Hồi ức loạn luân
Chương 3
– Anh hai ơi dậy đi…
Mở mắt là Trang đang gọi tôi dậy, vẫn nụ cười hồn nhiên vẫn cái mũi mặt ấy sao mà hồn nhiên đến thế. Mới mấy tiếng thôi Trang đang nằm trong vòng tay tôi ngọt ngào. Tôi mỉm cười và mặc quần áo vào, Trang đỏ mặt và chạy ra ngoài chuẩn bị đồ ăn sáng.
Đã 8h rồi à, nhìn bước chân em đi tôi cảm thấy nó hơi gượng gạo có lẽ chân em vẫn còn hơi đau, hai ánh mắt của anh em tôi chưa dám nhìn thẳng vào nhau sợ sẽ thấy điều gì đó buồn ở đối phương. Quả như Trang đã nói, sang ngày mới tôi và Trang sẽ hồn nhiên vui đùa và sẽ bắt đầu lại tình cảm anh em nhưng hình ảnh trần truồng của em không thể phai nhòa trong tâm trí tôi.
Đôi lúc tôi giỡn quá trớn và cố tình chạm vào ngực em, em vẫn giả vờ như không hề biết. Trang đang rửa chén, nhìn từ phía sau tôi không thể kiềm chế bản thân mà ôm lấy thân thể kiều diễm của Trang. Trang cảm nhận tất cả, Trang vẫn nhẹ nhàng không cho tôi sờ soạng và bảo:
– Anh hai, chúng ta đã thỏa thuận rồi mà, đừng làm em thêm khó xử chứ, em không muốn như thế đâu.
Tôi mở cái giọng van xin hãy cho tôi một lần thôi dù gì đêm qua cũng đã như thế rồi mà. Trang nói hãy quên tất cả đi và yêu cầu tôi không làm như thế nữa, giọng của Trang đầy van xin nhưng cũng đầy dọa dẫm. Tôi không dám làm liều đành xem như là giấc mơ mà thôi, trong buổi sáng Trang luôn tìm cách tránh tôi, tôi suy nghĩ kỹ và tự hứa không làm như thế nữa, tôi cũng sẽ xem như là một kỷ niệm đẹp của hai anh em thôi.
Mai là ngày giỗ ông ngoại tôi rồi, tôi cũng tranh thủ dọn dẹp nhà của chuẩn bị mền chiều vì tối nay nhà rất đông người. Cứ mỗi dịp giỗ là người thân của tôi lại về đi xe hơi nên làm tôi cảm thấy rất hãnh diện và tất nhiên thể nào mà chẳng có tiền đút túi. 1h trưa ba chiếc xe con dừng lại trước nhà tôi, thì ra gia đình ông năm với bà chín, hai gia đình này ở ngoài Hà Nội.
Mẹ và cháu tôi cũng theo xe về để dọn dẹp nhà cửa nữa. Một đoàn xe 12 chiếc của các ông bà còn lại cũng đã về, phải nói dòng họ tôi giàu nhất ở vùng này, tôi tranh thủ giúp mọi người đem đồ vào. Kiểm lại nhì về khá đông đủ chỉ thiếu vài đứa cháu rể, đây là dịp mà nhà tôi có cơ hội gặp mặt nhau nhất. Các ông cậu đây cũng là dịp tốt để dẫn người yêu về ra mắt bên nhà chồng.
Các cháu trai cùng nhau dọn dẹp nhà cửa và đi thắp nhang cho bà cố ông ngoại tôi (thứ 2) ông ba, ông bốn đều hy sinh trong kháng chiến chống Mỹ. Sự xuất hiện của cháu tôi làm mọi người chú ý, không biết cháu nào nhà mình có diễm phúc làm người yêu của cô này. Tôi nghe câu đó là lòng mình buồn vô hạn, tôi biết mình sẽ không có diễm phúc tuyệt vời ấy. Một ý nghĩ bệnh hoạn và điên rồ xuất hiện trong suy nghĩ của tôi, tôi sẽ làm với Ly như những gì tôi đã làm với Trang đêm qua. Tuy không phải là để giữ Ly bên mình nhưng cũng ít nhất tôi có thể để lại một dấu ấn trong cuộc đời Ly.
