Hoán mệnh
Chương 23
Sáng Chủ Nhật…
Trong phòng ngủ của Minh, trên giường chất đống toàn quần áo vung cao như núi. Minh nằm sấp trên một góc giường nhỏ còn lại, tay che mặt điệu bộ chán đến không muốn nhìn.
Bốn đứa con gái và thằng Minh hết thử cái này đến cái kia quần áo vứt lung tung lên cả đầu Minh. Đống quần áo nam tính Minh mua, Hoàng Minh chê xấu. Mãi cho đến lúc Bội Linh tìm được thùng giấy dưới gầm giường cất mớ quần áo hoa hoè rực rỡ kia, hắn mới thích thú khen đẹp… Haizz… ai nói bê đê là từ trong máu? Phải là từ trong linh hồn ra mới đúng nha.
– Ah… cái này còn đẹp hơn nè… Wah… – Hoàng Minh ướm cái áo rũ màu cách sen lên người, tay vuốt vuốt xuýt xoa.
– Hi hi… sao giống Hoàng Minh trước đây vậy ta… – Bội Linh che miệng cười, quay qua nhìn Minh.
– Ờ… nhìn nó đen đen nam tính hơn, nhưng tính cách, thậm chí cử chỉ cũng y chang… nếu che mặt lại, mình còn nghĩ đây mới là Hoàng Minh nha. – Hoàng My cũng gật đầu tán thành.
– Biết đâu… do trùng tên nên giống nhau… hay… cứ ai tên Hoàng Minh là nhão nhão như vậy nha.
Na Na nói, vừa quay qua thấy Minh đang nằm trên giường mặt mũi âm trầm nhìn mình liền lè lưỡi…
– Hi hi… – Nhật Vi ngồi bên cạnh che miệng cười.
Hoàng Minh về đây ở, trước sau gì cũng không giấu được Bội Linh, Hoàng My và Na Na. Vì thế Minh và Nhật Vi thống nhất giới thiệu Hoàng Minh là một thằng em bà con xa, hồi nhỏ bị sốt cao, trí nhớ suy giảm. Minh và Nhật Vi cũng không cố tình đặt cho nó một cái tên khác, người trùng tên cũng không ít, càng giấu giếm lại càng dễ làm người khác hiềm nghi.
Kế hoạch cho Hoàng Minh thời gian sắp tới, Minh và Nhật Vi đã thống nhất với nhau năm điều cần thực hiện, có phân công rõ ràng.
Một là tìm cơ hội cho Minh và Hoàng Minh hoán đổi lại hai cơ thể. Cá nhân Minh cũng không lưu luyến gì vẻ ngoài công tử của cơ thể này. Nó càng muốn lấy lại cơ thể mình không chỉ để hoành thành trách nhiệm kéo dài hương hoả, mà còn để đảm bảo Hoàng Minh không sử dụng nó làm chuyện kinh tởm nha. Do Minh và Nhật Vi phụ trách.
Hai là trong thời gian có thể hoán đổi lại cơ thể hai người, ít nhất cũng cho Hoàng Minh một cuộc sống sung túc tương xứng với thân phận thật sự của nó. Do Minh và Nhật Vi phụ trách.
Ba là tìm cách biến chuyển tính cách có khuynh hướng đồng tính của linh hồn Hoàng Minh. Điều này có thể thực hiện trước khi thành công hoán đổi giữa hai người. Điều này thực hiện vì tương lai của Hoàng Minh, cũng như vì gia đình ông Khánh. Do Minh làm đạo diễn, Nhật Vi trợ lý đạo diễn, ba diễn viên nữ chính: Bội Linh, Hoàng My và Na Na. Đó là dự kiến thôi, Nhật Vi còn phải thuyết phục ba đứa.
Bốn là dù thời gian này Hoàng Minh không thể đến trường, nhưng vẫn thuê một cô giáo đến nhà bồi dưỡng kiến thức thường thức cho nó. Nếu điều một, hoán đổi cơ thể hai người, không thành công… ít ra Hoàng Minh sau này có khả năng sinh sống tự lập không phụ thuộc người khác. Do Nhật Vi phụ trách.
