Hệ thống trên chiếc điện thoại thần bí
Chương 45
Cảm giác gò bó tù túng, Tiểu Vy lờ mờ nhận thức tay và chân cô bị trói, xộc lên mũi là mùi tanh hôi trong căn phòng kín. Ánh sáng le lói xuyên qua vài lỗ trên nhưng tấm tôn lạnh, miệng cô đang bị nhét bởi một nùi giẻ hôi và dơ dáy. Dưới ánh sáng mờ của 1 bóng đèn treo trên trần, Tiểu Vy nhìn thấy bóng dáng 3 gã đàn ông một thì gầy guộc, một thì mập mạp bụng phệ, một gã đeo kính. Ba gã thì thầm to nhỏ với nhau điều gì đó.
Cơn rùng mình, cảm giác sợ hãi dần xâm chiếm tâm trí Tiểu Vy, với chỗ hiện tại cô đang nằm, tay chân bị trói, cái không khí này, 3 gã đàn ông này hoàn toàn đem lại cho cô 1 cảm giác kinh hãi. Nhưng trong cơ thể cô đang có 1 cái gì đó, từ tim Tiểu Vy mỗi nhịp đập cái thứ đó đang lan truyền khắp cơ thể, Tiểu Vy nóng lên, ngứa ngáy khó chịu, lồn cô đang nứng dần lên, nước đang rỉ ra bên trong. Tên đàn ông đeo kính bước đến chiếc giường lấy chiếc nùi giẻ trong miệng Tiểu Vy ra.
Tiểu Vy: “Á… AAAA CỨU TÔI VỚI… CỨU TÔI… CÓ AI KHÔNG CỨU TÔI VỚI… AAAAA… AAAAA”
Gã đeo kiếng tiến lại gần nhìn vào mặt Tiểu Vy, gương mặt trí thức, Vy biết hắn, cô la lên.
Tiểu Vy: “Thầy Hải, là thầy phải không? Sao thầy lại bắt em… thầy thả em ra đi, em xin thầy, hu hu hu”
Tên Hải bóp vào miệng Vy: “Mày cứ la hét nữa đi, xem có ai đến cứu mày không?”
Tiểu Vy: “Sao thầy lại làm như vậy, em không sợ thầy đâu, em sẽ tố cáo thầy, em sẽ báo cảnh sát, thầy mau thả em ra đi”
Ba gã đàn ông trong căn phòng cười lớn.
Hải đê tiện, gian ác, giọng khàn khàn trả lời: “Chưa từng có ai rời khỏi nơi này mà còn sống đâu, ha ha ha, ha ha ha ha”
Tiểu Vy càng run sợ hơn sau câu nói của thầy Hải, cô đã nghe đến việc mất tích của nhiều thiếu nữ gần đây, thì ra tên cầm đầu của băng nhóm này là thầy Hải đang dạy trong trường cô. Sau khi mất tích vài tuần, xác các cô gái được tìm thấy vất bên lề đường, công viên, thân mình trần truồng, đầy vết thương, bị xâm phạm hãm hiếp đến chết.
Tiểu Vy sợ hãi thét lên khi trong góc tối của căn phòng, một cô gái trần như nhộng, đầu tóc bù xù, mình đầy vết bầm, nhìu chỗ còn đang rướm máu, lết ra như cái xác không hồn.
Cô gái cất lên bằng giọng yếu ớt, run run: “… hư… hư… thuốc… cho tôi thuốc…”
Tên Hải và hai gã kia cười khanh khách rồi lấy từ trong 1 kệ inox một lọ thuốc, hắn lấy kim tiêm rút từ lọ đó ra rồi rút thêm 1 ít từ chai nước có dán sticker màu hồng. Tên Hải búng búng vào kim tiêm cho 2 loại nước hòa lẫn vào nhau rồi cầm tay cô gái đó bơm vào nửa ống.
Đôi mắt cô gái từ đờ đẫn chuyển qua đen rồi hồng rồi bình thường minh mẫn như có sức sống trở lại. Cô gái bắt đầu vò đầu bứt tóc, uốn éo rên rỉ, tay xoa miết lên cơ thể, móc vào họng liếm mút, tay kia xoa miết vào lồn mình, nước lồn cô ta chảy ra.
Cô gái: “Hơ… aaaa… em nứng rồi, cái lồn đỉ của em nứng lên rồi… đụ em đi, làm thỏa mãn em đi… hơ… hơ…”
Tên gầy nhặt dưới đất 1 con cu giả to dài rồi vứt qua chỗ cô gái, cô ta bò đến nhặt con cu giả rồi liếm mút xong nhấn con cu vào lồn sục.
