Hệ thống trên chiếc điện thoại thần bí

Chương 20



Phần 20: Thế giới song song

Sáng hôm sau, Dương mở mắt ra thì thấy Hương đang đứng trước gương diện bộ váy ngắm nghía.

Hương: “Dậy rồi à, dậy ăn cháo bào ngư của dì Thảo cho tối qua đi, dì có hâm lại trong nồi cơm điện ấy, ngày mốt dì lên máy bay đi qua nước M quay quảng cáo, chắc vài tuần nữa mới về, ở nhà giữ gìn sức khỏe, có gì thì gọi cho dì”

Nói xong Hương lại ôm hôn Dương rồi mở cửa lên xe đi, Dương cũng rửa mặt thay đồ, húp vội chén cháo rồi đến trường.

sex

Dương nằm dài lên bàn học mệt mỏi, mấy ngày nay cậu toàn thiếu ngủ. My 2 tay vuốt vào gáy và tai của Dương rồi ngửa mặt cậu lên:

My: “Mặt anh bớt sưng rồi này, hồi phục nhanh đấy, mà sao trông buồn ngủ thế, hì… hôm qua mất ngủ à? Nhớ em à, hì… khó chịu lắm hả”

Dương đâu thể nào giải thích chuyện đó, cậu chỉ có thể dựa vào lý do của My mà trả lời: “Thì đại loại vậy… mà không sao đâu” xong anh lại gục xuống bàn.

My nghé sát lại tai Dương thì thầm: “Em xin lỗi mà…”

Dương giật mình khi nghe cô giáo gọi.

“Dương, bản kiểm điểm của em đâu?”

Dương đứng phắt dậy khi bị gọi tên, vò đầu bứt tóc, tối qua cậu bận làm chuyện khác làm sao mà viết kiểm điểm chứ: “Dạ em chưa viết cô”

Trinh: “Hôm qua em bị thương không nhẹ, tạm tha, ngày mai bổ sung cho tui, My… đã tới giờ học mà còn ồn ào, lên trả bài”

Dương ngồi xuống cười hí hí. My cầm tập nhìn Dương đưa nắm đấm lên hăm dọa rồi đi lên bản. Cuối lớp là cặp mắt rực lửa đang nhìn Dương.

Dương ngồi ngay ngắn lại, tay cầm vào chiếc nhẫn xăm soi, cậu tính toán trong đầu: Hôm nay nữa là đã được vài vạch, vậy là tầm cuối tuần sẽ đầy đủ 7 vạch, không biết tới đó chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ, mình mong quá.
Giờ ra chơi, Dương đang ngồi cùng Long, Nhã, My, Linh, Hồng và vài đứa trong lớp.

Long: “Aizzz chết tiệt, sao mà chán thế, gần 14/2 rồi mà chả có ai yêu, valentine này tụi bay có tính toán gì không, kiếm chỗ nào đi chơi đi”

My nhìn Dương rồi trả lời: “Là cuối tuần này phải không, mình hôm đó bận rồi”

Nhã: “Vậy bỏ bà My qua bên đi, tụi mình lại nhà trọ thằng Dương chơi đi”

Dương: “Không không, hôm đó tao cũng bận rồi”

Hồng: “Àaaaaa… cái này đáng nghi nè, ụ móa bỏ nhóm đi chơi lẻ phải không, khai mau”

Long ôm đầu bẻ cổ Dương: “Địt mẹ, bố nghi rồi, dẹp, dẹp ngay, cuối tuần này 2 đứa bay phải đi với lớp, còn có mỗi năm cuối thôi”

Dương nhìn My cả 2 trao đổi thông tin bằng mắt xong thì lên tiếng: “Ờ… thì đi với nhóm, nhưng mà đi đâu”

Linh chen vào: “Đi núi đi, nghe nói ngọn núi cạnh tỉnh mình mới làm khu du lịch đẹp lắm, cáp treo, nhà hàng, khu vực cắm trại, khu trò chơi, có cả vườn hoa… nhìu chỗ tự sướng lắm”

Long: “Ý hay… gọi thêm nhìu đứa nữa, đi xa đông mới vui”

Tấn từ sau đi lại nói vào: “Đi núi thì ok đó, tao tham gia, nhưng mà chắc thằng Dương không có xe rồi, hôm đó mày hóa giang ai đi, My hôm đó tớ qua rước cậu đi nhé”

Nhã: “Sao mày cứ nhằm thằng Dương mà kiếm chuyện thế, bạn bè 3 năm rồi…”

Tấn: “Tao không hề kiếm chuyện nhé, tao chỉ nói sự thật thôi, không lẽ đạp xe đạp mấy chục cây số đi à?”

Long: “Cứ đồng ý hết đã, chuyển xe sắp xếp lại là đủ hết mà, không thì hùng tiền mướn hẳn 1 chiếc xe du lịch đi cho nó hoành tráng”

Hồng: “Mướn xe gì ba, đi chơi có 1 ngày mướn chi cho tốn kém”

Long: “Hôm đó là thứ 7 vừa khớp chủ nhật hôm sau nghỉ mà, mình cắm trại lại hôm sau về, chứ đi trong ngày thời gian đi về là hết mẹ giờ rồi làm sao mà chơi”

My: “Vậy thì không được, phải về nhà xin bố mẹ rồi mới trả lời được, con trai thì dễ, đám con gái xin đi qua đêm khó lắm”

Linh: “Thời đại bao nhiêu rồi, để tao qua nhà mày xin cho, yên tâm, tao nói mẹ mày đồng ý ngay.”

