Ký ức ngọt ngào
Chương 106
– Á á… anh Tú ơi… em không chịu được nữa rồi anh ơi… ưưư… a. Em sướng… sướng quá anh ơi… ư ư… em ra nước… anh ơi… anh bắn hết vào lồn em đi anh ơi… hức hức… sướng quá.
Thằng Tú cong cong cái đùi của mình đẩy mạnh thêm một cái rồi bắn ầm ầm tinh trùng vào bên trong cái lồn của cô Hạnh rồi nói:
– Này thì tan cái lồn nóng này… địt có mấy cái thôi mà nóng không chịu được nữa, hề hề… banh cái lồn ra rồi nhé!
Cô Hạnh cố gắng hẩy cái mu lồn của mình lên mà nói:
– Còn lâu mới… banh mới toác… nhé!
Chú Tuân lúc này đứng ngay phía sau vỗ nhẹ vai thằng Tú mà nói:
– Bắn xong thì đến lượt chú nào, để chú địt toác cái lồn của vợ chú cho!
Thằng Tú rút con cặc ra đứng sang một bên thì chú Tuân thay phiên thằng Tú đứng sát lại vừa nút lưỡi vừa tiếp tục dí con cặc cong vút của mình đúng cái lỗ lồn đỏ au sưng sưng nhễ nhại tinh trùng mà nhét vào.
Cô Hạnh ứ lên một tiếng thì chú Tuân lại địt một cách nhịp nhàng hơn, từng tiếng phành phạch vang lên trong buổi sáng sớm.
Đưa tay lên nhào nặn hai cái bầu vú rồi chú Tuân vừa địt vừa hỏi:
– Sướng lồn không nào… lồn kiểu gì mà càng địt càng thấy nóng như thế này không biết nữa!
Ưỡn người lên cô Hạnh đờ ra nấc từng tiếng trong những cảm xúc đê mê do từng đầu dây thần kinh bị kích thích rồi nói:
– Em… không biết nữa chồng yêu ơi… em chỉ biết sướng thôi ấy… đã lỗ lồn quá anh ơi… hức hức… ưưư…
Chú Tuân chẳng thể nào mà chịu được sức nóng của cái lồn cũng như từng tiếng rên rỉ dâm dục đầy khêu gợi của nên cố gắng gượng được thêm chục phút thì lại bắn xối xả vào bên trong cái lỗ lồn.
Thở hổn hển nhưng miệng thì nhoẻn miệng cười rồi chú Tuân nói:
– Thế là cái lỗ lồn này lại được đầy nhóc tinh trùng rồi nhé!
Đợi chú Tuân rút con cặc ra thì cô Hạnh nói:
– Ứ ứ… em vẫn còn thèm lắm… đã không chịu được ấy… hứ hức… à còn anh Đức nữa… chưa bắn vào lồn em đâu nhé!
Lúc này thì tôi nghiêng đầu ra mà nói:
– Giờ thì đến lượt anh… nhưng mà anh chỉ thích kiểu doggy thôi đấy nhé, chổng cái mông lên để anh doggy được không nào?
Công nhận là tôi mỏi tay thật, lúc này bế cô Hạnh cũng đã hơn hai mươi phút rồi, do tôi đu xà nhiều nên cánh tay mới khỏe như vậy. Tôi muốn doggy dĩ nhiên là cô Hạnh chiều tôi rồi, nếu tính trong bốn người ở đây tôi là người được địt cô Hạnh đầu tiên.
Để cô Hạnh đứng xuống thì một dòng tinh nhểu nhảo từ cái lỗ lồn nhỏ tỏng tỏng xuống cái tấm đêm bên dưới.
Cứ để cái thứ nước đặc khệt đó nhỏ xuống, tiến ra cái ghế cô Hạnh quỳ lên trên đó rồi chổng cái mông lên thật cao.
Hí hửng tôi tiến lại rồi cầm con cặc dập nhẹ nhẹ lên cái mông sau đó cạ cạ vào cái mu lôn cong cong ở dưới lên phái trên rồi nhè đúng cái lỗ đút cái óc vào.
