Hệ thống trên chiếc điện thoại thần bí
Chương 17
Hôm sau, sau khi nộp dự án cảm thấy ông Đức sẽ không duyệt nên mọi người lại tụ tập và bàn tiếp. Thành đã suy nghĩ cả đêm 1 kế hoạch và nói với mọi người.
Thành: “Theo anh thấy thật sự là tên Đức trong sạch nhưng vẫn ghim thù, bên phía ông Phi cũng không tiếp cận được. Anh đã nghĩ ra trò 1 mũi tên bắn 2 mục tiêu”
Thu: “Diệt 2 bên 1 lượt được luôn à, cách gì anh nói đi”
Thành: “Bên ông Phi dùng Ly tiếp cận để gài bẫy ông Đức, mình giúp Ly, nằm giữa im lặng, sau đó dùng chính chứng cứ đó đè cả 2 bên”
Đạt: “Khoan chỗ này chưa hiểu lắm… chứng cứ gì”
Ông Minh: “Là Ly gài bẫy tình Đức kiểu như quay lại để bắt ép hắn ký dự án, mình sẽ chiếm lấy cái đó, bắt ông Đức ký dự án của mình, và truy tố luôn bên ông Phi làm việc phi pháp để có dự án”
Đạt: “Hay… nhưng mà giúp kiểu gì?”
Thành: “Thuốc, mình có thuốc của hệ thống, Ly không dụ được, nhưng chỉ cần cho ông Đức uống thuốc thì hắn dính bẫy ngay”
Thu: “Cách thì hay, nhưng mà vậy thì là dùng thuốc hại người, không được đâu”
Đạt: “Sao lại không được nữa, không còn cách khác đâu”
Thu: “Không em không đồng ý, tên Tài hắn làm đủ chuyện ác không nói, nhưng tên Đức chưa có tìm ra chuyện gì, ổng chưa hại ai, chuyện vậy em không làm được”
Đạt: “Haizzz, vậy thì phải làm sao”
Thành: “Thôi, cứ từ từ đã, còn thời gian mà, cứ lấy lợi ích của mọi người từ dự án mới, sự phát triển của thành phố đánh vào tâm lý chính trực của hắn, nhiều khi mục tiêu nhiệm vụ không phải là tên Đức thì sao, đến khi dự án tiến hành xây dựng mới có người phá ngăn cản mới là nhân vật của nhiệm vụ”
Thu: “Uhm, cứ bình tĩnh đã, tan họp thôi”
Chiều hôm đó, Thu đang chạy bộ trong 1 công viên gần khách sạn để thư giãn đầu óc, đã lâu rồi cô cũng không có đi dạo công viên như trước. Hít thở mạnh, cô cảm nhận một luồng không khí trong làn trong công viên mà tinh thần phấn chấn lại, cô ngồi nghỉ ngắm đường một lúc rồi đi ra xe về. Chưa đến xe thì 1 chiếc 16 chỗ thắng đến trước mặt, có 2 3 tên bịt mặt lao ra khống chế Thu rồi ép cô lên xe và lao đi giữa sự ngơ ngác của nhiều người chứng kiến.
Khi tỉnh dậy Thu thấy mình trong 1 căn phòng, tay cô bị trói, bên cạnh là Hiền vợ ông Đức, Hiền không bị trói nhưng cũng bị nhốt giống cô. Thu nhanh chóng lấy bĩnh tĩnh tiếp cận Hiền thì bắt đầu dần rõ mọi chuyện qua lời kể của Hiền.
Hiền lấy ông Đức từ thỏa sinh viên, 2 vợ chồng vô cùng hạnh phúc và có 2 đứa con, chồng cô là ông Đức cũng là nhân viên công chức chính trực yêu vợ thương con, nhưng 1 hôm, không biết từ đâu ông Đức có rất nhiều vàng (chuyện vì sao có số vàng này các bạn sẽ biết ở 1 phần khác của truyện nhé), do không thể bán chúng công khai, nên ông Đức đã mở cửa hàng vàng bạc để dần hợp thức hóa chúng và giàu lên. Sau khi giàu sang, chồng Hiền cũng không thay đổi gì nhiều, chỉ là đã nhàn rỗi nên có những sở thích tình dục kỳ quái, đó là thích xem vợ làm tình với người khác. Nghe tới đây Thu thầm nghĩ: “Á đù, y như ông Thành luôn, có khi nào bà Hiền cũng có hệ thống không ta, không không phải, họ giàu là nhờ số vàng, không liên quan, bớt nghĩ linh tinh” Thu chú tâm nghe tiếp.
