Hành trình chịch dạo

Chương 11



Phần 1

Nguyên Thạch Trấn, Chu gia.

Mặt trời chói chang phủ xuống, trên một quảng trường có mười mấy thiếu niên nam nữ đang hô hô quát quát luyện công phu, mỗi một người mồ hôi ướt đẫm lưng, khổ không thể tả. Một trung niên nam tử chắp tay sau lưng đi lại trong đám người, thường thường hừ lạnh một tiếng, khiển trách thiếu niên lười biếng.

Ở trên một tảng đá lớn của quảng trường, một gã thiếu niên mày kiếm mắt sáng khoanh chân ngồi, thiếu niên 17, 18 tuổi, dáng người thon dài, thập phần tuấn mỹ.

Lúc này là giữa tháng chín, là lúc cuối thu nắng gắt nhất, phơi nắng dưới ánh mặt trời, độ nóng tảng đá này cũng tới mức nấu chín trứng gà. Thiếu niên khôi ngô kia tuy rằng mày luôn nhíu chặt, nhưng mà thủy chung không đứng lên, mồ hôi nhễ nhại cả hai bên thái dương.

Hắn tên Chu Hằng, đang tu luyện công pháp bí truyền của Chu gia – Liệt Dương Quyết.

Võ giả tu luyện là luyện hóa thức ăn trong bụng, chiết xuất ra năng lượng có thể hấp thu trong đó, luyện hóa ra nguyên lực của bản thân, chứa đựng ở trong tế bào con người. Liệt Dương Quyết này lại có thể mượn dùng lực lượng ánh mặt trời, tăng tốc hấp thu thức ăn, đề cao hiệu suất chuyển hóa.

Ánh mặt trời càng mãnh liệt, hiệu suất chuyển hóa cũng càng cao, nhưng mà lại có mấy người có thể phơi nắng được dưới ánh mặt trời này chứ, nhiều nhất là tu luyện được mười mấy phút, nửa tiếng liền phải chạy tới bóng râm hóng mát.

Nhưng mà Chu Hằng từ buổi sáng mặt trời bắt đầu mọc thì đã tu luyện như vậy rồi, cho tới bây giờ đã là 3 canh giờ!

Không phải một ngày hai ngày, mà là mấy năm nay đều vậy!

Đáng tiếc thân thể Chu Hằng quá kém, khổ tu như thế nhưng mà đến bây giờ còn dừng lại ở Luyện Thể sơ kỳ tầng một, gần như không khác gì người không tu luyện.

Tu vi võ giả chia làm 12 bước, còn gọi là mười hai tầng Luyện Thể, sau khi đạt tới Luyện Thể tầng mười hai liền có thể tấn công tầng thứ cao hơn, nghe nói một khi thành công liền có thể một bước lên trời! Nhưng mà hơn trăm năm nay, Chu gia chưa từng xuất hiện một người đi lên được con đường một bước trên lên trời.

Mười hai tầng Luyện Thể lại chia làm bốn cảnh giới nhỏ, trước tầng ba là Luyện Bì Cảnh, từ tầng bốn đến tầng sáu là Luyện Nhục Cảnh, từ tầng bảy đến tầng chín là Luyện Cốt Cảnh, 10 đến tầng mười hai là Luyện Huyết Cảnh.

Võ giả tu luyện ra chân nguyên lực chứa đựng ở trong tế bào mình, đây là một quá trình tiến hành theo chất lượng, đầu tiên là làn da, tiếp theo là cơ thể, sau đó là xương cốt, cuối cùng là máu.

Bởi vậy mới phân chia ra bốn cảnh giới.

Lực lượng mỗi một cảnh giới trong đó chênh lệch rất lớn, một gã võ giả Luyện Nhục Cảnh chống lại một gã võ giả Luyện Cốt Cảnh, vậy căn bản là trong nháy mắt bị giết chết! Mà trong cùng cảnh giới, chẳng hạn như võ giả Luyện Thể tầng bốn và Luyện Thể tầng sáu đều là Luyện Nhục Cảnh, nhưng mà khi đánh nhau khẳng định võ giả Luyện Thể tầng sáu càng chiếm ưu thế.

