Hương nồng trong gió

Chương 2



Phần 2

Sài Gòn về đêm thật diễm lệ và lung linh với muôn ngàn ánh đèn trắng xanh vàng đỏ, phố xá nhộn nhịp đông vui ngựa xe đan xen chồng chéo lên nhau như mắc cửi. Hai bên đường hàng quán nào cũng chật ních người. Bé Linh thích ăn buffet nên cả nhà ai cũng vui vẻ chiều theo con bé. Ăn uống xong lại chở đi cung văn hóa thiếu nhi cho nó chơi trò chơi mà nó thích. Lâu rồi con bé mới được đi chơi với ba mẹ nên cứ luôn miệng bi bô cười nói. Mỹ Hạnh nở trên môi nụ cười hạnh phúc và mãn nguyện, cái hạnh phúc bé nhỏ nhưng vô cùng to lớn chính là đây. Tuy nhiên vẫn còn một điều khiến cô cảm thấy niềm vui dường như không được trọn vẹn. Đó là sự có mặt của Hải Sơn!

Trong suốt buổi đi chơi, tuy làm ra vẻ không để ý nhưng cô thừa biết ánh mắt hắn nhìn cô rất khác lạ. Đó không phải là kiểu nhìn của em út dành cho anh chị mà là cái nhìn của những đôi tình nhân dành cho nhau, nửa như nồng nàn say đắm nửa như chiếm hữu tranh giành. Là phụ nữ, ai cũng thích được người khác khen mình đẹp mình xinh, cho nên cô cũng không ngoại lệ. Có điều những lời khen đó nếu đi kèm với ánh mắt thèm thuồng dục vọng, với cái nhìn như muốn vuốt ve âu yếm cơ thể căng tràn nhựa sống của mình thì nó làm cô cảm thấy ghê sợ hơn là ưa thích. Phúc Minh chồng cô cứ quấn quýt cô công chúa bé nhỏ nên không để ý gì đến thái độ và cử chỉ của đứa em cùng cha khác mẹ đang lộ rõ sự thèm khát vợ mình.

Lúc mọi người về đến nhà thì đã gần mười một giờ đêm. Con bé lúc đi thì hớn hở nôn nao chứ lúc về phần mệt phần đã khuya nên ngủ gục trên xe tự lúc nào.

Xe dừng trước cổng, Mỹ Hạnh nhanh nhẹn bước xuống mở cửa cho Hải Sơn chạy xe vào. Cô lăng nhăng tìm chìa khóa nhà để anh Minh bế con bé vào phòng riêng của nó. Đặt con xuống nệm, cô cẩn thận lấy gối gối đầu cho con, đắp chăn mỏng ngang ngực rồi bật điều hòa ở mức 28 độ. Xong, hai vợ chồng đứng nhìn thiên thần nhỏ đang say sưa trong giấc ngủ mà lòng tràn ngập niềm vui. Bất ngờ Phúc Minh choàng tay qua eo Mỹ Hạnh kéo cô đứng sát vào anh, ghì mạnh rồi đưa mặt mình vào sát mặt cô, anh nói trong hơi thở nóng hôi hổi:

– Anh nhớ em quá đi…

Chữ “nhớ… ớ… ớ…” của anh lại kéo dài như cách nói của nhỏ Thục Duyên ban chiều làm cô khẽ bật cười vì thích thú. Tiếng việt ngữ nghĩa phong phú thật, chỉ để diễn tả một sự việc mà có vô vàn cách nói.

Nếu như không có mặt đứa em bất đắc dĩ thì chắc chắn cô đã quấn lấy anh để trút cạn những nhớ thương mong đợi vào từng nụ hôn từng ánh mắt. Thế nhưng hắn đang ở ngoài kia mà cửa phòng thì chưa khóa, cô không muốn hắn nhìn thấy cô lúc làm chuyện ấy với chồng.

Mỹ Hạnh thừa biết Phúc Minh đang muốn gì, bởi đó cũng là điều mà cô luôn chờ đợi. Vốn là một phụ nữ xinh đẹp trẻ trung, cuộc sống kinh tế thuộc vào loại khá giả, ăn ngon mặc đẹp nên cơ thể luôn có thừa sự sung mãn. Con người ai cũng có bản năng tình dục của mình, ai cũng muốn được làm chuyện đó, nó là nhu cầu cơ bản giống như đói thì phải ăn khát thì phải uống vậy.

