Ký ức ngọt ngào
Chương 19
Nghe chị Hà nói như vậy thì từng dòng suy nghĩ trong đầu hiện lên “Thảo nào mà cho em trai xoa lồn như vậy, dâm như thế chắc hàng họ nát lắm rồi không như mấy em cùng tuổi, lại chơi với mấy thằng bên đó, thằng nào thằng đấy to như con tịnh nữa”.
Nghĩ như vậy nhưng vẫn giả bộ tò mò hỏi tiếp:
– Chắc giống như phim ấy nhỉ!
Tặc lưỡi một cái rồi chị Hà bảo:
– Thì ngoài đời như thế nào họ mới dựng được phim như vậy chứ, đâu phải muốn dựng là dựng đâu, chẳng qua phim là nó chân thật hơn một chút thôi hì hì.
Tôi gật gù rồi vẫn đạp từng vòng xe đều đặn, gần đến nhà thì tôi lại hỏi chị Hà một cách thành thật nhất có thể:
– Chị thích xem phim của Nhật hay là phim bên châu Âu?
Ôm nhẹ lấy eo tôi rồi chị Hà trả lời một cách thản nhiên:
– Chị thích cả hai, thích kiểu rên của diễn viên Nhật và thích kiểu mạnh bạo bên châu Âu và châu Mỹ hì hì, làm mạnh như vậy thì mới có cảm giác sướng được.
Cười khì khì không thèm ngoái lại nhưng tôi có thể mường tượng được cái khuôn mặt của chị khi hỏi đúng, kiểu này bây giờ chỉ cần sờ xuống thôi tôi nghĩ chắc là nước ra nhiều lắm rồi. Không biết có bằng của cô Hạnh không nhưng tôi đoán chắc là cũng nhiều lắm.
Vô tư đạp về đến nhà thằng Tú thì chị Hà đã nhảy tót xuống rồi lấy chìa khóa mở cửa ra rồi. Tôi vội vòng xe thì chị Hà lườm rồi nói:
– Vào chơi đã… Về làm gì… tranh thủ mấy ngày nghỉ tết chơi nốt đi!
Giả bộ là về thôi nhưng tôi biết chỉ vài câu nói của tôi lúc nãy chắc chắn là làm cho chị Hà thèm, không biết trẻ như vậy thì kỹ thuật như thế nào.
Tôi thầm mong có thể so sánh được với cô Hạnh nhưng có lẽ không thể nào bằng một người từng trải như vậy được.
Dắt cái xe vứt vào một góc sân rồi cùng lên cái phòng mà chị Hà ngủ tạm. Vừa mới lên còn mải ngắm nghía xung quanh vì cái phòng này trước vốn là cái phòng chất mấy thứ đồ sưu tập của thằng Tú.
Ngó nghiêng cái cửa sổ ở phòng để nhìn ra khoảng sân phía sau thì bất ngờ chị Hà đóng cái cửa nhôm kính lại bấm khóa cái cạch.
Tôi quay lại nhìn qua một cái rồi kệ, ngắm nhìn khoảng sân phía sau, nơi có một đám hoa sắn dây màu tím biếc. Lúc này trời lại lâm thâm mưa phùn nên những cánh hoa tím trông càng mặn mà hơn.
Bất thần chị Hà tiến sát lại rồi hí hửng kéo vội tôi xuống mà nói:
– Chị mày thì không ngắm đi ngắm mưa!
Cú kéo áo mạnh lại bất thình lình khiến tôi ngã nhào và cũng là đè luôn chị Hà lên cái đệm. Thấy tôi nằm đè lên thì chị Hà lườm một cái rồi nói:
– Lợi dụng đè lên chị đúng không?
Tôi trề môi nói lại:
– Có mà chị làm em ngã thì có ấy. Thôi đứng dậy, đóng cái cửa vào, trời mưa gió lùa vào lạnh lắm!
Lồm cồm đứng dậy rồi tôi vươn tay ra ngoài cửa sổ kéo lấy hai cái cánh cửa lại vừa cài chốt xong thì một lần nữa chị Hà lại kéo tôi, lần này không ngã nữa mà tôi xoay người ra mặt đối mặt.