Tiểu Vy chứng kiến cảnh trước mắt mặt không còn giọt máu la hét: “AAAAA… THẢ TÔI RA… AAAA… CỨU TÔI… CỨU TÔI… AAA… CÓ AI KHÔNG…”
Gã mập đè Tiểu Vy xuống giữ chặt tay cô, tên Hải cầm kim tiêm còn nửa chỗ thuốc đó cắm vào tay Tiểu Vy rồi bơm vào. Sau vài giây, tim Tiểu Vy dần đập nhanh lên, cả cơ thể như bùng nổ, mặt đỏ ửng, hai mắt như sáng lên, xung quanh phòng tối như được chiếu sáng mờ ảo, người Tiểu Vy lâng lâng bay bổng, theo đó là cơn nứng dâng trào, lồn Tiểu Vy nước chảy ra.
Ở thế giới tiên cảnh mờ ảo đó, Tiểu Vy gặp Dương, anh đang cởi trói ở tay và chân cho cô, Dương ôm rồi hôn lên môi cô, hai anh Dương khác đang cởi đồ trên người cô, họ mân mê, sờ mó khắp cơ thể cô. Tiểu Vy ngửa mặt lên liếm rồi mút lưỡi hết Dương này tới Dương khác.
Tiểu Vy: “Ơm… hơ… hơ… em yêu anh nhiều lắm… hơ hơ… hơ…”
Tiểu Vy cầm rồi thay phiên liếm mút 3 con cu. Tiểu vy dang rộng chân ra cho gã mập bú liếm lồn cô, rồi tên ốm cũng lăm le đưa cái lưỡi của hắn liếm lồn cô. Tên Hải thì vừa cho Tiểu Vy bú cu vừa bóp siết vào cặp vú tròn nhỏ săn chắc. Hắn thích thú 1 lúc rồi tán vào cái vú khiến nó đỏ ửng lên.
Tiểu Vy: “Ư… A… hơ hơ… A… A… hơ hơ hơ”
Tên Hải đặt Tiểu Vy nằm ngửa đầu lên, hắn đẩy con cu sâu vào trong cuống họng Vy rồi nhấp lia lịa, có lúc Tiểu Vy như nín thở, mất hết cảm giác giãy giụa. Tên Hải vẫn đẩy từng phát mạnh vào cổ họng Tiểu Vy, tay hắn nhào bóp cặp vú dữ dội, lâu lâu hắn còn cúi xuống mút vú rồi cắn siết vào núm vú nhỏ của Tiểu Vy. Lát lâu sau tên Hải bắn tinh sâu trong cuống họng đó rồi rút cu ra. Tiểu Vy như bừng tỉnh, hai tay quơ quào tìm kiếm không khí, mắt cô trợn lên há họng hớp từng hớp lấy oxi, rồi ho sặc dữ dội.
Tiểu Vy: “Ặc Ặc… hớttt… hớttttt… khụ khụ… HƠ… HƠ… HƠ…”
Tên Hải xuất tinh xong thì ngồi qua 1 bên ghế, cô gái đang trườn bò với con cu giả trong lồn cũng lết đến chỗ tên Hải liếm mút sạch con cu cho hắn.
Hai tên mập và gầy đợi Hải Xuất tinh xong thì lập tức đổi tư thế cho Tiểu Vy, chổng mông cô lên gã gầy đẩy con cu vào lồn cô dập liên tục, vừa đụ hắn vừa vỗ chan chát vào mông Tiểu Vy. Tên mập thì ngồi cạnh, trong cơn nứng, Tiểu Vy sau lần thở dốc đó lại tiếp tục mò tới con cu của gã mập rồi bú liếm.
Tên gầy đụ lúc lâu thì rút cu ra chạy đến chỗ cô gái đang nằm dưới đất đẩy con cu vào miệng cô ta mà xuất tinh. Gã mập nằm ngửa xuống, Tiểu Vy leo lên dạng chân cầm con cu hắn chĩa thẳng vào lỗ lồn rồi nhấn xuống, cô lắc hông đẩy liên tục con cu của gã mập trong lồn. Gã mập nằm thích thú, đưa tay lên bóp siết vào cặp vú của Tiểu Vy.
