Hoán mệnh

Chương 14



Phần 14

Miễn cưỡng người ta cũng không được. Minh cũng không để ý nữa, vì nó hiện đang có rất nhiều chuyện phải bận tâm… Như phải cắn miếng tôm Nhật Vi đưa trước hay nhận miếng thịt của Bội Linh trước đây… Trước ánh mắt dỗi hờn của hai cô gái, Minh bắt lấy cả hai bàn tay nhỏ, há miệng thật to đút luôn một lúc vào… Nhai nhồm nhoàm.

– Hi hi…

– Ăn ăn… há miệng ra…

Chưa kịp nuốt xuống lại đến hai miếng khác của Hoàng My và Na Na. Minh đón luôn cả hai, bất chấp đút vào cái gì nó cũng ăn. Minh bắt đầu hiểu vì sao vua chúa thường sống không thọ ah… Ngoài lý do lao lực do giường chiếu quá độ, có lẽ còn có lý do tiêu hóa nha. Nuốt không kịp nhai…

Dì Hương đứng bên cạnh nhìn cảnh tượng này cứ che miệng cười suốt. Hôm nay bà nhận ra lời đồn về cậu Hai thật sai quá sai… Cậu Hai không những không đồng tính mà còn rất phong lưu đa tình nha. Bà cũng không hiểu sao. Dù cậu Ba mang tiếng lăng nhăng nhưng những lần bà thấy, cậu ta chỉ đi với mỗi một cô gái, trong khi cậu Hai ngoan hiền có tiếng lại ôm ấp một lúc cả bốn người… Nhưng điều khó hiểu là bà vẫn thấy gần gũi cậu Hai hơn.

– Dì Hương… nước… nước…

– Nghẹn rồi… đã bảo đừng đút nữa mà… – Nhật Vi sốt ruột, vuốt vuốt lưng Minh.

– Bạn trước mình, sao không ngưng đi… – Na Na phụng phịu nói.

– Tôm dễ nuốt hơn thịt bạn hiểu không?

– Không hiểu đấy.

– Thôi thôi…

Hớp một ngụm nước của dì Hương đưa, Minh nhăn mặt xua xua tay không cho Nhật Vi và Na Na cãi nhau nữa. Dù biết hai đứa này rất thương nhau lại luôn khắc khẩu, nhưng ngồi giữa hai đứa con gái đốp chát qua lại quả thật không dễ chịu chút nào. Minh phải bổ sung một chút. Điều dẫn đến tuổi thọ ngắn của vua chúa có lẽ là viêm màng tai, đau đầu dẫn đến đoản mệnh ah.

Minh vươn người đứng lên, xoa xoa bụng nói:

– No rồi… bây giờ các bạn ngồi đó để tại hạ phục vụ cho nha…

Bốn đứa con gái ngay lập tức mắt sáng lên, chen chúc ngồi kín sát lại chờ đợi.

– Được nha… mình ăn tôm hùm… mà chỉ ăn thịt thôi… không lấy phô mai.

– Thịt bò nướng xiên nha… bỏ ớt chuông ra…

– Cồi sò điệp xiên nướng… không lấy hành tây…

– Tôm nướng tiêu xanh nha, mà đừng cay quá… cảm ơn…

Dì Hương và hai người phục vụ cũng có chút bối rối với bầy chim non rối rít đòi ăn này. Nhưng Minh là ai chứ?! Là một bồi bàn chuyên nghiệp không cần bút viết ghi note nha… Nó đơn giản bước lại quầy thịt nướng, bắt đầu chọn lựa. Thêm cái này bớt cái kia… không sai sót một chút gì. Những món này đều đã chế biến nên sau khi nướng sơ lại liền bốc khói nghi ngút… Trong bốn cặp mắt tròn xoe sao bay lấp lánh của đám Nhật Vi, bốn cái đĩa đồ ăn trên một bàn tay, không phải chồng chéo lên nhau mà được những ngón tay khéo léo của Minh nâng lên tạo hình quạt xếp một cách điệu nghệ… Tay còn lại để sau lưng, thật sành điệu bước tới, Minh cúi người chào:

– Rất hân hạnh được phục vụ các Quý cô.

