Không thể quên được em
Chương 4
9h sáng… tôi tỉnh dậy. Em vẫn nằm bên tôi vẫn đang say mê ngủ. Có lẽ em quá mệt. Tôi nhẹ nhàng đặt em lên gối kéo chăn đắp cho em. Xuống đánh răng rửa mặt tôi dắt xe ra khỏi phòng em về nhà thay quần áo. Và cuối cùng tôi đi mua đồ ăn sáng cho tôi và em. Mua thêm ít đồ nấu cơm trưa. Tôi quyết định hôm nay sẽ nấu cơm cho em ăn. 2 năm rồi tôi không vào bếp, nhưng có tình yêu của em tôi tin mình sẽ làm ra những món ăn ngon nhất…
Sau đêm đó, định mệnh đã trói chặt tôi và em thành một thể thống nhất. Em vui vẻ đưa tôi đi gặp bạn bè em, tôi cũng thế. Tiệc tùng, ăn nhậu hay bất cứ trò gì tôi tham gia đều có em. Em luôn bên tôi làm cho tôi hạnh phúc. Tôi câu cá, em đứng bên cạnh cầm một chiếc khăn thỉnh thoảng chấm vài giọt mồ hôi của tôi… nói thật lúc đó ai mà hạnh phúc hơn tôi tôi chết liền.
Em đang học năm cuối, ngoài thời gian học em đều ở bên chăm sóc tôi. Tôi đã quên mất lối về nhà mình mà trong đầu chỉ còn thói quen, tan giờ làm đi thẳng con đường đó có em đứng đợi tôi đầu hẻm. Tôi lâng lâng trong men say chiến thắng, trong sự thăng hoa của hạnh phúc… Còn vì hạnh phúc hơn sau một ngày làm việc mệt nhọc tôi được ăn những món ăn em nấu, được em yêu thương chăm sóc. Tôi như một ông hoàng vậy. Quần áo có người giặt, cơm nước có người lo, tối đến em nằm bên tôi đem lại cho tôi từng đợt men say tình yêu, sự thăng hoa của sự kết hợp.
Tôi trở thành một người đàn ông mẫu mực, không la cà sau giờ làm việc, không nhậu nhẹt bida vào cuối tuần. Đơn giản thôi, bên tôi đã có em. Tiền lương tôi đưa cho em giữ như một người vợ để em tự lo cho gia đình nhỏ của mình. Nói thật, lúc đó trong đầu tôi tôi đã coi em là vợ chính thức chỉ còn thiếu lễ đính hôn mà thôi. Em lo lắng cho tôi tất cả, từ cái áo cái quần đến những thứ nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống.
Thời gian lặng lẽ trôi qua. Giờ đây trong tình yêu em không còn bị động nữa. Em đã chủ động hơn khi yêu tôi, em biết vùng lên nắm thế chủ động. Thực sự em là người rất khó đạt cao trào. Tôi thử đủ cách, đủ tư thế nhưng không được. Chỉ khi nào em cưỡi ngựa mới đem lại cho em sự thỏa mãn. Giờ đây khi yêu tôi em cũng không kiềm chế những tiếng rên động lòng người nữa. Em bùng phát dường như muốn cho mọi người biết em đang thực sự hạnh phúc…
Hôm đó ăn tối xong tôi đang làm nốt bộ hồ sơ bỗng nhiên tôi thấy em quát lên trong điện thoai :
– Anh cư xử tồi tệ với em đến thế giờ còn dám gọi cho em ư. Yêu em anh lấy một người phụ nữ khác, em làm gì để anh đối xử như vậy…
Dài lắm tôi không nhớ hết, gần nửa tiếng đồng hồ trôi qua tôi vẫn nghe giọng em căm phẫn nói chuyện với người yêu cũ. Nhưng không sao, em cứ phát tiết ra đi sẽ làm em nhẹ lòng hơn mà thôi. Em cúp điện thoại quay lại nhìn tôi, tôi mỉm cười với em và nói:
– Xong rồi hả em, anh vừa nghe cải lương hay quá.
Tôi trêu em, trên khuôn mặt em ửng đỏ. Có lẽ khi chửi người con trai đó em đã quên mất tôi còn hiện diện nơi này. Tôi bế em lên gác. Không hiểu sao nhìn em lúc tức giận tôi thấy thèm muốn kinh khủng. Mà Em cũng thế, cũng cảm thấy kích thích giống tôi hay sao ấy. Em đáp lại tôi cuồng nhiệt mãnh liệt. Và rồi lần đầu tiên trong đời em chủ động hôn tôi. Bao nhiêu thứ tôi làm cho em hạnh phúc thì giờ đây em áp dụng ngược lại trên cơ thể tôi.
