Hoán mệnh

Chương 7



Phần 7

Sáng hôm sau đi học, Minh chợt nhận ra mình nổi tiếng. Dĩ nhiên trước đây Hoàng Minh cũng nhiều người biết nhưng lại theo khía cạnh khác. Còn bây giờ Minh như một người hùng, một soái ca đúng nghĩa. Đẹp trai, học giỏi, con nhà cự phú, lại còn đánh nhau giỏi nữa… đứa con gái nào chẳng mê. Nếu đám con gái mà biết Minh còn một khả năng khác cũng rất giỏi có lẽ cả trường đã nổi loạn.

Trái ngược với mọi người bàn tán bên ngoài. Minh lúc này đang bần thần ngồi trong lớp, tâm trạng vô cùng thất vọng với bản thân mình. Tiết học đầu tiên hôm nay là Toán học. Nhìn những phương trình lượng giác rối tinh rối mù trên bảng mà Minh nín lặng. Nó đã nhận ra khoảng cách chênh lệch kiến thức thật sự quá lớn giữa bản thân nó và Hoàng Minh. Không có kiến thức căn bản của Hoàng Minh, nó cứ như một kẻ đui mù không thể hiểu được bất cứ thứ gì trên tấm bảng kia. Những ký ức của Hoàng Minh để lại như một ngọn đèn duy nhất có thể soi sáng cho nó bước đi. Nhận ra sự thấp kém của mình, Minh có chút chán nản buồn bã.

“Suỵt suỵt…”

Nghe âm thanh bên cạnh, Minh bừng tỉnh nhìn qua. Nhật Vi ngồi ngang vị trí của nó, cách một lối đi, đang đưa ngón tay chỉ chỉ lên mặt bàn của Minh. Minh nhìn xuống thì thấy một mẩu giấy vo tròn không biết xuất hiện từ bao giờ. Nó giở tờ giấy ra đọc…

“Xem điện thoại đi”

Minh nhìn lên bảng rồi lén đưa tay vào hộc bàn lấy cái điện thoại di động ra. Thường những ngày học Hoàng Minh rất nghiêm túc luôn tắt điện thoại hoặc để ở chế độ im lặng. Minh đã chấp nhận thân phận mới này thì một số thói quen cũng vô thức thực hiện theo… Dù sao trước đây cả cuộc đời Minh chưa bao giờ sở hữu một cái điện thoại, nên nó không hề có bất cứ thói quen sử dụng điện thoại riêng biệt nào.

“Hôm qua bạn rất cool nha… kiss kiss”

Đọc dòng tin nhắn Messenger của Nhật Vi, Minh nhoẻn miệng cười, nghĩ nghĩ rồi trả lời.

“Kiss kiss mà không thưởng à?!”

Nhật Vi đọc tin nhắn, hai mắt có chút mơ màng, cắn môi trả lời.

“Thưởng cái gì bây giờ?”

“Vậy… Bạn cho mình thử cái kiểu bữa xem trên điện thoại nha…”

Đọc tin nhắn, Nhật Vi như nghĩ đến điều gì. Nàng xấu hổ giấu mặt vào hai lòng bàn tay. Vài giây sau, xoa xoa hai gò má đỏ ửng, Nhật Vi trả lời tin nhắn:

“Xấu hổ chết… thưởng cái khác được không?”

“Không xấu hổ mà… sẽ thích lắm. Trưa nay luôn đi”.

Nhật Vi bưng kín gương mặt xinh đẹp đỏ ửng. Cắn nhẹ bờ môi, nàng trả lời lại xóa đi mấy lần rồi mới gửi.

“Trưa nay không được rồi… Cả nhóm định đi ăn mừng bạn khỏe lại, còn lợi hại hơn xưa…”

Bạn đang đọc truyện Hoán mệnh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hoan-menh/

Buổi trưa tan học, cả năm đứa một trai bốn gái khoác tay nhau bước ra cổng trường. Bao nhiêu ánh mắt dõi theo với đủ loại cảm xúc mâu thuẫn… hâm mộ, đố kỵ… Chiếc Bentley đen bóng quen thuộc đã chờ sẵn. Người tài xế của Hoàng Minh bước xuống mở cửa xe cho Minh và bốn đứa bạn.

– Cảm ơn anh Dũng.

– Cảm ơn anh Dũng.

– Cảm ơn anh Dũng… hi… hi…

Minh nói trước, bốn đứa con gái hùa theo… Đóng cửa xe lại rồi mà những tiếng cảm ơn nhẹ nhàng như oanh vàng còn vang trong tai, làm Dũng có chút thất thần. Rồi cười toe toét, leo vào xe.

– Anh cho bọn này đi Karaoke Century nha…

– Vâng, cậu Hai.

