Kỹ sư tự truyện

Chương 1



Phần 1

Trời rét căm căm, gió rít từng cơn làm cái lạnh thấu da thấu thịt. Con ngõ nhỏ ngoằn ngoèo tối như mực, đm Hà Nội đéo gì mà tối mù tối mịt thế không biết. Tao với thằng bạn mỗi thằng cái xe đạp cọc cạch chở trên gác ba ga hòm sắt, ghế, quạt điện lỉnh kỉnh. Bọn tao đang chuyển nhà trọ, mẹ kiếp cái nhà trọ cũ ở cùng bọn lộm nhộm vô tổ chức, không thể chịu nổi. Nhà trọ mới ở cái ngõ gì chỗ gần sau cung thiếu nhi chỗ sân vận động Mỹ Đình, hình như là thôn Nhân Mỹ hay sao không nhớ lắm.

Năm đấy khu này còn hoang sơ lắm, ấy là hoang sơ so với bên trong Hà Nội thôi nhưng cũng đông đúc chật hẹp hơn quê tao nhiều. Phòng trọ mới của bọn tao thuê nằm trong dãy trọ có 4 phòng, chả có cổng kiếc gì hết, trước mặt là vườn vẫn um tùm cỏ dại. Khu này có 5 – 6 dãy trọ sắp xếp lổn nhổn không ra thể thống gì hết, chắc là tận dụng đất.

2 thằng chuyển đồ buổi tối nhìn như mấy thằng ăn trộm, đồ đạc sinh viên cũng không có gì nhiều, vậy mà cũng phải mấy chuyến mới hết. Tao mở phòng, 2 thằng khiêng khiêng vác vác vứt tạm lung tung, bảo nhau kệ mẹ nó mai thì sắp xếp. Trời lạnh thế mà cũng tuốt cả mồ hôi, cởi cái áo khoác bám đầy bụi ra cho thoáng, 2 thằng thở phì phì phò phò. Thằng bạn bảo nghỉ tí đi ăn cơm, mệt bỏ mẹ.

Phòng của tao nằm trong cùng, đi ăn cơm qua 3 phòng kia thấy đèn sáng nhưng cửa đóng kín mít, mùa đông mà. Cũng không rõ là các thành phần nào, hy vọng không gặp phải bọn củ chuối như ở xóm trọ cũ. Xóm cũ thì có 6 phòng, 2 phòng cave hay ma cô lẫn lộn, 2 phòng bọn nát suốt ngày thấy tụ tập, 1 phòng còn lại thì 1 thằng ở 1 mình đi suốt ngày. Nhưng cái này có lẽ là quá lạ lẫm với cánh nhà quê ra phố như bọn nào nên ở được 4 tháng thì té. Thời ấy làm đéo gì có xe máy nên 2 thằng cứ con xe cào cào mà chuyển.

Cơm thời ấy cỡ 4 – 5k 1 suất. Bún đậu 4k, bún chân giò 5k. 2 thằng ra ăn mỗi thằng bát bún chân giò, ăn xong cũng ra ngồi trà nóng 500đ, điếu thuốc lẻ 2k3 điếu. 2 thằng hút chung 1 điếu cũng quay quay đầu ra phết.

Ở được tháng thì cũng nắm bắt ngọn ngành. Phòng đầu tiên là 2 chị em ruột ở Bắc Giang, chị đi làm rồi, em đi học. Phòng thứ 2 là 3 đứa con gái ở Bắc Ninh bằng tuổi bọn tao, 2 đứa học quốc gia, 1 đứa học thương mại. Phòng cạnh bọn tao là 1 ông anh học bách khoa nhưng 6 năm rồi chưa ra trường, ở 1 mình, ông anh này sau là đầu têu dẫn dắt bọn tao mấy cái trò mất nết…

Sinh viên, mới lên Hà Nội thấy cái đéo gì cũng ngộ, đi học thì ở cổng trường cứ có vài tay giấu giấu cái máy ảnh bấm xạch xạch gạ mua bảo anh đang bí quá phải bán, thằng thì bảo anh vừa nhận cắm cho bọn đánh bạc trong kia anh chỉ bán 200 thôi, lớ ngớ cũng muốn mua lắm nhưng cũng tiếc tiền. Về nhà hỏi thì ông anh bách khoa bảo cấm đừng dây vào mấy thằng đấy, toàn hàng láo nháo.

