Hương nồng trong gió
Chương 14
Ba Gà bưng ly bia lên, miệng hô hào:
– Uống cái đi cho có khí thế ông anh!
Ông Dậu đang cố tình ngã dúi dụi vào cặp núi đôi ngồn ngộn của Thủy Tiên, nghe thằng em kêu uống thì quay qua lấy tay chùi cái miệng tèm lem nước bọt rồi bưng ly bia đá cái “cốp” với Ba Gà.
Ba Gà uống nửa ly bia rồi bỏ xuống bàn, bước vòng qua chỗ Thủy Tiên đang ngồi, đặt đít ngồi kế bên rồi cất giọng nhừa nhựa:
– Giờ tụi anh… hic… muốn làm 1 cuốc tàu nhanh. Em còn ai nữa… hic… không?
Ba Gà nói mà miệng gã cứ nấc cụt liên tục, tín hiệu đã say tới chỉ rồi.
– Dạ hết người rồi anh! Bữa nay khách đông quá mấy anh thông cảm dùm em nghen…
Thủy Tiên vừa trả lời vừa lấy tay giữ tay gã Ba Gà đang thò vô áo bóp vú mình không cho thọc sâu vô trong.
– Vậy 1 mình cưng… tiếp 2 anh luôn hả!?
Nghe cha nội này hỏi xong Thủy Tiên chỉ biết ngó lên trần nhà nhìn 2 con thằn lằn tặc lưỡi chứ không biết trả lời sao cho phải, không lẽ nói với ổng cỡ 4, 5 ông cũng không ăn thua gì chứ nói gì 2 chả.
Hỏi xong mà thấy bà chủ không nói gì nên Ba Gà tưởng cô ả không tiếp được nên xua tay:
– Vậy thôi để 1 mình… hic… ông anh này… hic… đi tàu nhanh với cưng. Còn anh thì uống… hic… bia với hát karaoke!
– Dạ không… em tiếp được anh!
Chưa gì đã thấy mất hết 50% thu nhập nên dĩ nhiên là Thủy Tiên đâu có chịu. Cô ả gật đầu lia lịa khi nghe tay Ba Gà chưa gì đã định nhảy tàu khi tàu còn nằm trong sân ga chưa chuyển bánh.
– Vậy tụi anh… cùng 1 lượt hay…
Nãy giờ ông Dậu ngồi im nghe 2 người họ nói chuyện, tới chừng nghe cô nàng nói có thể tiếp hết thì quay sang hỏi dò. Từ hồi nào tới giờ ông chưa bao giờ đi “phá đò” như thế này nhưng có nghe mấy tay bạn nhậu kể mấy em đào có thể tiếp một lúc 2, 3 người là bình thường.
– Dạ… từng người nha anh!
Thủy Tiên trả lời mà thấy ngại miệng vô cùng. Mấy ổng tuổi đáng cha chú mà chui vô chỗ này thì đành phải kêu bằng anh chứ kêu chú kêu bác dễ gì mấy ổng chịu.
Ông Dậu nhìn quanh quất rồi hỏi Thủy Tiên:
– Ở đây luôn hả cưng!?
Nghe ông già này hỏi là Thủy Tiên đã biết ổng muốn hỏi gì rồi. Bình thường khách vô đây nhậu nhẹt với hát karaoke nếu muốn đi tàu nhanh thì ra phía sau, ngoài đó có 1 căn phòng dành riêng cho việc giao lưu sức khỏe giữa khách với nhân viên của quán. Đó là đối với nhân viên còn bà chủ như Thủy Tiên mà đi ra đó em út tụi nó cười cho, nhất là đi tiếp 2 ông khách già chát như vầy. Thôi thì… Thủy Tiên tặc lưỡi… khóa cửa hành sự luôn tại đây cho nhanh gọn lẹ.