Không để chồng mất hứng nhưng cũng không thể làm chuyện đó ở đây, cô vòng tay ôm chặt chồng, đặt lên môi anh một nụ hôn rồi khẽ nói:

– Chút xíu nữa nha anh, về phòng mình…

Phúc Minh hiểu ý nên cúi xuống hôn lên má vợ một cái “chốc” kèm theo lời thì thầm nhỏ xíu chỉ mình Mỹ Hạnh nghe thấy:

– Lẹ nha bà xã yêu, anh chịu hết nổi rồi…

Cô cấu vào vai anh thay cho sự cưng nựng yêu thương, kiểu như ông bà xưa hay nói thương nhau lắm cắn nhau đau vậy. Cô đẩy anh ra cửa, bước lại kéo chăn đắp lại cho con sau đó mới ra ngoài khép cửa lại. Con bé vẫn ngủ say sưa, trong giấc mơ không biết mơ thấy điều gì mà thi thoảng lại bật khóc nức nở, kiểu này là quậy phá nên bị bà mụ đánh đòn nè. Mỹ Hạnh vừa cười cười vừa quay gót.

Vì thu nhập của hai vợ chồng khá cao nên nhà cửa cũng khang trang rộng rãi với đầy đủ tiện nghi sinh hoạt. Trên lầu có một phòng để trống dành cho khách ghé thăm nghỉ ngơi nếu ngủ lại. Mà khách khứa cũng đâu có ai xa lạ, hoặc bà con dòng họ hai bên hoặc khách hàng của Phúc Minh, hoặc đồng nghiệp của Mỹ Hạnh mà thôi, toàn người quen cả. Đêm nay Hải Sơn sẽ ngủ trên đó.

Khi từ trong phòng bé Linh bước ra, cô đưa mắt nhìn quanh xem Hải Sơn còn ở dưới tầng trệt hay không nhưng không thấy. Nhìn lên căn phòng trên lầu cô thấy cửa phòng đã đóng lại, có lẽ hắn cũng mệt nên ngủ rồi. Vậy thì ít ra đêm nay cô cũng có thể an tâm không bị quấy rối như trước.

Về phòng, cô thay vội quần áo, tẩy trang cẩn thận, với tay lấy chiếc đầm ngủ màu đen bằng lụa mặc vào, bên trong để nguyên không mặc gì, dưới ánh đèn ngủ mờ ảo trông cô như bức tượng thần vệ nữ với những đường cong mềm mại uyển chuyển. Mỹ Hạnh có một sở thích hơi khác người một chút, đó là thích thả rông. Bình thường ở nhà khi không có Phúc Minh, cô hay không mặc gì cả lúc ở trong phòng một mình. Cái cảm giác thoải mái khi không có quần áo trên người khiến cô thấy ưa ưa. Đêm nay có chồng về nên cô mặc thêm áo ngủ chứ bình thường đâu có. Mà ăn mặc như vầy cô cũng tự thấy mình “đĩ” lắm rồi.

Phúc Minh dường như không chờ đợi được nữa nên anh nhảy phắt xuống giường, bế bổng vợ lên rồi đặt xuống nệm, nhoài người nằm lên trên người cô, đôi môi hai người tìm đến nhau trong sự hưng phấn tột cùng. Mỹ Hạnh cũng đáp trả lại chồng một cách cuồng nhiệt, môi cô ngậm lấy môi anh, lưỡi cô đưa ra cho anh mút rồi cô lại mút lưỡi anh, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau như hai con rắn uyển chuyển lắc lư. Phúc Minh vừa hôn vợ vừa đặt tay lên bộ ngực săn chắc mềm mịn thơm tho mà xoa nắn, mân mê. Hai ngón tay cái và ngón trỏ chúm vào đầu vú cô xoe xoe làm cô nhột nhạt hết cả người, theo bản năng bàn tay cô lần xuống dưới thọc vào trong quần chồng mò mẫm con cặc đã cứng như thỏi sắt. Mấy ngón tay cô gãi gãi lên bìu dái làm khúc thịt cứ giật nẩy lên vì nứng.

Bàn tay Phúc Minh cũng đã ôm trọn cái mu lồn mum múp của vợ từ lúc nào, anh vuốt ve những sợi lông nhuyễn như tơ rồi lần ngón tay vào cái rãnh giữa hai múi thịt đầy đặn. Mỹ Hạnh thở hắt ra một tiếng “um… anh…”, cô bấu vai anh thật mạnh khi ngón tay anh chà xát lên cái hột le khiến nó đang mềm bỗng từ từ săn cứng lại. Từ bên trong cửa mình, dâm thủy cô ứa ra từng dòng chảy xuống đùi ướt át. Cảm giác thèm muốn dâng cao làm Mỹ Hạnh siết chặt chồng mạnh hơn nữa, mông cô nẩy lên mỗi khi ngón tay anh miết vào vùng da thịt đầy nhục cảm giữa hai chân, cô muốn ngón tay anh đi sâu vào cái lỗ trơn nhẫy đó nhưng anh chỉ lả lướt ở vòng gửi xe, có lẽ anh sợ làm cô đau nên cứ như thập thò ngoài cổng vườn địa đàng.

