Hồi ký mưa
Chương 2
Tiếng trống vào tiết sau 15p truy bài khiến nó trở về với thực tại, cô chủ nhiệm nó lên lớp, cả lớp nó bỗng ồ lên, bất giác nó cũng đưa mắt nhìn, theo sau cô là 1 con bé, tóc dài nhuộm màu hạt dẻ hung hung uốn xoăn nhẹ, nổi bật với chiều cao của theo nó phải gần 1m7, đôi mắt đen nhánh với bờ mi cong vút nhìn cực kỳ có hồn, khuôn mặt trái xoan cùng cái mũi cao. So với Linh và Mai thì đúng chuẩn một bên 9 một bên 10. Nó cũng hơi ngỡ ngàng nhưng sau đó thì cũng trở lại bình thường.
– Má con bé này xinh quá, nhưng mà sao tao thấy mắt nó kiểu như mắt hồ ly trong mấy bộ phim tao xem ý, nhìn vào dễ bị hút hồn vãi – Quân trầm trồ…
– Mẹ mày ảo phim ít thôi…
– Xin chào cả lớp, đây là Anh Thư, bạn Thư cùng gia đình mới về Việt Nam và sẽ là thành viên của lớp chúng ta, mong cả lớp ta sẽ giúp đỡ bạn Thư trong học tập nhé – Cô chủ nhiệm nó lên tiếng…
– Hello các bạn, mình là Anh Thư, Vũ Nguyễn Anh Thư, tên nước ngoài của mình là Zenny Vũ, mình rất Happy khi được trở về Việt Nam và được học tập tại đây, rất mong cả nhà Wecome và giúp đỡ mình nhiều hơn.
– Bố cái con dở người, nói tiếng việt chưa dõi bày đặt tiếng anh, mai thi tiếng anh mà được 1 điểm thì bố mày cười cho – Nó rít lên khá nhỏ nhưng hình như cả lớp đều nghe thấy rồi quay lại nhìn nó cười ầm lên.
– Nam, sao em lại nói bạn như vậy, có muốn lên kia viết bản kiểm điểm không? – Anh Thư, cô có xem hồ sơ của em, em học cũng rất tốt, lớp đang có mô hình những bạn học giỏi ngồi kèm bạn học yếu, em ngồi vào bên cạnh Nam nhé – Nói rồi cô chỉ xuống chỗ nó ngồi…
Nó giật mình, gì đây trời, 2 thằng ngồi đang thoải mái, tự dưng đâu xuất hiện thêm đứa chen ngang vào, lại còn con gái nữa. Nó làu bàu mãi cho đến lúc cái Thư lên tiếng…
– Chào Nam, có vẻ cậu không thích mình nhỉ?
– Bố cậu nói thế à, hay mẹ cậu nói thế? – Nó đốp trả…
– Thế là cậu không ghét mình, vậy thì mình ngồi đây nhe…
– Tùy cậu thích thì ngồi nhưng ngồi rồi thì mấy nữa đừng xin đổi chỗ nhé…
– Oki hihi…
Tiết Sử đó, nó chăm chú nghe giảng và ghi chép, nhỏ Thư cứ chăm chú nhìn nó rồi lại nhìn lên bảng, nó cảm giác nhỏ chẳng chịu nghe giảng gì, cả tiết chỉ nhìn nó thôi. Nó cũng hay dơ tay phát biểu xây dựng bài, có những cái mà trong sách giáo khoa không có, nó cũng hay chất vấn lại với cô về những sự kiện đó, rằng tại sao lại như vậy hoặc có thể sẽ nhiều lý do hơn để sự kiện trở nên như vậy, nó tự hào vì mấy môn tự nhiên có thể nó không giỏi nhưng mấy môn xã hộI nó là trùm cái lớp này rồi.
Hết tiết, đang định bảo nhỏ Thư tránh ra để nó ra ngoài thì nhỏ cầm vở nó đưa qua xem chăm chú…
– Chữ Nam đẹp quá ha! Mà sao cô bảo Nam học kém mà lại hay dơ tay phát biểu bài thế?
– Bảo học kém lúc nào? – Nó hằn học…
– Thì cô chả bảo Thư ngồi đây kèm Nam học đây còn gì?