Hiền không nghe lời chồng tìm những niềm vui mới, chồng cô chán nản, tìm tòi và đã tham gia 1 hội nhóm kín, hội này rất tà dâm, ông Đức chồng cô đã liên hệ với hội này, còn tham gia 1 số hoạt động ở đấy, sau đó ông Đức đã đồng ý giao Hiền cho hội để họ huấn luyện cô thành 1 người phụ nữ dâm đãng, chiều theo những yêu cầu ông Đức. Vậy là từ hôm đó, ông Đức đã cho vợ mình làm quen với tên trai trẻ người của hội, vài lần gặp gỡ vô tình do Đức sắp xếp trước, gã trai trẻ từ từ tiếp cận cô, luôn nhẹ nhàng, lịch sự lại ga lăng nên dần Hiền cũng có chút cảm tình với hắn. Chồng cô lại luôn hẹn đi chơi rồi viện cớ công việc vắng mặt, và y như rằng những lần đó tên trai trẻ lại xuất hiện 1 cách vô tình và đi chơi với cô vì cũng đã lỡ đến nơi, sau 1 lần đi du lịch nước ngoài, cô đã rơi vào lưới tình lỡ 1 lần với hắn, mà không biết hắn đã quay lại toàn bộ sự việc.
Từ đó hắn bắt đầu dùng video uy hiếp tống tình cô, dần quen với cảm xúc, cô không còn khó chịu mà còn cuồng nhiệt với những mối tình đó mà không hề biết những lần đó chồng cô đều được xem lại qua video. Thời cơ chín muồi, gã trai trẻ hẹn cô gặp mặt, nhưng hắn và tổ chức đã bắt cóc cô và nhốt trong căn nhà này, cũng chính là căn phòng này.
Hiền thút thít nhớ lại hôm đầu tiên bị nhốt ở đây. Hôm đó Hiền bị hốt 1 mình trong căn phòng này rất lâu, không biết thời gian vì là phòng kín chỉ có ảnh đèn trên trần, cô không nhớ mình đã bị nhốt bao lâu, nhưng nhớ bọn chúng đã mở cửa mang đồ ăn cho cô 2 lần và cô ngủ thiếp vì quá mệt 1 lần. Lần thứ 3 cánh của ấy mở ra, họ không mang thức ăn cho cô, mà lôi Hiền qua 1 căn phòng khác, ở đây khá trống trãi chỉ có lớp đệm dưới sàn nhà, 2 tên đó vừa bắt đầu giữ Hiền lại không cho cô giãy giụa và lột đồ cô ra.
Hiền: “AAAAA… đừng… đừng mà… aaaa hu hu hu… thả tui ra… aaaa”
Một tên bắt đầu hôn lên khắp mặt, cổ, gáy Hiền, tên còn lại giữ 2 chân cô banh ra, ngồi ngắm nhìn lồn cô rất lâu, tên bên trên bắt đầu mơn trớn cơ thể Hiền, hôn liếm vú cô rất nhẹ nhàng, chậm chạp, cả 2 đều rất từ tốn không gấp gáp, tên giữ chân cô cứ ngồi săm soi sâu vào trong lồn Hiền mà không hề chạm vào, cho đến khi vú Hiền bị kích thích quá độ, lồn Hiền bắt đầu rỉ nước ra, tên giữ chân cô lúc này thích thú ngắm nhìn chút nước ấy, hắn đưa ngón tay vét chỗ nước ấy lên nhìn rồi đưa cho cô xem. Xong hắn lại dùng ngón tay ấy vuốt ve lên xuống khe lồn Hiền, khẽ sờ sờ vào hột le Hiền, xong hắn lại từ tốn hôn lên chân cô, từng chút từng chút lấn dần vào đến sát mép lồn cô rồi hôn tiếp chân còn sau, sau đó lại vẫn từ tốn liếm mút từ chân cô dần đến mép lồn lại dừng và hôn bên còn lại, cơ thể Hiền đã rần rần hết cả lên cô lên đỉnh nhẹ nhàng, nước chảy ra khi vú và lồn cô bị liếm lên xuống nhẹ nhàng như thế.