Con đường võ đạo gian nan, càng lên cao, con đường võ đạo càng nhấp nhô, sau khi tiến vào Luyện Huyết Cảnh, có thể mười mấy năm cũng chưa chắc tăng lên được một tầng.

Tuy nhiên Luyện Bì Cảnh vẫn khá dễ dàng đột phá, bình thường mà nói, chỉ cần cung cấp đầy đủ thức ăn, bản thân lại chuyên cần không nghỉ, nửa năm có thể đạt tới Luyện Thể tầng một đỉnh phong, hoàn thành toàn bộ Luyện Bì Cảnh cũng chỉ vẻn vẹn cần 3 năm.

Chu Hằng từ lúc tám tuổi đã bắt đầu tu luyện Liệt Dương Quyết, đến bây giờ đã gần mười năm, nhưng mà tu vi vẫn dừng ở Luyện Thể sơ kỳ tầng một, đây quả thực là một chuyện kỳ quặc quái gở, gia tộc đã mời đến vô số y sư chẩn đoán cũng không có chút kết quả nào, chỉ có thể quy kết cho một nguyên nhân, đó chính là tư chất bản thân Chu Hằng quá kém, trời sinh không thích hợp tu luyện!

Giống như một tảng đá vậy!

Mà khiến người ta không nghĩ ra là, phụ thân của Chu Hằng, Chu Định Hải lại là một thiên tài, thiên tài chân chính, dùng thời gian nửa năm đã hoàn thành Luyện Bì, lại mất hai năm hoàn thành Luyện Nhục, tiếp thêm năm năm Luyện Cốt, năm nay chỉ 41 tuổi nhưng mà đã đạt tới Luyện Thể tầng mười, Luyện Huyết Cảnh!

Trước đó, tộc nhân Chu gia tiến vào Luyện Huyết Cảnh nhanh nhất cũng đã 63 tuổi, đủ thấy thiên phú của Chu Định Hải có đáng sợ dường nào!

Một thiên tài như vậy, tuyệt đối có được tư cách tấn công đăng thiên lộ (con đường một bước lên trời)!

Hổ phụ khuyển tử!

Đây là Chu gia đánh giá Chu Hằng, mà giờ đây không ít người sau lưng gọi thẳng hắn là rác rưởi, nếu không phải Chu Định Hải chính là một trong 6 đại trưởng lão gia tộc, thì nhục mạ này có lẽ ngày ngày diễn ra trước mặt.

– Tên phế vật kia còn không chịu từ bỏ sao?
– Hừ, không từ bỏ thì làm được gì, bao nhiêu y sư đều xem rồi, người nào cũng nói hắn không bệnh không tật, không thể tu luyện chính là tư chất bản thân hắn quá kém!
– May mắn gia tộc còn có chúng ta, nếu không yêu thú đến xâm phạm thì mọi người chỉ có chờ chết.
– Rõ ràng là phế vật, nhưng mà ăn cơm lại nhiều hơn bất cứ ai, đúng là một thùng cơm!
– Ta thấy hắn chỉ giả vờ giả vịt, cố ý ngồi ở đó mà thôi, căn bản không tu luyện!

Trên quảng trường, các thiếu nam thiếu nữ dừng lại nghỉ ngơi, vài người châu đầu kề tai nghị luận, giọng điệu không nhỏ, cho nên Chu Hằng có thể nghe được rõ ràng.

– Câm miệng!

Nam nhân trung niên phụ trách giám sát lập tức khiển trách một tiếng, hắn tên là Chu Viễn Dương, luận về máu mủ miễn cưỡng được cho là đường thúc của Chu Hằng, hắn xụ mắt nói:

– Giả vờ giả vịt? Trong các ngươi ai dám đi giả vờ giả vịt một chút đi! Ai có thể ngồi được trên tảng đá kia hơn một canh giờ, ta liền miễn bài học còn lại hôm nay cho hắn.

Lời này vừa ra, những thiếu nam, thiếu nữ kia lập tức im bặt.