– Thư ơi chắc bạn không biết đây là giáo sư sử học Lê Văn Nam à – thằng Quân cười ồ lên chen ngang, thằng này toàn đem nó ví với nhà sử học Lê Văn Lan…
Nhỏ Thư trố mắt ngồi nhìn ra vẻ không hiểu…
– Cậu cứ tra xem năm 20xx đạt giải nhất thi Sử toàn thành phố và giải ba thi sử toàn quốc, sinh viên đầu tiên được Đại học Sư phạm Huế gọi thẳng nhập học là biết – thằng Thắng nói chêm vào…
– Thôi thôi mày câm mẹ cái mồm ba hoa của mày đi, có gì đáng tự hào lắm à, tránh ra bố mày xuống dưới kia – Nó hằn học bước ra ngoài, bỏ lại nhỏ đang đứng đó thẫn thờ nhìn nó có vẻ như ngạc nhiên lắm…
Xuống đến căng tin, mấy thằng em thấy nó gọi nó vào uống nước, nó cũng chả từ chối vì mấy thằng này sống tình nghĩa lắm, bằng tuổi thôi nhưng sau vài lần đá bóng, đánh nhau cùng nó thì chúng nó nể nên gọi nó là Sư Ca. Với lại có việc gì va chạm hay bị đánh, chúng nó gọi thì nó cũng chẳng từ chối, dù xa hay là bên đất khác thì nó cũng chạy qua xem thế nào. Nói thêm 1 chút là anh của thằng Hưng theo nó biết là trùm ở đất này, quan hệ rất rộng, thằng Hưng theo mối quan hệ của anh nó nên nó được hưởng ké vì đi đâu nó cũng đi với thằng Hưng.
– Sư Ca, lớp Ca có con bé nào mới chuyển đến trông xinh thế, có ăn được không Ca? – Thằng Tiến đụt hỏi nó…
– Ăn được mà ăn bị dắt răng đấy, tao biết được à mà hỏi tao, tao ăn bao giờ đâu mà tao biết?
– Ca nhìn người chuẩn lắm mà, Ca đoán thử xem…
– Chúng mày cứ làm như tao là thầy bói không bằng, thích thì tự lên mà hỏi, tao không cấm đâu nhưng đừng có trêu gái lớp tao là được…
Nói xong nó cầm chai nước lên lớp, 10p ra chơi cũng sắp hết, dập tàn thuốc, nó đi ngang qua lớp thằng Hưng, thấy nó Hưng gọi với theo bảo nó chiều 2 giờ ra quán anh Tâm đánh kèo đế chế. Gì chứ mấy cái kèo cọt này nó ham lắm, nó chơi cũng được thêm cả cái tính hiếu thắng nên không ngán gì cả. Hôm đó xong tiết đầu nó lại ngủ, hết ngủ thì lấy điện thoại ra ngồi nghịch. Nhỏ Thư cũng không để ý nó nữa, thi thoảng chỉ liếc nhìn nó thôi.
Chiều 2 giờ, nó ra quán, hôm nay đánh 4vs4 5c chạm 3, đánh đến tối mịt nó mới về, tối đấy cơm xong nó cũng chẳng đi chơi, ở nhà xem phim, nó nhớ hồi đó nó nghiện mấy phim kiếm hiệp của Kim Dung, những bản cũ nó xem mấy lần rồi, remake lại nó càng thích xem hơn. Đợt ấy Facebook nổi lên nhưng nó cũng chỉ dùng cho vui chứ không ham hố gì, ai kết bạn nó phải xem ảnh quen mới kết bạn. Nếu để nói trên trường hay ngoài đời nó sống thoáng bao nhiêu thì trong lòng nó lại sống khép kín bấy nhiêu, nói đúng hơn là trải qua biến cố vừa rồi, nó cũng dạn dĩ hơn và sống bất cần hơn.