Khách khứa đến đông quá, toàn là những người có uy trong các cơ quan nhà nước, tôi cảm thấy tự hào về dòng họ của mình. Tôi và Ly theo xe của cậu tôi về nhà, mới chỉ xa nhau 3 ngày mà lòng tôi cảm thấy nhớ Ly vô cùng, không biết Ly có nhớ tôi như tôi nhớ Ly hay không. Nhìn cái ngực phập phồng theo từng hơi thở của Ly, tôi rất muốn được vồ vập, ôm ấp bú liếm cái ngực ấy. Con cu tôi căng cứng khi nghĩ một lúc nào đó tôi sẽ được nằm trên tấm thân ngọc ngà ấy. Chỉ còn 1 tháng nữa là Ly sẽ về tôi quyết tâm thực hiện cái mong muốn tội lỗi ấy.
… Bạn đang đọc truyện Hồi ức loạn luân tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hoi-uc-loan-luan/
Ngoài việc học thêm với ba tôi thì tôi trực tiếp kèm cặp cho Ly. Những câu nói đùa, sự quan tâm của tôi cũng như kiến thức về môn toán làm Ly ngưỡng mộ tôi hơn, khoảng cách chúng tôi ngắn dần. Những lúc chỉ có 2 chúng tôi tôi thường chọc lét em hay hôn lên tóc em, tôi rất vui khi em chỉ xem là bình thường và xem những hành động thân mật ấy của người chú dành cho cháu. Ly đâu biết rằng những lúc như thế như thế tim tôi đập rất mạnh và cu tôi căng cứng trong cái quần xì.
Ngồi cạnh em tôi có thể nhìn xuyên qua cái áo cổ rộng để thấy cái nịt vú màu trắng ấy. Cái nịt vú dường như không đủ để che cái ngực vĩ đại của Ly, tôi thấy một làn da trắng ngần không được che bởi nịt nú. Tôi rất muốn cho tay vào cái áo ấy để ve vuốt cái ngực căng cứng vì những kích thích của mình. Hàng đêm tôi vẫn mơ được nằm cạnh Ly được ôm ấp vuốt ve Ly vào lòng và tất nhiên không thể thiếu những cảnh tôi được quan hệ với Ly.
Tất cả cũng chỉ là mơ một giấc mơ mà tôi ngỡ sẽ không bao giờ có thật. Có những buổi trưa nhìn Trang nằm ngủ mà tôi không thể kiềm chế nổi mình, tôi nhẹ nhàng đẩy nhẹ cửa bước vào, không ngờ cũng làm em thức giấc tôi giả vờ lại bàn học em gái tôi lấy quyển sách (Ly nằm trên giường em gái tôi). Ly hỏi tôi:
– Chú tìm gì thế?
Mồ hôi tôi túa ra khi thấy Ly hỏi như vậy, tôi bảo vu vơ tìm quyển sách này sách nọ và vội vàng ra khỏi phòng. Tôi thấy mình khá may mắn nếu như tôi đụng vào người Ly mà Ly tỉnh dậy thì… Tôi không dám nghĩ đến tình huống đó bởi nếu như thế thật khủng khiếp, tôi sẽ lộ bộ mặt thật đểu giả của mình.
Còn 2 tuần nữa là Ly phải về để chuẩn bị cho năm học mới Ly cho tôi số điện thoại di động của Ly và nick chat để tiện liên lạc. Tôi rất sợ mất Ly, Ly có vẻ mong tới ngày về còn tôi thì ngược lại rất thời gian trôi qua. Lòng buồn rười rượi, tôi vẫn chưa có cơ hội nào để gần Ly cả trừ những lúc chỉ Ly học. Tôi nghĩ ước mơ đó tôi không thể thực hiện được rồi nhưng mình có thể thấy được tấm thân nõn nà của em để sau này cũng chẳng có nuối tiếc cái gì.
Tôi quyết định sẽ rình xem Ly tắm, tôi lại đắn đo trước những suy nghĩ điên hồ của mình nhưng tôi chậc kệ sau này chắc gì đã có dịp. Phía sau nhà tắm có một cửa lỗ thông hơi nhỏ, thực ra đó là một của sổ nhỏ, nó đủ để tôi thấy tất cả nhưng cũng rất dễ bị lộ. Tôi mong chờ tới giờ phút Ly tắm, tim tôi đập mạnh liên hồi, bàn tay run run khi mình chuẩn bị làm một điều vô cùng thất đức.