Nói đùa, hòn đá kia còn có thể nướng chín trứng gà, ai có thể ngồi được hơn một canh giờ? Đừng nói một giờ, cho dù 10 phút cũng quá sức! Cũng chỉ có vài người tu luyện Liệt Dương Quyết mới có chuyển hóa nhiệt độ cao thôi, nhưng mà cũng không phải mỗi người Chu gia đều tu luyện Liệt Dương Quyết!

Chu Viễn Dương đi đến bên cạnh Chu Hằng, trong lòng khẽ thở dài một cái, thiếu niên này hắn thấy luôn cố gắng, chỉ là ông trời không có mắt, không ngờ để hắn trời sinh không thể tu luyện.

– Chớ để ở trong lòng!

Hắn chỉ có thể an ủi Chu Hằng một câu.

– Cảm ơn tộc thúc!

Chu Hằng lộ ra một nụ cười chân thành, như ánh mặt trời sáng lạn.

– Ngươi cũng đừng quá cố sức, phải chú ý thân thể của mình!

Chu Viễn Dương khuyên.

Ngồi ở trên tảng đá lớn này tu luyện, cho dù hắn cũng không thể kiên trì thời gian quá dài, huống chi là Chu Hằng ngay cả Luyện Thể sơ kỳ tầng một cũng chưa đạt tới?

– Ta hiểu mà!

Chu Hằng gật gật đầu, nhưng căn bản không có ý đứng dậy.

Chu Viễn Dương lại thán trong lòng, tiếc hận càng tăng, thầm nghĩ nếu như thiếu niên này có thiên phú như phụ thân hắn, cộng thêm cố gắng như vậy, chỉ sợ tiền đồ càng thêm sáng lạn!

Hắn quay đầu nhìn về phía những thiếu nam thiếu nữ đang nghỉ ngơi dưới bóng cây kia, lập tức dâng lên một cơn giận quát:

– Nghỉ ngơi chấm dứt, tiếp tục thao luyện!
– Không phải chứ, chúng ta mới nghỉ ngơi không đến năm phút.
– Đúng vậy, chút thời gian như vậy, còn chưa lấy được hơi nữa.
– Toàn bộ là do tên phế vật kia làm liên lụy chúng ta.

Những thiếu nam, thiếu nữ kia lưa thưa trở lại thao trường, ai cũng dùng ánh mắt tràn ngập địch ý nhìn chằm chằm Chu Hằng, tất cả tội lỗi đều quy lên người hắn.

Chu Hằng thấy những ánh mắt này, cũng không để ở trong lòng, vẫn vận chuyển Liệt Dương Quyết, mượn dùng lực lượng ánh mặt trời không ngừng luyện hóa thức ăn trong cơ thể, chuyển hóa thành chân nguyên lực của bản thân.

Ở trong cơ thể hắn, dưới tác dụng của ánh mặt trời và công pháp, thức ăn không ngừng bị luyện hóa, hình thành vô số đạo năng lượng tự do, lại được Liệt Dương Quyết dẫn dắt hóa thành từng đạo chân nguyên lực lưu chuyển trong cơ thể hắn.

Hết thảy tới đây cũng còn bình thường, mà khi chân nguyên lực lưu chuyển đến bụng dưới (chỗ đan điền), lại đột nhiên rẽ một cái, tiến thẳng vào đan điền, nhưng mà cũng không đi ra ngoài nữa.

Chân nguyên lực chỉ có tồn trữ ở trong tế bào trong thời gian cần mới có thể phát ra ngoài, da, thịt, cốt, máu, cả người đều có. Nhưng mà đan điền là cái gì? Mặc dù nghe đồn đan điền cũng vô cùng trọng yếu, liên quan tới đăng thiên lộ hư vô mờ mịt, nhưng mà hiện tại Chu Hằng ngay cả cơ sở còn chưa có, làm sao còn nghĩ tới chuyện đăng thiên lộ?

Chỉ có Chu Hằng mới biết nguyên nhân hắn không thể tu luyện, cũng chính là tại cái đan điền này.

Cụ thể mà nói, là một thanh đoản kiếm trong đan điền!

Chu Hằng cũng không nói cho ai biết bí mật này, cũng chính là năm hắn tám tuổi bắt đầu tu luyện, dường như ý thức có thể hóa hình, có thể lưu chuyển tự do ở trong người, cho nên “nhìn thấy” chi tiết từng phần trong cơ thể hắn.