Dương: “Uhm vậy để mấy bạn nữ xin ý kiến gia đình rồi chốt quân số, xe thì mình tự lo được, hôm đó mình sẽ đón My”

Tấn bĩu môi: “Hừ… đi thuê xe chứ gì, mấy xe cùi bắp đó coi chừng tắt máy giữa đường đấy”

My chen vô: “Xe gì cũng không liên quan tới cậu, đi, đi vô lớp thôi Dương”

Vừa vô lớp Dương vừa suy tính trong đầu…

Đến chiều thứ 6, sau khi tan học, Dương đạp xe rảo 1 vòng rồi lưỡng lự 1 chút thì dừng lại trước 1 quán cà phê lớn, giữa quán còn có DJ đang chơi nhạc, nhân viên ở đây cực kỳ xinh đẹp, nhiều cô còn cosplay sexy phiêu theo nền nhạc xập xình. Dương bối rối bước vào lựa 1 góc khuất ngồi. Đám nhân viên xì xầm:

“Này… nhìn kìa… mặc áo học sinh luôn mà dám vô đây”

“Đâu… uhm nhìn cũng đẹp trai phết đó haha”

“Mê trai đầu thai cũng đéo hết đâu, mày thích thế thì qua tiếp đi, tao nghĩ éo có tiền bo gì đâu”

Cô quản lý với 3 vòng cực chuẩn phía sau lên tiếng: “Nè… khách vào ngồi nãy giờ chưa ai tiếp, đứng đây bàn tán cái gì… tôi đuổi hết bây giờ, lương các cô không thấy đâu, ở đó mà bo với không bo, ai bước vào đây cũng là thượng đế cả, ra tiếp khách, nhanh”

1 cô bé chân dài, gương mặt khá đáng yêu chạy ra: “Dạ, chào anh, em là Mai, hân hạnh được phục vụ, anh cần dùng gì ạ”

Dương gãi đầu: “Dạ… chị cho em gặp bà chủ được không ạ em không uống nước”

Mai khá bất ngờ trước câu hỏi nhưng vẫn lễ phép trả lời: “Dạ, bà chủ không gặp được đâu ạ, anh cần gì em xin phép phục vụ, hay anh có thể gặp quản lý em sẽ gọi”

Dương đứng dậy: “Đâu quản lý đâu, chị cứ dắt em lại chỗ quản lý là được, không cần gọi ra đâu”

Nhi khó hiểu dẫn Dương lại chỗ quản lý đang đứng rồi lùi ra.

Dương: “Em chào chị, dạ… em cần gặp bà chủ ở đây, chị nhắn giúp là em tên Dương, con của Thành và Thu”

Cô quản lý cũng đang ngơ ngác nhưng vẫn nhấc điện thoại cho chủ mình. Lát sau Quyên với bộ váy ôm sát người, vòng 1 đầy đặn quyến rũ từ trong lao ra ôm Dương xoa đầu.

Quyên: “Con trai, nay lớn bảnh nhaaa… qua đây, qua đây ngồi, mấy đứa, lấy cho chị 2 ly Cocktail, loại nào ngon đấy”

Dương: “Dạ được rồi, không cần đâu dì, con đến nhờ dì chút à”

Quyên: “Cứ ngồi xuống đã, lâu lắm mới gặp con mà”

Mai đặt 2 ly cocktail lên bàn rồi lễ phép lùi lại.

Quyên: “Uống đi, sao có gì nói đi đừng sợ ^^”

Dương: “Dạ… mai là lễ, con muốn mượn xe máy đi chơi với bạn, con định mượn xe dì Hương mà dì Hương đi nước ngoài rồi”

Quyên: “Trời ơi, tưởng chuyện gì, mai à… mai là 14/2, đi chơi với bạn gái hả… ai vậy, ai vậy, cho dì xem hình coi”

Dương khẽ gật đầu: “Dạ… nhưng mà bạn thôi, bạn thân thôi ạ, đi với lớp nữa”

Quyên cười: “Có gì đâu mà giấu dì, còn không con chấm đi, mấy đứa nhân viên này nè, chịu đứa nào dì cho ngày mai chở đi chơi luôn”

Dương lắc đầu lia lịa: “Con mượn xe được rồi”

Lâm từ đâu bước lại: “Ai đây ta… ra dáng đàn ông rồi… ha ha… được của ló đấy, năm nay học 12 rồi phải không, lên đây chú dắt lên đây cho mấy em massage, bao phê”

Quyên xua tay: “Anh bớt phá đi, sao đến sớm thế, Nhi đâu?”

Nhi từ sau lưng Dương ôm cậu vào lòng, còn cạ cạ cặp vú lên đầu cậu: “Đây em đây… aaaa lâu lắm mới được ôm thằng nhóc này nha, phê quá”

Dương gỡ tay dì Nhi ra: “Dạ con chào chú Lâm, con chào dì Nhi”

Lâm: “Lễ phép, ngoan… lại đẹp trai, sao mà tui ganh tị với nó dữ vậy trời, hôm nay tới đây làm gì vậy nhóc”

Quyên: “Uhm anh Lâm, Dương nó mượn xe đi chơi với bạn gái, em toàn mấy chiếc tay ga, anh đưa nó xe nào bắt mắt chút mai nó chở bạn gái mới được chứ”

Dương cố giải thích: “Dạ không, con đi với bạn trong lớp thôi, xe bình thường được rồi”

Lâm: “Bình thường không có: Quỷ đỏ, cá mập, cá voi, thần gió… chọn chiếc nào, hay biết lái ô tô không, lấy con bò của chú mà đi”

Dương: “Không, con không biết lái xe 4 bánh đâu”

Nhi cười vỗ vai Lâm: “Anh trêu hoài, anh nói thế sao thằng bé hiểu, anh cứ lấy con cá mập mới độ áo lại ấy, em thích chiếc đó, em chạy cũng được, Dương chắc không vấn đề đâu”

Dương lắc đầu chán nản, cậu chỉ muốn 1 chiếc xe bình thường thôi mà, sao lại tới mức này chứ, nhưng cậu vẫn phải chiều lòng đi theo Lâm và mấy bà dì để lấy xe, sau 1 lượt hướng dẫn của Lâm, Dương leo lên chiếc BMW S1000RR bản 2016 mà dì Nhi gọi là cá mập rồi vặn ga lướt vi vu trên đường. Lúc đầu hơi ngại nhưng nhìn kiểu dáng bắt mắt, và kiểu xe rất đẹp, ngồi lên xe vô cùng ngầu, mỗi lần vặn ga tăng tốc cậu rất hứng thú, loại xe thể thao này khá hợp với tính cách cậu, mạnh mẽ và sang trọng, tiếng bô cực chất, đi đến đâu cũng có người ngoái nhìn. Dương ngây ngô nghĩ sau này dành tiền bán xe đạp và mua 1 chiếc đi học nhưng cậu không biết là mỗi chiếc đều vài trăm triệu đến hơn tỷ.