Hiền: “Ơ… ơ… ơ… ư… ư… ư… ơ ơ… ơ… Ứ… hơ hơ hơ”
Hai tên này buông Hiền, cho cô nằm xuống cho thoải mái, không vội vã tiếp tục mơn trớn tay khắp người cho cô sảng khoái và nhanh lấy cảm xúc lại. Rất lâu sau, Hiền lại 1 lần nữa lên đỉnh vì 2 tên ấy lại tiếp tục lặp lại những hành động y như thế, chỉ là lần này bú liếm vào vú và lồn cô lâu hơn mới khiến cô lên đỉnh lần 2, đang rần rần ra nước lần 2, thấy bọn chúng tiếp tục đã làm Hiền rên lớn lên.
Hiền: “Ư… ư… ơ ơ… ơ… á… ư ư… ơ ơ… hơ hơ… dừng lại đi… em lên đỉnh nữa rồi… ư ư… sướng lắm rồi… ư ư hơ hơ hơ”
Hai tên này không quan tâm cô rên la thế nào, tiếp tục vào cuộc và lần này là mút vú, và đút lưỡi sâu vào lồn Hiền, tay của 1 tên còn liên tục xoa nhẹ lên hột le cô làm cô co giật mà lên tiếp lần thứ 3.
Hiền: “AAAAA. A. A. A… a… a. A. Hơ hơ hơ… sướng quá… hơ hơ hơ… ư ư ư…”
Lúc này 2 tên mới dừng lại, xoa ấn huyệt cho cô thư giãn, ẵm Hiền vô 1 bồn nước ấm, tắm rửa cho cô rồi đưa cô 1 bộ đồ khác mặc và đưa Hiền về phòng. Cứ thế, Hiền ở trong này không biết ngày đêm, ăn uống rồi lên đỉnh liên tục, Hiền chỉ biết số lần cô sướng càng nhiều hơn, mật độ dày hơn, các kích thích càng nặng hơn, đến khi cô tự ở trong phòng lâu quá mà chưa được đưa đi cô cũng tự sướng cho khuây khỏa.
Dần dà Hiền bị biến thành con thú, trong đầu chỉ biết ăn và làm tình, bọn chúng bắt đầu cho người đụ cô, Hiền không hề đắn đo mà thỏa mãn ngay, 2 người, rồi 3 4 5 người, Hiền thành một cỗ máy tình dục thực sự. Cô không biết thức ăn chúng đưa cô có gì mà làm cô thay đổi và khỏe dần lên như vậy.
Lần đó, cũng như mọi lần Hiền đang rất phấn khích vì được đưa ra ngoài, nhưng Hiền bị bịt mắt đưa đi, tới nơi cô bước đi theo chỉ dẫn, cô dần nghe tiếng động ồn ào, khi được mở mắt ra Hiền thấy mình đang trên 1 bục sân khấu lớn với nhiều ánh đèn chiếu vào mình như ca sĩ nổi tiếng, phía dưới khán đài là rất nhiều người ồn ào vỗ tay và bàn tán. Từ trong cánh gà, vài chàng trai bước ra đứng 2 bên Hiền cởi đồ cô ra rồi cho cô bú cu từng tên, khi những con cu ấy đã đủ kích thích cương cứng, chúng bắt đầu bế cô lên, nhìu tên thay nhau giữ, đỡ, và bế Hiền để những tên khác thay nhau bú liếm sờ mó Hiền ở mọi chỗ trên cơ thể, bên dưới khán đài là tiếng xì xào và vỗ tay khoái chí mà trong đó có cả ông Đức chồng cô.
Hiền không hề kháng cự luôn hợp tác làm theo các động tác của những tên đó, lúc này từ phía trên, nhìu dây vải đỏ dài được thả xuống, bọn chúng bắt đầu cột vải lên tay chân người Hiền rất chuyên nghiệp, những đường vải chéo qua lại trên người Hiền không che đi những phần gợi cảm mà còn siết vào bầu ngực, bờ mông ngoài làm nó được nở ra nâng to lên săn chắc nhìn cực kỳ sexy. Những sợi vải đó dần kéo cô lên cao tầm trung trong tư thế nằm ngửa 2 chân 2 tay dang rộng đầu ngửa ra, lồn banh rộng. Một máy quay tiến sát lại quay cự ly gần chiếu lên 1 màn hình lớn trên sân khấu, lia từng góc đẹp nhất trên cơ thể Hiền, loa lớn được phát ra là tiếng thở của Hiền với chiếc micro nhỏ cài ở 1 mảnh vải gần miệng cô.
