Không khép nổi chân
Chương 34
Quý Trình nhìn cô trong gương bị lồn đâm, bắt đầu mạnh mẽ thọc ra rút vào lồn cô, giống hệt tư thế cho trẻ con đi tiểu, tách chân cô ra, mở thật rộng, bắt đầu thẳng lưng đâm lồn, tốc độ ra vào vô cùng nhanh.
Tư thế này làm phía dưới hai người dính sát nhau, Quý Trình nâng mông cô lên, làm cô thấy rõ ràng con cặc to bự đi vào ra sao, lông lồn bị dâm thủy làm ướt dính vào nhau.
Từ Nhuyễn nhìn trong gương mình bị anh hung hăng đâm chọc, sắc mặt lộ ra biểu tình dâm đãng, bởi vì được đâm cho nên vô cùng vui vẻ, gương mặt đỏ ửng.
Quý Trình cũng thấy được lên đỉnh trên mặt anh, một bên vừa đâm cô một bên vừa hỏi: “Có nhìn thấy không? Có nhìn thấy trong gương em bị anh đâm đến sung sướng không? Lồn vẫn cứ phun nước, lồn được đâm không đủ sung sướng hửm?”
Từ Nhuyễn nghe được lời này nhìn lồn bị anh đâm thoải mái nước vẫn cứ chảy ra, Quý Trình nói lời này kích thích cô, sau khi nói xong còn chưa ngại đủ ôm cô đi lên phía trước, cách gương ngày càng gần, cứ như thế dán lên gương nâng chân cô dính sát trên tường, đối diện với gương, Quý Trình cố ý cách gương gần như vậy, trong gương lồn dán sát lên gương, để cho cô nhìn thấy một màn phóng đãng như này.
Quý Trình làm lồn cô dán sát vào gương, cố làm lồn dính liền lên mặt gương, gương hơi lạnh, cảm giác lạnh lạnh từ gương kích thích lồn co rút, nhưng cảm giác lạnh lạnh này kích thích lồn cô thoải mái, âm đạo nhô lên dính lên gương, Từ Nhuyễn thoải mái bắt lấy cánh tay Quý Trình, rên rỉ ưỡn thân thể, kêu lên: “Ưm… anh Trình, thoải mái quá, dừng lại… rất lạnh.”
Quý Trình làm cô rất lâu rồi, không biết tại sao con đĩ này có thể kêu dâm đãng như thế, dựa theo như này chắc hẳn là do quá thích thú.
Nhìn thân thể cô co rút thành bộ dạng này, có chỗ nào là không cần chứ, cho nên cố ý dán lên mông cô, đưa vào thân thể cô đâm về phía trước, vẫn luôn dính sát vào gương, hạ thể cô càng chảy ra nhiều nước, hạ thể va chạm dán sát vào gương, làm dâm thủy dính hết trên mặt gương.
Trên mặt gương đều là dâm thủy của cô.
Từ Nhuyễn thật sự bị chơi đến hỏng rồi, quá sung sướng.
Cô bám chặt tay anh, sức lực lôi kéo anh vô cùng mạnh mẽ, bộ dạng quá mức thoải mái, sau khi Quý Trình đưa lồn cô dán sát lên mặt gương, bắt đầu đâm lồn cô, ấn tay cô trên vách tường, mân mê mông cô, cứ theo tư thế này mà đâm chọc.
Từ Nhuyễn thoải mái còn chưa hoàn hồn, kết quả đã bị anh nhanh chóng đâm chọc, cô thoải mái đến đầu ngón chân đều cuộn vào hết, tay cô đặt trên gương, Quý Trình ấn toàn bộ cơ thể cô dán sát lên gương, vú cũng bị đè ép lên gương, núm vú do thoải mái, cho nên căng cứng dựng thẳng, vú cô trên mặt gương bị cọ xát, trượt lên trượt xuống, núm vú cùng với lồn đồng thời bị mặt gương lạnh lẽo kích thích đến thoải mái.