Cô muốn anh để miệng anh vào háng cô, muốn anh dùng lưỡi ngoáy mạnh thọc sâu vào khe lồn, muốn anh ngậm hai múi thịt mà mút… nhưng cô không dám nói với chồng điều đó vì ngại chồng nói mình dâm. Những lúc một mình, khi nổi hứng cô cũng lên mạng tìm xem vài tập phim Nhật Bản, cô thấy phim nào đàn ông cũng bú lồn nhiệt tình quá, nhìn mấy diễn viên nữ oằn oại vì sướng mà cô thấy thèm khát được như vậy vô cùng. Không biết nếu được làm thật thì cảm giác sẽ như thế nào nhỉ!? Chắc là “đã” lắm!

Phần Phúc Minh, nhiều lúc cô muốn ngậm cặc anh mà bú liếm như trong phim, muốn ngồi lên mặt anh mà áp cái lồn vào miệng nhưng cô chưa dám vì thấy anh có vẻ không thích. Từ hồi cưới nhau tới giờ anh chưa bao giờ đặt miệng anh vào lồn cô, không biết vì lý do gì, sợ cô đau hay sợ dơ bẩn thì cô cũng không biết.

Thấy lồn vợ đã ướt lắm rồi, Phúc Minh bật dậy lấy gối kê dưới lưng Mỹ Hạnh. Hiểu ý cô từ từ dang rộng hai chân ra, cái lồn tràn trề dâm thủy như phơi ra trước mặt mời gọi chồng vào cuộc giao hoan. Anh quỳ gối giữa hai chân cô, cầm cặc quẹt lên quẹt xuống khe lồn rồi nhằm cái lỗ trơn tru đút thẳng vào.

– Ớ… ơ…

Mỹ Hạnh rên lên khi cặc chồng đút hết vào trong người mình. Anh bắt đầu di chuyển con cặc thục ra thục vào trong lồn cô. Nước nhờn lại ứa ra, trơn nhẫy. Anh mỗi lúc mỗi nắc mạnh hơn, tiếng da thịt va chạm với nhau tạo nên âm thanh “bạch bạch” rất gợi dục. Hơi thở của cô càng lúc càng trở nên nặng nề, máu nóng dồn lên mặt làm cô thấy mặt mình nóng bừng bừng. Bên trong tử cung từng sợi dây thần kinh cảm giác đang căng ra hết cỡ để đón nhận một cuộc thăng hoa tột đỉnh sắp diễn ra. Nhưng không…

Đang đón nhận cơn sướng râm ran nơi cửa mình thì Mỹ Hạnh bỗng nghe Phúc Minh thở hắt ra, người giật giật rồi đổ sập xuống người cô. Tận sâu trong người cô cảm nhận được dòng tinh khí nóng ấm của chồng bắn thẳng vào. Bên trong giờ đây đã ngập tràn tinh dịch. Một cảm giác hụt hẫng trỗi dậy khiến cô khẽ thở dài. Lần nào cũng vậy, chồng cô luôn chứng minh anh ấy là người chưa đi đến chợ đã hết tiền. Cả tháng ngóng chờ mòn mỏi cô những tưởng cuộc mây mưa sẽ có kéo dài hơn bình thường nhưng điều đó đã không xảy ra. Cô chỉ mới cảm thấy hơi sương sướng một tí thôi thì mọi thứ đã kết thúc, cảm giác như chiếc xe chạy hẵng 5 số ngọt ngào mà chỉ mới vào số một đã khục khà khục khặc, cà giật rồi tắt máy. Ấy là do người cầm lái dở chứ nào phải tại máy móc không ngon.

Cố nén sự thất vọng không để chồng biết, cô ôm hôn anh rồi đẩy ra. Phúc Minh cũng hôn vợ rồi lăn qua một bên, vài phút sau đã ngủ thẳng cẳng. Nhìn anh say ngủ cô vừa thương vừa giận. Thương vì từ hồi nào giờ anh lúc nào cũng bận rộn với công việc nên ăn uống thất thường, lại thêm căn bệnh đau dạ dày hành hạ thành ra cơ thể nhìn gầy ốm xanh xao, nhiều lúc anh về cô đi chợ nấu cho anh thật nhiều món ngon để tẩm bổ nhưng anh chỉ nhấm nháp như mèo liếm thì làm sao mạnh khỏe được, mà đã không khỏe thì chuyện đó cũng ỉu xìu. Còn giận là vì chưa bao giờ anh khiến cho cô cảm thấy sung sướng trọn vẹn cả, lúc nào cũng chỉ mở bài rồi kết thúc luôn, nhiều lúc trong cô bụng bảo dạ, kiểu tiktok “tôi năm nay đã hơn bảy mươi tuổi mà chưa thấy trường hợp này bao giờ, phải tôi tôi đấm cho mấy nhát”. Hic!

