Hương nồng trong gió
Chương 27
Buổi tối hôm đó cả nhà Mỹ Hạnh đi chơi rất vui vẻ.
Ông Dậu đã lâu không lên Sài Gòn chơi, lại càng không có dịp đi dạo phố phường để ngắm cảnh đẹp của đất sài thành nên tối nay được thằng con chở đi dạo vòng ngắm cảnh xem hoa ông thấy trong lòng mừng vui phơi phới. Ngoài chuyện phố xá đông vui, ngựa xe như nước, đèn đuốc sáng choang thì cái làm ông Dậu thích nhất chính là những em gái trẻ ăn mặc vô cùng tiết kiệm vải chạy trên những chiếc xe tay ga đắt tiền lượn lờ trước mắt ông như đàn bướm nhởn nhơ trêu đùa trong khu vườn sặc sỡ các sắc màu. Nhìn em nào em nấy da thịt trắng như bông bưởi mà đít vú ngồn ngộn làm con lợn lòng trong người ông Dậu cứ nhấp nha nhấp nhổm không yên.
Đi bên cạnh cô con dâu xinh đẹp nóng bỏng, ông Dậu cứ phải lén nuốt nước bọt để kiềm chế bản năng giống đực của mình. Hôm nay Mỹ Hạnh ăn mặc thật gợi cảm và sexy với chiếc quần short jeans gần sát háng khoe trọn vẹn đôi chân nõn nà mềm mại. Chiếc quần ôm chật cứng làm phía trước nổi cộm lên cái mu rùa vun đầy còn phía sau là cặp mông tròn căng nung núc thịt. Nhìn cặp mông ngon lành ấy ông Dậu lại nhớ đến cái hôm doggy đứa con dâu trong bếp, cảm giác sao mà sướng tê tái lịm người. Cái lỗ thì trơn tru ấm áp lại vô cùng khít khao làm ông đút quả cà vào chưa được mươi phút đã muốn xả đạn rồi giơ tay đầu hàng ngay từ khi hiệp đấu mới được trọng tài thổi còi khai mạc.
Đi kèm với chiếc quần short jeans sát háng là chiếc áo thun crop top chỉ dài ngang lỗ rốn, mỗi lần cô đưa tay vuốt tóc thì vạt áo lại bị kéo lên phía trên gần sát bầu vú căng tràn sức sống khoe ra tấm thân trắng mịn làm ông Dậu mắt liếc nhìn mà hai chân phải ngồi bắt chéo quẩy để thằng Minh không nhìn thấy quả cà của ông đã nở nang to tướng trong đũng quần.
Về phần Mỹ Hạnh từ khi đi làm về nhà thấy ông Dậu ngồi chình ình giữa nhà thì trong lòng cảm thấy rất vui, có lẽ cô còn mừng hơn bé Linh gấp mấy lần nhưng không thể chạy lại ôm vai bá cổ như con bé được. Đã vậy khi nghe Phúc Minh thông báo ông Dậu muốn ở lại chơi mấy bữa thì tâm hồn cô càng cảm thấy phấn chấn hơn, giống như một đứa trẻ đang thích một món quà đã lâu mà nay tự nhiên món quà đó lại tự nhiên xuất hiện trước mặt làm sao cho khỏi phấn khích.
“Ông ấy ở lại chơi mấy bữa thì dễ gì mà ổng bỏ qua cho mình… ổng bạo dạn lắm chứ có phải nhút nhát gì đâu? Mà mình cũng thích như vậy đấy chứ, mấy hôm nay mình cứ mong chờ hết tuần để kêu anh Minh chở về ” thăm ” ba chồng, không ngờ ổng lại tìm cách lên đây trước… May thật!”
Trong lúc cha con ông Dậu vừa trò chuyện rôm rả vừa cụng ly côm cốp thì Mỹ Hạnh ngồi kế bên vừa đút cho bé Linh ăn vừa suy nghĩ vẩn vơ trong đầu. Gặp ông Dậu ở đây, trong đầu Mỹ Hạnh không thể không nghĩ tới chuyện ái ân vụng trộm lần trước ở dưới quê rồi tủm tỉm cười một mình.