“Grừm… grừm… grừm…”.

Dừng lại trước của phòng trọ, vài đứa con gái chung dãy trọ đưa đầu ra nhìn trầm trồ rụng trứng lộp độp.

Sáng hôm sau như đã hẹn, Dương lái xe đến đầu ngõ chờ đón My, ngồi đợi cậu đưa tay lên nhìn thì thấy chiếc nhẫn đã 7 vạch, Dương tò mò cầm vào nhấn nhấn, xoay xoay thử nhưng không có gì, bỗng như vô tình chạm trúng gì đó trên chiếc nhẫn, cả bầu trời đang sáng trong bỗng mây đen tụ lại, sấm chớp dữ dội, Dương hoảng gạt chống xe, đứng nép vào lề. Chiếc nhẫn nhấc bỗng tay Dương: Gió, không khí, sấm sét xung quanh cuộn lại hấp thụ vào trong chiếc nhẫn như 1 trận cuồng phong xoáy quanh người. Chiếc nhẫn đã đủ năng lượng kích hoạt lại sau thời gian dài, nó sáng rực lên cả 1 khoảng trời rồi bình thường trở lại, may mắn gió, bão hay sấm sét đều được nhẫn thu vào nên Lâm không sao cả. Đang đứng thần người không biết chuyện gì xảy ra thì 1 khoảng không gian ngay cậu như bị xé rách mở toạc ra hút cậu vào. Trong chớp mắt, Dương được đưa qua 1 không gian khác té sấp mặt vì mất thăng bằng.

Dương đứng dậy nhìn quanh, “ơ kìa… đụ má làm cho cố vô xong đưa mình lại chỗ cũ, đụ má cái nhẫn huần hòe… mày bớt làm trò dùm tao cái”

Đang nghĩ đông nghĩ tây thì My vỗ vai: “Dương… này cậu, Dương… làm gì ở đây vậy?”

Dương ngạc nhiên nhìn My: “Thì em dặn anh đứng đây đón em mà, hôm nay 14/2 mà, em quên rồi à”

My tiến sát lại nhìn Dương, tay sờ lên trán: “Gì mà anh anh em em, mày khìn à, có sốt không?”

Hàng loạt nơron thần kinh Dương hoạt động liên tục, cậu suy tính lại “hả, rõ ràng mình mượn xe đi chơi 14/2 mà, My lại nói không hẹn, giữa mình và My chưa có gì xảy ra, chết mẹ hố rồi, bình tĩnh, bình tĩnh đã, đến chỗ nào suy nghĩ đã”.

Suy nghĩ xong Dương quay qua Nhi nói: “À… tao nhầm, ghẹo mày tí thôi, tao đi ngang qua thôi, tao lượn đây”

Nói xong Dương nhìn quanh kiếm xe, ơ đụ là chiếc xe đạp, cậu leo lên xe chạy đi.

My nói với theo, “ê Dương, nhớ ngày mai cho mình mượn bài tập nha nhớ đó”

Dương giơ tay cao: “Ok… ok”

Dương chạy 1 mạch về phòng trọ đến cổng thì bị bà chủ nhà trọ ngăn lại:

“Ê… cậu kia, đi đâu đó, tìm ai”

Dương: “Hả… con vào phòng con”

Bà chủ trọ: “Cậu ở đâu lại đây vậy, thần kinh à, đi ra, đi ra, ở đây không cho người lạ vào”

Dương bối rối tập 2, cậu lại chạy ra công viên ngồi xuống, tỉ mỹ nhìn chiếc nhẫn xem xét lại. “Quái, không phải là quay ngược thời gian à, tại sao phòng trọ không ai biết mình” đang vặn qua lại chiếc nhẫn trên ngón tay, Dương lại vô tình chạm vào 1 nút mở trên đó, một màn hình chiếu màu xanh dương hiện lên từ chiếc nhẫn:

(…): Hé lô… cậu nhóc…
Dương không biết sử dụng thế nào khi quơ tay qua lại chả chạm được vào cái màn hình trước mặt ấy thì nó hiện tiếp.

(…): Cậu sử dụng suy nghĩ là sẽ nhập thông tin được…
Dương tập trung nghĩ lời mình nói thì trên bảng cũng hiện lên…