– Hi hi… Anh phục vụ đẹp trai quá…

– Sò điệp cho Na Na, Tôm tiêu không cay cho Nhật Vi, thịt nướng xiên cho Hoàng My không ớt chuông, còn tôm hùm nướng mọi cho Bội Linh… – Minh gọi tên một món, bàn tay còn lại nhẹ nhàng đón xuống từng đĩa thức ăn thật gọn gàng không chút rơi vãi.

– Wahhh… hay quá…

– Hi hi… Bạn học bưng đồ ăn ở đâu vậy? Cứ như làm bồi chuyên nghiệp ah… chỉ mình được không?

– Đang làm tiểu thư không làm, đi học bưng bàn làm gì ah…

– Mình thích nha…

Na Na dùng dằng đòi học Minh chỉ cười xòa không tiếp tục nói đến chuyện đó. Mọi người đều nói cười rôm rả. Ngay cả dì Hương cũng tham gia nói chuyện vui vẻ. Nhưng lúc này chỉ có Nhật Vi bên cạnh Minh lại im lặng ăn chậm rãi như suy nghĩ đến điều gì. Khi nãy, Minh vừa bưng chồng đĩa lên, Nhật Vi nghe được hai cô phục vụ nhà hàng lén nói với nhau:

“Thằng Dương nhà hàng mình bưng bàn bao nhiêu năm mà chồng bốn đĩa thế này còn chưa dám ah…”

“Gặp cao thủ ah…”

Hai cô phục vụ chỉ khen ngợi cho vui, lại không phân tích điều gì khác. Nhưng Nhật Vi không phải hai người họ, nàng chơi với Hoàng Minh từ bé nha. Nàng biết rõ Hoàng Minh chưa bao giờ đi làm ngoài… dù là tới Tập đoàn ngồi nóng ghế lấy lương cũng chưa bao giờ, vậy đừng nói đến việc đi bưng bàn quán ăn. Ngoài ra, Hoàng Minh trước đây ngoại trừ tính cách ẻo lả, nhưng tay chân vẫn vụng về như bất kỳ một thằng con trai nào khác. Nhìn lại gương mặt đẹp trai của Minh, lại nhìn bao nhiêu người vây quanh Minh nói cười vui vẻ… Nhật Vi chợt nhớ đến câu trả lời như vô tình lỡ miệng của Minh khi mình hỏi về người con gái tên Ngọc Nga. “… Mình từng đi làm công cho nhà chị ta suốt mười năm…”. Chuyện này có thể sao?! Nhật Vi cố tưởng tượng đến hình ảnh một công tử Hoàng Minh gầy gò của mười năm trước chạy đông chạy tây trong cái quán ăn chật chội đó… Thật không hợp lý. Nhật Vi mỉm cười một mình. Nàng cười những suy nghĩ lung tung của mình.

Bạn đang đọc truyện Hoán mệnh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hoan-menh/

Bữa tiệc BBQ kéo dài từ 5 giờ chiều đến 8 giờ tối. Hai nhân viên phục vụ im lặng dọn dẹp, ra về, để lại một bàn thức ăn và không ít hải sản chưa chế biến được dì Hương cất vào tủ lạnh. Nhìn những thức ăn dư thừa kia Minh có chút cảm thán… Mới hơn hai tháng trước nó còn phải gặm xương cá thừa của người ta. Mới hơn hai tháng trước mà thôi… Cuộc đời đúng là một giấc mơ. Vấn đề là ngay cả bản thân mình cũng không nhận ra đâu là giấc mơ, đâu là đời thực.

Ban công lầu 1…

Ngâm mình trong bồn jacuzzi sùng sục ấm nóng, Minh hớp một ngụm rượu vang, rồi nhìn vào thứ chất lỏng màu đỏ sóng sánh qua lại trong lớp thuỷ tinh trong suốt. Nếu giây phút hiện tại này là một giấc mơ, thì Minh nguyện ý để mình mãi mãi chìm đắm không tỉnh lại.