Cũng vào lúc đó, hắn thấy được trong đan điền mình chìm nổi một thanh đoản kiếm.

Một thanh đoản kiếm dài hơn một xích, toàn thân đen như mực, ngay cả chuôi kiếm cũng đen nhánh. Mặc dù là đoạn kiếm, nhưng lại làm cho người ta cảm nhận được nó tràn đầy khí thế, uy thế cuốn phăng tất cả thiên hạ, dường như khi khai thiên lập địa đã tồn tại, trải qua muôn đời, tồn tại vĩnh hằng.

Nếu đổi thành một đứa bé khác, thấy một màn như vậy tám phần là sợ hãi muốn khóc.

Nhưng mà Chu Hằng từ nhỏ chính là một người cực có chủ kiến, hắn lại giấu kín bí mật này trong lòng.

Hắn không muốn trở thành quái vật trong mắt người!

Lúc bị y sư đầu tiên mời đến chẩn đoán, trong lòng Chu Hằng còn lo sợ, nhưng mà y sư kia căn bản không tra ra có đoạn kiếm tồn tại. Không chỉ y sư này, tất cả y sư Chu Định Hải mời tới cũng không phát hiện đoạn kiếm màu đen tồn tại, dường như nó chỉ tồn tại trong ý tưởng của Chu Hằng mà thôi!

Nếu người khác ngay cả đoạn kiếm màu đen tồn tại cũng không biết, làm sao nói lấy ra?

Theo thời gian trôi qua, hắn cũng không biến thành quái vật, lại được công nhận là rác rưởi. Nhưng mà cũng không ai biết, cũng không phải hắn không thể tu võ, mà là chân nguyên lực khổ cực tu luyện ra đều bị đoạn kiếm màu đen “ăn” mất.

Tên cường đạo này chiếm thân thể mình là hang ổ thì cũng quên đi, lại còn hút sạch sẽ chân nguyên lực của hắn!

Nhưng mà biết rất rõ ràng thanh hắc kiếm này là một thổ phỉ, vì cái gì Chu Hằng vẫn không ngừng tu luyện?

Bởi vì hắn còn có một hy vọng, đó chính là tới lúc thanh đoạn kiếm màu đen này “ăn” no.

Đến lúc đó, chân nguyên lực hắn tu luyện ra có thể dùng cho chính mình.

Tư chất của hắn cũng không kém, điểm ấy có thể phán đoán từ sức ăn của hắn, bởi vì đối với võ giả mà nói, thức ăn chẳng khác nào chân nguyên lực. Mỗi ngày hắn đều ăn nhiều hơn bất cứ người bạn cùng lứa nào, điều này cũng ý nghĩa với chân nguyên lực mỗi ngày hắn luyện ra cũng vượt xa những người khác!

Bởi vì có một đường hy vọng này, hắn mới ung dung đối mặt với ánh mắt khinh bỉ, từng cái thối mặt khinh thường! Hắn tin tưởng vững chắc, chỉ cần đoạn kiếm màu đen không trở lại còn ăn nữa, nhất định hắn có thể ra ngóc đầu lên!

Ngày này đã càng ngày càng gần!

Hắn có thể cảm giác được đoạn kiếm màu đen luôn phát sinh biến hóa, chỉ là quá trình này quá chậm quá chậm. Nhưng nước nhỏ xuống đá, 10 năm cũng phải biến chất!

Chính là mấy ngày nay!

Có hy vọng này hắn mới nhịn chống lại nắng hè chói chang như vậy, cái mông cũng bị nướng chín, vô cùng buồn tẻ ngồi đó tu luyện, tu luyện, tu luyện, cung cấp chân nguyên lực nuôi dưỡng đoạn kiếm màu đen trong đan điền.

Trừ ăn cơm ra, Chu Hằng vẫn ngồi trên tảng đá tu luyện, nếu hắn không tu luyện Liệt Dương Quyết, có thể chuyển hóa sức nóng thì đã sớm bị nướng chín rồi!