Hà Nội khi ấy trong hình dung và nhớ là của tao bây giờ vẫn rõ nét những cảnh tượng mà chưa bao giờ được thấy ở quê, đó là sooc ngắn đùi trắng, đó là các cô các chị ở Phạm Văn Đồng, đó là xe bus đông nghẹt, chen chân nhau, cọ mông cọ đùi nhau…

Tao nhớ lúc đó cũng chưa có tắc đường lắm. Tao đi xe bus tuyến 26 từ đầu bến đến gần cuối bến mà chả tắc phát nào. Thằng bạn tao học giao thông lúc thì đạp xe, lúc thì đi xe bus, dần dần dà dà thì trăm % đi xe bus mà nguyên nhân chính là đi bộ ra bến xe bus cùng 2 đứa học quốc gia.

Ở được 3 tháng thì xóm trọ quen nhau nhiều hơn, thằng bạn tao thích em học quốc gia nổ đĩa, à mà phải nói cụ thể là 2 đứa học quốc gia nhưng 1 đứa học Luật, 1 đứa học ngoại ngữ. Thằng bạn tao thích em Luật, đơn giản vì em đấy thằng đéo nào cũng thích, xinh, trắng, vui đùa tốt.

Tao thì chưa có cảm giác gì với gái, năm đầu xuống chưa kịp làm quen với phồn hoa đô hội thành ra còn bỡ ngỡ ngại ngùng lắm. Chỉ thích sang phòng ông anh bách khoa nghịch máy tính, nghe nhạc, chơi bài, chơi pikachu… Nhưng lão bỏ mẹ này cũng bệnh phết, nhồi nhét vào đầu tao cơ số thứ vô duyên mất nết, trong đó là kho phim sex mà tao xem ban đầu còn thấy ghê tởm. Hắn đi làm, đéo biết làm gì, chỉ bảo là đi trông quán bi – a trên phố. Hỏi sao không tập trung cố lấy bằng đi thì lão bảo cũng cố nhưng vẫn phải lo cái mồm. Hết 5 năm học là hắn không xin viện trợ từ nhà nữa, hắn bảo giấu nhà, đéo dám nói là chưa lấy được bằng…

Mấy dãy nhà trọ lổn nhổn phía trước cũng là cùng của chủ nhà, cũng đa phần sinh viên. Khu này chủ yếu dân thương mại, quốc gia, sư phạm ở nên nhiều gái. Dãy gần nhất với bọn tao thì có 6 phòng, tao không kể chi tiết mà chỉ kể về 2 phòng gây ấn tượng 1 phòng là 2 chị em gái không sinh đôi nhưng giống nhau cũng gần như đúc, hơn nhau có 1 tuổi. Và 1 phòng là 2 thằng mặt lồn cũng học xây dựng. Tao tưởng chỉ mỗi tao mới chui ra tận đây ở vì cách xây dựng xa quá, thế mà cũng có thằng dở giống tao. 2 thằng lồn đó lại cùng quê nhưng khác huyện. Thường xuyên tồn tại kèo đế chế là 2 thằng lồn đó chấp 2 thằng tao + ông bách khoa, còn kèo halflife thì tao với thằng giao thông chấp tất.

Thằng giao thông là bạn nối khố của tao, lẽ ra cùng thi xây dựng nhưng phút chót nó lại chọn giao thông, hồi cấp 3 tao với nó 1 cặp đi bắn half life không có đối thủ, toàn làm kèo thua trả tiền máy, bọn tao chưa bao giờ phải trả tiền. 2 chị em gần sinh đôi kia thì đứa em bằng tuổi bọn tao cũng học thương mại, chị thì học nhân văn, quê đâu ở Hải Dương. Đã giống nhau lại còn hay mặc đồ giống nhau. Điểm khác nhau rõ rệt là đứa em có 1 nốt ruồi ở cằm, nhìn lại duyên hơn con chị.