Rút kinh nghiệm lần trước, anh Dũng vừa lên xe đã chỉnh gương chiếu hậu hất lên trần. Như vậy sẽ không thấy cái gì đó không nên thấy…

– Minh… sáng hôm qua bạn thật ngầu nha… Thưởng cho một cái hôn… – Hoàng My ôm ghì, ép cứng cả hai bầu vú vào cánh tay Minh.

– Tui nữa… tui nữa…

Hoàng My, Bội Linh và Na Na không ở chung lớp với Hoàng Minh mà học 12A6. Giờ được giải tỏa cả ba đứa con gái nhao nhao lấn Nhật Vi ra sát bên ngoài… Hai bên má Minh liên tiếp những dấu son môi… Na Na còn dẫn đầu hôn lên cả môi Minh. Sau đó, Hoàng My, Bội Linh còn bắt chước theo. Minh bị hôn đến mặt mày đỏ rực, tim đập liên hồi.

– Sáng hôm qua bạn soái lắm… ui… nhìn mà muốn yêu bạn luôn đó…

– Ừ… mấy nhỏ trong lớp còn hỏi tui đủ thứ về bạn đó.

Minh không biết Hoàng Minh trước đây có giả pê đê để gia nhập nhóm này không? Nhìn bốn cô gái oanh oanh yến yến vui vẻ trước mặt, Minh thấy cũng xứng đáng mang tiếng xấu lắm.

Bốn người mỗi người một kiểu đều xinh đẹp lại mang đặc trưng nét khác nhau. Nhật Vi mang nét đẹp kiêu sa như một cô công chúa, chân không chạm xuống bùn, váy không dính hạt bụi. Hoàng My lại có dáng người cao nhất trong bốn bạn nữ. Gương mặt thanh thoát tự nhiên, dáng người chuẩn như người mẫu. Bội Linh, người cũng như tên, có nét đẹp hiền lành như một cô giáo dạy trẻ mầm non với nụ cười trong sáng tỏa nắng. Na Na là cô gái năng động, sporty nhất nhóm, có nét đẹp bụi bặm, hoang dã lại hừng hực như núi lửa.

Nhật Vi nhìn ba đứa bạn hôm nay đặc biệt ngứa mắt. Đứa thì ép ngực, đứa thì chồm lên xầm xì to nhỏ, đứa cứ xoa xoa hai chân Minh… Nàng cứ tự bảo mình không ghen ah. Ghen với ai chứ tỉ muội tốt sẽ không ghen… Vậy mà mới vài phút thật không chịu nổi nữa phải lên tiếng thôi. Nói cái gì cũng được, chỉ cần làm mấy con nhền nhện này tránh xa Đường Tăng của mình ra.

– Mấy bạn định mặc áo dài bước vào Century hả? – Nhật Vi vừa nói xong liền hối hận muốn chết.

– Đúng nha… phải thay đồ thôi…

Ba đứa Hoàng My, Bội Linh, Na Na như bừng tỉnh… Cùng lúc kéo trong ba lô đi học ra quần áo mang theo. Bày ra trước mặt Minh cơ mang nào quần short, áo thun sát nách, váy ngắn đủ màu sắc… Hai mắt Minh như sáng lên, tim đập rộn ràng hưng phấn. Hoàng Minh trước kia thật phí của trời ah… Những cảnh nóng bỏng thế này không nhìn thì trời phạt nha. Minh bất giác nhìn về phía gương chiếu hậu và anh Dũng, khá yên tâm rồi. Còn hai cửa sổ kính hai bên càng không thể nhìn xuyên từ bên ngoài.

Thấy hai mắt Minh như nứt ra sẵn chờ đợi. Nhật Vi có chút tức giận lại có buồn cười. Nếu không cho Minh xem mấy bạn thay đồ, vậy không phải lộ ra sự thay đổi của Minh sao? Nàng thở dài, cũng lấy chiếc váy ngắn và áo thun mình đem theo. Bắt đầu thay quần áo.

Hàng ghế sau Bentley rất rộng rãi, nhưng năm đứa ngồi phải chen chúc nửa trong nửa ngoài. Bây giờ lại đủ thứ tay chân giơ lên cục cựa. Áo dài, quần lụa mỏng cứ tuôn ra vứt tứ tung, phủ cả lên đầu Minh. Từng mảng da thịt trắng ngần cứ lộ ra chèn ép sát vào mặt Minh. Thật thơm ah.