Tôi đang chỉ em học thì em bảo đi tắm, tim tôi đập mạnh hơn. Tôi thấy em cầm quần áo vào phòng tắm thì tôi chạy vòng ra phía sau nhà, tôi không dám đi mạnh mà chỉ rón rén như một con mèo vì sợ Ly phát hiện. Vô phòng tắm nhưng Ly vẫn còn đang nhắn tin cho ai đó, tim tôi đập mạnh mong chờ từng phút giây để được chứng kiến cái tấm thân nõn nà của Ly. Ly cởi cái áo thun màu vàng và vứt vào trong chậu, chân tôi bủn rủn khi thấy tấm lưng trần của L, hôm nay Ly không mặc áo ngực, Ly cởi tiếp chiếc quần short của mình để lộ quần xì ren màu đen.
Ly cởi nốt cái quần xì ấy và treo lên móc. Tiếng chuông điện thoại vang lên, có tin nhắn đến tôi ngắm cái hình ảnh trần truồng của em từ phía sau, tôi nhẹ nhàng đi vào nhà vì sợ con Ly nó phát hiện. Tiếng nước xả trong phòng tắm làm tôi không thể tập trung vào việc suy nghĩ được. Tôi tính chạy vòng ra phía sau để xem thêm lần nữa nhưng không dám. Những lần sau đó tôi cũng tìm cách rình khi Ly tắm nhưng cũng chỉ nhìn từ phía sau chứ không thể thấy từ phía trước.
… Bạn đang đọc truyện Hồi ức loạn luân tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hoi-uc-loan-luan/
Cuối cùng điều tôi sợ nhất cũng đã đến, hôm nay là ngày anh Văn vào đón Ly, tôi sợ rằng tôi sẽ mất em mãi mãi, không biết đến bao giờ tôi mới có cơ hội được gặp em. Nhìn Ly vui vẻ chuẩn bị đi về mà lòng tôi đau quá, một nỗi đau không thể nói nên lời. Tôi cũng lăng xăng để chuẩn bị quần áo cho cháu nó mà làm sao nó hiểu nỗi lòng của tôi.
Bữa cơm thân mật để tiễn Ly lên đường, tôi không hiểu tâm trạng của Ly như thế nào nữa, trước lúc chia tay Ly chỉ ôm tôi 1 cái. Ly nói với tôi câu “tạm biệt”, sao nghe câu này mà lòng tôi đau quá, nỗi đau quá chất chứa quá nhiều trong lòng. Tôi rất muốn khó nhưng vẫn cố cười, tôi nói với Ly rằng nên về thăm quê nhiều hơn…
Nhìn bóng dáng chiếc xe khuất dần mà chân tôi không thể nhấc nổi, tôi chỉ biết chôn dấu nỗi buồn trong lòng mà không dám biểu hiện ra ngoài. Nhìn những nét chữ tròn trịa, nhớ lại nụ cười nhớ lại khuôn mặt trắng xinh của em mà tôi không thể cầm nổi nước mắt. Đã có đêm nỗi nhớ ấy đã khiến tôi gục đầu xuống gối mà khóc, những giọt nước không biết có đủ để trời cao hiểu hết tâm chân tình của tôi dành cho cháu tôi hay không.
Tôi biết giữa tôi và Ly sẽ chẳng thể có kết cục tốt đẹp dẫu Ly có mến tôi đi chăng nữa, tôi luôn tự nhủ lòng mình rằng phải quên Ly đi, phải quên Ly đi. Tôi vùi đầu vào học và những trò chơi điện tử online trên mạng chỉ để cố quên em. Tôi vẫn hay gọi điện cho Ly, vẫn hỏi thăm tình hình của Ly, Ly vẫn vô tư khi xem tôi như một người chú. Tôi tự nhủ sẽ tìm kiếm một ai đó xinh đẹp nết na như Ly để về làm vợ…
Rồi thời gian nào cũng làm mọi vết thương lành, tôi cũng thế. Tôi dành cho Ly một phần trong trái tim tôi để khắc ghi Ly. Tôi cũng tìm lại thăng bằng trong cuộc sống, tôi cũng hy vọng rằng sẽ có một ngày nào đó sẽ gặp lại Ly. Nói về gia đình Ly, thực ra tôi nghe bố tôi kể ngày xưa khi anh Văn lấy vợ thì ba má anh cũng đã ra sức ngăn cản và nói rằng sẽ từ mặt anh nếu như anh lấy mẹ Ly bởi vì hai bác ấy nhận ra rằng má Ly không phải là một người tử tế.
