Hệ thống tình dục
Chương 29
Ba tháng sau đó là thời kỳ khó khăn nhất của Mạnh Nhạc Nhạc, ngày nào cũng như đang đánh trận.
Dưới sự giúp đỡ của Hartree, tin tức từ khắp mọi nơi trên thế giới đều đổ dồn về văn phòng này.
Nhưng như thế vẫn chưa đủ, Mạnh Nhạc Nhạc còn thẩm tra trong Hệ thống để moi ra bằng hết các thông tin bị ẩn giấu, rồi sắp xếp, xử lý lại tất cả những chứng cứ, số liệu, thậm chí cả hình ảnh.
Ngày hoàn thành bản thảo cũng là ngày cuối cùng mà Hội nghị diễn ra, Mạnh Nhạc Nhạc cũng đã tự có ước lượng trong lòng.
“Yên tâm đi, tôi có thể chắc chắn đến 80%.” Hartree nói, vì chính ông cũng bị bản báo cáo này làm kinh hãi.
“Anh giúp tôi như vậy sẽ không có vấn đề gì chứ?” Mạnh Nhạc Nhạc hơi lo lắng, nếu cô có chuyện gì thì chỉ cần rời đi là xong, nhưng đối với Hartree mà nói, đây sẽ là một phiền toái cực kỳ nghiêm trọng.
“Yên tâm, tôi không yếu ớt như cô nghĩ đâu.” Hartree không thèm để ý chút nào.
Mạnh Nhạc Nhạc nghĩ một hồi, cuối cùng thấy rằng giờ cô cũng chỉ còn cách tin tưởng. Người cô có thể dựa vào quá ít, lại nghĩ chắc Hartree cũng sẽ không liều lĩnh đến vậy, nghe nói sau lưng ông là cả một gia tộc thần bí, bản thân ông cũng là nhân tài được quốc gia bảo vệ.
Cứ nhìn cách ông nghiên cứu thì biết, trước nay đều là tùy ý thích thì làm, chưa bao giờ chịu nhún nhường thỏa hiệp.
Theo lý thuyết, 3 ngày sau khi đợt thu bản thảo kết thúc thì danh sách người diễn thuyết mới được công bố, nhưng lần này bọn họ ước chừng đã đợi hơn một tuần. Chính Mạnh Nhạc Nhạc cũng không biết, bên phía hội nghị vì bản báo cáo của cô mà đã tranh cãi loạn cả lên.
“Tôi tuyệt đối không đồng ý với bản báo cáo này. Các ông biết nếu bản báo cáo này mà được công bố thì chúng ta sẽ đắc tội với bao nhiêu quốc gia không?” Một vị trung niên tóc vàng đập bàn hô lớn.
“Hừ, từ khi nào mà các nhà khoa học lại không quan tâm nghiên cứu khoa học, mà lại đi quan tâm có đắc tội đám tư bản hay không vậy? Một lũ chỉ giỏi bợ đỡ.” Một quý bà da trắng khác nói.
“Đúng thế, tôi cũng không ngờ những nghiên cứu của chúng tôi còn cả tác dụng như vậy cơ đấy, nếu chuyện này mà không xử lý cho ổn thỏa, tôi cũng sẽ không tiếp tục nghiên cứu nữa.” Một thiếu niên tóc đen nói, trong mắt là cực kỳ tức giận và bất bình.
“Ai có thể bảo đảm số liệu cô ta đưa ra là đúng, chẳng qua chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt, nói không chừng chỉ để lòe thiên hạ thì sao.”
“Tôi đã kiểm tra lại, hầu hết số liệu đều là thật, tôi tin tưởng cô ấy.”
“Cho dù là thật hay không thì cũng đều nên công khai thảo luận, không phải sao?”
Phòng hội nghị lại dấy lên một hồi tranh luận gay gắt, nếu Mạnh Nhạc Nhạc có ở đây sẽ phát hiện, trong đây có rất nhiều người mà tương lai còn sẽ xuất hiện trong cả sách giáo khoa.
Nhìn các nhà khoa học vốn luôn nghiêm túc, cơ trí, lúc này lại ồn ào như mấy bà bán cá ngoài chợ, thậm chí có người bắt đầu công kích thân thế, thậm chí có người còn bắt đầu đi tìm vũ khí để tham gia vào cuộc chiến.
“Đủ rồi!” Một vị xấp xỉ 50 tuổi ngồi trong góc phòng giờ mới lớn giọng cất tiếng, căn phòng đột nhiên yên tĩnh hẳn, hào quang của ông dù là trong thế kỷ này cũng không thể nào che đậy được.