– Dạ… tại đây luôn cũng được anh! Mà ai trước mấy anh…
Thủy Tiên trả lời ông Dậu thật chậm rồi bước ra bấm chốt cửa khóa bên trong, ở bên ngoài phải có chìa khóa mới mở được. Mà chìa khóa thì Thủy Tiên đang giữ đây rồi nên không sợ tụi nhỏ mở cửa thình lình. Toàn bộ cửa kính cũng được che rèm vải bên trong nên ở ngoài nhìn vô không thấy gì hết.
Lúc đầu Thủy Tiên cũng không định tiếp 2 ông nội này, nhưng chẳng hiểu sao cuối cùng cô lại thay đổi ý định. Nhất là cái ông lớn tuổi này có cái gì đó rất thu hút mà cô không lý giải được.
– Anh làm trước đi rồi tới em!
Ba Gà nói xong tự đứng dậy bưng ly bia đi qua ghế bên kia ngồi vừa uống vừa hát hò inh ỏi, trả lại không gian riêng tư cho 2 người còn lại.
Ở bên này ông Dậu không biết làm gì trước nên ngồi đực mặt ra. Lần đầu đi chơi gái nên đâu có kinh nghiệm. Thủy Tiên đang ngồi hơi xa ông Dậu tự động nhích mông xích lại gần rồi lấy tay đập khăn lạnh cái “bốp”, cô lấy khăn lạnh lau mặt mũi rồi lau cổ lau ngực cho ổng. Thủy Tiên vừa lau ngực vừa lấy ngón tay gảy gảy đầu vú làm ông Dậu nghe nhột nhạt cả người, bên dưới hạ bộ thằng nhỏ của ông cương lên cứng ngắc độn lên giữa đũng quần 1 cục to tổ bố. Thủy Tiên thò tay xuống tóm thử thì giật mình khi nhận ra hàng họ của ông Dậu không hề thua kém gì Hải Sơn. Cỡ ông này hồi còn trai trẻ thì đàn bà con gái ai mà chịu nổi với ổng.
Nghĩ tới đó Thủy Tiên đưa tay mở nút quần rồi kéo dây phẹc mơ tuya xuống, thò tay vào trong lôi trái chuối ra. Ông Dậu lớn tuổi nên hầu như rất ít khi mặc quần lót, chỉ quần dài bên ngoài quần cụt bên trong. Ông thấy nhiêu đó cũng đủ rồi, mặc thêm quần lót ông thấy ngứa ngáy khó chịu lắm.
Vừa lôi trái chuối ra ngoài, Thủy Tiên há hốc mồm khi nhìn thấy nó không phải là trái chuối như cô nghĩ mà nó phải là trái cà, đúng như người ta hay nói “cà ông giặt”… cái đầu rùa màu nâu đen với toàn thân quả cà cũng một màu thâm thèo xám xịt nhưng nó to khủng khiếp, độ lớn theo con mắt Thủy Tiên ước lượng cũng phải xem xem khúc tầm vông đực, hai ngón tay cái và ngón trỏ của cô không bao bọc được hết 1 vòng tròn quanh quả cà tím, nhìn vào y như cổ mấy con gà chọi nổi đầy gân guốc. Nhìn cây hàng của ông Dậu, Thủy Tiên khẽ lắc đầu thầm tiếc cho những thanh niên mới lớn chưa chắc được 1/2 như ông. Đúng là ông trời không công bằng mà.
Thủy Tiên lấy lon bia rót ra chiếc khăn lạnh rồi dùng nó để lau toàn bộ quả cà cho sạch sẽ. Tiếp theo cô dùng bàn tay tóm ngang như tề thiên nắm cây thiết bảng rồi bắt đầu sục nhẹ nhàng, tuốt lên tuốt xuống từ trên đầu rùa xuống tận gốc dương vật, mấy ngón tay búp măng sơn phết xanh đỏ như những ngón tay tiên nữ vừa xốc vừa xoa hai hòn ngọc nằm trong bìu dái nhăn nheo làm ông Dậu sướng rên người.