Hồi đấy tao nhớ tao xin tiền nhà chỉ 700k 1 tháng thôi, thuê phòng 400k, điện nước vào thành 500 mỗi thằng 2 trăm rưỡi, xe bus 50k, tiền ăn tính 10k 1 ngày = 300k. Thế là chỉ có 100k tiêu vặt. Thời ấy thằng nào cũng thế cả, năm đầu thì vẫn chăm ngoan học giỏi nên cũng gọi là đủ ăn, không bị đói bữa nào.

Tao lang thang tìm được việc gia sư cho 1 đứa lớp 10, nhà khu dương quảng hàm, thằng ranh học dốt như bò, dạy chỉ muốn đập vào đầu nó nhưng mà vì tiền 40k/ 1 buổi, tuần 2 buổi. Đành tận tâm mà truyền thụ. Thằng học sinh của tao có đứa chị gái lớp 12, đang ôn thi đại học. Em học dốt thế thì chị cũng không hơn bao nhiêu, hỏi thì bảo định thi Thăng Long. Người gì mà mông cong hơn cả Hoàng Thùy Linh, giọng nói thì the thé. Lúc ấy tao đéo biết đó là hàng cực phẩm để doggy kể cả về mặt âm thanh lẫn hình ảnh. Tao thậm chí còn lạnh nhạt vl với ẻm ý.

Tao gia sư môn lý, tao cho xem bảng điểm thi đại học được 9,5 lý, bố mẹ thằng học sinh ưng lắm.

Tao động viên bảo cô chú yên tâm, lớp 10 vẫn còn kịp, hồi cháu học lớp 10 cũng kém lắm nhưng chịu khó vào là được mà. Thằng học sinh nghe xong cũng tuyên bố em sẽ cố gắng, cố cái tổ sư nhà nó lười như hủi, được cái cũng không phải dạng khờ khạo ngu lâu, tao đánh giá thằng này dốt vì lười. Vấn đề này có thể xử lý được.

Con chị cũng học khối A, cũng mấy lần xuống hỏi tao nhưng tao chỉ bảo để dạy xong thằng bé này anh chỉ cho nhé. Dạy xong là tao về luôn chứ chỉ cccc nữa.

Dạy thêm đều, 1 tháng được 320k thành ra cũng rủng rỉnh phết, thằng bạn lồn thấy vậy cũng hăng máu đi tìm gia sư, tìm được chỗ dạy đứa lớp 4, 2 hôm thì bỏ vì bảo đéo biết dạy thế nào.

Lại hùng hục tìm, xong được chỗ lớp 9. Cũng 40k 1 buổi. Ấm ra phết, nhưng áp lực hơn tao vì nó phải thi cấp 3. Thằng lồn về kể rằng mẹ đứa học sinh của nó ngon vl, toàn mặc áo hở ngực làm hôm nào nó cũng phải giả vờ đi đi lại lại mà tia, soi. 2 thằng đều có đồng ra đồng vào, chịu khó mua hoa quả rủ các bạn sang chơi, phòng tao vui vẻ và đầm ấm vl…

Đến hè thì bọn tao cũng tạm nghỉ gia sư. Về quê 2 tháng cắt lúa phơi thóc rồi lại lóc cóc xuống thủ đô vào năm học mới. Đã không còn bỡ ngỡ, không còn ngờ nghệch như những ngày đầu. 2 chị em đứa ở phòng đầu chuyển đi. 2 chị em gái giống nhau như sinh đôi biết tin xuống xí phòng luôn.