Lại mấy giờ sau, mặt trời xuống núi, Chu Hằng lắc lư đứng lên, đi về chỗ mình ở.

– Còn muốn chạy? Bò qua háng ta đi!

Một gã thiếu niên đột nhiên chặn đường Chu Hằng, hai tay ôm ngực, trên mặt nụ mang cười cao ngạo, bên cạnh còn bốn thiếu niên xem trò vui.

Bạn đang đọc truyện Hành trình chịch dạo tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hanh-trinh-chich-dao/

Thiếu niên chặn đường tên là Chu Khảm, cùng tuổi với Chu Hằng, cũng là 17 tuổi. Tuy nhiên tu vi của hắn cao hơn Chu Hằng rất nhiều, đã là Luyện Thể tầng sáu, còn kém một bước là có thể đặt chân vào Luyện Cốt Cảnh!

Phụ thân của Chu Khảm là Chu Kiếm Minh, tư chất cũng khá, không may hắn cùng thời đại với thiên tài Chu Định Hải! Ở dưới vầng sáng của Chu Định Hải, Chu Kiếm Minh tự nhiên ảm đạm thất sắc, vẫn luôn là nhân vật bi kịch.

Chính vì vậy, Chu Kiếm Minh hận thấu xương Chu Định Hải, đáng tiếc, mặc hắn cố gắng thế nào cũng không đuổi kịp bước chân Chu Định Hải, cho dù Chu Định Hải dùng phần lớn thời gian tìm kiếm linh dược cho Chu Hằng cũng vậy.

Để hắn vui mừng là, con hắn lại thừa kế thiên phú của hắn, đã sớm đạt tới Luyện Thể tầng sáu, cho dù Chu Hằng nhìn lên cũng nhìn không tới.

Được Chu Kiếm Minh trong bóng tối sai bảo, Chu Khảm luôn luôn gây khó dễ với Chu Hằng, giống loại tình huống bây giờ cũng không biết phát sinh bao nhiêu lần rồi.

– Rác rưởi, thế nào, lỗ tai điếc sao?

Chu Khảm hi hi ha ha nói, trước kia được cha phân phó cho nên bây giờ đã thành thói quen, dường như mỗi ngày không khi dễ Chu Hằng một chút thì cả người không thoải mái.

Chu Hằng lạnh lùng nhìn đối phương, tên này dám lớn lối như vậy, là vì gia gia hắn cũng là trưởng lão gia tộc!

Chiếu theo tộc quy Chu gia, chỉ cần tu vi đạt tới Luyện Huyết Cảnh liền có thể trở thành trưởng lão, không liên quan tới tuổi tác và bối phận. Một khi trở thành trưởng lão, như vậy liền tiến vào quyền lực trung tâm Chu gia, nắm giữ quyền lực không biết cao hơn bao nhiêu so với gia chủ có tính tượng trưng!

Gia gia Chu Khảm là Chu Hiến Minh, chính là tồn tại Luyện Thể tầng mười hai, là đệ nhất cao thủ Chu gia, cũng là trưởng lão đứng đầu, quyền cao chức trọng! Cộng thêm Chu Định Hải hàng năm ở ngoài tìm kiếm linh dược trị liệu cho Chu Hằng, Chu Kiếm Minh mới dám chỉ định con mình khi dễ Chu Hằng.

– Cút ngay!

Chu Hằng mờ nhạt nói, muốn đi vòng qua.

Đối phương có thể uy phong mạnh miệng, cũng không dám động thủ thật, dù sao Chu Hằng cũng không phải không có cha dựa vào!

– Đại rác rưởi, cuộc sống an nhàn của ngươi sẽ chấm dứt!

Chu Khảm bước ngang một bước, lại chặn lại Chu Hằng:

– Hơn ba tháng nữa là lễ mừng cuối năm, gia tộc quy định, phàm là người tuổi tròn 18 mà chưa tiến vào Luyện Nhục Cảnh thì phải bị loại trừ khỏi gia phả gia tộc, không được tiếp tục tu luyện, ngược lại kinh doanh kiếm lợi cho gia tộc.
– Về sau thấy ta, phải nhớ gọi một tiếng đại nhân!
– Còn có đũng quần này, ngươi không chui cũng phải chui! Ha ha, ha ha ha ha!