Leo lên giường rồi kéo chăn đắp ngang ngực, Mỹ Hạnh cố gắng chìm sâu vào giấc ngủ nhưng không được, đầu óc cô cứ tỉnh như sáo mà trong người thì cứ bứt rứt khó chịu, cái cảm giác làm ăn chưa tới nơi tới chốn khiến cô thấy khó chịu quá, bên dưới mu lồn vẫn còn ướt nhoẹt chưa khô, hai mép lồn sưng múp vẫn chưa dịu xuống mà cơn nứng thì cứ lửng lửng lơ lơ.

Mỹ Hạnh rất muốn thò tay vào bên dưới váy để tự sướng cho đã cơn thèm nhưng cô không dám vì sợ rục rịch thì chồng cô sẽ tỉnh dậy bất ngờ. Chợt cô nhận ra cổ mình đang khát khô nên nhẹ nhàng ngồi dậy rón rén bước xuống.

– Em đi đâu vậy em?

Tiếng hỏi của chồng làm Mỹ Hạnh giật mình vì cô tưởng anh đã ngủ say lắm, thế mà cô chỉ mới nhúc nhích anh đã biết.

– Em xuống dưới nhà uống nước rồi lên, anh ngủ trước đi.

Phúc Minh không nói gì rồi quay sang bên kia ngủ tiếp, anh có thói quen ngủ nghiêng một bên chứ không nằm thẳng. Mỹ Hạnh có thoáng chút do dự, không biết nên để y như vầy xuống bếp hay mặc thêm phụ tùng vào, bởi vì nãy giờ cô chỉ khoác chiếc áo ngủ mỏng manh và bên trong hoàn toàn không manh giáp. Nếu lỡ đứa em chồng nhìn thấy cô trong tình trạng này chắc sẽ ăn thịt cô mất. Nhưng cô chợt nghĩ “chắc nó ngủ rồi, đã gần một giờ sáng chứ ít ỏi gì…”

Trong đầu suy nghĩ như vậy nên Mỹ Hạnh cũng khá an tâm, cô nhẹ nhàng mở cửa rồi ló đầu nhìn thử bên ngoài. Mọi thứ vẫn bình thường không có gì khác lạ. Cô khẽ khàng bước từng bước thật nhẹ như bước chân mèo về phía nhà bếp nơi đặt tủ lạnh để lấy nước uống. Lúc đi ngang cầu thang cô không quên ngoái nhìn xem cửa phòng đóng hay mở. Cửa phòng đóng chặt. Vậy là nó ngủ rồi, may quá!

Cũng do sợ đứa em nhìn thấy mình trong trang phục khiêu khích mời gọi nên cô không dám mở đèn, chỉ mò mẫm trong bóng tối tiến về phía nhà bếp, ai có ngờ đâu chính vì không mở đèn mà cô vấp phải sự cố làm thay đổi cả cuộc sống sau này của mình.

Bạn đang đọc truyện Hương nồng trong gió tại nguồn: http://truyen3x.xyz/huong-nong-trong-gio/

Về phần Hải Sơn…

Trong lúc vợ chồng anh hai ẵm con bé vào phòng dỗ ngủ thì Hải Sơn cũng de xe vào sân rồi kéo cửa rào bóp ổ khóa lại. Hắn lững thững đi vào phòng khách, ngồi phịch xuống ghế sofa rót đầy ly nước lọc rồi kề miệng tu ừng ực. Khẽ liếc mắt nhìn vào phòng con bé, hắn thấy hai người đang xà nẹo với nhau mà nghe trong lòng dâng lên nỗi ghen tức mơ hồ. Tại sao anh hai lại được hưởng nhiều may mắn đến như vậy, vợ đẹp con ngoan nhà cao cửa rộng… còn hắn tay trắng vẫn trắng tay, nhiều lúc cần gì thì phải ngửa tay xin. Sự ích kỷ và tham lam cùng sự ganh ghét đố kỵ khiến cho Phúc Minh chẳng khác nào cái gai trong mắt hắn.