Dãy tao là dãy khép kín nên cứ hở ra là mất phòng ngay. 2 chị em chuyển xuống, xóm trọ cũng đã đủ người, hô hào tổ chức góp gạo thổi cơm chung đón thành viên mới, nấu tại phòng của 2 chị em mà tao tạm gọi chị là tóc dài còn em là nốt ruồi nhé. Tao với thằng bạn giao thông góp mỗi thằng 50k, bằng 5 ngày ăn lúc đó. Ông anh bách khoa bảo anh mua beer với đồ khô, còn 2 chị em với 3 đứa con gái Bắc Ninh mua sắm nốt, nấu nướng. Cả buổi chiều không khí rộn ràng, tay bách khoa có cái loa vi tính mở nhạc cùng ùm ùm mấy cái bài cổ lỗ sĩ.

Hôm ấy tầm đầu tháng 9, mùa thu heo may, nửa vầng trăng cũng buông được chút ánh sáng nhàn nhạt. Trước dãy phòng bọn tao có 1 khoảng sân láng xi măng rộng tầm 3m, chạy dọc theo chiều dài xóm. Qua cái sân mới đến vườn cỏ mọc um tùm. Sân chỉ có 1 tí mái từ tường nhà ra độ hơn 1m để móc phơi quần áo, còn lại thì để trống. Nhà trọ quay mặt ngược hướng trăng thành ra tầm mới tối sân bị bóng nhà che hết, trời có trăng mà sân vẫn còn tối lắm.

2 thằng lồn xây dựng dãy trên đánh hơi được cũng mua mấy bịch bim bim bảo cho ăn cùng với, còn kiếm đâu được đoạn dây điện, phích cắm chuyển cái bóng đèn từ trong phòng 3 em Bắc Ninh ra sân. Thế là 5 nam 5 nữ trải chiếu ra sân, uống hết chục lít beer, đầu cũng quay cuồng. Ăn xong mấy thằng rủ nhau đi đánh đế chế. Tao ra ngồi hoa mắt xây nhà dân cạnh nhà chính rồi lúc thì lại tự del dân.

Ức chế ngồi được 30p thì đi về. Bảo ông bách khoa đưa chìa khóa phòng về ngồi chơi beachhead. Về chơi vài ván thì tỉnh táo hơn, em nốt ruồi duyên chạy sang bảo cho em chơi với, thế là nhường máy cho ẻm. Hỏi cụ thể thông tin thì ẻm bảo quê Hải Dương, chưa có người yêu, năm vừa rồi cũng không phải thi lại môn nào.

Hồi này tao vẫn nhút nhát lắm, trong 5 thằng uống beer khi nãy thì tao có lẽ là nhút nhát nhất và tửu lượng thấp nhất, gỡ gạc 1 chút ở điểm ngoại hình trắng trẻo, thư sinh, hay nói chung là đẹp trai. Hỏi chuyện 1 hồi thì đéo biết nói gì nữa mà cứ ngồi không thì ngại. Tao bảo cậu cứ ngồi chơi đi, tớ về phòng đây. Về phòng ôm đàn bật tưng tưng tuổi hồng thơ ngây, lúc này trình guitar vẫn gà, tuy nhiên so với bây giờ thì có khi vẫn ngon hơn. Đỉnh cao trình guitar là năm thứ 4 thì phải, múa tay trên phím, sau này đéo cầm đến mấy thành ra quên hết các bản không lời cổ điển.

Bật dây 1 hồi thì mấy đứa Bắc Ninh nghe thấy chạy sang bảo mang đàn ra sân ngồi cho mát. Vậy là lại trải chiếu ra sân. Trăng đã ló dạng qua mái nhà, ngồi ôm đàn ngâm nghê hát mấy câu làm em nốt ruồi cũng phải bỏ máy tính ra ngồi nghe. Nốt ruồi bảo tao đàn cho em ấy hát, bài gì mà Hương Ngọc Lan đấy. Thừa nhận nốt ruồi có năng khiếu ca hát, luyến láy như ca sĩ, có lẽ tiếng đàn của tao khi ấy chưa xứng tầm đệm cho giọng hát của nó. Tao hỏi mấy đứa Bắc Ninh có biết hát quan họ không thì đéo đứa nào biết.

Ngồi đến hơn 10h thì bọn nó về phòng, còn mỗi tao với em nốt ruồi ngồi nói chuyện. Bằng tuổi nên chỉ xưng hô tớ với cậu, nghe thực sự là hơi khắm khắm và gượng gượng.