Ông vừa nói một câu, tất cả những người đang có mặt tại đây cũng không thể không yên lặng.
Vị tiên sinh này đi một vòng, sau đó cười khẽ, thản nhiên nói tiếp:
“Để cô ấy phát biểu.”
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/
Vào ngày diễn ra hội nghị, Mạnh Nhạc Nhạc vô cùng căng thẳng, bản thảo đã đọc thuộc hơn một nghìn lần, cho dù là đang ngủ mơ cũng có thể đọc vanh vách.
Lúc lên đứng trên bục cao kia, Mạnh Nhạc Nhạc tự thôi miên bản thân, tưởng tượng những người ở dưới kia đều là bí đao hết, người nào đã già rồi thì là bí đao trọc lóc.
“Chào mọi người, tôi là Nhạc Nhạc, chủ đề diễn thuyết hôm nay của tôi là: Khoa học không nên bị trói buộc.”
Rất nhiều người đều đem thái độ nghi hoặc nhìn cô gái đứng trên, cái tên này và cả tên đề tài đều vô cùng xa lạ, Mạnh Nhạc Nhạc không để ý đến những ánh mắt nghi ngờ thù địch kia, tiếp tục nói:
“Trong 50 năm qua, khoa học đã được phổ biến đến mọi nơi trên thế giới, ngày càng có nhiều các nhà khoa học ưu tú xuất hiện, nhưng trong 20 năm trở lại đây, khoa học lại đang phát triển theo một phương hướng kỳ lạ.”
Mạnh Nhạc Nhạc tạm dừng một chút rồi mới tiếp tục nói:
‘Có lẽ mọi người cũng không biết rõ, trong cuộc chiến vừa rồi, những nhà khoa học vì chủ động hoặc bị cuốn vào cuộc chiến tranh là hơn 60%.
Đặc biệt, số lượng những nhà khoa học ở những quốc gia trung lập còn vượt cả những quốc gia tham chiến. Để bảo vệ Tổ quốc của mình, họ bất đắc dĩ phải dùng những thành quả nghiên cứu khoa học để tự vệ, bảo vệ nhân dân và đất nước.
Tôi rất kính trọng bọn họ, nhưng một phần nhỏ còn lại, lại không phải bị tình cảnh ép buộc. Bọn họ là những người chủ động.’
‘Những người này thấy chiến tranh thì khấp khởi mừng thầm, cũng đã hoàn toàn quên mất bản chất của khoa học.
Họ lợi dụng chiến tranh để kiếm lời và lấy chỗ thí nghiệm. Khi chiến tranh nổ ra, họ đã dùng máu thịt của rất nhiều người vô tội để tiến hành thí nghiệm, mọi người hãy mở bản tài liệu đã được chuẩn bị sẵn cho mỗi người ra, tôi đã thống kê rất tỉ mỉ kỹ càng…
Tôi cũng xin lấy mạng sống của mình ra đảm bảo, số liệu, hình ảnh ở trên đều là sự thật.
Ở những nơi mà chúng ta không thể nhìn thấy, khoa học đã trở thành vũ khí chiến tranh, lại còn là thứ vũ khí đã hoàn toàn mất đi nhân tính…’
Những người có mặt trong hội nghị đều kinh ngạc ồ lên, khung cảnh bỗng chốc náo loạn, có người kinh ngạc, có người là kinh hoảng, còn người nhìn thấy quốc gia của mình đã bị biến thành nơi thí nghiệm thì bỗng khóc không thành tiếng.
‘Tôi tin rằng, những người ngồi ở đây ít nhiều sẽ cho rằng: Đây chẳng qua chỉ là những vấn đề chiến tranh mang đến mà thôi, giờ chiến tranh đã kết thúc, khoa học sẽ trở về như ban đầu.
Nhưng tôi muốn nói cho mọi người biết rằng, chiếc hộp dục vọng ma quỷ một khi đã bị mở ra, sẽ không có cách nào để đóng nó lại được nữa…
Thậm chí nó còn có thể nằm yên trong bóng tối, chờ đợi cơ hội để bành trướng trở lại một lần nữa…’
Nói tới đây, bài phát biểu vốn dĩ đã nên kết thúc, nhưng Mạnh Nhạc Nhạc lại đột nhiên thấy rất khó chịu.