Ngay khoảnh khắc này, Minh chợt rùng mình cả người cứng đờ. Nó cảm nhận được sau gáy mình như có một hơi thở lạnh lẽo áp sát… Minh muốn quay người lại, nhưng phát hiện cơ thể này không còn nghe nó điều khiển. Một cảm giác tê rần từ sau gáy rồi một cơn lạnh buốt chui vào chạy khắp toàn thân nó.

“Đây là cái gì?! Ta đang bị làm sao?!” Câu hỏi không một lời đáp.

Minh thấy cơ thể mình đang từng chút trùng xuống, chùng xuống… Mặt nước ấm áp sùng sục sôi động từ từ nuốt chửng cả đầu nó. Dưới màn nước lăng tăng sôi động, Minh nhìn lên chợt phát hiện mình không có cảm giác ngạt thở… Không, nói đúng hơn là nó không thở. Hay nói chính xác hơn là cơ thể này không còn nhu cầu hít thở, còn linh hồn của nó vốn không cần không khí để tồn tại.

Minh lúc này lại bình tĩnh một cách lạ thường. Nó nhìn ánh sáng bên trên mờ ảo như chiếu xuyên qua một lớp màn nước ngăn cách hai thế giới. Quanh người nó như tối dần… Bóng tối bao phủ.

Một âm thanh vang vang kỳ lạ… Minh chỉ nhận ra giọng nói đó thuộc về một người đàn ông, ngoài ra ông ta đang nói gì, đọc thứ gì nó không hiểu. Nhưng Minh thấy mình như bị kêu gọi, như bị dẫn dắt… phải rời đi…

Minh thấy mình đã trở về thế giới thuộc về mình, những vỉa hè hôi hám đầy chuột, dưới mái hiên tạt mưa co ro lạnh lẽo và những đêm ngủ dưới chân cầu thang gỗ nghe tiếng mối mọt xào xạo đục khoét… Minh phát hiện ra mình chán ghét những nơi đó. Nó cố giãy giụa nhưng vẫn bị lôi kéo đi… Hai mắt Minh nặng trĩu nhắm lại… Nhắm mắt lần này như chờ đợi lần mở mắt kế tiếp có lẽ nó đã trở về trên chiếc chiếu bạc phết nhàu nát dưới chân cầu thang gỗ kia… Phải rồi, đây mới là sự thật. Mình cũng nên tỉnh lại rồi.

Lúc này, bất ngờ một cánh tay thon dài xuyên phá thế giới của Minh. Túm lấy người Minh kéo cơ thể nó xuyên qua màn nước…

“Minh… bạn sao vậy?!” – Giọng nói lo lắng đó thật quen thuộc, văng vẳng từ rất xa rồi lại gần ngay bên cạnh.

– Minh… bạn sao vậy?!

Minh mở choàng hai mắt, bừng tỉnh. Nó thấy gương mặt xinh đẹp lo lắng của Nhật Vi… Nhìn quanh, Minh chợt thở phào nhẹ nhõm. Nó vẫn ngồi trong bồn jacuzzi trên ban công lớn của phòng Master tầng 1, Biệt thự Bãi dâu Vũng Tàu của ba Hoàng Minh.

– Tay bạn lạnh quá… Bạn bệnh sao?

Minh nhìn bàn tay mình, nó không cảm nhận được cái lạnh, nhưng sự ấm áp của dòng nước làm nó dễ chịu. Nó thử hít thở, thoáng mừng rỡ, vì không khí một lần nữa tràn vào lấp đầy hai buồng phổi.

– Không… mình không sao…

Minh vòng tay ôm ghì lấy Nhật Vi, vùi mặt vào mái tóc ẩm ướt thơm ngát. Chỉ vài phút trước nó còn nghĩ cả đời này mình không bao giờ được ngửi mùi hương này.

– Bạn lạnh quá… Thôi, mình đưa bạn vào phòng nghỉ nha…

– Không, không sao. Bây giờ ổn rồi… Mình gặp ác mộng… – Minh dụi dụi mặt vào cổ Nhật Vi.

– Đừng nói đang ngâm hồ mà ngủ gật được nha… – Nhật Vi sửng sốt hỏi.