Thời gian trôi hết tháng 9 thì có vẻ mấy bọn cẩu nam nữ đã thể hiện với nhau. Thằng bạn lồn giao thông hay tăm con Luật, 2 thằng xây dựng kia thì tăm 2 con Bắc Ninh còn lại. Tao vẫn đéo có gì, hay la cà với ông anh bách khoa, học lỏm vào trò mất dạy, vài kỹ năng máy tính, vài bộ phim sex mới và thêm mấy trò chăn dân. Chỉ qua lại với em nốt ruồi nhiều hơn chút.

Tao với thằng giao thông vẫn đi gia sư đều đặn. Con chị thằng học sinh của tao thi trượt đại học Thăng Long, và đi học cái cao đẳng du lịch, thằng em thì lên lớp 11, hỏi ra thì đéo phải mỗi dốt lý, dốt cả toán với hóa. Cũng thuê 2 đứa con gái dạy gia sư toán, hóa nhưng tao chưa gặp bao giờ.

Một hôm đang dạy thì con chị xuống hỏi tao là anh có nick yahoo không, tao bảo có, nó bảo em xin để em add. Ồ, nó mới được mua bộ máy tính, nối mạng internet đàng hoàng, tao bảo để dạy xong thì anh lên xem nick nhé, con bé bảo vâng…

Con bé có bộ máy tính mới cóng. Thực sự lúc đó là nỗi thèm khát của tao, tao vẫn phải ra quán net ngồi chat chit, thỉnh thoảng ở nhà nghịch máy tính ông anh bách khoa nhưng cũng éo con internet. Tao tự nhiên ngồi vào ghế, xem cấu hình các kiểu. Con bé đang chat dở với tầm chục người, hồi đó có lẽ yahoo là phương tiện chat chit duy nhất.

Tao hỏi con bé rằng có gì bí mật không để anh xem thì nó bảo không có gì, toàn bạn linh tinh thôi mà, tao gõ gõ add nick tao rồi tranh thủ lướt lướt xem nó chat chit cái gì. Ẻm đứng phía sau 1 lúc dường như mỏi thì chống gối tay vào vai tao, cúi đầu sát sát, gái Hà Nội có lẽ nó bạo dạn hơn. Mùi con gái thơm tho phảng phất làm tao có chút bối rối, tao ngước lại thì vô tình nhìn xuyên qua cổ áo vào ngực ẻm, ẻm mặc cái áo ngực màu đen hình như hơi chật làm phè ngực ra, nhìn cơ bản ngực không to nhưng bị bức nên cũng thấy nhiều da thịt. Tao bối rối, đứng dậy bảo thôi anh về. Muộn mẹ 30p. Thằng nhỏ đã cứng ngắc từ khi nào. Đạp xe từ Dương Quảng Hàm về Mỹ Đình, trời thu mát mát mà con chim nóng rực, cứ bị ám ảnh hình ảnh bộ ngực của con bé chị gái học sinh…

Về nhà đã 10h, thằng giao thông hỏi sao về muộn thế. Kể lại với nó không quên chi tiết nhìn ngực thì nó suýt xoa rồi bảo, cái bà mẹ học sinh của nó cũng thế hở ngực đều đều, hôm nào đi lên cầu thang nó cũng rót mắt xuống, cơ mà dạo này nó không thèm ngắm, nó khoe sắp ngắm được em Luật rồi. Vl, nhanh thế sao. Thằng bạn lồn bảo đã cầm tay, ôm eo nàng Luật rồi, đường đến khung thành sẽ chẳng còn xa. Tao và thằng bạn lồn hầu như không giấu nhau cái gì. Nó cứ ông ổng kể rằng 2 thằng xây dựng kia tán 2 đứa còn lại thế nào, rồi nó bình luận đứa nào đẹp cái gì, xấu cái gì, tao ngủ lúc nào không biết.

