bạo lực thì ngược lại mẹ nó chỉ thích nhẹ nhàng, từ tốn mà thôi. Nếu có dồn dập thì cũng chỉ ở những phút cuối khi đã sắp đạt đỉnh cao trào. Đặc biệt là không được làm nàng đau vì khi đau thì nàng sẽ bị mất hết cảm xúc muốn yêu, cái mà ngôn ngữ bình dân gọi là tắt nứng.
Vừa sừng sộ Diễm Hành vừa nghiêng người hất thằng Tỏi văng ra khỏi người mình để ngồi dậy nhưng nó đeo chặt quá làm nàng gỡ mãi vẫn không ra. Không những thế, khi nàng vừa nghiêng người là tay nó đã từ đằng sau vòng qua nách rồi chụp lên bầu vú mềm mại không áo ngực mà xoa bóp như điên dại. Ngón tay nó cào cào, gãi gãi cái núm vú to bằng hột đậu phộng làm cái núm săn cứng lên.
Diễm Hành miệng ú ớ, tay cố sức gỡ cái tay thằng Tỏi đang bóp vú mình. Nhưng vừa bỏ tay ra khỏi bầu vú thì nó lại đặt lên đùi rồi vuốt ve ngược lên ngã ba. Đến cái chỗ mà nó vừa thè lưỡi ra để thọc ngoáy ngoài hành lang mới chịu dừng lại. Nó dừng lại là thôi không tiến lên cao hơn nữa chứ không phải dừng lại là không làm gì cả. Ngón tay nó cứ lần vào cái khe trơn trượt mà chà xát, vân vê từng múi thịt dày căng mộng nước.
Diễm Hành muốn đớ lưỡi, cứng họng không thốt nên lời khi ngón tay thằng Tỏi liên tục chọt vào rút ra trong cái lỗ sướng mà đã lâu rồi nàng chưa được tận hưởng cảm giác làm tình là như thế nào. Phải khó khăn lắm nàng mới nói được vài tiếng trong hơi thở gấp gáp:
– Hừmmmm… đừng con…
Diễm Hành vừa nài nỉ thằng Tỏi buông tha cho mình vừa giãy giụa để cố thoát khỏi vòng tay đang siết chặt như gọng kìm của thằng con trai mới lớn nhưng vô hiệu. Hai tay thằng Tỏi ôm ngang bụng mẹ nó cứng như thép nguội nên Diễm Hành không có cách nào gỡ ra được. Cái sức con trai mới lớn đã sung mãn như con trâu tơ rồi mà lại đang lúc nó nứng cặc nữa thì phụ nữ chân yếu tay mềm như Diễm Hành làm sao có thể địch lại nó.
Trong lúc này cả hai mẹ con thằng Tỏi đều nằm nghiêng, quay mặt vào trong vách còn lưng thì hướng ra phía bàn học chỗ con Ớt đang ngồi. Thằng Tỏi phía trước thì nó lấy ngón tay móc sâu vào cái hang cua nhòe nhoẹt nước của Diễm Hành để sục sạo, moi móc dù biết chắc trong đó không có con cua nào. Ở phía sau, khúc cặc cứng ngắc và thẳng đơ của nó liên tục chọt tới chọt lui vào giữa hai mông Diễm Hành. Nhiều lúc cái đầu khấc bóng lưỡng cứ ấn mạnh vào giữa hai bờ mông tròn mẩy và trượt vào cái khe ướt át, cũng may là còn lớp vải áo ngủ ngăn lại chứ không là chỉ chút xíu nữa thôi là chui luôn vào trong người nàng rồi.
Sự tấn công dồn dập và mạnh bạo của thằng Tỏi gần như đã sắp hạ gục được mẹ nó. Vì biết mình không có nhiều thời gian để chơi trò mèo vờn chuột nên vừa xáp lá cà là nó tấn công vào những yếu điểm của đối thủ với mong muốn nhanh chóng hạ gục con mồi. Bàn tay nó liên tục xoa bóp, nhào nặn, khều móc cái mu lồn mũm mĩm làm Diễm Hành đưa tay bịt miệng ú ớ thở không ra hơi.
– Thôi… thôi con ơi… đừng sờ… đừng chọt chỗ… áaaaaa…
Diễm Hành càng nài nỉ van xin thì càng làm thằng Tỏi thấy hưng phấn hơn nữa. Ngón tay nó liên tục chọt sâu vào lỗ sướng của nàng rồi đảo qua đảo lại xung quanh thành âm đạo khiến nàng sướng mờ cả mắt. Tuy miệng cố gắng kêu gắng kêu nó buông tha cho mình nhưng không hiểu sao thực tâm nàng lại không muốn điều đó xảy ra. Lúc đầu Diễm Hành còn chống cự quyết liệt nhưng càng về sau thì sự chống cự càng yếu dần. Nhiều lúc nàng nằm im một cách ngoan ngoãn để mặc cho nó muốn làm gì thì làm. Nàng biết rằng có chống cự lại nó thì cũng vô ích, hơn nữa thật lòng mà nói nó làm cho nàng thấy cũng “đã” lắm. Cơ thể nàng bắt đầu cảm thấy cơn nứng từ từ bùng lên và dòng máu dâm đãng cứ chảy râm ran khắp người làm nàng chỉ muốn buông xuôi nằm im để hưởng thụ những lạc thú trần gian mà thằng con mang lại.