Đây chính là hiện thực, thậm chí là ở nơi cách nơi này hơn 11.000 km, đất nước của Mạnh Nhạc Nhạc cũng là một trong những quốc gia phải gánh chịu thiệt hại, thậm chí ở trong chiến tranh thế giới thứ hai còn nghiêm trọng hơn gấp nhiều lần.
Cô bỗng không kìm được tiếp tục nói:
“Tôi có thể khẳng định chắc chắn, nếu chiến tranh lại nổ ra, những nghiên cứu khoa học xấu xa, những nhà khoa học mang lòng trục lợi, vì lợi ích của bản thân cùng quốc gia của họ mà chắc chắn sẽ dùng những phương pháp tàn bạo hơn để khống chế thành quả của khoa học và những nhà khoa học chân chính khác. Họ cũng sẽ không kiêng nể gì sử dụng con người làm vật thí nghiệm, giẫm đạp lên người thân của chúng ta, giết hại đồng bào của chúng ta.”
Giọng của Mạnh Nhạc Nhạc như bị nghẹn lại, cô hít sâu một hơi, cuối cùng nói:
‘Tôi đề nghị, tất cả những nhà khoa học trên thế giới hãy sát cánh cùng nhau, tôi đề nghị, tất cả những quốc gia có lương tri cùng nhân dân toàn thế giới hãy đoàn kết lại, cùng giữ gìn mục đích cao đẹp của Khoa học.
Đừng để những kiến thức học thuật bị thấm đẫm máu và nước mắt của những người vô tội, bị nhúng chàm bởi những âm mưu đen tối.’
Người trong hội trường đều đã đứng dậy, vỗ tay nhiệt liệt.
Mạnh Nhạc Nhạc đứng trên bục phát biểu, nước mắt đã sớm tuôn rơi.
Đây là lần đầu tiên, cô vì Khoa học mà cất lên tiếng nói kiêu ngạo, vì chính sự tồn tại của bản thân mà tự hào.
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/
Từ sau khi trở về từ thế giới nhiệm vụ, mãi hồi lâu mà Mạnh Nhạc Nhạc cũng không thể trở về trạng thái bình thường.
Nghiên cứu khoa học chính là một loại vũ khí, dùng đúng cách có thể sáng lập ra kỷ nguyên mới, đưa thế giới, đưa nhân loại đi đến một tương lai tươi sáng, mà dùng sai cách lại có thể tạo thành cảnh thây phơi ngàn dặm, chết chóc khắp nơi, cuối cùng dẫn nhân loại đi đến một kết cục vô vọng.
Cảnh giác luôn là điều không thể thiếu.
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/
Mạnh Nhạc Nhạc điều chỉnh lại cảm xúc của mình, dùng 50 điểm thuộc tính đổi lấy kỹ năng “Tiến vào tiềm thức”, gần như trong nháy mắt, trong đầu cô bỗng xuất hiện một chiếc hộp màu đen.
Tên: Tiến vào tiềm thức…
Công hiệu: Đưa ý thức của mình dung nhập vào đại não của người khác… Vật phẩm sử dụng một lần.
Điểm thuộc tính: 50…
Chậc, thứ này còn chỉ dùng được có một lần, thật sự quá đắt đỏ.
Chờ Tiêu Diệp tỉnh lại, phải bắt anh thanh toán mới được.
Ớ, cô phải tiêu điểm thuộc tính, vậy anh phải trả bằng cách…
Khụ, Mạnh Nhạc Nhạc vội ngừng suy nghĩ miên man lại, phải nhanh cứu người, không được suy nghĩ bậy bạ.
Cô tập trung ý thức của mình, để vào trong hộp đen, cảm giác ý thức theo chiếc hộp rời khỏi cơ thể, đi tới căn phòng cách vách, nhanh chóng tiến vào trong đầu Tiêu Diệp.
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/
Lúc cô tỉnh lại thì phát hiện mình đang nằm trong một không gian đen kịt, bên dưới là cảm giác hơi mềm mềm, cảm giác này, hơi giống…
Lều trại.
Ngay lúc đó, khóa kéo của lều bị người mở ra, một người đàn ông thở hổn hển đi vào, lòng bàn tay thô ráp của hắn xoa lên đùi Nhạc Nhạc, một thứ nóng bỏng cứng rắn bị kề ngay sát cửa mình.
Qua ánh sáng mờ mờ, Mạnh Nhạc Nhạc đại khái có thể nhận ra, người này là Lục Cảnh.