Năm là trong khả năng thân phận hiện tại của Minh, người thừa kế Tập đoàn Hoàng Minh, tạo dựng một cơ sở kinh tế tương đối cho Hoàng Minh… Để đảm bảo sau khi hoán đổi hai cơ thể và ký ức trả lại, Minh hoàn toàn không tay trắng trở lại từ đầu. Do Minh phụ trách.
Điều cuối cùng này là đề xuất của Nhật Vi, nàng như một con chim én nhỏ đang dọn ổ cho mình chuẩn bị mùa kết bạn sinh sản.
Hoàng Minh mặt mày hớn hở cười toe toét ôm một thùng quần áo đủ thứ sắc màu về phòng ngủ của nó. Bội Linh sang phòng Hoàng Minh làm quân tiên phong thực hiện kế hoạch. Vì sợ Hoàng Minh ngại, nên tạm thời chỉ cử đi một người. Nhật Vi, Hoàng My và Na Na ở lại phòng Minh cùng bàn tính các khả năng xảy ra và bước tiếp theo. Dĩ nhiên Hoàng My, Na Na và Bội Linh chỉ nắm phần kế hoạch có liên quan tới ba người.
Không biết Nhật Vi và hai đứa nói gì mà cứ rúc vào góc phòng, chốc chốc lại cười khúc khích. Mặt Hoàng My đỏ ửng, có lúc lại nhìn Minh như so sánh cái gì đó… Na Na thì cười tủm tỉm, lâu lâu lại đưa ý kiến đại loại như:
– Cho hắn uống thuốc kích thích đi…
– Hay ba đứa mình kéo hắn vào phòng tắm chung…
Minh vừa nằm nghe vừa tấm tắc khen hay, nhưng Na Na gợi ý tiếp làm nó nhảy dựng lên:
– Hay Nhật Vi và Minh làm mẫu cho hắn xem… hắn thích thì nhào vô tham gia…
– Phụt… Hi hi…
Hoàng My phì cười. Nhật Vi mặt đỏ gay gắt, giơ tay dọa đánh Na Na làm con bé la oai oái.
– Không được… Quên chuyện đó đi… – Minh nhảy dựng lên, phản đối.
– Bạn la hét cái gì nha… – Na Na chống nạnh nói. – Bởi nói con trai thật ích kỷ. Người yêu thì không thích chia sẻ… còn bản thân mình vẫn có thể chung chạ lung tung.
– Này này… Vậy đứa nào chui vào chăn tui hả? – Minh nghiến răng nhào vào vật Na Na ra giường, chọc lét.
– Hi hi… ôi… đừng… ôi… đừng làm mình thích lên nha… không Nhật Vi lại ghen đó… ha ha… trời ơi… – Na Na giãy giụa la hét inh ỏi.
– Không ghen đâu… cứ thoải mái đi nha… – Nhật Vi cười tủm tỉm nói.
– Là bạn nói đó nha… – Hoàng My cũng chồm dậy lao lên lưng Minh, choàng cứng cổ nó.
Nhật Vi cũng không chịu thua kém chị em, lao lên. Ba đứa con gái cùng đè Minh xuống, vừa chọc lét vừa cười đùa la hét inh ỏi.
– Suỵt… im lặng… – Nhật Vi chợt đưa tay bịt miệng Na Na.
– Có gì? – Hoàng My tròn mắt hỏi.
– Có tiếng gì đó… như như… – Nhật Vi ra vẻ nghiêm trọng.
Minh cũng ngồi dậy, mặt còn đỏ ửng, thở hổn hển cùng ba đứa lắng nghe.
“Ah… ôi… nhột quá…” – Một âm thanh như xuýt xoa khoan khoái là lạ vang lên từ đâu đó.
– Là… là… phòng bên cạnh đó… bắt đầu rồi sao? – Cả bốn đứa đều tròn mắt nhìn nhau.