Dương: Ngươi là ai, à không ngươi là cái gì?
(…): Tôi là trí tuệ nhân tạo được lưu lại trên chiếc nhẫn cậu đeo, cậu gọi tôi thế nào cũng được…
Dương: Vậy gọi là Al đi, mày tại sao xuất hiện, và tao đang ở đâu, nhiệm vụ tao là gì?
Al: Al xin chào, Al chỉ là hỗ trợ thông tin cho cậu vì cậu là người sở hữu chiếc nhẫn, cậu đang ở 1 thế giới song song với thế giới cậu đang sống, mà thế giới này là hiện thân của suy nghĩ và mơ ước của cậu, cậu không có nhiệm vụ gì cả, chiếc nhẫn chỉ tạo ra 1 thế giới theo mong muốn của cậu. Đến 1 thời điểm nào đó thích hợp, nó sẽ chấm dứt và đi tìm chủ nhân mới.
Dương: Vậy tao phải ở đây đến lúc đó à?
Al: Không, đây chỉ là thế giới song song, cậu có thể di chuyển qua lại giữa 2 nơi thông qua nút kích hoạt trên nhẫn, hoặc điều khiển bằng suy nghĩ như bây giờ.
Dương: Vậy cho tao về lại thế giới cũ của tao đi, tao đang có việc gấp, sau việc này tao sẽ tìm hiểu nơi này sau.
Al: Bạn chỉ có thể di chuyển khi chiếc nhẫn tích tụ đủ năng lượng là 7 vạch trên nhẫn.
Dương: Hả… vậy là 7 ngày phải không? Chết mẹ tao rồi, bên ngoài tao mất tích 7 ngày thì loạn hết cả lên đấy.
Al: Yên tâm, khi cậu ở trong đây thời gian bên ngoài sẽ dừng và ngược lại khi cậu ở ngoài trong đây cũng sẽ dừng.
Dương: À vậy là yên tâm rồi, cứ ở đây ghiên cứu 7 ngày xem thế nào rồi ra đi chơi cùng My cũng không muộn, này, bây giờ nhà tao ở đâu, sao lúc nảy về phòng trọ không ai nhận ra tao cả.
Al: Thế giới này dựa theo suy nghĩ và mong muốn của cậu, cậu tự xem xét đi, bye.
Dương suy nghĩ 1 lúc thì vội đạp xe về nhà ông bà ngoại, đến cổng cậu thấy mẹ đang chăm vườn hoa trong sân.

Thu: “Dương, sao bảo đi chơi mà về sớm thế, vào nhà đi, đứng đó làm gì”

Dương đẩy xe vào nhà nhìn quanh khung cảnh quen thuộc: “Ông bà ngoại đâu mẹ”

Thu: “Con bị say nắng à, ông bà mất hồi đầu năm con vào 12 mà… sao thế, có sao không?”

Dương nghĩ tại sao thế giới mình mong muốn mà ông bà cũng mất, đây đâu phải mình mong muốn.

Thành: “Dương, cất xe đi, bố đang lấy ít gỗ làm cái bàn cờ tướng nè, con phụ bố, rảnh rỗi bố con mình ngồi chơi”

Dương “dạ” rồi phụ bố, trong đầu vẫn suy nghĩ, vậy là dù thế giới nào thì ông bà cũng không tránh được bệnh tuổi già, nhưng ở đây bố mẹ không giàu có, bố mẹ vẫn sống vất vả nhưng ở chung với mình.

Thu nhìn 2 cha con: “Anh Thành, anh cùng con vào ăn cơm đi, ăn sớm chút, lát anh đi chở hàng cho người ta phải không”

Thành: “Uhm, đi thôi, vào ăn cơm thôi con”

Cả nhà quây quần bên nhau, Dương vừa ăn vừa nghĩ: “Vậy đây là thế giới mình muốn, ba mẹ không bận tâm làm ăn vất vả, ở bên mình, cuộc sống hạnh phúc và vô lo vô nghĩ”

Bỗng Dương buột miệng hỏi: “Ba mẹ có ai biết 1 cô tên Hương không”

Thành: “Hương nào, con hôm nay làm sao thế, ăn cơm đi”

Thành im lặng ăn cho xong rồi vào phòng bấm điện thoại tìm thông tin dì Hương trên mạng, vẫn là dì Hương xinh đẹp lộng lẫy, nổi tiếng và cô đơn. Chỉ là không còn quen biết gia đình cậu. Vậy thì mục đích và mong ước của mình là gì nhỉ, không lẽ chỉ là sống bên ba mẹ yên bình. Hay là có liên quan đến My, mà My vừa gặp cũng không thân thiết với cậu, thôi, cứ sống thử 7 ngày xem đã. Cứ thế cuộc sống yên bình trôi qua, Dương vô cùng thoải mái với cuộc sống này, 1 tuần trôi qua, hôm nay là thứ 7, cậu đang ở trường dự hội thao cùng đám bạn vô cùng vui vẻ, chiếc nhẫn đã tích đủ 7 vạch, nhưng cậu vẫn đang nướng lại thêm 1 chút để tham gia hội thao này chưa vội quay lại.

Đang ngồi trong lớp, từ trong bầu trời 1 tiếng còi vú vang lớn và xa… nó ngân lên liên tục rất chói tai. Dương nhớ đây là tiếng còi báo động khi có thiên tai, hay chiến tranh mà, tại sao nó lại hú giữa ban ngày như thế. Bỗng loa phát thanh trường vang lên thông báo:

“CHÚ Ý, NGƯỜI DÂN HÃY TÌM NƠI AN TOÀN TRÚ ẨN, Ở YÊN TRONG NHÀ HOẶC NƠI TRÚ ẨN CỦA BẠN, ĐẤT NƯỚC VÀ CẢ THẾ GIỚI ĐÃ MẮC PHẢI 1 LOẠI BỆNH DỊCH LẠ CHƯA TÌM HIỂU ĐƯỢC NGUYÊN NHÂN VÀ CÁCH TRỊ, MỌI NGƯỜI HÃY MAU CHÓNG TÍCH TRỮ LƯƠNG THỰC, TÌM NƠI TRÚ ẨN AN TOÀN, TRÁNH TIẾP XÚC VỚI NGƯỜI BỆNH, NGƯỜI BỆNH CÓ BIỂU HIỆN HUNG DỮ TẤN CÔNG CẮN NGƯỜI KHÁC, KHI BỊ CẮN HOẶC XƯỚC DO NGƯỜI BỆNH GÂY RA BẠN CŨNG SẼ NHIỄM BỆNH, CẦN CÁCH LY VỚI NGƯỜI THÂN VÀ BẠN BÈ, CHÍNH PHỦ SẼ CHO QUÂN ĐỘI SƠ TÁN VÀ HỖ TRỢ NGƯỜI DÂN TRONG THỜI GIAN SỚM NHẤT”