Chu Khảm cười to, rất là đắc ý.

Chu Hằng nhướng mày, quả thật gia tộc có quy định như thế.

Chu gia mặc dù là gia tộc võ đạo duy nhất Nguyên Thạch Trấn, thống trị hơn hai ngàn người trong trấn, nhưng mà thu nhập nhiều, chi tiêu cũng lớn, đặc biệt cung cấp cho võ giả tu luyện!

Võ giả tu luyện, bắt đầu từ trong thức ăn rút ra năng lượng, chuyển hóa thành chân nguyên lực bản thân. Bởi vậy, võ giả ăn uống rất nhiều, một ngày ăn 5, 6 bữa, thậm chí 8, 9 bữa cũng không hiếm, hơn nữa mỗi một bữa ăn lượng thức ăn cũng nhiều bằng ba bốn ngày của người thường.

Ăn như vậy đủ để khiến một nhà trung lưu nghèo luôn!

Toàn bộ Chu gia từ trên xuống dưới có gần 400 người, nếu như người người tu luyện, vậy cho dù với của cải của Chu gia cũng ăn không tiêu. Bởi vậy, gia tộc có một quy định như vậy, để những tộc nhân thiên tư không tốt, không thích hợp luyện võ đi buôn bán, nuôi dưỡng cho võ giả gia tộc.

Loại hy sinh này là cần thiết!

Không có vũ lực cường đại, Chu gia làm sao có thể giữ được gia nghiệp? Muốn chia đều chỉ có một kết quả, đó chính là Chu gia xuống dốc!

Tuy nói buôn bán cũng là cống hiến cho gia tộc, nhưng mà thế giới này sùng bái vũ lực, thực lực vi tôn, một khi trở thành thương nhân thì ngay cả tư cách có trong gia phả cũng không có, chỉ lớn hơn người hầu một chút mà thôi.

Chu Hằng hiện tại mới là Luyện Thể tầng một, hơn nữa còn là sơ kỳ, muốn trong ba tháng luyện tới Luyện Nhục Cảnh? Đây căn bản là si tâm mộng tưởng!

Cũng khó trách Chu Khảm lại đắc ý như vậy, Chu Hằng nếu đi buôn bán thì Chu Định Hải còn thể diện gì nữa?

Nhìn vẻ mặt tiểu nhân của đối phương, Chu Hằng siết chặt nắm đấm, hận không thể tiến lên cho hắn một đấm!

Tuy nhiên, hắn vẫn nhịn.

Giữa hai người chênh lệch quá lớn, hắn căn bản đánh không trúng được đối phương, trái lại lại cho Chu Khảm có một lý do ra tay, đến lúc đó hắn đánh trúng nhưng vẫn là lỗi của hắn, gia gia đại trưởng lão của người ta cũng không phải là để bài trí.

Nhẫn!

Một ngày nào đó hắn sẽ hoàn trả lại sỉ nhục này gấp bội!

Chu Hằng lại vòng qua Chu Khảm, lúc này đối phương cũng không tiếp tục ngăn cản, chỉ là liên tiếp cười lạnh.

Trở lại chỗ ở của mình, Chu Hằng ngồi xuống, giận dữ nện một đấm lên mặt bàn.

Hắn dù sao cũng chỉ là thiếu niên 17 tuổi, đúng là độ tuổi máu nóng nhất (ý nói nóng tính nhất), dễ bị kích động nhất, lại phải mạnh mẽ nhịn hết ngày này qua ngày khác bị châm chọc khiêu khích, nào có dễ không có một chút giận dữ nào.

– Hắc kiếm a hắc kiếm, ngươi hại ta nhiều năm như vậy, ta cũng không trông vào ngươi bồi thường gì, chỉ cầu lão nhân gia ngươi mỹ mãn nhanh một chút, đừng hại ta hết lần này tới lần khác nữa!

Chu Hằng thầm nói trong lòng, đây là chướng ngại vật trên đường hắn tu luyện, không vượt qua thì đừng đề cập tới nữa.