– Ờ. – Minh gãi gãi đầu, cười ngây ngô.

– Hi hi… Bây giờ thì mình tin bạn vừa ngủ dậy rồi đó… – Nhật Vi che miệng cười.

– Nhìn ngu lắm hả? – Minh hỏi.

Nhật Vy gối đầu lên vai Minh, nói nhỏ vào tai nó:

– Không phải nhìn ngu… Mà vì từ nãy giờ ôm mình mà bạn không nhận ra gì hết. Thật ngốc ah. Hi hi…

– Á…

Minh há hốc cả miệng, hai bàn tay nó dưới nước lướt qua khắp người Nhật Vi làm nàng đỏ mặt cười khúc khích. Trống rỗng ah, không một mảnh vải… Nhật Vi lại dám ngâm bồn jacuzzi với nó trong tình trạng trần truồng ah… còn Hoàng My, Na Na, Bội Linh thì sao?! Tim Minh đột nhiên đập rộn lên… Ánh mắt bất giác nhìn về phía cửa phòng.

– A…

Minh chỉ kịp thấy vài bóng người quen thuộc rồi một bàn tay nhỏ ẩm ướt đã che kín hai mắt nó.

Bạn đang đọc truyện Hoán mệnh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hoan-menh/

– KHÔNG… KHÔNG THỂ NÀO…

Trong căn nhà gỗ xiêu vẹo sâu trong con hẻm nhỏ vang lên một giọng đàn ông cứng ngắc rít gào giận dữ. Madif ngồi xếp bằng bên dưới cái bàn thờ nghi ngút khói hương, cả người ướt đẫm mồ hôi thở hổn hển thì thào thất thần.

– Điều này sao có thể…

Bên cạnh hắn, Khánh Phương khoác trên người bộ áo váy ngủ mỏng manh lộ ra những đường nét hấp dẫn. Nhưng trái với vẻ quyến rũ bên ngoài, mặt cô lúc này cực kỳ âm trầm giận dữ. Không cần Madif nói gì hơn, cô đã biết chuyện thi pháp đoạt hồn Hoàng Minh của hắn lại một lần nữa thất bại. Vì chuyện này Khánh Phương đã đánh đổi quá nhiều… Cũng may, cô là một người rất chu toàn, không bao giờ đặt tất cả trứng vào một rổ.

– Tôi… tôi thật sự không hiểu. – Madif vò nát mái tóc lưa thưa, nói. – Tôi đã thành công kiểm soát cơ thể nó… nhưng linh hồn nó… linh hồn nó… không muốn thoát ly… linh hồn đó như không thuộc về nó… nhưng điều này làm sao có thể.

Khánh Phương nhíu mày nhìn Madif, cũng không nói gì, đứng lên đi thẳng vào buồng trong. Vài phút sau cô trở lại đã mặc lại trên người bộ váy áo sang trọng như thường ngày. Hơi dừng lại, nhìn bộ xương đen nhẻm già nua còn thì thào lảm nhảm kia, Khánh Phương mím môi quay người đi thẳng ra cửa.

Bạn đang đọc truyện Hoán mệnh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hoan-menh/

Nghe tiếng bì bõm mặt nước xao động xung quanh, Minh muốn gỡ tay Nhật Vi ra khỏi mắt mình, nhưng không được.

– Xong rồi… – Nhật Vi rụt tay về.

Minh mở choàng hai mắt nhìn quanh, phát hiện ra bồn tắm jacuzzi rộng rãi lúc này đã lấp kín. Hoàng My, Bội Linh, Na Na mặt đỏ ửng, co ro thu người lại như muốn dùng làn nước che đậy cơ thể. Minh thấy tim mình đập thật nhanh… Nó nhe răng cười, cúi người xuống, cởi phăng cái quần bơi đang mặc, ném phịch ra ngoài.

– Á… – Bốn đứa Nhật Vi đều kêu lên, che kín mặt đỏ ửng.

“Á á cái chim… chiều nay mấy đứa nào xíu nữa vặt trụi lông của ông hả?!” – Minh hậm hực nghiến răng.