Trong đầu Dương gào thét: Đây là đại dịch Zombie, đây mới chính là điều cậu nghĩ, nó đã xảy ra, bây giờ phải làm sao, bình tĩnh, bình tĩnh đã, phải chuẩn bị mọi thứ. Mà mình làm éo gì có thời gian chuẩn bị, chạy trước đã. Tìm nơi an toàn, về nhà tìm bố mẹ đã. À mà khoan, chiếc nhẫn…

Dương: Al, Al mày đâu…
Al: Vâng tôi đây, tôi giúp được gì cho bạn?
Dương: Tao có vật phẩm hay vũ khí hay kỹ năng gì không?
Al/ Bạn có thể chứa 1 số vật phẩm trong nhẫn, nó giống như 1 không gian ảo nhỏ để bạn lưu trữ đồ vật. Hiện tại trong nhẫn, Vật phẩm: 0…

Dương: Con mẹ nó, à đúng rồi nếu tao bị cắn hay chết ở đây thì sao?
Al: Cổ nhân có câu, chết là hết… cát bụi trở về cát bụi, cậu hỏi chết thì sao là có ý gì ^^.
Dương: Đậu xanh rau má mày đùa với tao à, trọng sinh hay tu tiên mạt thế gì gì thì cũng có hỗ trợ kỹ năng, chết thì hồi sinh, còn nhiệm vụ, phần thưởng bla bla… mày éo có gì hết khác nào đưa tao vào chỗ chết.
Al: Đây là thế giới được tạo ra từ tiềm thức của bạn, bạn phải tự biết về nó chứ.
Dương: Cho tao quay về ngay và luôn.
Al: Đang tính toán dữ liệu… đợi trong vài giây…
Một mảng không gian bị xé toạc ngay bên cạnh, Dương được đưa vào và lại lần nữa ngã nhào lên bãi cỏ bên lề. My từ xa chạy lại đỡ cậu dậy.

My: “Anh, sao vậy, sao đứng đợi em mà cũng té thế”

Dương suy nghĩ, may quá đã về rồi, giờ chuẩn bị mọi thứ cần thiết bỏ vào không gian nhẫn rồi mới quay lại, mà có nên quay lại không? Phải 7 ngày nữa, giờ đi chơi đã.

Dương: “Không gì, anh vấp cục đá thôi, lên xe nào”

My đội nón bảo hiểm leo lên chiếc BMW, chiếc váy ngắn làm lộ bờ mông trắng đầy đặn sau yên xe, cô ghiên người về trước gần như nằm ôm lên người Dương… “grừm… grừm…” chiếc xe lao vút đi…

Đến điểm hẹn với đám bạn, cả đám trố mắt nhìn Dương siêu ngày cưỡi con xe cực bốc chở My, Tấn mới vài phút trước còn khoe con xe Ex bố mẹ mới sắm cho, bây giờ tức nổ đom đóm mắt. Cả bọn quên luôn sự hiện diện của Tấn bu lại nhìn ngắm chiếc xe của Dương, đám con gái còn tự sướng vài kiểu.

Tấn: “Đi thôi, lề mề mất thời gian, đã đến trễ bây giờ còn câu giờ”

Dương nẹt bô vài cái ” grừm… grừm…” ” ờ thì đi thôi ^^”

Hôm ấy cả nhóm vui vẻ bên nhau, kỷ niệm học sinh lưu lại những dấu ấn, đó là những ngày thi, những lúc cả lớp đi chơi, cắm trại hay lễ hội của trường. Tấn cũng đã dần nguôi mà quên đi cùng tận hưởng thời gian bên bạn bè. Tối đó bên ánh lửa trại, cả nhóm quay quần ca hát nhảy múa, bày trò chơi. Đến khi mọi người vào lều ngủ cả, Dương lang thang 1 mình bên sườn núi ngắm cảnh, hít thở và suy nghĩ. Đang đi My từ sau ôm eo Dương:

My: “Bữa giờ có nhớ em không”

Dương: “Ngày nào vào lớp cũng gặp mà… ^^”

My: “Vậy không nhớ chuyện ở công viên à, vậy thôi em quay lại lều với Linh”

Dương cười quay lại ôm My rồi cởi áo khoác, lót xuống bãi cỏ gần đó: “Ngồi đây đi…”

My đỏ mặt: “Ở đây luôn hả?”

Dương: “Ngồi xuống nói chuyện cô nương”

My thẹn ngồi xuống dựa vào lòng Dương: “Chứ anh không muốn à”

Dương người bắt đầu hừng hực lên: “Thì cũng muốn…”

My cười tay ôm sờ lên ngực Dương rồi lần xuống: “Vậy để em kiểm tra cậu bé này coi bửa giờ thế nào rồi”

Vừa nói My vừa cởi dây nịt quần Dương ra, nhanh chóng lôi quần lót Dương rộng ra rồi ngắm nghía nó, ngắm 1 lúc thì lại sờ và cầm vào phần thân sục đều:

“Em làm cho nó ra giống hôm trước nhé, anh thích lắm phải không?”

My chỉ nghĩ đơn giản 2 đứa mò làm tay cho nhau như hôm trước, nhưng Dương hôm nay đã có kinh nghiệm hơn lần đó rồi, cậu để My cầm cu mình, bắt đầu quay qua ôm cổ hôn My, cả 2 có cảm giác mới, đưa lưỡi chạm vào lưỡi nhau, cuộn lại rồi quấn lấy, mút liếm liên tục. My tay siết cu Dương lại, Dương nhận ra đã hôn đủ, cậu bắt đầu cởi áo My ra.