Một hai ba bốn cặp vú no tròn núng nính trong những chiếc áo ngực không đủ che đậy. Nếu nói về kích thước có lẽ Na Na sở hữu vòng một đồ sộ nhất. Hai bầu vú cô bé cứ như sắp bật tung ra khỏi chiếc nịt ngực loại nửa cup. Thứ hai có lẽ là Bội Linh. Cô bé có bầu vú căng tròn chèn ép trong chiếc áo ngực tạo thành một hõm sâu hun hút. Thứ ba là Nhật Vi. Dù Minh đã được ăn thỏa thuê hai trái đào tiên đó nhưng lúc này nhìn nàng mặc chiếc áo ngực trắng tinh vẫn thấy miệng mình khô rát. Sau cùng là Hoàng My. Hoàng My có vóc người cao nhất trong bốn cô gái, có lẽ phải 170cm. Ngực cô bé nhỏ gọn nhưng săn chắc, nhưng ngược lại bên dưới bờ eo nhỏ nhắn là một vòng mông uốn lượn tuyệt đẹp cực kỳ nữ tính.

Quá chật chội rồi. Hoàng My và Na Na ngồi luôn xuống sàn xe. Hai cặp đùi thon dài bóng mượt giơ lên cao để mặc quần short vào. Ánh mắt Minh dừng lại điểm thấp nhất giữa hai cặp đùi. Hai phần đáy quần lót trắng bị chèn ép nổi u lên hai khối thịt hình thoi nhỏ nhắn… Minh còn thấy đáy quần lót của Hoàng My như dính ướt một chấm nhỏ. Minh thấy máu nóng mình chạy rần rần. Hai chân vô thức kẹp chặt lại vẫn khó ngăn chặn con quái thú đang thức tỉnh.

Như cảm thấy sự bất thường của Minh. Hai chân cứ run run khép cứng lại. Nhật Vi đã thay vào một chiếc váy ngắn, mím môi suy nghĩ. Nàng đang ngồi bên cạnh, bất ngờ chồm qua leo thẳng lên đùi Minh mà ngồi.

– Ah… bạn…

– Hì hì… để mấy bạn trống chỗ thay đồ thôi. – Nhật Vi nói vậy nhưng hai gò má mịn màng cũng hơi ửng đỏ.

Bên dưới. Đầu dương vật Minh đang căng tức như chạm vào một nơi ấm áp mềm mại giữa hai chân Nhật Vi truyền đến một cảm giác tê tê sung sướng, Minh có chút ú ớ không nói nên lời. Dù qua mấy lớp quần áo nhưng Minh vẫn cảm nhận được nơi đó của Nhật Vi mỗi lúc một nóng, dường như còn ẩm ướt. Mặc kệ ba đứa con gái bên cạnh còn loay hoay với quần áo, Minh dựa lưng ra sau hạ thể thật chậm hẩy lên một cái.

Nhật Vi nín thin thít, bàn tay đặt trên đùi Minh lại nhéo một cái. Nhưng khi Minh không cử động nữa thì chiếc xe lại đi vào một đoạn đường đang sửa chữa. Dù hệ thống treo cân bằng điện tử của Bentley cực tốt nhưng Nhật Vi ngồi bên trên vẫn bị sàn lắc qua lại qua lại không thể kiểm soát. Minh lúc này hai mắt đã dại đi… khối u giữa hai chân Minh đã đi sâu vào khe mông của Nhật Vi, trực tiếp chèn vào giữa khe âm hộ ấm nóng của nàng. Thật sự muốn mình nén hỏng cả người ah.

– Ah… hai người này làm gì mà mặt đỏ bừng vậy ta?

Na Na lúc này chợt lên tiếng. Hai đứa còn lại cũng quay sang nhìn với ánh mắt nghi ngờ.

– Làm gì chứ? Ah, đến rồi…

Nhật Vi vừa định phân bua, vừa thấy tới địa điểm liền reo lên. Ba đứa kia liền quên khuấy đi tất cả mọi chuyện, nhao nhao chuẩn bị xuống xe.

Chiếc xe đen bóng sang trọng đỗ lại trước cửa Karaoke Century. Phía trước tụ họp rất nhiều thanh thiếu niên ngồi trên những chiếc xe máy đều nhìn lại. Khi người bảo vệ mở cửa, Hoàng My, Bội Linh và Na Na bước xuống trước. Minh vừa định bước ra khỏi xe thì Nhật Vy mặt đỏ lựng kéo lại. Không nói không rằng nàng kéo áo sơ mi của Minh ra khỏi quần, còn cố tình chỉnh chỉnh cho nó phủ ra phía trước. Minh định thắc mắc nhưng vừa nhìn xuống liền hiểu. Trước quần Minh, nơi khối u đó tiếp xúc với bên dưới của Nhật Vi, đã ướt một mảnh cỡ bằng bàn tay.

– Cấm cười… đi thôi…

Nhật Vi hai gò má ửng đỏ bước ra khỏi xe, nắm tay kéo Minh đi theo.

Chương trước Chương tiếp
Loading...