Rốt cục cô cũng nhận ra tại sao cứ thấy nơi này quen thuộc như vậy.
Đây không phải là đêm cắm trại trên núi Khuynh Thành sao? Lúc đó cô đang ngủ say sưa thì bị cuốn vào một cuộc làm tình sai trái.
Vậy là… ý thức của Tiêu Diệp vẫn luôn bị kẹt trong cảnh tượng này sao?
Không kịp nghĩ nhiều, lúc này Mạnh Nhạc Nhạc đã không còn là cô gái yếu nhớt đang say ngủ kia nữa, cô trở tay bổ một cái, Lục Cảnh lập tức ngã vật xuống.
Mới mở cửa lều ra, cô đã nhìn thấy Tiêu Diệp đang đứng bên ngoài, không biết người đàn ông đã đứng đó bao lâu mà đôi mắt đã vằn lên đỏ ngầu.
Giờ vừa thấy Mạnh Nhạc Nhạc vừa chui ra ngoài, anh như dã thú vội lao tới, ấn cô gái lên thành lều.
Người đàn ông trước nay luôn lý trí tỉnh táo, giờ lại cắn mút môi lưỡi của cô một cách thô bạo, giống như chỉ hận không thể gặm nát đôi môi của cô.
Chẳng bao lâu sau, Mạnh Nhạc Nhạc đã thấy trong miệng mình có vị máu tươi chảy ra.
Ngửi được mùi máu tươi, lý trí của Tiêu Diệp dần quay trở về, cuối cùng cũng dừng lại, cất giọng trầm khàn mở miệng:
“19 Lần.”
Hả? Lần gì cơ? Mạnh Nhạc Nhạc không hiểu.
“Cảnh tượng này đã lặp lại đến 19 lần, dù tôi có làm thế nào cũng không thể vào được, cũng không thể thoát ra được.” Người đàn ông nhìn thẳng vào Mạnh Nhạc Nhạc, khó có khi toát ra vẻ yếu ớt bất lực.
Mạnh Nhạc Nhạc khẽ tặc lưỡi, đột nhiên có cảm giác mình vừa bị bắt gian tại giường, theo bản năng bèn nói lảng sang chuyện khác.
“Khụ… À… Phương Tu cho người đi mượn được thiết bị cộng tần, để ý thức của tôi có thể tiến vào đây, chỉ cần trở về được trong 3 giờ thì sẽ không có vấn đề gì.”
Tiêu Diệp nhướng mày, anh không nói gì, chỉ nhìn cô chăm chú.
Thấy mình lảng sang chuyện khác không thành công, Mạnh Nhạc Nhạc đành phải ấp a ấp úng mở miệng.
“Đêm đó chỉ là một nhầm lẫn… Tôi… tôi không hề thích hắn ta.”
Người đàn ông hung dữ trừng mắt nhìn Mạnh Nhạc Nhạc, lại không cam lòng cắn lên môi cô mấy cái, hôn đến mức cả người cô run lên, anh mới từ tốn nói:
“Ừ, tôi biết người em thích là ai…”
“Tôi chẳng thích ai cả.” Mạnh Nhạc Nhạc lập tức phủ nhận, còn rất có dáng vẻ của sát nhân giết người, máu lạnh vô tình.
“Ồ…” Tiêu Diệp trầm giọng, giọng nói hàm chứa ý cười, cất tiếng trầm ấm trang trọng đọc lên:
“Đồng chí Tiêu Diệp, xuất phát từ quan niệm cẩn thận của khoa học, tôi cho rằng hiểu lầm sẽ tạo ra những sai sót cực kỳ to lớn, vì vậy cần kịp thời sửa lại cho đúng. Bây giờ tôi sẽ trình bày rõ những việc đã xảy ra đêm qua…”
Hiển nhiên, thứ anh đang đọc chính là tin nhắn lúc trước Mạnh Nhạc Nhạc từng gửi cho anh, giải thích những chuyện đã xảy ra vào ngày cắm trại, đồng thời cũng ngầm bày tỏ tình cảm của cô với anh.
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/
Ngày đó khi xuất phát đi chấp hành nhiệm vụ, Tiêu Diệp chỉ kịp dặn dò Phương Tu bảo vệ cô, tiếp đó thì bước vào khoảng thời gian tác chiến phải ẩn náu trường kỳ, chưa hề đọc được tin nhắn kia.
Anh bị thương quá nặng, cuộc phẫu thuật mới được một nửa thì tim đã ngừng đập.