“Hơ… hơ… hơ”
Bon này bắt đầu đong đưa nhẹ cô trên những mảnh vải đang treo ấy, 1 tên tiến lại gần giữ vào 2 chân Hiền cho bên trên chỉnh độ cao vừa tầm cu khi hắn đứng rồi hắn đút cu vào lồn cô đẩy nhẹ nhàng không mất sức, khoang khoái hưởng thụ, bọn chúng không bu lại chơi cô mà chỉ thêm 1 tên đến mơn trớn, lâu lâu bú vú cô 1 cách khéo léo không che mất tầm nhìn của khán giả và máy quay, tiếng từ loa lớn phát ra:
“Ơ… ơ… ư… ư… ư ư ư… sướng quá… ơ ơ… ư ư… em ra em ra… ư ư ư…”
Đã quen với việc lên đỉnh liên tiếp, lồn Hiền nhanh chóng ra nước lại, 2 tên khác 1 tên đâm cặc vào lồn cô, 1 tên phía trên mở cái miệng đang ngửa ra của cô đút cu vào đụ, 2 tên đẩy qua lại nhìn cực kỳ phấn khích.
“Ưm… ưmmmmm… sướng… ưm… ặc ặc… ư ư… ưm… sặc ạc ạc… ư ư ơ ơ… sướng lồn quá… ư ư… aaaa… aaaa em ra… ư em ra… ư ư ặc ặc… hơ hơ hơ”
Cứ thế bọn đàn ông trên sân khấu thay nhau đụ, và xuất tinh vào lồn và miệng cô, nhiều khán giả phấn khích cũng có thể lên sờ mó bú nắn kể cả đụ hiện vật trên sân khấu.
Hiền tham gia sân khấu đó vài lần nữa, với nhiều trò mới và hấp dẫn hơn trước, những lần sau còn có chồng cô tham gia nên cô đã hiểu ra mọi chuyện. Cuối cùng cô cũng được cho về bên chồng: Ngoan ngoãn, dâm dục, sẵn sàng phục vụ bất cứ nhu cầu quái gở nào của Đức.
Thu lắc đầu ngao ngán: “Em nói thật với chị, em có khi còn dâm hơn thế, nhưng mà bắt ép 1 người khác, rồi huấn luyện như con thú như thế thì hơi quá đáng rồi”
Hiền: “Sao cơ… em còn dâm hơn nữa à?”
Thu: “Không gì, mà sao chị lại quan tâm em làm gì, vậy hôm nay là em bị chồng chị bắt giao cho tổ chức đó để trả thù em, nhưng sao chị ở đây?”
Hiền cười nhẹ nhàng nham hiểm: “Vì chị là người được tổ chức cử đi cùng hỗ trợ em huấn luyện, mà không sao, nếu em dâm sẵn thì mọi chuyện khá đơn giản, chúng ta có thể bước đến bước tiếp theo sớm hơn”
Thu hiểu ra Hiền trước mặt cô không còn là cô Hiền lúc mới bị bắt vào đây nữa rồi, Thu cười ranh mãnh: “Hừ… chị nghĩ em sẽ khuất phục và nghe lời à, em dâm thật nhưng để em nghe lời thì hơi khó đấy”
Cả Thu và Hiền đều nhìn nhau bằng cặp mắt khinh bỉ coi thường nghĩ: “Rồi để xem”
Cánh cửa phòng mở ra, Hiền đứng dậy đi ra cùng 2 tên canh cổng, 1 cô gái khác mang 1 khay cơm cho Thu rồi đặt lên bàn và đi ra, cửa đóng sầm lại. Thu ngồi dậy đi đến bàn vui vẻ dùng thìa múc cơm ăn ngon lành.
