Học sinh cá biệt
Chương 12
– Àh T nè… Trúc hỏi thiệt đó nha… bộ T không sợ tụi nó hả…
– À… sợ lắm chứ… nhưng mà hồi nãy cũng hên… tự nhiên có người cho mình mượn cái tay để nắm nên bớt sợ chút chút… hihi…
– Đừng có xạo… nắm tay người ta đã rồi nói hả…
– Hihihi có gì mai mốt cho mượn nắm tiếp nghen…
– Đừng có mà ham… – nhỏ vừa nói vừa giấu tay ra sau lưng.
– Heheh… – sao mà dễ thương thế không biết.
– Có cái gì mà cười…
– Uhm hổng có gì hết á, mà thôi cũng trễ rồi T đi về nha…
– Uhm cho Trúc cảm ơn chuyện hồi sáng.
– Đừng có cảm ơn vội, chuyện này còn dài lắm… mai mốt rồi tính luôn thể nhá hihi…
Nhỏ cười và tiễn nó ra cổng:
– À chiều nay Trúc ở nhà đi, chờ tui qua rồi chở đi học luôn thể…
– Uhm cảm ơn T trước luôn…
– Đã nói từ từ tính mà… – nói rồi đạp xe vọt đi.
Haizzz… đạp xe trên đường mà nó nóng muốn điên cái đầu luôn dậy… đúng là dại gái thì chỉ có khổ thân mà thôi… cố gắng vọt lẹ về nhà để mà còn tránh cái nắng gắt này nữa…
Đi vào nhà:
Thưa mẹ đi học mới về… – nói rồi vọt lẹ lên lầu.
Ê từ từ… hồi sáng có 1 bạn tên Linh gọi điện kiếm đó…
Nó nghe mà giật cả mình chạy ào xuống:
– Linh hỏi gì hả mẹ…
– Không có gì… chỉ hỏi thăm mày sức khỏe học hành thôi…
– Không để lại số điện thoại hay gì hả mẹ…
– Không… nói chuyện có chút xíu là cúp à…
Nó nghe mà sao buồn thế không biết… nhỏ có thể để lại số điện thoại cho nó cũng được mà… nó nhớ nhỏ lắm… muốn nói chuyện nhỏ lắm kia mà… đi lên phòng nằm mà lăn ra ngủ luôn hồi nào không hay, cũng chẳng thèm cơm nước gì cả…
Đến 3h thì mẹ kêu nó dậy đi học, vẫn là cái chiêu cũ, vỗ đít nó bôm bốp:
– 3H15 rồi… dậy… nhanh lên…
Lần này nó khôn hơn rồi… không có mà bị dụ nữa đâu… bình thản tỉnh dậy lấy quần áo đi tắm… tỉnh táo rồi thì dắt xe chạy ù qua nhà Trúc luôn…
Bắt đầu từ lớp 10 thì nó đã nghỉ học Av rồi, giờ 1 tuần 3 buổi thì nó đi học môn toán, 2 nhỏ cũng học chung luôn nó luôn, chạy vèo vèo qua nhà nhỏ Trúc mà nó cự sợ trễ… nhưng may quá cũng vừa kịp:
– Đi trễ đó nghe chưa…
– Ặc đúng giờ chứ bộ… nhanh đi không trễ thiệt đó…
Nhỏ khóa cửa và nhanh chóng leo lên xe tay vịnh nhẹ eo nó, chạy xe trên đường mà tay nhỏ cứ khều khều vào hông nó:
– Trời ơi bộ muốn té xe lắm hay sao mà chọc hoài dậy chị 2.
– Hiihi. I. – Nhỏ không trả lời mà chỉ cười lên khoái chí.
– Đừng có giỡn nữa mà, Trúc bị té là tui hổng có tiền đền đâu á.