Tôi rùng mình, cơ thể tôi nhột nhạt khó tả, tôi lim dim tận hưởng từng chút từng chút khoái cảm do em đem lại. Em hôn tôi từ đầu đến chân rồi lại hôn ngược lên. Điểm cuối cùng Em dừng lại là con cặc nóng bỏng của tôi. Tôi không biết Em xem hay học ở đâu nhưng cũng điệu nghệ lắm. Em lướt nhẹ trên 2 quả trứng cút của tôi, dịch chuyển dần lên đầu nhọn cây thương và cuối cùng em dường như nuốt chửng nó. Lần đầu tiên em hôn tôi như vậy làm tôi căng cứng, cơ thể tôi muốn đầu hàng bờ môi gợi cảm của em.
Tôi vội vàng vùng dậy đè em xuống, tay tôi mạnh mẽ lột dần từng món đồ trên cơ thể em. Kia rồi, khe suối ẩm ướt lấp ló sau rừng cây xanh mát. Tôi vục mặt vào đó tận hưởng từng chút mật ngọt em dành cho tôi. Một sự kích thích khó tả. Em làm tôi xém nữa đầu hàng thì tôi cũng trả lễ cho em. Tôi hôn khắp cơ thể em, bờ môi em, cặp mắt em, bộ ngực em phập phồng sau từng hơi thở gấp gáp. Khi tôi chuẩn bị đưa con cặc nóng bỏng của mình vào khe hở hẹp của em, em bỗng nói:
– Từ từ anh, hôm nay hãy để em chủ động từ đầu được không?
Tất nhiên tôi đồng ý ngay, vì tư thế đó tôi có thể ngắm nhìn cặp mắt em lim dim tận hưởng, sắc mặt đoan trang thùy mỵ của em biến đổi và đặc biệt cặp ngực em phập phồng nảy lên nhảy xuống sau mỗi lần nhấp nhô của em. Và hơn nữa hôm nay tôi muốn em ra 2 lần, tôi muốn em phải thỏa mãn. Chỉ có như thế mới làm em dịu đi tất cả.
Em nhẹ nhàng chà xát khe suối đó khắp ngực tôi, từng dòng nước dần dần chiếm hết cơ thể tôi. Và rồi khe suối đó đặt trên cây thương nóng của của tôi. Em ngồi xuống chầm chậm, chầm chập, khi đã lút được 1/3 em gia tăng tốc độ…
“Ót…” Từng cơn khoái cảm ùa về trong tôi, làm tôi sảng khoái, em khẽ mỉm cười, nụ cười đầu tiên của em khi đang làm tình cùng tôi. Chỉ có thể diễn tả duy nhất 2 từ : Quá đẹp. Tôi ôm em áp sát bộ ngực em vào lồng ngực mình, 2 hạt đào nhỏ của em khẽ di chuyển từ ngực lên miệng tôi. Bằng bộ dáng tham lam tôi vội vàng nuốt lấy như sợ bay mất. Em khẽ rên lên từng tiếng trong cổ họng. Điệu nghệ… thật điệu nghệ. Em biết dùng toàn bộ cơ thể mình từ khi nào vậy. Hai tay em ôm chặt đầu tôi làm tôi suýt nghẹt thở, hạt đào hồng của em vẫn nằm chặt trong miệng tôi. Trong khi đó, khe suối bắt đầu di chuyện, bão lũ bắt đầu tràn về làm ướt cả 2 vùng rừng cây tôi và em.
Tôi đã yêu em rất nhiều, nhưng khoái cảm như hôm nay chưa từng có. Tôi cũng dần dần theo kịp tiến độ của em, em nhún xuống tôi khẽ nẩy mông lên sao cho càng sâu càng tốt. Giờ đây em không còn kìm nén tiếng rên của mình nữa. Em rên to dần và tôi bắt buộc giữ chặt bờ môi em bằng bờ môi của mình. Nếu không sáng mai 2 đứa khỏi ra khỏi phòng vì bị cười mất. Tốc độ em càng ngày càng nhanh, em gần đạt rồi. Đó là câu nói cuối cùng của em khi bờ môi em thoát khỏi sự giám sát của tôi. Rên lên 2 tiếng em gục đầu xuống vai tôi. Em ra, sự khoái cảm cao trào. Lần đầu tiên sau khi Em thăng hoa Em vẫn cọ xát trên cơ thể tôi làm tôi cũng nhanh chóng bắn pháo vào động….