– Lại đây với anh nào…

– Không…

– Á… chạy nhanh…

Minh lao qua, bốn con bé kêu ré lên né tránh. Hai tay Minh dưới nước đùa nghịch lung tung, bốn đứa Nhật Vi như bị lùa vịt vừa chạy quanh quanh vừa kêu thét inh ỏi. Nước trong bồn tràn ra ướt cả sàn ban công. Giờ phút này, chuyện vừa xảy với cơ thể mình, Minh đã ném sạch đi tận đâu.

– Bắt được rồi… – Minh thở hổn hển, ôm ghì lấy cơ thể Na Na từ sau lưng.

– Ưm… Minh… đừng sờ mà… – Na Na hơi vặn vẹo mặt đỏ ửng nóng rang vì hai tay Minh đã ôm lấy hai bầu vú nàng mà xoa nắn.

Wah… không hổ là Na Na nha. Thật to quá. Minh ngã người ngồi xuống dựa lưng vào thành hồ kéo cơ thể trần truồng của Na Na ngồi lên đùi mình. Mặt nó áp lên tấm lưng mịn màng của nàng, hai tay có vòng ra trước mân mê hai bầu vú căng tròn đến thỏa thích.

Na Na mặt đỏ ửng cúi gằm không dám nhìn lên chúng bạn… Ngồi trên đùi Minh, hai bầu vú nàng lộ ra khỏi mặt nước bao gồm cả hai bàn tay Minh không ngừng nhào nặn mân mê… Dù biết ba đứa Nhật Vi đang ghen tị đến nghiến răng nghiến lợi. Nhưng nàng vẫn thấy ngượng chết người ah. Mặt Na Na đang đỏ ửng chợt có chút sượng cứng, hơi thở dồn dập chuyển thành sợ hãi… Nàng cảm nhận được vật to lớn nóng hổi của Minh đang chui vào giữa khe mông mình… tiến đến nơi đó…

– Ư… Minh ơi… nó…

Trước ánh mắt ngạc nhiên của ba đứa bạn, Na Na vùng người đứng dậy… nước ào ào rơi xuống lộ ra toàn bộ cơ thể trần truồng tuyệt đẹp. Nàng rất muốn làm chuyện đó với Minh, nhưng sợ đau là nỗi ám ảnh bẩm sinh không thể kiểm soát ah.

– Xin lỗi… mình hơi sợ… hay là… bạn làm với Nhật Vi trước nha…

Minh thật không biết nói gì, nó đã muốn làm gì đâu ah. Dù có chút hụt hẫng, nhưng ánh mắt nó vẫn hau háu chiêm ngưỡng cơ thể mơn mởn lõa lồ của Na Na. Ôi, hai bầu thật lớn lại vun lên thật cao. Hai nhuỵ hoa đỏ hồng mũm mĩm không nhỏ như Nhật Vi lại tròn to như hoa cúc. Dưới vòng eo nhỏ, sát mặt nước là phần mu hồng hào phủ kín lông tơ ẩm ướt. Na Na thấy ánh mắt của Minh, cũng xấu hổ nhưng vẫn để cho nó nhìn như một cách đền bù.

– Ah…

Minh chợt đứng người lên, làm mấy đứa con gái kêu lên xấu hổ. Dương vật nó căng cứng dương cao khỏi mặt nước đung đưa cái đầu nấm tím bầm căng bóng. Na Na chưa kịp lùi lại thì Minh đã bước đến, vòng tay ôm lấy cơ thể nàng. Đặt lên đôi môi hé mở ngỡ ngàng của Na Na một nụ hôn, Minh nói:

– Không sao đâu… khi Na Na bớt sợ thì mình tiếp tục.

Na Na gật gật đầu, rồi ngồi xuống, ánh mắt có chút nuối tiếc nhìn Minh đến trước Nhật Vi. Nhật Vi mặt đỏ ửng, tim đập rộn ràng, nhìn lên Minh lại nhìn thứ to lớn đung đưa trước mặt mình. Minh chỉ mỉm cười, không nói lời nào, nhưng Nhật Vi biết mình nên làm gì… bất giác hai gò má nàng nóng rực, cơ thể cũng nhộn nhạo kỳ lạ, cứ như lần đầu nằm dưới cơ thể của Minh vậy.