Cửa phòng mở ra, bốn đứa Minh dán sát vào nhau, rón rén nối đuôi nhau… Cửa phòng Hoàng Minh không đóng kín, còn một khe hở nhỏ vừa đủ cho bốn ánh mắt tò mò… Vừa ghé vào, tám con mắt đều bất giác mở lớn như muốn rách toạc ra…
– Ah…
Trong phòng, Hoàng Minh và Bội Linh hai người đều trần truồng nằm trên giường. Một bên đen nhẻm một bên trắng nõn như ngọc tạo thành sự tương phản trần trụi lại kích thích kỳ lạ. Bội Linh cúi xuống hôn lên khuôn ngực nở nang rắn chắc của Hoàng Minh, bàn tay nhỏ không ngừng vuốt ve khúc thịt mềm mềm của Hoàng Minh.
Minh quay qua thấy ánh mắt Nhật Vi, Hoàng My, Na Na đều không chớp nhìn vật đen nhẻm trong tay Bội Linh. Mặt của đứa nào cũng ửng đỏ, vừa ngượng vừa tò mò… dù sao đây là cái của con trai thứ hai ba đứa nhìn thấy. Chỉ là… nó thoạt nhìn khá nam tính, lại có vẻ như không hùng dũng như của Minh ah.
– Thích không? – Bội Linh sục sục dương vật mềm mềm của Hoàng Minh, hỏi.
– Nó… nó nhột nhột kỳ lắm…
Hoàng Minh hơi ngượng ngùng nói, tay nó cũng không khách sáo sờ nắn ngực của Bội Linh. Hai bầu vú căng tròn của Bội Linh cũng săn cứng, hai đầu núm đỏ hồng nhô ra cưng cứng dưới những ngón tay nghịch phá của Hoàng Minh.
– Em muốn hôn ngực chị không?
– Được nha… mà chị có sữa không?
“Phụt…”
Cả bốn đứa bưng kín miệng, lùi lại thật nhanh. Minh nhẹ khép kín cửa. Vừa đi về phòng nó cười hớn hở. Không ngờ Bội Linh lại nhiệt tình như vậy nha. Bây giờ tốt nhất là cả bốn đứa tránh đi để yên cho nàng phát huy bản năng dụ dỗ vị thành niên vào đời. Minh thấy lòng mình tràn trề hy vọng.
Vừa vào phòng, cửa đóng lại. Nhật Vi đã ôm choàng lấy cổ Minh, gò má nàng nóng rang, lí nhí nói.
– Em… em muốn…
Minh chưa hiểu ra chuyện gì thì Hoàng My, Na Na cũng ôm chặt hai cánh tay nó. Nỉ non nói:
– Hai đứa mình cũng muốn…
– Hắc hắc… vậy thì foursome thôi…
Minh sẵn cũng cả người hừng hực nóng, nó cởi phăng cái áo quần ném qua một bên. Nhật Vi, Na Na và Hoàng My cũng vội vàng không kém… Váy áo từng mảnh rơi rớt khắp nơi lộ ra ba cơ thể trần truồng nõn nà tuyệt đẹp. Minh ngồi trên giường, dương vật sớm ngẩng cao, vòng tay ôm ghì ba vòng eo nhỏ kéo sát vào người. Minh ngẩng đầu lên đón lấy đôi môi mềm mại của Nhật Vi. Lưỡi nó tìm đến chiếc lưỡi nhỏ của nàng. Hai hơi thở dồn dập thơm ngát ập đến. Hai cái lưỡi nhỏ khao khát tìm đến cùng chen chúc một chỗ cuốn vào nhau say mê… Hai cánh tay Minh siết quanh ba cơ thể mềm mại vào lòng, hai bàn tay nó trượt xuống mân mê vuốt ve ba bờ mông cong vểnh mát rượi…
Minh vùi mặt vào ba bầu vú căng tròn mát rượi… Miệng lưỡi nó thỏa thích ngậm mút những cái núm vú đỏ hồng xinh xắn luân phiên dâng hiến cho mình. Hai bàn tay nó ẩm ướt liên tục vuốt ve khoảng da thịt nóng hầm hập giữa ba cặp đùi trần trụi mơn mởn.