Thả nhẹ người vào thành ghế, hắn nhắm mắt lim dim và hồi tưởng lại khoảnh khắc lần đầu tiên hắn gặp Mỹ Hạnh, cái lần anh hắn đưa cô về ra mắt gia đình. Ôi chao! Sao trên đời này lại có một người phụ nữ xinh đẹp đến như thế, này mắt này môi kia lồn nọ vú… sao cái nào cũng thu hút và hấp dẫn quá đỗi. Đặc biệt là lúc hắn ôm cô ngoài vườn, mùi hương con gái sao mà quyến rũ lạ, dù hắn chỉ ôm từ phía sau vài phút nhưng cũng đủ cảm nhận được bờ mông của cô thật êm ái, tròn trịa và căng đầy. Đặc biệt là lúc hắn xoe đầu vú, nhìn Mỹ Hạnh run rẩy ú ớ trong khoái cảm đầu đời mà hắn thấy phấn khích vô cùng. Có lẽ đó là lần đầu tiên Mỹ Hạnh được hưởng thụ cảm giác như vậy. Nếu hôm ấy ông anh đáng ghét không xuất hiện kịp thời thì hắn đã có đủ thời gian úp bàn tay vào cái mu múp míp giữa hai chân Mỹ Hạnh rồi. Nghĩ lại càng thêm tức!

Mở mắt ra, nhìn vào phòng hắn thấy hai người vẫn đang to nhỏ xù xì với nhau, thỉnh thoảng tiếng Mỹ Hạnh bật cười làm hắn cảm thấy khó chịu.

“Hạnh phúc lắm hả, vui vẻ lắm hả? Được rồi, hãy cứ chờ đấy”…

Hắn rủa thầm trong bụng rồi lếch thếch bước từng bước nặng nhọc lên cầu thang. Vào phòng hắn buông mình cái ịch xuống chiếc nệm êm ái, mắt nhìn lên trần nhà một cách vô thức. Trên tường, hai con thằn lằn đang làm chuyện đó với nhau. Hắn tưởng tượng đó là hắn với bà chị dâu xinh đẹp, trong đầu hắn vẽ ra hàng trăm tư thế mà hắn sẽ thực hiện khi được cùng cô mây mưa hoan lạc.

Càng nghĩ hắn càng thấy bấn người, củ lẳng trong quần đã cứng ngắc từ lâu. Không chịu nổi nữa rồi, hắn chồm dậy bấm chốt cửa, cởi phăng quần áo trên người vứt đại lên sàn nhà, bật điện thoại mở phim sex nhật kiểu incest “chị dâu cô đơn và gã em chồng may mắn”… hắn vừa xem vừa quay tay đều đặn, trong đầu nghĩ mình chính là diễn viên trong phim. Đến đoạn cao trào, nam diễn viên xuất tinh ào ạt lên người diễn viên nữ thì hắn cũng trâng mình bắn thẳng tia sữa trắng đục lên chiếc nệm sạch sẽ tinh tươm tạo thành một vệt ố nhớt nhàu tanh tưởi.

Sau khi đã “ra” hắn nằm thở dốc từng hồi rồi ngủ quên lúc nào không hay biết.

Nửa đêm tỉnh dậy hắn thấy khát nước mà lại buồn tiểu. Đi xuống nhà dưới, hắn lại tủ lạnh lấy chai nước rót một ly đầy uống cạn rồi mới lếch vào toilet. Trên chiếc máy giặt quần áo dơ để bừa bộn hắn thoáng thấy bộ đồ Mỹ Hạnh mặc đi chơi tối qua. Một ý nghĩ vô cùng biến thái lóe lên, hắn lục tung đống quần áo rồi nhặt chiếc quần lót màu hồng đưa lên mũi ngửi. Cái mùi đàn bà phảng phất làm hắn như ngây như dại. Đặt mông xuống bồn cầu hắn ngồi bẹt chân ra hình chữ V, một tay cầm quần lót hít hà ra chiều sảng khoái, tay kia vuốt ve khúc gân cương cứng đang chĩa lên trời, mắt nhắm nghiền hưởng thụ!

Đúng lúc đó…

Mỹ Hạnh cũng vừa rón rén từ trong phòng riêng xuống nhà bếp, sau khi quan sát thấy phòng Hải Sơn đã khóa thì yên tâm hắn ngủ rồi không có gì phải lo. Uống nước xong cô thấy buồn tiểu nên đi thẳng vào nhà vệ sinh. Trời tối mờ mờ vì không bật đèn, cô bước vào và xoay người chổng mông ngồi xuống bệ xí…

Nào ngờ trong phút giây định mệnh đó, thật trớ trêu, cái lỗ lồn ẩm ướt của cô lại đặt đúng ngay cái đầu rùa nồng nỗng của thằng em chồng đang chĩa lên, một tiếng “ót” vang lên thật ngọt ngào và gọn ghẽ.

– Ớ, trời ơi…

Mỹ Hạnh giật nẩy lên vì không biết từ đâu mọc lên khúc thịt nóng hôi hổi đâm xuyên thẳng vào lồn mình thế này. Trời ơi chuyện gì đang xảy ra? Khoảnh khắc chết lặng khiến cô không biết nên phản ứng như thế nào, mà ở dưới cửa mình thì cái đó cứ nở to ra, nong cái hang tình càng lúc càng chật ních.