– Rồi hổng thèm giỡn nữa… chạy đi… chọc có tí xíu mà cũng la làng lên… thấy ghét…
– Ê con gái nói ghét là thương đó nghe chưa…
– Thấy ghét…
– Hihi… đúng rồi ghét nhiều nhiều vô tui cảm ơn nghen…
– Hihi…
Nó và nhỏ cứ chọc nhau ì xèo mà mém té xe mấy lần… và cuối cùng đến trễ lớp toán luôn… đis kụ… đến trễ thì chỗ đâu mà ngồi đây… cái lớp toán này đông như quỷ á, vô trễ là chỉ có nước ngồi bàn chót xa tít tìn tịt thôi…
Bước vào thì đã thấy ngay nhỏ My chiễm chệ trên bàn nhất rồi, nhưng nhỏ cũng không giữ chỗ được cho 2 đứa nó vì tụi nó đi trễ quá mà, cười với nhỏ My 1 cái rồi đi xuống cái bàn cuối cùng mà ngồi… đis ơi… ngồi đây thì nó phải căng mắt lắm cũng mới thấy được có vài chữ… nhỏ Trúc thì thôi rồi, không thấy cái gì cả, mắt nhỏ bị cận nhẹ mà… thế là cả buổi nó ráng căng mắt ra nhìn, còn nhỏ Trúc thì chép lại của nó.
Nhưng chỉ được một lúc thì nó dẹp luôn, không thèm chép nữa, mai mượn tập nhỏ My zậy, nó và nhỏ Trúc ngồi nói chuyện với nhau còn sướng hơn:
– À Trúc nè… sao dạo này T không thấy cái anh hay chở Trúc đi học nữa…
– Ảnh đi đánh nhau bị người ta chém chết rồi…
Nó giả vờ làm mặt bất ngờ, chỉ giả vờ thôi nhé:
– Ghê dữ vậy… mà… Trúc có buồn không…
– Buồn… – nhỏ gật đầu.
– Kể cho T nghe đi… được không…
Ngồi nghe nhỏ kể mà nó cũng ngậm ngùi theo… bởi thằng Hai heo đối với nhỏ sao tốt quá… nhỏ kể là trong 1 lần đi học về ngang qua quán cafe thì bị vài thằng trêu chọc… Hai heo ngồi gần đó lên tiếng giúp nhỏ rồi 2 đứa quen nhau luôn từ đó… ngày nào Hai heo cũng chở nhỏ đi học, rồi mua đồ ăn sáng, rồi rước về… tới chiều lại chở nhỏ đi học anh văn rồi lại rước về… tối thì thỉnh thoảng chở nhỏ đi chơi… nhỏ kể là Hai heo chưa bao giờ quá đáng với nhỏ cả… cái gì cũng chiều hết… kể tới đây mà nhỏ sụt sùi như là sắp khóc vậy…
– Thôi đang trong lớp, đừng khóc mà… – nó cầm tay nhỏ vỗ nhè nhẹ.
Nhỏ ngồi kể với nó tất cả… về gia đình, về bạn bè… v… v… nó nghe mà thấy tội nghiệp nhỏ thật… ba mẹ nhỏ ly dị nhau, mẹ nhỏ đi làm suốt ngày cũng chẳng lo được gì nhiều cho nhỏ cả, có chuyện gì cũng phải tự lo… sau này thì có thêm được thằng Hai heo thật lòng quan tâm… nhưng ngay tại lúc này cũng không còn nữa rồi…
Nó quyết định…
– Trúc nè… lát về đi ăn với T nha… trưa giờ chẳng có gì trong bụng hết… – nó xoa xoa cái bụng cố chọc cho nhỏ vui.
– Uhm, không chịu ăn mai mốt đau bao tử cho mà biết… – nhỏ quẹt giọt nước mắt đang chực chừa rơi xuống mà nói với nó.
– Uhm hihi – thật ra thì nó đang đói bụng bỏ xừ luôn đây, từ trưa tới giờ chẳng có ăn gì cả…
Giờ ra về cuối cùng cũng tới, chạy lên mượn tập nhỏ My, cùng nhau ra cổng đứng chờ ba nhỏ tới, xong rồi thì nó với Trúc mới vào lấy xe đi ăn…
– Ăn ở đây nha… – nó chỉ vào 1 quán cơm gà.
– Uhm…
Ghé vào kêu nhanh 2 dĩa, cơm bưng ra thì nó liền ăn như ăn cướp zậy, nhỏ ngồi kế bên cứ bụm miệng cười hìhì… mặc kệ, nó đang đói mà… ăn hết đang tính kêu dĩa cơm thêm thì nhỏ cản lại mà sớt cơm từ dĩa nhỏ qua… nó nhìn nhỏ cười cười rồi cúi đầu ăn tiếp… no nê rồi thì nó mới chịu đứng dậy mà tính tiền mà đi về.