Tối hôm nay không biết có phải vì có ông Dậu lên chơi nên Phúc Minh thấy vui hơn hay không mà anh uống hết mấy lon bia. Điều này khá đặc biệt vì anh là người rất hiếm khi đụng tới rượu chè bia bọt dù là nhà có đám tiệc. Ai có ép lắm thì cũng chỉ nhấp môi xã giao thôi chứ không uống hết một ly bia bao giờ.
Tối hôm đó mọi người về tới nhà cũng gần 11h00 đêm. Phúc Minh do uống mấy lon bia nên trong người thấy chóng mặt, đầu óc quay cuồng, vì thế vừa về tới là anh thay đồ rồi nhảy lên giường lăn qua lăn lại mấy vòng là ngủ say sưa không biết gì nữa. Cũng may anh còn chạy xe về tới nhà được chứ nếu gục giữa đường thì ông Dậu với Mỹ Hạnh cũng không biết xoay sở làm sao, bởi vì cả hai người có ai biết lái xe hơi đâu.
Con bé Linh thì ngủ gục trên tay Mỹ Hạnh từ lúc mới bước ra khỏi quán ăn được chút xíu, lên xe hơi nằm im re mà máy điều hòa bật lên mát lạnh nên con bé dễ dàng đi vào giấc ngủ ngon lành.
Trong lúc Phúc Minh vô phòng riêng của hai vợ chồng thay đồ ngủ rồi lên giường nằm thì Mỹ Hạnh bế con bé vô phòng nó rồi kê gối đắp chăn cẩn thận cho con, xong xuôi nhìn một hồi xem con bé có trở mình cựa quậy gì không. Thấy con nằm ngủ ngon lành Mỹ Hạnh mới mỉm cười rồi quay trở ra.
– Ủa ba?! Khuya rồi sao ba không đi ngủ cho khỏe? Con chuẩn bị phòng trên lầu cho ba rồi đó!
Lúc từ phòng bé Linh đi ra, Mỹ Hạnh nhìn thấy ông Dậu vẫn đang ngồi xớ rớ ở ghế sofa giữa phòng khách nên vội lên tiếng hỏi, mặc dù trong bụng cũng thừa biết ông chưa chịu lên phòng mà cứ nấn ná ở dưới đây để làm gì.
– Ba già rồi leo cầu thang không nổi! Nay chân cẳng ba hay bị đau nhức quá à con. Hay để ba ngủ chung bé Linh dưới này cũng được nghe con. Ba trải chiếu nằm dưới đất cũng được mà!
Mỹ Hạnh ngó lên lầu rồi lại ngó về phòng riêng của mình xem Phúc Minh còn ra hay không nhưng không thấy nên cô cũng hơi yên tâm, vì cô biết ông Dậu không phải vì già cả không leo cầu thang được như lời ông nói mà là lý do khác. Nếu anh Minh còn thức chắc sẽ không đồng ý để ông Dậu ngủ chung với bé Linh vì con bé ngủ rất hay chòi đạp lăn lộn tứ tung, chỉ sợ làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của ba mình.
– Dạ… vậy để con đi thay đồ rồi mang mền gối xuống phòng bé Linh cho ba nghe!
Nói rồi Mỹ Hạnh đi thật nhanh về phòng để thay bộ đồ ngủ. Nhìn lên giường cô thấy Phúc Minh đã nằm im và thở đều đều thì cô biết là anh đã ngủ say lắm rồi. Phúc Minh uống bia rất dở nên chỉ vài ly là anh sẽ ngủ rất say, Mỹ Hạnh thừa biết điều đó nên lúc đi ăn, cô chính là người kêu mấy lon bia và nói vô để hai cha con ông Dậu chén tạc chén thù với nhau trong sự tính toán có chủ đích của Mỹ Hạnh.
Mở cửa tủ quần áo ra, Mỹ Hạnh định mặc chiếc đầm ngủ như mọi hôm vẫn mặc lúc ăn ở với Hải Sơn, nhưng suy nghĩ một hồi thì cô lại đổi ý và chọn bộ đồ ngủ bằng lụa màu mỡ gà mát lạnh được may khéo léo nên mặc vô cùng thoải mái và dễ chịu.