Chính Hải Sơn cũng bất ngờ khi đang thủ dâm thì bỗng nhiên từ đâu xuất hiện cái lồn ngon lành và nhanh chóng nuốt trọn con cặc của hắn. Cái gì thế này, món quà từ trên trời rơi xuống hay là cái lồn mơ ước?!

Nhanh chóng định thần trở lại, hắn nhận ra có một người phụ nữ đang ngồi trên người mình. Nhà không có phụ nữ, mà cái mùi thơm này, cái cơ thể thì còn là ai nữa…

– Hạnh hả Hạnh?

Hắn buông tiếng hỏi mà trong bụng vui như mở cờ. Không ngờ ông trời đã giúp Lý Thông này chiếm được cô Tấm một cách dễ dàng như thế. Vì quá phấn khích, hắn gọi thẳng tên cô chứ không thèm vòng vo chị em cái vẹo gì nữa.

– Ôi thôi chết rồi, sao em lại ở đây?

Mỹ Hạnh hoảng hốt khi nhận ra đó là kẻ mà nãy giờ cô vẫn phòng bị hắn xuất hiện bất ngờ. Đúng là đời thật tréo ngoe, ma đưa lối quỷ dẫn đường thế nào mà cô lại “tự nguyện” dâng lồn cho hắn một cách dễ dàng quá đỗi. Sau phút trấn tĩnh, cô đứng lên nhằm rút đồ chơi ra khỏi người hắn nhưng Hải Sơn dễ gì chịu buông, hắn vòng tay ra phía trước chộp hai quả vú tròn trịa xoa nắn thỏa thuê và giữ cô ngồi yên không cho nhúc nhích. Và hắn bất ngờ hơn khi cô hoàn toàn không mặc đồ lót, bàn tay hắn gần như chạm vào trọn vẹn bầu vú săn chắc thơm tho.

– Buông chị ra đi mà, không được đâu em…

Mỹ Hạnh phát hoảng khi hắn cứ ôm ghì lấy mình không cho cô đứng lên, mà cây hàng thì vẫn nằm sâu trong âm đạo. Từ phía sau hơi thở hắn phà vào gáy khiến cô nhộn nhạo, lông tay lông chân dựng đứng, hai bầu ngực thì bị hắn vừa bóp vừa xoa một cách thô bạo nhưng không hiểu sao cô không thấy đau mà còn có cảm giác thinh thích.

Chợt hắn buông cô ra, ngay lập tức Mỹ Hạnh đứng phắt dậy định chạy về phòng nhưng không kịp. Cô tuy nhanh nhưng hắn còn nhanh hơn, một chú gà mái mơ thì làm sao bì kịp một con cáo già ranh mãnh, hắn chồm tới chụp ngang eo kéo cô lại rồi ép vào tường, ngồi thụp xuống và tốc váy lên rồi úp mặt vào mông cô hít hít một hơi rồi thè lưỡi liếm thẳng vào cái khe sâu hoắm.

– Úi uiii…

Mỹ Hạnh không kiềm nổi cảm giác lâng lâng nên buột miệng rên khẽ. Hải Sơn thấy vậy càng nhiệt tình hơn, hắn lấy hai tay vạch mông cô ra rồi đút lưỡi vào khua khoắng liên hồi vào cái vùng nhạy cảm nhất của người phụ nữ. Mỹ Hạnh như đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, lần đầu tiên cô được một người đàn ông liếm láp ở nơi kín đáo nhất, cái mà cô chỉ thấy trên phim ảnh. Cơ mà, sao nó lại sướng nhiều như vậy chứ, hèn chi mấy diễn viên nữ cứ oằn oại rên la. Té ra họ sướng thiệt chứ không phải giả vờ.

Ngay lúc đó Hải Sơn lật cô xoay người mặt đối mặt với hắn rồi chồm tới áp mặt sát vào cô định hôn nhưng với chút lý trí còn sót lại, cô xô mạnh hắn ra rồi chạy thật nhanh về phòng. Tuy bất ngờ vì bị Mỹ Hạnh xô ngã ngửa nhưng hắn làm sao buông tha, ngay lập tức đuổi theo cô về tận cửa phòng. Mỹ Hạnh vừa định mở cửa thì hắn cũng đã đứng bên cạnh và ôm cô chặt cứng.

– Buông chị rraaaa…

Tiếng Mỹ Hạnh như muốn khóc, nước mắt chực trào ra vì thấy đứa em nhất quyết cưỡng hiếp cô cho bằng được. Hồi xưa nó cũng từng làm bậy với cô rồi nhưng chỉ mới sơ sơ chứ đâu như bây giờ. Cả hai giằng co kẻ lôi người kéo một lúc thì từ trong phòng có tiếng vọng ra:

– Hạnh hả, em làm gì lục đục giữa đêm vậy?