Hai anh chị vẫn đến với nhau và đi ra một tỉnh khác sinh sống, có lẽ anh Văn không ngờ lời hai bác đã đúng khi một đêm chị đã ra đi và để lại bé Ly cho anh với hai bàn tay trắng, có lẽ chị không thể chịu nổi cuộc sống nghèo đói này. Anh Văn đã nỗ lực làm giàu trên mảnh đất nghèo nàn ấy, anh cũng đã gặp lại chị ấy nhưng nhất định không cho chị gặp bé Ly bởi anh sợ sẽ lại mất nó.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: http://truyen3x.xyz/
Mới đó mà cũng đã hơn 4 tháng kể từ này tôi chia tay Ly, tôi vẫn chưa thể quên được Ly. Hôm nay là những ngày đầu tháng chạp, những chuyến tàu xe đưa những người con phương xa để đón một cái tết bên gia đình. Tôi hồi hộp gọi điện cho Ly để hỏi thử tết này có về không, câu trả lời tôi nhận được là Ly đang thuyết phục bố để được đón tết ngoài quê. Nghe câu này mà lòng tôi thật rộn rã, đây là lần đầu tiên Ly về quê hương đón tết, vậy là sau chuyến về quê hồi hè đã để lại ấn tượng gì đó trong Ly nên muốn về thăm quê. Tôi quá hạnh phúc, tôi chỉ muốn hét lên để mọi người biết rằng tôi đang hạnh phúc đến nhường nào.
Hôm nay là 14 tháng chạp, tôi về nhà nội để dọn dẹp mồ mả tổ tiên chuẩn bị cho cái tết (ở quê tôi là chạp mã) và ông nội tôi cúng tất niên luôn… Tôi chở em gái tôi trên chiếc xe cup mà bố tôi vừa mua cho tôi, đường thì xa tôi phải đi gần tiếng rưỡi đồng hồ mới tới nơi, công nhận quê nội trong lành hơn chỗ tôi nhiều, vì chỗ tôi ở trung tâm thị xã nên xe cộ rất nhiều.
Tôi chở em tôi trên con đường làng quen thuộc không hiểu một cái gì đó trong lòng mà tôi cảm thấy thật rộn rã có lẽ tôi đang vui khi hay tin Ly sẽ về quê đón tết. Nhà nào cũng không khí đón tết rộn ràng nên lòng tôi cảm thấy thật sảng khoái. Bước vào nhà nội tôi nghe tiếng trẻ nhỏ đùa vui rộn ra, thím tôi và cô tôi đang chuẩn bị cho bữa cúng cơm này, tôi phải quản lũ nhỏ để tụi nó không quậy phá bàn thờ nơi ông nội tôi đang chuẩn bị cúng.
Tôi không phải vác cuốc ra mà để dãy cỏ mà chỉ trông lũ nhỏ. Ai gặp tôi cũng hỏi sao hôm nay ba má tôi không về tôi vội vàng đáp luôn là bố mẹ tôi sẽ về sau. Tôi xuống bếp để tìm Cẩm (đứa em họ của tôi), tìm hoài không thấy vì bình thường nó là đứa chăm chỉ luôn phụ giúp mọi việc mà hôm nay lại không thấy nên hơi lạ. Tôi kêu thằng Quyền ra mà hỏi nó bảo em nó đang bị sốt nằm ở nhà, tôi hỏi nó có ai ngoài đó không thì nó bảo không. Như mở cờ trong bụng tôi bảo thằng Quyền chăm coi mấy đứa nhỏ để tôi về nhà nó xem em nó thế nào.
Tôi chạy một mạch đến nhà chú tôi. Căn nhà vẫn thế vẫn cũ kỹ có lẽ chú tôi bận việc những ngày cuối năm nên không kịp sửa sang nhà của. Cái cửa chính thì bị cái đòn gánh cài chặt bên trong, bực mình tôi phải chạy vòng từ cửa dưới, nhà cửa gì mà dơ quá, hình như chắc cũng ít khi quét dọn.