Minh ngã người ra giường mang theo cơ thể trần truồng của Nhật Vi, Hoàng My, Na Na. Bốn cơ thể như cuốn vào nhau… Những cái vuốt ve, mơn trớn, những nụ hôn, những cái lưỡi khao khát liếm quanh đều như không đủ…
– Ưm… ưm…
Cũng không còn phân biệt được tiếng rên rỉ khe khẽ của ai nữa rồi. Bốn hơi thở như hòa làm một, cùng rạo rực thiêu đốt ngọn lửa khao khát nhục dục đến đỉnh điểm. Minh nằm ngửa trên giường, Nhật Vi quỳ gối bên cạnh ôm ghì lấy đầu nó. Cánh tay nó vòng bên dưới cặp mông tròn trịa của Nhật Vi, bàn tay nó mân mê âm hộ ẩm ướt của nàng, miệng nó say mê ngậm mút hai bầu vú của nàng.
– Ưm…
Dương vật Minh liên tục truyền về cảm giác nhột nhạt sung sướng. Nó được hai bàn tay nhỏ luân phiên chăm sóc… rồi cảm giác ươn ướt từ hai cái lưỡi của Hoàng My và Na Na… Rồi sự ấm áp bao quanh, một đôi môi mềm mại trượt dài trên thân dương vật nó.
– Ah… sướng quá…
Minh xuýt xoa sung sướng. Ánh mắt nhìn Nhật Vi vừa ngượng ngùng vừa háo hức giở một chân trắng muốt qua đầu nó. Vùng âm hộ hồng hào ẩm ướt tuyệt đẹp của nàng phơi bày trước mắt nó. Một mùi hương mê ly quen thuộc làm máu nóng của Minh sôi sục. Nó đỡ bên dưới cặp mông mềm mại mát rượi của Nhật Vi, để nơi thầm kín nhất của nàng dâng sát lên mặt mình. Cái lưỡi ấm nóng của nó đưa ra, say mê lướt trên hai mép thịt xinh xắn hé mở của nàng, cảm nhận cơ thể nàng rung lên, hơi thở tắc nghẽn.
– Ưm…
Minh há miệng ngậm kín lấy âm hộ Nhật Vi, lưỡi nó say mê vét sâu vào trong… Ôi, mùi hương của nàng thật tuyệt diệu. Sự rung động này làm linh hồn nó như say như mê đắm chìm mãi không muốn tỉnh lại. Nhật Vi há hốc rên rỉ, chống tay lên bụng Minh, cặp đùi nuột nà thon dài mở rộng hết mức, cơ thể ưỡn ra sau dâng trọn nơi đó cho miệng Minh hôn hít.
– Ôi… ư…
Na Na quay lưng đối lưng với Nhật Vi, quỳ gối hai bên hông, từ từ ngồi xuống để âm hộ nàng chèn cứng với dương vật to cứng của Minh.
– Ahhh…
Minh rên khẽ miệng vẫn say mê ngậm kín. Dương vật nó vừa đi vào một khối thịt chật chội lại ấm nóng cảm giác sướng không thể tả. Úp mặt vào giữa hai chân Nhật Vi, Minh không biết được dương vật mình đang nằm trong âm hộ của ai, Na Na hay Hoàng My. Nó chỉ cảm nhận được một bờ mông tròn trịa mát rượi áp chặt lên hạ thể nó, rồi chậm chậm nâng lên hạ xuống…
– Ưm… ôi… sướng quá…
Minh nhận ra tiếng rên rỉ của Na Na. Nó lại nhận ra bàn chân mình, không, nói đúng ra là ngón chân cái của mình đang bị ai nắm chặt, cọ cọ vào một nơi mềm mại nóng ẩm…
– Ôi…
Minh chỉ hận mình, không nên nói là hận Hoàng Minh sinh ra cơ thể chỉ có một cái dương vật. Thật không đủ dùng rồi.