Bên ngoài, đã tối mà Thu chạy bộ chưa về, thời điểm này khá nhạy cảm, gọi điện thì thuê bao, trước giờ dù Thu có đi đâu quan trọng cô cũng nói trước, hoặc nhắn lại 1 câu, điều này khiến anh chắc chắn cô đã có chuyện xảy ra, nên mau chóng tập họp mọi người rồi nhanh chóng chia ra tìm. Mọi người phát hiện ra xe của Thu ngoài công viên, ông Minh lúc này nhanh chóng đưa mọi người đến hệ thống camera thành phố xem lại, sau khi xem xét thì đi vào ngõ cụt, chiếc xe bắt Thu bị bỏ lại tại 1 con đường vắng, bọn chúng đã bỏ xe và đưa cô đi trên 1 phương tiện khác không thể lần theo tiếp được. Ông Minh, Thành và mọi người lại về khách sạn, vận dụng mọi nguồn lực và trí lực nhưng không thể nào lần ra dấu vết gì, quả thật ông Đức quá cao tay khi làm việc với tổ chức bí mật này. Đang vô cùng lo lắng cho an nguy của Thu, mọi thứ đã vào ngõ cụt không còn hy vọng thì bên này Lâm đang trách móc A Nhất.
Lâm: “Tại mày không đó, không đi theo chị Thu khi chị ấy đi chạy bộ, giờ xảy ra chuyện rồi đó”
A Nhất được nói tới mới trả lời (vì cơ bản bọn này gần như là người máy, hỏi thì nói, kêu thì làm): “Tôi không đi theo chủ nhân, nhưng chỉ cần chủ nhân gọi tôi có thể biết chỗ và đi đến ngay bên cạnh cô ấy”
Thành và cả đám nghe xong như mở được nút thắt: “Vậy tao là gì, tao có ra lệnh mày được mà phải không”
A Nhất: “Anh là Mãnh Tướng thân cận, nếu như chủ nhân không ở đây thì phải nghe theo lệnh của anh”
Thành: “Vậy mày đi đến chỗ của Thu đi không cần mày ở đây nữa”
A Nhất: “Tuân lệnh”
Nhận lệnh xong A Nhất đi ngay, thế là cả bọn đi theo sau, đến 1 trang trại ở ngoại ô thành phố, phía xa còn có 1 nhà thờ lớn dường như là không còn sử dụng nữa, đi theo A Nhất đến 1 khu nhà kính trong trang trại, lúc này A Nhất đang phá 1 chiếc cửa hầm rất kiên cố, mọi người rất nhanh hỗ trợ A Nhất phá chiếc cửa đó. Rồi đi sâu xuống bên trong là 1 hệ thống nhà dưới lòng đất khổng lồ, dọc đường bọn họ đã phải ra tay liên tục với nhiều tên lính gác và bảo vệ được trang trị cả dao và súng. Lan và ông Minh bên này cũng rất hồi hộp ngồi trên 1 chiếc xe trong đoàn xe cảnh sát vũ trang lao vùn vụt đến vị trí Thành đã gửi định vị.
Cảnh sát nhanh chóng bao vây trang trại rồi tiếng vào, trong căn hầm nhiều tiếng súng vang lên, bọn người tổ chức đang phản kháng dữ dội, Thành cùng Lâm, Tuấn và đám A nhất sau khi lén hạ vài tên ở ngoài thì nhặt súng tiến vào. Lúc này đã bị động, 1 số bọn bắn cầm chân người của Thành, 1 số tiến đến phòng giam bắt Thu và các cô gái đang bị giam ở đây, đi ra 1 lối khác rút dần. Lối ra này đi đến 1 sân khấu lớn, bên trên sân khấu chính là cái nhà Thờ bỏ hoang làm nơi ra vào cho những tay đại gia có sở thích biến thái đến đây mua vui, lúc này cảnh sát đã bao vây ập vào từ cửa đường hầm và cả khu sân khấu này, cả bọn của tổ chức bị dồn lại 1 góc trong đó có cả ông Đức, Hiền và Ly đang sợ hãi núp sau lưng bọn tổ chức, tên cầm đầu bịt mặt đang siết ngang cổ Thu mà chĩa vào đầu Thu uy hiếp tìm con đường thoát ra nơi này.
Thành thấy vợ bị uy hiếp đang rất tức giận và mất tinh thần muốn xông vào nhưng bị cả đám lôi lại. Tên cướp giữ nhiều con tin ra yêu cầu đàm phán cho hắn thoát, hắn sẽ thả con tin.
Thu nhìn Thành rơi nước mắt, cô biết nếu bị giam ở đây cô cũng sẽ có ngày thoát ra và dọn sạch nơi này, nhưng những người thân trước mặt cô lao đến đây là vì lo lắng cho cô. Chuyện đã xảy ra tới bước này cô không trách họ, nhưng cô không muốn liên lụy tới họ, nếu cô chết, nhiệm vụ cũng sẽ kết thúc, người thân, bạn bè cô sẽ không sao cả, họ sẽ giàu sang vui vẻ mà sống tiếp.