Một cảm giac skhacs lạ vô cùng vì cái lồn không chỉ nóng mà nó còn trơn thật nhiều vì tinh trung của thằng Tú cũng như của chú Tuân quện vào nhau. Cô Hạnh nghiêng người một chút dạng hai cái đùi rộng ra một chút rồi bảo:
– Địt mạnh đi anh… giờ thoải mái không còn sợ như tết năm ngoái nữa nhé… hí hí… lồn em sắp banh ra rồi đây này!
– Ờ! Khà khà… nói là banh ra chứ còn lâu mới có thể banh ra được nhá… anh địt đây.
Cố gắng học theo chú Tuân tôi chỉ đung đưa mỗi cái hông của mình để con cặc thò ra thụt vào bên trong cái lỗ mà thôi.
Chú Tuân thấy tôi địt như vậy thì cười hề hề bảo:
– Công nhận cũng thông minh đấy nhỉ, nhìn một cái mà cũng hiểu được cách làm đàn bà sướng rồi!
Vừa địt vừa vỗ bồm bộp vào mông rồi tôi nói:
– Hì hì… cháu phải cố gắng chứ! Không cố gắng thì làm sao mà có thể làm cho vợ chú sướng được đúng không nào hề hề.
Cái lỗ lồn không còn chật chội nữa, thêm vào có quá nhiều tinh trùng bên trong cái lỗ lồn nên tôi dù có doggy thật mạnh nhưng phải đến hơn hai mươi phút sau thì con cặc mới giật giật mà bắn tinh trùng được vào sâu bên trong cái lỗ lồn của cô Hạnh.
Ánh nắng của buổi bình minh đầu đông đã xuất hiện rồi. Cô Hạnh thõng người ở cái ghế đưa tay vuốt nhẹ cái khe lồn rồi banh hai cái mép cho tinh trùng tuôn ra rồi bảo:
– Hức… hôm nay mới đủ cơn nghiện đấy… Thôi em đi rửa cái lồn không nó lại có mùi, giờ mới thấy nó nhiều kinh đây này!
Nói xong thì cô Hạnh đung đưa cái mông của mình mà xuống cái phòng tắm rửa cái lồn. Lúc này thì thằng Đạt mới uể oải dậy, thấy chúng tôi thì nó cười bảo:
– Vẫn còn sức cơ à? Hôm qua tưởng mệt không còn sức nữa rồi!
Chú Tuân chỉ chỉ cái tay rồi hí hửng bảo:
– Chán mày quá cháu ơi… mới hùng hục chút mà đã không còn sức rồi!
Nó chắp tay rồi rồi ra vẻ bái phục chú Tuân. Chúng tôi nghỉ ngơi một lúc rồi đi ăn sáng, chú Tuân bao hết mấy thằng. Thằng Đạt đói nhưng không bừng tôi và thằng Tú. Ăn no xong thì đi uống café luôn, quên luôn chuyện hôm nay là thứ sáu phải đi học. Thằng Tú vỗ vai bảo tôi:
– Này hôm nay nghỉ không phép là ba thằng toi đấy nhé! Kiếm cách bảo đến muộn đi mày chứ không là không ổn đâu!
Chú Tuân thấy thằng Tú nói như vậy thì bảo:
– Tưởng chuyện gì, đứa số cô giáo chủ nhiệm đây chú xin phép cho, thêm cô Hạnh nữa thoải mái đúng không nào.
Dĩ nhiên lúc bấy giờ chúng tôi là trẻ con nhưng với người lớn thì chuyện đó quá dễ dàng rồi. Ngọi điện cho bà chủ nhiệm tôi nói một lúc thì chúng tôi thở phào nhẹ nhõm.
Được một hai tiếng sau thì cô Hạnh và chú Tuân về trước còn mấy thằng lại ra quán kiếm mấy cái máy tính để chơi. Thằng Tú chợt nảy ra ý định mua hẳn cái máy về nhà cắm nên nó chở tôi phóng vèo một cái về nhà rồi nói:
– Lấy tiền rồi đi lắp máy thôi!
Công cuộc lắp máy đến đều giờ chiều mới xong. Ba thằng hì hục về nhà cài máy cắm game rồi đi học.