Đến khoảng 10 giờ nó lấy điện thoại ra xem thì thấy 5 tin nhắn, trong đó là 1 tin nhắn khuyến mãi, 1 tin nhắn của thằng Hưng và 3 tin nhắn số lạ…
– Sáng mai cầm đồ đi nhé, mai bọn dân lập lên đánh mấy thằng em tao học 11a6 đấy – Hưng nhắn nó…
– Ừ t mang xịt hơi cay thôi chứ nó lên kiểu nào chả báo công an, đừng mang gì sắc nhọn, cầm mấy cái típ với gậy bóng chày lên – Nó nhắn lại…
– Suốt ngày đi trêu gái – tin nhắn từ số lạ 1…
– Dạo này làm gì mà tay sạn thế hả đồ điên kia – Tin nhắn từ số lạ 2…
– Hihi chúc ngủ ngon giáo sư khó tính – Tin nhắn từ số lạ 3…
Nó chẳng quan tâm, toàn bọn dở người, nó xóa tin nhắn rồi lại tiếp tục xem phim, đến lúc mẹ nó cằn nhằn thì nó mới tắt phim đi ngủ.
Sáng hôm sau, nó lại bắt xe đi học, thằng ku hôm qua chả biết sao đợi nó ở cái chỗ hôm qua nó đứng, thằng bé cười cười khi gặp nó, nó giới thiệu tên Minh, nhà ở CC, học a7. Nó nghe cũng chỉ ậm ừ cho qua, nó thích nhất cái thời tiết sáng sớm sau mưa của mùa thu này, cảm giác dễ chịu khiến tâm trạng nó thoải mái, bỗng chốc thích hát, nó lại hát vài câu vu vơ, lúc đó nổi lên hit cơn mưa ngang qua của Sơn Tùng MTP, cứ thế ngân vài câu nó còn nhớ trong đoạn điệp khúc cho đến lúc lên trường. Chạy vào chị Huế lấy bao thuốc rồi chạy thẳng lên lớp, không quên dặn chị trưa nay có biến, nên cất bàn ghế đi không lại lanh tanh bành.
Lên đến lớp, nhỏ Thư đã đến, ngồi đeo tai nghe miệng khẽ ngân nga lời bài hát nào đó, nó cũng không để ý lắm, hộc bàn của nó lại có bánh với sữa, hôm nay là tận 2 túi khác nhau, nó biết ai làm nhưng nó kệ, ăn thì cứ ăn thôi tội gì đâu, nó chợt cười nhẹ mà không để ý đang có 3 cặp mắt liếc nhìn nó…
Ra chơi, nhỏ Thư khều nó nhờ nó dẫn xuống căng tin, nó thì không thích lắm dù nó cũng đỡ ghét nhỏ hơn bởi nhỏ xinh và cũng nhẹ nhàng, nhưng nhìn vào đôi mắt của nhỏ, nó lại đồng ý dù trong lòng nó không muốn, chả lẽ thằng Quân nói đôi mắt hớp hồn là thật à. Nó ra trước nhỏ Thư lẽo đẽo theo sau, đến cửa lớp thì Mai chặn nó lại…
– Xuống căng tin à, Mai đi cùng với nhé…
Xuống đến nơi, nhỏ Thư lăng xăng mua mấy đồ uống, đồ ăn vặt mang ra bày từa lưa trên bàn nó, nó chỉ ngồi đốt thuốc còn Mai thì dường như có gì muốn nói nhưng cứ ngập ngừng. Nó hiểu nên dụi tàn rồi quay sang hỏi Mai.
– Sao thế có chuyện gì hả bà chằn – Nó giả giọng trêu trêu…
– Ai là bà chằn hả – Mai phì cười…
– Mấy người ăn đi nè, Nam ăn đi nè – nhỏ Thư ở đâu chạy vào hớn hở…
– Cảm ơn bạn, nhưng mình đang có chút chuyện muốn nói riêng với Nam, bạn có thể mang chỗ này ra kia ngồi để mình nói chuyện được không – Mai nói trong cái giọng lạnh tanh, nó nghe mà thấy ớn…
– Nhưng mà…
– Nhưng cái gì đi ra kia – nhỏ Mai lườm xéo gắt lên khiến Thư ngạc nhiên, rồi bỗng mặt xị xuống cầm hết đồ sang bên bàn bên, nó cũng ngạc nhiên không kém, biết Mai tính cách ghê gớm nhưng nó chưa bao giờ thấy Mai như thế này cả, Ít nhất là chưa bao giờ với bạn học cùng lớp.