Tôi thấy Cẩm nằm trên giường, từng hơi thở nóng ran, tôi sờ trán nó nóng ran, không hiểu con bé sốt thế này mà không có ai ở nhà cả công nhận chú thím tôi vô tâm thật. Từng hơi thở nặng nhọc và nóng ran thở ra, tôi thấy tội nghiệp cho con bé quá. Nhìn thấy không có ai ở nhà, tôi thử đánh lớn tiếng thử xem nó có dậy hay không. Tôi chạy xung quanh nhà thử có ai không, tôi cho tay vào mền và đặt lên bụng nó, hơi thở của tôi gấp gáp hơn, tim tôi đập thình thịch, tôi không thể kiềm chế những ham muốn tầm thường của con người.
Tôi luồn tay tôi vào cái áo của nó, da nó nóng ran, tôi lần lên cái áo lót của nó, tôi nhẹ nhàng luồn tay xuống áo lót ấy và đặt tay lên vú của nó. Chắc nó mới học lớp 8 nên hình như ngực của nó cũng chưa to lắm, tôi vân vê hai nhũ hoa còn đang phát triển trên tay, tôi đổi hai vú liên tục. Tôi không ngừng quan sát nó, chắc nó nhận ra có cái gì đó trong người mình, nó kéo hai tay tôi ra ngoài nhưng mắt không màng mở ra. Tôi nhẹ nhàng cho tay vào quần nó, tôi xoa hai cái mông tròn lẳn của nó. Hôm nay nó bị đau nên tôi cảm thấy không được hứng thú cho lắm.
Tiếng bước chân làm tôi giật mình, tôi nhìn xem thì là thím tôi, tôi vội rút tay ra khỏi cái quần nó. Thím tôi mang tô cháo vào cho Cẩm, tôi hỏi thím tôi:
– Sao con Cẩm sốt cao vậy thím nó bị nhiễm lạnh hả.
Thím tôi vô tư bảo:
– Nhiễm lạnh gì đâu thực ra lần đầu có kinh nên nó sốt như vẫn đó, vài bữa là khỏe ngay ý mà.
Bây giờ tôi mới biết khi có kinh lần đầu bị sốt cao như thế. Thím tôi bảo tiếp:
– Ông nội cúng rồi đó, với lại ba má cháu về rồi, cháu vô nhà nội đi.
Tôi chạy một mạch về nhà nội của tôi, tôi không thể không suy nghĩ về Cẩm, đặc biệt là những gì tôi vừa làm với Cẩm. Tôi tìm mãi mà không thấy thím tôi đâu cả, chắc ở ngoài nhà chưa vô. Tôi chạy ra nhà chú thím và bảo thím vào ăn cơm để tôi trông hộ bé Cẩm. Hình như Cẩm cũng đỡ rồi thì phải, lúc tôi vào thì thấy Cẩm đang ăn cháo, khuôn mặt trắng bệt, môi tím tái, đầu tóc rối bù khác hẳn với bình thường.
Thím tôi vô nhà nội, tôi ở lại với Cẩm. Đợi Cẩm ăn xong tôi dọn dẹp xuống nhà bếp, tôi quay lên thì thấy Cẩm đang nằm quay mặt vào tường, tôi nhẹ nhàng nằm bên cạnh Cẩm. Có lẽ Cẩm cũng cảm nhận được hơi thở nặng nề của tôi nằm kề bên. Tôi cho tay vào và xoa cái lưng nóng vì sốt của Cẩm, Cẩm quay lại và hất tay tôi ra ngoài, vẻ mặt của Cẩm nhăn lên làm vẻ khó chịu và không thích hành động của tôi.
Tôi tiếp tục cho tay vào vạt áo của Cẩm, vì bị sốt nên Cẩm không thể đủ sức để chống lại với sức trai của tôi. Tôi cho tay vào ngực và bắt đầu sờ bóp đủ kiểu, tôi vê hai đầu nhũ hoa nhỏ xíu đang phát triển của Cẩm. Cẩm nằm yên chịu trận, Cẩm sợ chứ không phải đồng ý với tôi, tôi định kéo áo em lên để chiêm ngưỡng cặp vú em thì em kiên quyết không cho. Tôi không dám ép nó vì sợ, nó quấn mền thật chặt và nằm vào góc tường. Tôi uất ức ra cây nhãn gần nhà để xả hết những thứ mà con cu căng cứng của tôi đang chứa. Lúc đó lũ em họ tôi kéo ra nhà chú nên tôi không còn cơ hội nữa, tôi thất thểu đi vô nhà nội.