Trong gian phòng, ba thiếu nữ lõa lồ cùng rên rỉ nhấp nhổm trên người một nam thanh niên. Khoái cảm đến chậm, rồi cũng đến lúc sôi trào. Na Na đạt cực khoái đầu tiên… cả người run rẩy tuôn trào ướt đẫm cả hạ thể Minh. Dương vật nó vừa hít được khí trời, ngay lập tức lại bị bóng tối bao trùm. Khoái cảm vừa giảm xuống lại dâng trào một lần nữa…
– Ưm…
Hoàng My rên dài sung sướng khi dương vật Minh lấp kín âm hộ nàng. Nàng quỳ hai gối cặp vào hông Minh, xoay người về hướng lưng Nhật Vi. Hai cánh tay Hoàng My choàng qua cổ, gối đầu lên vai Nhật Vi, hạ thể bắt đầu nhịp nhàng lên xuống thật nhanh.
– Ah… ôi…
Cuộc chơi còn ba người vẫn sôi nổi không kém. Hai cô gái, hai gương mặt xinh đẹp ửng đỏ áp vào nhau, hổn hển… Hoàng My rên siết sung sướng, tay vòng dưới hai cánh tay Nhật Vi ôm ngang ngực nàng, bắt đầu vuốt ve xoa nắn… Nhật Vi mặt càng đỏ hơn, nhưng nàng không từ chối, còn giữ tay Hoàng My ghì chặt lên hai bầu vú rạo rực khao khát của nàng. Những ngón tay Hoàng My lại se se hai núm vú làm Nhật Vi cả người ưỡn cong lên run rẩy sung sướng.
– Ôi… ummmm… Ôi… anh ơi…
Nhật Vi rên lớn mãnh liệt, hai chân kẹp chặt lấy đầu Minh. Minh há miệng thật lớn ngậm kín lấy hai mép thịt mềm mại nhòe nhoẹt ướt đẫm của Nhật Vi… Mùi vị nó mê say bắt đầu nồng đậm hơn gấp mấy lần. Thật nhiều thật nhiều nước từ trong cơ thể Nhật Vi trào ra… Cơ thể nàng căng cứng, áp chặt chỗ đó lên miệng Minh, run rẩy.
Nhật Vi ngã người sang bên cạnh, trả lại cho Minh một không gian rộng rãi. Cảnh tượng trước mặt làm cơn sướng khoái râm ran trong người nó vụt tăng vọt thật nhanh. Hoàng My ngồi trên người nó, hai cánh tay chống ra sau, ngay cả phần âm hộ đỏ hồng của nàng đang ngậm căng dương vật của nó cũng phơi bày trước mắt nó.
– Ưm… ôi… thích quá…
Cơ thể thon dài tuyệt đẹp ưỡn cong lên từng đợt từng đợt để dương vật Minh tuột ra lại chui vào âm hộ nàng… Mỗi lúc một nhanh… Hoàng My hai mắt nhắm nghiền, đôi môi run rẩy nói trong hơi thở ngắt quãng…
– Minh ơi… ưm… đừng ra… vội… chờ… mình… chút… ôi… sướng quá…
Hoàng My cả người run rẩy trong cơn sung sướng tột đỉnh, chợt nàng chuyển người rời khỏi Minh. Nằm sấp xuống áp sát vào hạ thể Minh. Bàn tay nhỏ của nàng cầm lấy dương vật dựng đứng của Minh mà sục sục thật nhanh… chợt há miệng ngậm kín lấy.
– Ahhhh…
Minh sung sướng há hốc vừa ngạc nhiên… Nó chưa bao giờ được thử cảm giác xuất tinh trong miệng con gái nha. Khi nãy nhìn Hoàng Minh được Bội Linh chăm sóc nhiệt tình như vậy, nó cũng có chút ghen tị. Vậy mà… giờ đây nhìn gương mặt xinh đẹp ửng đỏ của Hoàng My đang ngậm kín dương vật mình, đón nhận từng đợt từng đợt phun trào của nó… Thật sướng không thể tả.