– Đồ hồ ly… – Mai nói nhỏ nhưng đủ để nhỏ Thư nghe thấy…
– Cậu nói gì? Ai cho phép cậu nói mình như vậy – Nhỏ Thư quay lại, đôi mắt rưng rưng chực khóc…
Thấy căng thẳng quá nó đành phải lên tiếng, chứ nó sợ thế này khéo nó thành cái trò cười cho lũ học sinh đang ngồi ngoài kia mất…
– Thôi thôi, Thư qua bên kia xong tí tớ qua đấy, ăn gì cứ lấy nhé, tớ mời – U ơi của bạn này hết bao nhiêu tí con gửi nhé – Nó vừa nói vừa gọi cô bán hàng căng tin…
– Cậu còn chưa bao giờ mời tớ cái gì – nhỏ Mai nhăn mặt ấm ức…
– Rồi rồi tí cậu thích gì cứ lấy tớ mời, được chưa, thôi giờ nói đi có chuyện gì…
– Tớ định nhờ cậu kèm học – nói xong Mai cúi cúi xuống tay đan vào nhau, mặt có vẻ đỏ lên…
– Cái gì? Lớp phó học tập muốn học sinh cá biệt kèm học á? Hôm qua nhà cậu có ai hút cần xong cậu hít phải à hay như nào?
– Không phải, tớ không thi khối A nữa, tớ chuyển thi khối C, mà Văn Sử thì ở lớp này có ai học qua được Nam đâu…
– Nhưng mà tớ biết gì mà dạy, với cả Văn Sử thì chỉ là học thuộc thôi chứ có gì khó đâu…
– Nhưng mà cũng phải có cách học chứ, chứ như cậu bảo khác gì con vẹt đâu, cậu chỉ cần giúp tớ cho tớ quen cách học thôi, chỉ vài buổi thôi nhá nhá…
Nó nhìn nhỏ Mai cũng có chút lay động, đúng là văn sử thì nó học tốt thật nhưng đấy là do nó thích nên nó học thuộc thôi, bây giờ bảo nó dạy học thì nó biết dạy thế nào? Còn chưa nói đến vấn đề kể cả có dạy nhưng mà chắc gì Mai đã quen với cái kiểu học của nó. Thôi thì cứ gật đại đi tính sau, nhỏ Mai thích lắm cười híp mắt, hàm răng trắng bóc với cái má lúm đồng tiền kia đẹp mê hồn…
Nó quay ra định gọi nhỏ Thư lên thì không thấy nhỏ đâu nữa, đống đồ vẫn để nguyên trên bàn, nó gọi U thanh toán thì U bảo nhỏ Thư thanh toán hết rồi, xong chạy lên luôn không thèm cầm đồ, U còn bảo con bé hình như khóc, thấy mắt nó rưng rưng, nhìn mắt nó lúc khóc mà đến U còn muốn khóc theo, U nói nó đừng nhìn mắt nhỏ kẻo dễ bị động lòng lắm. Nó cười trừ chào U chứ nó chả tin mấy cái linh tinh ấy, nghe cứ như là Di hồn đại pháp trong cửu âm chân kinh vậy…
Lên đến lớp nó thấy nhỏ Thư gục mặt vào bàn, nó hỏi nhưng nhỏ chả đáp nên nó kệ, cả buổi hôm đó nhỏ cứ gục mặt như vậy cho đến tiết cuối, thi thoảng nó nghe thấy tiếng nấc nhẹ từ phía nhỏ.
Tan học, nó cùng thằng Hưng ra cổng trường để giải quyết với bọn trường dân lập, khá đông, chúng nó đi 8 xe mỗi xe kẹp 3, trời thì nóng nhưng thằng nào cũng mặc áo dài, nó biết bọn này găm đồ trong tay rồi, không phải típ thì cũng là dao coắm, vì 2 cái đó nó ngắn với dễ để. Nó ngồi 1 góc cùng hội thằng cu Tiến đụt, quay người dặn mấy thằng chưa đến lúc thì đừng rút đồ vội, nó sợ Công an đang ngồi rình đâu đấy, chúng nó dạ vâng rồi chăm chú theo dõi tình hình.