My: “Ưm… cởi ở đây luôn hả, không được đâu… kỳ lắm”

Dương: “Có ai đâu, còn giữa đêm nữa, có cũng chả thấy gì đâu, yên tâm…”

Dương cởi áo ngoài My ra thì lần mò lên áo ngực (quái, mấy sợi dây này vòng qua lại chặt thế, cởi thế nào đây, ụ má, ai thiết kế cái áo này thế). Thấy Dương loay hoay cởi mãi cái áo ngực không được My cười tủm tỉm, cô ưỡn ngực ra, tay lần vào giữa 2 ngực tháo cái móc ở giữa áo ngực ra:

“Nè cái móc ở phía trước này nè”

Dương: “Hi… anh tưởng nó nằm phía sau chứ”

My bóp cu Dương: “Cái gì, sao anh biết nó nằm phía sau, nói mau”

Dương: “Áaaa… đừng đừng… thì anh thấy trong siêu thị hoặc cửa hàng đồ thôi, anh đâu có tìm hiểu nhiều”

My: “Thật không… anh đáng nghi lắm đó”

Dương: “Thật… thật thật… xin thề”

sex

Cả 2 cười rồi lại hôn nhau, chiếc áo ngực được mở móc ở giữa nó bung qua 2 bên, đưa cặp vếu tròn trịa, Dương đưa tay nâng 2 bầu vú xoa bóp, cảm giác săn và thích thú, rất vừa tay a, Dương nhào nắn nó rồi khom xuống liếm đầu vú mút nhẹ.

My: “Ưmmmm… ơ… ơ… anh học ở đâu trò này vậy… thích quá… ưmm… ơ… ơ…”

Dương đỡ đầu My cho cô dần nằm xuống để tiếp tục bú liếm đôi vú đó: “Anh làm theo bản năng mách bảo thôi, tập trung đi”

My tay vẫn cầm con cu Dương trên tay, nhắm mắt lại tận hưởng kích thích tới trên cơ thể… Vừa bú liếm đôi đào tiên ấy Dương vừa lần tay cởi quần My ra, My đã nứng lắm rồi, nước đã ra nhiều lắm, cô không ngại ngùng nữa mà nhóm mông lên cho Dương cởi nhanh ra, tay Dương bắt đầu xoa trên đôi chân thon dài ấy, lần vào 2 bên mép đùi rồi sờ vào mép, cậu cảm nhận kỹ lưỡng cảm giác trên ngón tay, 2 chiếc mép nó nhỏ xinh ướt đẫm và mềm mại, Dương mơn man vuốt ve ngón tay lên 2 bên mép rồi tới cái hạt bé bé xinh xinh phía trên.

My: “Ơ… aaaa… ơ… ưm… thích quá… anh ơi… ơ… ơ… sướng quá… em ra mất… ơ… ứ… em ra rồi, hơ hơ hơ, anh anh dừng lại đi”

Dương nhìn gương mặt My đang đỏ ửng đôi mắt lim dim đáng yêu vô cùng, đôi đào đang phập phồng thở, dưới tay anh là dòng nước chảy ra ướt trơn trượt, My khẽ rùng mình rồi ôm lấy Dương.

My: “Nấc… ơ… em ra rồi, để em làm cho anh”

Dương cầm tay My: “Được rồi đợi 1 chút cũng không sao, anh ngắm em thêm 1 tí, mà sao mỗi lần ra em hay nấc vậy, anh thấy lần trước cũng vậy”

My vùi đầu vào lòng Dương: “Ưmmmm… em không biết đâu, anh đừng hỏi nữa, ngại lắm”

Dương nâng cằm My lên rồi hôn, Dương lại nút lưỡi My, làm lại hoàng loạt động tác tương tự lúc đầu để kích thích My, cậu biết, chắc chắn My sẽ muốn nữa, và sẽ nứng hơn nữa, nứng và muốn hơn rất nhiều lúc đầu. Cậu đã học được điều này khi cậu ra lần 2 hôm ở phòng với dì Hương. Như kịch bản, My lần nữa run rẩy, lồn đang rỉ nước ra.

My: “Ưm… anh kỳ quá à… anh làm em muốn nữa rồi… đừng mà… em mệt chết mất… ưmmmmm… ơ… ơ”

Dương vạch mép lồn My ra lần ngón tay dần vào bên trong cái lỗ. My giật mình bừng tỉnh, chụp giữ tay Dương lại, đầu lắc lia lịa.

My: “Ơ… đừng… Dương ơi chỗ này không được… đừng… để lúc khác… em xin anh… nhaaa”

Dương ngáo ngơ với phản ứng của My hỏi: “Em sao vậy?”

My lắc đầu: “… ưm… em… em… anh đừng đút tay vào”

Dương hiểu ngay vấn đề nhẹ nhàng: “Vậy anh đút cái khác vào nhé”

My: “Ưm… thôi mà, lần đầu mà ở giữa rừng thế này… em không chịu đâu”

Dương: “Được rồi, nằm xuống thả lỏng đi, anh lại có cách khác, yên tâm, anh hứa”

My run run nằm xuống: “Anh hứa nhé…”

Dương đặt My nằm xuống rồi ngồi đối diện banh 2 chân cô ra cúi xuống. My lần nữa nhỏm dậy tay che lồn lại.

My: “Đừng anh, chỗ đó dơ lắm…”

Dương bực bội: “Lấy tay ra”

My rụt tay dần lại rồi bịt miệng “ưmmmmm… ưmmmm”

Dương liếm vào 2 mép lồn My, mút phát làm My nhíu hết người lại: “AAAAA… trời ơi phê quá… hơ hơ hơ…”

Dương được dịp liếm mút nhiều hơn, anh cũng dần liếm mút chiếc hột le đó. My lần nữa ưỡn người lên co giật, nước lồn bắn ra.

My: “AAAAA… hơ hơ hơ… em ra nữa… aaaaa… sướng quá… hơ hơ hơ…”

Dương quyết không dừng lại cậu nuốt rồi liếm sạch nước tràn ra, tay chồm lên ôm lấy 2 vú xoa bóp, phía dưới thì liếm mút tiếp 2 mép và hột le ấy, my rần rần cả người, con nứng quay lại nhanh chóng, My lắc đầu qua lại:

“Ưm… aaaa… anh làm gì nữa vậy… aaaa… em ra nữa mất… dừng dừng lại đi anh, em mệt lắm rồi… ưmmmmm”

My chợt nhớ lại Dương còn chưa ra, cậu đang rất sung và nứng sẽ không buông tha cho cái lồn của cô, vậy thì cô sẽ mệt chết mất, My gồng người ngồi dậy, tay vươn lên chụp lấy con cu Dương rồi sục lia lịa. Được vài phút My lại không chịu nổi nứng lên rên la dữ dội.