Việc học thì có lẽ 90% sinh viên có phương pháp giống nhau là đến mùa thi mới cuốn khăn thắp điện cày đêm, quyển sách dày trăm trang mà cày bằng được trong 3 – 4 hôm, còn ngày thường thì về nhà hầu như không động đến sách vở. Bọn tao cũng thế.

Từ ngày bọn cẩu nam nữ đá cặp với nhau thì tao toàn ở nhà 1 mình, bọn kia cứ ăn xong là rục rịch ra sân Mỹ Đình trà đá, ông anh bách khoa đi làm giờ giấc thì cứ hôm muộn hôm sớm. Thành ra buổi tối xóm trọ chỉ có tao với 2 chị em Hải Dương. Cô chị thì hiền hiền, có vẻ chăm học, cô em thì lười hơn nên hay sang phòng tao chém gió, dần dà thì tao sinh ra thân thiết với 2 chị em nhà này. Cô chị cũng không xưng chị với tao mà chung chung là tớ với cậu hết. 2 chị em nhà này tính ra thì xinh nhất khu này luôn, đéo hiểu sao không thằng nào tán, hay là sợ cao quá không dám với nhỉ…

Thằng lồn giao thông cũng nói bóng gió hỏi tao có ý gì với chị em nó không, coi chừng trèo cao ngã đau. Tao bảo ý cccc, chúng mày đi chơi hết để bố ở nhà một mình làm đéo có ai chơi… Hỏi thằng lồn sơ múi được gì nàng Luật chưa thì nó bảo hôm đéo nào cũng đi 3 cặp thì sơ múi cái lồng.

Tối thứ 6 đi dạy về đã hơn 9h, chưa thấy thằng bạn về, hồi đó cũng không có điện thoại mà gọi, thôi kệ mợ nó vậy. Sang phòng 2 chị em thì thấy chị ngồi bàn học không biết đọc sách hay gì, em thì ngồi vắt chân đọc truyện tranh. Tao rủ đi trà đá không thì con chị ngước nhìn lạnh nhạt, con em ngồi dậy bảo đi đi, ra sân Mỹ Đình cho mát. Tao hỏi thêm con chị có đi không thì nó bảo muộn rồi thôi, con em nài nỉ đi tí cho mát rồi về. Nhưng con chị lắc đầu.

Ra sân lớ ngớ thế nào lại gặp đúng 3 đôi cẩu nam nữ, thế là ngồi cùng. Các bố cháu chém gió rùm beng 1 góc. Ngồi được chục phút thì tao đau bụng, nhăn mặt đi về, may là gần nhà chứ xa thì đéo biết làm thế nào. Về nhà xóa bỏ nỗi buồn xong định đi ra thì qua phòng thấy con chị đóng cửa đi nhưng mở cửa sổ, vẫn cặm cụi đọc cái đéo gì không biết. Tao gõ gõ cửa, nó mở cửa hỏi tưởng đi trà cháo. Tao cười bảo đau bụng nên về. Cô nàng bảo vào phòng chơi đi…

Cô chị hơn tao 1 tuổi, nhưng từ hôm đầu đã xưng hô bạn tớ, cậu tớ nên quen, sau cũng chẳng cần điều chỉnh xưng hô làm gì. Người thon thon, chắc cao tầm 1m6, thấp hơn cô em 1 tí. Ở nhà nên cô mặc cái áo phông rộng, quần ngố. Tóc buộc gọn. Tao hỏi đang đọc gì thế thì cô nàng bảo đọc truyện, tao cũng thuận theo bảo khi nào đọc xong thì cho mượn nhé vì cũng thích đọc truyện.

Nó ậm ừ. Tao cố nặn ra chuyện để hỏi, đại khái là mấy đôi cẩu nam nữ đã thành cặp hết, còn mỗi tao đơn lẻ, hay là tao cặp với cô em nhé, cô chị cười nói thế thì thành ra còn 1 mình nó à, tao trêu cậu thì cho cặp với anh bách khoa. Con bé giãy nảy bảo không, lão ấy già, không thích. Tao cười thế thì 2 chị em nhà cậu tính là 1 suất, cặp với tớ. Cô chị bảo mỗi câu có cái cục cứt ấy.