Tiểu Vy: “Ư… A… Ư… A SƯỚNG LỒN QUÁ… Ư… A… HƯ… HƯ… SƯỚNG QUÁ…”
Cứ thế hơn 1 tiếng trôi qua, Tiểu Vy lên đỉnh nhiều lần, lồn cô chảy nước ướt cả đệm bên dưới. Trong miệng, trên ngực, người, lồn cô đầy tinh trùng của ba tên này. Họ thay phiên nhay tiếp sức đụ Tiểu Vy đủ kiểu.
Tiểu Vy đang nằm mắt nhắm ghiền, như sau 1 cơn say cô bừng tỉnh, đầu óc quay cuồng choáng váng, mở mắt ra Tiểu Vy thấy người mình đầy tinh trùng, trong miệng cô vẫn nhớp nháp tinh trùng bên trong. Phần thân dưới lồn cô đau ê ẩm, gã gầy đang đè vào 2 chân cô xuống banh ra, hắn đang đụ phập phập con cu hắn vào lồn cô.
Tiểu Vy: “AAAA… ư… ư… ư… hu hu hu… đừng… đừng mà… buông tôi ra… hu… hu… tôi xin các người thả tôi ra… hu hu hu… ư… ư… ư… hu… hu”
Gã gầy dừng lại: “Thầy Hải, con nhỏ này nó hết thuốc rồi nè, có cần tiêm nữa không?”
Hải: “Kệ nó, nó chống cự hiếp mới sướng… ha ha”
Gã mập: “Đúng đúng đúng, hôm nay cứ đụ cho đã xong ngày mai ta lại bày trò mới với nó, mà… má nó tưởng con nhỏ này trẻ còn zin, ai dè”
Tên gầy rút cu khỏi lồn Tiểu Vy: “Địt mẹ tham lam, thế chú muốn chơi song kiếm hợp bích với anh không?”
Tên mập cười khoái chí, hắn cầm chai nước kích dục hớp 1 hớp rồi đứng dậy bước lên giường. Hắn úp Tiểu Vy nằm sấp xuống trên vũng nước dâm thủy lầy lội rồi banh mông Tiểu Vy ra nhấn con cu thô ráp của hắn vào lỗ nhị.
Tiểu Vy: “Hu… hu… không… không… không… hu… hu đừng… xin… ÁAAAAA… hư hư hư… hu hu… đau quá… hơ hơ… hu hu hu”
Gã béo ôm cả cơ thể Tiểu Vy nằm ngửa lên cho gã gầy banh chân cô ra cắm cu vào lồn cô.
Tiểu Vy đau đớn, đầu lắc qua lại: “Hu… huu… đừng… đừng… đừng mà… Ơ… hơ hơ… hix… hix… hơ hơ hơ…”
Tên gầy bắt đầu nắc liên tục, gã béo bên dưới cũng nẩy lên đụ Tiểu Vy.
Tiểu Vy: “Ư… ư… Ư… ư… ư… Ư… ư… ư…”
Tên Hải thích thú tiến đến tán vào mặt Tiểu Vy vài cái rồi bóp miệng cô đẩy con cu vào.
2 giờ sáng, Dương đang nằm ngủ trong phòng trọ thì có tiếng gõ cửa. Dương dụi mắt duỗi người đầy mệt mỏi bò ra khỏi giường mở cửa. Dương nhìn ra là 1 đôi vợ chồng trung niên và cô bé bạn học của Tiểu Vy. Gương mặt lo lắng người vợ vừa thấy Dương mở cửa đã hỏi.
Người phụ nữ: “Con là Dương phải không, dì là mẹ của Tiểu Vy, Tiểu Vy có ở đây không con?”
Dương cảm giác ngay có gì đó không ổn, cậu mở cửa rộng ra cho mọi người nhìn vào: “Dạ không, con ở một mình ạ”
Người chồng tiếp tục: “Chú xin lỗi vì đã làm phiền con khuya thế này. Nhưng mà Tiểu Vy đi từ tối đến giờ chưa về, lúc tối con có từng gặp nó chưa?”
Dương: “Dạ không, hôm nay con không có gặp Vy, hai bác đã gọi cho Vy chưa?”