Nhật Vi cắn nhẹ bờ môi, nhích người đến trước sát vào hạ thể của Minh. Nàng vén mái tóc dài qua hai vành tai để lộ ra gương mặt xinh đẹp đã đỏ ửng đến sau gáy. Những ngón tay nhỏ nhắn khẽ đỡ lấy dương vật Minh, Nhật Vi cúi xuống há miệng chậm chậm nuốt lấy nó.

– Ah…

– Ôi… mình chết mất…

Hoàng My, Bội Linh, Na Na đều trợn tròn hai mắt, mặt lại đỏ gay gắt như gấc chín. Nhìn đôi môi xinh xắn của Nhật Vi đang căng ra đón lấy khúc thịt to lớn của Minh từng chút một, ba đứa vô thức nuốt nước miếng.

– Ah… Vi làm mình sướng quá… – Tiếng xuýt xoa khen ngợi của Minh làm Nhật Vi ngượng chín cả người, nhưng nàng lại nuốt sâu hơn, nhanh hơn.

Minh hít hà khoan khoái, nó quay sang Bội Linh, đưa tay về hướng nàng. Bội Linh mặt đỏ ửng, vẫn đặt tay lên tay Minh. “Rào”… Minh kéo Bội Linh đứng lên. Ánh mắt nó lại tham lam chiêm ngưỡng cơ thể nàng hoàn toàn trần truồng phơi bày trước mắt. Hai bầu vú của Bội Linh dù không to lớn áp đảo như Na Na, nhưng vẫn căng tròn no nê sướng mắt khôn tả. Hai đầu nhuỵ hoa hồng hồng đã có chút gom tụ săn cứng như chịu sự kích thích từ nãy giờ. Bên dưới chiếc rốn nhỏ là phần bụng dưới phẳng lì trắng nõn như ngọc… Đập vào mắt Minh là một nhúm lông tơ được tỉa tót xinh xắn như một cái lá thông…

– Nhìn cái gì mà làm người ta nóng ran cả người ah…

Bội Linh choàng tay qua cổ Minh, hôn rít lấy môi nó. Cái lưỡi nàng thật ngỗ nghịch khao khát không chút rụt rè tìm đến lưỡi Minh say mê cuốn lấy. Bầu vú nàng săn cứng ưỡn lên cao đón lấy bàn tay Minh.

– Ưm… ôi…

Tiếng rên rỉ ư ử sung sướng của Bội Linh làm Hoàng My và Na Na nhấp nhổm không yên. Hoàng My nhìn qua bắt gặp vẻ mặt thẫn thờ nuối tiếc của Na Na, liền che miệng cười khúc khích:

– Nuối tiếc gì chứ?! Đêm còn dài mà…

– Mình không có… – Na Na đỏ mặt, nói lí nhí. – Mình chỉ… thấy… nó cứ ướt ướt… khó chịu.

– Hi hi… mình cũng vậy đó…

“Ưm… ôi thích quá…”

Nghe Bội Linh rên rỉ, nhìn cô bạn mình đang ưỡn hai bầu vú lên cho Minh cúi xuống ngậm mút, Hoàng My hai gò má đỏ ửng, hai chân dưới nước cũng khép chặt lại.

Na Na chợt nhích người sang bên cạnh, vừa nói vừa thở hổn hển vào tai Hoàng My:

– Hay là hai đứa mình… mang sung sướng cho nhau nha…

– Thôi đi… trời ơi… tui chỉ thích con trai mà…

Như muốn chứng minh lời mình nói, Hoàng My đứng lên. Cơ thể chuẩn người mẫu bóng nước lộ ra những đường cong uốn lượn hoàn mỹ. Sự xuất hiện của nàng liền làm Minh phân tâm… Nó choàng tay ôm lấy cơ thể nàng, bàn tay như quen chỗ tìm xuống bờ mông căng mọng hoàn mỹ, sờ nắn vuốt ve… Hoàng My và Bội Linh cùng ôm ghì lấy Minh, bốn bàn tay vuốt ve, hai đôi môi ẩm ướt hé mở chào đón…