– Tiếp tục tu luyện!
– Tuy rằng công hiệu Liệt Dương Quyết buổi tối không bằng ban ngày, nhưng ta tuyệt không thể lãng phí từng giây từng phút!

Chu Hằng đi vào sân, khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển Liệt Dương Quyết luyện hóa cơm chiều vừa mới ăn, cho tới tận khi tinh thần hắn chống đỡ không nổi mới bò vào phòng ngủ.

Hắn không có người hầu, phụ thân lại luôn bôn ba bên ngoài tìm kiếm linh dược chữa thương cho hắn, mà mẫu thân lại sớm mất, hắn đã sớm quen sống cô độc rồi.

Một đêm qua đi, Chu Hằng lại bắt đầu một ngày bình thản, khô khan, chịu đựng phơi nắng dưới mặt trời chói chang, đem chân nguyên lực hắn tân tân khổ khổ tu luyện tẩm bổ cho kiếm đen kia.

Đến buổi sáng thứ tư, Chu Hằng cũng không tới quảng trường nữa.

Tuy rằng ngồi ở trên khối đá lớn kia hút được nhiệt lượng nhiều nhất, tu luyện Liệt Dương Quyết cũng hiệu quả nhất, nhưng Chu Hằng có loại cảm giác, đoạn kiếm màu đen biến hóa gần trong gang tấc!

Hắn không biết có thể sinh ra biến hóa kỳ dị nào hay không, nói không chừng chuôi đoạn kiếm này sẽ từ trong cơ thể hắn chui ra, xé rách hư không bay đi, hoặc là phát ra hào quang chói mắt, tóm lại, hắn không muốn mạo hiểm như vậy.

Tu luyện trong sân min, tuy rằng hiệu quả kém một chút, nhưng cũng không kém một chút xíu hôm nay (ý nói là đủ bù vào cho kiếm đen hút no).

Chu Hằng đè xuống kích động trong lòng, khoanh chân ngồi dưới đất, ở dưới mặt trời chói chang bắt đầu tu luyện.

Nửa tiếng, một giờ… Thời gian từng chút qua đi, rất nhanh đã qua bốn tiếng.

– Ông!

Đoạn kiếm màu đen trong đan điền Chu Hằng run nhẹ lên, tạo thành từng gợn sóng. Rung động càng ngày càng mãnh liệt, cuối cùng biến thành trời long đất lở, mãnh liệt vô cùng.

Thân thể Chu Hằng cũng run lên theo, dường như có một sức mạnh muốn xé rách thân thể hắn vậy, khiến hắn thống khổ vô cùng.

– Chết tiệt! Ta nuôi ngươi, nhịn ngươi nhiều năm như vậy, ngươi còn không biết tốt xấu, vẫn muốn tra tấn ta!

Trong lòng Chu Hằng nảy sinh ác độc, mười năm khổ hận này hắn chưa bao giờ oán giận qua, nhưng đoạn kiếm đen chết tiệt này còn tra tấn hắn, lập tức khiến hắn giận dữ!

– Trấn cho ta!

Chu Hằng cũng không biết nên làm như thế nào, chính nín một bụng oán khí, dùng ý chí trấn áp đoạn kiếm.

Hắc kiếm rung yếu hơn một chút, tuy rằng không phải quá rõ ràng, nhưng đúng là yếu đi!

Chu Hằng lòng có ngạo khí, đáng tiếc thủy chung không thể tu luyện giống như thường nhân, để hắn luôn luôn ẩn nhẫn. Có vài người trong hoàn cảnh như vậy sẽ hoàn toàn đánh mất nhuệ khí, mà Chu Hằng lại càng thêm cao ngạo, hắn chỉ chờ một ngày chín tầng trời hóa long, bộc phát ra hào quang vạn trượng!

Hiện tại là so ý chí, không liên quan tới lực lượng, rốt cục hoàn toàn kích phát ý chí của hắn ra.

– Đây là cơ thể của ta, ngươi ở trong thân thể ta thì phải nghe ta.

Chu Hằng điên cuồng gào thét trong lòng, ý chí càng ngày càng trở nên ngoan cường, hung hắn trấn áp tới hắc kiếm.