Bố Vy: “Điện thoại không liên lạc được, các bạn Vy hay chơi cô chú cũng đến nhà tìm rồi, họ nói Vy dạo này hay đi với cháu, cháu có biết Vy đi đâu hay đang ở đâu không, hai bác lo quá, con bé chưa bao giờ đi đêm như thế này bao giờ”
Cô bé bạn học Vy lớ ngớ nói vào: “Nếu không ở chỗ anh Dương thì chẳng thể nghĩ được là Vy nó đi đâu nữa cả, không lẻ nó bị bắt cóc rồi, gần đây cháu có nghe…”
Mẹ Vy khóc lên: “Hu hu… đi kiếm khắp nơi rồi, con gái tôi, hu hu, con ơi con có gì thì mẹ chết mất… hu hu”
Bố Vy vuốt vai trấn an bà rồi bần thần lo lắng vì không biết tiếp theo phải đi đâu tìm. Dương cũng nhớ lại vụ án mà chú Huân đã nói, các nạn nhân còn đa số là học sinh nữ trường cậu, Dương bắt đầu lo lắng bất an nhấc điện thoại gọi chú Huân.
Dương: “Alo, chú Huân hả, con xin lỗi nhưng có chuyện này, có thể cũng liên quan đến vụ án chú nói, chú có thể đến ngay nhà trọ con không ạ”
Huân: “Hả… được rồi, chú đến ngay”
Vài phút sau Huân và vài viên cảnh sát mặc thường phục đã đến. Sau khi nghe kể mọi việc 1 viên cảnh sát lên tiếng.
“Này chắc không sao đâu, có lẽ cô bé đi đâu đó vì buồn thôi, đợi sáng mai coi cô bé có về nhà không”
Huân: “Đừng có nói vô trách nhiệm vậy, nếu là bị bắt cóc thật sự thì đây là thời điểm quan trọng nhất để tìm và cứu nạn nhân”
Huân quay qua Dương và bố mẹ Vy: “Mọi người theo tôi, chúng ta lên trung tâm giám sát giao thông xem”
Đến nơi, trước nhiều màn hình lớn, hàng loạt khung hình camera giao thông trước mặt. Huân nhanh chóng hỏi xác định thời gian Tiểu Vy rời khỏi nhà, truy theo camera tuyến xe buýt của Tiểu Vy đi, chỗ cô xuống và đi bộ vào con hẻm hướng về khu trọ của Dương.
Viên cảnh sát: “Chắc chắn là con bé đi đến khu trọ của Dương rồi, nhưng mà con hẻm này không có camera, cô bé cũng không thấy xuất hiện nữa khi đi vào con hẻm”
Huân: “Kiểm tra camera xung quanh xem có đối tượng nào khả nghi không”
Hàng loạt nhân viên tiếp tục rà soát lại.
Viên cảnh sát chỉ vào màn hình: “Anh Huân, không thấy đối tượng nào khả nghi cả, chỉ có chiếc xe này, biển số bị che, xuất hiện cùng thời gian cô bé đi vào con hẻm, bên trong là gã tài xế đeo kính, mặc áo khoác đeo khẩu trang”
Huân: “Mau truy tìm hướng đi của xe”, “cậu và cậu, mau kiểm tra định dạng mẫu xe, lập danh sách những người sở hữu loại xe này”
Viên cảnh sát: “Mất dấu rồi anh, chiếc xe chở hàng đi ra ngoại ô thì mất dấu, ngoài thị trấn chúng ta không còn camera giám sát giao thông”
Dương thoáng chốc chợt nhớ ra chiếc xe hàng đó:
Dương: “A… chiếc xe này…”
Huân: “Sao em nhận ra à, mau mau nhớ lại xem”
Dương: “Em gọi điện thoại cho cô giáo em đã…”
Dương vội lấy điện thoại gọi cho cô giáo Trinh.
Huân và mọi người đổ dồn về Dương: “Mở loa lớn, mở loa lớn lên”
Trinh: “Ơi… alo, dạ em nghe nè, sao anh gọi em trễ vậy?”
Cả chục cặp mắt long lanh nhìn Dương ngưỡng mộ, Dương vội trả lời cô giáo để gỡ rối.
Dương: “Dạ cô Trinh, em là Dương nè, em có việc cần hỏi”
Trinh đang say ngủ trả lời càng khiến mọi người chắc chắn hơn về mối quan hệ của cô và Dương.
Trinh: “Dạ, em có lưu số anh mà, anh nói đi em nghe nè… bộ… anh nhớ em hả ^^”
Dương vò đầu: “Cô… cô nghe em hỏi và chỉ cần trả lời thôi, cô nhớ chiếc xe chở hàng thùng màu trắng ở trường mình không? Cô có biết là trường đã bán cho ai không?”