Nói chuyện linh tinh 1 lúc tao bảo 2 chị em cho tao góp gạo thổi cơm chung nhé, hỏi vui thế thôi mà cô chị bảo ok luôn, đóng xèng đầy đủ, chịu khó rửa bát nhặt rau thì nó nấu cho. Tao chỉ cười hì hì. Lúc ấy đã biết cái đéo gì đâu. Tối về kể chuyện với thằng bạn thì nó bảo ơ mày bảo nó cho tao ăn cùng nữa, đi ăn cơm bụi mãi chán bỏ mẹ. Tao thật thà bảo thế nôn tiền ra 3 lít, mai sang đóng luôn. Thằng bạn lồn móc ví đưa luôn, mồm lẩm bẩm đằng đéo nào chả mất tiền, đưa mẹ trước thế này không lo đói. Thằng bạn nối khố nên tao biết hoàn cảnh nhà nó cũng kiểu như nhà tao, nói chung không giàu, không nghèo, bình thường, được cái thằng này sống rất phóng khoáng, ít tính toán nên dễ sống.

Sáng hôm sau tao sang báo 2 chị em Hải Dương cho 2 thằng ăn cùng từ hôm nay luôn. Nộp 6 lít bảo tạm thế, có gì hết tháng mà thiếu thì thông báo nhé. Cô em cười tít mắt bảo từ nay không phải rửa bát rồi. Thế là ăn cùng, chị em nó đi mua gạo, thằng giao thông bảo hôm nào về quê chở tải gạo lên. Cô chị bảo thế cũng được, trừ tiền cho nhé, nhà bọn nó không làm ruộng nên không có gạo.

Thằng giao thông bảo tiền nong đéo gì, gạo nhà tớ ở quê toàn cho gà cho lợn ăn ấy mà. Vài buổi đầu thì tao với thằng giao thông rửa bát, nhưng xong cô chị bảo đéo khiến nữa vì rửa bẩn. Mấy hôm sau nhặt rau thì nó cũng bảo đéo khiến, nhặt rau gì mà để toàn lá vàng thế kia. Ô hô, vậy là đéo phải làm gì, cứ ở nhà nằm chổng dái lên đến bữa thì nó gọi sang ăn, ăn xong lại vác bụng kễnh về.

Thằng giao thông vẫn say con Luật nên tích cực đi chơi tối, có vẻ tách riêng để sơ múi nhau rồi thì phải. Tao thì tối ăn xong cứ ở lì phòng 2 chị em, quen dần thì lên giường nằm luôn. Tao với cô em cứ nằm ở giường, cô chị thì ngồi bàn đọc truyện hay học hành gì đó. Tình cảm đi lên lắm.

Đến hôm thứ 7. Thằng giao thông về quê, cô chị cũng về quê. Tao với cô em 2 đứa lười bảo thôi ăn mì tôm trứng. Ăn xong theo thói quen tao leo lên giường nằm, cô em đi rửa bát xong cũng leo lên. Nhưng phát hiện có gì đó khang khác, các hôm là có cô chị nữa, hôm nay chỉ có 2 người.

Tao biết ý ngồi dậy, cô em cũng ngồi dậy, 2 đứa ngồi cạnh nhau, buông chân xuống đất. Hỏi chuyện vài câu đéo câu nào ra câu nào rồi tao quay sang nhìn, nó cũng nhìn tao. Tao đứng dậy ra đóng cửa, đéo hiểu đang làm gì, có lẽ đơn giản vì ngại không muốn người khác nhìn thấy nên đóng cửa thôi chứ không phải làm gì ghê gớm. Cô em hỏi ơ cậu đóng cửa làm gì, tao bảo cho đỡ lạnh. Thời tiết giờ mới cuối thu chớm đông, cũng chưa có gì lạnh lắm. Tao lại ngồi cạnh, im lặng 1 lúc tao bảo cho ôm cái nhé, không thấy nói gì, tao quay sang ôm, ôi hồi hộp vl, tim đập thình thịch, ôm nó vào lòng, hít hít mùi thơm. Và đây chính là nụ hôn đầu đời của tao. Năm ấy chưa tròn 20 tuổi…