– Ui trời… mới ăn có 1 dĩa cơm mà sao Trúc nặng dữ dậy nè… – nó làm bộ như kiểu đang chớ 1 con nhỏ nặng trăm ký vậy.
Liền bị ăn 1 cái đấm mạnh vào lưng:
– Đừng có mà xạo… người ta có 42 kg à nghen.
– Hihihi… – nó và nhỏ cười vui vẻ.
Chưa chịu đi về, nó chở nhỏ lại cây cầu tình yêu khi xưa nó và Linh đã từng đến, gửi xe rồi cầm chặt lấy tay nhỏ, cùng nhau đi lên giữa cầu…
Nó cứ cầm tay nhỏ mà chẳng nói câu nào, mắt vẫn nhìn xa xăm, rồi nhẹ nhàng lồng 5 ngón tay của nó vào tay nhỏ…
– Trúc nè…
– Hả… – nhỏ nói nghe nhỏ xíu.
– Nhìn T nè…
Nhỏ cúi gằm xuống mà lắc đầu chứ không dám nhìn lên.
– Trúc…
– …
– … Trúc… làm… bạn gái… T nha…
– …
Ôm nhỏ vào lòng:
– Trúc trả lời T đi…
Khuôn mặt xinh đẹp đang nép vào ngực nó bỗng khẽ gật đầu… nó mỉm cười… nó thật sự thấy vui lắm…
– T sẽ bảo vệ Trúc… Trúc tin T nha…
Nhỏ lại khẽ gật…
– … Hihi… – nó cười mà siết chặt nhỏ vào lòng.
“T xin lỗi, từ nay T sẽ quên Linh đi đó, T xin lỗi Linh nha…” nó thầm nghĩ.
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hoc-sinh-ca-biet/
– Trúc nè… sao nãy giờ không nói gì hết dậy…
– Nói gì bây giờ… – nhỏ vẫn áp mặt vào trong ngực nó mà nói.
– Thì nói đại loại là… Trúc cũng thích T… zậy đó… – nó chọc nhỏ.
Nhỏ chỉ im re mà siết chặt nó hơn.
– Hihi… – nó cười nghĩ sao ba cái vụ quýnh lộn nhỏ làm ghê lắm, mà tơi vụ này nhỏ ngại dữ không biết…
Trời cũng đã chập tối từ nãy giờ, nó nói với nhỏ:
– Mình đi chơi nữa nha…
Nhỏ gật đầu, hai đứa rời nhau ra mà nhỏ cũng chẳng ngẩng đầu lên.
– Bộ ghét tui lắm hay sao mà nãy giờ hổng thèm nhìn mặt tui dậy trời…
Giờ thì nhỏ mới chịu từ từ mà ngước lên nhìn nó… haha… mặt nhỏ ngại một cây luôn, không hiểu sao nó thấy con gái thường khi ngại ngùng là đẹp nhất mới ác chứ… liền hôn cái chốc vào má nhỏ:
– Hihi… đi thôi… – nó kéo tay nhỏ đi.
Đi xuống bãi giữ xe thì hình như nhỏ cũng đỡ ngại hơn, vui vẻ hỏi nó:
– Mình đi đâu vậy?
– Hả… Đang tính chở Trúc bán qua TQ bán thôi à… đâu có đi đâu xa lắm đâu…
– Cái gì… Bán ai hả… – nhỏ đấm vào lưng nó rồi còn bồi thêm cú nhéo nữa.
– Hihi… – nó cười chụp tay nhỏ lại… dậy là hết ngại rồi nhé.
Chở nhỏ vòng vòng ngang qua mấy khu café dù, chỉ ngang thôi chứ hổng có vô đâu à nghen… buổi tối chạy ra đây đúng là mát thật, nó cứ đạp đều đều còn nhỏ thì ngồi phía sau lắc lư mà hát khe khẽ… nó chạy có hai ba vòng thì nhỏ đã hát được cả chục bài đủ đi làm liveshow luôn rồi…
– Giờ mình đi đâu nữa đây… – nó hỏi nhỏ.
– Đâu cũng được hết…
– Ờ vậy giờ qua TQ nha… a… ui da… – vừa nói là bị nhỏ cho ăn nhéo liền.