Trinh ậm ờ 1 lúc thì: “A… hình như là Hải á, thầy Hải mua lại chiếc xe thì phải, anh cần xe làm gì?”
Dương đỏ mặt cúp máy vì không thể nói chuyện thêm trước bao người: “Em cúp máy đây, em sẽ giải thích sau”
Huân vỗ vai Dương bộp bộp ngưỡng mộ rồi nghiêm túc lại.
Huân nhìn Dương: “Cậu chắc chứ, đó là thầy giáo trường cậu đấy?”
Dương: “Không biết thầy Hải có liên quan không, nhưng em chắc chắn về chiếc xe đó, vết trầy dài ở phần hông cửa là do thằng bạn em làm mà”
Viên cảnh sát sau khi tra thông tin trên laptop: “Thầy Hải trường cấp 3 của trấn, đã có địa chỉ, đi thôi anh”
Dương liếc nhanh địa chỉ rồi lẻn đi ra, Huân nhận ra ngay lập tức đến vịn vai Dương lại thì thầm:
Huân: “Chuyện đã xảy ra vài tiếng rồi, bây giờ em có đến sớm hơn vài phút cũng không thể giải quyết gì đâu, em nên đi cùng anh và mọi đừng, đừng lo nữa, từ giờ giao cho anh và đội, với lại cũng chưa chắc là do thầy em làm mà, có thể bọn tội phạm đã cướp xe thầy em”
Dương hiểu ý nên đi theo xe của Huân đến nhà thầy Hải, cả đội nhanh chống đột nhập vào trong nhưng không thấy thầy Hải đâu. Việc thầy Hải không ở nhà nửa đêm như thế càng chắc chắn đưa hắn vào diện tình nghi. Nhưng giờ hắn không ở đây, cả chiếc xe cũng không truy tìm được tung tích, mọi người lại đi vào ngõ cụt.
Huân: “Hai người ở lại đây phục kích, nếu tên Hải có quay về lập tức bắt tạm giữ và thông báo. Còn lại theo tôi về sở tiếp tục điều tra.”
Ở trụ sở, bố mẹ Vy, Dương và cô bạn của Vy ngồi lo lắng chờ đợi. Dương tò mò và lo lắng cho Tiểu Vy nên đi xem mọi người đang làm.
Dương: “Đây là các video của bọn bắt công quay lại đăng lên hả anh?”
Huân: “Uhm, cùng 1 chỗ, kiểu như 1 nhà kho cũ, được dựng và chặn bằng tôn lạnh”
Dương: “A… anh này, nếu nhà kho và trong phạm vi anh đánh dấu thì số lượng này dùng khả năng của em kiểm tra sẽ không nhiều đâu…”
Huân: “Là sao”
Dương hạ mình xuống thì thầm vào tai Huân: “Anh đưa em bản đồ và danh sách các nhà kho này, em sẽ đi kiểm tra tất cả”
Huân lén in bản đồ và danh sách rồi đưa Dương, Dương lẳng lặng đi ra ngoài rồi chọn góc tối, cậu bật kỹ năng Nhanh Nhẹn + Mắt Thần rồi lao vút đi. Lúc này tốc độ của Dương đã hơn 300km/ giờ, cậu mau chóng tìm, lục soát từng nơi được Huân đánh dấu. Một tiếng sau Dương quay lại nhìn Huân lắc đầu.
Huân vò đầu bức tóc, bực tức đập bàn.
Viên cảnh sát: “Anh Huân, anh cứ bình tĩnh… đừng làm gia đình cô bé lo lắng thêm”
Dương sốt ruột: “Anh Huân, còn nhà kho nào hay có chỗ nào anh bỏ sót không?”
Viên cảnh sát: “Tất cả nhà kho tư nhân và các chỗ bị bỏ hoang lâu nay chúng tôi đã lập trên danh sách này, cậu nhìn đi”
Huân can tay của viên cảnh sát: “Không phải, danh sách đó Dương vừa xem rồi, chúng ta lại rơi vào ngõ cụt rồi”
Dương run người lên vì điều cậu vừa nghĩ, cậu siết vào tay Huân rồi kéo anh vào 1 góc.
Dương: “Nếu… nếu là thầy Hải, thì… thì ở trường em có 1 nhà kho phía sau nhà thi đấu”
Huân như được khai sáng lao ra ngoài thì Dương lôi lại.