Tôi bám càng thằng Tú luôn chứ không đi xe đạp nữa. Học hành quáy quá đến chiều thì ba thằng lại về nhà, chào qua bố mẹ thằng Tú một tiếng thì mấy thằng lại vào công cuộc cày game của mình.
Thằng Tú bảo tôi xuống nói chuyện qua với bố mẹ nó một chút về chuyện làm bằng lái dù sao có tiếng nói của bố mẹ nó cũng dễ dàng hơn. Quả thật bố mẹ nó thoải mái hơn bố mẹ tôi hay mẹ thằng Đạt đặc biệt so với các bậc “phụ huynh” lúc bấy giờ.
Học hành không cần đứng đầu lớp và chẳng phải đứng bét lớp, cứ nhàng nhàng tốp giữa và biết kiếm tiền là được, không như những ông bố bà mẹ hãy còn cổ hủ không cho con cái kiếm tiền. Miễn cái đồng tiền kiếm được nó là chính đáng.
Đến chiều về nhà thì Phượng hí ha hí hửng gọi điện cho tôi gạ gẫm tối sang nhà chơi nhưng không hiểu sao bố mẹ tôi lại bảo tối ở nhà nói chuyện.
Hóa ra bố mẹ thằng Tú đã báo với bố mẹ tôi, chẳng biết bố mẹ nói cái gì mà bố mẹ tôi động viên thôi và thoải mái hơn nhiều.
Thời bấy giờ mà có xe máy đi học thì nó là một cái gì đó hơi bị chất chơi, chẳng cần phải xe tay ga đâu nhưng đủ để làm cho gái bám theo hàng đàn rồi.
Nói chuyện xong thì tôi bảo sang nhà cái Phượng. Bố mẹ tôi thấy hơi lạ với tôi vì bình thường tôi ghét cái Phượng lắm nhưng thôi kệ, dù sao thay đổi mối quan hệ càng tốt.
Phóng xe đạp qua nhà cái Phượng rồi tôi chém gió một chút thì bố mẹ cái Phượng về. Anh chị hỏi tôi một chút rồi bảo chú ý học vào.
Ậm ừ cho qua vì tôi cũng không phải dạng ngu hơn nữa học ở trường có tiếng nhất cái thành phố nên so với mặt bằng chung thuộc loại giỏi rồi.
Ngồi chém gió với Phượng một chút thì Phượng nháy mắt nói nhỏ:
– Này! Mai sang nhà cái Lan Anh đấy à?
Tôi lắc đầu bảo:
– Đâu! Mai thứ bảy khối mười hai hãy còn phải đi học mà, có được nghỉ đâu! Chắc chủ nhật với sang nhà được!
Ngó nghiêng một chút rồi nó nói:
– Sang đấy rồi lại làm một phát đấy hả?
Tôi cười khì rồi kêu:
– Ghen đấy à!
Phượng mím môi cắn nhẹ vào môi dưới một cái rồi nói:
– Ghen chứ… hứ hứ… làm người ta nghĩ lại thèm rồi đây này… hì hì. Này em hỏi nhé, nếu hết lớp mười hai em thả để có bầu với anh thì sao?
Tôi mở tròn mắt ra ngạc nhiên không hiểu vì sao Phượng lại có ý tưởng như vậy nữa. Chính cái ý tưởng này mà về sau tí thành một bi kịch nhưng may cho Phượng và tôi rất nhiều.
Tôi lắc nhẹ đầu một cái thì Phượng nói:
– Yên tâm đi… em mà không nói với ai thì chẳng ai có thể biết được đâu! Hì hì… em đã thi được học bổng rồi mà… đảm bảo là đi được!
Tôi lại ngạc nhiên nói:
– Thế tính sang bên đó đẻ à?
Hí ha hí hửng một chút rồi tôi bảo:
– Cứ như dễ lắm đấy!
Véo nhẹ vào đùi tôi một cái rồi Phượng bảo:
– Không cho em bắt đền anh đấy nhé!
Tôi chỉ ậm ừ thôi… rồi về. Về đến nhà thì thằng Tú bảo:
– Sang tuần là mày có bằng rồi đó… thứ năm đi mua xe đi… mà mày biết đi xe chưa đấy?
Tôi cười bảo:
– Khéo mày đua còn kém tao đấy tinh vi.