Nhìn tôi với ánh mắt đắm đuối rồi bất thần chị Hà dồn tôi dựa vào tường rồi ngước lên và vít nhẹ cổ tôi xuống mà hôn.
Không hiểu sao nụ hôn này nó khác lạ so với hôn cô Hạnh vô cùng, có lẽ cùng với lứa tuổi nên có cảm giác khác hơn. Chị Hà có kiểu hôn thậm chí còn mạnh bạo hơn cô Hạnh nhiều, cái đầu lưỡi mềm mềm đưa hẳn vào trong miệng tôi để tôi có thể ngấu nghiến lấy nó.
Không thể bỏ sót được một thời cơ như vậy được, tôi ghì luôn lấy thân thể phổng phao của chị Hà, rồi ép sát vào người. Hai cái bầu vú căng mọng trong cái áo khoác tì mạnh vào lồng ngực khiến tôi muốn lột hết ra mà ngắm rồi.
Đưa lưỡi cho tôi mút chán chê thì chị Hà nhẹ nhàng cắn vào môi tôi một cái hơi mạnh nhưng cái kiểu mạnh lại làm cho tôi thích vô cùng.
Luồn nhẹ tay xuống xoa xoa cặp mông rồi tôi nhấc bổng chị Hà lên vì dù sao chị hà so với tôi cũng thuộc loại khá thấp.
Vòng tay qua cổ rồi chị Hà tủm tỉm nói:
– Cái kiểu nút lưỡi này chắc chắn là hôn gái rất nhiều rồi… khai nhanh!
Cười khì một cái rồi tôi lại nút lưỡi để tận hưởng cái mùi cơ thể rồi cái mùi đàn đà… mùi của xuân tình dục vọng.
Bước qua cái đệm rồi tôi đặt luôn chị Hà nằm xuống, nhả môi ra mà nói:
– Học trên phim thôi… hì hì. Hì. Chị còn điêu luyện hơn em!
Cả hai cười nhẹ rồi nhìn nhau với ánh mắt muốn khám phá thân thể nhau vậy. Cả hai tiếp tục luôn nhưng tôi đã nhanh tay luồn vào sâu bên trong hai lần áo, một là áo khoác và cả một cái áo thun bên trong mà xoa cái bầu vú.
Bóp nhẹ vú được cái áo ôm khít tôi mới cảm nhận được nó to. Kém cô Hạnh bảy tám tuổi nhưng vú thì phải nói của chị Hà còn có phần to hơn nữa. Do nằm đè lên như vậy tôi không thể nào xoa cởi được cái khuy áo nên chỉ cố gắng cảm nhận bằng năm đầu ngón tay mà thôi.
Tôi xoa vú thì chị Hà cũng chẳng vừa, bàn tay nhỏ nhắn nhanh thoăn thoắt đã luồn được vào bên trong quần tôi mà xoa xoa con cặc bên trong cái quần.
Đôi môi rời ra thì chị Hà nhanh chóng bóp nhẹ con cặc của tôi mà nói:
– Cũng to đấy nhỉ!
Khì khì một tiếng rồi tôi bảo:
– Bình thường mà có to lắm đâu, em đo thử thì chắc được mười bốn mười lăm phân thôi, so với của tụi tây bé xíu!
– Như thế là vừa rồi hì hì… mà này… đã được ai mút nó chưa đấy?
Không trả lời chị Hà bằng một câu khẳng định hay phủ định mà tôi hỏi lại luôn:
– Thế theo chị em được ai mút chưa!
Chị Hà lườm yêu một cái rồi luồn nhẹ năm đầu ngón tay qua cái cạp quần lót rồi vê đám lông trên cái gốc cặc, gãi nhẹ nhẹ mà nói:
– Chắc giống thằng Tú em chị đúng không? Lại đi chơi gái để gái nó “thổi kèn” cho chứ gì. Cẩn thận đấy nhé, dính lậu với sùi mào gà là toi đấy!
– Gớm! Cứ như là em đú đởn lắm không bằng? Chưa ai phá trinh đâu nhé!
Nói dối không chớp mắt nhưng những cử chỉ của tôi lại vô hình dung đánh lừa được chị Hà. Tôi đè lên người như vậy khiến chị hơi khó thở một chút nên khẽ bảo:
– Ngồi dậy đi… cho chị xem nào! Cứng ngắc thế này rồi mà không cởi ra tí nó xoắn “dái” lại kêu đau…
– Ô chị là con gái cũng biết cái đấy à!