Dương: “Anh, em xin anh lần này, em muốn đi trước, chúng ta mất quá nhiều thời gian rồi, mỗi phút đều có thể nguy hiểm đến tính mạng của Tiểu Vy”
Huân: “Được rồi, nhưng mà cậu nhớ… chỉ được cứu cô bé và bắt bọn tội phạm lại, không được mất bình tĩnh gây ra chuyện khác, mọi việc hãy để pháp luật xử lý”
Dương gật đầu rồi đi nhanh ra ngoài cửa và lướt mất hút. Huân cùng đội cũng lập tức ra xe, bật đèn hú còi lao đi.
Dương dừng lại trước cửa nhà kho sau nhà thi đấu của trường, nhìn qua khe hở sâu vào trong thì đúng là thầy Hải và hai tên lạ mặt khác, góc trong phòng là Tiểu Vy ngồi thu mình vừa khóc vừa hoảng sợ tột độ.
Dương đạp tung cánh cửa nhà kho lao vào khống chế cả 3 tên ác ma lại, trói treo bọn chúng lên. Ánh mắt Dương rực lửa, ghiến chặt vào răng kiềm chế cảm xúc vì không thể giết ngay lũ chó này cho hả dạ.
Tim Dương đau thắt lại từng cơn theo mỗi tiếc nấc và thút thít của Tiểu Vy đang ngồi trong góc tường, cậu nuốt nước mắt vào trong cởi nhanh chiếc áo khoác rồi tiến lại chỗ Vy.
Tiểu Vy: “AAAAA… đừng… đừng lại gần tôi… tôi xin lỗi… tôi xin lỗi… đừng đánh tôi nữa… đừng hiếp tôi nữa… hu hu hu”
Dương không còn kiềm được nữa, nước mắt ứa ra rồi chảy xuống từ khóe mắt, Dương tay run run vừa lên tiếng động viên vừa choàng chiếc áo nhẹ lên người Tiểu Vy.
Dương: “Tiểu Vy… là anh đây… anh Dương nè… em an toàn rồi, không ai làm hại em được nữa…”
Tiểu Vy rụt rè nhìn Dương đang trước mặt, đây không phải là ảo giác nữa, cô bé òa khóc nức nở ôm chặt Dương.
Tiểu Vy: “HU HU… HU… EM SỢ LẮM… HU HU… EM SỢ LẮM… HU HU… HU…”
Có lẽ nỗi sợ là nỗi đau này rất lớn đối với Tiểu Vy, nhưng cô đã may mắn hơn cô gái bên cạnh đã ra đi mãi mãi, người ốm o gầy còm, tắt thở vì kiệt sức và sốc thuốc, mắt cô trợn tròng miệng ngoài dòng bọt trắng chảy ra thì còn tinh trùng và máu. Và nhiều, rất nhiều cô gái khác đã chết, bị vứt xác trên đường…
Huân cùng đội và bố mẹ Vy tới nơi thì mọi việc đã xong, ba tên tội phạm bị còng tay đưa về, bố Vy đắng lòng kiếm chế cảm xúc, cổ họng ông nghẹn lại xót xa, mẹ Vy lao vào ôm con gái khóc nức nở.
Note: Khi viết phần này cảm giác của mình cũng rất khó chịu. Nhưng sự thật trong xã hội, mình đã từng thấy rất nhiều clip, các bài báo liên quan đến phần này. Mình và vợ mình là người khá phóng khoáng trong chuyện quan hệ, cũng rất cởi mở với các trào lưu mới, vui vẻ chấp nhận. Kể cả chuyện tình 1 đêm, trao đổi, some, các tiệc sex nhóm… nhưng việc quan hệ tình dục đem lại cảm giác và hưởng thụ phải nên đến từ đôi bên. Phụ nữ khi sinh ra đã là phái đẹp, họ cần được nâng niu, bảo vệ. Hãy là một người đàn ông đích thực, cố gắng làm việc kiếm tiền nuôi gia đình tệ nhất cũng tự lo cho bản thân, tìm 1 cô người yêu, 1 cô vợ, nếu không có người yêu thì hiện tại cũng có cả ngàn cách để giải quyết vấn đề sinh lý: Karaoke, massage, cafe tum, thậm chí cả tiệm cắt tóc, quán nhậu… có nhiều tiền hơn thì idol, người mẫu, diễn viên bạn đều chạm tới được cả, còn nếu không có tiền bạn vẫn có thể lên mạng xem phim, đọc truyện tự sướng cũng được mà. Còn các cô gái hãy biết tự bảo vệ mình nhé.