… Bạn đang đọc truyện Không thể quên được em tại nguồn: http://truyen3x.xyz/khong-the-quen-duoc-em/
Thấm thoát thời gian nửa năm trôi qua. Ngày trọng đại chuẩn bị tới, sinh nhật em. Tôi đau đầu không biết mua gì tặng em đây. Lượn quanh shop quần áo, không chọn được. Dạo một vòng siêu thị cũng không có gì. Mỹ phẩm ư? Bình thường quá. Túi da ư? Em có nhiều rồi… Đang thất vọng tính về gợi ý hỏi em bỗng dưng tôi nghe được tiếng nói vọng lại của 2 người con gái:
– Mình chỉ cần người yêu mua cho cái điện thoại cảm ứng là được, đang hot lắm…
Haha, có rồi. Điện thoại. Sao tôi không nghĩ ra nhỉ. Chiếc điện thoại em dùng đang trục trặc mất sóng miết. Tôi sơ ý quá đi mà. Vui vẻ chạy sang siêu thị điện thoại, dạo một hồi cuối cùng tôi quyết định mua chiếc cảm ứng của Sam sung. Kiểu dáng đẹp hợp với phụ nữ lắm. Tôi nhận định như thế. Bọc kỹ gói quà cẩn thận, tôi hồi hộp chờ đến ngày sinh nhật em. Đặt trước một bàn ở nhà hàng, chuẩn bị một bó hoa hồng thật to (từ khi quen Em tôi chưa hệ tặng em đóa hoa nào) tôi vui vẻ về nhà. Vào đến nhà tôi giục:
– Tắm đi em, tắm xong mình đi chơi. Có chỗ này hay lắm.
Em tò mò nhìn tôi, vì có lẽ thấy điệu bộ trẻ con của tôi ấy mà. Em hỏi :
– Đi đâu thì cũng ăn cơm đã chứ anh. Em nấu rồi. Mình ăn chúc mừng ngày em ra đời nhé.
– Thôi lát về ăn. Đi gấp không mấy đứa đang chờ.
Khuôn mặt em vẫn hiện lên 2 chữ : Tò mò. Nhưng cũng lấy bộ đồ rồi đi tắm. Em dùng sữa tắm gì mà thơm nhỉ. Chắc mới mua. Tối về phải xem mới được, sau này hết còn mua cho em nữa. Hai đứa rời khỏi nhà, tôi cố tình chạy xe vòng vèo một hồi để kích thích lại trí tò mò của em. Đúng vậy nửa tiếng nhong nhong ngoài đường em bắt đầu bực:
– Anh nói gấp mà đi lòng vòng hoài. Anh lừa em hả?
– Không có. Lâu rồi mình chưa dạo phố mà em. Thời tiết đẹp nữa chữ.
– Gió thấy mồ. Đẹp nỗi gì. Em lạnh lắm rồi.
Em nói xong cũng là lúc tôi dừng xe trước nhà hàng đã đặt sẵn. Dắt em vào bàn ở góc khuất có thể quan sắt phố phường nhưng kín đáo. Ít người qua lại chỗ này. Vỗ tay 3 cái, cô bé phục vụ tôi nhờ trước ôm bó hoa ra cho tôi. Nhận lấy đóa hoa tôi quỳ xuống tặng em với lời chúc:
– Chúc em sinh nhật vui vẻ, thêm một tuổi là thêm nhiều thành công, nhiều hạnh phúc và ngày càng xinh đẹp. Anh yêu em. Làm vợ anh em nhé.
Tôi chưa biết em có cảm động hay không nhưng cô bé phục vụ thì đã xuất hiện miệng chữ O, mắt chữ Ô rồi. Cũng phải ở mảnh đất này tỏ tình trước mặt người khác ít lắm. Tâm lý ngại ngùng của người dân nên có thể lần đầu tiên cô bé thấy. Nhưng tôi quan tâm cô bé làm gì. Tôi nhìn em chờ đợi phản ứng của em. Hai tay em khẽ bưng mặt, hai giọt nước mắt lấp lánh đã tràn ra khỏi đôi mắt đẹp của em, tay em khẽ run run đón lấy bó hoa tôi tặng thì cũng là lúc nhà hàng cho mở bài hát Chúc mừng sinh nhật.
Tôi nắm tay em thật chặt, cùng em tân hưởng giây phút em chào đời. Kết thúc bài hát, ga lăng tôi kéo ghế cho em ngồi xuống tôi khẽ lấy món quà mà tôi đã lựa chọn kỹ càng tặng em (sai lầm của tôi là không mua nhẫn mà mua điện thoại). Em mở hộp quà, tôi nhìn thấy em vui sướng nhưng ánh mắt em có chút gì đó không vừa ý (sau này tôi mới hiểu, với hoàn cảnh đó, hành động đó của tôi thì một chiếc nhẫn sẽ là lựa chọn tốt nhất. Tôi ngu vậy không biết). Nhưng chỉ thoảng qua trong giây lát mà thôi, em ngắm nghía nó, nắm chặt nó như sợ có ai đó giật mất. Phải đến khi món ăn được đưa lên em mới cất nó vào hộp. Tôi cùng em ăn uống và nói chuyện vui vẻ. Em kể cho tôi nghe về ngày hôm nay đi học có gì vui, tôi kể lại cho em nghe tôi đi lựa quà như thế nào. Em cảm động lăm. Nhưng ông trời muốn trêu ngươi tôi thì phải. Hai đứa đang vui vẻ thì có một người đàn ông lạ xuất hiện và gọi to :
– Ngân…
Em quay lại và mỉm cười. Tôi muốn chạy lại bợp cho hắn một phát quá. Em thấy tôi có vẻ không hài lòng vội giải thích :
– Cậu trẻ của em. Anh đừng giận.