Vênh vênh mặt lên tự đắc rồi chị Hà nói:
– Chuyện! Chị chứ có phải ai đâu mà không biết cơ chứ, hơn nữa chị không phải là con gái hiểu không! Phụ nữ trẻ rồi!
Muốn trêu chị nên tôi hơi chửi bậy một chút:
– Chắc là địt nhau rồi lên mới là phụ nữ đúng không!
Chu môi xì một cái rồi chị Hà bảo:
– Nói bậy… Ai cho nói thế hả?
Sợ chị hà giận nên tôi nhăn mặt lại định xin lỗi nhưng đúng lúc đó thì chị Hà lại cười to mà nói:
– Nhưng mà chị thích nói bậy như vậy hì hì, thôi đợi chị bật cái điện lên cho sáng nhé, không bật điện cái phòng này nó tối thùi lùi.
Đứng dậy với cái công tắc bật điện lên rồi nhanh chóng chị Hà quỳ xuống rồi bung luôn cái cúc quần của tôi ra.
Nhìn cái vẻ hăm hở của chị Hà tôi đoán chắc là thèm cặc lắm nhưng thằng em ở nhà thì hơi tồ một chút rồi không có bạn trai ở đây nữa.
Nhanh chóng cái quần của tôi được cởi xuống và con cặc cứng ngắc được giải phóng khỏi cái lớp vải gò bó bật tưng tưng lên.
Nhìn đám lông xoăn xoăn ở gốc cặc chị Hà nói:
– Này Đức! Tỉa ngắn lông cặc đi nhé!
Tôi ngạc nhiên hỏi lại:
– Ủa để có làm sao đâu mà chị.
Lúc bấy giờ còn ngô nghê nên tôi hỏi như vậy chứ như bây giờ, một người đàn ông ở tuổi sung mãn nhất có lẽ tự mình có thể trả lời được câu hỏi đó rồi nhưng lúc bấy giờ thì khác.
Vuốt nhẹ đám lông rồi cầm lấy cái thân cặc đứng lên sục sục mấy cái rồi bảo:
– Có lông như vậy… chị bú nó cọ cọ khó chịu!
Tôi xem trên phim thì thấy nếu bú cặc chắc chỉ ngậm được hai phần ba là cùng nên tôi bảo lại:
– Em thấy trên phim ngậm tí cái đầu khấc thôi mà, có chạm xuống dưới đâu!
Tặc lưỡi một cái rồi chị Hà nói:
– Nhưng mà chị thích được không? Hì hì… nhớ đấy nhé, hè chị về là phải tỉa nó đi đấy biết chưa!
Tôi gật gù thì chị Hà sục cho cái đầu khấc lồi hẳn lên rồi đưa tay lắc lắc lấy cả cái thân cặc rồi chầm chậm cúi xuống mà hôn.
Cái kiểu hôn của chị Hà khác xa cô Hạnh, nó có một cái gì đó khó diễn tả vô cùng, cử chỉ xen lẫn thuần thục của một người từng trải nhưng lại có chút gì đó nhí nhảnh của tuổi mười bảy ham muốn được khám phá cái mới lạ.
Hôn chụt chụt vòng quanh cả cái thân cặc rồi lên cả đám lông sau đó sang đùi rồi chạm nhẹ xuống hai hòn dái thì chị Hà mới dừng lại.
Há to miệng ra bắt đầu ngậm lấy đầu khấc mà mút. Do thời tiết có mưa nên lạnh hơn khiến cho cái đầu khấc tê rần khi được cái miệng ấm áp ngậm lấy!
Đôi môi trượt nhẹ qua cái đầu khấc xuống cái thân cặc thì hai chân tôi run khẽ khẽ, vuốt nhẹ tóc của chị Hà rồi tôi bảo:
– Chị ơi… em sướng… hức hức!
Mút thêm một cái thật dài rồi ngẩng đầu lên chị Hà hỏi:
– Sướng lắm không em?
Tôi chỉ biết hít một hơi thật mạnh thèm thuồng trả lời:
– Có chứ… sướng khó tả lắm ấy!