Lúc Mỹ Hạnh quay ra cô không quên khép kín cánh cửa phòng mình lại rồi bước lên lầu ôm mềm gối xuống dưới đất để ông Dậu ngủ với bé Linh. Trong khi Mỹ Hạnh lên lầu mang đồ xuống thì ông Dậu vẫn ngồi ở ghế sofa để quan sát đứa con dâu xinh đẹp với sự thèm muốn vô cùng. Tính ra thì cũng đã gần một tuần rồi ông chưa được xả phát súng nào kể từ cái bữa trong nhà bếp. Thủy Tiên cũng đã chấm dứt mối quan hệ với ông bằng cách chặn số điện thoại nên mối ngon này coi như phải chấp nhận bỏ qua trong sự tiếc rẻ. Còn bà Dậu là vợ ông mà mấy bữa nay cũng không cho ông đụng vô người mới bực chứ. Bà Mẹo cứ lấy lý do ông Dậu ra ngoài gái gú lăng nhăng nên bà giận không cho đụng nữa chứ ông Dậu làm gì biết chuyện bà Mẹo không cho ông nhưng lại thả cửa cho thằng con riêng của bả dập tơi bời ngoài chòi canh đêm hôm nọ.
– Úy trời… ba! Ba làm gì vậy?!
Mỹ Hạnh đang lúi húi trải tấm nệm kymdan được sản xuất bằng lớp cao su non vô cùng êm ái xuống sàn nhà cho ông Dậu có chỗ nghỉ ngơi thì bất ngờ cô bị ông Dậu ôm chặt từ phía sau nên giật mình quay lại gắt khẽ.
– Ba… ba nhớ con quá à Hạnh…
Ông Dậu vừa nói vừa một tay đưa lên bóp vú, một tay thộp ngay cái mu căng mọng giữa hai chân Mỹ Hạnh xoa nắn nhẹ nhàng.
Thì ra trong lúc Mỹ Hạnh vừa mang đồ từ trên lầu xuống thì ông cũng đứng lên đi theo sau lưng cô vô phòng cháu nội và đứng tần ngần sau lưng Mỹ Hạnh một buổi mà cô không hề hay biết, cứ như ông là lính đặc công Rừng Sác năm xưa vậy. Đến khi Mỹ Hạnh khum người xuống để trải tấm nệm thì cặp mông chìa thẳng vô mặt khiến ông không thể cầm lòng được nữa mới bước tới ôm gọn con dâu từ đằng sau. Miệng nói tiếng nhớ nhung để làm mềm lòng đứa con dâu trong khi quả cà tím thì nở to như ống nước cứ ấn vào khe mông Mỹ Hạnh cồm cộm làm cô thấy tâm trí rối loạn cả lên.
Mặc dù Mỹ Hạnh thừa biết đêm nay cô khó lòng thoát khỏi tay ông Dậu nhưng trong lòng cứ vừa mừng vừa lo, đúng như tâm lý của những người ăn vụng sợ bị bắt quả tang. Cô sợ lúc đang mây mưa mà Phúc Minh thức dậy rồi phát hiện ra mọi chuyện thì không biết sự thể sẽ ra làm sao, chứ thực tế Mỹ Hạnh cũng thèm muốn chuyện đó lắm rồi.
– Thôi mà ba… buông con ra đi mà… để con đi tắt đèn ngoài phòng khách…
Vốn cũng đã có tình ý sẵn với ông Dậu nên Mỹ Hạnh chỉ làm bộ phản đối cho có lệ chứ không lẽ ông vừa ôm thì cô thò tay chộp ngay quả cà mà mân mê cho sướng tay thì kỳ quá. Hơn nữa đèn ngoài phòng khách vẫn còn đang mở sáng trưng, ánh sáng hắt vào căn phòng bé Linh nên trong phòng bây giờ chỉ tối với người trong sáng nhưng sáng với người trong tối. Mà với Mỹ Hạnh thì như vậy là quá sáng rồi.
Mỹ Hạnh vừa nói vừa lấy tay gỡ bàn tay ông Dậu dính chặt trên vú trên mu y như mấy con bạch tuột bám chặt vào da thịt rồi chạy ào ra phòng khách. Cũng vì ông Dậu mới lên chơi nên không biết công tắc điện ở đâu chứ nếu biết thì ông đã tắt từ đời tám hoánh nào rồi cho khỏi mất hứng.