Thành nhìn từ trong ánh mắt đó của Thu anh hiểu được ngay la hét giãy giụa: “Không… không… Thu… em không làm vậy được”
“Ting” Hệ Thống hiện lên trước mặt Thu:
Hệ thống: Hình như cô quên tôi rồi à?
Thu: Trời má, mày xuất hiện sớm 1 chút có phải tao bớt công sức diễn vở kịch bi thương này không?
Hệ thống: Tôi vẫn không thể công khai cứu bạn, xét nhiệm vụ cuối của bạn đã gần hoàn thành, 2 mục tiêu cuối ở đây là tên Đức và Ly đều ở đây, nghĩa là sau này công ty của bạn sẽ thuận lợi hoàn thành, nên châm chước cho bạn hoàn thành lần cuối này trước thời hạn…
Thu: Bây giờ hoàn thành thì có được mẹ gì đâu, vẫn bị súng chĩa ngay đầu đây nè.
Hệ thống: Bởi vậy hệ thống sẽ tặng thêm 1 phần thưởng, đó là cho bạn lựa chọn từ bỏ phần thưởng này để nhận 1 kỹ năng có thể sử dụng trong 10 phút đủ để thoát khỏi hoàn cảnh này.
Thu: Đù đù… đù… nữ hiệp hả, được tao chọn, tao đồng ý.
Hệ thống: Kỹ năng đang được tải xuống và hoàn thành trong vài giây, hãy tận dụng tốt 10 phút của bạn. Thân ái và chào tạm biệt.
Hệ thống biến mất, đám người A Nhất, A Nhị… tới A Thất lần lượt ngã xuống bất động, điện thoại của Thu nổ tung bên dưới tầng hầm làm rung động cả khu vực, trong phút tên bịt mặt giật mình lơ đễnh, Thu như 1 lính đặc nhiệm tinh nhuệ gạt phăng súng tên đó văng lên, bẻ tay hắn rồi vòng người lại vật hắn ngã ầm xuống đất, sau đó nhanh chóng chụp súng trên không trung bắn văng súng của nhưng tên còn lại trong 1 nốt nhạc, còn bồi thêm cho mỗi tên vài viên vào chân khiến bọn chúng nằm xuống mà la hét. Bắn đến hết đạn Thu đứng quay lại cầm súng nhìn mọi người vô cùng ngầu lòi.
Bên này Thành và cả đám bạn trố mắt ngạc nhiên mà nhìn. Ngạc nhiên hơn là đám cảnh sát đang đứng, bọn họ huấn luyện khổ cực đổ mồ hôi đổ máu cũng không thể nào được như Thu.
Ông Minh la lên: “Còn đứng đó làm gì, xông vào bắt bọn chúng lại đi”
Cảnh sát cầm súng tiến lên. Tên Đức lúc này nhìn quanh, hắn cũng hiểu là Thu quan trọng nhất ở đây, để thoát được hắn rút 1 con dao trên người ra, từ sau lưng lao đến Thu định kẹp cổ cô dùng dao khống chế, Thành từ xa hét lên:
“Cẩn Thận Sau Lưng”
Thu quay phắt người kịp né cú choàng dao vào cổ ấy, nhưng tên Đức nhanh nhẹn thay đổi hướng lưỡi dao về trước chém xuống, Thu bị chém 1 phát trượt qua vai.
Thu thầm nghĩ: “Fuck, hắn nhanh thế, rõ ràng là 1 tên viên chức mà ra đòn nhanh còn chuẩn hơn tên bịt mặt lúc nảy”
Thu hạ tấn thủ thế, tên Đức nhanh chóng cầm ngược dao như 1 lính đặc công thực thụ vô thế rồi lao nhanh vào Thu. Quá bất ngờ, cả cảnh sát cầm súng cũng không theo kịp chuyển động của 2 người mà nhắm bắn, Thu nhanh nhẹn né vài nhát chém ngang dọc, tên Đức 1 lần nữa thấy điểm yếu Thu trở ngược lưỡi dao hướng ra đâm thẳng vào hướng tim cô. Thu nhanh chân lùi lại liên tục nhưng hắn cũng vù vù mũi dao lướt theo. Thu đành dùng 2 tay gồng hết sức chụp lên tay cầm dao hắn cản bớt lực tấn công hắn lại rồi đẩy gạt khỏi vị trí nguy hiểm, con dao lệch xuống đâm vào bụng cô, Thu đau đớn nhưng vẫn bình tĩnh giữ chặt tay hắn, trong tư thế đó Thu vòng nhanh người hạ thấp trọng tâm định vật hắn xuống.