– Ưm…

Na Na cũng không thể ngồi yên nữa rồi. Nàng chồm qua quỳ gối bên cạnh Nhật Vi, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khúc thịt căng bóng nổi gân ngoằn ngoèo không ngừng trượt ra vào cặp môi mở lớn của Nhật Vi. Na Na vô thức nuốt nước miếng một cái thấy miệng mình cũng khô khốc… Nàng lén nhìn lên, thấy Minh cũng không chú ý, liền ghé sát vào với Nhật Vi.

– Ưm…

Nhật Vi hơi tránh người cho Na Na chen vào… Dù sao có một đứa bạn chia sẻ chuyện ngượng ngùng này cũng dễ dàng hơn với nàng. Nhật Vi để đầu dương vật của Minh trượt ra khỏi miệng mình, chiếc lưỡi nhỏ của nàng tiếp tục liếm quanh phần gốc. Na Na ngay lập tức trám vào chỗ trống. Học theo Nhật Vi, nàng mở rộng đôi môi mình đón lấy dương vật Minh nuốt sâu vào.

– Ưm…

Hồ jacuzzi hình tròn rộng hơn 2 mét vuông, lúc này lại diễn ra một cảnh tượng khó quên. Cơ thể trần truồng một nam, bốn nữ đang cuốn vào nhau rên rỉ. Minh đứng giữa, Nhật Vi, Na Na quỳ gối giữa hai chân luân phiên ngậm mút dương vật nó. Hai cánh tay Minh đỡ vòng dưới eo của Bội Linh và Hoàng My, người nó cúi xuống tham lam hôn hít hai bầu vú.

– Ah… Vi ơi… Na Na ơi… đủ rồi…

Minh chìm đắm trong vòng tay hai cô gái, dương vật lại được hai cái miệng xinh xắn tận tình chăm sóc, thêm vào sự bứt rứt dồn nén từ buổi chiều, nó sướng đến muốn bùng nổ… Minh đỡ Nhật Vi, Na Na đứng lên, choàng qua eo Hoàng My, Bội Linh… Minh tuyên bố hùng hồn:

– Vào phòng mình fivesome nào…

Bốn cô gái không biết có hiểu Minh nói gì không, nhưng mặt ai cũng nóng ran, líu ríu đi theo Minh vào phòng. Căn phòng bật điều hòa từ trưa, từ ban công cả người ẩm ướt bước vào cả đám đều lạnh run. Năm cơ thể trần truồng xuýt xoa gấp rút lau khô người cho nhau, rồi cùng nhào lên giường trùm kín chăn lại. Ôm cứng.

Cảm giác này thật khó tả ah. Minh thấy mình như bị chôn vùi trong sự ôn nhu mềm mại. Những cánh tay ôm siết thật chặt… những bầu vú no tròn ép chặt vào người, những chiếc đùi thon dài gác lên cọ xát… Như một người vừa bơi qua sông băng rồi nhảy vào bồn tắm nước nóng bốc khói nghi ngút… Thật là sướng không thể tả.

Rồi những cái ôm nhanh chóng chuyển thành những bàn tay vuốt ve. Những cái đầu chụm vào nhau chuyển thành những nụ hôn nóng bỏng…

Tiết mục chính đã tới. Trên hai cái giường ghép đôi, giữa tấm chăn lớn được đội cao lên nhìn qua như một rạp xiếc cỡ nhỏ… Dưới lớp chăn, Minh quỳ gối giữa cặp đùi mở rộng của Nhật Vi, hai bên là ba vị khán giả háo hức chờ đợi. Minh cầm dương vật mình, cọ cọ dọc theo giữa hai mép môi âm hộ ẩm ướt của Nhật Vi. Rồi từng chút chèn vào… bắt đầu cuộc marathon chinh phục 4 chặng.

– Ưm… – Nhật Vi hai tay che gương mặt đỏ ửng, vẫn không ngăn được tiếng rên khẽ.