Nhìn thấy cha mẹ thương tâm, nhìn đồng đội kêu khóc anh cũng thấy xúc động, nhưng lại chẳng thể nào phản ứng lại.
Cho đến khi Phương Tu lao vào phòng phẫu thuật, bắt đầu đọc bên tai anh đoạn tin nhắn này, lúc đó anh mới biết, cô gái mà anh thích cũng thích anh, cô gái kia còn nói cái gì mà chỉ chờ anh 3 giờ, nếu không nhận được đáp án thì thôi, sau này hãy chỉ coi nhau như người dưng.
Người dưng cái con mẹ nó!
Người dưng mà có thể làm cô đến phun nước? Người dưng mà có thể lo lắng không biết cô có bị bắt nạt ức hiếp hay không à?
Anh không thể chết được, tuyệt đối không thể chết!
Bằng vào tính tình của cô gái kia, chỉ sợ một giây sau đã có người mới mất.
Phải biết rằng tên anh là Tiêu Diệp, Diệp trong “Một chiếc thuyền con, vọng bình xuyên bắc hạ” chứ không phải là Diệp trong “một phiến lá xanh tươi tốt” đâu.*
Ôm ý chí ngoan cường như vậy, Tiêu Diệp rốt cuộc gắng gượng được đến lúc cuộc phẫu thuật kết thúc, nhưng đại não đã bị tổn hại nghiêm trọng, làm ý thức của anh bị sa vào cái đêm mà cảm xúc của anh từng dao động lớn nhất đó, cũng mắc kẹp mãi ở đây, lặp đi lặp lại đã 19 lần.
Anh còn cho rằng, chẳng bao lâu nữa, cuối cùng sẽ là chính anh hoàn toàn sụp đổ.
Nhưng thật không thể ngờ, cô lại đến.
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/
Người đàn ông vừa đọc được một nửa đã bị Mạnh Nhạc Nhạc đỏ mặt ngắt lời, cô hối hận không thể xiên chết bản thân lúc đó, không biết đã gửi linh ta linh tinh gì nữa, quả nhiên tình yêu khiến con người ta trở nên ngu xuẩn mà.
“Lúc đó tôi không được tỉnh táo lắm, bây giờ đã…”
“Tôi thích em.” Tiêu Diệp không để cô kịp nói mấy câu phủi sạch quan hệ xong đã tựa đầu lên trán cô, gọn gàng dứt khoát nói.
Sau khi nói xong, lại nhớ ra cháu gái của anh từng nói bây giờ người ta đang thịnh hành kiểu “chuyện quan trọng phải nói 3 lần”, chỉ nói một lần thì không đủ trang trọng, không đủ lãng mạn.
Chuyện quan trọng như vậy, nếu cô nàng này lại không tin là thật thì làm sao bây giờ?
Vì thế Tiêu Diệp nén xấu hổ, nói thêm hai lần nữa:
“Anh thích em.”
“Tiêu Diệp thích Mạnh Nhạc Nhạc.”
Nếu bỏ qua lỗ tai đang đỏ lựng lên trong màn đêm của anh, ba câu tỏ tình liên tiếp thế này quả thực rất có hơi hướng của tổng tài bá đạo.
Mạnh Nhạc Nhạc đột nhiên nghĩ nghĩ, câu tiếp theo hẳn là… “Em chú định là người phụ nữ của anh”.
Đang nghĩ ngợi, người đàn ông đã bắt đầu nói:
“Em chú…”
??? Móe, Mạnh Nhạc Nhạc trợn mắt, thật sự máu chó vậy sao.
Tiêu Diệp lấy làm lạ nhìn thái độ giật mình thon thót của cô, nhưng vẫn cố gắng duy trì biểu cảm lạnh lùng, nghiêm túc nói tiếp:
“Em chú ý nghe kỹ, anh chỉ nói một lần này.”
Trong đêm tối yên tĩnh, người đã hoàn thành chuyện đại sự trong đời – Tiêu Diệp lặng lẽ cọ xát lau mồ hôi trong lòng bàn tay.
Ừm, lần tác chiến này vừa lãng mạn cũng vừa có nghiêm túc, quả nhiên rất thành công.
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/
Về chuyện anh tỏ tình, Mạnh Nhạc Nhạc không thể đưa ra đáp án ngay lúc này.
Trong lòng Tiêu Diệp tuy có chút thất vọng, nhưng anh cũng biết mình không thể bức ép cô ngay trong một lần.