Cô a a a a a kêu lên, mặc kệ bộ dạng hiện tại đến tột cùng có bao nhiêu dâm đãng, mặc kệ có bị bên ngoài nghe thấy hay không, kêu lên dâm đãng vô vùng.
Từ Nhuyễn nhìn thấy rõ ràng bộ dạng dâm đãng của mình, không biết có bao nhiêu sảng khoái, Quý Trình ở đằng sau đâm chọc cũng hết sức thoải mái, bởi vì giống như nói lời kích thích xấu hổ, hơn nữa còn thấy được bản thân đâm cô ra sao, làm cô rất sảng khoái, hạ thể bị co rút chặt chẽ.
Quý Trình giữ lấy tư thế này đụ đéo hơn 20 phút, anh thoải mái bắn ra, Từ Nhuyễn cũng bắn ra, bị tinh dịch bắn vào, cô lên đỉnh lần này hết sức mãnh liệt, thân thể run rẩy, trước mắt một màn trắng xóa.
Cô quá thoải mái, lên đỉnh lần này mãi chưa dừng lại.
Sau đó Quý Trình đặt cô xuống, trên người cô vẫn còn độ ấm, lộ ra toàn bộ cơ thể trắng nõn nhìn anh.
Quý Trình nhìn đồng hồ sắp đến thời gian chỉ còn vài phút nữa, cho nên nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ, Từ Nhuyễn sợ anh bị muộn giờ, tự mình rửa sạch nơi đó, giục anh nhanh chóng đi luyện tập, cô tự mình xử lý được.
Sáng sớm Quý Trình được làm đến sung sướng, tự nhiên tinh thần sẽ thoải mái dễ chịu.
Cô nhìn bản thân trong gương, toàn thân phiến hồng, hơn nữa hạ thể đều là tinh dịch, vô cùng nhiều, bây giờ vẫn đang chảy xuống không dứt.
… Bạn đang đọc truyện Không khép nổi chân tại nguồn: http://truyen3x.xyz/khong-khep-noi-chan/
Quý Trình đến đơn vị, bởi vì sáng sớm do tinh thần thoải mái dễ chịu nên không hề cảm thấy mệt nhọc, trước kia anh nghe anh em nói sau khi kết hôn có chỗ lợi, hiện tại đã biết được lợi ích sau khi kết hôn rồi, ít nhất mỗi ngày làm với nàng nhỏ của anh đều không hề thấy mệt mỏi, ngược lại tinh thần còn thoải mái dễ chịu, ngày nào cũng có vợ giúp thật sự sướng chết mà.
Anh cảm thấy phương diện này rất tốt đẹp, mỗi ngày đều nghĩ về việc này, cảm thấy bản thân rất háo sắc, sau khi thao luyện cả người đầy mồ hôi, đúng lúc này bộ binh chạy đến nói với anh thủ trưởng gọi anh đến văn phòng một chuyến.
Anh cũng không biết có việc gì, đến văn phòng một chuyến, ở bên trong thủ trưởng đang luyện thư pháp, lúc thấy anh đi vào rất vui vẻ, Lục Hoài Ân ở bên cạnh cũng vui vẻ không kém, cô ta ngồi ở đó, nhìn thấy người đi vào trực tiếp đứng lên, cười với anh nói: “Quý Trình đến rồi.”
… Bạn đang đọc truyện Không khép nổi chân tại nguồn: http://truyen3x.xyz/khong-khep-noi-chan/
Thủ trưởng vô cùng thích anh, chủ yếu cảm thấy anh tuổi trẻ đầy hứa hẹn, tương lai khẳng định có thể làm nên việc lớn, cho nên vẫn luôn muốn nhận làm anh con rể.
Vừa vặn Lục Hoài Ân cũng có ý với anh, vậy nên muốn tác thành cho hai người.