“Aaaa… aaaa… aaaaa… em nứng quá rồi, em chịu hết nổi rồi, em muốn ra nữa… hơ hơ… anh… anh… anh đút vô đi, hix… anh đút vô đi… hơ hơ hơ”

Dương không dừng lại, cậu cũng không phải muốn kích thích để đụ My, cậu muốn My đạt cực hạn, muốn cô sướng nhất có thể thôi, cứ thế Dương hì hục dưới lồn My. My nhịn hết được, ôm đầu Dương đỡ lên nhìn cậu rồi hôn liếm những nước đang nhớp nháp trên đôi môi ấy, mút môi Dương.

“Ưmmm… anh nhìn em đi, em muốn rồi, em sẵn sàng rồi, thật”

Dương: “Không sao đâu, ráng xíu nữa là em ra phát cuối rồi”

My hôn thêm Dương lần nữa: “Em muốn…”

My ôm Dương nằm xuống đè lên người cô, tay đưa xuống cầm cu Dương rồi chà chà vào giữa khe, My dang rộng chân ra, nhắm mắt chờ đợi. Dương gồng người ấn cu vào, con cu to bự của anh trườn vào trong, rồi như có gì đó cản lại, Dương nhấn người mạnh thêm 1 phát cái thứ đó mở toang ra cho cu Dương cắm sâu vào tới bên trong. My bịt miệng hét lên.

“Áaaaaa… dừng… dừng lại, hix… hu hu hu… em đau quá… hu hu hu… em đau quá… giờ phải làm sao… hix hix”

Dương xanh mặt khi thấy My khóc, anh cũng có biết phải làm sao đâu, cậu định nhổm người dậy rút ra thì My gồng cứng người giữ cậu lại.

“Đừng… đừng nhúc nhích anh… hu hu hu… em đau… đừng nhúc nhích mà… hix… hu hu hu”

Lúc này Dương mất hết tâm trạng, cu Dương dần mềm xuống, 2 người ôm nhau thở phì phò, cậu cố an ủi My…

Dương: “Không sao… bình tĩnh… anh nằm im mà, chắc tại nó hơi to so với em… với hình như màng trinh của em rất dày, từ từ sẽ quen cảm giác thôi, anh có tìm hiểu kỹ trên mạng và sách rồi, bình tĩnh, lát hết đau thôi”

My: “Ưmm hix hix, em vẫn đau lắm… hix”

Dương: “Anh đang thở đều bình tĩnh lại đây, nó đang mềm và nhỏ lại, đợi xíu, nó nhỏ xuống anh rút ra ngay”

My nước mắt ngắn dài thút thít, cô nhìn Dương, ôm đầu cậu rồi hôn, nụ hôn thắm thiết, nhắm mắt lại cảm nhận, con cu to bự của Dương đang trong lồn cô, 2 cơ thể đang dính sát vào nhau, My thở dồn… lồn cô đang chuyển động, nó đã rộng ra còn co bóp con cu đó, nước bên trong người cứ trào ra đầy bên trong thoa đều lên con cu đó. Chợt cô thấy sướng vô cùng, cô bớt đau dần thay vào là trong cơn co bóp của lồn là cảm nhận luôn được từng sợi gân trên con cu đó làm My phấn khích vô cùng, My ôm hôn siết Dương lần nữa rồi ưỡn người:

“Anh nhấp nhẹ đi, từ từ thôi… em hết đau rồi”

Dương vẫn chưa hoàng hồn, người run run, rút nhẹ ra, được 1 chút My lại siết chân vào người cậu nhấn anh xuống lại, cứ thế đợi My thả lỏng chân ra, cậu lại nhóm lên rút ra, tới khoảng cách chịu được My giúp anh nhấn nó xuống.

“Ưm. Mmmmm… ưm… hơ hơ… thích quá à… ưm… ưm… phê quá…”

Sau 1 hồi nhấp nhô, lồn My co bóp liên tục, Dương lại chịu hết nổi, cu anh cương lên rồi giật liên hồi, bắn từng đợt từng đợt tinh trùng vào trong. “Aaaaa… aaaaa… aaaa”

My: “Ưmmmm… ơ ơ… anh ra luôn rồi hả, em chưa gì mà… ưm… hư… em không chịu đâu, anh cứng lên lại đi… ưm…”

Dương rút cu nằm ngửa qua 1 bên thở hổn hển. Cậu đã chuẩn bị rất kỹ cho việc này, vậy mà lâm trận thất bại ê chề… không biết nói gì Dương đành im lặng. My quay qua cậu nhìn, Dương đang rất mệt, vừa ra phê nhưng lại mắc cỡ kiểu gì ấy, nhìn Dương lúc này rất đáng yêu. My mỉm cười rồi nằm lên ngực ôm Dương ôm áp sát người vào.

“… em yêu anh…”

My sực nhớ ra gì đó rồi đưa tay lên tính toán, lật đật ngồi dậy lay Dương.

My: “Chết rồi… anh… dậy đi, nào anh xuất tinh vào trong phải không… hôm nay là có bầu đó… dậy đi, em không chịu đâu, mẹ biết mẹ đánh em chết đó”

Dương bật dậy mặc quần áo cho My rồi cậu cũng vội mặc đồ vào.

Dương: “Bình tĩnh, em ngồi đây đi, anh đi xíu quay lại ngay”

Dương chạy về lều nhìn quanh, thằng Long đang ngủ như chết ôm cái ba lô của cậu, cậu nhẹ nhàng rút ba lô ra lấy thêm chai nước rồi chuồn đi.