Nhưng “quái, sao hắn nặng thế”.
Tên Đức đã xoay chân trụ khiến Thu không lợi dụng đòn bẩy để vật hắn. Trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Thu liều thả 1 tay ra đưa cao lên hạ cùi chỏ vào tay tên Đức, hắn gào lên đau đớn nhưng tay vẫn nắm chặt con dao, Thu đấm rồi chấn chỏ vào chỗ đó liên tiếp nhưng không xi nhê, Thu chuyển hướng quay cùi chỏ qua mặt Đức “bốp”, tên Đức trâu bò chỉ hơi choáng nhẹ, hắn phun máu trong mồm ra rồi tay kia chụp vào vai Thu dùng lực cả 2 tay và toàn thân dỡ bỗng Thu khỏi mặt đất rồi dọng cả người Thu xuống.
Thu bị chấn động mạnh hộc máu ra, vết thương ở vai và bụng thêm cú va đập làm cô đau điếng. “Má nó, sao mà trâu bò thế, còn có vài phút nữa hết kỹ năng rồi, phải kết thúc nhanh mới được, mà làm hắn bị thương còn không được làm sao kết thúc… liều thôi”.
Thu 1 lần nữa 2 tay ôm lấy tay cầm con dao thật chặt, gòng hết mình nhảy ưỡn thân dưới lên, 2 chân Thu cuộn vòng vào tay tên Đức dùng thế khóa tay hắn lại, ghì đầu hắn xuống hắn vẫn không buông dao, đã dùng chân khóa tay cầm dao, Thu liên tục bị tên Đức lên gối, tay kia đấm thùm thụp lên người, Thu nhìn sơ vội lấy tay chụp lấy sợi dây chuyền trên cổ tên Đức xoắn lại 1 vòng trên tay nắm chặt làm sợi dây siết cổ hắn lại, tên Đức giờ như 1 con thú hoang, hắn gồng lên giật phăng sợi dây chuyền rồi, thấy Thu vẫn kẹp chân vào cánh tay hắn không buông, hắn lại dùng lực ôm cả người cô dỡ lên đập xuống đất ầm ầm. Bên ngoài trận đấu, Thành và mọi người đều há hốc mà nhìn, đám cảnh sát không thể nào bắn chuẩn khi 2 người chuyển động liên tục như vậy, trong phút mấu chốt tên Đức đập Thu xuống, người hắn cúi như thế 1 viên cảnh sát kỳ cựu bóp cò…
“Đùng”
Viên đạn bay găm vài phần trên ngực tên Đức, hắn gầm lên đau đớn, rồi điên tiết đấm đạp Thu.
Ngoài này Đạt hét lên “Đụ má, có phải người không vậy, bắn thế đéo xi nhê…”.
Đám cảnh sát cũng như bất lực trước chuyện ngược đời như thế. Thành thấy đạn bắn không chết thì hoảng sợ, anh nhìn qua đám A Nhất, bọn chúng đã nằm im dưới đất, người lạnh băng không động đậy, lo lắng cho Thu anh liều chết lao vào ôm lấy tay còn lại của tên Đức, hắn nhẹ nhàng quật anh văng ra ngã đập vào băng ghế trên sân khấu.
Thành vừa bị văng ra thì ông Minh cũng vừa lao tới, dùng cơ thể to nặng của mình ôm lấy chân tên Đức gồng hết sức la lên “bắn, bắn hắn nữa đi”.
“Đùng… đùng đùng…”
Hàng loạt phát súng bắn vào người chỉ khiến tên Đức gầm rú vì đau, Thành vội nhặt súng bên cạnh chỗ mình đang nằm nhắm thẳng vào đầu bắn “đùng” tên Đức gào lên.
Thành hét lớn: “Bắn vào đầu… bắn hắn vào đầu”
Cảnh sát và Thành bắn liên tiếp vào đầu tên Đức, hắn rú lên rồi buông xuôi đổ ập xuống.