Thủ trưởng nghe được lời này, đặt bút lông trên tay xuống đi qua, vỗ vỗ vai anh, nhìn anh hôm nay tinh thần tràn trề, khí sắc không tồi, hỏi anh: “Quý Trình à, nhiều ngày không gặp khí sắc cậu không tồi nhỉ, hơn nữa rèn luyện không tệ, dẫn dắt đại đội cũng tốt, ta nghe cậu rất được lòng mọi người, cậu sớm hay muộn cũng lên chức vị chính thức mà thôi.”
Lúc này Lục Hoài Ân xen mồm vào, nói với thủ trưởng: “Cha, không phải con luôn khen anh ấy với cha sao, vậy càng rõ ràng ánh mắt nhìn người của con không hề sai.”
Thủ trưởng biết con gái có ý tứ với anh, nhìn Quý Trình hỏi anh: “Vừa lúc cậu không còn việc gì làm, nếu không thì cùng ta về nhà, ăn cơm nói chuyện. Mẹ Hoài Ân tay nghề không tồi đâu, cậu muốn đến thử không?”
Quý Trình không phải dạng chậm chạp ngốc nghếch, sao có thể không nghe ra ý tứ trong lời nói này chứ? Vậy nên trực tiếp cự tuyệt nói với thủ trưởng: “Không được rồi, buổi tối vợ tôi nấu cơm, tối tôi phải về ăn cơm cùng cô ấy.”
Thủ trưởng nghe được lời này sắc mặt tối sầm, nhìn con gái, cau mày hỏi anh: “Vợ? Cậu kết hôn rồi à? Sao không nghe nói? Trước đó không phải cậu vẫn độc thân sao?”
Quý Trình: “Thưa thủ trưởng, trước đây tôi đúng thật là độc thân, nhưng khoảng thời gian trước gia đình có tìm đối tượng cho tôi, có khoảng thời gian tôi xin nghỉ về nhà chính là để kết hôn.”
Lục Hoài Ân không cam lòng xen vào: “Vợ anh ấy giống anh ấy đều ở trong thôn, cũng từ nông thôn đến.”
Quý Trình: “Đúng vậy, chúng tôi giống nhau đều từ nông thôn, hai chúng tôi rất môn đăng hộ đối.”
Lục Hoài Ân bị lời nói này làm cho tức giận sắc mặt tối sầm xuống, có như thế mà đã che chở?
Thủ trưởng nghe được lời này cũng chưa nói gì, đơn giản hàn huyên với anh vài câu sau đó cho anh rời đi.
Sau khi rời đi, thủ trưởng dùng ngón tay gõ trán Lục Hoài Ân: “Con à, con có ngốc hay không, người ta đã kết hôn, con còn nhìn trúng người ta, con biết người ta đã có vợ còn chen chân vào, không phải con muốn làm tiểu tam đó chứ?”
Lục Hoài Ân uất ức làm nũng: “Cha, con không muốn, con thích anh ấy, con chướng mắt người kia, ánh mắt đầu tiên con đã nhìn trúng anh ấy, rất hợp ý con, con muốn ở bên anh ấy, cha không phải là thủ trưởng à? Uy hiếp anh ấy, nếu anh ấy không ở bên con thì không cho thăng chức lên chính thức, anh ấy nhất định sẽ ở bên con thôi. Hơn nữa cha không thấy anh ấy trẻ tuổi đầy hứa hẹn sao, thăng cấp quân hàm là chuyện sớm hay muộn, anh ấy với với vợ ở quê mà bên nhau, đối với anh ấy không hề có lợi ích nào, cái loại dân quê không hề xứng với người tốt như anh ấy!”
Lần trước cô ta nghe nói vợ anh muốn tùy quân, đã đánh mắt với cấp trên kia, người nọ thông minh, cự tuyệt yêu cầu đưa vợ đi tùy quân của anh.
Bây giờ cô ta uy hiếp anh, anh nhất định sẽ ly hôn với vợ.