– Ôi… đã quá đi mất…
Khi Minh ngã vật ra giường thở dốc khoan khoái, Hoàng My mới thật sự ngượng chín cả người. Nàng cũng không hiểu sao mình muốn làm như vậy… như có gì đó thôi thúc. Nàng rời khỏi dương vật Minh, tay che miệng gương mặt ửng đỏ vừa nhìn lên thì thấy Na Na đã chống cằm tròn mắt nhìn mình.
– Ngon không?
Hoàng My không mở miệng nói, bất giác nhào lên đè Na Na xuống, hôn kín miệng con bé. Na Na bị bất ngờ trợn tròn hai mắt, rồi hoảng hốt đẩy Hoàng My ra kêu ré lên thảm thiết:
– Ôi mẹ ơi… chết mất… Oẹ…
Na Na lao vào toilet, Hoàng My cũng nối đuôi ngay phía sau.
– Ha ha… – Minh ôm Nhật Vi trong lòng cười ngất.
Minh đang cười chợt nhìn qua thấy Nhật Vi đang bĩu môi im lặng, ngón tay nàng vẽ vẽ quanh hạ thể Minh, nó hỏi:
– Có chuyện gì?
– Lần sau không được như vậy nữa… – Bàn tay nhỏ nàng cầm lấy dương vật của Minh vuốt vuốt, bĩu môi nói nhỏ.
– Em… em cho phép anh mà… – Minh lúng túng nói.
– Em không nói chuyện đó… Em nói là… – Ngón tay nàng vẽ vẽ trên đầu nấm dương vật làm Minh nhộn nhạo. – Thứ trong người anh… Không được cho người khác…
– Ha ha… vậy… vậy… em có nhận không?
– Em… – Nhật Vi che gương mặt đỏ bừng, gật gật đầu.
– Ha ha…
Minh cười ha hả, ôm choàng lấy cơ thể trần truồng của Nhật Vi, hai đứa lăn tròn trên giường.
“Phanh…”
Bất ngờ cửa mở ra, hai đứa giật thót, trùm chăn lên người. Bội Linh đã mặc lại quần áo đi vào, điệu bộ ỉu xìu chán nản, ngồi phịch xuống giường.
– Hoàng Minh đâu? – Minh có chút chột dạ, hỏi.
– Ngủ rồi… – Bội Linh nói cộc lốc.
– Hi hi… vậy là thành công rồi? – Nhật Vi mở tròn mắt hỏi.
– Thành công cái mốc xì… – Bội Linh bĩu môi chán nản, nói. – Hắn đang hôn ngực mình, tự dưng kêu mình nằm xuống… tưởng hắn làm gì… Hắn gối đầu lên ngực mình, ngủ.
– Ặc… – Minh che mặt không biết nói gì.
Bội Linh hậm hực, giở chăn của Nhật Vi và Minh đang đắp, chui vào.
– Không biết đâu… Đền cho tui đi… khó chịu lắm rồi… – Bội Linh ôm cứng người Minh, giãy nảy.
– Ha ha… đền mấy cái nha.
– Năm cái được rồi.
… Bạn đang đọc truyện Hoán mệnh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hoan-menh/
Trong căn biệt thự của ông Khánh, phòng ngủ riêng của bà Khánh Phương.
Khánh Phương mặc một chiếc áo ngủ mỏng manh ngồi trên chiếc ghế da, tay đung đưa ly rượu vang vừa nghe điện thoại. Chợt cô nhổm người dậy, đặt ly rượu xuống, giọng có chút dồn dập hỏi:
“Cậu nói sao? Hoàng Minh đón một thằng con trai khác về ở chung nhà… thằng kia cũng gọi là Hoàng Minh sao?”
Đầu dây bên kia là một giọng đàn ông trầm thấp, nói:
“Vâng, nó là một thằng nhóc chạy bàn cho quán ăn Phước Sang trên đường… chỉ là một quán tồi tàn… có vẻ như thằng bé được nuôi lớn lên ở đây. Không tìm thấy thông tin về thân phận chi tiết của nó… Vài tháng trước, thằng bé bị tai nạn ô tô. Cũng chỉ bị xây xát nhẹ, nhưng về nhà thì đổi tính đổi nết… không nhớ được gì, lại có chút ẻo lả. Ngay cả sở thích đá bóng cũng bỏ luôn không chơi nữa”.
