Ký ức ngọt ngào
Chương 110
Mỉm cười với tôi rồi Lan Anh trả lời tiếp:
– Less thì vẫn có thể cho anh làm thoải mái mà, có khác gì đâu mà không được!
Với ánh mắt tin tưởng tuyệt đối với Lan Anh tôi trả lời lại:
– Chắc là không có chuyện đó đâu, anh đọc sách rồi nghĩ thì thấy less có thể làm nhưng mà không có cảm xúc như kiểu bình thường, cảm giác thì có nhưng mà cảm xúc thì không. Kiểu cứ như khúc gỗ ấy, nằm ra mà làm chứ làm gì có chuyện như em hì hì.
Ấn nhẹ vào trán tôi rồi Lan Anh nói:
– Chỉ được cái sách vở thôi, nhưng mà em nói này, em với cái Phượng hôn nhau rồi đấy, còn ấy ấy nữa!
Tỏ vẻ ngạc nhiên thôi nhưng tôi biết thừa rồi, những hình ảnh khi hai người hôn nhau được tôi nhìn lén trong tủ lại hiện ra một cách rõ ràng rồi. Hồ hởi tôi hỏi lại Lan Anh:
– Ấy ấy là như thế nào, làm gì có cái gì mà ấy ấy hi hì…
Luồn tay xuống cầm con cặc của tôi lắc lắc rồi Lan Anh nói:
– Không phải cầm cái gì nhét vào mà là liếm láp của nhau ấy, hai đứa có cái gì mà làm đâu, chỉ có ngồi mà liếm láp nhau thôi.
Ha ha ha ha… cười một tiếng rồi tôi bảo:
– Thế cảm giác nó như thế nào, em kể làm anh hơi bị tò mò rồi đó!
Ửng hồng hai gò mà và có đôi chút ngượng ngùng rồi nhanh chóng Lan Anh trả lời:
– Ờ thì… lạ lạ thôi… nói chung cũng bình thường, cái Phượng tỉa lông còn ngắn hơn của em nữa ấy… liếm của nó thích!
– Sướng bằng anh liếm không?
Lắc nhẹ cái đầu rồi Lan Anh bảo:
– Sướng làm sao mà bằng anh liếm được… hỏi thế cũng hỏi. Kể cả có dùng lưỡi dẻo hơn thì không thể nào bằng anh được ấy, đàn ông liếm nó sướng hơn nhiều chứ thôi không nói nữa, gấp lại chăn màn đi không cái Phượng sang nó lại trêu em!
– Kệ nó trêu có làm sao đâu!
Nói như vậy thôi nhưng hai đứa vẫn dọn cho cái giường nó gọn gàng lại một chút. Mặc cái quần lót rồi Lan Anh khoác thêm cái áo khoác vì trời lạnh hơn. Ngoài trời từng cơn gió mùa vẫn thổi phù phù lạnh lẽo.
Xong xuôi thì có tiếng đập cổng cành cành. Tôi ra mở cửa cho Phượng thì Phượng đã lườm nguýt tôi một cái rồi nói:
– Chắc xong việc mới ra đúng không? Nhìn cái mặt kia là biết ngay… ghen đấy nhé!
Ngoảnh đầu lại xem Lan Anh có nghe thấy không rồi tôi bảo:
– Hôm nào anh đền… được chưa! Nhìn cái mặt kìa… thôi vào đi… anh đói lắm rồi đây này!
Vẫn lườm tôi với ánh mắt sắc như dao cạo rồi Phượng nói:
– Ô đến đây rồi mà hãy còn anh anh… em em… cái Lan Anh mà biết là liệu hồn đấy! Thôi vào nhà đi… đợi ở ngoài lạnh lắm rồi đây này.
Để cho Phượng dắt cái xe vào trong nhà thì tôi lấy luôn cái túi nem lướng chạy vào trước, vừa vào vừa cố mà vạch cái quai túi để bốc cái nem nóng hổi cho vào miệng. Hí ha hí hửng vào trong bếp rồi tôi bảo:
– Bày ra ăn thôi! Đói lắm rồi em ơi!