Thời gian cứ chậm chậm trôi trong sự mong chờ của tôi, tôi mong chờ từng ngày từng phút cái ngày Ly về. Bữa 28 tháng chạp tôi nhận được điện thoại của Ly báo rằng em đã về đến nhà chú (là chú ruột của Ly). Tôi thất vọng khi nghĩ rằng Ly sẽ vào nhà tôi đầu tiên. Tôi xin bố mẹ về nội để dọn dẹp nhà cửa (nhưng thực ra để gặp em), bố mẹ tôi không cho bởi vì nhà nội tôi quá xa đi một mình thì không thể yên tâm được. Tôi lại thất vọng và mong ngày mùng một tết.
Những chùm pháo hoa bắn lên bầu trời, những câu hát happy new year, làm tâm trạng con người vui vẻ hẳn lên. Một năm mới lại về với tất cả mọi người, những lời chúc nhau những ly rượu mà lòng người thêm rộn rã. Tôi chỉ mong sao đến sáng thật nhanh để về nội, để gặp lại cô cháu gái Ly của tôi.
Sáng mùng một tôi kéo mọi người trong nhà dậy thật sớm để về nội chúc tết. Ba má tôi cũng không thể không ngạc nhiên bởi mọi năm tôi là người dậy muộn nhất. Về nhà nội thì đã thấy anh Văn là cháu Ly đến thăm tự lúc nào. Tôi gặp lại Ly, sau 4 tháng Ly vẫn không thay đổi gì. Khuôn mặt ấy làn da trắng nõn nà ấy chỉ có đầu tóc là thay đổi nên nhìn em có vẻ tiểu thư hơn nhiều. Lúc gặp tôi thì Ly tỏ ra hồ hởi thì tôi càng cố tỏ ra lạnh nhạt bấy nhiêu, tôi không vồ vập như em.
Em kể với tôi mọi chuyện từ chuyện trường lớp, bạn bè của em đến những chuyện vớ vẩn, em nói với tôi rằng chỉ có tôi là người trả lời những câu hỏi vớ vẩn và ngốc xít của Ly. Chúng tôi không nói chuyện lâu với nhau được và em xin phép đi về trước để thăm bà con lối xóm. Lần này tôi cảm thấy mình không quá hồi hộp như mình nghĩ, tôi cũng lấy lại cảm giác khi có Ly rồi Ly lại đi. Trong dịp tết tôi chỉ gặp Ly 1 lần, và 1 lần anh Văn vô nhà tôi nhưng không có tôi ở nhà. Ly phải vô sớm để kịp đi học. Có lẽ cái tết năm ấy khá đặc biệt với lòng tôi khi có Ly về và tôi cũng rất hy vọng mình trở thành người đặc biệt trong lòng Ly.
Thời gian vẫn lặng lẽ trôi đi trong sự hối hả của cuộc đời. Tiếng ve giờ đây cũng thưa dần mà thay vào đó tiếng trống khai giảng báo hiệu một năm học mới lại đến, tôi giật mình khi thời gian vô tình trôi đi. Năm học này là một năm học cực kỳ quan trọng trong cuộc đời tôi, nó sẽ quyết định tương lai, quyết định cuộc đời tôi sẽ đi về đâu.
Câu hát “nếu có ước muốn trong cuộc đời này… hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại…” giờ đây làm tôi buồn quá, giá như được vui vẻ giữa cái tuổi mơ mộng cái tuổi giữa tình bạn và tình yêu thì hay biết mấy. Tôi cảm thấy tôi phải chịu nhiều áp lực học tập từ mọi phía, cả bố mẹ tôi, cả hai bên nội ngoại đều hy vọng vào tôi – thằng cháu đích tôn của dòng họ. Tôi cũng hiểu điều đó chứ, tôi biết mình là niềm tự hào của bố mẹ của ông bà, tôi cũng muốn những đứa em tôi sau này sẽ lấy tôi làm gương. Tôi quyết tâm học tập trong năm học này và thi đỗ đại học. Tiếc thay tôi lại đắm mình vào trong thế giới ảo của các trò chơi game online.