Thành lồm cồm bò tới ôm Thu: “Vợ, vợ ơi, xong rồi, mọi chuyện xong rồi, em sao rồi, đừng làm anh sợ”
Thu đã hết trạng thái kỹ năng 1 lúc rồi, cô chỉ cố dùng ít sức tàn cuối cùng của mình để ôm tay hắn, bây giờ vết thương ở vai, ngực và mấy cái xương sườn bị gãy khiến cơn đau ùa về.
Thu đau đớn: “Em đau quá… có phải em sắp chết rồi không… anh ơi em đau quá”
Thành khóc hu hu ôm lấy Thu: “Không… không em không chết được đâu”
Bên cạnh ông Minh và mọi người cũng rất lo lắng, các cô gái giàn giụa nước mắt ôm mặt khóc theo. Lúc này cảnh sát đã khống chế toàn bộ, đội y tế lôi Thành ra kiểm tra sơ cứu cầm máu và băng cố định xương cho cô, mau chóng khiên lên băng ca và đưa cô vào viện.
Một anh cảnh sát trẻ mặt xanh không còn giọt máu, đang đi theo chỉ huy mình, giọng run run hỏi: “Sếp sếp… chuyện quái quỷ gì vừa xảy ra vậy anh?”
Chỉ Huy: “Chết tiệt, cậu hỏi tôi, tôi biết hỏi ai hả?”
Anh cảnh sát trẻ: “Sếp… sếp… vậy bây giờ viết báo cáo thế nào, sếp sếp… nào giờ anh có gặp trường hợp thế này bao giờ chưa?”
Chỉ Huy: “Mệt chết đi được, chuyện đó để sau đi, cậu tập trung cùng mọi người, hỗ trợ giám sát đưa tội phạm về đi”
Anh cảnh sát trẻ: “Yes sir”
Đoạn viên chỉ huy quay qua, tiến đến 1 góc văng, nhấc điện thoại gọi: “Alo, anh Mạnh hả, em Huân này, alo alo”
Mạnh: “Alo, nghe rồi, nửa đêm gọi có việc gì mà gấp gáp thế?”
Huân: “Dạ, đội trưởng, đội em vừa xong 1 nhiệm vụ, gặp 1 tên trâu bò 1 cách quá đáng, rất giống với vụ Vận Chuyển Vàng đợt trước”
Mạnh: “Hả, đội cậu đang ở đâu, gọi chi viện chưa?”
Huân: “Không sao, nhờ hỗ trợ của 1 cô gái đội em đã gạ được hắn”
Mạnh: “1 Cô gái ư… Cậu gửi định vị, tôi đến đó ngay, gọi cho đội điều tra hiện trường đặc biệt”
Huân: “Vâng, em gửi ngay đây”
Vài hôm sau, Thu lờ mờ tỉnh dậy, cô đang nằm trong bệnh viện, bên cạnh là chồng mình đang nắm lấy tay cô, trên mình đầy vết thương được băng bó, cô khẽ cử động ngón tay.
Thành nhận ra bật dậy: “Thu em tỉnh rồi hả, em không sao rồi, tốt quá rồi”
Thu: “Em không sao, anh và mọi người…”
Thành: “Anh và mọi người đều không sao cả”
Thu và chồng ôm nhau khóc nức nở, rồi anh hôn lên trán cô.
Đến chiều mọi người quay quần tập trung bên Thu thăm hỏi cô, Thu kể lại rằng cô đã từ bỏ phần thưởng cuối đổi lấy 10 phút kỹ năng chiến binh cao cấp, lúc hệ thống trao kỹ năng cho cô thì biến mất, những người bị cô đoạt hồn cũng được giải thoát và chết đi, kỹ năng và điểm trung thành không còn nữa, Mãnh Tướng của anh Thành, Tự phục hồi ở cơ thể cô cũng thế.
Thành: “Không sao, anh sẽ chăm sóc cho em đến khi em ra viện, mọi việc công ty có Đạt và Lan lo rồi, bên công ty Bất Động Sản cũng đã được Minh và Tuấn triển khai đặt nền móng chuẩn bị xây dựng, em chỉ việc nghỉ ngơi thôi”
Lan chen vào: “Chăm sóc chị Thu thôi, đừng chăm thêm mấy em y tá nha anh…”
Cả đám cười rần lên vui vẻ.
Ông Minh lặng lẽ nhìn rồi bước ra ngoài hành lan bệnh viện, tay châm điếu thuốc, miệng nở 1 nụ cười.
Hương tiến đến bên cạnh chống 2 tay lên lan can: “Cho em điếu với…”