Minh bóp chặt bờ eo nhỏ của Nhật Vi, hạ thể thúc đẩy đều đều. Hôm nay Minh đã ức chế quá nhiều. Sáng bị bắt gian, chiều bị vặt lông hội đồng, chỉ đến tối nó mới được đền bù. Vậy thì phải để lần đền bù này thật xứng đáng ah.

Minh mím môi, tay đè chặt lên hai bắp đùi non trắng nõn của Nhật Vi để âm hộ nàng mở rộng. Hạ thể nó từ từ tăng tốc lên thật nhanh… dương vật nó như một mũi khoan đen bóng hung hãn xuyên sơn phá thạch. Nhật Vi há hốc hai mắt tê dại nhìn Minh, tay nàng ghì chặt tay nó, siết chặt… Hoàng My, Bội Linh, Na Na cũng há hốc nhìn cảnh tượng mạnh mẽ đang diễn ra mà tim nhảy nhảy theo nhịp.

– Ưm… ôi…

Minh bất ngờ dừng lại, Nhật Vi bật rên dài như bị dồn nén. Gương mặt xinh đẹp của nàng đỏ ửng say mê, vươn tay đón lấy người Minh nằm lên cơ thể mình. Minh chống hai khuỷu tay hai bên người Nhật Vi, vừa đủ để không đè nặng lên nàng, cũng vừa đủ để hai bầu vú êm ái của nàng dán chặt lên ngực nó. Môi hai người như hai khối nam châm trái chiều tìm đến nhau, cuốn lấy say mê. Hạ thể Minh lại tiếp tục nhấp nhỏm…

– Ưm… ôi…

Giờ phút này như chỉ còn hai đứa… Nhật Vi rên rỉ sung sướng, hai bàn tay vuốt ve tấm lưng rắn chắc của Minh. Cặp đùi thon dài của nàng quắp chặt lấy phía sau Minh như sợ nó rời đi. Hai cơ thể dính chặt vào nhau, không ngừng rung động nhấp nhổm… Hơi thở hổn hển dồn dập cũng tăng tốc không chút ngừng lại. Cảm giác sung sướng như không có tận cùng. Mãi mãi tăng lên, không tìm thấy điểm cuối… Minh chống tay cao lên, chân cũng chống xuống cả cơ thể tạo thành một đường thẳng. Với tư thế này hạ thể nó có lực mạnh hơn… từng cú dập xuống đều phát ra âm thanh phình phịch đầy uy lực.

– Ôi… ưm… Minh ơi…

Nhật Vi há hốc rên rỉ mỗi lúc một lớn, hai tay nàng vô thức đặt lên ngực mình mân mê mơn trớn. Trong cơn khoái lạc, Nhật Vi cũng không biết hai tay mình nhẹ nhàng bị mở ra, rồi hai núm vú săn cứng rạo rực của nàng bị ngậm kín. Nhật Vy giật thót mở choàng hai mắt, thảng thốt:

– Ư… ôi… Na Na, Linh… hai bạn… ôi… đừng…

Nhật Vy phản đối nhưng không ngăn được cảm giác sung sướng tràn ngập cả thân thể… Minh thúc dương vật vào âm hộ Nhật Vi như vũ bão. Nhật Vi há hốc rên siết mãnh liệt, hai bầu vú ưỡn cao cho Na Na và Bội Linh ngậm mút.

– Ưm… Minh ơi… ôi sướng quá… ôi…

Cơ thể Nhật Vi căng cứng, âm hộ nàng thít chặt lấy dương vật Minh rồi tuôn trào ồ ạt. Minh cúi xuống hôn lên bờ môi run rẩy đê mê của nàng, rồi chậm chậm rút người ra.

Minh ngã người xuống giường, hơi thở có chút dồn dập, nhưng dương vật nó vẫn ngẩng cao sẵn sàng. Không còn Minh dựng cao nóc lều, tấm chăn rũ xuống phủ kín năm người. Minh nhắm mắt lại chuẩn bị đón trận chiến kế tiếp.

Chương trước Chương tiếp
Loading...