Hóa ra là cậu em, xém nữa tôi trở thành tội nhân, may quá. Tối nay phải thưởng cho em mới được (ý nghĩ xấu xa hình thành trong đầu em haha). Tôi chào hỏi một cách tự nhiên :
– Chào cậu. Cháu là H là bạn trai N. Rất vui được gặp cậu.
Tôi nói tự nhiên đến nỗi ông cậu em cũng bất ngờ. Hắn bằng tuổi tôi chớ mấy. Em vội mời ông cậu trẻ ngồi vào bàn. Nhưng nói thật tôi đã không vui vì hắn xuất hiện thì hắn lại móc điện thoại ra gọi cho bạn hắn đến nhậu. Bà mẹ nó, chuyện gì thế này. Buổi sinh nhật tôi dày công chuẩn bị là thế này sao. Tôi nhìn em trách móc, Em nắm nhẹ tay tôi như muốn nói lời xin lỗi. Một lát sau, bạn hắn xuất hiện. Tôi nhìn càng không vừa mắt. Áo hở cúc ngực, quần jean rách đầu gối. Giang hồ xứ nào đây? Hắn vào chào hỏi cậu em, chào với em còn tôi hắn coi như không khí. Tôi càng điên tiết. Bữa tiệc này tôi trả tiền cơ mà. Sao thằng này láo thế nhỉ.
Em giới thiệu lại một lượt :
– Đây là M bạn gần nhà em, bằng tuổi anh. Đi Sài Gòn lâu lắm rồi.
– Còn đây là anh H bạn em.
Em giới thiệu tôi là bạn em à. Sao không thêm chữ trai vào nhỉ. Tôi thắc mắc nhưng không tiện hỏi. Dù gì tối nay về nhà em cũng phải cho tôi lời giải thích. Em gọi cho cậu em lúc nào mà hắn biết mà đến. Sao không nói trước với tôi. Nhưng chỉ thoảng qua thôi. Phục vụ mang thêm ly và chén ra. Rót bia cho cậu em, còn hắn tôi coi như không khí. Bõ ghét trước mặt anh mà láo à. Tôi vội nâng ly và nói :
– Chúc mừng sinh nhật em, cũng chúc mừng cháu được làm quen với cậu.
Tôi cố tình nói thật to cho M nghe. Tôi gọi cậu em là cậu. Để hắn biết tôi và em quan hệ thế nào. Nhưng tôi lầm, hắn coi như tôi không tồn tại, hắn vui vẻ nói chuyện với em. Bực mình tôi tấn công vào món ăn và nghĩ : Mày sẽ hối hận thôi con ạ.
Gần 9h bữa tiệc kết thúc. Em quay sang nói với tôi. Anh về công ty làm đi. Em đi chơi với cậu và M một lát. Chẳng mấy khi gặp nhau. Tôi bực bội dắt xe ra về, em leo lên xe của M. Trong đầu tôi xuất hiện cảm giác gì đó rất mơ hồ. Nhưng tôi vẫn về phòng chờ em. 11h em về đến nhà. Tôi vội vàng hỏi em với giọng cáu gắt:
– Em đi đầu về trễ vậy.
– Em đi hát karaoke với cậu thôi mà anh
– Em đi sao không để anh chở đi mà lại leo lên xe thằng đó. Anh là gì của em hả?
Tôi nói như tát nước vào mặt em, em im lặng. Tôi càng điên tiết càng hỏi dồn. Miệng tôi tuôn ra những câu như dân chợ búa:
– Đừng nói với anh là em yêu thằng đó nhé. Em đang ở với ai ở đây hả. Anh là người yêu em, em giới thiệu là bạn em. Đi chơi đuổi anh về công ty. Anh nói anh về công ty làm hồi nào mà em biết hả…?
Bao nhiêu cái hả bay ra là bấy nhiêu lần em im lặng. Em chui vào màn ngủ. Tôi cũng mệt vì uống mấy ly bia nên cũng không gắt gỏng nữa. Bao nhiêu mưu đồ đen tối tôi định làm giờ bay theo gió hết. Tôi vào nằm cạnh em, tôi thấy em nằm dịch ra khỏi tôi. Nhưng mặc kệ tôi là đàn ông mà.