Long bật dậy “ơ đụ mẹ cái gì vậy, ăn trộm hả” Long mở nhanh lều nhìn thì thấy Dương đang chạy đi, cậu vội dụi mắt đuổi theo, lều bên này Linh cũng nghe tiếng động ngồi dậy không thấy My cũng mò ra, ông Nhã đang đứng đái bên gốc cây lật đật kéo quần, lôi Linh đi theo sau. Đến nơi từ xa cả đám nằm rạp xuống rồi bò lại gần chỗ Dương và My đang ngồi quan sát như những lính đặc công chuyên nghiệp.

Dương cầm chai nước và rút trong ba lô vĩ thuốc đưa My: “Nè em uống đi”

My uống xong rồi tò mò giật ba lô lục lọi, cô cầm hộp bao cao su ra hỏi: “Tại sao anh có thuốc tránh thai và cả bao cao su trong ba lô, có phải anh quen rất nhiều cô rồi phải không?”

Dương gãi đầu: “Anh… à dì Hương đưa cho anh, bảo anh mang theo bên mình”

My: “Thái độ anh rất đáng nghi nha…”

Ở phía xa trong bãi cỏ, Long thì thầm: “Có ai nghe tụi nó nói gì không, má xa quá đéo nghe được gì?”

Nhã: “Không nghe, nhưng tao dám cá 100% cái hộp đó là hộp ba con sói”

Linh: “Cũng không nghe, nhưng tao sẽ đọc khẩu hình miệng cho, con My cầm hộp ba con sói bảo thằng Dương đeo vào mới cho chơi, thằng Dương đang giải thích là đeo vô mất sướng nên cố năn nỉ con My cho chơi trần”

Long: “Á đù… tụi nó quay bên kia mà mày cũng đọc được khẩu hình miệng luôn, tao lạy mày thiệt chứ, mà có thể mày đoán đúng câu chuyện đó”

Nhã: “Im đi, tụi nó phát hiện bây giờ”

Bên này Dương vẫn đang thuyết phục My tin mình: “Anh nói thật mà, không tin mai anh gọi dì Hương cho em nghe”

My: “Bây giờ gọi, đợi mai anh về lều nhắn tin trước sao”

Dương: “Trời ơi… oan ức quá bao đại nhân ơi… rồi… anh bấm gọi nè”

Trong đám cỏ:

Long: “Á đù… tụi nó lấy điện thoại xem phim sex kìa, học theo hay gì”

Nhã: “Ái chà… huynh đệ của tui đó hả, lâm trận mới luyện võ, thật là đau lòng quá đi…”

Linh tán vào đầu 2 thằng bạn: “Tụi mày bớt nhảm, nó đang gọi điện mà”

Long: “Không lẽ hỏi chị Google cách sử dụng ba con sói”

Nhã: “Để tao, để tao ra hướng dẫn 2 tụi nó cho”

Linh: “Im đi, phiền chết được”

Bên này Dương đang gọi cho dì Hương.

Hương: “Alo, nói đi Dương, dì nghe”

Dương: “Dạ chuyện là con đang ở cạnh My nè, cô ấy thấy hộp bao cao su và thuốc tránh thai trong ba lô con, cái hôm bữa dì đưa đó”

Hương mỉm cười: “Hả bao cao su gì? Dì không có biết nha, đừng có lôi dì vào vụ này”

My dần nổi máu xung thiên lên, Dương cản lại lật đật nói vào điện thoại: “Trời ơi, bên này chiến tranh thế giới thứ 3 sắp diễn ra rồi, dì đừng đùa nữa, đạn sắp bắn vào đầu con nè”

Hương cười ha hả trong điện thoại: “Alo, My con đang nghe phải không, là dì đưa nó đấy, mấy đứa lớn hết cả rồi, cầm theo bên mình có lợi không có hại đâu, con cũng nên mau 1 hộp mang theo bên mình, à mà khoan… ủa giờ này, ê… giờ này bên đó là nửa đêm mà, sao 2 đứa lại ở với nhau?”

My chen nói vào điện thoại: “Dạ tụi con đi cắm trại với lớp, đang trên núi”

Hương: “À… hé hé, 2 đứa đang chung 1 lều à… có cần dì hướng dẫn trực tiếp không?”

Dương: “No no no… không cần nhaa…”

My cười theo: “Hướng dẫn gì vậy dì ơi”

Hương nhanh nhảu vô chủ đề: “2 Đứa là lần đầu hả, có đeo bao chưa? Mà lần đầu khỏi đeo đi, cứ thoải mái cảm nhận cho phê rồi uống thuốc, uống thuốc trước hay sau khi làm cũng được, mà Dương nè, con gái lần đầu con phải nhẹ nhàng và chậm chút, con đút cái đó vào trong 1 lần dứt khoát, sau đó ngâm bên trong lâu 1 chút cho My bớt đau, cứ để vậy, hôn mân mê nhau 1 lúc có cảm giác lại rồi rút ra làm chậm và đều…”

My vừa nghe vừa đỏ hết cả mặt, Dương hoảng vội cắt ngang cúp máy: “Alo… alo mất sóng à… alo”

Hương: “Dương… Dương… ha ha cái thằng này, chúc 2 đứa vui vẻ nha”

Cúp máy xong, My quay qua ôm Dương: “Dì Hương nói chuyện bạo quá à… em nghe mà nóng hết cả người”

Dương cười: “Bả vậy đó, vậy mới đưa bao cao su cho anh, em tin anh chưa?”

My ôm Dương: “Uhm… nhưng mà hôm khác anh phải bù lại cho em đó”

Dương: “Tuân lệnh…”

Dương và Hương đứng dậy đi về lều, cả đám bên bụi cỏ cũng lật đật chuồn về trước.

Đêm trên núi, ánh trăng chiếu sáng len qua những tán cây. Bên tàn lửa trại tí tách, những thanh niên là mầm non tương lai của đất nước, mỗi người một suy nghĩ nhưng tất cả đều rất hạnh phúc và vui vẻ đón chờ tương lai.

Chương trước Chương tiếp
Loading...