Lan Anh trong bếp gọi với ra:
– Phượng đâu anh?
Hất hàm quay lại tôi bảo:
– Đang vào sau hì hì, thôi dọn ra ăn nào.
Phượng lúc này vào bếp thì tôi ra ngoài ngồi vểnh chân mà nhìn hai cái cặp mông, nhìn hai cặp mông căng mọng và hai cái lồn mướt mát mà tôi thèm mặc dù mới cắm mặt vào một trong hai cái lồn đó mà mút chùn chụt.
Thấy tôi vừa nhìn cái mặt thì ngây ra Phượng liếc được chỉ cười mà giả bộ cong cái mông lên rồi vẩy vẩy khiêu khích.
Không thèm chấp con bé nữa tôi cười rồi hóng đồ ăn ra. Vừa ăn vừa nói chuyện chém gió với nhau, dĩ nhiên là tôi không thể nào nói chuyện về mấy cái thần tượng âm nhạc rồi mấy cái thời trang với hai đứa được.
Ăn xong thì nhảy lên cái bàn học ngồi vắt vẻo lấy cái điện thoại ra mà chơi điện tử. Được một lúc thì tôi bảo:
– Tuần sau lấy xe rồi, đi liên hoan nhé!
Cái Phương cắn rồm rộp miếng phồng tôm rồi bảo:
– Cậu lấy xe gì thế?
Vẫn cắm mặt vào cái điện thoại tôi bảo:
– Jupiter thôi, đi rửa xe, kiếm chỗ nào ăn lẩu ngon thì cùng đi ăn nhé.
Lan Anh quay ra hí hửng bảo:
– Đi ăn lẩu dê nhé, em thích ăn lẩu dê!
Phượng muốn trêu Lan Anh nên bảo:
– Mày dê lắm rồi à mà không phải dê mà là dâm thuộc loại siêu dâm rồi, ăn thêm thịt dê vào là không ổn đâu đấy, cuồng dâm quá là cậu tao lại khổ!
Lan Anh quay ra đấm bùm bụp cái Phượng rồi rít lên khẽ khẽ:
– Này thì trêu này! Ăn đấm luôn này… nhìn cái mắt ghét thế không biết chỉ được cái trêu tao là thế nào, mày có người yêu xem, động vào khéo lại còn quá tao ấy chứ… hức hức…
Phượng cười hì hì rồi quay sang tôi bảo:
– Đúng không cậu nhỉ!
Tôi gật gì rồi bảo?
– Ờ thì đúng… nhưng mà trời lạnh như thế này thì ăn lẩu dê ngoan đấy, đợi cậu mày lấy xe về đã rồi tính!
Tám chuyện thêm một lúc thì hai đứa dọn xong rồi quay ra bảo tôi:
– Tự dưng buồn ngủ quá! Cậu ở ghế mà ngủ nhé để cháu với cái Lan Anh vào trong giường, cấm được có linh tinh mò vào bên trong đấy!
Tôi bĩu môi nói:
– Báu lắm đấy mà nghĩ người ta xấu xa như vậy.
Với cái vẻ mặt tỉnh bơ rồi nói kiểu “đâm bị thóc chọc bị gạo” Phương trả lời:
– Đúng rồi, sáng bây giờ chắc được một cái nên không thèm đúng không? Nhìn cái mặt là biết thôi khỏi cãi nữa nhé!
Tôi chưa kịp lên tiếng thì Lan Anh đã đấm bùm bịp với Phượng thì Phường vừa chạy vừa xua xua tay nói:
– Tao nói đúng còn gì nữa, bình thường tao mà gọi điện có đồ ăn thì khỏi cần tao tới mày đã mở rộng cử đón tao rồi, đằng này thì lại cửa đóng then cài, hai người hú hí còn gì nữa, đừng cãi tao ha ha ha ha!
Bị con bạn chọc tức thì Lan Anh xịu xịu cái mặt nói:
– Ờ đấy thì sao nào… hứ hứ. Ghét thế nhỉ!