Mỹ Hạnh tắt điện xong căn phòng lập tức tối om om, cái thứ bóng tối như đồng lõa với sự vụng trộm trái luân thường của hai con người đang hừng hực lửa dục vọng. Điện đã tắt lâu rồi mà Mỹ Hạnh vẫn đứng chôn chân tại chỗ chưa nhúc nhích gì, bởi cô đang chờ đợi một điều.
– Hạnh, lại đây ngồi với ba nè!
Tiếng ông Dậu nhỏ xíu như tiếng muỗi vo ve trong đêm vắng nhưng vẫn đủ để Mỹ Hạnh có thể nghe rõ. Lúc Mỹ Hạnh nói ra ngoài tắt đèn thì ông Dậu cũng bước theo ra.
Vừa nói ông Dậu vừa kéo Mỹ Hạnh ngồi vào lòng mình. Đối với cái kiểu chơi trên ghế sofa thì ông Dậu hơi bị kinh nghiệm, mấy lần lên quán Thủy Tiên vô phòng karaoke toàn chịch trên ghế nệm như thế này nên ông rất biết cách tạo thế.
Vừa kéo Mỹ Hạnh ngồi lên đùi mình thì ông Dậu liền thò tay chộp ngay vào cái mu rùa hâm hấp nóng để xoa bóp một cách thèm khát, lưỡi ông liếm láp sau gáy rồi vòng quanh cổ bằng những vết liếm nhám nhúa, những sợi râu tua tủa cọ vào da thịt non mềm làm Mỹ Hạnh thấy rạo rực đê mê.
– Ứm ưm… ba… thả… thả con ra…
Hơi thở Mỹ Hạnh bắt đầu trở nên nặng nề hơn khi ngón tay ông Dậu để vào cái khe giữa hai múi bưởi mà lắc lắc. Mặc dù chưa cởi quần Mỹ Hạnh ra nhưng chỉ qua mấy lớp vải mỏng manh ông Dậu cũng đã phát hiện em bé của cô đã ướt nhẹp rồi.
– Con cũng muốn lắm phải không? Ba biết mà… ướt hết rồi nè!
Nói vừa dứt lời ông Dậu kéo tay lên bụng Mỹ Hạnh rồi thọc xuống dưới xuyên qua hai lớp vải quần, bàn tay sần sùi thô ráp của ông ôm trọn cái mu loz mum múp như cái gáo dừa úp lại giữa hai chân Mỹ Hạnh. Một ngón khẽ nhịp nhịp vào cái khe ướt át, quệt một cái rồi rút ra đưa lên ngang mặt Mỹ Hạnh:
– Con ướt hết rồi nè, thấy chưa?
Mỹ Hạnh mắc cỡ không biết trả lời ra sao thì ông Dậu đã đưa ngón tay vừa chọt vô cửa mình Mỹ Hạnh lên miệng rồi mút chùn chụt như que kem. Cái mùi hăng hắc nhớt nhát lẫn vị khai nồng của bộ phận sinh dục nữ xộc lên mũi làm ông Dậu nứng bấn người.
– Ba… kỳ quá à…
Mỹ Hạnh, cũng giống như bà Mẹo lúc làm tình với thằng Sơn, không hề có sự kháng cự mạnh mẽ nào mà chỉ nói nhỏ xíu lại còn đẩy đưa đĩ thỏa.
– Thằng Minh ngủ chưa con?
Vừa kéo Mỹ Hạnh nằm dài xuống ghế sofa ông Dậu vừa hỏi một câu làm cô khá bất ngờ vì không nghĩ trong tình huống này ông lại còn có thời gian để quan tâm đến việc đó.
– Dạ, ảnh ngủ nãy giờ rồi ba!
Trả lời ông Dậu xong chính Mỹ Hạnh cũng không ngờ cô lại vẽ đường cho hươu chạy như vậy. Lẽ ra cô phải nói anh Minh còn thức để ông Dậu buông cô ra thì cô lại nói điều có lợi cho ông ấy. Có phải chăng đó là tiếng nói của bản năng sinh lý chứ không phải tiếng nói từ trái tim và khối óc.