Mà nhìn kỹ lại thì lúc này thằng Tỏi thật sự chẳng khác gì loài cầm thú khi bằng mọi giá nó nhất định phải hiếp dâm mẹ mình cho kỳ được mới thôi.
Lợi dụng lúc Diễm Hành nằm im không động đậy, thằng Tỏi vội vàng lật mẹ nó nằm ngửa ra rồi nhanh chóng rúc đầu vào háng nàng. Diễm Hành còn chưa kịp phản ứng thì nó đã dùng tay bạnh hai chân nàng dang rộng ra rồi thè lưỡi liếm dài từ hậu môn lên tới mồng đốc Diễm Hành. Miệng nó ngậm hột le của nàng rồi nút chùn chụt, lưỡi nó đá vào hột le tanh tách làm Diễm Hành sướng ngất ngây:
– Uiiii connnnn… đừng… đừng Tỏi… uiiii…
Không hiểu sao Diễm Hành lên tiếng ngăn cản thằng Tỏi lại không cho nó tiếp tục làm chuyện sai trái nhưng giọng nói cứ như rên rỉ, thích thú chứ không phải cản ngăn. Mà cản ngăn làm sao được khi cái lồn đã hơn hai năm không ai đụng tới giờ bị thằng con đè ra bú sì sụp làm cho sướng mờ cả mắt, quíu cả lưỡi ra luôn.
Nghe tiếng rên rỉ của mẹ, thằng Tỏi càng thêm nứng. Nó há miệng ngậm hết mớ lông lồn xoăn tít vào trong vào kéo ra từ từ. Những sợi lông lồn dính đầy nước bọt của nó bết lại thành từng chùm như vuốt keo. Lưỡi nó kéo lên rà xuống cái khe đàn bà ẩm ướt chất dịch nhờn từ cửa mình Diễm Hành chảy ra. Nó rà lưỡi xuống lỗ hậu môn rồi liếm xung quanh cái lỗ nhăn nhúm làm mẹ nó cũng co rúm người theo:
– Đừng con… dơ… dơ lắm…
Từ trước tới giờ Diễm Hành chưa từng được chồng bú lồn chứ đừng nói là liếm hậu môn nàng. Tuy ba thằng Tỏi cũng rất mạnh khỏe chuyện giường chiếu nhưng anh ấy không bao giờ làm những chuyện như thằng con ảnh đang làm với mẹ nó. Ba nó là người rất sạch sẽ và kỹ tính nên dễ gì rúc đầu vào háng đàn bà để bú liếm dù đó là người vợ yêu dấu của mình.
Còn thằng Tỏi thì khác. Nó đè nàng ra, hết bú lồn rồi liếm lỗ nhị. Lưỡi nó cuộn lại rồi ngoáy vòng tròn quanh cái lỗ chỉ dùng để thải chất cặn bã của thức ăn ở đại tràng. Hết liếm lỗ nhị nó lại gồng cứng lưỡi lên rồi đâm on ót vào cái lỗ lồn đã toèn hoen nước của nàng để đụ mẹ nó bằng chiếc lưỡi kỳ diệu của mình. Chưa bao giờ Diễm Hành cảm thấy sung sướng như hôm nay, cảm giác mà thằng Tỏi mang lại cho nàng thật sự quá tuyệt vời không có bút nào tả xiết.
Nó làm cho nàng sung sướng đến nỗi chính nàng cũng không biết mình có nên chống cự hay để nó mặc tình xâm phạm thân thể và tiết hạnh mà nàng đã cố gắng gìn giữ trong suốt hai năm qua. Bởi lẽ lúc này đầu óc nàng thì muốn lên tiếng phản đối nhưng cảm xúc cơ thể và những đòi hỏi sinh lý đã lâu không được đáp ứng cứ xui khiến nàng hãy cứ nằm im hưởng thụ chứ đừng la lối hay giãy giụa làm chi hết.
“Không nên hoãn cái sự sung sướng đó lại…”
Câu nói cửa miệng của một nhân vật trong phim truyền hình chợt vang lên trong đầu Diễm Hành. Không khó khăn lắm để nàng cảm thấy câu nói đó thật đúng với trường hợp của nàng lúc này.
“Đúng là… không nên hoãn cái sự sung sướng đó lại thật!”
Diễm Hành nhủ thầm trong bụng. Hai chân nàng bất chợt dang rộng ra hết cỡ để thằng Tỏi thoải mái muốn làm gì thì làm chứ không kẹp cứng cái đầu thằng nhỏ trong háng như tự nãy giờ nữa…