Phúc Minh nghe ồn ào nên buông tiếng hỏi nhưng vẫn không ngồi dậy vì còn say ngủ chưa tỉnh hẳn. Nghe tiếng chồng, Mỹ Hạnh càng hoảng hơn, cô lấy hết sức gạt tay Hải Sơn ra rồi lách vào trong định chốt cửa nhưng hắn đã như con sóc thoáng mắt đứng giữa phòng rồi.

– Dạ, không có gì anh, em đuổi mấy con mèo hoang…

Cô trả lời chồng mà trống bụng đánh lô tô, kiểu này thì chết cả lũ rồi! Trong tình cảnh dở khóc dở cười Mỹ Hạnh đứng chết trân không biết phải làm gì cho đúng.

Không gian trong phòng ngay lúc đó bỗng trở nên nặng nề một cách kỳ lạ, mọi thứ im phăng phắc, chỉ có tiếng thở đều đều của Hải Sơn, cả hai người kia đứng giữa phòng dường như đều không dám thở mạnh. Mỹ Hạnh muốn lấy tay đẩy Hải Sơn ra ngoài nhưng sợ nếu giằng co sẽ làm cho Phúc Minh thức giấc, trước giờ anh vốn là người khó ngủ, chỉ một tiếng ồn nhỏ cũng đủ để anh tỉnh dậy. Chính vì thế mà phòng ngủ của hai vợ chồng là phòng cách âm. Có điều chỉ cách âm với âm thanh từ bên ngoài vào, còn bây giờ ba người đang ở bên trong thì cách âm cái nỗi gì.

Mỹ Hạnh đứng tần ngần hết nhìn Hải Sơn lại quay qua ngó chồng, trong bụng thấp thỏm lo âu, không biết hắn sẽ làm gì tiếp theo. Hai tay cô lúc này cảm thấy sao thừa thãi quá.

Hải Sơn nhìn thấy vẻ lóng ngóng bần thần của Mỹ Hạnh sao mà đáng yêu đến lạ, cứ như đứa con gái lần đầu tiên về nhà chồng cứ rụt rè nhút nhát chẳng dám nói cười. Hai người đứng cạnh nhau, mùi hương từ người cô tỏa ra dìu dịu làm hắn ngất ngây.

– Sao phụ nữ ai cũng thơm tho sạch sẽ chẳng bù cho cánh đàn ông…

Hắn thầm nghĩ rồi quay sang ngó ông anh đang nằm trên giường vẫn chưa hay biết gì về những thứ đang diễn ra xung quanh. Thoáng chút ngần ngừ nhưng cũng sớm trấn tĩnh, hắn từ từ đi lại phía chiếc giường rồi nhẹ nhàng trèo lên. Mỹ Hạnh thấy vậy thì hồn vía lên mây, trong giây phút hoảng loạn cô chợt la lên thành tiếng:

– Đừng… đừng…
– Gì vậy?

Đang thiu thiu ngủ chợt Phúc Minh nghe tiếng vợ kêu toáng lên nên lật đật trở mình định ngồi dậy nhưng đúng lúc đó có một bàn tay cứ như thép nguội đưa lên chặt mạnh vào cổ, ngay động mạch cảnh làm anh lịm đi ngay tức khắc.

Mỹ Hạnh sau khi nhận ra mình mở miệng bị “hớ” nên vội im bặt, theo phản xạ cô đưa tay lên bịt miệng lại không dám trả lời câu hỏi của chồng, mắt vẫn dõi theo nhất cử nhất động trên giường. Dưới ánh sáng mờ mờ của chiếc đèn ngủ, cô thấy Phúc Minh ngồi dậy rồi lại nằm xuống mà không hiểu lý do tại sao. Cũng phải thôi, Hải Sơn vốn là võ sư nên hắn ra tay cực kỳ nhanh và chính xác.

Không để cho Mỹ Hạnh có thời gian nhận ra vấn đề, Hải Sơn tót nhanh xuống và phóng lại ôm cô chặt cứng rồi vác lên vai đi ra khỏi phòng, giống như người ta vác bao gạo vậy. Động tác của hắn nhanh đến nỗi Mỹ Hạnh chưa kịp kêu lên thì hắn đã đặt cô xuống ghế sofa giữa phòng khách rồi.

– Sơn… Sơn… em muốn làm gì…

Mỹ Hạnh vừa hỏi vừa lếch dần vô thành ghế, hai chân buông thõng dưới đất, hai tay đưa lên trên để che hai quả đào tiên trắng ngần lấp ló trong làn áo mỏng, gương mặt cô lúc trắng bệch lúc đỏ hồng, cảm giác lo sợ có mà thích thú cũng có. Hải Sơn không trả lời. Mỹ Hạnh biết mình đã hỏi một câu dư thừa vì câu trả lời chính cô cũng đã biết.