Thằng Hưng tiến ra cùng với mấy thằng em, 1 thằng bên kia cởi khẩu trang nhảy xuống nói chuyện, thằng này có hình xăm đại bàng ở gáy, nó nhìn qua thì biết xăm mực tàu vì nhìn nhợt nhạt trông chả khác gì đi vẽ cả. Không biết thằng này nói gì với thằng Hưng nhưng thấy tình hình khá căng thẳng, bỗng thằng kia rút 1 con coắm từ áo định lao lên bổ thì thằng Hưng nhanh hơn đạp nó ngã nhoài ra đường. Thấy không ổn, nó kêu bọn Tiến đụt, bên kia thấy chúng nó nhào ra hơn 20 thằng thì cũng chùn không dám lao lên, bọn học sinh hóng hớt thấy có biến cũng đứng xa dần. Chẳng nói chẳng rằng thằng Hưng rút cây gậy bóng chày từ trong bao tải, phang tới tấp vào người thằng kia, bên này nó cùng mấy thằng cũng nhào vào đứng chắn. Đây là nguyên tắc của hội nó, không giúp, không đánh chỉ đứng để 2 đứa kia solo, nếu bên kia lao lên thì chúng nó sẽ đánh bên kia, tuyệt nhiên không can thiệp vào chuyện của 2 thằng.
Nó để ý thấy mấy thằng này chắc cũng kiểu theo chó đàn, đi cho đông chứ chẳng thằng nào có bản lĩnh, thằng đại bàng kia đang bị Hưng đập liên tiếp gậy vào người không đứng lên nổi, bên này cũng có 1 số thằng muốn lao vào cứu, nó chỉ hất hất cái mặt ra hiệu đứng im, đám thằng Thiên “cú” cũng đã tới và đang đứng sau bọn dân lập, nó ngó thấy khoảng hơn 15 thằng lạ hoắc, chắc là bọn bạn thằng Thiên “cú” chứ không phải hội trường nó. Nó nhìn thằng hùng hổ nhất bên kia rồi hất hàm về phía thằng Thiên, thằng bé quay lại dường như hiểu ra điều gì đó nên mặt thộn lại, chắc thằng bé đang phân vân lắm, không lao lên cứu bạn thì hèn mà lao lên thì chỉ có mất xác. Đúng là mấy thằng thanh niên hoi, nó nghĩ thầm…
Nó đang nghĩ vớ vẩn thì tự nhiên ở đâu đó có bàn tay kéo nó đi xềnh xệch, là Mai, bên kia là Linh và nhỏ Thư đang nhìn. Nhỏ Thư thì ánh mắt nhìn nó khó hiểu, cũng phải thôi nhỏ học bên nước ngoài, làm gì biết đến cái đặc sản bạo lực tuổi mới lớn này chứ. Nhỏ Mai lôi nó vào trong trường, giằng lấy cái gậy của nó, lão bảo vệ chạy ra thấy nó, lão cũng đã quen với mấy cái cảnh như này rồi nên ngó lơ tỏ vẻ không quan tâm lắm.
– Suốt ngày đánh nhau, Nam đừng đánh nhau nữa có được không hả? – Nhỏ Mai hét lên làm nó giật mình…
Thấy thái độ của nhỏ như thế, nó cũng bực, nó giằng lại cái gậy từ tay nhỏ, toan bước ra ngoàI thì nhỏ chặn đầu nó, mắt rưng rưng…
– Tớ xin Nam, đừng đánh nhau nữa được không, tớ lo lắm, nãy lấy xe tớ thấy chúng nó dấu dao trong người đấy, hức hức…
Ơ hay nhỉ, chưa gì đã khóc, nó vừa nhìn tình hình ngoài kia vừa nhìn nhỏ buồn cười, tự dưng nó thấy nhỏ dễ thương thực sự, mà với tình hình này cho bọn kia thêm 3 con dao nữa thì chúng nó cũng chẳng dám làm gì cả. Nhỏ nói nhỏ lo cho nó, đây là cái điều nó đang băn khoăn nhất. Gạt nhẹ nước mắt cho nhỏ, nó nói…
– Tớ chỉ ra cho đủ đội hình thôi, kiểu như đứng đông đông cho vui ý chứ không đánh nhau đâu, yên tâm đi…
– Không hức… hức Nam không được đi, lỡ nó đánh cho lại nằm viện như đợt trước thì sao – nhỏ Mai cứ kéo tay nó nhất quyết không buông…
Nó chột dạ, sao nhỏ Mai biết nó nằm viện nhỉ, đợt ấy nó nghỉ 1 tuần liền, mẹ nó chỉ xin phép nhà có công việc, vụ đó thằng Hưng cũng không nói với ai, nó biết tính thằng Hưng không phải loại ngườI đi khoe mẽ vài ba cái chiến tích vớ vẩn, ấy mà tại sao nhỏ lại biết nhỉ?
