Khách sạn - Hoa Hồng Nhung
Chương 1
Bà chủ khách sạn – Lý Diễm Lệ, đang kiểm tra thợ điện sửa thang máy của khách sạn.
– Kiểm tra lại lần cuối, xem thật hoàn hảo cả hai chiều lên – xuống của thang máy. Rồi cho đóng CB và kiểm tra các bình PCCC còn xài được không, bình nào cần thay thế, thay thế ngay, để phòng chống cháy nổ, an tâm cho mình, cho khách nhé.
– Dạ.
Chợt nhân viên quầy tiếp tân tới:
– Thưa bà, đây là Card Visit khách Việt Kiều phòng VIP cần gặp.
Đón lấy tấm Card Visit, Lý Diễm Lệ soi ra ánh sáng.
Hùng Cường, doanh nhân chuyên kinh doanh high – class elevator (Cầu thang máy cao cấp)
Lý Diễm Lệ reo vui trong lòng…
– À! Hay quá, đến rồi.
Nàng bực mình, vì mấy bữa nay, cầu thang máy cứ bị trục trặc suốt.
– Chào bà chủ, hân hạnh được hợp tác với bà, đây là bảng báo giá Mitsubishi Elevator.
485 triệu VND quy ra tiền Đô bằng 19.881, 12 US dollars, không tính công lắp đặt.
– Thưa ông, nếu tính luôn công lắp đặt, tổng giá thành là bao nhiêu ạ!
– 20.000 US dollars, bà chấp nhận chứ. Công vận chuyển bằng máy bay, công thợ, công bảo trì, bảo hành, quá rẻ so với các nơi khác rồi.
– Xin cảm ơn ông, để tôi bàn bạc, thống nhất ý kiến với chồng tôi, có thế nào, tôi xin liên lạc với ông sau, Xin ông cho tôi số điện thoại.
– Tất cả đều có trong Card Visit, tôi gửi bà lúc nãy. Còn bây giờ.
– Lý Diễm Lệ, cô có nhận ra ai đang đứng trước mặt cô không?
– Ồ! Anh Trí, anh về Việt Nam lúc nào?
– Giỏi, cô có trí nhớ rất tốt. Tôi ra đi trong cay đắng, bị vợ nhà cắm sừng, ôm vàng, tiền bỏ đi theo trai, bao nhiêu năm nay, hận cô, nên tôi cố truy tìm tông tích cô, giờ gặp lại, cô có gì để nói!?
Lý Diễm Lệ hốt nhiên quỳ xuống xin tha mạng.
– Xin anh rộng lượng, tha mạng cho em!?
– Hừ! Tôi có thể cho cô 20.000 US dollars để lắp đặt thang máy, theo nguyện vọng của cô. Bây giờ, cởi hết quần áo ra.
– Anh làm gì em!
– Làm tình với cô, theo cách riêng của tôi!
– Xin đừng hành hạ em, em biết lỗi rồi!
– Để xem cặc thằng ấy có sừng không, mà cô đành đoạn bỏ chồng theo nó!?
– Xin anh tha cho em!
– Cởi ra!
– Dạ, cởi!
Tanh tách những cú vỗ mông trước nhẹ, sau mạnh dần, tanh tách những cú vỗ vào mu lồn con đàn bà dâm tiện. Những cú búng tay vào hai đầu ti. Tất cả tuy đau nhưng vẫn có cảm giác nứng lồn không thể tả.
– Sướng không?
– Dạ sướng!
– Nứng lồn không?
– Dạ nứng!
– Đã bao giờ nó làm cô như tôi hôm nay chưa?
– Dạ chưa từng!
– Bú cặc đi!
– Dạ bú!
– Bú, liếm nhiệt tình nữa…
– Dạ!
– Vừa bú, vừa sortie mạnh lên!
– Ư ư!
– Miệng với lồn cô, không khác gì năm xưa!
– Liếm đi, liếm sạch khí đụ và nuốt hết cho tôi!
– Bây giờ nằm ngửa ra!
– Dạ!
– Vỗ thế này có đau lồn không?
– Dạ đau!
– Sướng lồn không?
– Dạ sướng.
– Đụ cho tét cái lồn dâm này!
– Ạch ạch ạch ạch ạch ạch…
– Sướng lồn mà lại có thang máy 20.000 US dollars, sao không rên lên, nhăn nhó nỗi gì?
– Dạ rên! Sướng quá, sướng quá…
– Bú đít đi!
– Liếm đi chó cái!
– Quỳ bò lên!
– Đụ lỗ đít này!?
– Thốn không?
– Dạ thốn!
– Sướng không?
– Dạ sướng lỗ đít!
– Thằng đó có đụ lỗ đít lần nào chưa?
– Dạ chưa?
– Các kiểu làm tình nhớ đời này, thấy sao?
– Đau mà sướng. Trong đau có sướng, em biết ơn anh, không phải chỉ vì 20.000 US dollars, vì xưa nay, em chưa từng được sướng lồn, sướng vú, sướng cả lỗ đít như hôm nay.
– Khá lắm, thành thật một lần trong đời! Bây giờ, mặc quần áo vào. Ngay ngày mai, tôi sẽ cho người tới khảo sát và lắp đặt cầu thang cho cô. Nhớ, muốn liên lạc gì với tôi, cứ số phone trong card visit ấy. Tôi sẽ bắt máy ngay những tiếng chuông reo đầu tiên. Còn bây giờ, xin vĩnh biệt. Tôi sẽ không làm phiền cô lần nữa.
– Không! Em cần có anh. Xin đừng bỏ em mà đi nhanh thế.