Như con thú say mồi, Hải Sơn xốc tới kéo Mỹ Hạnh ngồi ngay chính giữa chiếc ghế rồi quỳ xuống bên dưới, lấy hai chân cô gác lên vai, hai tay vạch đùi cô tạo thành hình chữ V sau đó kề miệng vào cái mu lồn thơm phức nút một cách say mê, cái lưỡi nhám nhúa đầy gai thè ra quét một đường từ hậu môn lên tận lỗ rốn làm Mỹ Hạnh sướng quíu cả người. Hơi thở cô bắt đầu trở nên nặng nề hơn, cô lấy tay ráng hết sức như muốn xô cái đầu đang lọt thỏm giữa hai chân mình ra nhưng hai chân thì quắp chặt cái lưng Hải Sơn ghịt vào. Chính Mỹ Hạnh cũng không biết cô đang muốn gì nữa, chút lý trí còn sót lại mách bảo cô phải chống cự mãnh liệt, không được để cho hắn xâm hại nhưng con tim thì kêu thôi đừng phản đối nữa, không phải bà đang sướng lắm hay sao… Mà quả thật, từ nào giờ cô chưa từng nếm thử cảm giác lạ lẫm đê mê kiểu này, Phúc Minh lúc nào cũng nhẹ nhàng từ tốn kiểu thư sinh chứ đâu giống thằng em ào ào như ăn cướp. Vậy mà cô lại thích cái kiểu bạo lực ăn cướp này mới chết!

Bên dưới Hải Sơn lấy tay vạch hai múi thịt ra rồi thọc lưỡi vào cái hang ướt nhòe nhoẹt mà ngoáy, cái miệng ủi lên ủi xuống, hết liếm cái khe lại chồm sang liếm hai bên đùi non, những sợi râu trên miệng hắn cạ vào đùi làm Mỹ Hạnh thấy rờn rợn nhưng cũng sướng mê tơi. Hắn há miệng nút nhè nhẹ cái hột le của cô vài giây rồi bất ngờ nút thật mạnh làm cô nẩy người lên.

– Thô… ô… ôiii…

Mỹ Hạnh oằn người như con giun xéo khi hắn lấy răng nhẹ cái hạt đậu giờ đã săn cứng.

Cái miệng tham lam của hắn ngậm lấy một múi thịt sưng húp, đỏ au của cô mà nút “xuýt… xuýt” như người ta nút hột xoài đã chín nẫu. Nước nhờn từ trong cửa mình Mỹ Hạnh cứ ứa ra từng đợt làm cho xung quanh miệng hắn ướt nhòe nhớp nháp. Hắn lại đổi qua múi thịt bên kia, vừa mút vừa đưa tay lên xoa bóp hai quả đào, mấy ngón tay se se hai đầu vú nhỏ xíu như đầu đũa ăn khiến nó dần cứng lên, chỏi ra một cách đầy ngạo nghễ dưới lớp vải mỏng manh.

Chợt hắn kéo cô nằm dài ra ghế rồi quay ngược lại, nằm đè lên theo kiểu 69. Khúc thịt nóng hổi gân guốc lủng lẳng trước mặt khiến Mỹ Hạnh thấy bối rối. Cô nghiêng đầu sang một bên để né. Thấy Mỹ Hạnh không hợp tác, Hải Sơn xoay người lại ngồi lên ngang ngực cô rồi chồm tới cầm dương vật ấn ấn vào miệng nhưng cô vẫn mím chặt môi. Thấy thế, hắn lấy hai ngón tay bịt mũi Mỹ Hạnh lại không cho cô thở. Chưa được một phút, Mỹ Hạnh phải há miệng ra vì sắp chết ngạt đến nơi. Chỉ chờ có vậy hắn nhanh chóng nhét của nợ vào miệng cô rồi ấn người nhè nhẹ. Mỹ Hạnh thảng thốt khi lần đầu tiên ngậm trong miệng cái dương vật đàn ông, nhả ra không được mà ngậm lại cũng không xong nên cô cứ há miệng như con cá lên bờ bị thiếu oxy vậy.

Dường như Hải Sơn cũng cảm thấy cô không rành bú liếm, có lẽ chưa từng làm chuyện ấy bao giờ. Điều đó càng làm hắn thấy hứng thú, hắn mơ hồ nhận ra hắn là người thứ hai làm tình với cô, sau ông anh, nhưng là người đầu tiên được cô ngậm hàng trong miệng dù là bị cưỡng ép. Nhưng có sao đâu, lần đầu mà, từ từ sẽ quen thôi – hắn nhếch mép.

Chương trước Chương tiếp
Loading...