Đầu năm học, tôi quyết định sẽ bày tỏ lòng mình với một cô bạn cùng lớp. Em là bí thư của lớp tôi, thực ra ban đầu chúng tôi không thân nhau lắm nhưng từ ngày lớp 11 cô giáo chủ nhiệm xếp em ngồi trên tôi làm tim tôi đập loạn nhịp. Chúng tôi thân nhau lắm, tuy em không cao lắm nếu như không muốn nói là bị lùn nhưng khuôn mặt có duyên của em với nụ cười xinh đẹp và thân hình nảy nở đã làm rung rinh không biết bao nhiêu người.
Chúng tôi khá hiểu nhau, em biết tôi thích điều gì, biết tôi thích ăn gì nói chung là em biết rõ con người tôi. Khi đi hát karaoke em cũng bấm bài cho tôi làm tim tôi xuyến xao loạn nhịp. Đôi lúc những đứa trong lớp ganh tị với tôi, chúng cứ ngỡ rằng chúng tôi là của nhau. Những ngày noel, valentin để cho những đôi tình nhân đi chơi với nhau thì hai kẻ cô đơn chúng tôi lại đi với nhau, tôi nhận ra rằng hình như chúng tôi dành cho nhau. Thực ra tôi nhút nhát lắm, tôi muốn tỏ tình với một ai đó khi cảm thấy hy vọng cao và sẽ không bao giờ nói ra nếu như mình không còn cơ hội…
Tôi viết tất cả tình cảm của tôi vào một mảnh giấy và kẹp vào cuốn tập của em, tôi hy vọng rằng ngày mai tôi sẽ nhận lại một tờ giấy từ em và em sẽ nói rằng cũng mến tôi nhiều lắm. Tôi nghĩ đến viễn cảnh tương lai của hai đứa, được nắm tay nhau dạo phố được nói những lời ngọt ngào của tình yêu. Tôi chỉ mong đến ngày mai để gặp em được nghe em nói rằng em cũng mến tôi. Nhưng giữa thực tại và giấc mơ là một khoảng cách xa vời. Ngày hôm sau tôi cô bạn thân của cô ấy nói với tôi là em muốn nói chuyện với tôi.
– D, con Yến nó hẹn ông ở ghế đá ở sân trường kìa, sướng nhé.
Cô bạn nở nụ cười tinh nghịch với tôi, tôi đáp lại bằng một nụ cười rồi vội vàng tiến lại cái ghế đá ở sân trường. Đây là lần đầu tiên tôi tỏ tình với bạn gái nên tôi cảm thấy rất run, tôi ngồi bên cạnh Yến mà không biết nói câu gì cả, chắc em cũng bối rối như tôi.
– Mình thật sự cảm ơn tình cảm của D, nó làm mình cảm thấy hạnh phúc khi có một người luôn quan tâm chăm sóc mình… Nhưng… thực sự mình cảm thấy rất quý D, nhưng đó không phải là tình cảm của đôi trai gái mà là tình bạn rất bình thường. Mình rất trân trọng tình cảm của D và mình sẽ mãi khắc ghi nó nhưng chắc chúng ta không thể trở thành đôi tình nhân được rồi. Giá như D không nói ra thì chúng ta sẽ mãi mãi là bạn thì tốt biết bao. Chúng ta vẫn mãi mãi là những người bạn tốt của nhau.
Từng câu nói ngập ngừng từ Yến mà lòng tôi thắt lại, tôi nghẹn ngào nước mắt chỉ muốn chực trào ra, tôi định nói rằng D chỉ đùa cho vui thôi để vớt vát chút thể diện nhưng không thể. Y đã từ chối tôi rồi, tôi không dám chấp nhận sự thật này, tôi chỉ hy vọng rằng Yến thử mình, hàng loạt tình huống đặt ra trong đầu tôi, có thể là Yến chưa tin tưởng mình, có thể là Yến cảm thấy năm cuối cấp nên muốn tập trung vào học… nhưng tôi không dám tin rằng Y không hề có tình cảm với mình. Lớp đã giờ học mà tôi không biết, đến khi thằng bạn chạy ra kêu tôi vào lớp tôi mới biết rằng thầy giáo đã vào lớp. Chắc nhìn bộ dạng của tôi, khuôn mặt thất thần và thái độ của Y chắc mọi người trong lớp cũng đoán được phần nào. Tôi không thể chấp nhận được…
Tôi tìm hỏi đứa bạn thân của Y thì mới biết thực ra Y đã có người trong mộng rồi, lớn hơn chúng tôi 2 tuổi và đang học đại học y dược. Tôi không thể chấp nhận được, nếu như thế thì tại sao Yến phải quan tâm tôi đến vậy. Tôi đã tự làm xấu hình ảnh mình trong mắt Yến khi đòi gặp anh chàng kia và cũng tôi lúc tôi tự làm khổ mình để mong được Yến thương hại.