Mải suy nghĩ một lúc, nó quay ra thì thấy việc xong rồi, nó đi ra nhỏ Mai cứ lẽo đẽo theo nó, nó hỏi thằng Hưng thì thằng Hưng bảo bọn kia xin nên nó tha, nó đánh dằn mặt thôi toàn đánh vào chân với đùi chứ không đánh nặng. Nói xong thằng Hưng nhìn nhỏ Mai đang nước mắt tèm lèm, nó hiểu ý quay ra trêu nhỏ…
– Chào sư tỷ hotgirl, nay lại theo tướng công xông pha trận mạc à, lần đầu ra trận hay sao mà mắt mũi tèm lem thế kia…
– Cậu im đi, suốt ngày đánh nhau không lo học đi, mà đi thì đi 1 mình đi sao phải rủ Nam theo làm gì…
– Haha, sư tỷ không nghe các cụ có câu là Ân oán giang hồ nuôi ta lớn/ giang hồ hiểm ác dạy ta khôn/ Không đâm không chém đời không nể/ Không tiền không bạc gái không theo hà…
– Có mà là của cụ Hưng, toàn vớ vẩn thôi, từ giờ tớ cấm nhé, đi về Nam…
Nói rồi nhỏ Mai kéo nó về, nó cũng chẳng buồn đi nhờ mấy thằng học sinh nữa nên leo lên cho nhỏ đèo nó về luôn. Nó chỉ kịp nhìn lại dơ ký hiệu chiều ra net đánh kèo với thằng Hưng, thằng Hưng hiểu ý liền dơ tay ra ký hiệu ok ok, gì chứ giờ cho nó với thằng Hưng diễn kịch câm thì chắc đạt giải vàng quốc tế ấy, 2 thằng hiểu nhau thế mà…
Về đến ngõ nhà nó, nó kêu nhỏ Mai cho nó xuống, nhỏ Mai đi về luôn không quên ném cho nó 1 cái nhìn giận dữ, đi được khoảng 10m nhỏ ngoái đầu lại kêu no…
– Nhớ tối đến đó, lát Mai nhắn tin cho Nam sau, về nhà đi chiều cấm đi chơi đó…
Nói rồi nhỏ đi thẳng, còn nó thì vẫn đang load chưa hiểu chuyện gì xảy ra, nhỏ này hay thật, chưa ai cấm được nó đi chơi luôn, kể cả mẹ nó. Nó ăn cơm trước, hôm nay mẹ nó đi dạy nên trưa không về, mẹ nó nói từ ngày mai nó sẽ phải tự nấu cơm trưa, thức ăn mẹ nó mua sẵn từ sáng rồi. Nó ậm ừ dù gì thì cái cảnh này nó cũng quá quen trong mấy năm nay rồi…
Buổi chiều ngủ dậy nó ra net chơi, nay không có kèo đế chế nhưng lại túm được mấy thằng em trốn học chiều ra net, nó gạ chia 5v5 đánh liên minh huyền thoại kèo nước máy, 1 chai sting 10k + tiền máy cũng không nhằm nhò gì, mấy thằng nhóc hưởng ứng chơi luôn, đợt đó liên minh mới ra nên là nhiều người chơi lắm, trước nó hay chơi Dota1 vớI DF nên là nhập cuộc với liên minh cũng nhanh, nó nhớ đợt đó nó còn lên được rank bạch kim, lên đại học đi thi đấu nhiều hơn, có thời điểm nó còn đạt top 80 thách đấu máy chủ Việt.
Chơi xong thì đã quá 6h chiều, nó vơ vội cái áo, nhờ thằng nhóc tiện đường chở về, nó về sớm tắm rửa cơm nước rồI còn xin mẹ qua nhà nhỏ Mai, bắt đầu từ tối nay nó bắt đầu kèm nhỏ học rồi.