– Ghét tao mới là bạn mày thôi vào trong giường ôm nhau ngủ, tao mệt lắm rồi đây này. Không hiểu sao cái thời tiết lạnh lạnh thế này buồn ngủ thế không biết.
Kệ hai đứa ngồi ôm nhau ngủ tôi ngồi chơi một lúc thì tôi bảo Lan Anh khóa cửa rồi quán điện tử ngồi. Hai thằng Tú và Đạt vẫn ở đó. Viết mấy dòng chuyện co các bạn thôi lại nhớ lại thời gian xưa cũ. Như mấy thằng máu gái khác thì chắc là với ba đứa rủng rỉnh tiền như chúng tôi là đủ để “ăn” gần như hết cái trường cấp ba.
Vừa ngồi xuống thì tôi bảo thằng Đạt:
– Mới sáng sớm tao gặp được bà dì mày đấy! Chắc hí hửng khi được chồng sắp cưới cho chơi thử cặc tây lắm đấy, nhìn mặt bà ấy lộ rõ vẻ háo hức mày ạ!
Thằng Đạt tặc lưỡi nói:
– Ờ hì đúng rồi còn gì nữa, con cặc nó to gần bằng cổ tay mà tống vào trong cái lỗ lồn thì làm sao mà chẳng sướng, khéo chơi xong anh em mình mà địt thì chẳng khác gì đuôi chuột ngoáy lọ mỡ luôn ấy!
Thằng Tú quay lại nói:
– Mày cứ nói quá! Chắc không đến như vậy đâu, rộng thì công nhận là rộng thêm một chút thôi nhưng không đến đuôi chuột ngoáy lọ mỡ, tự ti về hàng họ mình thế nhỉ!
Thằng Đạt lại trả lời:
– Ờ! Nhưng mà tao vẫn thấy chắc không chịu được với bà dì của tao luôn đấy!
Ba thằng cười khì khì chém gió giếp. Công nhận câu chuyện của bà dì thằng Đạt còn nhiều tình tiết li kỳ hấp dẫn lắm nhưng là về sau này, đến bây giờ thì cô Hạnh vào tuổi U bốn mươi rồi nhưng vẫn còn thuộc lại xuân sắc vô cùng.
Phía sau này cô Hạnh không chỉ chơi tây đen mà gần như đủ mọi thể loại đều qua tay của bà cô này vậy.
Thấm thoát thì hết ngày chủ nhật, hai ba ngày sau thì tôi cùng với thằng Tú và thằng Đạt đi lấy bằng lái rồi đi mua xe.
Ba thằng lúc bấy giờ như ba thằng nhõi đến cửa hàng mà mua đồ, mới đầu thì mấy ông anh còn ngại ngùng nhưng khi được mấy đứa tôi lấy tiền ra thì thay đổi thái độ.
Mọi thủ tục làm cái buổi sáng là xong, chúng tôi hí hửng phóng xe về nhà, đứa nào đứa lấy hí hửng trong lòng lắm.
Buổi chiều thì tôi gạ Lan Anh đi ăn luôn nhưng Phượng và Lan Anh đều bận nên mấy thằng đành gạ nhau đi ăn thôi.
Nhìn ba cái xe mới cáu dựng song song nhau khiến mấy thằng đi học cùng đều phấn khích lắm. Vì với chúng tôi hồi đó hiếm mà ba đứa tự mình mua xe được như vậy. Mấy thằng cùng lớp hí hửng mượn xe để đi thử lắm.
Dĩ nhiên là ba thằng đều cho mượn với cái vẻ mặt vênh vênh lên trời. Chén chú chén anh đến tối thì tôi về nhà dọn nhà nấu cơm.
Bố mẹ tôi thấy cái xe mới thì hãnh diện lắm mặc dù không nói cho tôi biết. Cơm cháo xong xuôi thì lại bắt đầu với những phút giây học hành.
Hôm sau ba đứa vừa đến trường thì thằng Đạt hí hửng nói:
– Bà dì tao sợ sợ rồi mày ạ.