Hai người bắt đầu thương lượng xem phải làm thế nào để trở về, Hệ thống chỉ nói cần phải đánh thức, nhưng lại không nói rõ phương pháp.
Mạnh Nhạc Nhạc cũng chỉ có thể đoán.
“À, đại khái là, anh giao ý thức của mình cho em…”
“Ý thức?”
“Chính là tất cả tình cảm, nhận thức cùng ý chí của anh.” Mạnh Nhạc Nhạc cũng không thể nói rõ mấy thứ mơ hồ rất cảm tính này.
Hai người thảo luận thêm chốc lát nhưng vẫn không thu hoạch được gì, giao ý thức ra vẫn chưa đủ, còn cần hai người bảo trì tần sóng giao thoa.
Điều này thật sự quá khó.
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/
“Thật ra… Cảm giác của anh lúc này và lúc nãy không giống nhau lắm.” Tiêu Diệp tinh tế cảm nhận trong chốc lát mới nói.
“Lúc trước chỉ có một mình anh ở đây, còn không thể khống chế, chỉ có thể đi theo cốt truyện. Nhưng hiện tại anh lại có cảm giác, chỉ cần anh muốn làm cái gì là có thể làm được cái đó.”
Vừa nói Tiêu Diệp vừa dắt tay Mạnh Nhạc Nhạc, anh thoáng chuyển ý nghĩ, hoàn cảnh xung quanh đã từ núi lớn biến thành cao ốc, lại vung tay lần nữa, nhật nguyệt sao trời, mây mưa sương mù đều có thể lập tức biến hóa theo ý anh.
Chà, Mạnh Nhạc Nhạc thầm hâm mộ.
Ý thức cũng tương đương như một khoảng trời của riêng mỗi người.
Tình huống hiện tại một mặt cũng thuyết minh Tiêu Diệp đã đi ra khỏi khốn cảnh trong ý thức, mặt khác cũng chứng minh: Ý thức của Tiêu Diệp phi thường mạnh mẽ.
Dưới tình huống không được huấn luyện mà đã có thể hoàn toàn khống chế ý thức, người như vậy nếu đi theo hướng tu tiên, đó sẽ chính là thiên tài siêu cấp.
Cũng chính là việc ý thức hỗn loạn đã được giải quyết, còn cần thêm ít kích thích, có lẽ cũng có thể thử kích thích sự vận động trên vỏ đại não xem sao.
Không thể không nói, tài xế già Mạnh Nhạc Nhạc lúc này chỉ có thể nghĩ đến một biện pháp.
Mà càng nghĩ lại càng thấy… hợp lý mới chết.
Tình dục có thể kích thích đến vỏ đại não, hơn nữa trong lúc làm tình cũng có thể làm ý thức giao thoa, thậm chí dung hợp.
… Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/
Tiêu Diệp nghe xong Mạnh Nhạc Nhạc nói, không khỏi nhướng mày.
“Cho nên, em không muốn cho anh thân phận, nhưng lại muốn làm tình với anh… Đây là…” Cẩn thận ngẫm lại một số từ ngữ hot trend gần đây, Tiêu Diệp rốt cuộc cũng nhớ ra.
“Chịch dạo?”
“Khụ… Khụ…” Mạnh Nhạc Nhạc bị sặc, người này sao còn biết cả từ “chịch dạo” nữa, nhưng không để cô trả lời, Tiêu Diệp đã tiếp tục mở miệng.
“Cũng được thôi, anh biết em làm vậy chỉ để cứu anh, anh hẳn nên cảm ơn em mới đúng… Em muốn làm tình thế nào, dã ngoại hay trong nhà? Cần anh phải phối hợp ra sao?”
!!!
Nào có ai nghiêm trang thảo luận loại vấn đề này như anh chứ?
Dù Mạnh Nhạc Nhạc từ trước đến nay đều khá phóng khoáng về phương diện này thì cũng phải đỏ mặt, cô hoài nghi Tiêu Diệp đang cố ý, nhưng nhìn dáng vẻ người đàn ông ngoài nghiêm túc thì cũng chỉ có nghiêm túc kia lại không giống cho lắm.
Mạnh Nhạc Nhạc thầm mặc niệm, đây đều là vì mạng sống hết, cuối cùng cúi đầu nhỏ giọng nói:
“Khả năng cần kích thích một chút, thời gian của chúng ta không có nhiều lắm, cần thiết một bước đi đúng chỗ.”