Một tay ông Dậu vòng qua vai Thủy Tiên để kẹp cổ còn tay kia thò vào trong cổ áo mò mẫm 2 quả vú non mềm thơm phức mùi son phấn. Cái miệng hôi hám mùi rượu, mùi thuốc lá của ông cứ áp áp vào miệng cô ả đòi hôn nhưng bị Thủy Tiên đẩy ra. Hôn không được thì ông Dậu tấn công bên dưới. Bàn tay ông Dậu vuốt ve mơn trớn cặp đùi Thủy Tiên sau đó cho hẳn luôn vào bên trong váy để nựng nịu cái gò thịt mềm mại. Cái mu loz căng mẩy của Thủy Tiên dưới bàn tay ông Dậu liên tục phát ra những tiếng sột soạt do lông loz cọ xát vào đáy quần lót khi bị ổng mát xa cô bé. Ngón tay ma mãnh của ông Dậu cứ tăm tia kẽ háng của cô nàng mà khều móc rồi thọc luôn vào bên trong rờ rẫm bộ phận kín đáo của Thủy Tiên, hết ngọ nguậy moi móc lại đâm chọt vô cái lỗ đã túa nước nhờn làm cho trơn trượt.
Thấy ông Dậu cây hàng đã cương cứng, Thủy Tiên đứng lên kéo cái váy lên cao tới bụng rồi lột cái quần lót bỏ lên bàn. Trước khi nằm ngửa ra Thủy Tiên cũng không quên xé “ba con sói” tròng vô quả cà tím của ông Dậu. Lẽ ra nếu khách còn trẻ và bắt mắt thì cô ả đã phục vụ full server chỉ trừ dọn WC và fuck cửa sau, nhưng ông Dậu nhìn vừa già cả vừa dơ dơ nên sụt cặc xong là cho ổng làm luôn chứ không có mấy vụ hôn môi, thổi kèn các thứ.
Lúc cô nàng vừa nằm xuống ghế sofa, một chân gác lên thành ghế, một chân gác lên bàn cho vùng cấm địa mở rộng thị trường thì ông Dậu liền nhào vô liếm đùi liếm mông định bú loz nhưng bị Thủy Tiên đẩy ra không cho vét máng. Cô ả lấy tay nắm trái cà tím kéo lại sát háng rồi tự đút đầu khấc vào âm động của mình. Ông Dậu ưỡn đít hẩy mông đâm cái ọt vào trong một cách trơn tru. Rồi Ông Dậu một chân quỳ gối trên ghế, một chân đế dưới đất cứ liên tục nắc phành phạch vào cửa mình Thủy Tiên, hai hòn bi trong bìu dái đong đưa lòng thòng như mào gà tây nhìn phát chán.
Ở ghế bên kia ông Ba Gà hát đâu được non nửa bài “Hai Chuyến Tàu Đêm” rồi nằm dài ra ghế định nghỉ mệt chờ lát nữa tới phiên mình, ai dè say quá nên ngủ quên luôn không hay.
Ông Dậu lần đầu tiên được chơi gái trẻ cỡ tuổi con cháu nên hưng phấn tột độ, bao nhiêu sức vóc còn sót lại của tuổi già bóng xế ông đem ra phục vụ hết cho cô chủ quán xinh đẹp. Cây hàng như cây đèn pin cứ kéo ra thụt vào trong cái lỗ nhão nhoẹt nước. Vừa nắc Ông Dậu vừa cúi đầu xuống liếm láp 2 bầu vú vẫn còn nằm trong áo ngực vì Thủy Tiên chỉ cởi quần chứ không cởi áo. Lúc đầu cô ả không cho ông Dậu bú vú mình nhưng sau khi bị ổng thụt cho le lưỡi vì sướng thì bắt đầu dễ dãi hơn, để mặc cho ổng tự do muốn làm gì thì làm.