– Ông! Ông! Ông!

Đoạn kiếm màu đen dường như không cam lòng bị Chu Hằng trấn áp, lại bắt đầu chấn động kịch liệt, từng luồng sóng chấn động chấn cho cả người Chu Hằng như muốn nổ tung vậy!

Chu Hằng trong lòng hừ lạnh, không chút yếu thế triển khai phản kích, nhất định phải trấn áp đoạn kiếm màu đen kia.

Một người một kiếm cứ như vậy giằng co trường chiến. Đoạn kiếm màu đen không có cảm giác gì, nhưng mà Chu Hằng lại là tấm thân máu thịt, cả người mồ hôi như mưa, quần áo ướt sũng, mỗi một khối cơ thể đều đau đớn vô cùng.

Nhưng đối với một thiếu niên dựng dục oán khí mười năm mà nói, mà đoạn kiếm màu đen này chính là đầu sỏ gây nên, cho nên sẽ chịu thua nó sao?

Hắn nhịn mười năm, chính là đợi ngày này!

Tu luyện Liệt Dương Quyết mười năm, ý chí của Chu Hằng cũng được rèn luyện cực lớn, để hắn có năng lực chống lại, nếu không không tới một phút hắn đã bị hôn mê rồi.

10 phút, ba mươi phút, một giờ!

Thân thể Chu Hằng run rẩy sắp gục, giờ phút này chỉ cần ai đụng vào hắn một cái, khẳng định hắn sẽ ngã khụy, lập tức hôn mê. Nhưng chỉ có ý chí cứng cỏi không gục ngã, ý chí hắn trải qua ma luyện lâu như vậy đã sớm cứng như thép rồi.

Chiến đấu tới hơi cuối cùng.

Tuy rằng đoạn kiếm màu đen chỉ là một vật chết, nhưng mà Chu Hằng vẫn nuốt không trôi, thua ai cũng có thể, nhưng mà không thể thua thứ đã hại hắn mười năm.

Hai giờ, ba giờ!

Chu Hằng đã sớm đạt đến cực hạn, hắn không thể cảm giác được đau đớn trong thân thể nữa. Không phải đau đớn biến mất, mà là hắn đã chết lặng, giờ phút này tay chân có gãy cũng không còn cảm giác.

Nhưng ý chí của hắn lại trở nên càng ngày càng cường đại, chặt chẽ trấn áp đoạn kiếm màu đen, không có một chút thỏa hiệp, không có một phần thoái nhượng!

Đoạn kiếm màu đen rung động càng ngày càng mỏng manh, rốt cục, hoàn toàn ngừng rung động.

Khi nó hoàn toàn dừng lại, một đạo quang ảnh tối như mực mạnh mẽ bộc phát ra từ trên thân kiếm, so với tinh quang còn rực rỡ hơn, so với ánh mặt trời còn lóa mắt hơn!

– Ầm!

Trong đầu Chu Hằng lập tức hiện ra 9 bức đồ án, khắc thật sâu vào trong trí nhớ của hắn, mỗi một bức đồ án đều không ngừng biến hóa, đó là một thanh kiếm, đang không ngừng dọc ngang tung hoành, đâm, chém vô cùng huyền diệu!

Đây là 9 thức kiếm pháp!

Chuôi đoạn kiếm màu đen thần bí này không ngờ truyền thụ cho hắn 9 thức kiếm pháp!

Chu Hằng không khỏi trợn mắt há hốc mồm, hắn chỉ cảm thấy khó tin tới cực điểm! Nhưng đoạn kiếm này có thể sống nhờ mười năm trong đan điền của hắn này, nói không đã tồn tại từ lúc sớm hơn, chỉ là hắn không phát hiện được mà thôi, chuyện ly kỳ cổ quái như thế đều đã xảy ra, có truyền thụ cho hắn 9 thức kiếm pháp thì có gì kỳ quái chứ?

Chỉ là trong nháy mắt, tất cả hình ảnh vỡ nát, hóa thành vô số điểm sáng màu đen, dung vào trong đầu hắn, dung vào máu huyết xương thịt hắn…

Chương trước Chương tiếp
Loading...