Ngày 21/04/2023 Dương cầm bút mở quyển nhật ký của mẹ ra. Sau sự việc của My và Tiểu Vy, Dương bắt đầu ngẫm lại việc mẹ và mình có được sức mạnh từ hệ thống, cậu viết tiếp vào nhật ký của mẹ bằng câu chuyện của mình, câu chuyện của người nhận được hệ thống đó. Mỗi cuối một trang cậu đều tự đặt ra câu hỏi cho mình, bản thân phải làm gì và làm sao để kết thúc hệ thống này bằng cái kết tốt đẹp nhất.
Dương khép quyển nhật ký lại, cất vào trong không gian nhẫn rồi xem lại đống đá kỹ năng, vũ khí mới nhận, phân riêng ra từng loại…
Điện thoại trên bàn reo lên, một cuộc gọi video đến.
Dương leo lên giường rồi mở nhận cuộc gọi. Khuôn mặt kiều diễm xinh đẹp, tóc buộc cao, đôi mắt với hàng mi cao cuốn hút, tóc mái gợn phủ 1 bên đường cong gương mặt. Hương luôn luôn xinh đẹp dù đang ở đâu, cô mỉm cười trìu mến nhìn Dương.
Hương: “AAAAA lô… yêu em không ^^”
Dương bật cười trước đôi mắt chớp chớp vẻ mặt dễ thương của Hương: “Làm trò gì đấy…”
Hương: “Em nghe mẹ anh nói rồi, anh đừng buồn nữa”
Dương: “Buồn cũng không giải quyết được gì nữa”
Hương: “Bé… bé Vy sao rồi anh?”
Dương: “Cũng khá hơn rồi, cô bé có bố mẹ lo rồi, chắc không sao đâu”
Hương: “Anh cũng nên tranh thủ thời gian qua đó với con bé 1 chút”
Dương cười: “Em không ghen à?”
Hương: “Hưư… em ghen, nhưng em không nhỏ mọn đến mức đó, em hiểu chuyện mà” (bĩu môi.)
Dương: “Uhm, mai học xong anh sẽ qua đó chút, mà nói chuyện khác đi, em đi nước ngoài có gì vui không, kể anh nghe với”
Hương ưỡn vai: “Ơiiiii… đang còn mệt gần chết đây, em chỉ quay quảng cáo với tham gia vài sự kiện thôi, em sẽ tranh thủ về sớm với anh… hì…”
Dương tròn xoe mắt, Hương ưỡn người cậu mới thấy được, Hương đang mặc 1 cái áo choàng ngủ bằng lụa đen bóng, chiếc áo phía trước chỉ vắt chéo hai vạt ảo rồi buộc lại bằng một sợi dây nhỏ. Những đường cong cơ thể Hương ẩn hiện qua lớp lụa đen, phần áo ngực cũng chỉ là mảnh lụa mỏng cột trên cổ và phần lưng nhìn cực kỳ quyến rũ. Dương cứng họng đứng hình với cơ thể xinh đẹp đó.
Hương quơ tay trước màn hình: “Alo… nè anh nhìn gì đó… hé hé”
Vừa nói Hương vừa đứng dậy xoay nghiêng mình tạo dáng trước điện thoại, Dương há họng nhìn không chớp mắt. Phần sau lưng chiếc áo lụa là khoảng trống bằng vải xuyên thấu điểm xuyến lên vài họa tiết nhỏ, bên trong là tấm lưng trắng mìn màng càng tôn lên vẻ đẹp và quý phái của Hương.
Hương quay lại nhìn Dương vẫn đang há họng nước miếng lưng tròng cô bật cười rồi kéo nhẹ dây buộc áo phía trước, dần dần đưa tay lên cởi áo ra phần lưng trắng nõn dần hiện ra. Hai sợi dây áo yếm một ở cổ một ở lưng được buộc hình nơ bướm tô điểm cho cơ thể tuyệt vời đó. Giữa mông giáp phần eo cũng là sợi dây đen mỏng manh của chiếc quần lọt khe buộc ngang hông, từ giữa sợi dây đó có 1 sợi đi xuống nằm giữa 2 mông Hương. Hương xoay nhẹ người khoảng trống hở của cái áo yếm có thể thấy rõ bầu ngực của Hương đến chân núm.
Dương thở phập phồng vuốt ngang mồ hôi trên trán, Hương cười ranh mãnh rồi kéo áo lên đóng lại ngồi cười ha hả.
Dương hụt hẫn thẫn thờ: “Đừng… sao em dừng lại rồi…”
Hương: “… nhớ em không?”