Cũng chính vì cái cúi đầu này, Mạnh Nhạc Nhạc đã bỏ lỡ dáng vẻ tươi cười đầy ý xấu của người đàn ông.
Đúng là Tiêu Diệp đang cố ý, có thể nhìn thấy vẻ thẹn thùng của cô thật không dễ dàng.
Còn về chuyện thân phận, thật ra cũng không cần phải gấp gáp đòi ngay lập tức.
Cô gái của anh thích ăn mềm không ăn cứng, nếu hiện tại anh cứ mượn cớ này để đòi thân phận, chỉ sợ sẽ bị phản tác dụng.
Lấy lui làm tiến mới là thượng sách.
Còn về chuyện “kích thích”, Tiêu Diệp bỗng nhớ ra “quyển sách đen” hồi trước từng được một tên bạn tốt cứng rắn nhét cho, còn được vote là quyển kích thích nhất trong “dòng văn học” này.
Lúc ấy anh đang nghiên cứu tâm lý học, xuất phát từ nguyên nhân muốn có thêm tư liệu để tham khảo cho phong phú nên cũng mở ra nhìn qua.
Nhưng đọc xong lại chỉ thấy, sách vở kiểu quái gì mà logic như cái quần què.
Cơ mà hiện tại cũng không có nguồn nào khác để tham khảo, anh chỉ có thể lôi quyển sách từ trong một xó xỉnh nào đó của ý thức ra.
Dựa theo bố trí trong sách yêu cầu, không ngờ lại đã đổi tất cả tên nhân vật thành tên của bọn họ.
Trong sách viết: “Sau khi Nhạc Nhạc tan học, lưng đeo cặp sách chen vào biển người tấp nập trên xe buýt.”
Tiêu Diệp dựa theo sách miêu tả, chuẩn bị sân khấu: Cặp sách…> get, dòng người…> get, xe buýt…> get.
Vì thế Mạnh Nhạc Nhạc bỗng phát hiện điều quỷ dị, Tiêu Diệp biến ra một chiếc xe buýt, bên trong chen chúc đủ loại người, còn nhét chiếc cặp sách Hello Kitty cho cô.
Cô không nhịn được thay đổi ánh mắt.
Ái chà chà, không thể ngờ nha, đồng chí quân nhân đặc chủng vì dân phục vụ, thực chất bên trong lại có loại sở thích này.
Có điều tình tiết này quả thật rất kích thích, Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được mà thấy rạo rực, bím nhỏ đã lâu không ăn mặn giờ cũng ngo ngoe rục rịch cả lên.
Mắt thấy người đàn ông chuẩn bị kéo cô lên xe, Mạnh Nhạc Nhạc mở miệng nhắc nhở:
“Chúng ta còn chưa thay quần áo mà.”
“Quần áo? Thay quần áo gì cơ?” Tiêu Diệp buồn bực, sao trong sách không thấy viết? Bọn họ đều đang mặc quần áo đấy thôi, còn muốn đổi gì nữa?
Chậc, hóa trang cũng giống quá nha, còn cấp cho cả cặp sách, nhưng lại không cho trang phục là sao?
Thôi được, cũng cần giữ chút tôn nghiêm cho quân nhân người ta, Mạnh Nhạc Nhạc phối hợp mở miệng:
“Cho em một bộ đồng phục, em lạnh.”
Tiêu Diệp hơi không hiểu, nhưng vẫn cho cô quần áo, còn cố ý chỉnh độ ấm của thế giới lên cao.
Chờ cô gái đã hoàn toàn đổi sang đồng phục, đeo cặp sách Hello Kitty nhỏ xinh, còn đổi mái tóc dài đang xõa thành bím tóc, quả thực cực kỳ giống thiếu nữ vị thành niên đang chờ đón xe buýt.
Tiêu Diệp giờ mới tỉnh táo trở lại, nháy mắt mặt mũi đã đỏ bừng lên.
Cái quỷ gì vậy???
Anh không có! Anh không phải! Anh không có loại đam mê này thật mà!!!
Nhưng Tiêu Diệp bất đắc dĩ chỉ có thể đi theo lên xe buýt, chen đến phía sau Mạnh Nhạc Nhạc định giải thích mấy câu.
Nhưng lại phát hiện cô gái xoay người trừng mắt nhìn anh một cái, run rẩy khẽ nói:
“Chú, xin chú đừng đi theo cháu nữa mà, bằng không cháu sẽ mách người lớn đó.” Vừa nói vừa nhìn nhìn quanh quất như rất sợ bị phát hiện, còn vội rụt vào trong góc, vừa nhìn đã biết là một cô gái nhỏ nhát gan sợ gặp phiền phức.