Ông Dậu kéo Mỹ Hạnh nằm ngửa dài xuống ghế sofa rồi nằm đè lên trên. Hai bàn tay ông ôm đầu Mỹ Hạnh giữ chặt không cho nhúc nhích rồi kề miệng sát vào miệng cô hôn hít cuồng nhiệt. Chiếc lưỡi nóng hổi vít nhẹ bờ môi thơm ngọt đầy quyến rũ để tìm cách tách nó ra:
– Hạnh ơi… con thơm quá à… ba thích lắm… ba nhớ con lắm…
Vừa hôn ông Dậu vừa nói những lời nhớ nhung khen ngợi để làm cho Mỹ Hạnh xiêu lòng, bởi vì cô cũng giống như bao nhiêu phụ nữ khác, cũng thích được người khác giới khen ngợi mình, nhất là lúc làm tình mà được khen như vậy thì càng sướng mê ly.
Mà ông Dậu không khen thì cô cũng tự biết người mình thơm tho sạch sẽ. Mỗi ngày cô phải tốn biết bao nhiêu là tiền của và thời gian vào các loại mỹ phẩm dưỡng thể dưỡng da rồi nước hoa son phấn thì chẳng lẽ cơ thể lại bốc mùi như mấy bà hàng tôm hàng cá ngoài chợ. Tuy tự biết là như thế nhưng được người khác khen vẫn thích hơn nhiều.
– Hạnh… con thè lưỡi ra đi Hạnh…
Nãy giờ cái lưỡi ông trang cứ chờn vờn phía bên ngoài đôi môi căng mọng thơm phức mùi son đắt tiền mà Mỹ Hạnh từ lúc về nhà tới giờ vẫn chưa kết kịp tẩy trang nhưng không tiến thêm vào được bên trong do cô vẫn còn mím chặt môi chưa đón nhận nụ hôn với ba chồng. Thấy vậy ông Dậu liền kêu cô thè lưỡi ra để hôn cho dễ. Mỹ Hạnh thừa biết ý ông Dậu nhưng không hiểu sao cô lại làm theo lời ông như một cái máy. Đầu lưỡi Mỹ Hạnh nhỏ xíu hồng non như chiếc lưỡi mèo vừa thò ra khỏi khuôn miệng xinh xắn thì ông Dậu liền lập tức ngậm chặt rồi mút nhè nhẹ. Hai chiếc lưỡi quấn vào nhau một cách nhẹ nhàng như hai con rắn thể hiện vũ khúc thần tiên trong mùa giao phối của chúng. Ông Dậu biết mình phải thật nhẹ nhàng và chậm rãi để Mỹ Hạnh cảm nhận cơn sướng đến từ từ, nếu làm mạnh bạo hay đau đớn có thể khiến cô nàng mất hứng thì toi công.
Trong lúc cái lưỡi khua khoắng trong khoang miệng Mỹ Hạnh thì bàn tay ông cũng mơn trớn chậm rãi trên vành tai rồi bò xuống cổ. Mấy ngón tay như con nhện cứ bò xuống dưới cổ áo rồi thò hẳn vào bên, úp lên bộ ngực tròn vun xoa bóp một cách điệu nghệ. Ngón tay trỏ của ông gãi gãi lên đầu vú Mỹ Hạnh làm nó nhanh chóng săn cứng lên.
– Ứm ưm baaaa…
Mỹ Hạnh đang đáp trả lại nụ hôn của ba chồng bằng việc thè chiếc lưỡi mềm mại của mình ra cho ông mút thì chợt cô nẩy cong người lên khi hai ngón tay ông Dậu chúm lại vuốt cái núm vú cương cứng như thể vuốt cựa gà làm bao nhiêu dây thần kinh cảm giác đều căng ra hết cỡ.
Rời khuôn miệng xinh xắn đáng yêu của con dâu, ông Dậu tiến chiếc lưỡi của mình lên mũi rồi vòng quanh gò má tròn trịa mà quét từng đường nhẹ nhàng như quét lớp sơn. Những chiếc gai lưỡi nhám sì cứ miên man lượn lờ xung quanh vành tai cùng hơi thở nóng hổi phà vào làm Mỹ Hạnh vừa nhột vừa sướng ngất ngây. Bên dưới bàn tay ông Dậu lần mò tháo hết cúc áo trên người Mỹ Hạnh ra rồi lật vạt áo sang hai bên làm cho bộ ngực phơi bày ra trọn vẹn dưới bàn tay ma mị.