Sau một đợt nã pháo cao xạ đâu cỡ 5, 3 phút gì đó chợt ông Dậu đứng dậy lấy tay kéo cái áo mưa ra khỏi quả cà tím rồi quẳng vô thùng rác. Thủy Tiên nhìn thấy lật đật ngồi dậy rồi hỏi nhanh:
– Sao vậy anh?
Ông Dậu cười nhăn nhó:
– Anh xài cái này hổng quen, đeo khó chịu quá à!
Nếu như lúc khác mà khách đang hành sự lại tự ý bỏ bao thì không bao giờ có chuyện Thủy Tiên cho làm tiếp. Nhưng mà nhìn ông già này cũng không phải dạng ăn chơi trác táng nên không lo bị lây nhiễm mấy căn bệnh xã hội. Với lại ổng già khú đế rồi thì chắc cũng không sợ bầu bí gì. Nghĩ vậy nên Thủy Tiên đứng lên:
– Thôi anh ngồi xuống đi để em làm cho!
Nói xong Thủy Tiên đẩy ông Dậu ngồi xuống ghế, người hơi trượt ra rồi xoay người canh sao cho lỗ âm động vừa khít cái đầu rùa thì ngồi xuống. Ngay lập tức quả cà bị con sò nuốt chửng vào trong miệng. Thủy Tiên ngồi trên hết nhún nhảy rồi xàng xê kẽo kẹt, cái hông cô nàng xoáy như bông vụ lúc quay ngược lúc quay xuôi làm ông Dậu sướng muốn sùi cả bọt mép.
Thủy Tiên ngồi trên 2 đùi ông Dậu nhấp nhổm được vài phút thì chợt ổng nắm chặt eo cô ả hẩy mông lên thọc quả cà vào lỗ loz mọng nước nắc tới tấp. Thủy Tiên biết ổng sắp ra nên định nhổm dậy xoay người lại tuốt lươn cho ổng nhưng cái eo bị ông Dậu ôm chặt quá không đứng lên được. Cô ả chưa kịp quay mặt lại biểu ổng thả ra thì phía dưới con rắn hổ mang của ông Dậu đã phun nọc phèo phèo vào âm đạo làm Thủy Tiên nhăn mặt:
– Trời ơi là trời… sao không chịu buông em ra?! Làm vậy lỡ có bầu sao cha nội!?
Ông Dậu bị cô nàng la cho một trận thì tỏ vẻ hối lỗi, miệng lí nhí:
– Tại… tại sướng… nên…
– Thôi!
Nghe ông Dậu ấp a ấp úng Thủy Tiên muốn nổi quạu, nếu không phải vì ổng làm cho cô ả cũng sướng tê người thì dễ gì Thủy Tiên đồng ý cho ổng đi chân trần với cô.
– Còn anh kia nữa… qua đây anh!
Miệng vừa nạt ông Dậu xong thì Thủy Tiên liền quay qua thằng cha Ba Gà định kêu chả làm luôn đi rồi nghỉ. Ai dè nhìn kỹ thì thằng chả đã ngủ li bì từ hồi nào.
Thấy chuyến tàu nhanh đã dừng lại ở ga thứ 1, khách của chuyến tàu thứ 2 đã bỏ cuộc chơi nên Thủy Tiên với tay lên khăn giấy lót dưới mông rồi đứng lên. Tinh dịch của ông Dậu từ trong lỗ động chảy trào ra ngoài thấm ướt hết mấy lớp khăn.
Lau chùi sạch sẽ cô bé của mình xong Thủy Tiên quay qua xé giấy lau bộ súng đạn cho ông Dậu. Tuy đã xuất tinh nhưng nó vẫn chưa xẹp xuống hẳn mà cứ sần sật nửa cương nửa nhu. Qua cái nhìn của con mắt nhà nghề cô ả biết cha này vẫn còn chiến đấu được phát nữa nếu bị kích thích. Nhưng nhiêu đó được rồi. Cho mấy ổng về để còn ra ngoài lấy thuốc ngừa thai uống vô chứ lỡ có gì chắc chết quá.