Mặt Tiêu Diệp đã đờ ra.
Đây là cốt truyện quái gì? Không thương lượng với nhau đã sao?
Cho nên anh – một sĩ quan bộ đội đặc chủng cao cấp – hiện tại lại phải sắm vai một tên già – dê – biến – thái – đáng – khinh bám đuôi một thiếu nữ vị thành niên???
Tiêu Diệp sửng sốt tại chỗ đủ ba giây, anh hít sâu, thở ra, dứt khoát xin sự trợ giúp từ trong sách:
Nhạc Nhạc trốn trong một góc xe, trong lòng tràn ngập âu lo sợ hãi. Đúng lúc này lại phát hiện, ông chú biến thái kia đang nương theo dòng người di chuyển lại đây, gã đã cách cô càng ngày càng gần, cô đã không kịp trốn nữa, cuối cùng bị đè trên cửa sổ xe.
Bàn tay của gã từ dưới quần áo cô chui vào, bóp lấy hai vú còn chưa hoàn toàn phát dục của cô gái nhỏ, khẽ cười nói, “Để chú đây giúp em mát xa một chút, mới có thể từ cup A biến thành C.”
Tiêu Diệp dựa theo đó ấn Mạnh Nhạc Nhạc lên cửa sổ xe, tư thế ít nhiều cũng giống.
Nhưng cố tình biểu cảm cùng động tác lại đơ như cây cơ, không hề giả trân tí nào. 🙃
Dựa theo cốt truyện yêu cầu, anh với bàn tay to vào trong quần áo Mạnh Nhạc Nhạc, bóp lên vú lớn mềm mại, mở miệng đọc như máy:
“Để chú… chú đây… Giúp em mát xa một chút, mới có thể từ cup A biến thành C.” Nói đến vế sau đã lí nhí lướt cực nhanh, căng tai cũng không thể nghe rõ, ánh mắt anh đảo như rang lạc, căn bản không dám đối diện với cô.
Mạnh Nhạc Nhạc sửng sốt, bất chấp thiết lập mở miệng nói.
“Nhưng em đã là C rồi.”
“Vậy, vậy, từ C biến thành A.” 🙃
Mạnh Nhạc Nhạc che mặt chán đời.
Thôi được, kệ xác anh phát huy.
Tiêu Diệp đã hoàn toàn thiểu năng trí tuệ, căn bản không biết mình đang nói gì nữa, anh thật sự cảm thấy chơi trò đóng vai quá khó.
Tuy rằng nhìn dáng vẻ nữ sinh mới lớn của Mạnh Nhạc Nhạc có chút kích thích, nhưng cũng có cảm giác tội lỗi không được ổn lắm.
Trong sách tiếp tục viết: “Nhạc Nhạc không nhịn được kêu ra tiếng, ngay giây tiếp theo lại bị gã đàn ông liếc mắt cảnh cáo, cô vội bịt miệng, may mắn người bốn phía đều đang nói chuyện ầm ĩ, vẫn chưa chú ý tới động tác của hai người.”
Mạnh Nhạc Nhạc chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương đã nảy lên thình thịch, kỹ thuật diễn của Tiêu Diệp như đang gặp quỷ thì có!
Ai đời cứ trợn mắt lên nhìn chằm chằm vào trán cô làm gì!
Nhưng so với kỹ thuật diễn đã kém thì bối cảnh xung quanh còn chán đời hơn. Bảo sao mấy người phụ trách bối cảnh cùng chỉ đạo diễn viên quần chúng trong phim ảnh cũng rất quan trọng.
Tất cả người trên xe vừa giây trước vẫn không nhúc nhích im như thóc, giây sau đã như nhận được chỉ thị gì, tự dưng mở miệng nói chuyện bô bô.
Điểm đáng sợ chính là: Bác gái xách giỏ đồ ăn lại cùng một bà cô bế đứa bé ở bên trò chuyện về kỹ xảo tháo lắp súng AK47, những người khác trên xe cũng sôi nổi bàn tán về các vấn đề quân sự.
Tỷ như, cái gì mà yêu cầu trang thiết bị quốc phòng trong nước, phương án đề đạt lên cấp trên về việc xây dựng chế độ cho quân đội… vân vân và mây mây. 🙃
Mọe ơi, rốt cuộc đây là dạng xe buýt quái quỷ gì???