Dương gật đầu lia lịa.
Hương: “Hứ… ngày mốt em về, ngủ ngon nha anh… moazzz”
Dương mém rớt điện thoại trên tay giật mình rồi ôm đầu vào gối đập lên xuống nhiều lần.
Dương: (Sao nảy mình không bấm quay màn hình điện thoại lại chứ… haizzzz)
“Ting”
Dương mở ra thì Hương nhắn thêm 1 tin nhắn.
Hương: [Ngủ đi, cấm đi lung tung đó… hừ…]
Dương giãy đạch đạch trên giường sao mà ngủ được chứ, rồi nhắm mắt lại hình ảnh Hương với bộ đồ khêu gợi, những đường cong quyến rũ lại hiện ra… Dương mỉm cười rồi ôm gối ôm ngủ.
“Ting”
Al: Có nhiệm vụ mới quan trọng nè.
Dương: Mày không thể để tao vui vẻ ngủ ngon à?
Al: Đã tính được nguy hiểm trong lần tới của bạn khi tiến vào thế giới song song, nên hệ thống đưa ra nhiệm vụ mới, cũng là cảnh báo cho bạn.
Dương: Nghiêm trọng vậy à, vậy cho tao xem nhiệm vụ đi.
Al: Nhiệm vụ tại thành phố Vin – Future: Tiến hành mối quan hệ bên trong thành phố: Bạn và các bạn của bạn phải quan hệ tình dục với thật nhiều người trong thành phố để nhận thêm vũ khí và kỹ năng, các thuốc hỗ trợ. Tạo mối liên kết tìm hiểu về bí mật lớn tại thành phố. Bảo vệ thành phố Vin khỏi sự tấn công của hàng ngàn Zombie đột biến và quái vật biến dị, đem lại cuộc sống ổn định, an toàn cho mọi người ở thế giới này.
Phần Thưởng: Tinh Hạch Lam, Đá kỹ năng, vũ khí có thể khảm Tinh Hạch, thuốc nổ TNT… mỗi 1 quan hệ tình dục của bạn hay của nhóm bạn đều cộng thêm một viên Tinh Hạch Lam, 1 kỹ năng, 1 vũ khí và 1kg TNT. Được trao ngay sau mỗi lần phát sinh quan hệ tình dục.
Phần thưởng hỗ trợ sau khi hoàn thành: Phát huy toàn bộ sức mạnh của Nhẫn kích hoạt lần cuối mở rộng không gian nhẫn tối đa để bạn có thể đem bạn bè, chiến lợi phẩm từ thế giới song song về thế giới của bạn. Nếu kích hoạt sau này bạn không thể mở cổng không gian để quay lại thế giới này nữa. Tất cả các vật phẩm nhiệm vụ bạn nhận được sẽ không bị hệ thống thu hồi. Tất cả điểm tiềm năng, kỹ năng bạn chỉ được giữ 1/10 sức mạnh và kỹ năng hiện tại để không bị quá chênh lệch và ảnh hưởng đến quá trình tiến hóa của thế giới bạn đang sống.
Dương: What the… tao mới vào thế giới này còn chưa tìm hiểu, chưa thu thập được lợi ích gì mà giờ đã phải gặp thủy triều Zombie à?
Al: Do một số sự cố tại thế giới song song nên Zombie phát triển và tiến hóa quá nhanh vượt tầm kiểm soát, hệ thống đã mau chóng tính toán và cho bạn chuỗi nhiệm vụ nhận hàng loạt kỹ năng, vũ khí trước đó đủ để bạn và mọi người có thể vượt qua. Đây cũng có thể đã gần đến đích cuối cùng của bạn ở thế giới này. Mong bạn hãy chuẩn bị mọi thứ cẩn thận.
Dương: Vậy là tao sắp phải chia tay mày rồi hả Al?
Al: Chiếc Nhẫn sẽ không còn tác dụng với bạn và đi tìm chủ nhân mới cần sự giúp đỡ của nó, riêng Hệ Thống nhiệm vụ bạn nhân từ vị thần vẫn còn và bạn phải tiếp tục làm cho đến khi vị thần đó giải thoát cho bạn.
Dương nhìn lại toàn bộ tiềm năng lẫn kỹ năng của mình lần nữa. Có lẽ trò chơi của cậu đã đến hồi kết. Không luyến tiếc nữa, lần này cậu sẽ chấm dứt mọi việc ở thế giới song song và chia tay nó mãi mãi.