– Bữa nay hết tất cả bao nhiêu vậy em…
Ông Dậu sau khi đã mặc quần áo vô đàng hoàng, vừa bưng ly bia lên uống 1 hơi vừa hỏi.
– Dạ… của anh hết tất cả là 2 triệu anh!
Lúc đầu cô nàng định lấy 1 triệu thôi, nhưng nhìn thấy trong túi quần ông Dậu ló ra nguyên cọc tiền 500k mới xanh nên quyết định nâng giá. Mấy cha này được sướng con ku rồi thì tính bao nhiêu trả bấy nhiêu chứ đâu có chê mắc rẻ gì.
– Nè em… cái này anh bo thêm…
Ông Dậu móc túi lấy 2 triệu đưa cho cô nàng rồi còn bo thêm 1 triệu nữa. Thủy Tiên trố mắt nhìn ông Dậu, nhìn ổng phèn phèn vậy mà biết chơi dữ!
– Cái này là số điện thoại của em. Mai mốt nếu anh muốn vui vẻ thì gọi cho em. Mình đi nhà nghỉ chứ ở đây chật chội lắm.
Thấy ông Dậu biết cách chơi nên Thủy Tiên không ngần ngại móc túi lấy card visit đưa cho ổng rồi hẹn ngày tái đấu. Xem ra cô ả không chỉ thích cái cách ổng chơi đẹp mà còn bắt đầu mê luôn khẩu súng ổng cất trong quần. Nếu Hải Sơn đi lâu quá không về thì cô ả sẽ cho ông già này thế chỗ vào.
Tính toán tiền nong xong xuôi Thủy Tiên đứng dậy mặc lại quần lót, kéo váy xuống rồi chỉnh sửa cho ngay ngắn sau đó bước lại mở cửa đi ra ngoài. Con Tâm Anh thấy Thủy Tiên bước ra liền chạy tới bô bô cái miệng:
– Nãy giờ chị làm gì mà khóa cửa ở trỏng vậy, em kêu quá trời mà chị hổng nghe!
Thủy Tiên cười giả lả:
– Ờ thì tại… mấy ổng không muốn ai làm phiền nên kêu chị đóng cửa. Thôi em ra tiếp khách đi!
Nói xong Thủy Tiên bước vô phòng mình định lấy thuốc uống thì đã nghe con Trúc Giang kêu giật giọng:
– Chị Hai ơi… có khách kiếm chị nè…
Nghe cái giọng la y như nhà cháy của nó Thủy Tiên lật đật quay trở ra coi ai kiếm với suy nghĩ lát đóng cửa quán rồi uống cũng được.
Con Tâm Anh mới hỏi 1 câu đã bị Thủy Tiên kêu đi tiếp khách thì ngoe nguẩy đi ra, gặp con Hồng Thư đang đi vô liền bĩu môi nói với con Thư:
– Bả nói mấy ổng kêu đóng cửa cho khỏi phiền… bị chịch sướng quá nên bả mới khóa cửa luôn thì có!
Con Thư nghe con Tâm Anh tố giác chị Hai xong liền bụm miệng cười:
– Chịch hổng sướng thì cái gì mới sướng hả má??
Nói xong nó cười ha hả rồi bỏ vô trong lấy nước cho khách mới vô, bỏ mặc con Tâm Anh đứng mặt xị như cái bị.
Ông Dậu ngồi nghỉ mệt 1 lát rồi mới đánh thức Ba Gà dậy để về. Lúc Ba Gà chở ông Dậu về tới nhà thì bà Mẹo đã ngủ được 1 giấc ngon lành rồi.
Ngó lại đồng hồ lúc đó cũng đã gần 10h00 đêm chứ ít ỏi gì nữa!