Tất cả những hành động đã làm tôi ngày càng xa Yến. Tôi bắt đầu chìm đắm trong thế giới ảo với những trò online hay những trang web khiêu dâm, tôi luôn liên tưởng mình đang được làm tình với đứa em họ của tôi với Ly hay với cả Yến nữa. Tôi cố tỏ ra là một người đàn ông khi bập bẹ những điếu thuốc trong môi. Tôi thường xem nghỉ học thêm để ngồi hàng giờ trước màn hình máy tính. Đã không biết bao lần Yến khuyên tôi nhưng tất cả những lời khuyên ấy tôi đều không xem ra gì cả, đã có lần tôi xúc phạm đến Y làm Y khóc.
Thực ra trong giai đoạn này có nhiều chuyện khiến tôi không thể kiểm soát nổi bản thân. Khi đó con em họ Cẩm của tôi học lớp 9, tôi nói với bố tôi nên chuyển nó về trường của bố tôi để nó có thể học tốt hơn rồi chuẩn bị thi lớp 10 (thực ra đó là một âm mưu, một âm mưu tội lỗi của tôi đã được tính toán từ trước). Ý kiến đó không ai phản đối cả vì điều đó quá tốt.
Cẩm dọn về nhà tôi, tôi nhường phòng ngủ cho Cẩm và Cẩm học bài ở phòng khách, bình thường phòng của tôi chỉ để ngủ còn tôi học phòng bên cạnh cái phòng khách. Phòng này chỉ để cái máy tính, tủ đồ, cái bàn học của tôi và dựng vài cây xe máy. Tôi đêm tấm nệm ra và nhường phòng mình cho nó. Má tôi đã mua cho nó mấy cái nịt vú để nó thay áo lót vải của con gái mới lớn, bởi mẹ tôi sợ cái cặp ngực của nó sẽ thu hút mấy ánh mắt tò mò khi trên áo của nó có thể nhìn thấy cái nhũ hoa ẩn hiện dưới lớp áo ấy. Chắc có cho tiền mẹ tôi cũng không dám nghĩ rằng chính thằng con trai của bà cũng bị cuốn hút bởi cái cặp nhũ hoa ấy. Mấy lần nhìn Cẩm thắm từng mảnh vải dính vào làn da thịt làm lộ nên cái nhũ hoa trông quyến rũ vô cùng.
11h đêm, bố mẹ và em gái tôi đã ngủ rồi chỉ còn có tôi và Cẩm đang học bài, tôi đang tranh thủ làm bài văn để nộp cho kịp. Cái đề “cảm nhận của em về nhân vật chí phèo…” làm tôi phải lục tất cả các tài liệu vốn có của mình. Phải chắp vá tất cả các cuốn sách tham khảo mới có bài văn hoàn chỉnh. Hài lòng với bài văn của mình, tôi đang định thu dọn lại bàn học rồi đi ngủ thì tôi giật mình khi thấy Cẩm đang đứng bên cạnh mình.
Cẩm bảo có bài toán khó quá mà ngày mai sợ bị kêu lên bảng giải nên muốn nhờ tôi giúp. Thực ra bài toán không quá khó với tôi, nhìn dáng vẻ nó mà tôi buồn cười quá, không ngờ nó lại ngại tôi đến như thế. Tôi không trách nó vì dù sao đi nữa tôi cũng là người gây ra lỗi lầm này trước mà. Tôi chỉ cho nó bài toán rồi thả người lên tấm nệm và nằm suy nghĩ vẩn vơ. Không biết lúc này Yến có nhớ đến thôi hay không (lúc này chưa nói ra), nghĩ đến không biết Cẩm suy nghĩ tôi là người anh như thế nào: Đốn mạt hay là một người anh mà Cẩm vẫn ngưỡng mộ. Tôi chìm vào trong giấc ngủ với những giấc mơ nhẹ nhàng được nắm tay Yến đi dạo trên con đường đầy hoa…