– Cưng phải ngoan ngoãn đi thì chị đây mới không nhéo nhá.
– Dạ thưa chị em sẽ cố gắng chăm ngoan ạ… hix… – nó đùa theo nhỏ.
– Uhm giỏi đi chị cưng hihi… – nhỏ vòng tay qua eo nó.
Chẳng biết đi đâu thì thôi chở nhỏ đi ăn chè dậy, nhớ lại hồi nãy ăn cơm thì bày đặt sớt qua cho nó, giờ vô đây ăn chè bù lại cũng như không… đúng là con gái chỉ ăn vặt là giỏi… ăn chè xong chưa đã còn kêu nó chở đi ăn bò bía nữa mới ác chứ… không biết sao mà cái bụng nhỏ xíu đó chứa nổi nhiêu đây đồ ăn nữa… nhỏ ăn no hả hê rồi mới chịu lên xe mà đi về. Chạy trên đường nó hỏi:
– No chưa chị 2…
– Uh chị no rồi cưng hihi – nhỏ dạn miệng thấy sợ luôn dậy mà hồi nãy bày đặt mắc cỡ nữa chứ…
Cuối cùng cũng về tới nhà nhỏ, hồi nãy tới giờ dám xưng chị với nó hả… giờ thì biết ai chị ai em nhá… dừng xe cách nhà nhỏ 1 khoảng.
– Trúc nè… – nó quay người lại.
– Hả… um… um… – nhỏ chưa kịp nói gì là môi nó đã ngậm vào môi nhỏ rồi.
Nó cứ đều đều mà nhẹ nhàng đùa giỡn trên môi nhỏ, lúc đầu thì nhỏ để yên nhưng rồi cũng từ từ cử động nhịp nhàng theo nó… một lúc lâu sau nó buông nhỏ ra thì… haha… cái mặt ngượng 1 cây luôn: “>… nhìn yêu hết biết… liền ôm nhỏ vào lòng:
– Từ giờ mà còn xưng chị với tui là chết đó nha cô bé… – nó vuốt tóc nhỏ.
– Thôi bây giờ bé vào nhà đi nha hihi… mai tui qua chở đi học đó…
… Bạn đang đọc truyện Học sinh cá biệt tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hoc-sinh-ca-biet/
Nhỏ chu mỏ lườm nó cái rồi nhún nhảy đi vào nhà, nó đứng nhìn nhỏ mà lòng cứ nôn nao khó tả… nó thật sự thấy vui lắm… đạp xe về mà nó cứ cười mãi…
Và ngay sáng hôm sau nó lại đúng giờ mà đến đón nhỏ, cũng là lần đầu tiên gặp mẹ của nhỏ, mẹ nhỏ chỉ cười hỏi xã giao vài câu rồi vội vàng đi làm… nó nghĩ ngày nào cũng làm như vậy thì thời gian đâu mà chăm sóc cho nhỏ chứ… chẳng bù với mẹ nó, ngày nào cũng ở nhà, luôn lo lắng cho nó từ A đến Z… sướng thật.
Chở nhỏ đến trường với tâm trạng vui vẻ, nó và nhỏ cứ cười cười nói nói… rộn ràng hẳn lên… 2 tiết học đầu tiên hôm đó trôi qua bình thường, chẳng có gì đáng nói… giờ ra chơi thì nó và nhỏ Trúc ngồi chép lại bài hôm trước thiếu, nhỏ My cũng ngồi ngay đó mà cười cười nói nói.
Đang vui vẻ thì tự nhiên nguyên cái đám khủng long hôm qua bước vào lớp nó, mặt hình sự vãi đái luôn… phía sau là 5 thằng con trai cao to lớp 12… “rồi kỳ này thì bỏ mẹ nó rồi” nó thầm nghĩ thế… con khủng long tiến tới mà chỉ thẳng mặt nó:
– Thằng l này nè…
5 thằng kia nhìn chăm chăm nó… cả lớp thì mặt mày ai cũng đang hình sự vãi l… nhỏ Trúc thì nắm chặt lấy nó… mặt nhỏ My cũng lo thấy rõ… nhưng riêng nó thì lại tỉnh bơ… đứng dậy cười cười… chỉ vào 1 trong 5 đứa đó cũng đang căng mắt mà nhìn nó:
– Anh ra đây nói chuyện với em…