Nụ hôn đầu đời gượng gạo lắm, cô em có vẻ thành thạo hơn tao, tao đéo biết làm thế nào chỉ biết nhẹ nhàng mút mút môi nó thôi. Hôn 1 lúc rồi lại thôi, con bé bỗng cất tiếng anh chưa hôn ai bao giờ à. Tự nhiên nó đổi cách xưng hô, gọi tao là anh. Tao vẫn giữ cách xưng hô bảo: “Tớ chưa…” Ngại vl.

Con bé khẽ cười, nhìn tao, lại hôn nhau tiếp. Cái tay rón ra rón rén đưa dần lên ngực, chỉ dám thám thính như vậy chứ không dám gì hơn, cô em khẽ giữ tay nhưng không tao đoán không có ý phản kháng, tao sờ sờ bên ngoài, thấy toàn đụng vào áo ngực, sờ sờ đến phần thịt mềm mềm mới xoa xoa bóp nhẹ nhẹ, đúng là chỉ theo bản năng, được vài phút thì cảm giác thằng nhỏ không ổn, cứng quá và hứng quá. Tao dừng đột ngột, lí nhí bảo tớ xin lỗi nhé rồi về phòng luôn, về phòng mà tim vẫn đập thình thịch, đm, vào phòng tắm, vạch quần, tay vừa cầm thằng nhỏ thì nó trớ ào ào. Lần đầu tiên tao nhìn thằng nhỏ của tao phun trào như thế. Các lần trước chỉ là mộng tinh thôi.

Cảm giác thật khó tả, các lần xem phim sex trên máy tính của ông anh bách khoa thì thằng nhỏ cũng dựng ngắc nhưng xong chỉ rỉ nước nhờn gì đó thôi. Lần này trực tiếp, thật là nghiêm trọng.

1 lúc sau thì ông anh bách khoa về, tao nghe tiếng xe máy của lão thì chạy sang, bảo anh cho em xin điếu thuốc. Lão bách khoa nhìn bảo mày có đéo gì mà trông có vẻ hồi hộp thế, tao bảo không có gì đâu. Lão nhìn nhìn móc bao thuốc. Cả xóm trọ chỉ có mỗi lão là có con dream, hắn bảo mua được từ năm thứ 4 đại học, 1 phần vì cái dream này mà giờ vẫn chưa lấy được bằng đấy, hỏi thì lão bảo có đéo gì đâu, ham đi làm, đéo học thì tạch.

Rít hết điếu thuốc tinh thần đã thoải mái hơn. Lão bách khoa hỏi thằng Thông đâu, tao bảo về quê lấy trợ cấp. Hắn kêu tưởng ờ nhà rủ ra làm tí, anh vừa lấy lương, anh với mày đi hơi buồn, mà rủ mấy đứa con gái đi uống rượu mất hay. Ngồi 1 lúc chừng 15p hắn kêu thôi đi, 2 anh em ra làm tí.

Ra quán vịt nướng, hắn gọi nửa con vịt với 2 bộ cổ cánh lòng mề. Vừa uống rượu hắn vừa tâm sự bảo học hành như căng củ cọt, hắn còn nợ 2 môn, hết năm nay mà đéo trả được là xịt luôn thì phải. Rồi căn dặn các thứ bảo chịu khó học, đéo giỏi thì phải ra trường đúng hạn mà đi làm, 2 anh em làm hết 1 chai nửa lít mất gần tiếng đồng hồ. Lão kêu tao quý mày, mày sống thật thà, tử tế nhưng hơi nhút nhát, đàn ông phải bạo dạn lên tí đi… không biết rượu nói hay hắn nói. Về xóm trọ, hắn móc móc chìa khóa đưa tao 1 chìa bảo mày cầm 1 chìa khóa phòng anh mà nghịch, tao đi suốt, không bật máy tính nó ẩm ra.

Chương trước Chương tiếp
Loading...