“… không nhớ được gì, lại có chút ẻo lả… Khánh Phương lẩm nhẩm lặp lại. – Mấy tháng trước nó gặp tai nạn ô tô… cậu tìm hiểu ngay cho tôi ngày giờ cụ thể, vị trí gặp tai nạn…”
“Ừ, tôi cần cậu điều tra thật chi tiết… Vậy nhé.” – Khánh Phương định tắt điện thoại chợt nghĩ đến điều gì, lại nói tiếp. – “… và tìm cách lấy của nó một nhúm tóc… ừ, cũng như lần trước.”
Khánh Phương tắt điện thoại, lại đi tới đi lui trong phòng. Cuộc điện thoại vừa rồi đến từ một thám tử cô thuê để theo dõi hoạt động của Hoàng Minh. Hiện giờ cô rất muốn nói chuyện với Madif. Cô cảm thấy như mình vừa giải đáp được một bí ẩn quan trọng… Vì sao những pháp thuật của Madif đều vô dụng với Hoàng Minh?
Khánh Phương nhìn đồng hồ vừa điểm 11h00 tối. Cô mím môi bước đến lấy áo khoác mặc lên người, cầm theo giỏ xách, mở cửa phòng bước ra.
“Bà chủ đi đâu để tôi đưa đi…”
Vừa bước xuống đến chân cầu thang, Hằng Kiểm đã bước đến hỏi. Ánh mắt hắn không che giấu nhìn vào khoảng hở áo khoác của Khánh Phương như thấy được da thịt cô bên dưới lớp áo ngủ bằng voan mỏng.
– Được… anh lái xe ra trước chờ tôi. – Khánh Phương nói.
Hằng Kiểm không nói một lời, lấy khóa xe, chạy ra garage xe phía sau căn biệt thự, nhanh chóng đánh chiếc Land Rover trắng ra trước cửa. Khánh Phương đi ra, từng bước từng bước thong thả lại toát lên vẻ đẹp kiêu sa hút hồn. Cô hơi cúi đầu, bước vào cửa xe sau do Hằng Kiểm mở sẵn… Hai vạt áo khoác thoáng mở rộng lộ ra lớp voan mỏng và hai bầu vú căng tròn nung núc làm Hằng Kiểm thấy cả người nóng ran lên.
Trong đầu hắn chợt tưởng tượng đến một khả năng tuyệt vời sắp diễn ra. Khánh Phương hơn tuần nay có lẽ đã rất thèm đàn ông. Đêm khuya mặc áo ngủ lên giường vẫn không ngủ được… Cô ta gọi hắn chở đi công việc chẳng qua là cái cớ để tránh tai mắt của lão Khánh… Sau đó, hai người sẽ tìm một khách sạn nào đó vần vũ suốt đêm. Thậm chí cũng chẳng cần khách sạn… chỉ bằng băng ghế sau xe hắn cũng có thể làm Khánh Phương sung sướng hơn tiên.
Hằng Kiểm miệng đã nuốt mấy lượt nước miếng. Hắn nhẹ nhàng đóng cửa xe lại, bước ra phía trước… vừa mở cửa xe bên tài xế chợt nghe tiếng Khánh Phương gọi bên trong.
– Khoan đã, anh vào phòng khách lấy cho tôi cái ví cầm tay… Lại quên mất.
– Vâng…
Hằng Kiểm ngoan ngoãn chạy thật nhanh vào trong nhà. Hắn thấy ngay cái ví cầm tay của Khánh Phương để trên tựa lưng sofa. Đàn bà thật là đãng trí ah. Chợt Hằng Kiểm nghe tiếng sập cửa xe vang lên bên ngoài. Không tốt… mắc lừa rồi.
Hằng Kiểm chạy ra khỏi nhà thì thấy chiếc Land Rover vừa lao vút ra khỏi cánh cổng, mất hút. Hắn nghiến răng ken két, chiếc ví trong tay bị bóp đến vặn vẹo.